Bộ sưu tập những bài thơ ngắn về mưa tình yêu tuyệt vời

Trên những dòng thơ ngắn về mưa và tình yêu, chúng ta được dẫn vào một thế giới tinh tế của cảm xúc và hình ảnh tưởng chừng như đơn giản nhưng sâu sắc. Mưa, với những giọt nước nhỏ li ti, thường là biểu tượng cho sự u buồn, nhưng đồng thời cũng mang trong đó nhiều ý nghĩa khác nhau, từ sự tươi mới, làm mát đến sự sạch sẽ hay một sự kết nối giữa con người và tự nhiên. Khi kết hợp với tình yêu, mưa trở thành một điểm nhấn đầy ý nghĩa, thể hiện sự đan xen giữa cảm xúc vui buồn, hy vọng và đau khổ. Những bài thơ ngắn này không chỉ là sự diễn đạt của tác giả về tình yêu mà còn là cách để người đọc tự lăn vào cảm xúc sâu thẳm của mình.

Nội Dung Chính

Thơ ngắn về mưa tình yêu đau khổ

Trong những dòng thơ ngắn về mưa và tình yêu đau khổ, chúng ta được dẫn vào một thế giới đầy xúc cảm và u ám. Mưa, với những giọt nước lạnh lẽo, thường trở thành biểu tượng cho sự buồn bã, sầu muộn. Khi kết hợp với tình yêu đau khổ, mưa trở thành điểm nhấn thêm sự lụi tàn và cô đơn trong trái tim của nhân vật. Những bài thơ ngắn này không chỉ là cách thể hiện sự đau đớn và hỗn loạn của tình yêu mà còn là lời kêu gọi về sự hiểu biết và sự đồng cảm từ độc giả. Chúng mở ra một cửa sổ tâm hồn, cho phép người đọc ngả mình vào thế giới của những cảm xúc sâu thẳm và phức tạp.

CÓ MỘT MÙA HÈ

Có một mùa hè đã đi xa thật xa
Mỗi khi nhắc lại chỉ còn là kỷ niệm
Những cánh thư xanh nghiêng nghiêng dòng mực tím
Lời yêu dại khờ , ai còn nhớ tên nhau
Có một mùa hè chẳng hiểu tại vì sao
Cứ ngỡ lãng quên thanh xuân từ dạo đó
Góc phố ngày xưa mỗi chiều ai qua ngõ
Giờ chẳng thấy đâu bóng dáng nhỏ hôm nào
Có một mùa hè để lại những niềm đau
Nhặt cánh phượng rơi ta khóc mùa ly biệt
Tiếng ve buồn thương mang nổi niềm da diết
Cơn mưa đầu mùa xao xuyến quá hạ ơi
Có một mùa hè vương vấn mãi không thôi
Cứ nhớ cứ thương tiếc một thời đã mất
Để rồi chiều nay giữa dòng người tất bật
Ta thấy mùa hè chầm chậm lướt đi qua.

GIỌT MƯA THU

Anh đi sầu giăng mây tím
Thu về chẳng thấy anh đâu
Nhớ chiều thu xưa kỷ niệm
Thu ngọt ngào nụ hôn đầu
Dòng đời trôi đi lặng lẽ
Anh còn phiêu bạt phương xa
Bến xưa Thu buồn úa lệ
Thu buồn rụng lá hiên nhà
Mưa Thu gieo niềm thương nhớ
Cho bao hoài niệm dâng đầy
Ngõ về mưa bay gió trở
Ai đưa em về đêm nay
Đêm nghe trời Thu trở gió
Chợt thấy lòng mình chênh chao
Tiếng mưa thì thầm nức nở
Để tim nỗi nhớ dâng trào
Mưa đêm Thu buồn da diết
Giọt thương anh ở cuối trời
Giọt nhớ gửi đêm biền biệt
Mong về ru giấc mơ côi
Đêm Thu, nghe trời trở gió
Gọi bao kỷ niệm ngọt lành
Gói cả bao niềm thương nhớ
Gửi mưa Thu về ru anh

MƯA BUỒN – NHỚ AI

Nửa đêm … sấm sét .. lập lờ
Một mình ..?.. trực chốt ngẩn ngơ , buồn rầu
Mưa to ..?… gió lớn .. từ đâu
Hiện lên ký ức Trong đầu nhớ ai
Bao giờ ..?… thì đến sáng mai
Muốn gặp người ấy … Nói vài từ yêu
Chín tháng ..?.. không phải là nhiều
Thời gian cũng đủ … Em yêu anh rồi
Anh chưa cảm nhận .. thì thôi
Bên em vẫn đứng .. lẻ loi một mình
Rất yêu .. Em chẳng giám gần
Sợ gây phiền phức.. Muôn lần cho anh
Chỉ vì .. Chưa rõ ngọn ngành
Em yêu và nhớ ..?.. Viết thành bài thơ…!

MÙA THU GIÓ HEO MAY

Em cứ hoài thổn thức
Mùa trôi dần qua ngõ
Ngày dài với bão giông
Mưa ngập lối em về
Chiều thu vàng tháng Tám
Vạt nắng buồn sáng nay
Sợi tơ trời buồn bã
Vương mãi bến sông quê
Sáng Thu chớm lạnh về
Heo may lùa ô cửa
Ngoài cửa sổ song thưa
Lấp lánh giọt nắng hồng
Nghe như hồn quê thở
Bóng mùa sang rạng rỡ
Nhoẻn miệng cười hi hi
Em xuống ngõ… thong dong
Em nhặt lá thu vàng
Gom mây trời phiêu lãng
Bầu trời vàng sang Thu
Thật tha thiết dịu dàng
Ngõ nhỏ luôn trầm mặc
Ru trăng miền cổ tích
Hương lúa mới thơm nồng
Nhè nhẹ đón Thu sang…

ĐI QUA NHỮNG NGÀY MƯA

Mai em đi nhớ mùa yêu xa lắm
Bỏ sau lưng bao kỷ niệm dại khờ
Cánh phượng đỏ chiều rơi bên lớp học
Như gợi buồn để ai hoá vần thơ
Em đâu biết những ngày mưa cuối hạ
Giọt rơi buồn như nói hộ lòng ai
Anh đứng đợi cổng trường giờ tan lớp
Bóng em đâu , xa vắng đã bao ngày
Mây hờn dỗi để một chiều loang tím
Gió ru buồn như hát khúc xa đưa
Con bướm nhỏ rong chơi quên ngày tháng
Không kịp về lạnh ướt dưới làn mưa
Thanh xuân ơi chờ ai năm tháng củ
Em có về trên những chuyến xe xưa
Mùa yêu dấu chỉ còn trong kỷ niệm
Cố nhân đâu thương biết mấy cho vừa
Anh một mình đi qua những ngày mưa

Thơ ngắn về mưa tình yêu day dứt

Trong bài thơ ngắn về mưa và tình yêu day dứt, chúng ta được dẫn vào một không gian của sự chia ly và hờn giận. Mưa, với những giọt nước lạnh lẽo, trở thành biểu tượng cho sự đau khổ và uất ức trong tâm trí của nhân vật. Tình yêu, đã từng là nguồn cảm hứng và niềm vui, giờ đây trở thành ngọn lửa của sự đổ vỡ và buông bỏ. Những bài thơ ngắn này không chỉ là một sự thể hiện của sự day dứt và hối tiếc mà còn là lời cảnh báo về nguy hiểm của sự mất mát và xa cách. Chúng là một lời nhắc nhở rằng mọi thứ đều có thể thay đổi và chúng ta cần phải trân trọng những gì đang có.

NỖI BUỒN ĐÊM MƯA

Mưa rơi .. ngoài đường vắng
Làm ..?… ướt lá cây mềm
Cả ..?.. không gian thánh thót
Khi ..?… đêm lùa vào đêm
Áo đồng phục , quá mỏng
Chẳng ấm ..?.. cho ta nằm
Chợt..?.. mưa đêm đánh thức
Nhớ ..?.. nỗi buồn xa xăm
Giờ ..?… đang mùa thu nắng
Mà ..?… đêm bỗng lạnh căm
Ngoài trời..?.. mưa thấm đẫm
Trong ..?.. nước mắt rơi ngầm
Trời ..?.. đổ mưa không ngớt
Ai ..?… làm lòng tôi đau
Đồng phục ..?.. không đủ ấm
Khi ta ..?… với nỗi sầu
Trời ơi ..?.. đừng mưa nữa
Khiến ..?.. lòng tôi buồn thêm
Sáng .. đâu nghe chim hót
Mưa ..?.. rả rích cả đêm…!

MÙA THU GIÓ HEO MAY

Em cứ hoài thổn thức
Mùa trôi dần qua ngõ
Ngày dài với bão giông
Mưa ngập lối em về
Chiều thu vàng tháng Tám
Vạt nắng buồn sáng nay
Sợi tơ trời buồn bã
Vương mãi bến sông quê
Sáng Thu chớm lạnh về
Heo may lùa ô cửa
Ngoài cửa sổ song thưa
Lấp lánh giọt nắng hồng
Nghe như hồn quê thở
Bóng mùa sang rạng rỡ
Nhoẻn miệng cười hi hi
Em xuống ngõ… thong dong
Em nhặt lá thu vàng
Gom mây trời phiêu lãng
Bầu trời vàng sang Thu
Thật tha thiết dịu dàng
Ngõ nhỏ luôn trầm mặc
Ru trăng miền cổ tích
Hương lúa mới thơm nồng
Nhè nhẹ đón Thu sang…

MƯA THU BUỒN

Mưa thu rơi cứ mưa hoài không vứt
Nỗi riêng sầu cũng thao thức cùng mưa
Giọt mưa thu sao da diết gợi sầu
Hay phải chăng thu về để tiễn biệt
Hạ qua đi sao hơi quá vội vàng
Tiếng ve gọi như tiếng đàn thổn thức
Cánh phượng hồng còn ép dở trong trang
Chưa kịp trao tình đã nỡ vội lìa
Tình vừa nồng sao đã vội chia phôi
Hai trái tim đành rẽ lối hai bờ
Bài thơ kia vẫn đang còn dang dở
Câu tứ thiếu dần nhịp lỡ chơi vơi
Đành gửi thơ theo cơn gió giao mùa
Mang đến hộ bên người em yêu dấu
Nói giùm tôi-tôi vẫn yêu nhiều lắm
Nhưng đó là chỉ hy vọng thôi mà
Thôi đành nhặt chút kĩ niệm cỏn con
Gối suy tư gom đem vào kí ức
Tiếng mưa thu trộn lẫn tiếng thở dài
Mưa thu buồn đau xót nỗi hoài mong

MƯA HÀ NỘI

Mắt liếc nhìn vơ vội xuất ăn trưa.
Ăn đi em không phải thức ăn thừa!
Trưa quay lại anh mua cho cái bánh .
Mắt bé run ngước mặt mưa óng ánh.
Nhìn thương hoài búp sẽ héo nay mai…
Bỗng ước ao giờ đây có một ai?
Nhận em về chăm cho em khôn lớn…
Trưa xong việc tôi quay về thật sớm,
Tìm gặp em mà chẳng thấy em đâu?
Mưa đã ngớt gió cũng lặng từ lâu.
Tôi buồn bã ra tầu đi công tác!
Đi xa rồi mà lòng buồn man mác.
Mong gia đình đừng tan tác đánh rơi nhau..!
Các bé lang thang như mảnh vụn đớn đau..
Sẽ găm mãi trong lòng người suy nghĩ!
khi đập vỡ hãy xét xem thật kỹ!
Ích kỷ, nhỏ nhen,bắt các bé lang thang?!?

MƯA VÀ EM

Có người hỏi tôi sao hay viết thơ buồn
Tôi cũng chẳng biết chỉ nghe lòng âm ỉ
Kỷ niệm trào dâng trong từng dòng suy nghĩ
Mỗi khi buồn gợi nhắc chuyện ngày qua
Gặp em đây cũng mơ mộng chan hòa
Từng cơn mưa thả hồn vào tâm trạng
Bao tâm tư giọt mưa buồn lãng đãng
Gợi tâm tình những nỗi nhớ xót xa
Kỷ niệm nào những ngày tháng đã qua
Còn chút gì cho tim mình vương vấn
Khổ thân cho con đường yêu lận đận
Quá khứ xưa lưu luyến mãi không quên
Cơn mưa chiều nay lạ lắm mà như quen
Rơi trong hồn ta làm con tim thổn thức
Nghe nhịp tim nhiều hơn trong lồng ngực
Ai khóc cùng mưa cho vơi bớt nỗi buồn
Cảm thương ai nước mắt quyện mưa tuôn
Tìm không thấy héo hon dòng lưu bút
Nhớ cho nhiều để lòng thêm day dứt
Bóng một người khuất nẻo phía trời xa
Trời âm u, mưa rơi lạnh nhạt nhòa
Không nhớ đủ lời chia ly bịn rịn
Tình còn đây mà lời đành câm nín
Đợi cơn mưa tô vẽ lại nhớ nhung
Phương tròi nào Ai còn nhớ hay không
Mưa năm nào và hôm nay mưa đổ
Bao lần rồi mà vẫn còn bỡ ngỡ
Bởi vì Mưa là kỷ niệm không quên

Thơ ngắn về mưa tình yêu dứt khoát

Trong những bài thơ ngắn về mưa và tình yêu dứt khoát, chúng ta được dẫn vào một không gian của sự quyết đoán và chấm dứt. Mưa, với những giọt nước rơi đầy âm u, trở thành biểu tượng cho sự kết thúc và chấm dứt trong tâm trí của nhân vật. Tình yêu, một khi đã chấm dứt, không còn là nguồn cảm hứng mà trở thành ngọn lửa của sự tiêu tan và đau đớn. Những bài thơ ngắn này mang đến một tinh thần mạnh mẽ và quyết định, thể hiện sự dứt khoát trong quyết định và hành động của nhân vật. Chúng là một lời nhắc nhở rằng đôi khi, để đi tiếp, chúng ta cần phải dừng lại và chấp nhận sự thay đổi, dù đau khổ nó có thể mang lại.

MƯA KHÓC

Mưa! Đẹp lắm em ơi, buồn muốn khóc
Niềm riêng tư tìm ký ức xa xôi
Trách ai đây khi duyên phận hết rồi
Đã không cùng khi đường đời hai ngả
Và hôm nay trong cơn mưa vội vã
Khóc cùng em một nỗi nhớ về Mưa
Cũng trải qua bao ngày tháng mong chờ
Niềm ao ước giống nhau nhiều đến thế
Đêm tàn canh bao nhớ nhung lặng lẽ
Một niềm thương vẫn chưa thể nguôi ngoai
Đã trải qua nhiều lắm tháng năm dài
Vẫn nhức nhối về một vùng ký ức
Đã bao đêm cùng mưa buồn thao thức
Kỷ niệm một thời san sẻ những cơn mưa
Như còn đây giấc mộng đẹp ban sơ
Dù xa lắm tầm tay nào với được

MƯA BUỒN

Anh ơi..những tháng ngày dài
Xa xôi đâu có.. nhạt phai tấm lòng
Cho dù..?. bão táp mưa giông
Tình đầu vẫn nhớ , vẫn mong tháng ngày
Nửa đời ..?.. em vẫn còn say
Buồn vui đau khổ..chẳng thay tấm lòng
Duyên trời..?.. nguyệt lão đếm đong
Vàng phai xác lá.?.ngàn đông lạnh lùng
Kiếp này..?.. lạc lối tình chung
Hỏi anh kiếp khác có cùng xe duyên…!

Mưa ngâu

Mưa ngâu tháng bảy ùa về
Sợi thương sợi nhớ não nề rụng rơi
Nỗi lòng vương vấn đầy vơi
Giầy vò tiềm thức trọn đời khó phai
Đã từng nức nở vì ai
Khóc thương tiếc bóng hình hoài dấu yêu
Hoàng hôn buông lặn mỗi chiều
Chất chồng nhung nhớ bao điều đã qua
Tà dương cũng phải xót xa
Cảnh người ly biệt rời xa một người
Nhớ thương chín bổ làm mười
Thầm ngồi mơ tưởng biết người chốn nao

MƯA CHIỀU KỶ NIỆM

Ngày xưa đó..trên con đường quen thuộc
Mình vẫn thường..tay nắm dắt nhau đi
Có khi gặp..cơn mưa nhẹ chiều thu
Anh xòe tay..che đầu em khỏi ướt.
Nhưng giờ đây..chỉ mình em lẻ bước
Trên con đường..quen thuộc ấy năm xưa
Cũng vẫn là..cơn mưa nhẹ chiều thu
Không có anh..giờ đầu em đã ướt
Trong lòng em..giờ đây em chỉ ước
Giá giờ này..được sánh bước cùng anh
Giữa chiều thu..đang lất phất mưa bay
Em sẽ thấy..mình càng thêm hạnh phúc.
Anh đã đi..về nơi miền cực lạc
Trong em giờ..còn ký ức mà thôi
Em vẫn luôn..giữ mãi ở bên đời
Mưa chiều thu..dáng anh..và đường cũ.

MƯA NHỚ

Mưa rơi rơi mãi
Xuống ngày xa anh
Giọt thương, giọt nhớ
Đan trong nỗi niềm
Phòng đơn lặng lẽ
Em ngắm mưa rơi
Mưa dăng dăng lối
Nhớ anh cuối trời
Anh ơi có biết
Em thương lắm không?
Cách xa biền biệt
Em mãi đợi mong
Ráng lên anh nhé
Dù còn xa nhau
Em yêu anh mãi
Quyết chẳng phai màu
Mưa hoài mưa mãi
Thương nhớ ngập lòng
Đợi anh…em đợi
Trao anh tình nồng

Thơ ngắn về mưa tình yêu buồn

Trong những bài thơ ngắn về mưa và tình yêu buồn, những dòng thơ mang đậm nỗi buồn và sầu muộn của tình yêu không được đáp lại hay sự chấm dứt không lời. Mưa, với những giọt nước lạnh buốt, trở thành biểu tượng cho sự u buồn và cô đơn trong lòng nhân vật. Mỗi giọt mưa rơi như những giọt lệ không thể cầm chặt trong lòng, tương tự như niềm đau đớn trong tâm hồn của người yêu. Những bài thơ này thường kể về những cảm xúc hỗn độn, những nỗi buồn không lời và nỗi nhớ người yêu. Chúng làm cho người đọc cảm nhận được sự bi thương và tận cùng của tình yêu buồn, một mảnh ghép không thể thiếu trong vũ trụ thơ.

Mưa thu

Hôm nay nặng hạt mưa thu
Kéo theo tiếng gió làm ù đôi tai
Thành dòng nước đổ bên ngoài
Lách ca lách cách tưởng ai chơi đàn
Ngước nhìn bao chiếc lá vàng
Rụng rơi lã tả theo làn gió xoay
Bao nhiêu giấc mộng thu này
Giờ ngồi mộng tưởng vòng tay hôm nào
Thì thầm yêu dấu ai trao
Bây giờ tan biến bay vào hư không
Người đi người ở ngóng trông
Hỡi ai thấu hiểu nỗi lòng buồn tênh

PHỐ GIAO MÙA

Em qua phố một chiều thu lá úa
Bước chân buồn ngược gió giữa phố đông
Trời tháng tám dường như cũng mênh mông
Phố ngộ lắm.. cứ rầu rầu anh ạ..
Từ cái dạo chúng mình chia hai ngả
Phố thu về lá cũng rụng nhiều hơn
Chừng thu biết em và phố cô đơn
Nên cả mưa cũng cựa mình thút thít
Có những chuyện dẫu biết rằng xa tít
Sao trong lòng vẫn chưa thể nguôi quên
Nhớ cái thuở ngày chúng mình còn bên
Anh thường nói cả đời yêu không đổi
Dẫu nắng mưa ..dẫu gió giông chìm nổi
Ấy vậy mà.. nửa đoạn đường rẽ ngang
Chuyện tình mình từ đó lật sang trang
Ta bỗng chốc hóa thành người quen cũ
Thu bao mùa ghé tìm về trú ngụ
Phố oằn người đón từng chiếc lá rơi
Cây ngậm ngùi khóc giây phút chia phôi
Thương chiếc lá lìa cành bay xa mãi
Quán quen xưa chiều nay em trở lại
Chiếc bàn nhỏ vẫn còn nguyên nơi góc
Ly cà phê viên đá tan lóc cóc
Ai chia cùng em vị đắng cuộc đời..?!
Heo may về giăng nỗi nhớ chơi vơi
Mưa lả lơi như buông lời trách móc
Đóa bằng lăng nở muộn rơi vương tóc
Thảng thốt.. giật mình..xa ngái một bàn tay
Phố giao mùa.. lòng triệu giọt mưa bay..!!

MƯA ĐÊM

Buồn nghe mưa rớt ngoài hiên
Tiếng mưa day dứt, triền miên hỡi người
Giọt thương, giọt nhớ đầy vơi
Giọt nào xuống nửa tim côi ướt nhèm
Giọt nào day dứt trong em
Giọt nào gieo nỗi nhớ thêm cõi lòng
Tiếng mưa gõ nhịp ngoài song
Như thời gian vỡ, vụn trong đêm buồn
Hỏi anh rằng… có nhớ không?
Còn em rất nhớ, để lòng… ướt mưa.

MƯA…!!!!

Nắng dỗi hờn chi_ nắng đi xa ?
Cho mưa day dứt mãi lòng ta!
Ngỡ như Thu cũ vừa về lại,
Ru mảnh tình Ngâu ướt lệ nhòa!
Người ấy đâu rồi _ người đã xa!!!
Làn môi, sóng mắt đã phôi pha!
Hình như ai đó…đi qua ngõ ,
Cám cảnh đơn phòng, hay trêu ta????
Dõi mắt ta tìm trong màn mưa,
Vẽ trong tâm cảm, dáng người xưa.
Ta đi quay quắt trong miền nhớ,
Đâu hay khói nước lọt song thưa!
Thà rằng rót lại chén ly bôi,
Để nhìn người cũ lần nữa thôi!
Và rồi sau đó ta quay gót,
Còn hơn mình mãi cứ xa xôi!!!!
Mưa… vẫn rơi hoài…mưa vẫn rơi…
Tâm tư đã đủ lạnh lâu rồi !!
Mưa ơi… có biết ta buồn lắm,
Như cánh cò hoang, lạc giữa trời!!!!

MƯA THU

Mùa thu về hoa lá trở hanh hao
Mưa ngoài hiên dập dồn nghe xót dạ
Tiếng tí tách gõ đều bên hiên cửa
Gửi nỗi lòng tháng ngày xót xa đưa
Chiều nao về mưa bạt xa mái đầu
Nhìn xa xăm lòng chất đầy tâm sự
Nhìn giọt mưa rớt rơi rồi vụn vỡ
Có ai hiểu lòng đau… khi thu về?!
Gốc phượng già còn lác đác rụng rơi
Hạ dần qua đón chờ mùa thu đến
Trong tâm ai còn bao điều xót dạ
Tiếng ve sầu nói hộ nỗi lòng xa …
Cánh phượng buồn rơi rụng giọt mi tan
Gửi thinh không bao điều lòng giấu kín
Sao chiều nay mưa thu về man mác
Gửi xa xăm tim ta những nỗi lòng…
Mai cuộc đời gửi gió theo mây ngàn
Gửi thinh không những điều lòng rạn vỡ
Chút hồng phai trôi về miền vô cực
Xa xăm đời thiên di mỏi cánh trôi

MƯA ĐÊM

Giọt rơi tì tách ngoài hiên
Mưa chi cho lắm để ta thêm sầu
Giọt buồn khơi dậy tim đau
Bởi tim đang lạnh mưa làm lạnh thêm
Xin trời đừng có mưa đêm
Để tôi bớt nhớ người tình khi xưa
Mưa chi giọt ngắn giọt dài
Làm đêm cô quạnh nhớ hoài đến ai
Hỏi người có nhớ đến tôi
Hay người đã vội quên rồi thề xưa
Khi đi người hứa thu sang
Về cùng chúng lối uyên ương đắp bồi
Sao giờ đã mấy thu rồi
Thu nào cũng vẫn biệt tin của người
Chắc nơi phố thị phồn hoa
Vũ trường lộng lẩy người đà quên tôi
Đêm buồn tôi đếm giọt mưa
Mà nghe trong dạ xót xa ngậm ngùi
Trách mình sao quá dại khờ
Tin chi chót lưỡi đầu môi của người
Chỉ ta đêm với cô đơn
Mà nghe hoang vắng mưa sầu hắt hưu
Canh trường gối lạnh buồn thiu
Người vui nơi ấy để sầu ta mang

ĐÊM MƯA

Mùa này nước nỗi, phải không anh.
Miền quê nước ngọt, lại đất lành
Mưa về.. đường vắng buồn tênh.!
Mà nghe động chút, duyên tình nơi xa.
Gió khẽ luồng, canh vắng ngõ nhà.
U buồn xóm nhỏ, những chiều qua.
Ước gì.. ta được chung nhà.?
Đêm dài thôi hết, nhạt nhòa! gối chăng.

ĐỢI CHỜ MÙA NGÂU

Mưa rơi ngập tràn khắp mọi nơi
Gieo sầu nhân thế thật tơi bời
Tháng bảy rồi sao mà NGÂU tới?
Rả rích nhân gian rả rích đời
Mưa trót thương ai trót nhớ ai
Hay nghe cổ tích chuyện đêm dài
Chức Nữ Ngưu Lang thiên tình sử
Bắc cầu Ô Thước nhớ thương hoài
Em và anh cũng đợi mùa Ngâu
Ước mong xum họp được dài lâu
Mưa ơi! Cứ thế mưa rơi mãi
Chẳng nghỉ chẳng ngừng cứ mưa lâu
Mặc kệ thời gian mặc không gian
Mong tình hai ta cứ yên an
Đừng như chàng Ngưu với nàng Chức
Chỉ mỗi mùa Ngâu mới thấy nhau….

Một Thoáng Ân Tình

Cơn mưa nào…mang nỗi nhớ không tên.
Mà ta ngỡ…đã quên từ dạo ấy.
Tim giá lạnh…từ lâu đâu vùng vẫy.
Bỗng dâng trào…trỗi dậy một niềm thương.
Dù thời gian…chưa một phút tỏ tường.
Nhưng trả lại…ta từng chương lời giải.
Người đi mất…để mình ta trong bể ái.
Ôm vạn khổ sầu…trong thừa thải xót xa.
Cuối đầu chào…người lạ của riêng ta.
Khi mưa đã…điểm qua bờ vai nhỏ.
Sợ người thấy…rằng sâu trong đôi mắt đó.
Một ký ức buồn…dòng mực đỏ tên em.
Từng dòng tin…mang nỗi nhớ đi kèm.
Nhưng chẳng gữi…đành đem vào bản nháp.
Sợ khoảng khắc…trái tim đầy hỗn tạp.
Phút yêu lòng…em đáp lại tình tôi.
Hoa nở ngày…niềm hạnh phúc thay ngôi.
Đâu nhất thiết…chi tôi là chính chủ.
Em hạnh phúc…chỉ vậy thôi là đủ.
Mộng cùng đàn…xin ủ giấc mơ xưa.

CUỐI TUẦN MƯA NHỚ

Mưa cuối tuần gieo nỗi nhớ vào tim
Cả đất trời chìm trong màn mưa trắng
Em một mình với căn phòng lạnh vắng
Giọt cà phê đọng đắng ở vành môi
Mưa triền miên như nỗi nhớ chẳng nguôi
Bao kỷ niệm xuôi theo làn mưa đổ
Một ngày mưa đôi mình nên duyên nợ
Để mưa về gọi nhớ mãi anh ơi
Nỗi nhớ tràn đầy mà mưa vẫn rơi rơi
Từng tiếng mưa bồi hồi trong ngực trái
Mưa! Nhớ anh! căn phòng thêm trống trải
Ước bây giờ anh bước lại cạnh bên!
Ôm lấy bờ vai thủ thỉ dỗ dành em
Có anh đây! Mưa bao nhiêu cũng kệ
Mãi bên nhau suốt đời em nhé!
Chợt nhận ra chỉ có em… và mưa!
Gửi lòng em vào những chuyến mưa qua
Anh biên thùy có biết em đang nhớ?
Để con tim…ướt đẫm thành hai nửa
Nửa ướt nơi này, nửa ướt ở nơi anh

Trong thơ ngắn về mưa và tình yêu, những dòng thơ nhẹ nhàng nhưng sâu lắng đã khắc họa nên bức tranh tinh túy của tình yêu giữa mưa rơi. Mỗi giọt mưa trở thành những nhạc điệu buồn, làm lay động trái tim những người yêu nhau. Những bản tình ca ngắn này thường chứa đựng nỗi nhớ, nỗi buồn và cảm xúc thăng trầm của tình yêu. Dù mưa hay nắng, tình yêu vẫn luôn tồn tại và đẹp đẽ như những dòng thơ muôn thuở. Kết thúc, chúng gửi gắm điều gì đó trong lòng người đọc, nhắc nhở về sự quý giá của tình yêu và ý nghĩa của mỗi khoảnh khắc được sống và yêu thương. Thơ về mưa và tình yêu là một khúc ca đầy cảm hứng và sâu lắng về tình yêu đẹp mãnh liệt giữa hai con người.

Thơ Hay -