Tổng hợp những bài thơ về tình yêu đôi lứa buồn cô đơn

Trong thế giới của thơ, tình yêu đôi lứa là một chủ đề vĩ đại và lãng mạn, đem lại nhiều cảm xúc và trải nghiệm sâu sắc cho con người. Những bài thơ về tình yêu đôi lứa thường được viết với sự ngọt ngào, ấm áp và đầy cảm hứng. Chúng là biểu hiện của tình yêu sâu đậm và tình cảm chân thành giữa hai người, đánh thức những khao khát, ước mơ và hy vọng trong lòng. Từ những hình ảnh mặt trời và hoa, đến những lời thơ ngợi ca về vẻ đẹp của tình yêu, những bài thơ này mang đến cho độc giả sự ấm áp và ngọt ngào, như một bức tranh tình yêu đẹp đẽ và lứa đôi hoàn hảo.

Nội Dung Chính

Thơ về tình yêu đôi lứa tổn thương

Những bài thơ về tình yêu đôi lứa tổn thương thường là những tác phẩm sâu lắng và đầy ý nghĩa, thể hiện sự đau khổ và bi thương trong mối quan hệ tình cảm. Trái tim tan vỡ, những cảm xúc lẻ loi, và những khoảnh khắc đau lòng thường được thể hiện một cách chân thực và đau đớn qua những dòng thơ đầy cảm xúc. Những bài thơ này thường mô tả những mất mát, xung đột và sự hụt hẫng trong tình yêu, đồng thời gửi đi thông điệp về sự mạnh mẽ và học hỏi từ những thử thách của cuộc sống. Dù đau buồn, nhưng những bài thơ này cũng có thể là nguồn động viên, sự đồng cảm và hy vọng cho những ai đang trải qua những khó khăn trong tình yêu.

NGƯỜI TA CÓ THƯƠNG MÌNH KHÔNG ?

Có một người họ vốn chẳng thương ta
Nhưng ta lại yêu mặn mà cháy bỏng
Ngày và đêm lúc nào cũng mong ngóng
Nhớ “phát điên” dẫu khoảng cách rất gần
Thương người ta đến độ khóc rần rần
Sợ một ngày người ta thương ai khác
Nên con mắt lúc nào cũng dáo dác
Đón người ta mỗi lúc họ ngang nhà
Thương người ta mà chẳng dám nói ra
Nên trong lòng lúc nào cũng bực bội
Bên ngực trái trỗi từng hồi nhức nhối
Sợ nói ra người ta khẽ..lắc đầu
Ước người ta..cũng thích hát ví dầu
Rằng cũng thương cũng nhớ mình nhiều lắm
Cũng mấy bận thương cả trộm nhìn ngắm
Khi ấy chắc tim khua đập rộn ràng
Ước người ta tìm đến mình vội vàng
Ngỏ lời thương và sẵn sàng dang rộng
Một vòng tay bấy lâu thầm mơ mộng
Ghì siết ôm thỏa thương nhớ bấy lâu
Ước người ta nhả dịu ngữ từng câu
Anh yêu em từ rất lâu rồi đấy
Tưởng tượng thôi mà con tim run rẩy
Loạn nhịp khua đến độ bất bình thường

EM QUEN RỒI

Em đã quen rồi với cô đơn
Nên giờ không vui chẳng dỗi hờn
Chẳng còn mong ngóng khi buổi sáng
Chẳng còn trông đợi lúc canh thâu
Em đã quen rồi với bể dâu
Lời hứa hôm nao đã thay màu
Ánh mắt trao em giờ phai nhạt
Nụ hôn ban đầu hết đậm sâu
Thương nhớ bây giờ đã phai phôi
Hẹn ước chung đôi cũng xa rồi
Vòng tay êm ái không còn nữa
Tình đã xa rồi … bạc như vôi!
Chẳng trách người đâu bởi trên đời
Chẳng có gì là mãi thắm tươi
Tình yêu phai nhạt – thường thôi nhỉ
Đặt nặng làm chi … héo xuân thì …!

VÌ SAO EM CHỌN CÔ ĐƠN

Có người hỏi sao em chọn cô đơn
Khi xung quanh biết bao người hạnh phúc
Sao không tìm người chia đôi cơ cực
Cả niềm vui khi những lúc đêm về
Người lại hỏi..sao không kết phu thê
Sống một mình lê thê trong đêm vắng
Người đâu biết đời em nhiều cay đắng
Tiếng thở dài..liệu Ai có lắng nghe ?
Người ta hỏi sao em nhiều mạnh mẽ
Sức đàn bà như quá thể đàn ông
Em cười tươi để che giấu nỗi lòng
Trong sâu thẳm..vẫn yếu mềm khao khát
Cuộc đời em trời an bài phận bạc
Sợ yêu đương sợ lạc bước thêm lần
Nên trong lòng luôn lần lữa phân vân
Lý trí, con tim đấu tranh dữ dội lắm
Là phận gái cũng muốn mình đằm thắm
Và dịu dàng mềm yếu giống như ai
Đâu muốn đâu..mạnh mẽ cả sức dài
Cũng đâu muốn một mình khi đêm xuống…

THƯƠNG VỀ BÊN ẤY

Thương bên ấy đã nửa đời cô lẻ
Như bên này cũng quạnh quẽ sầu vương
Lỗi duyên xưa để đôi đứa đôi đường
Buồn da diết nửa vời đêm chăn gối.
Vẹn cả đôi mà sao chia tay vội
Đi tìm nhau dẫu góc bể chân trời
Chua chát nhiều đời dâu bể bìm leo
Thương ấy lắm phận trái ngang tủi cực.
Lối yêu đầu giờ chỉ là kí ức
Đừng bận lòng chuyện cũđã quá xa
Tìm yêu thương chia sẻ lúc chiều tà
Nhớ đến nhau dù muộn màng vẫn đẹp.
Gửi bên ấy cảtấm lòng chân thật
Cùng gió mây ngàn một thoáng yêu xa
Ta luôn có mình trong trái tim ta
Sáng thức dậy bình yên thôi là đủ.

EM & TÔI

Vừa lọt lòng đã ước hẹn chung đôi.
Duyên định sẵn lâu rồi, nghìn kiếp trước!
Trải sóng gió, vượt biển đời xuôi-ngược
Mãi bây giờ mới tìm được lại nhau.
Lạ lùng sao cái giây phút ban đầu!
Vừa thoáng gặp đã nhuốm màu thương nhớ.
Nghe gần gũi, thân quen như hơi thở;
Em-tình yêu, kiếp nợ, nửa hồn tôi.
Tim dậy rung, vang nhịp đập bồi hồi,
Khơi sức sống của thời xuân tươi trẻ.
Những giọt lệ mừng vui bừng sáng loé.
Trong mắt nhìn, nhè nhẹ ánh vuốt ve… !
Xa mịt mùng, luân lạc giữa cõi mê,
Chưa mờ xoá lời thề xưa nguyện cũ.
Đoá hồng nở, môi cười tươi hương nụ,
Tình đã say không ủ cũng nồng nàn.
Hai nửa đời xẻ cắt, chịu ly tan.
Nay hàn gắn, kết đan thành một thể.
Em và tôi là tình nhân chuyển thế,
Qua muôn trùng dâu bể để thành đôi.
Trông thấy em tôi đã nhận ra rồi
Người khoả lấp khoảng trong tôi trống trải.
Người tôi vẫn mong chờ, tìm kiếm mãi
Từng đêm ngày theo trái đất cùng quay.

THÁNG BA CÔ ĐƠN

Anh tìm em vào ngày cuối tháng ba
Cây bưởi ngõ nhà trổ hoa trắng muốt
Hương nồng nàn ôi sao thân thuộc
Thấm đẫm hồn anh suốt chặng đường đời
Quê hương ơi quê mẹ tôi ơi
Văng vẳng âu đây tiếng ru hời của mẹ
In đậm trong con ngọt lành thủa bé
Sao trở vềnhớ đến thế ngày xưa
Khóm trúc bụi tre gió thổi đung đưa
Cây khế ngoài vườn vừa trổ bông tím ngắt
Đàn vịt thấy người ré lên quằng quặc
Giựt mắt liên hồi em nhắc anh không
Nhưng trời ơi sáo đã sang sông
Em đi xa quê theo chồng xứ lạ
Đợi sao được người bóng câu tăm cá
Con gái có thì bến lạ phù du
Nàng bân về mây đen tối âm u
Bước cô đơn đường mịt mù đêm đến
Ước giọt sầu cho ta say một chén
Quên lạnh lùng quên đến chết tình xưa.

Thơ về tình yêu đôi lứa buồn

Thơ về tình yêu đôi lứa buồn thường là những tác phẩm đầy xúc cảm, mang trong đó những nỗi buồn sâu thẳm và đắng cay của tình yêu không trọn vẹn. Những dòng thơ đậm chất bi kịch thường thể hiện sự đau khổ, luyến tiếc và hy vọng tan vỡ trong mối quan hệ. Những câu thơ lưu lại những kỷ niệm đẹp nhưng cũng đầy nghẹn ngào về sự chia ly, xa cách, và mất mát. Những tâm trạng như đau buồn, cô đơn và hối tiếc thường được thể hiện một cách chân thành và sâu sắc, làm cho người đọc cảm nhận được sự xót xa và đau lòng của nhà thơ. Thông qua những dòng thơ này, người viết thể hiện được một góc nhìn chân thực và đầy cảm xúc về mặt tình yêu, giúp cho người đọc hiểu được sâu sắc hơn về bản chất phức tạp của tình cảm con người.

XIN CẢM ƠN NGƯỜI!

Sao mãi chưa quên mối bận tình
Sao còn lưu luyến chuỗi ngày xinh
Mãi ôm kỷ niệm trong tim nhỏ
Cứ mãi cho đời những điêu linh
Ta cảm ơn người đã yêu ta
Bằng cả tình yêu rất kiêu sa
Thắp lên ngọn đuốc tràn ánh sáng
Xua bóng đêm hàn cuối trời xa
Ta cảm ơn người đã ôm ta
Những đêm lạnh lẽo đầy mưa sa
Vững lòng tin tưởng vào dư ảnh
Như đã tin vào bản thánh ca
Ta cảm ơn người đã bên ta
Trong những ngày buồn hay hoan ca
Vẫn luôn giữ chặt đôi tay nhỏ
Hạnh phúc nói rằng người yêu ta
Ta cảm ơn người đã hôn ta
Nụ hôn dịu ngọt như mật hoa
Nhẹ nhàng đưa ta vào cõi mộng
Những tháng ngày qua đẹp ngọc ngà
Ta cảm ơn người còn nhớ ta
Còn đọng trong hồn chút xót xa
Còn gởi đến ta lời an ủi
Dù biết tình xưa đã nhạt nhòa
Ta cảm ơn người luôn nâng niu
Những kỷ niệm đầu ngày mới yêu
Vẫn luôn trân trọng người yêu nhỏ
Cho nàng được mãi những yêu chiều
Ta cảm ơn người vẫn chưa quên
Một kẻ điên khùng không tuổi tên
Bỏ quên tất cả tình xưa cũ
Đời trôi theo sóng mãi lênh đênh…

MỘT MÌNH

Ta ngồi trong gian vắng
Nhìn bậc cửa cô đơn
Lơ đễnh ngày tắt nắng
Để cơn gió dỗi hờn
Ta ngồi trong dằn vặt
Rồi nghĩ sẽ qua nhanh
Lại yêu như buộc chặt
Từ một lời ” chán anh”
Ta ngồi trong thinh lặng
Giải bày với thinh không
Rằng ta còn vương nặng
Trong tim nụ hôn nồng…

CHUYỆN CHÚNG MÌNH

Hai đứa mình có phải đã yêu không!?
Mà mỗi phút lại ngóng trông nhau vậy
Lúc nào cũng không rời cái điện thoại
Sợ chờ tin người ấy sẽ rất buồn
Nghĩ lạ kỳ hai mảnh ghép cô đơn
Giữa cái cõi vô thường thật ngắn ngủi
Cũng chẳng biết trời xô hay đất đẩy
Tìm thấy nhau dẫu cách trở vô vàn
Hai đứa mình chưa định phận tình nhân
Cũng chưa được một lần tay nắm chặt
Nhưng sao ở trong trái tim thầm nhắc
Nhớ về người thật dào dạt thiết tha
Sống tạm nương giữa cái coi ta bà
Thiết tha đó, rồi phôi pha cũng đó
Yêu thương đó, rồi kẻ đi người ở
Liệu ai vui, ai sẽ khổ một đời!?
Bởi cuộc đời giống như một trò chơi
Người thắng sẽ nở nụ cười mãn nguyện
Nhưng tình cảm do con tim điều khiển
Miễn yêu thương sẽ vĩnh viễn một lòng!

THÁNG BA VỀ

Thời gian ơi sao trôi nhanh quá
Tháng ba về cây lá tươi xanh
Sương mai còn đọng trên cành
Nắng vàng rực rỡ long lanh đầu mùa.
Hoa cùng bướm nô đùa vui vẻ
Gió lả lơi nhẹ nhẹ đưa hương
Có cô gái trẻ bên đương
Mắt đen sóng sánh, má hường đợi ai.
Dáng em đẹp trang đài tha thướt
Tóc bồng bềnh đen mượt xõa vai
Cho lòng anh phút đắm say
Trái tim xao xuyến hình ai quyện vào.
Anh rất muốn gửi trao tất cả
Lời yêu thương cho thỏa ước mong
Môi xinh gắn nụ hôn nồng
Ôm em thật chặt trong vòng tay anh.
Hoa gạo đã đỏ cành đón nắng
Hòa cùng màu áo trắng em mang
Lòng vui phới phới ngập tràn
Hương đồng gió nội mênh mang lối về.
Anh sẽ giữ lời thề hẹn ước
Mãi bên em sánh bước bên nhau
Tháng ba xoan tím rực màu
Hương đưa ngan ngát đượm câu ân tình.

TA VỚI NGƯỜI KHOẢNG CÁCH QUÁ XA XÔI

Ta với người khoảng cách quá xa xôi
Đã bao lần nhủ lòng thôi nhắc tới
Chắc gì đâu phương đó ai mong đợi
Nhắn vài lời.. lại sợ phải làm phiền
Rồi âm thầm những lúc nhớ “phát điên”
Đành lặng lẽ vùi chôn miền quên lãng
Mong xóa được bóng người theo năm tháng
Xin thời gian dĩ vãng ấy nhạt nhòa
Bởi định rồi người chẳng thuộc về ta
Yêu thương lắm cũng chỉ là mộng mị
Không tình nhân nào phải đâu tri kỷ
Thì tim ơi..nghe lý trí nên dừng
Ta với người suốt kiếp vẫn người dưng
Lời yêu thương cũng chưa từng ai ngỏ
Chỉ vô tình ghé đời nhau để trọ
Người là mây hãy theo gió cuối trời
Ta với người khoảng cách quá xa xôi !

THƯƠNG NGƯỜI XỨ LẠ

Góc tim nhỏ vẫn vương hoài hình bóng
Một người thương nơi gió lộng xa vời
Những đêm buồn để giọt nhớ tuôn rơi
Khi trăng hẹn trở về nơi bến cũ
Dù cuộc tình chìm sâu vào giấc ngủ
Nhưng trong lòng còn mãi một mùa thương
Đời bể dâu sóng gió một con đường
Để cõi dạ vấn vương hoài người ạ
Sương trắng rơi trong màn đêm lạnh giá
Con phố buồn thao thức giữa canh thâu
Ngọn đèn khuya nơi lối nhỏ gục đầu
Dõi ánh mắt xa xa bên nỗi nhớ
Cuộc trăm năm bến duyên tình đã lỡ
Vẫn còn hoài trăn trở một giấc mơ
Đêm tàn canh dưới những ánh sao mờ
Tim thổn thức thương sao người xứ lạ.

Thơ về tình yêu đôi lứa cô đơn

Thơ về tình yêu đôi lứa cô đơn là những tác phẩm thường mang đến cho người đọc cảm giác hoang mang và đau lòng về một mối quan hệ không đạt được sự gắn kết mong muốn. Những bài thơ này thường tập trung vào việc khám phá sâu sắc về sự cô đơn và hỗn loạn tâm trí của người trong mối quan hệ. Đôi khi, chúng thể hiện sự mất mát và tuyệt vọng khi một trong hai người cảm thấy bị bỏ rơi trong cuộc sống đầy những đêm dài cô đơn. Dù có tình yêu, nhưng sự cô đơn vẫn tồn tại, khiến cho mối quan hệ trở nên đau khổ và không thể đo lường. Những dòng thơ này thường đậm chất bi ai và đầy nước mắt, lưu lại trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc và tiếc nuối về sự mất mát và cô đơn trong tình yêu.

TÌNH CŨ ƠI…NHỚ QUÁ!!

Sao nhớ mãi mối tình trong dĩ vãng?
Mãi vấn vương suốt những tháng năm dài
Người xa rồi mà hình bóng… vẫn chưa phai
Khi nghĩ đến tim vẫn hoài run rẩy!
Bao mùa đi qua… sao nhớ nhiều đến vậy?
Như biển chiều đang dậy sóng ngoài ngơi
Chiếc thuyền nâu đang nghiêng ngả chơi vơi
Biết về đâu khi bến bờ xa ngái
Ai đã từng qua mối tình ngang trái?
Yêu thật nhiều nhưng đành phải rời xa
Lòng quạnh hiu khi nắng ngã chiều tà
Chỉ mình ta với ta nào ai biết?
Có những lúc nhớ thật nhiều…nhớ một vòng tay siết
Một bờ vai để quên hết muộn phiền
Đưa hồn mình đi lạc cõi du miên
Tay đan ngón bên triền đê… chiều lộng gió
Nhìn mây trời kết lại thành chữ nhớ
Đã lâu rồi mà cứ ngỡ mới đây thôi
Mỗi đêm về, thấy lòng mình vẫn… chếnh choáng chơi vơi
Vẫn thổn thức….. tình cũ ơi….. nhớ quá..!!

HÀNH TRÌNH HẠNH PHÚC

Mình đi tìm hạnh phúc
Là một người mình thương
Nếu không có cảm xúc
Khó đi chung chặng đường
Không đi tìm vì sắc
Rồi sắc sẽ tàn phai
Chỉ cần nhìn vào mắt
Thấy tin yêu đủ dài
Đừng ngại ngần khoảng cách
Xa gần có sao đâu
Dù Nam hay ở Bắc
Xa đã có xe, tàu
Mình đi tìm hạnh phúc
Đừng để ý bận tâm
Chuyện ngày xưa quá khứ
Ai không có lỗi lầm
Mình đi tìm hạnh phúc
Tìm người thương mình thôi
Thương ngay cả những lúc
Nhan sắc úa tàn rồi
Mình đi tìm hạnh phúc
Cứ phải chờ đủ duyên
Đúng duyên và đúng lúc
Tránh sao qua lưới trời

NẾU MỘT NGÀY

Nếu một ngày anh ngược về quá khứ
Thấy nhớ thương người hãy cứ gọi em
Lúc bấy giờ dù không thể gần bên
Cũng san sẻ cô đơn đêm hoang vắng
Lời yêu đó trong em chưa vơi cạn
Dẫu thời gian cuốn năm tháng trôi mau
Tình của em vẫn không nhạt phai màu
Sẽ thắm mãi như buổi đầu anh ạ
Tuy chưa nói anh vẫn là tất cả
Nhưng một khi tình đã gởi trao rồi
Thì kiếp này mãi mãi một người thôi
Đâu có thể xẻ làm đôi anh nhỉ
Hai chúng ta.. dù yêu hay tri kỷ
Bụi thời gian chỉ vạn vật đổi thay
Còn riêng em..em vẫn ở nơi này
Dù vũ trụ có ngừng quay đi nữa
Thì yêu thương vẫn nồng nàn chan chứa
Như thuở nào khi hai đứa vừa quen..!

EM LÀ AI?

Em không đẹp em không xinh
Em không tượng hình cho trần gian mơ mộng
Em là em giữa thị thành đủ rộng
Để cho ta mênh mông lạc cả lối về
Chân em không dài lê thê
Mắt em không hiền như mấy lời cổ tích
Em ngang qua ta trời gần tối mịt
Dáng hao gầy khiêu khích khoảng hồn say
Em là em và em là ai?
Để con phố chiều nay ngơ ngẩn lạ
Em vô tình lòng ta chông chênh quá
Có khi nào ta vội vàng tìm lá diêu bông.

TÌNH THƠ

Hơn hai mươi năm, ta bặt tin nhau.
Dòng đời cuốn xô, mái đầu điểm bạc.
Anh gặp lại em, phút giây ngơ ngác.
Ngồi bên nhau, dõi ánh mắt xa xăm.
Ngày xưa ấy, tuổi mười bốn, mười lăm.
Hai đứa học trò, âm thầm nhớ nhớ.
Chẳng dám gặp nhau, ngại ngùng, e sợ.
Giấu nỗi niềm riêng, dang dở tình đầu.
Tuổi học trò vội vã lướt qua mau.
Bao mùa phượng đã thắm màu đỏ rực.
Chuyện ngày xưa đã chôn vùi kí ức.
Chỉ còn trong bất chợt giấc chiêm bao.
Rồi một chiều, giữa phố thị ồn ào.
Ta lại gặp nhau, nghẹn ngào cảm xúc.
Sài Gòn chớm đông, mưa còn lất phất.
Rớt vào hồn anh giọt nước chênh vênh!

CHUYẾN TÀU ĐÊM

Chuyến tàu đêm đưa em về miền trung.
Sân ga vắng, anh ngập ngừng tiễn biệt.
Chia ly nào không đong đầy lưu luyến.
Cầm tay em sao chẳng nói nên lời.
Anh vội vàng giấu ánh mắt xa xôi.
Đã ngân ngấn giọt bồi hồi cảm xúc.
Đêm nay em bay giữa trời sao sáng rực.
Dưới đường khuya, anh lẻ bước một mình.
Xin gửi vào bờ cát trắng, biển xanh.
Nỗi nhớ mênh mang chòng chành theo sóng.
Xin gửi vào rừng phi lao gió lộng.
Khúc rì rào những xao động nơi anh…

TA CHẲNG LÀ GÌ…

Ta chẳng là gì, em cũng thế thôi
Lạc bước nhân gian đôi bàn tay trắng
Trái tim đỏ son vẹn nguyên lành lặn
Với một tâm hồn trong sáng thiện lương.
Từ khi nào ta đầy rẫy tính toan
Em ích kỷ chẳng biết thương ai cả
Chỉ muốn được… mà không màng thiên hạ
Đau khổ, u buồn, vật vã, chơi vơi.
Ta chẳng là gì, em cũng thế thôi
Bé nhỏ mong manh thân người tạm bợ
Sinh tử chỉ trong một làn hơi thở
Nghiệp mang theo mình của để nơi đây
Ta chẳng là gì…nhưng cố đổi thay
Phiên bản tốt hơn tháng ngày còn lại
Cũng thế nhé em, đừng mê muội mãi
Đấu đá tranh giành tổn hại thêm thôi
Mình chẳng là gì, hãy nhớ em ơi
Chớp mắt trăm năm một đời ngắn ngủi
Em cũng như ta cũng về cát bụi
Hà cớ gây sầu chuốc tủi nhau chi.

Thơ về tình yêu đôi lứa chia tay

Những bài thơ về tình yêu đôi lứa chia tay thường là biểu hiện của sự đau khổ và nỗi đau tận cùng khi một mối quan hệ kết thúc. Những tác phẩm này thường miêu tả sự tan vỡ, sự mất mát và cảm giác trống rỗng sau khi mối tình kết thúc. Chúng thường nói về những kỷ niệm đẹp đẽ đã trôi qua, những lời hứa hẹn tan thành mây khói và những cảm xúc không thể diễn tả được của người phải lòng. Từng dòng thơ mang lại hình ảnh của một trái tim tan vỡ và tâm trạng u uất của người viết khi phải đối diện với sự thất vọng và bi thương. Một bài thơ về tình yêu đôi lứa chia tay không chỉ là sự diễn đạt của cảm xúc mà còn là sự kỷ niệm về một thời kỳ đẹp đẽ đã qua, với hi vọng cho một tương lai mới và sự hồi sinh.

MONG ĐỢI CỦA BAO NGƯỜI

Hai từ HẠNH PHÚC giản đơn
Ấy mà lắm kẻ giận hờn với nhau
Nhiều khi bạc cả mái đầu
Nhưng mà vẫn chuốc khổ đau cho mình
Mỗi người đều biết hy sinh
Bất đồng xoa dịu, tâm tình gửi trao
Giận chi…lớn giọng thét gào
Gia đình bất ổn, xôn xao láng giềng
Việc nhà, việc nước đều siêng
Gia đình, xã hội nối liền sợi dây
Miếng cơm, manh áo đủ đầy
Nụ cười tỏa sáng ngất ngây mỗi ngày
Hai từ HẠNH PHÚC trong tay
Ai ơi cố gắng, phủ dầy đáy tim
Buồn đau cố gắng nén ghìm
Bên nhau trao gửi niềm tin mỗi ngày
Quốc tế HẠNH PHÚC…hôm nay
Năm Châu, bốn biển…còn đầy bất an
Hãy mong Thế giới an toàn
Người người HẠNH PHÚC, hân hoan nụ cười!
Bông hồng cứ mãi đỏ tươi
Hân hoan trao tặng đến người mãi yêu!
Hai từ HẠNH PHÚC đâu nhiều
Ước mơ đạt được bấy nhiêu đủ rồi!

NGƯỜI ĐÃ NỢ EM

Có bao giờ người nghĩ đã nợ em
Một chân tình em trao người thuở ấy
Người thản nhiên vô tư như không thấy
Vết thương đau em mang đến bây giờ!
Có khi nào người chạnh lòng chợt nhớ
Kỉ niệm xưa dù chẳng được bao nhiêu
Nhưng một thời em cũng đã chắt chiu
Giữ bên lòng nâng niu như báu vật.
Người có nghĩ nợ tình em chân thật
Nợ yêu thương nợ câu hứa hẹn hò
Nợ quá nhiều rồi người đành buông bỏ
Để trong em đau nhói vết thương lòng.
Nghĩ về em người có thấy buồn không?
Hay thản nhiên cõi lòng người băng giá
Dù có nợ em không cần người trả
Bởi tại em… gieo nợ ấy… cho người!
Yên tâm đi em nhất định không đòi
Và sẽ để nợ kia vào lưu trữ
Cũng như tình ngủ yên trong quá khứ
Đòi làm gì khi nỗi nhớ riêng em.

DỐI LÒNG

Em dối lòng em, em dối anh.
Miệng bảo muốn quên xóa bóng hình
Bao nhiêu kỉ niệm hoa mộng cũ
Tình yêu ngày trước chóng phai nhanh.
Những đêm về sáng mình có nhau
Khe khẽ anh trao nụ hôn đầu
Tim em xao xuyến như loạn nhịp
Chỉ mong đêm mãi, mãi dài lâu.
Cứ thế thời gian êm đềm trôi
Mấy mươi năm cũng đã xa rồi
Em nâng niu lắm và trân quý
Như một phần hồn của mình thôi.
Yêu xa vất vả quá anh ơi
Những lúc cô đơn dạ rối bời
Người ta lãng mạn đa tình nữa
Có thả tim ai có gọi mời.
Là thân con gái lại hay ghen
Yêu anh nhiều lắm nên yếu mềm
Những lúc tủi hờn chỉ biết khóc

ƯU TIÊN ĐIỀU VUI VẺ !

Từ nay nhé, những điều gì vui vẻ
Ta ưu tiên, không xem nhẹ hững hờ
Nỗi muộn phiền đem gói ghém gọn vô
Thả theo gió trôi về miền xa xứ
Tập quên lãng vài người trong quá khứ
Bỏ thói quen lưu giữ kỷ niệm buồn
Cách biệt lòng với kẻ đã từng thương
Đừng vướng víu đứa tầm thường vụ lợi.
Biết người ghét cũng đừng ra mặt vội
Cứ ngó lơ chẳng đối phó làm gì
Rồi âm thầm lặng lẽ bước chân đi
Xa lánh họ không phải vì mình sợ.
Bởi ta hiểu chốn này là tạm bợ
Trăm năm thôi, đâu ở mãi muôn đời
Nên từ giờ tất thảy những niềm vui
Ưu ái trước, dù nhỏ nhoi cũng quý.

NHỚ…!

Êm đềm kỷ niệm dậy mùi hương
Khẽ dắt hồn thơ đến mộng thường
Gió hỏi rằng em “vì cách trở…!?”
Em cười với gió ” mãi yêu thương…!”
Hờn mây lãng đãng phai trời biếc
Gọi nắng lung linh ửng má hường
Nỗi nhớ soi hình trong mắt thẳm
Nghiêng chiều tím đổ bóng tà dương…

ANH THƯƠNG

Hàng tỷ người trong một kiếp nhân sinh
Nói không duyên sao chúng mình gặp gỡ
Do thượng đế ban duyên không ban nợ
Nên chúng mình chẳng thể thành một đôi
Anh với người cùng nuốt dòng lệ trôi
Hãy xem nhau như là người tri kỷ
Chẳng đồng sàng nhưng cùng chung mộng mị
Để đêm về anh gửi chút nhớ thương
Duyên không nợ đôi mình đành vấn vương
Khi mối lương duyên hai ta như thế
Nếu mai này…cuộc đời nhiều dâu bể
Anh với người mãi tri kỷ bên nhau
Duyên không nợ chẳng vẹn nghĩa trầu cau
Chỉ biết ôm chặt niềm đau mà nhớ
Gạt nước mắt…cố nuốt trôi dòng lệ
Đêm gọi thầm…người tri kỷ anh thương.!

Thơ về tình yêu đôi lứa là những dòng chảy của cảm xúc sâu lắng, mang theo những khao khát, hy vọng và những lời nguyện cầu cho hạnh phúc và trọn vẹn. Trải qua những biến cố của cuộc sống, tình yêu đôi lứa vẫn tồn tại, không chỉ là một niềm vui mà còn là một phần của sự sống. Tình yêu đôi lứa là nơi mà hai trái tim hòa quyện, tạo nên một thế giới riêng đầy ấm áp và đong đầy yêu thương. Dù có gian truân, thách thức, tình yêu đôi lứa vẫn tỏa sáng, vươn lên trên mọi khó khăn. Nhưng đôi khi, cũng có những lúc tình yêu đôi lứa phải chấp nhận buông bỏ, để mỗi người tìm lại chính mình và tiếp tục hành trình cuộc đời.

Thơ Hay -