Hãy đọc ngay những bài thơ tình yêu buồn ngắn xúc động

Trong thế giới của thơ, tình yêu buồn được thể hiện qua những dòng thơ ngắn, như những hạt nước mắt rơi lặng lẽ trên trang giấy. Những bài thơ này đắm chìm trong bi kịch của tình yêu tan vỡ, đau khổ và hoài niệm. Mỗi câu thơ đều mang trong mình một tâm trạng u buồn, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Chúng là những góc nhìn tinh tế về những cảm xúc tột cùng của con người khi đối mặt với sự mất mát trong tình yêu. Từng từ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa, những bài thơ này là điểm tựa cho những ai đang trải qua những thăng trầm của tình yêu và cảm xúc buồn bã. Chúng là những cảm xúc chân thành và sâu sắc, được thể hiện qua lời thơ ngắn nhưng đầy ấn tượng.

Nội Dung Chính

Thơ tình yêu buồn ngắn nhớ thương

Những bài thơ ngắn về tình yêu buồn là những tác phẩm mang trong mình những cảm xúc đau đớn và nhớ thương. Những dòng thơ ngắn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng này là biểu hiện của những kỷ niệm đẹp đẽ đã qua và những nỗi đau về mất mát trong tình yêu. Mỗi từ ngắn gọn, mỗi dấu chấm câu đều chứa đựng những trải nghiệm và cảm xúc đầy xúc động. Tình yêu buồn trong thơ không chỉ là nỗi đau của riêng người viết mà còn là nỗi đau chung của người đọc, khiến họ cảm thấy đồng cảm và chạm đến tận cùng của trái tim. Những bài thơ này thường mang đến sự xoa dịu cho những trái tim đang trong cơn đau đớn và góp phần tạo nên vẻ đẹp đặc biệt của thế giới thơ.

AI RỒI CŨNG ỔN THÔI…

Rồi một ngày em cũng sẽ lấy chồng
Anh đừng đợi đừng ngóng trông nữa nhé
Bao kỷ niệm những năm tháng tuổi trẻ
Là hành trang sẽ theo em suốt đời
Rồi một ngày anh cũng cần có đôi
Xây hạnh phúc bên đời như ước nguyện
Tình yêu đó sẽ trở thành câu chuyện
Của hai người duyên lỡ nợ mong manh
Rồi một ngày bầu trời lại trong xanh
Chợt đôi lúc mắt long lanh thăm thẳm
Chỉ giây phút thoáng qua đừng chìm đắm
Nhớ nghe anh đừng gửi gắm điều gì
Cuộc đời này gặp gỡ rồi chia ly
Đừng nhớ mãi những gì là quá khứ
Hãy mạnh mẽ và dặn lòng tự nhủ
Bởi chúng mình ai rồi cũng ổn thôi.

PHỐ KHÔNG ANH

Đêm nay trên phố không anh
Tiếng mưa như gọi về nỗi nhớ
Em dạo bước tìm ngày xưa dang dở
Tìm một thời, tìm lại chính em
Nơi khóe mắt mi cay ướt nhèm
Giọng nói, nụ cười anh trở về thân thuộc
Và rồi điều em từng ao ước
Bỗng ùa về theo giọt mưa rơi
Em không tiếc chi một thời
Ngày yêu đương có chăng là nông nổi
Chỉ thèm hơn những hẹn hò mỗi tối
Những mặn nồng, yêu dấu thân quen
Và những đêm khuya khi phố lên đèn
Nụ hôn ấm nồng anh trao vội vã
Từ lúc đó em cho anh tất cả
Những ngày yêu, tất thảy trái tim yêu
Đêm nay mưa, mưa thật nhiều
Mưa cuốn anh đi, tình em ở lại
Nào có chi trên cuộc đời mãi mãi
Em dặn lòng mình..để nỗi nhớ nguôi ngoai!

ANH!

Em đã cất tình anh
Vào đáy sâu tim nhỏ
Để đến khi vàng võ
Em sẽ mở ra xem
Em đã giấu tình anh
Tận sâu trong lồng ngực
Để đến khi thổn thức
Lại bồi hồi nhớ nhung
Em đã để tình anh
Nơi hoàng hôn xa thẳm
Đến chiều tàn nhạt nắng
Lại ngắm áng mây bay
Dù rằng để rất sâu
Nhưng nơi đâu cũng thấy
Tình yêu anh vẫn vậy
Dù đã …. tự rất lâu….!

DÀNH CHO NHAU…

Tháng ba về…trong lòng bao nỗi nhớ
Hương ngọt ngào thoang thoảng cánh Bưởi xinh
Gợi trong anh…thuở ấy một mối tình
Đã xa cách khi mình hai lối rẽ
Tháng ba về…anh một mình lặng lẽ
Bước chân buồn con ngõ bé…ngày xưa
Nỗi nhớ em anh biết nói sao vừa
Mùi hương Bưởi…giữa hai miền xa ngái
Bông Bưởi trắng…phủ một thời thơ dại
Mối tình đầu…hoang hoải quãng đời xanh
Chậm bước chân…thời gian lại quá nhanh
Nên chỉ biết…dành cho nhau nỗi nhớ

EM GIẤU…

Em giấu gì… từ sâu thẳm nơi tim
Giấu nỗi nhớ cố nén kìm trong dạ
Giấu cảm xúc giữa cuộc đời hối hả
Giấu tình yêu mà em đã trao người
Cố giả vờ rạng rỡ nét môi tươi
Đâu ai biết sau nụ cười hoa trổ
Nỗi trăn trở không thể nào thổ lộ
Chuyện buồn vui ái ố rất bình thường
Tự dối lòng chôn chặt bến yêu thương
Là con gái phận má hường đã định
Đau nhói dạ cũng phải đành câm nín
Những suy tư bịn rịn mấy ai ngờ
Gửi tâm tình vào câu chữ vần thơ
Tim thổn thức vẫn giả vờ bình lặng
Cố che đậy sao lòng nhiều lo lắng
Nói gì đây những trĩu nặng ưu sầu.

GỌI THẦM TÊN EM

Em còn nhớ hay đã quên
Con đường chung bước thân quen ngày nào…
Gốc cây ngọn cỏ vườn đào
Còn vương sắc nhớ còn khao khát chờ…
Bàn chân nào bước dại khờ
Nụ môi nào giấu vào bờ đê mê
Yêu thương trao nhận câu thề
Trước sau một lối đi về có nhau…
Mùa xuân tươi thắm sắc màu
Con đường hoa lá vẫn đau đáu chờ
Về đi em để bài thơ
Ghi hình hai đứa hồn ngơ ngẩn tình…
Em còn nhớ đêm chúng mình
Ôm hôn quấn quyện đôi hình yêu thương ?
Cỏ hoa còn đó đẫm sương
Bóng hồng đâu thấy con đường không tên…
Em còn nhớ hay đã quên
Cuộc tình ngày ấy bên thềm mùa xuân ?
Đi trong kỷ niệm bâng khuâng
Một mình thao thiết gọi thầm tên em…!

TẤT CẢ CHỈ CÒN LÀ QUÁ KHỨ

Không ước gì-chúng mình gặp lại nhau
Bao kỉ niệm-năm nào còn cất giữ
Xóa hết đi-những gì trong quá khứ
Trả cho người-với hai chữ thương yêu.
Em hỏi lòng-yêu tôi được bao nhiêu
Hay chỉ nói-toàn những điều dối trá
Chỉ xem tôi-như một người xa lạ
Tôi chung tình-tất cả chỉ bằng không.
Thôi từ nay-mình hết đợi hết mong
Chờ hết hè-sang đông Xuân lại đến
Mình cứ ngỡ-duyên tình là định mệnh
Nhưng chỉ là-chếnh choáng chút men say.
Nếu chuyện tình-không đoạn kết ngày mai
Thì ta hãy-chia tay đừng nhớ nữa
Bao mơ ước-bao câu thề đã hứa
Đừng bận lòng-đừng chất chứa suy tư.
Nếu từ đầu-đừng có chữ giá như
Mình đã sai-giá như ta đừng gặp
Nếu ngày ấy-không tiếng cười đầy ắp
Thì bây giờ-đâu tràn ngập xót xa.
Thì coi như-duyên phận giữa chúng ta
Đã chấm hết-giờ vượt xa tầm với
Hai bóng hình-cũng dần xa dịu vợi
Lời cuối này-tôi gởi hết cho em.

TÌM LẠI NGƯỜI XƯA!

Phố vắng đêm nay hắt hiu buồn
Nên trời cũng đổ lệ mưa tuôn
Mình anh đếm bước về chốn cũ
Em ở phương nào hỡi người thương?
Đường hiểu lòng người uốn cong queo
Khi xưa mặc cảm phận anh nghèo
Nên tình cách trở… người đôi ngã
Mà bóng hình em vẫn mang theo!
Xa cách bao mùa vẫn nhớ thương
Tình em, chốn củ mãi đeo vương
Tình yêu tiếp sức anh vững tiến
Vẫn muốn cùng em…bước chung đường..!

MÀU HẠNH PHÚC

Ngàn sợi nắng long lanh trên lá cỏ
Giọt sầu tương vấn vít ngỡ kén tằm
Mắt u hoài ngó bóng nhạn xa xăm
Lòng chợt nhớ những tháng năm kỷ niệm.
Bao kí ức cứ dội về xâm chiếm
Kết tâm giao lòng mê mải kiếm tìm
Chút ngọt ngào từ sâu thẳm con tim
Làn gió nhẹ đắm chìm trong ảo mộng.
Trời xanh biếc rót muôn tơ vàng óng
Giục nụ hồng đang ngóng đợi gió xuân
Lũ chim non trong tổ ấm quây quần
Chờ cứng cáp cánh tung bay vạn nẻo.
Mây lãng đãng để mắt ai trong trẻo
Sợi yêu thương trêu ghẹo góc tâm hồn
Nắng nồng nàn ấm áp tựa môi hôn
Màu hạnh phúc ngập tràn con tim nhỏ.

TÌNH BAY THEO GIÓ

Chiều nay gió bỗng ngập đầy sân.
Bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu lần
Em đếm nỗi buồn trên xác lá
Lặng nghe ngày tháng trôi xa dần
Tuổi xuân đánh mất tự thuở nào
Tình yêu thoáng chốc như chiêm bao
Còn đây một mảnh hồn tan tác
Em về trong chát đắng nghẹn ngào
Ngày ấy một thời cũng yến oanh
Ai xui cho lá phải lìa cành
Mây bay về núi trăng gầy guộc.
Phím lạc tơ chùng mộng vỡ nhanh
Em giấu đi dòng nước mắt cay
Nỗi buồn sao vẫn mãi đong đầy
Tóc rối bời bời tim héo hắt
Yêu người tình đắng những cơn say.

Thơ tình yêu buồn ngắn đau lòng

Những bài thơ tình yêu buồn ngắn đau lòng thường là những tác phẩm về tình yêu không được đáp lại, hoặc về sự chia ly, đau khổ trong tình yêu. Những dòng thơ ngắn này thường chứa đựng những cảm xúc sâu sắc, bi kịch và đau đớn của người viết. Mỗi từ, mỗi câu thơ đều là hình ảnh của sự tuyệt vọng, cảm giác mất mát và hối tiếc. Từng dòng thơ như những giọt nước mắt rơi, thấm vào lòng người đọc, khiến họ cảm nhận được sự đau lòng và cảm thông với những nỗi đau của tác giả. Mặc dù ngắn gọn nhưng những bài thơ này lại chứa đựng biết bao nhiêu cảm xúc và tâm trạng phong phú của con người.

NGƯỜI XƯA

Hôm qua ta trở về làng
Lối xưa hoa cỏ, bướm vàng nhởn nhơ
Bến xưa, xa vắng con đò
Người xưa chẳng thấy, bãi bờ hoang vu
Lắng nghe tìm tiếng chim gù
Lũy tre chẳng thấy, khói như thuở nào
Cánh cò hối hả liệng chao
Trâu đàn xa vắng, cồn cào triền đê
Dường như, ngõ ấy em về
Nét xưa mộc mạc, tóc thề còn đâu?
Xăm môi, kẹp mí, tóc nâu
Mặt hoa da phấn, phai màu chân quê!
Còn đâu cái thuở vụng về
Cái đêm hát hội, say mê yếm đào
Còn đâu lờ, đó đồng cao
Be bờ tát cá, ngày nào ven sông!
Xa quê ngày ngóng đêm trông
Tình quê thao thức, khiến lòng vấn vương
Ta về vạt nắng còn buông
Ao xưa bèo nở, ễnh ương gọi bầy!
Ngõ xưa chen, lấp cỏ cây
Ba gian nhà trống, giếng đầy rêu phong
Trước sân xơ xác mít, hồng
Hoa vàng! Sót đọt cải ngồng vườn sau
Dâm bụt thắp lửa đã lâu
Sao lòng tê tái, úa màu quê ơi
Hồn quê phiêu bạt đâu rồi?
Ba gian nhà vắng, hong phơi bóng chiều!

ANH CHỈ LÀ

Anh cũng chẳng giỏi giang gì đâu
Bình thường thôi một màu giản dị
Cũng buồn vui, cũng nhiều suy nghĩ
Sống nồng nàn chung thủy như ai.
Anh chỉ là anh một chàng trai
Chẳng thơm như hoa huệ, hoa nhài
Chẳng xinh, chẳng đẹp như hoa cúc
Chẳng yêu kiều như Trúc, như Mai
Anh mãi là anh suốt cuộc đời
Là mây, là gió, là sương rơi
Là ánh trăng ngàn đêm lưu lạc
Thả hồn mình bay tới muôn nơi
Anh chỉ là người bình thường thôi
Hay mơ, hay mộng chẳng chút tài
Mong manh như gió mùa đông lạnh
Hướng tìm ánh sáng, hướng tương lai.
Đừng thần tượng anh nữa em ơi
Anh cũng khát khao như mọi người
Trái tim dào dạt dòng máu đỏ
Muốn được yêu thương trọn cuộc đời.
Nhưng bao ước mơ mãi chỉ là
Những lời lãng mạn, những bài ca
Hãy yêu anh tinh yêu dung dị
Vì anh là anh, mãi chỉ là.

TÌNH EM

Tình em như dòng sông
Xuôi về anh nỗi nhớ
Sông bao mùa trăn trở
Giấu vào lòng thương yêu
Tình em như ánh chiều
Hoàng hôn rơi thật nhẹ
Đôi vai gầy nhỏ bé
Gánh cả một trời thương
Tình em như đại dương
Sóng xô bờ nhân thế
Giữa cõi trần dâu bể
Làm xa xót lòng đau
Tình em muôn sắc màu
Vẫn trong anh người ạ
Một lần là tất cả
Giữ trong tim trọn đời.

VÔ TÌNH !

Em vô tình nhặt được trái tim anh
Rồi đem cất mảnh tình chung vào đó
Trải tháng năm màu tình yêu thắm đỏ
Tỏ tấc lòng đâu cần ngỏ lời thương.
Em vô tình nhặt một chút vấn vương
Kể từ đó tương tư hoài không dứt
Hình bóng anh in đầy nơi tiềm thức
Cả trong mơ hay sực tỉnh giấc nồng.
Em vô tình nhặt được sợi tơ hồng
Ông nguyệt lão buộc nhau thành chồng vợ
Trọn kiếp này nguyện tròn câu duyên nợ
Đâu có ngờ…tơ đứt…nợ gãy đôi!
Em vô tình nhặt nửa mảnh trăng côi
Gom kỉ niệm thả trôi miền dĩ vãng
Đêm đơn bóng ngắm trăng buồn lơ đãng
Em ngỡ ngàng nhặt thương nhớ đầy vơi…!!!

LÀ EM ĐÓ

Môi em là thuốc độc
Liệu anh có dám hôn
Em không hề nói dóc
Thiệt đến trăm phần trăm
Em cũng không tử tế
Như mọi người nói đâu
Nên em vẫn luôn ế
Bền vững theo tháng năm
Tính em rất oái oăm
Sáng mưa chiều bão lũ
Tàn khuya lại ủ rủ
Ất ơ..và..ất ơ
Hỏi anh có dám mơ
Về em không nữa hả
Có muốn bện duyên nợ
Vào một ngày không xa
Em chẳng giống người ta
Bởi toàn thân có độc
Anh dính vào khó thoát
Nghiện, sa lầy..biết không ?

Thơ tình yêu buồn ngắn lứa đôi

Những bài thơ tình yêu buồn ngắn về lứa đôi thường là biểu hiện của sự chia ly, xa cách hoặc mất mát trong tình yêu. Những dòng thơ ngắn này không chỉ diễn tả nỗi đau và hối tiếc của cá nhân mà còn phản ánh cảm xúc và suy tư chung của hai người trong một mối quan hệ. Tình yêu buồn ngắn về lứa đôi thường mang đậm nét bi kịch, sự mất mát và hoang mang, khiến cho người đọc cảm nhận được sự đau đớn và tiếc nuối từ cả hai phía. Dù ngắn ngủi nhưng những bài thơ này lại chứa đựng cả một thế giới cảm xúc phức tạp của những con người trong tình yêu.

CÔ ẤY VỐN TRẺ CON

Cô líu ríu kể anh nghe bao chuyện
Chuyện đời thường chỉ nhỏ bé giản đơn
Nhiều lúc cả những giây phút giận hờn
Anh nhẫn nại nghe thương hơn từ ấy
Bởi anh biết giữa cuộc đời sóng dậy
Cô yếu mềm tìm thấy được niềm tin
Bờ vai anh cùng giây phút kiếm tìm
Cho cô dựa chỉ lặng im như thế
Bởi anh biết giữa cuộc đời dâu bể
Cô gánh gồng cũng chẳng dễ dàng dâu
Có những hôm giông bão ập ngang đầu
Cô mệt lả giữa nông sâu cõi tạm
Bởi anh biết níu mây ngàn nương nán
Con thuyền nào dám vượt sóng ra khơi
Cũng như cô yếu đuối đã lâu rồi
Chỉ có anh bên đời thương che chở
Bởi anh biết dẫu muộn phiền gian khó
Cô bướng lì sẽ chẳng chịu thở than
Vẫn đương đầu sóng gió cũng chẳng màng
Vì cô biết có anh cùng chung bước
Liệu mai nào trên ngả đường xuôi ngược
Anh có còn chia sớt mãi cùng không ?
Hay rời xa.. bởi giây phút lạc lòng
Cô chẳng thể trông mong chiều hẹn lỡ
Hạnh phúc chỉ nhẹ nhàng làn hơi thở
Cô trẻ con mãi nhớ chuyện xa rồi…

TRĂNG CHỜ NƠI BẾN ĐỢI

Trăng về trên lối hẹn
Bến đợi bóng thuyền xa
Từng năm tháng đi qua
Lá rơi đầy nỗi nhớ
Thương cho câu duyên nợ
Đã hẹn tự kiếp nào
Tình vẫn lạc mất nhau
Nỗi đau ai hiểu thấu
Nụ cười xưa còn đậu
Trong mắt buồn hoàng hôn
Thời gian có vùi chôn
Cũng không sao mờ nhạt
Gió đùa cây xào xạc
Khua nỗi nhớ thuyền về
Dù cách biệt sơn khê
Trăng vẫn chờ bến đợi.

TRẢ CHO EM…

Gửi lại em bài thơ tình viết dở
Chưa chấm câu…còn bỏ ngỏ lời yêu
Trả cho em rừng kỷ niệm tiêu điều
Cây xơ xác lá vàng rơi ngập lối.
Trả lại em hoàng hôn chiều gần tối
Áng mây hồng bay chấp chới vào đêm
Trả lại em giọt nắng cuối bên thềm
Không nhảy múa, đang im lìm lụi tắt.
Trả cho em ánh sao in đáy mắt
Em mang đi lệ đắng chát trong lòng
Hết đam mê nguội lạnh trái tim hồng
Như bếp lửa cuối đêm đông le lói
Để lại anh..vết thương lòng đau nhói
Tâm hồn anh thành cát sỏi sạn chai
Rồi năm canh với thao thức đêm dài
Viết thơ tình trong u hoài kỷ niệm.
Như cánh chim giữa mênh mông trời biển
Sợ cánh cung đương giương sẵn mũi tên
Sợ cành cong..chẳng dám tiến đến gần.
Trắng đôi tay tàn giấc mộng phù vân
Còn mây xám kéo ngang trời vần vũ
Còn bão lòng cùng mảnh đời giông tố
Còn tim đau rạn vỡ lúc đêm về.
Trả cho em tất cả hết đam mê
Bao kỉ niệm trong lời thề buông bỏ
Cùng bài thơ anh gửi vào cơn gió
Tình bơ vơ thêm vết cứa vào đời

NỢ THÁNG BA

Có phải chúng mình còn nợ tháng Ba
Nợ chút hương bay la đà trong gió
Nợ cánh Mộc Miên rực trời cháy đỏ
Nợ câu thơ tình để ngỏ chênh chao.
Có phải chúng mình còn mãi khát khao
Đăm đắm bờ môi ngọt ngào bỏng giẫy
Xao xuyến vòng tay nồng nàn run rẩy
Xuân cũng âm thầm hờn lẫy vấn vương.
Có phải chúng mình còn mãi yêu thương
Muốn được bên nhau chung đường luyến ái
Một nửa tháng Ba lăn dài khắc khoải
Sao ai vẫn hoài mê mải nhớ ai.
Có phải chúng mình thủa đó đã sai
Gom góp vần thơ đan cài trăn trở
Hai nửa trái tim âm thầm nhung nhớ
Hai nửa địa cầu duyên nợ trái ngang.
Xin nguyện được làm hạt nắng lang thang
Duyên nợ tháng Ba….Phũ phàng….Day dứt!

NHƯ MỘT GIẤC MƠ

Tôi muốn yêu người một ít thôi
Để tâm yên tĩnh chẳng rối bời
Thản nhiên chẳng ghét giận ai cả
Mọi sự trên Face chỉ là ảo
Mặc ai tán tỉnh mặc kệ ai
Cứ nịnh nọt nhau mỗi ngày đi
Cười cười nói nói không sao cả
Kẻ ở chân mày kẻ cuối trời
Ta cứ làm ngơ lướt qua thôi
Bận tâm chi nữa hãy cứ vui
Thời gian tất cả quên đi hết
Tìm vui cùng ảnh đẹp thơ hay
Tội chi buộc thắt chuyện phiền hà
Cho ngày tháng mãi nặng nề qua
Không thèm bực tức ai nữa cả
Níu giữ làm gì kẻ vô tâm
Thôi nhé từ đây chẳng ngóng trông
Hãy để người đi đi khuất xa
Ta về thanh thản sống hiền hòa
Không còn luyến nhớ ngày xưa cũ

Thơ tình yêu buồn ngắn chia xa

Những bài thơ tình yêu buồn ngắn về việc chia xa thường là những tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện sự đau đớn, mất mát và hối tiếc khi một mối quan hệ tan vỡ. Những dòng thơ ngắn này thường mô tả cảm xúc của người viết khi phải đối diện với sự xa cách, mất mát, và nỗi buồn đau sau khi chia tay người yêu. Các từ ngữ, hình ảnh thường được sử dụng để thể hiện sự tuyệt vọng, cô đơn và hoang mang. Tuy ngắn gọn nhưng những bài thơ này lại chứa đựng nhiều tâm trạng sâu sắc, khiến cho người đọc cảm thấy đồng cảm và suy tư về ý nghĩa của tình yêu và sự chia xa trong cuộc sống.

KỂ TỪ GIỜ

Kể từ giờ… em sẽ cố quên anh
Bởi không muốn tranh dành hơn thua nữa
Tự dập tắt tim đừng nhen nhuốm lửa
Lời yêu thương người hứa chỉ dối lừa
Kể từ giờ… cố quên hết chuyện xưa
Dù tim nhỏ vẫn dư thừa kỷ niệm
Xin buông bỏ nhủ lòng thôi tìm kiếm
Yêu bản thân tiết kiệm giọt mi sầu
Kể từ giờ… em đây chả tin đâu
Người đa cảm còn mong cầu thật dạ
Lời hứa hẹn khắc ghi câu vàng đá
Trả lại anh khi em đã hiểu rồi
Kể từ giờ luôn tô thắm bờ môi
Không để dạ bồi hồi vì nhung nhớ
Đành tự nhủ mình có duyên không nợ
Đời bể dâu trắc trở trách phận mình.

ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ

Đời người Phụ Nữ lắm gian truân
Chẳng mấy ai đâu sướng tuyệt trần
Mười hai bến nước nào có biết
Số phận của mình để đưa chân?
Người may lấy được chồng tử tế
Cuộc sống giàu sang ấm cái thân
Vinh hoa phú quý an nhàn hưởng
Tiền lắm tiêu nhiều chẳng phân vân
Người rủi không may lấy chồng nghèo
Vất vả gieo neo cảnh túng bần
Quanh năm suốt tháng lo với lắng
Tiền tiêu không có thật tủi thân
Nhưng người Phụ Nữ vẫn ân cần
Trái tim nhân hậu chẳng đong cân
Suốt đời nhẫn nhịn và chu đáo
Chăm sóc gia đình trọn chữ tâm
Bao nhiêu sức lực và nhan sắc
Giành trọn cho chồng với các con
Âm thầm lặng lẽ trao đi hết
Chỉ để cho mình những nếp nhăn.

CHUYỆN VỀ MỘT CHÀNG TRAI

Rồi một ngày em bỗng gặp
Một chàng trai thắp ngọn lửa tim mình
Không phải bằng những ánh nhìn tha thiết
Phút ngọt ngào những mỹ tự lung linh
Một chàng trai không đến từ cổ tích
Chỉ giản đơn như ngọn gió mát lành
Trao cho em tấm chân thành giản thật
Bằng những lời chia sớt chỉ riêng anh
Và em hiểu phải cần bao thơm thảo
Bao yêu thương bao giông bão gắng gồng
Mở lòng mình chia cho em như thế
Niềm tin về sau muôn ngả mung lung
Chuyện em kể về chàng trai thuở ấy
Tháng ba sang nghe run rẩy tim khờ
Hai mảnh ghép chỉ tình cờ chợt thấy
Điểm tương đồng trên góc nhỏ tình thơ
Chưa ai biết đã từng là một nửa
Rồi lạc nhau vào cái bữa vô thường
Bởi nông nổi nên chẳng đem thắp lửa
Để xa rồi bỏ lỡ một mùa thương
Nay gặp lại mãi đan tay yêu nhé
Nguyện bên nhau san sẻ chuyện của lòng
Em yếu đuối em mong manh nhỏ bé
Anh bằng lòng che chở mãi nghe không !

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

Những vần thơ in đậm nỗi lòng tôi.
Là máu trong tim chảy luân hồi
Là nhớ là thương tràn cuộc sống
Chỉ gửi đến người yêu dấu thôi.
Nhưng có bao giờ người hiểu đâu
Tình yêu thường lắm nỗi cơ cầu
Trao đi nhiều quá thành nhàm chán
Không hỏi han thì trách quên nhau
Phải sống sao đây mới vừa người
Vì sao những lúc người rong chơi
Đa tình thả tim cho kẻ khác
Ngọt ngào nào nghĩ cảm nhận tôi
Mệt mỏi lắm rồi buông tay đi
Có viết nghìn câu ích lợi gì
Có xẻ lòng ra hàng trăm mảnh
Người chẳng cần đâu tội tình chi
Cuộc tình đau quá phải không anh
Dẫu có nghìn lần hơn cũng đành
Theo tình tình chạy câu nói ấy
Rất đáng cho người trót yêu anh.

DẤU YÊU XƯA

Chiều dần tắt cho ngày dài khép lại
Em nhủ thầm rồi tất cả sẽ qua
Với mọi người thì ngày 8 tháng 3.
Thật hạnh phúc hân hoan như mở hội
Tay trong tay mắt ngời sáng niềm vui
Yêu thương đó trao nhau tình nồng thắm
Bao ngất ngây ngập tràn ngôi nhà ấm
Vang tiếng cười thật hạnh phúc làm sao
Chỉ riêng em lặng lẽ một niềm đau
Và hờn tủi dâng tràn lên khóe mắt
Em cô đơn giấu mình trong góc khuất
Gặm nhấm nỗi buồn biết tỏ cùng ai
Nhớ thương ơi sao khoả lấp được đây
Trang thơ nhỏ gửi trao niềm tâm sự
Và đêm nay rồi còn bao đêm nữa
Vẫn một mình lặng đếm tháng năm qua
Dấu yêu xưa chắc hẳn đã nhạt nhoà
Bao kỉ niệm sẽ chìm vào dĩ vãng
Chuyện tình….thôi từ nay đành đứt đoạn
Người xa rồi không một tiếng từ ly
Bỏ mặc em… người quay mặt bước đi
Nào hay biết tim em chừng tan nát
Đêm qua đêm cố ngăn dòng nước mắt
Em dặn lòng sẽ phải sớm quên đi
Nhưng sao trong sâu thẳm mãi nghĩ suy
Mãi tiếc nuối một mối tình dang dở
Bởi vì sao duyên mình đành tan vỡ
Người thay lòng đổi dạ bởi vì đâu
Nếu chẳng còn tình nghĩa chỉ một câu
Sao không nói mà âm thầm quay bước
Thuở vào yêu em nào đâu biết được
Có một ngày phải vĩnh viễn mất nhau.

Thơ tình yêu buồn ngắn thường là những tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện sự đau đớn và hối tiếc trong tình yêu. Những dòng thơ ngắn này thường mô tả cảm xúc của người viết khi đối mặt với sự xa cách, mất mát và nỗi buồn sau khi chia tay người yêu. Các từ ngữ, hình ảnh thường được sử dụng để thể hiện sự tuyệt vọng, cô đơn và hoang mang. Mặc dù ngắn gọn nhưng những bài thơ này lại chứa đựng nhiều tâm trạng sâu sắc, khiến cho người đọc cảm thấy đồng cảm và suy tư về ý nghĩa của tình yêu và sự chia xa trong cuộc sống. Đó là những tác phẩm thú vị và đầy ý nghĩa mà bạn không nên bỏ qua.

Thơ Hay -