Bộ sưu tầm những bài thơ về núi rừng và tình yêu hay nhất

Trong vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng, tình yêu nảy nở như những bông hoa thơm. Bầu không khí trong lành, hòa mình vào tiếng rì rào của suối rừng, như một bài thơ tự nhiên, thể hiện sự tươi mới và sức sống mãnh liệt. Trên những triền núi cao nguyên, tình yêu như những cánh diều màu, vượt lên trên những khó khăn, bay cao và tự do. Những câu thơ về núi rừng và tình yêu là biểu tượng cho sự mạnh mẽ, kiên định và bền vững. Chúng là lời ca ngợi cho tình yêu, không ngừng trỗi dậy và sống mãi trong trái tim của mỗi người, như bóng dáng vĩnh cửu của núi rừng giữa bầu trời xanh thẳm.

Nội Dung Chính

Thơ về núi rừng và tình yêu đôi lứa

Trong cuộc hành trình về núi rừng, tình yêu đôi lứa được gắn kết bởi sự hòa mình vào vẻ đẹp hoang sơ và bí ẩn của thiên nhiên. Những ngọn núi cao vút, những rặng cây xanh mướt và tiếng suối reo vang tạo nên bối cảnh lãng mạn cho tình yêu lứa đôi. Bên cạnh nhau, họ bước đi trên những con đường gập ghềnh, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, hòa mình vào hơi thở của rừng cây và tiếng chim hót líu lo. Bài thơ về núi rừng và tình yêu đôi lứa là sự kỳ diệu của sự gắn kết và hiểu biết sâu sắc, vượt qua mọi thách thức như những bức tranh tình yêu đẹp đẽ, mãnh liệt và bền vững.

LẶNG…

Rừng tím lặng hoàng hôn
âm thầm buông lá vàng buồn tủi
Gió thì thào dong ruổi
con sông Ba lầm lũi ngược dòng trôi…
Buồn…buồn lắm người ơi!
đêm giăng sương đẫm phũ phàng ngọn lửa
Căng mắt ghèn nhầy nhụa
quặn tim đau rỉ ứa giọt tương tư…
Đời…trầm mặc giá như
không biết vui để sầu muôn thuở
Tình…trót mang lầm lỡ
hết một đời ta mắc nợ người dưng…

THÂN EM

Thân là con gái nhà quê
Bông hoa đồng nội giữa bề cao nguyên
Da đen chân ngắn không tiền
Nguyện rằng ấp ủ niềm riêng trọn đời
Nhà em cách mấy quả đồi
Cách ba dãy núi cách đôi cánh rừng
Nhà em xa quá … quá chừng
Em van anh đó xin đừng yêu em

MƠ…

Đêm mơ em đến thăm anh
Núi rừng ấm áp vây quanh túp lều
Chõng tre nhường để em ngồi
Anh khơi bếp lửa nấu nồi khoai lang…
Em người đô thị cao sang
Bàn chân trắng nõn gọn gàng thật xinh
Trộm nhìn tim đập xập xình
Em như tiên nữ gợi tình ngất ngây…
Lửa hồng đôi má hây hây
Nồi khoai bốc khói như mây mơ màng
Em cười băng giá cũng tan
Làm anh bối rối bàng hoàng ngẩn ngơ…
Mong sao em ở đừng về
Mỗi ngày anh ngắm làm thơ tỏ tình
Tặng em những đoá hoa xinh
Đào khoai nấu với rau rừng em ăn…
Gió rừng len lén xuyên mành
Anh nhường em đắp chiếc chăn rách rồi
Chõng tre chiếu cũng tả tơi
Ngủ ngon em nhé ! anh ngồi làm thơ…
Bình minh chợt tỉnh cơn mơ
Nắng xuyên qua vách phạc phờ lá khua
Ngẩn ngơ mộng mị trêu đùa
Ngỡ em đâu đó chứ chưa có về…

GIẤC MƠ XUÂN

Mỗi độ xuân về,
Hoa rừng đua nở,
Chờ người năm xưa…
Mùa xuân xưa,
Đôi ta bên nhau,
Xuân về trên rẻo cao,
Rừng mai vàng,
Rừng lá xanh,
Thác nước trong xanh,
Áo em xanh màu trời,
Tình ơi!…
Mùa xuân này,
Em nơi nao?
Hỡi người ta yêu quí,
Xuân về, em mãi đi…
Nặng lòng ta thương nhớ…
Chiếc ô xanh,
Đôi mắt in bóng trời xanh…
Sao em không cạnh bên anh?…
Mùa xuân sau,
Em sẽ về,
Đôi ta lại bên nhau,
Rừng núi đón chào,
Lá xuân reo rì rào,
Trời xuân xanh vút cao,
Lòng anh ước ao,
Đặt nụ hôn lên làn môi hồng thắm…
Giấc mơ xuân…
Chờ em tháng năm…
Thương đứng, nhớ nằm…
Em mãi xa xăm…
Mơ chỉ là mơ,
Đời vẫn là đời,
Biết đến bao giờ?
Đàn nối dây tơ?!!!…
Lòng ta ngẩn ngơ!…
Trái tim tan vỡ!!…
Em ơi! Em ơi!!!!…

NGƯỢC LỐI…

Bạc tình người tạo bão giông
Rừng thêm lá rụng gió đông lạnh lùng
Yêu thương một thoáng tình chung
Nên đời hai lối tình khùng phân ly
Nói chi hai lối chia lìa
Chỉ thêm đau nhói con tim lạnh lùng
Ta về nhỏ lệ quên đau
Vẫn mong ai đó đẹp câu chung tình
Xin đừng thả thính tình si
Gieo thêm nghiệp chướng tình gì đối gian
Người đi để dạ ta sầu
Nỗi đau ta chịu đêm thâu canh trường
Trách lòng ta vội trao thương
Để giờ ôm lấy tận cùng nỗi đau
Ước gì mưa bão qua mau
Để ta về lại giấc mơ ngọt ngào

Thơ về núi rừng và tình yêu đẹp

Trong thơ về núi rừng và tình yêu đẹp, từng đoạn chữ là một bức tranh sống động, tái hiện hình ảnh hoang dã và hòa mình vào cảm xúc của tình yêu. Những dãy núi cao chót vót, bao quanh bởi rừng xanh ngút, tạo ra một không gian tĩnh lặng, ẩn chứa bao điều bí ẩn và thú vị. Trên con đường mòn uốn quanh núi, cặp đôi bước đi bên nhau, tay trong tay, hòa mình vào vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên. Những khoảnh khắc đáng nhớ được tạo nên bởi ánh sáng mặt trời lấp lánh qua những tán cây, cùng tiếng suối reo vang và hương hoa lan tỏa khắp nơi. Tình yêu trong bài thơ như một ánh sáng, chiếu rọi hạnh phúc và ấm áp, làm cho cuộc hành trình trở nên ý nghĩa và đáng nhớ.

TIỆC RỪNG

Một chú chim non đứng thẹn thùng
Bên dòng thác đổ thật ung dung
Nhìn đàn cá nhảy trong làn nước
Thấy vạn cò vờn trắng khoảng trung
Thích thú dường như là cõi mộng
Đê mê tựa lạc chốn mong lung
Trần gian có cảnh bồng lai đẹp
Muốn bạn muôn phương thưởng thức cùng .

NGƯỜI RỪNG TƯƠNG TƯ

Nhỏ giờ ở mãi núi cao
Nên chưa từng biết thế nào là yêu
Mình thương người ấy thật nhiều
Ngày mong đêm nhớ bao nhiêu nỗi lòng…
Tình dài biết mấy con sông
Tình xa biết mấy dặm đường xa xôi
Tình mênh mông tít phương trời
Tình muôn cách trở núi đồi chân mây…
Mơ màng người ấy đâu đây
Tương tư khắc khoải đêm ngày nhớ thương
Lá rừng thấm đẫm ngàn sương
Ngày tan trong nắng mưa buồn nhẹ bay…
Lời yêu ngượng ngại tỏ bày
Đơn sơ câu chữ chưa hay ý tình
Người đời văn vẻ đẹp xinh
Dịu dàng ngon ngọt tỏ tình lắng sâu…
Gom từng con chữ thành câu
Góp từng ý đẹp có đâu bằng người
Thô sơ rừng núi quen lời
Cộc cằn đơn giản xin người đừng chê…
Núi rừng khô khốc vần thơ
Vài câu lục bát vu vơ tỏ tình
Người ta đường luật thông tinh
Câu vần thơ phú tỏ tình thâm sâu
Tương tư bày tỏ vài câu
Thơ tình lục bát đêm sầu thâu đêm…

CUỐI TUẦN MƯA NHỚ

Mưa biên thùy gieo nỗi nhớ vào tim
Cả rừng núi chìm trong màn mưa trắng
Anh một mình với căn phòng lạnh vắng
Giọt cà phê đọng đắng ở vành môi
Mưa triền miên như nỗi nhớ chẳng nguôi
Bao kỷ niệm xuôi theo làn mưa đổ
Một ngày mưa đôi mình nên duyên nợ
Để mưa về gọi nhớ mãi em ơi
Nỗi nhớ tràn đầy mà mưa vẫn rơi rơi
Từng tiếng mưa bồi hồi trong ngực trái
Mưa! Nhớ em, căn phòng thêm trống trải
Ước bây giờ em bước lại bên anh!
Ôm lấy bờ vai em thủ thì dỗ dành
Có em đây! Mưa bao nhiêu cũng kệ
Mãi bên nhau suốt đời anh nhé!
Chợt nhận ra chỉ có anh và mưa!
Gửi lòng anh vào những chuyến mưa qua
Em quê nhà có biết anh đang nhớ
Cuối tuần này nơi biên cương mưa đổ
Nếu mưa về, em có nhớ anh không?

RỪNG BUỔI SỚM MAI

Anh về làm lại rừng thơ
Ngồi trên phím đá đợi chờ gió lay
Cùng thay màu với cỏ cây
Cùng ngơ ngác với bút lai ngập ngừng
Khi nao em ghé xuống Trần
Nhớ về thăm lại khu rừng mộng mơ
Rừng thơ bên ấy hoa bay
Bờ trăng gối mộng gió nay bên thềm
Nửa đời lá thấm gối êm
Rừng thơ bên ấy nhớ trăng nơi này
Lá rừng đội xuống mùa thu
Rừng thơ rớt xuống suy tư một chiều

EM ĐI

Em đi rừng núi nhớ em,
Em đi để lại sương đêm đẫm buồn,
Con đường cũng thấy bâng khuâng,
Đâu còn nghe tiếng bước chân sáng chiều.
Dã quỳ, lặng lẽ, buồn thiu,
Còn ai cùng đón gió chiều với hoa.
Em đi trống vắng lòng ta,
Nhớ em ta chỉ từ xa gọi thầm.
Em đi giọt nắng rưng rưng,
Còn ai đâu nữa chào mừng bình minh,
Trên cao, ngọn gió trong lành,
Nhìn cây xao xác, thất tình ngẩn ngơ .
Em đi bỏ dở trang thơ,
Trăng treo đầu núi bơ vơ, vô hồn.
Em ơi còn có về không?
Rừng cây, hoa lá vẫn mong em về.

Thơ về núi rừng và tình yêu buồn

Trong thơ về núi rừng và tình yêu buồn, từng dòng chữ truyền tải một cảm xúc sâu lắng và đầy nỗi buồn. Núi rừng hiện lên như một bức tranh u ám, với những dãy núi mờ ảo và rừng cây u tối, tạo ra một không gian u buồn và lạnh lẽo. Con đường mòn quanh co trên nền đất ẩm ướt, mang theo nỗi buồn cô đơn và sầu bi. Cặp đôi lạc bước giữa rừng sâu, nhưng trong lòng lại trống vắng và đau buồn. Tiếng gió rít qua những tán cây trơ trụi càng làm nỗi buồn trở nên chói chang. Tình yêu đâu đâu đó, nhưng nó vẫn mờ mịt và xa vời, như bóng ma luôn rình rập trong những góc khuất của rừng sâu.

RỪNG THU

Ta thấy mình chẳng có phúc phần
Nên ngờ nghịch nhìn áng mây trôi
Từng cơn gió trong mát đang thổi
Hoa ngát hương bay khắp núi đồi.
Ta bước đi trong rừng thu phai
Tiếng chim hót ngàn năm u hoài
Nhìn chiếc lá đong đưa còn mãi
Sương lung linh giữa nắng ban mai.
Ta nghe đâu đây có tiếng đàn
Từng thanh âm tiếng hát gieo vang
Rừng chiều thu suối chảy róc rách
Thấy lòng yêu…Hạnh phúc ngỡ ngàng.
Ta nhớ mùa…Bước theo dấu xưa
Tim đập khẽ ngước nhìn mây trời
Gió thổi nhẹ trong rừng thu vắng
Nắng vàng ươm thấy chồi sắc tươi.

CHIỀU TƯƠNG TƯ

Em chỉ là bông hoa rừng bé nhỏ
Được anh thương anh lượm hái mà thôi
Đã lượm rồi đừng nỡ bỏ người ơi
Mà tội nghiệp hoa tàn phai hương sắc
Nhớ buổi ấy , một chiều thứ Đà Bắc
Cầm tay nhau mình đã nói lời thương
Để rồi cứ mãi vấn vương
Chiều về tơ tưởng nhớ thương một chiều.

NHÀ EM

Nhà em ở giữa rừng xanh
Có giếng nước mát trong lành xiết bao
Hiên nhà gió thổi lao xao
Ngồi chơi hóng mát ngắm sao trên trời
Nhà em ở giữa lưng đồi
Có dòng suối nhỏ chảy trôi rầm rì
Nước trong xanh mát mê li
Nghỉ ngơi trốn nắng những khi trưa hè
Nhà em ở giữa đồi chè
Có gian nhà lá le te giữa rừng
Nhà tranh nhưng ấm vô cùng
Sum vầy vui vẻ chung lòng dựng xây

RỪNG U MINH THƯỢNG

Sao em không về thăm minh thượng
  Nhìn lá, hoa cau, tỏa ngát hương
    Ở đây cây lá vờn xanh mướt
      Bông trái chen nhau lấn con đường
Gió đông man mác, gió từng cơn,
  Dòng nước trong xanh soi bóng gương
    Đò ai đưa khách sang sông ấy
      Cho nhắn đôi lời gửi người thương
Mơ ước tình yêu, ước tình xa!
  Ước mơ hạnh phúc về đôi ta
    Ở đây đêm tối về sương ảo
       Ai hiểu tình ai sẽ thật thà

TÌNH YÊU

Tình yêu không phải là rừng
Mà bao nhiêu kẻ lạc đường tìm nhau
Tình yêu không phải sông sâu
Mà sao có khúc đục ngầu , khúc trong
Tình yêu có phải biển không ?
Sao mênh mông rộng ?
Mênh mong bến bờ…
Tình yêu đâu phải con đò
Kẻ qua , người lại , cứ chờ đợi nhau

LÊN VOI XUỐNG THỎ

Cọp rừng ở tận rừng sâu
Còn vợ ở nhà mặt ngầu lắm nha
Bình thường xinh đẹp như hoa
Đến khi giận dữ hóa ra cọp liền
Tưởng rằng đời sướng như tiên
Lấy được vợ đẹp nhiều tiền là vui
Ai hay cay đắng ngậm ngùi
Bị vợ ăn hiếp chôn vùi chất men
Thế gian cứ mặc chê khen
Cái được cái mất sang hèn hên xui
Lúc nào vui được cứ vui
Lên voi xuống thỏ bắn ruồi dây thung
Ban ngày giả bộ điên khùng
Nửa đêm vợ gọi dở mùng chung dô
Lúc này vợ hết hàm hồ
Tôi thành hoàng thượng nhào vô phi tần.

MỘT MÌNH

Một mình vẫn cứ một mình
Năm mươi chẳng có mối tình vắt vai!
Người thì vợ một vợ hai
Tôi thì không có bất tài đúng không?
Người ta đánh bắc dẹp đông
Còn tôi sớm tối lông bông kiếm tìm
Cây xanh mong đợi bóng chim
Mùa đông tránh rét cố tìm làm chi
Một mình lặng lẽ ra đi
Kiếm tìm an ủi tí ti cho mình
Mà sao đời mãi lặng thinh
Xin cho tôi một chút tình mang theo
Rừng xanh núi đỏ đèo heo
Em nghe tiếng gọi thì theo anh về!
Bỏ đi quên hết não nề
Dắt tay mình giữ lời thề có nhau!

YÊU LÀ CƯỚI

Miệng người như mật ong rừng
Khi yêu bằng mắt…không ngừng dẻo môi
Quen nhau từng ấy ngày thôi
Tim băng …tan chảy bồi hồi vì yêu
Ngày dài…tháng rộng bao nhiêu
Vẫn chờ…vẫn đợi lời yêu thật lòng
Cau trầu …sính lễ …xe bông
Vượt xa hải lý mà lòng thấy vui
Nói thì… nói vậy cho xuôi
Vì đêm hôm ấy …hồn vùi thần men
Vui…buồn …cao ngạo…thói quen
Bánh đa…bánh đập làm thêm là nghề

TÌM EM NÀNG XUÂN

Chiều Xuân tôi tới vùng cao
Rừng lao xao hoa vàng biên giới
Và bản xa bồng bềnh sương khói
Vùng biên ơi Xuân mới đang về
Chiều vùng cao bao hương liệu đê mê
Hương của đất của trời và cây cỏ
Hương hoa rừng lẫn vào trong gió
Và hương sương quyện khói bếp nhà sàn
Cả vùng biên trắng sắc hoa ban
Tôi mải miết tìm em đường vào bản
Đường quanh co lẫn vào rừng báng
Tôi bàng hoàng ngỡ lạc giữa rừng câu
Bàn chân tôi cứ vội bước mau
Để tìm em nàng Xuân biên giới
Nàng Xuân em đợi anh đi với
Sao cứ để anh tìm em giữa hương trời
Anh tìm em nơi biên giới chơi vơi
Em lẫn vào muôn cây lá hoa tươi
Lẫn vào núi vào sông vào lòng người mong đợi
Vào sắc hoa Xuân em là cả hương trời

SẦU

Có ai đếm được lá rừng
Non xanh biển biếc mây ngừng ngó nghiêng
Phận hèn nhẹ bước sầu riêng
Hỏi người thấu hiểu một triêng lúa mùa
Ai ơi xin chớ vội đùa
Ngày mai ngất ngưởng gió lùa heo may
Ngẫm đời tựa chén rượu say
Chìm trong sóng bạc đắng cay hải hồ
Ai ơi đừng có ngây ngô
Làm nghiêng chữ hiếu chữ tình cũng xiêu
Nửa đời cũng chỉ bấy nhiêu
Soi vầng trăng khuyết kiếm điều gì hay
Mai này nắng nhạt vòng mây
Thả hồn phiêu lãng đón đầy ý thơ

Thơ về núi rừng và tình yêu nhớ nhung

Trong thơ về núi rừng và tình yêu nhớ nhung, từng câu chữ khẽ lướt qua mang theo hơi thở của bản nguyên, nét đẹp hoang sơ của thiên nhiên và những cảm xúc sâu thẳm của tình yêu. Dưới ánh nắng mặt trời ló dạng qua những tán lá xanh mướt, núi rừng trở nên rực rỡ và tráng lệ, nhưng trong lòng vẫn ẩn chứa nỗi nhớ nhung bất tận. Những con đường quanh co nơi đây trở thành bức tranh sống động của quá khứ, nơi hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp êm đềm. Cặp đôi dạo chơi giữa rừng rậm, với bàn tay nắm chặt lấy nhau, như muốn khắc sâu hơn hình ảnh của tình yêu mãi mãi trong trí não. Núi rừng và tình yêu nhớ nhung hòa quyện trong một bức tranh tuyệt vời của thiên nhiên và tình cảm.

HỒN THU

Rừng thu sao lá chưa thay.
Trời vương nắng nhạt chiều nay tôi buồn.
Gió về cho lá nụ hôn.
Dìu mây lơ đãng hồn xôn xao tình.
Giọt sầu… từng giọt lung linh.
Người đâu có hiểu chỉ mình ta hay.
Giọt sầu… từng giọt cay cay.
Rượu nhòa mắt lệ tiễn mây cuối trời.
Ta yêu người lắm…người ơi.
Ta không dám tỏ những lời cho em.
Thu tàn tình lại buồn thêm.
Ta đi nhặt lá bên thềm cây si…
Tình ơi tình…tình là gì ?
Trần gian lắm cảnh chia ly vì người…

VĨNH BIỆT EM..

Em bỏ đi thật sao
Rừng núi ta quen nhau
Có cùng chung nguyện ước
Mong chiến tranh qua mau
Tôi nhớ lại chiều nào
Hòa bình ta gặp nhau
Ngọt ngào ôn kỷ niệm…
Lòng bổng thấy nao nao
Em đi về nơi đâu
Đêm vắng cung bậc sầu
Giọt lệ rơi lả tả
Đau thương suốt canh thâu
Em về miền xa xăm
Nỗi nhớ thương âm thầm
Không còn gặp em nữa
Nhớ em như sóng ngầm
Em đi vào lòng đất
Buồn chất ngất em ơi
Nấc nghẹn lời vĩnh biệt
Tim nhói hồn chơi vơi
Em đi tôi rã rời
Như trên biển cố bơi
Tình cờ gặp bão tố
Vẫy vùng phút cuối đời

NHẬN TIN ANH

Chiều nay, em nhận được tin anh
Trời bỗng xanh như chẳng thể xanh thêm nữa
Ngọn gió chiều đang rong chơi trên cỏ
Chợt thầm thì, ru khúc hát yêu thương
Dòng tin anh, đậm những nét phong sương
Có nhịp quân hành trong chiều hoang biền biệt
Em cảm nhận những nhớ thương tha thiết
Từ trái tim người lính chốn sa trường
Dòng tin anh có sắc xanh của rừng
Có tiếng suối reo, có tiếng chim ca hót
Có cả mùi khói súng đêm xung trận
Có giọt mồ hôi anh nhỏ xuống giữa khát khô
Dòng tin anh viết trên nóc ba lô
Dù nét không ngay nhưng chứa đầy thương nhớ
Em biết lắm, có tình yêu anh ở đó
Dẫu còn xa nhau, em vẫn thấy ngọt lành
Chiều nay em nhận được tin anh
Em bồi hồi đặt tay lên ngực trái
Nơi lưu giữ bóng hình anh ở đấy
Dù cách xa nhưng mình yêu mãi… Nhé Anh.

CHIỀU

Nao nao chiều… buồn cơn gió qua đây ,
Chầm chậm trôi… làn mây xanh lặng lẽ
Tím núi rừng… hoàng hôn xa rớt nhẹ ;
Nhật sắp tàn,… nguyệt sẽ đón màn đêm !
Tiếng tơ lòng… thao thức chẳng dịu êm ,
Còn đâu nữa… môi mềm và tóc rối !
Để con tim… mang hao gầy già cỗi ,
In vết hằn… lạc lối giữa trùng khơi .
Cơn gió vờn… chiếc lá khẽ buông lơi ,
Cánh chim nhỏ… chơi vơi vùng man mác
Heo hắt sầu… nhấp nhô tia nắng nhạt
Dú dẻ đài… ngan ngát đọng thời gian !
Ánh dương tàn… thời đêm tối sẽ sang ,
Ta muốn níu… khắc hoàng hôn ở lại ,
Chút ấm áp… cho con tim khờ dại ,
Lạc trong chiều… mơ mãi ánh hoàng hôn !

TÌNH CA NGƯỜI LÍNH

Anh gửi em bản tình ca người lính
Mang sắc xanh, xanh biển, xanh trời
Xanh những dòng sông, xanh đồng lúa biếc
Xanh cỏ, xanh cây, xanh màu áo…em ơi
Anh gửi cho em, bản tình ca người lính
Có âm vang dồn dập nhịp quân hành
Có sắc hoa sim tím trời chiều vời vợi
Có mảnh trăng rừng đêm sương trắng chơi vơi
Anh hát tặng em bản tình ca người lính
Thương lắm hậu phương, em chung thủy đợi chờ
Dù đời lính chinh chiến qua nhiều gian khổ
Vẫn hẹn ngày về, trọn vẹn những ước mơ
Anh gửi cho em khúc nhạc lòng người lính
Có tiếng chim ca, có tiếng suối êm đềm
Gửi vào đó cả trái tim thắp lửa
Dẫu cách xa nhiều, vẫn yêu mãi… Lính mà em!!!

Trong thơ về núi rừng và tình yêu, hình ảnh của thiên nhiên hùng vĩ và tình cảm sâu lắng luôn song hành cùng nhau, tạo nên một không gian tinh thần đầy ấn tượng và sâu lắng. Dưới bóng mát của những tán cây rợp bóng, những cung đường dẫn về nơi đây trở thành hành trình của tâm hồn. Tình yêu như là một dòng suối không ngừng chảy, làm sống lại vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng. Khi kết thúc, mỗi dòng thơ vẫn còn đọng lại hương vị của kỷ niệm và sự trải nghiệm. Núi rừng và tình yêu trở thành một phần không thể tách rời, mãi mãi đọng lại trong tâm trí và trái tim của những người đã trải qua.

Thơ Hay -