Bộ sưu tập thơ xuân diệu tình yêu hay và xuất sắc nhất

Trên bức tranh thơ của tác giả Xuân Diệu, tình yêu được tô điểm bằng những nét màu tinh tế và sâu lắng, tạo nên một không gian riêng biệt đầy sức hút và lãng mạn. Những bài thơ của ông không chỉ là những dòng chữ mà còn là hình ảnh của tình yêu trong lòng người, từ những khoảnh khắc êm đềm đến những bi kịch đầy xúc động.

Nhìn vào thế giới thơ của Xuân Diệu, ta bắt gặp những cung bậc cảm xúc phong phú của tình yêu, từ sự hân hoan của tình mới nảy nở cho đến những nỗi buồn, những hồi ức đầy nhớ nhung. Đó là một hành trình đầy sáng tạo và cảm xúc, khiến người đọc không khỏi bị cuốn hút vào thế giới tinh tế và đẹp đẽ của tình yêu.

Nội Dung Chính

Thơ xuân diệu tình yêu nhớ nhung

Những bài thơ của Xuân Diệu là hình ảnh của tình yêu trong lòng người, từ những khoảnh khắc êm đềm đến những bi kịch đầy xúc động. Trong tình yêu, anh luôn dành cho người đọc những cảm xúc đầy sâu lắng và nhớ nhung.

Bằng ngôn từ tinh tế và biểu cảm sâu sắc, ông đã khắc họa những hình ảnh tưởng chừng như chỉ là giấc mơ, nhưng lại rất thực tế và gần gũi. Tình yêu trong thơ Xuân Diệu không chỉ là một cảm xúc thoáng qua mà còn là một trạng thái tinh thần, một phần không thể thiếu của cuộc sống.

Những dòng thơ như những làn sóng nhẹ nhàng trôi vào lòng người, để lại dấu ấn mãi mãi, làm cho tâm hồn ta mãi mãi nhớ về những khoảnh khắc ngọt ngào và đẹp đẽ của tình yêu.

CHIỀU

Chiều giăng cánh nắng bồng bềnh
Sợi thương sợi nhớ lênh đênh những chiều
Gió ngàn ru tiếng đìu hiu
Mây trôi vào mộng, giấc kiều lẽ loi
Chiều nửa vạt… tình xa xôi
Nhạc buồn ai hát cho đời rưng rưng
Chiều về là khúc bâng khuâng
Là lời thơ cạn những lần chưa quên
Chiều man mát. Chiều buồn thêm
Chiều rơi ngõ vắng bên thềm tương tư

LỜI CUỐI CHO CUỘC TÌNH

Muộn rồi em, tình mình đã dứt.
Hãy nghe anh, nói chuyện lúc này.
Em về bên ấy trời tây.
Chúc em được những tháng ngày bình yên.
Nín đi em người tình yêu dấu.
Mắt sưng nhiều, sẽ xấu lắm nha.
Ngoan đi đừng khóc nữa mà.
Để đôi mắt đẹp, còn là cô dâu.
Giờ ước mộng sang giàu ngày đó.
Đã được rồi, em có vui không?
Chúc em bên ấy cùng chồng.
Trăm năm hạnh phúc, lệ lòng không rơi.
Nợ và duyên, ông trời sắp đặt.
Anh muốn mình, dập tắt tình đau.
Em đi ôm gối mộng giàu.
Anh về thương nhớ, lệ trào dâng mi…

BUỒN

Chẳng thể nào vui được nữa rồi !
Thân này trời đất sẻ làm đôi.
Văn chương chữ nghĩa mùa lá rụng.
Tình tan lũ cuốn lặng lẽ trôi
Còn đâu tâm huyết cho tình đọng.
Nghĩa khí trăm năm cũng muộn rồi.
Số phận cuộc đời ngươi là thế
Làm sao vui được cảnh đơn côi.

ANH…. NGƯỜI EM THƯƠNG

Anh im lìm.. và em cũng lặng thinh
Không có nghĩa là chúng mình nguôi nhớ
Vẫn âm thầm nghe cõi lòng nhắc nhở
Và con tim luôn gọi khẽ tên người
Đừng cưỡng cầu chi nữa chuyện chung đôi
Bởi tình đẹp khi đời không chung lối
Cần gì đâu phải cạnh bên sớm tối
Chẳng cô đơn vì mỗi bước chân về
Có anh cùng san sẻ những buồn vui
Sớt chia em từng ngọt bùi cay đắng
Cứ như thế dẫu chỉ là thầm lặng
Giữa xô bồ cũng thấy ấm cõi lòng
Có một điều người muốn biết hay không ?
Tình trao anh rất mênh mông người ạ
Chẳng dám sánh bao la như biển cả
Nhưng cuộc đời vốn muôn ngả vạn đường
Chỉ anh là.. người duy nhất em thương!

CẢNH CHIỀU

Chiều nghiêng vạt nắng cuối chân mây,
Gạn lọc tinh hoa của một ngày.
Những giọt hoàng hôn màu diễm tuyệt
Ngưng thành họa phẩm, động hồn say!
Long lanh mặt nước ánh hoàng kim.
Hiện giữa nền trời những cánh chim,
Tiếp nối dìu nhau về tổ ấm.
Mặt trời gác núi, mệt, nằm im…
Bên sông neo đậu bóng con thuyền.
Chẳng biết chờ ai vẻ bất yên.
Nhấp nhổm chừng như đang sốt ruột;
Lo mình trễ hẹn, lỗi tình duyên!
Hương thơm phảng phất giữa trời không,
Quyến rũ, gây mê lịm ngất lòng!
Ảo giác đưa ta vào huyễn mộng
Tình yêu, hạnh phúc, đoá môi hồng.
Miên man cảm xúc, dậy vần thơ.
Thả mộng xuôi dòng đến cõi mơ.
Tạo hoá đưa bàn tay điểm xuyết.
không gian chuyển đổi đẹp vô bờ!
Từng làn khói toả quyện bay lên…
Cảnh vật mơ màng tĩnh mịch thêm.
Bóng tối loang mờ dần khoảng sáng.
Côn trùng trỗi khúc nhạc mừng đêm…!

HOA BƯỞI NGÀY XƯA

Cơn gió nào đưa trở lại tháng ba
Người con gái có làn da trắng muốt
Mái tóc xõa ngang vai đen mượt
Đôi mắt bồ câu theo tôi suốt cuộc đời
Trở lạitháng ba ngày xưa ấy ơi
Vườn nhà ai rợp trời hoa bưởi trắng
Mẹ hái về những bông hoa thơm dặn
Hòa nướcngọt lành tắm nhé gái cưng
Em lớn lên bông hoa bưởi thơm lừng
Mộc mạc như từng luống rau ngọn cỏ
Bao gã si tình cứ thập thò ngoài ngõ
Nhưng lòng nàng đã có chứa tình anh
Mộng uyên ương chẳng đẹp mãi như tranh
Sóng đưa đẩy thuyền đành xabến cũ
Hương nhạt dần bay theo cơn gió rủ
Duyên châu trần chẳng giữ được người ơi
Tháng ba về hoa xoan nở tím trời
Giạo đỏ rực cả một trời thương nhớ
Lựu nhu nhú đang thập thò đầu ngõ
Ta trách một đời mắc nợ bưởi ơi.

TÌNH CŨ ƠI…nhớ QUÁ!!

Sao nhớ mãi mối tình trong dĩ vãng?
Mãi vấn vương suốt những tháng năm dài
Người xa rồi mà hình bóng… vẫn chưa phai
Khi nghĩ đến tim vẫn hoài run rẩy!
Bao mùa đi qua… sao nhớ nhiều đến vậy?
Như biển chiều đang dậy sóng ngoài ngơi
Chiếc thuyền nâu đang nghiêng ngả chơi vơi
Biết về đâu khi bến bờ xa ngái
Ai đã từng qua mối tình ngang trái?
Yêu thật nhiều nhưng đành phải rời xa
Lòng quạnh hiu khi nắng ngã chiều tà
Chỉ mình ta với ta nào ai biết?
Có những lúc nhớ thật nhiều…nhớ một vòng tay siết
Một bờ vai để quên hết muộn phiền
Đưa hồn mình đi lạc cõi du miên
Tay đan ngón bên triền đê… chiều lộng gió
Nhìn mây trời kết lại thành chữ nhớ
Đã lâu rồi mà cứ ngỡ mới đây thôi
Mỗi đêm về, thấy lòng mình vẫn… chếnh choáng chơi vơi
Vẫn thổn thức….. tình cũ ơi….. nhớ quá..!!

SẦU ĐÊM LẺ BẠN…

Tôi với người hai mảnh vỡ đơn côi
Đang trú ẩn để dịu xoa vết nứt
Mượn chiếc bóng của trăng đêm nguyệt thực
Cố gượng cười che giấu những niềm đau
Từng tổn thương lặng lẽ khóc tình sầu
Sao mình vẫn nhớ về người ta mãi
Có vì phải trái tim ta khờ dại
Bởi quá yêu ôm trọn cả bóng hình
Mình đã từng yêu họ tựa băng trinh
Chẳng nào dám để tim ta lỗi nhịp
Luôn ước mộng tròn duyên yêu suốt kiếp
Vẹn giữ lòng chung thủy nguyện cùng nhau
Ai nỡ gây…cho tim phải nát nhàu
Từng đã hẹn sao giờ đây phản bội
Từng ôm chặt sao giờ đây rẽ lối
Ngược nẻo về xa mãi lại càng xa
Hai chúng ta…sao giống cảnh thế mà…
Là cánh nhạn sầu đêm kêu lẻ bạn
Là tiếng khóc lặng câm nhưng cổ khản
Là nỗi lòng đè nặng bước chân qua…

CHỜ ĐỢI GIẤC MƠ

Vẫn biết rằng có lỗi với em nhiều
Giờ để lại tháng ngày trong đau khổ
Bước trên phố lần tìm từng nỗi nhớ
Xem còn gì sót lại của tình yêu
Em đừng quên dệt lại giấc mơ chiều
Kỷ niệm đẹp tìm về trong ký ức
Niềm mong mỏi như vầng trăng sáng rực
Để mỗi ngày thao thức đợi năm canh
Anh muốn Tatrọn vẹn tấm chân thành
Mơ giấc mộng bên ngôi nhà nhỏ bé
Đêm trở giấc khi màn sương buông nhẹ
Ấm vòng tay thấm đượm mối tình nồng
Nhưng cuộc đời sao chẳng được như mong
Để số phận nhấn chìm đi tất cả
Chỉ còn lại nỗi đau buồn nghiệt ngã
Chia hai đường ngăn cách mối tình duyên
Để bến sông còn lại một con thuyền
Trên bến đợi dòng sông quên ngừng chảy
Bao ước vọng cuốn trôi vào dòng xoáy
Tình chúng mình tan chảy tại tháng năm
Niềm khát khao mong mỏi ánh trăng rằm
Xoa dịu vết thương lòng thắp lại
Bỏ quá khứ cùng hướng về hiện tại
Ngọn lửa hồng sáng rực bước tương lai
Em hãy tin phía trước vẫn còn dài
Mình cùng bước trong niềm vui hạnh phúc
Niềm mong mỏi như đêm trăng sáng rực
Anh sẽ về nối lại mối tình xưa.

TIM LẠC LỐI..!

Tim lạc lối con đò chưa bến đậu
Nốt nhạc tình biết tấu họa cùng ai
Nét thơ ngây hay tuyệt sắc trang đài
Như Phạm Lãi mơ hoài trang quốc sắc
Tim lạc lối ân tình đầu góp nhặt
Mang hình ai đặt ngực trái của mình
Bao nhẹ nhàng khẽ chạm bờ môi xinh
Chỉ là mộng khi bình minh tỉnh giấc
Tim lạc lối tìm đâu tình chân thật
Đừng như ong hưởng mật ở bên đường
Để hoa tàn từ giã chẳng tiếc thương
Để đêm ái tỏ tường rồi giã biệt
Tim lạc lối mơ hoài tình diễm tuyệt
Ta tiêu sầu da diết gởi cung thương
Người so dây trăn trở phận má hường
Sao cứ mãi con đường yêu ẩn hiện
Tim lạc lối chưa tròn câu dâng hiến..!

Thơ xuân diệu tình yêu xúc động

Thơ của Xuân Diệu là biểu tượng của sự xúc động trong tình yêu, một thế giới đầy cảm xúc và hấp dẫn. Những bài thơ của ông không chỉ đơn thuần là những dòng chữ mà còn là những tác phẩm nghệ thuật đầy tinh tế, khơi gợi cảm xúc của người đọc.

Với sự tinh tế trong từ ngữ và cách diễn đạt, ông đã làm cho tình yêu trở nên sống động và đầy sức mạnh trong lòng người đọc. Những bài thơ về tình yêu của Xuân Diệu thường chứa đựng những câu chuyện đầy cảm động, những trải nghiệm tinh thần sâu sắc, khiến người đọc không khỏi bị hấp dẫn và lưu luyến.

Tình yêu trong thơ của Xuân Diệu là một hành trình xúc động, làm cho lòng người bừng cháy và rung động với những trải nghiệm đầy ý nghĩa.

MÌNH THƯƠNG

Anh biết em thương, em cũng biết anh thương
Nhưng nói ra thì cả hai không dám
Mây trắng xóa trôi nhởn nhơ từng đám
Lá với hoa luôn kể chuyện thầm thì
Thôi thì mình cứ câm lặng yêu đi
Yêu như thế cũng mê ly lắm chứ
Yêu nhau bằng thứ tình không ngôn ngữ
Nhưng trọn đời sẽ gìn giữ lương duyên
Em giấu anh vào giấc mộng bình yên
Anh giấu em vào sâu trong lồng ngực
Cho con tim luôn rộn ràng náo nức
Cho mỗi ngày đều là một ngày vui
Niềm nhớ mong chẳng giây phút nào nguôi
Hai đứa sẽ dưỡng nuôi tình nồng thắm
Anh thương em, em cũng thương anh lắm
Dù chẳng thốt thành lời, dù chẳng bật thành câu
Tình im lìm mà tình mãi đậm sâu
Tình âm thầm mà tình mãi bền lâu

CÓ ANH BÊN ĐỜI…

Anh đã đến bên em mang dịu ngọt
Lau nhẹ nhàng những giọt buồn đắng cay
Luôn quan tâm sẻ chia bao tháng ngày
Làm em muốn nắm tay thêm lần nữa
Có tình cảm chẳng cần chi hẹn hứa
Luôn bên đời làm chỗ dựa cho nhau
Cuộc sống mà ai biết trước mai sau
Cứ tha thiết cứ vì nhau người nhé
Thật may mắn khi có anh san sẻ
Luôn lắng nghe cùng thấu hiểu thật nhiều
Trái tim này cảm động biết bao nhiêu
Em muốn nói…thương anh nhiều lắm đấy !

EM MONG ƯỚC

Em góp nhặt nâng niu từng nét chữ
Viết thành thơ lời tình tự ngọt ngào
Trải lòng mình với bao nỗi khát khao
Bởi tim nhỏ luôn dạt dào nhung nhớ
Từng đêm vắng những suy tư trăn trở
Xin nguyện cầu duyên nợ mãi bên nhau
Tình yêu ta muôn thuở vẫn xanh màu
Ghi tạc dạ trước sau không dời đổi
Em tin tưởng mong anh đừng lừa dối
Lỡ dại khờ nông nổi vướng bùa yêu
Từng ngày trôi lòng càng nhớ thương nhiều
Tình cảm đó nói bao nhiêu cho đủ
Bởi tim nhỏ bóng anh đà trú ngụ
Đưa mắt nhìn triệu tinh tú mờ xa
Với niềm yêu tha thiết thật đậm đà
Luôn mơ ước duyên ta hoài kết chặt.

DỄ “GHÉT”

Thành kẻ ngốc… bởi vì ta mê muội
Thấy bóng Người… là đắm đuối ngất ngây
Hồn bơ vơ…lạc lõng suốt tối ngày
Yêu là thế… là đắm say…xin… chết
Người chẳng đáp…ôi! đời này là hết
Mong người ta… thay cái kết khác cơ
Trong độc đơn…trong mong muốn, đợi chờ
Một cái kết… như mơ…người ban phát
Tim rỉ máu…sao mà người độc ác
Cứ lặng im… trừng phạt một tình yêu
Cứ đẹp xinh…đằm thăm vẻ kiêu kiêu
Đôi mắt sáng…như có điều muốn nói
Chẳng thể nán…chào người…thật đáng tội!
Khi người ta…chẳng mong đợi tình mình
Yêu đơn phương…tôi thành kẻ thất tình
Cứ mang mãi… một bóng hình… dễ “ghét”

CÓ MỘT NGƯỜI

Có một người…cứ ở mãi trong lòng
Dù chẳng thể… vẫn chờ mong được thấy
Nhớ tới Người… là sóng lòng lại dậy
Tình yêu thương… như nước chảy tuôn trào
Có một người…chẳng thể hiểu vì sao?
Không tới được… dù không rào,khỏng cách
Đã quen nhau… từ thuở còn cắp sách
Vẫn thương nhau… nhưng… làm lạnh,xa nhau
Có một người… người ấy gọi tình đầu
Không quên được… đã khắc sâu trong não
Rất thánh thiện… nhưng gây ra dông bão
Bởi dịu dàng… bởi vẻ đẹp thanh cao
Có một người…thương nhớ… chẳng biết sao
Chẳng cùng bước…vẫn cùng vào nhịp sống
Hồn dạt trôi…trên bầu trời gió lộng
Cả cuộc đời…trong giấc mộng…có nhau

Thơ xuân diệu tình yêu thương nhớ

Thơ của Xuân Diệu về tình yêu thường đong đầy tình cảm và nhớ nhung, tạo nên những hình ảnh đẹp và sâu sắc trong lòng độc giả. Những dòng thơ của ông khắc họa những cảm xúc và suy tư về tình yêu một cách tinh tế và sâu sắc.

Trong thơ của Xuân Diệu, tình yêu thường được mô tả như một nguồn cảm hứng vô tận, là nguồn động viên và sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn. Tình yêu thương được thể hiện qua những dòng thơ tình cảm, ấm áp và đầy ý nghĩa, gợi lên trong lòng độc giả những cảm xúc sâu lắng và ấm áp.

Với tình yêu thương nhớ, thơ của Xuân Diệu mang lại cho độc giả những trải nghiệm đẹp và ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống.

CÂU HỎI

ĐÃ BAO GIỜ ANH THẬT SỰ THƯƠNG EM?
Đã bao giờ anh thật sự yêu em?
Dẫu chỉ yêu trong thời gian ngắn hạn
Hay chưa từng, chỉ xem em như bạn?
Để giỡn đùa khi cần giết thời gian.
Em thật lòng nên tình em vương mang
Mở lòng tin nên chỉ yêu và nhớ
Chẳng ngại ngần nên cứ thương chẳng sợ
Đinh ninh rằng một nửa đã tìm ra.
Mà phải đâu, anh nửa của người ta
Và là nửa của nhiều người khác nữa
Tim rung động hay do anh chọn lựa?
Chừng ấy người, anh thật có yêu ai?
Em hiểu rồi, tình chẳng có ngày mai
Em không muốn là một phần nho nhỏ
Chỉ khi buồn anh chuyện trò dòm ngó
Còn khi vui em đã chẳng là gì.
Em muốn làm người duy nhất, không nhì
Được anh thương và mình em duy nhất
Nếu không thể, em mang tình đi cất
Trao một người là vũ trụ riêng em.
Đã bao giờ anh thật sự thương em?

ƯỚT MI

Em nào có nhớ anh đâu.
Chỉ tại ngọn gió từ đâu uà về
Làm cho mắt lệ uớt mi
Khiến con tim bỗng tái tê ngóng chờ.
Tình xa…xa đến bao giờ..
Đêm thênh thang quá ơ thờ nét môi
Ngỡ ngàng phòng vắng đơn côi
Đan tay lặng đếm lá rơi lạnh lùng.
Qua rồi những đợi những mong.
Hắt hiu tiểng gió mênh mông cõi sầu
Nhủ thầm chẳng nhớ anh đâu
Chỉ là tại gió bay vào khóe mi.

KÝ ỨC ĐỒI SIM

Tím biếc hoa sim nhớ một thời
Mười tám hai mươi của đời tôi
Tiên Yên,Ba Chẽ vùng đông bắc
Bình Liêu biên giới chốt xa xôi.
Vẫn nhớ màu hoa tím mộng mơ
Cánh mỏng đong đưa ngọn gió đùa
Nụ hé môi chào tia nắng sớm
Sống tốt trên vùng đất hoang vu.
Ngọt lắm quả sim tím mọng căng
Ba lô khẩu súng ngắm trăng rằm
Một đứa hái sim hai thằng gác
Ăn nhiều ba đứa tím cả răng.
Ôi tím đồi hoang tím niềm thương
Bạt ngàn sim tím mọc ven đường
Đời trai ký ức còn lưu giữ
Tết đến xa nhà nhớ quê hương.
Ôi tím hoàng hôn xuống đồi hoang
Nghe Chế Linh ca bản nhạc vàng
Sao không chết người trai khói lửa
Đau nhói trong tim dạ nát tan.
Ôi tím hoa xưa của tình yêu
Đời lính gian truân vất vả nhiều
Nụ hôn nồng cháy cô sơn nữ
Mấy chục năm rồi nhớ bao nhiêu.
Thấm thoắt thời gian đã bao năm
Hôm nay thất nghiệp ở nhà nằm
Bâng khuâng lại nhớ mùa hoacũ
Màu tím hoa sim thủa xa xăm.

EM VÀ TÔI

Vừa lọt lòng đã ước hẹn chung đôi.
Duyên định sẵn lâu rồi, nghìn kiếp trước!
Trải sóng gió, vượt biển đời xuôi-ngược
Mãi bây giờ mới tìm được lại nhau.
Lạ lùng sao cái giây phút ban đầu!
Vừa thoáng gặp đã nhuốm màu thương nhớ.
Nghe gần gũi, thân quen như hơi thở;
Em-tình yêu, kiếp nợ, nửa hồn tôi.
Tim dậy rung, vang nhịp đập bồi hồi,
Khơi sức sống của thời xuân tươi trẻ.
Những giọt lệ mừng vui bừng sáng loé.
Trong mắt nhìn, nhè nhẹ ánh vuốt ve… !
Xa mịt mùng, luân lạc giữa cõi mê,
Chưa mờ xoá lời thề xưa nguyện cũ.
Đoá hồng nở, môi cười tươi hương nụ,
Tình đã say không ủ cũng nồng nàn.
Hai nửa đời xẻ cắt, chịu ly tan.
Nay hàn gắn, kết đan thành một thể.
Em và tôi là tình nhân chuyển thế,
Qua muôn trùng dâu bể để thành đôi.
Trông thấy em tôi đã nhận ra rồi
Người khoả lấp khoảng trong tôi trống trải.
Người tôi vẫn mong chờ, tìm kiếm mãi
Từng đêm ngày theo trái đất cùng quay.

MONG MÃI ĐẾN NGÀN SAU

Hãy nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng
Anh sẽ thấy cả trời yêu chất chứa
Trái tim em ngày đêm luôn thắp lửa
Ngọn lửa hồng sưởi ấm áp tim anh
Nghìn yêu thương em nguyện gửi để dành
Trao anh đó người em mong sẽ hiểu
Đừng làm ngơ vô tìnhhay khó chịu
Nỗi hờn ghen bởi em qúa yêu thôi
Lòng xót xa em không nói anh ơi
Buồn đến mấy cũng giữ mình tự trọng
Dõi theo anh em như hình với bóng
Để ngấm ngầm thêm hờn tủi ích chi
Đêm bao đêm giọt nước mắt tràn mi
Cố gượng gạo giấu sâu vào tâm khảm
Anh nào biết vẫn miệt mài gửi gấm
Lời yêu thương cho người chắng phải em
Cố tin anh tình mình mãi êm đềm
Như từ thuở có nhau cùng trong M
Ngôi nhà nhỏ em bên anh hạnh phúc
Lời nguyện thề xin Thiên Chúa chứng minh
Em mãi yêu gìn giữ mối chân tình
Và vun đắp cho ngày thêm yên ấm
Em mong sao niềm tin yêu sâu đậm
Mãi nở hoa thơm ngát suốt tháng năm

Thơ xuân diệu tình yêu lứa đôi

Những bài thơ của Xuân Diệu về tình yêu lứa đôi thường đậm chất lãng mạn và sâu lắng, khắc họa những mối tình đẹp đẽ và ngọt ngào. Ông đã truyền đạt tình cảm của tình yêu qua những từ ngữ tinh tế và sâu sắc, khiến cho độc giả không khỏi cảm thấy xúc động và bồi hồi.

Trong những bài thơ này, tình yêu được mô tả như một dòng suối êm đềm, luôn trôi đi trong lòng người một cách êm đềm và bình yên. Những hình ảnh của hai người yêu nhau được vẽ nên một cách đẹp đẽ và tinh tế, khiến cho người đọc không thể không say mê và ngưỡng mộ.

Với tài năng và trí tưởng tượng phong phú, Xuân Diệu đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc về tình yêu lứa đôi.

ĐÃ LÂU RỒI

Đã lâu rồi…em để lại tháng ba
Để cho anh…một màu hoa tím biếc
Nên mỗi chiều lối xưa anh mải miết
Gom nhặt dần…nỗi da diết ngày xưa
Đã lâu rồi anh chẳng được đón đưa
Con ngõ nhỏ sớm – trưa…giờ vắng bóng
Sắc Mộc Miên cũng không còn cháy bỏng
Như cái thời…anh lóng ngóng làm thơ
Đã lâu rồi…bến tình chỉ trong mơ
Câu yêu thương…vần thơ anh tự viết
Tháng ba rộn ràng….mình xa cách biệt
Thoáng chạnh lòng…nuối tiếc tháng ba xưa
Đã lâu rồi tháng ba…chỉ có mưa
Vần thơ lạc…đưa ta về quá khứ
Tháng ba lặng thầm…tháng ba mùa cũ
Gió thì thầm…ru nỗi nhớ cùng ai

TRĂNG CHỜ NƠI BẾN ĐỢI

Trăng về trên lối hẹn
Bến đợi bóng thuyền xa
Từng năm tháng đi qua
Lá rơi đầy nỗi nhớ
Thương cho câu duyên nợ
Đã hẹn tự kiếp nào
Tình vẫn lạc mất nhau
Nỗi đau ai hiểu thấu
Nụ cười xưa còn đậu
Trong mắt buồn hoàng hôn
Thời gian có vùi chôn
Cũng không sao mờ nhạt
Gió đùa cây xào xạc
Khua nỗi nhớ thuyền về
Dù cách biệt sơn khê
Trăng vẫn chờ bến đợi.

HAI PHƯƠNG TRỜI THƯƠNG NHỚ

Anh chỉ biết nhớ em thôi người ạ
Trong cuộc tình hai kẻ lạ từng thương
Chiều trên mi in bóng một con đường
Chung tay nắm giờ hai phương cách biệt
Ngược thời gian anh không hề hối tiếc
Vẫn yêu em tha thiết như thuở nào
Khi con tim mình mãi là của nhau
Ngày thương nhớ nghẹn ngào nhìn hoa nở
Ai xui khiến cho chúng mình gặp gỡ
Để rồi thương rồi nhớ và rồi yêu
Bờ vai gầy người tựa dưới nắng chiều
Giờ đơn lẻ để hoàng hôn giăng phủ
Trong con tim nơi cuộc tình trú ngụ
Vẫn nồng nàn da diết lẫn chờ mong
Dang vòng tay anh ôm trọn vào lòng
Một tình yêu hai phương trời thương nhớ.

THÔI ĐÀNH LỖI HẸN

Ta đã chờ người mỗi sớm mai
Để rồi đón nhận tiếng thở dài
Nhớ thương cũng chỉ mình ta biết
Lâu dần tình ấy cũng nhạt phai.
Ta đã dại khờ nhớ thương ai
Nhiều lúc cô đơn thấy mệt nhoài
Tình ái là chi mà vương vấn
Làm sầu tim nhỏ chẳng nguôi ngoai.
Người ấy quên rồi lúc cả hai
Say trong giấc mộng mỗi đêm dài
Giờ đâu còn nhớ làn môi ấm
Thôi đành lỗi hẹn chẳng trách ai.

BỎ BUÔNG…!

Hắn đã ngồi suy nghĩ suốt thâu đêm
Hắn quyết định không thèm thương nhớ nữa
Dù Hắn biết tim lòng đau như cứa
Hắn muốn quên lời hứa kẻ vong tình…
Hết đêm rồi trời sẽ sáng bình minh
Hắn đào huyệt chôn tình vào góc khuất
Bởi Hắn biết tình kia rồi sẽ mất…
Thế còn hơn dằn vật với niềm đau…
Hắn biết rằng cuộc tình kết…không nhau
Tiếc nuối mấy trước sau gì cũng thế
Dù Hắn biết muốn quên là không dễ
Nhưng vẫn hơn cứ để kéo thêm buồn
Suy nghĩ rồi…Hắn quyết định bỏ buông
Tâm thanh thảng lắng buồn lo cuộc sống
Bởi Hắn nghĩ tình như bèo xao động…
Sẽ tan nhanh theo sóng nước vỗ về..
Đã qua rồi thời khát vọng đam mê..
Gạt bỏ hết Lời thề như mây gió…
Hắn đã quyết…ừ thôi thì chối bỏ
Cứ xem như chẳng có khúc tình buồn
Hắn quyết rồi cứ vậy cứ bỏ buông..!

Thơ của Xuân Diệu về tình yêu là một dòng chảy dịu dàng, nhẹ nhàng như làn hơi thoảng qua lòng người. Những bài thơ ấy không chỉ là những tác phẩm văn học tinh tế mà còn là những bức tranh tinh tế về tình yêu, về những cảm xúc sâu lắng của con người.

Dưới bàn tay tài hoa của ông, tình yêu không chỉ là sự đắm say, mà còn là sự kiêu hãnh, sự dũng cảm, và cả sự hy sinh. Thơ của ông là hình ảnh của tình yêu trong sáng, trong trẻo, như là một nguồn cảm hứng vô tận cho những ai đắm chìm trong nỗi yêu thương.

Và với sự đẹp đẽ của những từ ngữ, tình yêu trong thơ Xuân Diệu sẽ mãi mãi là nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn lãng mạn và đam mê văn chương.

Thơ Hay -