Bộ sưu tập bài thơ về trăng tình yêu sáng ngời

Trăng luôn là biểu tượng của tình yêu lãng mạn và huyền bí trong thơ ca. Trong những bài thơ về trăng tình yêu, vẻ đẹp của trăng thường được tác giả sử dụng để tôn vinh tình yêu đẹp đẽ và ngọt ngào.

Những dòng thơ này thường miêu tả vẻ đẹp của trăng như một người tình vừa lạnh lùng vừa dịu dàng, chiếu sáng và bảo vệ những cặp đôi yêu nhau. Bằng những hình tượng tinh tế, tác giả khắc họa sự tương phản giữa vẻ đẹp của trăng và tình yêu, đồng thời tạo nên một bức tranh lãng mạn và sâu lắng.

Những bài thơ này thường mang lại cảm xúc dễ chịu và êm đềm cho người đọc, khiến họ nhớ đến những khoảnh khắc ngọt ngào bên người yêu dấu dưới ánh trăng thanh khiết.

Nội Dung Chính

Thơ về trăng tình yêu đẹp

Trong thơ ca, hình ảnh của trăng thường được sử dụng để tôn vinh vẻ đẹp của tình yêu. Những bài thơ về trăng tình yêu đẹp là sự kết hợp tinh tế giữa hình ảnh của trăng và cảm xúc của tình yêu, tạo ra những tác phẩm lãng mạn và sâu lắng.

Trong những dòng thơ này, trăng thường được mô tả như một nhà thơ đêm lặng lẽ ngắm nhìn, chứng kiến những khoảnh khắc ngọt ngào của tình yêu. Ánh sáng trăng làm nổi bật vẻ đẹp tinh khiết và lãng mạn của các cặp đôi, làm cho không gian trở nên thánh thiện và ấm áp.

Những bài thơ này thường chứa đựng những tình cảm sâu lắng, như lòng trung thành, tình yêu mãnh liệt và hy vọng về một tương lai hạnh phúc bên người yêu thương.

BUỒN

Có chiều hiu quạnh không nhau
Có chiều ôm những nỗi đau một mình
Như sông nước chảy vô tình
Lênh đênh một cánh lục bình đơn côi
Nhớ ngày em đến với tôi
Trên con sông nhỏ chia đôi hai bờ
Thương nhau bên đó em chờ
Bên này tôi lái con đò đón em
Trăng tình tỏa sáng về đêm
Thả buông những sợi tơ vàng nhẹ bay
Đò tình lúc tỉnh lúc say
Chợt nghe gà gáy buông tay thẹn thùng
Giờ đây trăng sáng một mình
Dòng sông thiếu vắng đò tình ngày xưa
Bỗng dưng trời đổ cơn mưa
Không nhau bến vắng.Đò đưa không người

KHÔNG ĐỀ

Đêm buồn gửi nhớ thả vào trăng
Quyện cả bài thơ chữa đặng vần
Lục bát còn vương mơ.. ngõ vắng
Thi đường vướng mộng… nẻo sầu ngân
Đành chôn dấu kín,ôm tình lặng
Cất kỹ niềm riêng tận chốn Hằng
Lệ ướp canh thâu mềm giọt đắng
Cho lòng mãi đọng chốn bâng khuâng ???

EM LÀ

Em là hoa nồng thắm
Giữa vườn tình ngát hương
Để anh con ong nhỏ
Đến tìm mật yêu thương.
Em là nỗi nhớ thương
Anh dành cho tất cả
Em là những giọt sương
Long lanh trên cành lá
Để những trưa nắng hạ
Cháy khát cả lòng anh
Em là dòng nước xanh
Tắm tình anh mát rượi.
Em tạo nên đắm đuối
Trong suốt cuộc đời anh
Em là sao chỉ lối
Cho đường anh đi nhanh.
Em là ánh bình minh
Trong anh không thể tắt
Em là ánh trăng thanh
Nặng tình anh thề thốt.
Giữa ngàn cơn sóng biếc
Em là cánh hải âu
Anh muốn là con tầu
Cùng em vui với biển.
Yêu em lòng xao xuyến
Như biển chẳng có bờ
Em là nguồn cảm hứng
Để anh viết thành thơ.

THÔI CHÀO NHÉ !

Thôi chào nhé! Từ nay cách biệt rồi !
Cõi Ta bà ngang trái khép tình tôi
Bước vào đời bao phủ phàng ngập lối
Để hôm nay tôi nhẹ gánh cuộc đời
Thôi chào nhé! Những vấn vương thơ mộng
Hết lụy sầu thao thức những đêm thâu
Mái đầu xanh nay đã hết úa nhàu
Vì cứ mãi đắm chìm trong biển ái.
Thôi chào nhé ! Đời của tôi mãi mãi
Nương PHẬT ĐÀI quên khổ ải trần gian
Lòng của tôi theo kinh kệ khói nhang
Nghe tiêng chuông thư thái gió trăng ngàn.
Thôi chào nhé ! Mặc kệ đời quên lãng
Tâm bình an nghe tiếng mõ hàng ngày
Tâm thanh tịnh trong PHẬT ĐƯỜNG nhân ái
Gieo duyên khởi tâm từ bi tự tại
Thôi chào nhé ! Những cuộc tình ân ái
Khép từ đây tôi trãi rộng tấm lòng
Cầu hạnh phúc cho hàng triệu người mong
Sống an lành nở hoa đời tươi đẹp.

ĐIỂM CHUNG

Ta từng có những điểm chung
Mê phim, thích nhạc lại cùng hát hay
Mải vui quên cả tháng ngày
Kẻ chìm biển ái, người say men tình
Hẹn cùng thắp lửa ba sinh
Bóng loan kết tóc phượng hình xe tơ
Biết đâu giông tố chực chờ
Bão đời dậy sóng, thuyền mơ lạc đường
Vẫn hoài chung một chữ thương
Chia nhau gặm nhấm đêm trường bấy lâu
Ghép chung hai đám mây sầu
Tạo thành những đợt mưa ngâu trái mùa
Cúi đầu chấp nhận cùng thua
Chịu chung nỗi nhớ cợt đùa tháng năm
Cùng trông về hướng xa xăm
Vàng phai mấy độ? Trăng rằm bao minh?
Cà phê đều uống một mình
Chân trời hai phía, bình minh khác bờ
Mái đầu cùng đã bạc phơ
Điểm chung hai đứa bây giờ… thế thôi!

HIÊN ĐỜI VẮNG BẬU

Trăng thề vỡ vụn rõ đường khâu
Nửa vắt sông tương thảm địa cầu
Núi níu chân mây người ủ mộng
Tình thành cát bụi mắt rơi châu
Sương viền cõi tục thương đời nhạn
Gió tạt nhân duyên rụng lá trầu
Biển thẳm xa thuyền nung sóng cả
Hiên đời lẻ phận bốn mùa ngâu.

SẦU ĐÊM LẺ BẠN…

Tôi với người hai mảnh vỡ đơn côi
Đang trú ẩn để dịu xoa vết nứt
Mượn chiếc bóng của trăng đêm nguyệt thực
Cố gượng cười che giấu những niềm đau
Từng tổn thương lặng lẽ khóc tình sầu
Sao mình vẫn nhớ về người ta mãi
Có vì phải trái tim ta khờ dại
Bởi quá yêu ôm trọn cả bóng hình
Mình đã từng yêu họ tựa băng trinh
Chẳng nào dám để tim ta lỗi nhịp
Luôn ước mộng tròn duyên yêu suốt kiếp
Vẹn giữ lòng chung thủy nguyện cùng nhau
Ai nỡ gây…cho tim phải nát nhàu
Từng đã hẹn sao giờ đây phản bội
Từng ôm chặt sao giờ đây rẽ lối
Ngược nẻo về xa mãi lại càng xa
Hai chúng ta…sao giống cảnh thế mà…
Là cánh nhạn sầu đêm kêu lẻ bạn
Là tiếng khóc lặng câm nhưng cổ khản
Là nỗi lòng đè nặng bước chân qua…

TRẢ CHO NGƯỜI

Ta xin trả lời yêu thương nồng thắm
Của xa xưa với tình nặng nghĩa dày
Trả cho người niềm đau khổ sầu cay
Lời son sắt đã sâu dày kỷ niệm !
Xin trả lại mối duyên xưa phù phiếm
Chết tình ta đã đau điếng một thời
Câu thề bồi bằng đường mật đầu môi
Làm ngây ngất cả tình đời mới dậy !
Và xin trả những tháng ngày vang dội
Yêu vu vơ tình nợ mới vào đời
Trả cho người niềm thương nhớ chơi vơi
Những buồn tủi ánh trăng ngời chia biệt !
Thôi trả lại những âm vang da diết
Kỷ niệm thời đã tha thiết đắm say
Khi khóc khi cười duyên mỏng tình dày
Để ta phải đắng cay ngày ly biệt !
Xin trả lại cả cung đời oanh liệt
Nỗi vô duyên tình đâu biết tận cùng
Hạt nắng vàng hờ hững giữa không trung
Trong vô tận vẫn điệp trùng sau trước !
Còn đâu nữa những vần thơ mơ ước
Ru lòng đời để ta bước xa xôi
Khung trời khuya đã lạnh cóng nụ cười
Bàn tay ấm nồng hơi giờ tắt lửa !
Thôi trả lại tháng năm sầu chia nửa
Trằn trọc vần thơ chan chứa người trao
Cả những câu ca thơm thảo ngày nào…
Xin trả hết về trời cao đất rộng !

GIẤC MƠ YÊU

Tình như mây trắng bay xa
Tình như chiếc lá rơi qua lối buồn
Như làn khói mỏng chiều buông
Như cơn ảo mộng đêm trường thoáng qua…
Gối chăn mơ cuộc yêu xa
Dáng mai yểu điệu ngọc ngà nét tiên
Êm ru trăng vỡ sương mềm
Ngân dài một tiếng chuông đêm não lòng…

TRĂNG KHUYẾT

Trăng hờn khuyết bóng xẻ làm đôi
Chợt thấy buồn vương phận lỡ rồi
Ngả lối sương rơi nhìn quạnh quẽ
Phương nào nắng lụi thấy đơn côi
Người thân một thuở rời xa mãi
Bạn hữu ngày xưa ngoảnh mặt hồi
Ngẫm cuộc đời kia đầy sóng gió
Đêm trường lạnh lẽo một mình thôi.

Thơ về trăng tình yêu cảm động

Trong thế giới thơ ca, hình ảnh của trăng thường được sử dụng để tạo ra những bài thơ đầy cảm xúc về tình yêu. Những bài thơ về trăng tình yêu cảm động thường mang lại cho người đọc những trải nghiệm sâu lắng và đầy xúc cảm.

Trong những dòng thơ này, trăng thường được mô tả như một nhân chứng im lặng của những khoảnh khắc tình yêu đẹp đẽ và đau khổ. Ánh sáng trăng làm bừng sáng những cảm xúc, làm nổi bật những khoảnh khắc đầy ý nghĩa và cảm động.

Những bài thơ này thường chứa đựng những tình cảm sâu lắng, như niềm hạnh phúc, nỗi đau lòng, lòng trung thành, hoặc sự chia ly, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc về tình yêu và cuộc sống.

NUỐI TIẾC

Cảnh hợp tình mang đầy sắc thái
Như suối ngàn mãi mãi tuôn reo
Tiếng nước róch rách nghe như ai đẩy mái chèo
Từng nhịp từng nhịp càng theo nhau xa mãi
Để lại sự yên lặng núi rừng êm ái
Một niềm khát khao được hái trái đào tiên
Ôi cảnh sắc nên thơ tốt đẹp tự nhiên
Làm trái tim tôi càng thêm e ấp
Một thiên đàng mơ hoang chưa từng gặp
Một bầy mỹ nữ ca múa thật gợi tình
Muôn hoa khoe sắc toã hương trinh
Nghe lòng rung động trước cảnh tình tiên giới
Tôi bâng khuâng ngập ngừng bước tới
Muốn hoà cùng khúc nhạc trỗi du dương
Tay trong tay cùng ca khúc Nghê thường
Mình cảm thấy thiên đường ngay trước mắt
Ôi tình Yêu có phải đây là sự thật
Không thấy đau buồn hay bắt nạt, rất vô ưu
Lã lướt chìm trong những vũ điệu vô tư
Trên môi luôn giử nụ cười rất ư là hạnh phúc
Cuộc sống nầy còn gì diễm phúc
Khi mọi khổ đau không có chút in hằn
Vẫn hồn nhiên trong sáng như vầng trăng
Tôi chợt giấc bao lần còn nuối tiếc

MẢNH TRĂNG BUỒN

Trần gian ai hiểu lòng ta?
Hồn đau, trống vắng tình xa mất rồi;
Sao trời bắt tội lứa đôi
Ông Tơ, bà Nguyệt bỏ rơi Trăng tròn
Bao ngày thân Cuội héo hon
Tương tư nhìn bóng Trăng non buồn rầu;
Hằng Nga nàng ở nơi đâu?
Dẫu tròn hay khuyết, đêm thâu đợi nàng.
Đời này, kiếp trước trái ngang
Hằng Nga có thấu, Cuội đang đau lòng;
Trăng hờn lạnh lẽo sầu đong,
Nỗi niềm hoang hoải nhớ mong từng giờ.
Ở cùng một mảnh trăng thơ
Hằng Nga với Cuội, vương tơ tình buồn
Đêm ngồi đếm giọt sầu tuôn
Vì đâu nên nỗi cầu hôn không thành.
Phải chăng Cuội ở lều tranh?
Xuất thân hạ giới lại ganh với đời.
Số trời định đoạt nàng ơi,
Ôm sầu duyên lỡ lẻ loi một mình.

ĐÊM VÔ TẬN

Đêm vô tận, bâng khuâng lòng chợt nhớ
Một mối tình, của thuở ấy qua đi;
Vương con tim, ngấm lệ chảy tuôn dài
Bởi ký ức của một thời xa vắng.
Người yêu hỡi, câu chuyện tình sâu lắng
Khi đêm về thức trắng ở bên nhau;
Trong vòng tay, lời hẹn ước nguyện cầu
Với khát vọng duyên đầu trao gửi gắm.
Nhìn trăng mộng, yêu ngây thơ say đắm
Khẽ thì thầm mình ngẫm chuyện lứa đôi;
Phải không anh, tình đã chín thật rồi,
Cùng lặng lẽ mắt môi chìm đắm đuối.
Đầu trăng khuyết, nhờ ông tơ bà mối,
Phận duyên kia sao nói chẳng nên lời;
Để tình hồng, trôi dạt tận biển khơi
Cuốn theo gió một nơi rồi quên lãng.
Còn đâu nữa, giờ chỉ là dĩ vãng
Trời đổ mưa đêm vắng lặng vô bờ;
Kỷ niệm buồn, hồn cứ mãi ngẩn ngơ
Duyên đã lỡ…. mảnh sầu kia khép lại.

SỢI TƠ LÒNG

Vầng trăng khuyết, đêm nay chờ đợi
Tình vấn vương, như sợi tơ lòng;
Người xưa một thuở chờ mong
Đan từng sợi nhớ, dệt trong tâm hồn.
Mây lững thững, vùng thôn quê vắng
Gió buồn lây, bóng lặng trăng gầy;
Tâm thư muốn gửi về đây
Bao nhiêu tâm sự, tràn đầy nhớ nhung.
Tại duyên phận, không chung lối mộng
Lòng bâng khuâng sao động bồi hồi;
Tình đầu nỡ sẻ làm đôi
Mỗi người một ngả, chia phôi thêm buồn.
Bến sông vắng, hoàng hôn tắt nắng
Cảnh đìu hiu, chĩu nặng then cài;
Nỗi niềm biết ngỏ cùng ai
Trăng kia khuyết bóng, sao mai tắt dần.
Đêm hoang hoải, ngàn lần nỗi nhớ
Buồn mênh mang, duyên nợ cuộc đời;
Bây giờ mỗi đứa một nơi
Phương trời cách biệt, lệ rơi tuôn dòng.
Trách bà nguyệt, sao không mai mối?
Sợi tơ hồng, chẳng nối nhân duyên!
Yêu nhau sao chẳng được yên
Tuột tình xa mãi, lãng quên câu thề.

BỖNG CHỢT NHỚ CỐ NHÂN

Mong một ngày…Được gặp lại cố nhân
Nhưng người đi không một lần trở lại
Người buông tay và thế rồi xa mãi
Chuyên tình duyên hai ngả quá lâu rồi
Người đã xa…Ôm hoài vọng mà thôi
Bóng thời gian đã nhòa theo kỷ niệm
Cố nhân ơi dĩ vãng buồn lưu luyến
Cho tâm tư gieo cảm xúc vần thơ
Ta ngồi đây…với kỷ niêm phai mờ
Trăng vàng úa gieo hư vô hoài niệm
Để hạ về gợi nỗi nhớ trong đêm
Cái nắm tay sao tha thiết nồng nàn
Đã vụt bay…Theo năm tháng thời gian
Và mãi mãi sau một lần bỏ lỡ
Chỉ có duyên nhưng đời không mắc nợ
Rời xa nhau như số phận an bài
Hạ đang về kỷ niệm cũng nguôi ngoai
Nhớ cố nhân nên lòng hoài vương mãi.!

Thơ về trăng tình yêu nhớ thương

Những bài thơ về trăng tình yêu nhớ thương thường là những tác phẩm đầy cảm xúc, tạo ra một không gian lãng mạn và sâu lắng cho độc giả. Trong những dòng thơ này, trăng thường được mô tả như một người bạn đồng hành đáng tin cậy, đưa người đọc đến với những kỷ niệm ngọt ngào và đau thương của tình yêu.

Ánh sáng trăng chiếu rọi những khoảnh khắc đầy ý nghĩa, làm nổi bật những kí ức và cảm xúc sâu thẳm về tình yêu. Trong những bài thơ này, ngôn từ được sử dụng một cách tinh tế để diễn tả tình yêu đầy nồng nàn và những cảm xúc nhớ thương, tạo nên một tác phẩm thơ đầy mê hoặc và lôi cuốn.

THỨC GIẤC

Nửa đêm tỉnh giấc bàng hoàng
Lặng thinh thả mộng hồn hoang một mình
Mặc cho cuộc sống điêu linh
Cành hoa nở muộn vẫn xinh vẫy chào
Mặc cho sóng dữ ba đào
Thuyền ta vẫn vững nặn nhào ý thơ
Mặc cho nhân thế ơ hờ
Ta đây vẫn viết những lời trên mây
Mặc cho thời thế đổi thay
Tim ta vẫn nghĩ những bài thơ điên
Mặc ai cơm áo gạo tiền
Ta đây vẫn giữ cõi riêng cho mình
Trăng tròn trăng sáng lung linh
Một mình lặng lẽ, tâm tình vào thơ

HẠNH PHÚC NHÉ VỚI NHỮNG GÌ EM ĐANG CÓ

Bình thường thôi em, cần chi phải rực rỡ
Tháng năm nào rồi cũng sẽ qua đi
Em cứ là em – con sóng nhỏ thầm thì
Là bông hoa trước thềm đêm trăng sáng.
Bình thường thôi em, cần chi phải ngời rạng
Con tạo xoay vần, thế sự cuồng quay
Giữ đôi mắt hiền và nụ cười thơ ngây
Em sẽ thấy chân mình luôn nhẹ bước.
Bình thường thôi em, bận tâm chi mất được
Cuộc vô thường, tương ngộ rồi biệt ly
Nào có ai nắm mãi được thứ gì
Cho riêng mình đến tận ngày nhắm mắt.
Bình thường thôi em,
Ánh mặt trời mỗi ngày chiếu sáng rồi lặn tắt
Hãy yêu lấy đời mình như lá xanh một đời xanh
Hãy giữ tâm hồn mình trong sáng và thiện lành
Và yêu đời dạt dào như ngàn con sóng vỗ.
Bình thường thôi em,
Dẫu cuộc tình ấy gây cho em nhiều thương nhớ
Thì đó cũng chỉ là một phần rất nhỏ của tim thôi
Rồi sẽ có một người vì em mà thao thức, bồi hồi
Mà chấp nhận yêu thương em vô điều kiện.
Bình thường thôi em,
Chẳng có con đường nào là dài mải miết
Trân trọng từng đoạn đường em đã, đang và rồi sẽ đi qua
Bởi vốn dĩ được sống đã là một món quà
Hạnh phúc nhé với những gì em đang có.

CÓ MỘT NGƯỜI VẪN NHỚ

Có một người còn trong trái tim tôi
Dù xa xôi nhưng không sao quên được
Mặc thời gian chảy xuôi như dòng nước
Chiều lặng thầm dõi mắt phía trời xa
Có một người còn ôm nỗi thiết tha
Trong lặng lẽ đi qua ngày tháng mộng
Một lời yêu giữa bộn bề cuộc sống
Để từng đêm thao thức đợi trăng về
Có một người dù phai nhạt hẹn thề
Nên giấu kín niềm riêng vào góc nhớ
Để che đi nỗi muộn phiền tan vỡ
Môi khẽ cười mà lệ ướt hoen mi
Có một người vẫn nặng khúc tình si
Với tình yêu cho đi là tất cả
Nào ai biết giữa dòng đời nghiêng ngả
Để một người thương nhớ…một người xa.

LỜI TÌNH CHO EM

Lời tình anh viết cho em
Là yêu thương, là nỗi nhớ
Cho dù dòng đời cách trở
Làm sao ngăn được con tim
Trăng khuya thao thức từng đêm
Như tìm một thời dĩ vãng
Cho dù non mòn biển cạn
Vẫn không phai dấu tình nồng
Bến thì vẫn đợi vẫn trông
Con thuyền mờ xa thăm thẳm
Đếm từng giọt buồn rơi chậm
Vào hồn gợi nhớ tình ơi
Cho dù hai đứa hai nơi
Tình yêu chưa bao giờ cũ
Bóng người trong tim vẫn trú
Còn thương mãi đến trọn đời

EM CHỈ CÓ

Em không đẹp để bao người ngưỡng mộ
Nhưng em giờ chỉ có một trái tim
Một trái tim luôn chung thủy dịu hiền
Yêu anh nhất không ai ngoài sánh được
Từ bao lâu sau này hay về trước
Chỉ riêng anh duy nhất một anh thôi
Chỉ mình anh em yêu nhất trên đời
Dành anh tất lời thủy chung son sắt
Đừng bảo em thời gian rồi phai mất
Những hẹn thề trên trang M dấu yêu
Đừng bảo em anh vẫn nhớ thương nhiều
Vì như thế với em là chưa đủ
Nghĩ đến anh dù cả trong giấc ngủ
Vẫn chập chờn thoáng hiện bóng hình anh
Đừng bảo em thi sĩ hay đa tình
Không phải thế bởi tim em bướng bỉnh
Chẳng chịu nghe đâu đành phải làm thinh
Dấu yêu ơi em chỉ ước đôi mình
Luôn hạnh phúc trong ngôi nhà nhỏ bé
Có hoa thơm chim ríu rít hót vang
Đón bình minh hay ngắm ánh trăng vàng
Mình chung bóng tay trong tay từng lúc
Luôn bên nhau không rời xa một phút
Đến cuối đời anh nhé có được không

Thơ về trăng tình yêu tuyệt vời

Những bài thơ về trăng trong bối cảnh của tình yêu thường mang đến cho người đọc cảm giác tuyệt vời và lãng mạn. Trong những dòng thơ ấy, trăng thường được tưởng tượng là nhân chứng của những khoảnh khắc đẹp đẽ và ngọt ngào của tình yêu. Ánh sáng trăng len lỏi qua những góc khuất, làm bừng sáng những cảm xúc tinh tế và đậm đà.

Những bài thơ này thường diễn tả về sự hiện hữu của trăng như một phần không thể thiếu trong câu chuyện tình yêu, làm tăng thêm vẻ đẹp và ý nghĩa cho những khoảnh khắc đầy ý nghĩa của đôi lứa. Từ ngôn từ lãng mạn đến hình ảnh tuyệt đẹp, những bài thơ về trăng tình yêu tuyệt vời luôn khiến người đọc bị cuốn hút và đắm chìm trong không gian lãng mạn và mộng mơ.

THƯƠNG ANH

Thương anh em chẳng cần chi
Chỉ cần anh nhớ mỗi khi buồn lòng
Có em luôn ước luôn mong
Anh luôn vui vẻ sống trong an lành
Thương anh không thể bên anh
Nhưng em luôn có chân thành gửi trao
Tình em như ánh trăng sao
Ngọt ngào ấm áp dạt dào nồng say
Trái đất dẫu có ngừng quay
Tâm tình em vẫn đong đầy yêu thương
Ước làm ánh sáng vầng dương
Anh là ngọn gió chung đường có đôi
Cùng đi đến tận chân trời
Bên nhau tay nắm muôn đời không xa
Dù cho bão tố phong ba
Dù có tận thế vượt qua nhẹ nhàng
Giờ đây trong cảnh trái ngang
Nhưng tình luôn mãi dâng tràn trong tim
Dẫu rằng yêu trong lặng im
Nhưng tình sẽ đậm sâu thêm nhé người

DUYÊN PHẬN

Ta gặp nhau là do duyên người ạ
Từ hai người xa lạ thành quen thân
Một tiếng yêu đêm sóng vỗ bao lần
Giữa dâu bể chỉ cần tay nắm chặt
Dù bão tố hay mưa giông cũng mặc
Chỉ cần mình luôn được ở bên nhau
Rồi nắng lên khoe muôn sắc vạn màu
Hoa nở thắm đón chào một ngày mới
Hai chúng ta thuyền tình neo bến đợi
Chờ trăng lên vai kề tựa gối đầu
Dĩ vãng nào thao thức suốt canh thâu
Ôn chuyện xưa càng thêm yêu cuộc sống
Lối phía trước con đường luôn mở rộng
Hai con tim với tất cả chân thành
Khó khăn nào rồi cũng sẽ qua nhanh
Nắm chặt tay đời cho nhau em nhé.

HÃY ĐỂ ANH YÊU EM

Từ một dạo anh gặp em lần ấy
Trái tim mình sao bỗng thấy bâng khuâng
Mỗi ngày qua tình yêu ấy lớn dần
Niềm vui thỏa luôn trào dâng thôi thúc
Nghe em kể đời mình men bến đục
Hẩm tình đầu nên hạnh phúc vụt bay
Vết thương xưa còn mưng mủ từng ngày
Em chấp nhận ôm đắng cay bầu bạn
Làm sao thể khi thuyền tình đóng ván
Biết lấy gì khảm vết rạn tim em
Muốn bờ môi thôi mím chặt từng đêm
Anh lặng lẽ mang êm đềm vun vén
Ngày xưa ấy nếu đôi mình thề hẹn
Có lẽ đời đã tròn vẹn trúc mai
Để giờ đây đôi mắt ngọc không cay
Yêu lần nữa vẫn dạn dày đón nhận
Quên em nhé mối duyên đầu nhầm lẫn
Trái tim non đã bất cẩn say tình
Sẽ mang về màu nắng mới lung linh
Anh trang trải lên tình mình sắc biếc
Trong quá khứ ai lạnh lùng tống biệt
Nỡ dập vùi vầng minh nguyệt thướt tha
Dẫu ngàn năm hay đến tuổi trăng già
Anh vẫn quý như món quà thiên tặng
Em nhìn nhé…trong mắt anh rực nắng
Chứa một trời bất tận cả hình em.

NỖI NHỚ YÊU XA

Anh phương này em phương đó xa xôi
Để tháng ngày trôi qua từng nỗi nhớ
Dù vẫn biết dòng đời còn cách trở
Nhưng trong lòng vẫn còn mãi hoài thương
Ánh trăng đêm soi sáng muôn dặm đường
Nơi có em có anh cùng lặng lẽ
Đêm gối chiếc bên song thưa nhè nhẹ
Giọt sương rơi như nức nở cuộc tình
Có những lần anh thức đợi bình minh
Nghe yêu thương trong hồn mình tha thiết
Em phương đó chắc cũng buồn ly biệt
Khi sao rơi bên song cửa nhớ nhiều
Hai chúng mình vẫn mãi một tình yêu
Giữ trong tim dù cách xa dịu vợi
Như trăng khuya từng đêm về bến đợi
Một bóng hình trong nỗi nhớ yêu xa.

NGÀY MAI KHÔNG CÓ ANH

Ngày mai không có anh bên đời
Trần gian riêng em quá chơi vơi
Yêu thương nhung nhớ và tha thiết
Cũng đã theo anh về cuối trời
Ngày mai không có anh bên đời
Mình em đau thương buồn tả tơi
Những ngày tươi mới đầy ánh sáng
Cũng sẽ theo người mà phai phôi
Ngày mai không có anh bên đời
Tình yêu thương cũng sẽ xa rời
Trái tim đam mê đầy khao khát
Sẽ theo người về chốn xa xôi
Ngày mai không có anh bên đời
Niềm tin, tín ngưỡng cũng buông lơi
Tình như mây khói trôi xa mãi
Thề non hẹn biển cũng cuộc chơi
Ngày mai không có anh bên đời
Xác thân nhân thế cũng rã rời
Trần gian này âm u lạnh lẽo
Giấc mộng tình yêu đã buông xuôi
Ngày mai không có anh bên đời
Thiên Đàng cũng im vắng tiếng cười
Chiều nghiêng bóng nắng buồn tê tái
Khát khao hạnh phúc cũng xa rời
Ngày mai không có anh bên đời
Bản nhạc tình yêu đã ngừng chơi
Bờ vai rung nhẹ từng tiếng nấc
Nỗi sầu chia cắt đau nhân đôi
Ngày mai không có anh bên đời
Cung đàn kỷ niệm cũng xa trôi
Hồn em lạc bước trong đêm vắng
Bóng trăng bên thềm đã chia đôi…

Trong thế giới thơ về trăng và tình yêu, những bài thơ không chỉ làm sống lại vẻ đẹp tuyệt vời của trăng mà còn kể về những cung bậc cảm xúc trong lòng người yêu. Trăng được xem là biểu tượng của sự lãng mạn, sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối, thể hiện sự huyền bí và nguyên tắc phản ánh trong mối quan hệ. Những bài thơ về trăng tình yêu thường chứa đựng sự thương nhớ, kỷ niệm đẹp và hy vọng cho tương lai. Đó là những dòng thơ đong đầy cảm xúc, làm cho trái tim người đọc xao xuyến và cảm nhận sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.

Thơ Hay -