Tổng hợp những bài thơ hay về mùa thu buồn sâu lắng

Những bài thơ hay về mùa thu buồn là những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, màu sắc và cảm xúc của mùa thu được tái hiện một cách sâu sắc và đầy ấn tượng. Mùa thu, với những tia nắng vàng óng ả, những lá cây úa vàng khoe sắc, đã làm nên bối cảnh lãng mạn cho những bài thơ này. Những dòng thơ về mùa thu buồn thường kể về những kỷ niệm buồn về tình yêu, về những ngày buồn trống vắng, hay về sự lụi tàn của thời gian. Mỗi từ ngữ, mỗi hình ảnh trong những bài thơ này đều truyền tải một cảm xúc sâu lắng và gợi mở cho người đọc về những suy tư về cuộc sống, về tình yêu và về ý nghĩa của sự hiện hữu.

Nội Dung Chính

Những bài thơ hay về mùa thu buồn đẹp

Những bài thơ hay về mùa thu buồn đẹp là những tác phẩm nghệ thuật mang đậm hơi thở của mùa thu, với sự đan xen giữa vẻ đẹp lãng mạn và nỗi buồn của thời gian trôi qua. Trong những dòng thơ ấy, mùa thu thường được miêu tả qua những hình ảnh tinh tế, như lá vàng rụng, gió se lạnh, hoặc ánh nắng vàng ấm áp. Mỗi câu thơ như một bức tranh sống động về sự lặng lẽ và u buồn của mùa thu, khiến cho người đọc cảm nhận được những cảm xúc sâu sắc về thời gian và cuộc sống. Những bài thơ này không chỉ làm cho trái tim người đọc rung động bởi vẻ đẹp của từng từ ngữ, mà còn gợi lại những kỷ niệm và suy tư về những khoảnh khắc trong cuộc sống.

CÁNH ÉN GIỮA TRỜI THU

Thấy em rồi nhé Én ơi!
Mưa ngâu giăng lối phương trời tiết thu.
Chao nghiêng tháng tám mây mù
Nhịp tung cánh bướng như bù đắp xuân..
Gió mưa mấy thuở cũng ngừng,
Hồn nhiên phím yến cho xuân mãi hồng.
Mặc tình gió giục mưa ngông
Thanh thuần cánh én đượm nồng hương xuân..!

GẶP LẠI ANH NƠI ĐÂY

Thu Đà Lạt se sắt lạnh Anh ơi
Em mải bước ngập ngừng tới thấy Anh
Qua câu chuyện Anh hỏi nhỏ an lành
Trời vào Thu thật lạnh mình nhìn nhau
Thời gian trôi từng phút giây úa màu
Anh vẫn nhìn đằm thắm màu mắt nhớ
Của thời gian mà mình mãi cách trở
Bảo không nhớ … mình gặp gỡ nhau đây
Lướt qua nhau trong khoảnh khắc vơi đầy
Anh còn nhớ tình sum vầy như thơ
Anh cố bước dù biết Em vẫn chờ
Phút bối rối gặp gỡ tưởng trong mơ
Em cứ nghĩ rằng mình chẳng nên thơ
Hè sang Thu đến gặp gỡ tình cờ
Đà Lạt Thu lạnh bờ môi hững hờ
Như chờ đợi tình nhớ thật ngây thơ
Gặp lại Anh Đà Lạt những ước mơ
Khao khát được và mong chờ một thuở
Thật tự nhiên chào hỏi khỏi bỡ ngỡ
Giờ Em về trăn trở những dòng Thơ…
Anh hỏi Em một câu quá bất ngờ
Em yêu hỡi Anh đã chờ bấy lâu
Chỉ mong ước chúng ta cùng với bậu
Mãi trong tay chẳng âu sầu vì nhớ
Vì nghịch cảnh đôi ta chẳng duyên nợ
Nhưng trong tim nhung nhớ từng phút giây
Mình gặp nhau cười ngây ngô chẳng thấy
Chỉ nhìn thôi người ấy cũng mừng rồi
Chẳng bao giờ mình tâm sự được ngồi
Cái nắm tay rồi nụ hôn môi thắm
Nhưng tình yêu mãi luôn chìm đắm
Trong sâu thẳm tình yêu mãi ngàn đời…

LẠI MƯA…

Thu chưa tàn Trời khóc tiễn thu đi…
Mây xám lạnh màu chì thê lương quá..
Người ngồi lặng vén màn mưa để nhớ..
Bao thu rồi ta chả gặp lại nhau ?!
Chẳng làm gì ta ngồi ngắm mưa rơi..
Thương con sông cuộn ngầu sắc đỏ..
Cánh rừng thưa nước no rồi lở lói..
Chảy qua hồn mòn mỏi ngóng chờ ai..?!
Có Thu nào mưa nhiều thế không em…
Lễ dạm ngõ mùa Đông về làm bạn…
Lẻ cánh cò mưa vẫn còn mò mẫm..
Núi khuất vào trời cho đỡ đơn côi !
Ta phiêu du ” Lá cỏ ” với Uýtman..!
Chợt nhìn xuống thương vườn sùng sũng…
Người đi mãi cuối thu rồi không lại..
Thơ như chì rơi khoảng trống vắng em !!

MÙA THU KỈ NIỆM

Thu dịu dàng trong ánh nắng ban mai
Soi sáng xuống giọt sương rơi cành lá
Để cho Em bài hát tóc quên cài
Mùa lưu luyến ái tình của duyên ta
Thu kỉ niệm tình yêu thật đậm đà
Nay gặp gỡ ta bên nhau là nợ
Em trong trắng lung linh thật thướt tha
Anh trao Em nụ hôn mãi đợi chờ
Ta nắm tay cùng tung tăng ngoài phố
Mặc ngoài kia bao sóng gió ngoài khơi
Bước bên nhau trong mùa Thu thật ngộ
Để Đông tới chuyện tình thắm người ơi
Ta bên nhau trao trọn kiếp bên đời
Mùa Thu đến lá vàng rơi xào xạc
Anh đến bên Em tình yêu tươi mới
Hẹn sang Xuân đón Em trong khúc nhạc…

NHỚ

Một buổi chiều Thu mưa gió nhiều
Bao nhiêu mộng ước thật cô liêu
Em nhớ đến Anh những buổi chiều
Cho mình nhung nhớ đến một điều
Bao nhiêu kỉ niệm giờ đã thiếu
Chúng mình sẽ nhớ biết bao nhiêu
Mối duyên tình thắm trao ước nguyện
Chẳng thể gần nhau mãi chỉ yêu …

Những bài thơ hay về mùa thu buồn hiu quạnh

Những bài thơ hay về mùa thu buồn hiu quạnh là những tác phẩm nghệ thuật truyền cảm hứng và sâu sắc, mang lại cho độc giả những trải nghiệm tinh thần đầy ấn tượng về mùa thu. Những dòng thơ này thường đặt ra câu hỏi về sự lặng lẽ, cô đơn và hoài niệm, đồng thời miêu tả vẻ đẹp nhưng cũng đau thương của mùa thu. Những hình ảnh về lá úa, gió se lạnh và bầu trời u ám thường được sử dụng để tạo ra bức tranh về sự hiu quạnh và buồn bã của mùa thu. Đọc những bài thơ này, người đọc thường cảm nhận được một loạt cảm xúc phong phú, từ sự nhẹ nhàng, nhớ nhung đến sự u sầu và tương tư, tạo nên một trải nghiệm đọc thơ đầy sâu sắc và đầy cảm xúc.

DÁNG XƯA

Lá vàng ai thả giữa chiều thu.
Đưa mây đùa giỡn bóng sương mù.
Tà dương nhạt nắng còn vương vấn.
Tình vẫn ngọt ngào vọng tiếng thu.
Ngày đó chờ người dưới tán cây.
Sợ niềm xao động bị gió lay.
Dáng XƯA bẽn lẽn đi qua ngỏ.
Ngây ngất hồn ta suốt tháng ngày.
Dẫu biết yêu em sẽ lỡ làng.
Mộng tình tìm mãi bước em sang.
Người xưa quay gót tình xa vắng.
Khép lại hồn thơ giữa gió ngàn.
Đã mấy hạ trôi, mấy đông tàn.
Xuân về cứ ngỡ bóng thu sang.
Vầng mây trôi mãi miền phiêu lãng.
Chợt thấy niềm yêu vẫn ngập tràn.
Ta góp tình thư để đợi chờ.
Sương chiều bàn bạc bến tương tư.
Bao nhiêu thương nhớ Thành hư ảo.
Chờ mãi dáng người ghé phố xưa.
Mùa vàng nhờ gió khẽ đưa sang.
Từng chiếc lá rơi thoảng nhẹ nhàng.
Tim mình chợt thấy xao xuyến lạ.
Một chút tình buồn vẫn miên man…

HƯ VÔ

Em đã giết hồn ta trong ảo mộng
Cho tháng ngày lạc lỗng cõi âm u
Tương lai phủ kín mây mù
Trần gian khóc mãi ngàn thu thêm sầu
Đời cứ bước dẫu vực sâu thăm thẳm
Chẳng ngại ngùng bởi đã lặm tình ai
Bao năm mấy đoạn đường dài
Tim khờ vẫn vậy vẫn hoài bước đi
Tàn mấy hạ tuổi xuân thì trôi mãi
Thân héo mòn vì phải gánh bi thương
Gió Thu thổi mãi đêm trường
Em ơi chốn ấy có vương lệ nhòa
Anh tự nhủ tự xoa niềm đau trỗi
Dù biết rằng mình giả dối con tim
Trăm năm lặng lẽ đi tìm

CÓ MÙA THU IM LẶNG…

Có mùa thu tóc mai..
Thoáng thơm hương bồ kết.
Sương chớm lạnh bờ vai.
Ngàn sao trời lấp lánh !
Có mùa thu thổn thức..
Em đi rồi lá rơi..
Chia xa rồi hẫng hụt..
Ta chìm vào men say !
Có mùa thu ta khóc..
Nước mắt lặn vào trong..
Heo may tà áo mỏng..
Bay theo lá cuối trời !
Có mùa thu mỉm cười..
Nhìn dòng sông đầy nắng..
Ngô xanh vào mắt biếc.
Cánh buồm nâu ngược dòng !
Để thu nay..im lặng..
Gió chả còn trẻ trung.
Tiếng cười bay đâu mất…
Ta với ta..một mình !!
Chút tình xót lại của em hôm nào…!

DỖI HỜN

Em cũng biết tình mình đã đổi thay
Cuộc đời là vật trả vay hỡi người
Nhìn Anh Em sẽ cố gắng mỉm cười
Trao ân tình đó môi cười Thu sang
Ngoài sân mưa mãi rụng rơi lá vàng
Trong lòng Em cứ bàng hoàng về Anh
Vì sao hỡi người tình quá mong manh
Em cũng ước nguyện đôi mình thành lứa
Những lời Anh đã nói luôn từng hứa
Với bao mơ ước đợi chờ một thuở
Sao bây giờ mình Em bước bơ vơ
Trên đường tình đợi chờ của ngày xưa
Em trao Anh tình đó sẽ là thừa
Nhưng Anh yêu ơi ngày Thu vừa đến
Tình trong Em yên ấm mãi không quên
Giờ đây Em cố quên tên một người
Một kiếp người “trả nợ” phải mỉm cười
Giận hờn rồi thương tươi chào ngày mới
Trăm hoa đua nở mãi luôn gọi mời
Cô đơn giận hờn ơi đừng gian dối ….

THU VỌNG

Mỗi độ Thu về chớm ngẩn ngơ.
Nhìn sương vọng gió khỏa trăng mờ.
Đìu hiu nẻo vắng chim khờ khạo.
Lộng lẫy cành cao sáo vẩn vơ.
Lữ khách ngang đường vương giọng xẩm.
Giang hồ dạm ngõ rớt vần thơ.
Mù sa ướt vội vai tình nhỏ.
Ngất ngưởng người say mãi đợi chờ.

THÁNG TÁM CỦA RIÊNG EM

Mây của trời còn gió của không gian
Thu huyền ảo của muôn ngàn nỗi nhớ
Anh của em… hay của miền dang dở?
Tháng tám về rồi… anh ở phương nao?
Thu đã sang cùng tiếng gió thì thào
Mây lãng đãng trên tầng cao đợi gió
Thu quanh em mà hồn Thu vàng võ
Em nguyện chờ… để ngỏ lối Thu xưa
Mây của trời sao gió cứ đong đưa?
Trời bất lực chỉ tuôn mưa buồn bã
Thu hồn nhiên rắc vàng trên sắc lá
Vội úa tàn… tháng tám ngả nghiêng rơi
Anh của em… hay của chốn xa vời?
Mà không nhớ… một thời Thu trải lụa
Lối cỏ mềm… bước chân vui nhảy múa
Thu mỉm cười… tháng tám của đôi ta
Tháng tám về… anh vẫn ở phương xa
Lối cỏ hoang… gót ngà lê bước chậm
Không có anh… sắc vàng loang sắc xám
Thu ngậm ngùi… tháng tám của riêng em

TÌNH KHÚC MÙA THU

TÌNH… Ngưu Chức mỗi thu về dậy sóng
Duyên sắt cầm khát vọng khó lặng im
Lá vàng rơi hương Cau thoảng bên thềm
Mỗi tỉnh giấc kéo đầu êm tay gối
KHÚC…hợp tấu mưa ngâu bừng sắc khởi
Tiếng đàn rung nụ trỗi mắt Nai khờ
Lá vàng rơi lãng mạn ngẩn hồn ngơ
Sương nhụy ngậm hai bờ ven lắc lẻo
MÙA… giao mùa đợi chờ nhau thật khéo
Ngọn Tây phong nắng dẻo đốt thiêu sầu
Đất cằn khơi Thủy tú tưới thật sâu
Mầm xanh trỗi thắm màu yêu tình tứ
THU… vừa chớm tràn căng không lưỡng lự
Ngát hương tình quyến rũ thỏa hồn say
Mặt hồ nghiêng bóng núi rót tràn đầy
Đuôi cá quẫy vỡ toang mây mềm mại
TÌNH… trong đã, ngoài quên e.. hết ngại
KHÚC… hoang đồng mê mải dập dồn đong
MÙA… lá rơi nhựa sống ủ thành dòng
THU… dịu ngọt mới hoài không biết cũ

TÌNH MÙA THU

TÌNH nghĩa này… nghe dạ cứ miên man
Mưa lất phất lá vàng rơi ngập phố
Kìa anh hỡi bước thu vàng nức nở
Phút giao mùa hăm hở dấu mi ngoan
KHÚC hoan ca bừng tỉnh giấc địa đàng
Hương nồng ấm giăng ngang… miền ái ngọt
Vươn nụ trỗi bờ môi kề thắm rót
Quyện say tràn khơi nốt nhạc yêu thương
MÙA thu sang… rộn rã những con đường
Bao nhung nhớ vấn vương trong cõi dạ
Lời ai đó… chợt ngân lên rất lạ
Cứ rộn ràng êm ả trải hồn ngây
THU dịu dàng… ấm áp những vòng tay
Câu thơ viết đong đầy bao khát vọng
Cho đôi lứa cùng nhau hòa lối mộng
Giữa miên trường cuộc sống đẹp thăng hoa
TÌNH đôi mình luôn hoài vọng thiết tha
KHÚC nhạc ái điệu đà rung muôn ngả
MÙA giao mùa ước nguyền câu vàng đá
THU nồng nàn say thỏa nỗi niềm yêu

LẶNG LẼ THU VỀ

Lặng lẽ Thu về buổi tối nay.
Chừng như ngọn gió khỏa sương dày.
Đìu hiu bến nhỏ con thuyền đỗ.
Lạc lõng trăng mờ bóng cỏ lay.
Thoảng tiếng ông tiều đêm lạnh xõa.
Nghe hò bạn lái thưở nồng say.
Người ơi rảnh rỗi về đây ngắm.
Lặng lẽ Thu về buổi tối nay.

CHỚM THU KỶ NIỆM

Vừa tiễn hạ tiết trời thay sắc áo
Kỷ niệm nào ta dạo nói gần xa
Lá rơi gió thổi la đà
Ân tình ngọt lịm thiết tha đong đầy
Nguyền nuôi dưỡng dựng xây vun đắp
Như chồi non phấn khởi khắp muôn đời
Vươn mình sống khỏe lã lơi
Màu xanh hy vọng từng lời gửi trao
Thu gõ cửa thì thào nghe xao xuyến
Ánh bình minh hoà quyện thật trong lành
Khung trời cảnh mộng long lanh
Sương rơi còn đọng trên cành lá hoa
Từng ấp ủ chẳng nhòa bao thương nhớ
Cánh bằng lăng nặng nợ với câu thề
Ươm mầm thêu dệt hồn quê
Bên ai hạnh phúc đề huề sánh đôi.

Những bài thơ hay về mùa thu buồn cô đơn

Những bài thơ hay về mùa thu buồn cô đơn là những tác phẩm nghệ thuật đầy cảm xúc, thường mang đến cho người đọc những trải nghiệm tinh thần sâu lắng và đầy ý nghĩa. Những bài thơ này thường tập trung vào cảm xúc của người viết khi đối diện với sự lặng lẽ và cô đơn của mùa thu, khi lá vàng rơi và gió se lạnh. Hình ảnh về bầu trời xám xịt, cây cỏ úa tàn thường được sử dụng để miêu tả tâm trạng buồn bã và cô đơn. Những dòng thơ này thường khắc họa về sự hoang dại và mênh mông của tự nhiên, đồng thời kết hợp với những suy tư sâu xa về cuộc sống và tình yêu. Đọc những bài thơ này, người đọc thường cảm nhận được một dư âm buồn lẻ loi và sâu thẳm.

GIỌT THU

Thu sang thả giọt vàng rơi
Loang trong sắc lá, gọi mời heo may
Lả lơi ngọn gió đầu ngày
Vuốt ve hồn cúc hoang say mộng vàng
Mưa sầu để giọt lang thang
Bơ vơ giọt tủi, lỡ làng giọt thương
Giọt ngâu rả rích canh trường
Hoen mờ mắt biếc, vấn vương giọt nào?
Bên thềm, giọt nắng nghiêng chao
Xuyên qua ký ức chiếu vào rêu phong
Tan ra giọt đắng nao lòng
Thấm vào trăm nhớ ngàn mong một thời
Giọt ngà mí mắt ai khơi?
Nhòa theo chiếc lá Thu vời vợi bay
Sương đêm nán lại chờ ngày
Bâng khuâng phản chiếu bóng mây cuối ngàn
Giọt tình đọng mãi chưa tan
Long lanh quyến rũ muôn vàn giọt Thu
Giọt lăn theo dốc sương mù
Khuất miền hoang vắng, lời ru ngả vàng.

TƯ LỰ CHỚM THU…CHIỀU

Nắng vẫn còn ấm ức tiếc hè ư ?!
Tý heo may thổi bồng làn tóc mỏng
Vẫn dấm dứt thương thầm người xưa ấy..
Núi còn xanh..mây vẫn cứ bồng bềnh..!
Tý nắng chiều vội vã gửi vào thơ…
Để còn lại hương Thị thơm thuở ấy.
Người đi rồi..một trời đầy thương nhớ..
Ta giữ cho mình..im lặng..chỉ mình ta !
Chả còn đâu nhịp đập tuổi đôi mươi..
Vầng trăng sáng ..dẫu tròn hay khuyết..
Ta giữ lại nụ hôn đầu..rất vội..
Cái rùng mình mới chớm sương xa..!
Chiều nay..ta lại tư lự mất rồi…
Za lô với em..tiếng cười em nghẹn lại…
Em bảo ta : Thôi đừng tư lự nữa..
Em phải nấu cơm..và cho cháu ăn. !

BÊN KHUNG CỬA

Em ngồi lặng… thả hồn bên khung cửa
Nửa thẫn thờ… còn lại nửa đi hoang
Phía ngoài kia… nhịp sống vẫn rộn ràng
Chỉ trong em… dở dang niềm ước vọng
Em nhớ lắm… một thời yêu cháy bỏng
Người cho em… say hoa mộng đầu đời
Em hồn nhiên… theo tình ái rong chơi
Hạnh phúc tỏa… rạng ngời lên ánh mắt
Một chiều Thu… nắng ngả vàng hiu hắt
Tiễn người đi… khoé mắt giọt long lanh
Người dặn dò… hãy gắng đợi chờ anh!
Em nào biết… tình hóa thành kỷ niệm
Mỗi Thu sang… mỗi lần em trải nghiệm
Nỗi chơi vơi… xâm chiếm mảnh hồn côi
Người đã quên… mua tấm vé khứ hồi
Em cũng quên… tháng ngày trôi lơ đãng
Ngoài khung cửa… vẫn tràn trề ánh sáng
Trong hồn em… chạng vạng cứ miên man
Nước mắt rơi… sau mỗi độ Thu tàn
Ai đếm được… thời gian bên khung cửa?

KHÚC TIÊU THU

Có chiếc lá nhẹ mình rơi thảng thốt
Mùa điểm tiêu cưỡi gió khúc thu vàng
Chút trở tàn đêm cuối Hạ miên man
Còn vướng víu mảnh tình riêng vụn vỡ
Tiếng nhịp lòng cung đàn sao dang dở
Phím tơ chùng trúc trắc nhịp băn khoăn
Hồn thu thảo mây giăng mờ đỉnh núi
Cuối chân trời thon thả bóng hoàng hôn
Mộng mị chăng… Khôn nguôi nỗi nhớ
Lạc cánh cò… Tiếng trúc bâng quơ
Trời trở gió hồn heo may nhịp thở
Còn không em lá phủ kín đoạn đường
Ta vẫy gọi vô thường đem tĩnh lặng
Áp triều dâng ngọn sóng ngút tình say
Xin mây chiều vờn gió ngọn cỏ lay
Ru thiên thu giấc nồng ngày đã luống
Cuộn thời gian xoay mòn theo đá cuội
Ngủ bên đồi quên nỗi mặc thông reo

KHÚC TẠ TỪ

Hạ còn ngự trị trần gian
Mà hương Thu vội ngập tràn giấc mơ
Heo may còn mãi xa mờ
Hồn Thu sớm đã lửng lơ phiêu bồng
Thu ơi!.. biết Hạ buồn không?
Bằng lăng nhạt tím, phượng hồng kém tươi
Ve thu nhỏ bớt giọng cười
Dần thưa tiếng cuốc gọi người tương tư
Hạ xin chậm khúc tạ từ
Để chùm thạch thảo lắc lư vẫy chào
Chờ sen ngát nở đầy ao
Đợi hoa sữa tỏa ngạt ngào hương đêm
Hạ treo sợi nắng bên thềm
Thu về nhận lấy nhuộm thêm sắc vàng
Giọt sầu cuối Hạ dở dang
Nhờ Thu thả tiếp nhẹ nhàng giọt ngâu
Đón Thu trên bến giang đầu
Hạ mời sóng nước hòa câu tao phùng
Đêm này cạn chén tình chung
Hạ đi, Thu ở… nghìn trùng nhớ nhau…

Những bài thơ hay về mùa thu buồn nhớ thương

Những bài thơ hay về mùa thu buồn nhớ thương là những tác phẩm nghệ thuật mà người viết thường tả lại những cảm xúc sâu lắng và quê hương yêu dấu trong lòng. Mỗi cung bậc cảm xúc được kể lại qua từng câu thơ, từng hình ảnh về mùa thu với lá vàng rơi, gió se lạnh, và bầu trời xám xịt. Nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của mùa thu đã qua, những hình ảnh quen thuộc của người thân, người yêu lại hiện về trong tâm trí, làm cho lòng người thêm xao xuyến và đầy xúc động. Những bài thơ này thường làm cho người đọc nhớ lại những khoảnh khắc đẹp và đầy ý nghĩa của mùa thu, đồng thời thấu hiểu hơn về giá trị của tình yêu và kỷ niệm trong cuộc sống.

ĐƠN CÔI

Chiều tà sương phủ sơn khê
Hàng cây chút lá biết về cùng ai
Ngẩn ngơ chút Tiếng thở dài
Tay cầm phím ngọc chả ai dạo cùng
Tỳ bà khúc dạo hư không
Cung chùng dây đứt lão lùng đường tơ
Nhớ người tình mộng trong mơ
Thu xưa nay biết bây giờ ở đâu
Gửi qua cung nhạc thảm sầu
Trái Tim hoá đá ở đâu hãy về
Một vùng sơn cước xưa kia
Bóng hình sơn nữ lời thề chưa phai
Vẫn còn ngơ ngẩn vì người
Chốn xưa hẹn ước vẫn ngồi chờ mong

ANH ƠI ! CÒN NHỚ MỐI TÌNH ĐẦU

Này Anh hỡi người Em thương trộm nhớ
Anh có còn niềm nở lúc gặp Em
Có khi nào tình đó chẳng thể quen
Nay Em lạc bước e thẹn ngóng trông
Anh bây giờ còn thương nhớ em không
Tình yêu từ thuở trăng tròn lại khuyết
Anh trao Em mối tình đầu thật tuyệt
Như giấc mộng của tuyết rơi mùa Đông
Anh có nghe tiếng mưa rơi nhiều không
Mùa thu đến nay thay màu lá mới
Như cuộc tình Định Mệnh luôn chờ đợi
Nay Xuân về nồng ấm bởi vì Yêu
Anh hiểu thấu tình Em những sớm chiều
Em cũng nghĩ Anh biết điều là vậy
Chúng mình sẽ mãi Hạnh Phúc ngất ngây
Trao nụ hôn mối tình đầy rạng rỡ
Nay Em lạc bước sang Thu tình nhớ
Tình yêu là Duyên _Nợ của hai ta
Cùng chung bước đón Hạnh Phúc Anh à
Em suy nghĩ tình ta mãi mặn mà
Tuy cuộc sống cũng thật là vất vả
Phải trải qua tất cả những đau thương
Nhưng với em chuyện đó quá bình thường
Chủ yếu là mình có thương thật lòng
Là phận gái thuyền quyên mãi đục trong
Mối lương duyên vẫn còn mong còn đợi
Cứ ôm ghì hy vọng ngày sau tới
Này người yêu hỡi câu chuyện “Trầu Cau”
Chuyện đính ước với nhau như phép màu
Như ngày nắng đợi chuyến tàu đêm cuối
Giống đêm rằm chị Hằng cùng chú Cuội
Phút mặn nồng trao nhau buổi chiều thu.
Trong tim Em để cho Anh trú ngụ
Phút ban đầu tinh tú tuổi trẻ trâu
Bao ước nguyện bên nhau mối tình đầu
Em lạc bước Anh ơi hiểu thấu tình Em

CÚI ĐẦU

Cúi đầu … bông lúa trĩu bông
Cúi đầu… để mình sẽ không lầm người
Cúi đầu … mỉm cười đắng cay
Cúi đầu … xem nhẹ lắt lay chợ đời ..
Cúi đầu … lắng nghe gió reo
Cúi đầu ngẫm nghĩ heo may Thu về
Cúi đầu… thôi kệ Nàng Đông
Lạnh lùng Xuân đến nắng hồng nở hoa

TIẾNG TỰ TÌNH

Gió hắt hiu đường về khuya thăm thẳm
Em có về hãy đợi đến ngày mai
Năm canh dài vụt tắt ánh sao mai
Ảnh lung linh giọt sưong vành trăng khuyết
Cảm ơn em nhìn dòng đời hối hả
Để cảm thông ánh mắt của thu tàn
Ồ chiếc lá vừa rơi vào vũng xoáy
Cứ ngỡ ngàng hạnh phúc thoáng mây bay
Mưa giăng mắc tơ lòng miền quá khứ
Chìm hư vô tiếng nấc chỗ em nằm
Thì thầm sóng vỡ oà trôi bờ cát
Còn lại gì điệp khúc tiếng ve kêu
Xanh bờ rêu giọt sầu in đọng lại
Tiếng chim ngần vụt hót giữa ngàn xanh
Xin đa tạ lời niệm tình muôn thuở
Vắng yêu thương héo úa khúc dương cầm
Xin lần nữa người về ôm nỗi nhớ
Tạo mùa thương chia sớt khối u buồn
Nhịp cầu tre đong đưa câu hạnh phúc
Tiếng ru hời tình mẹ ấy thiên thu

NỖI NHỚ KHẮC GIAO MÙA

Mấy độ hoa cau đã nở rồi
Thu vàng hạ úa lặng thầm trôi
Chiều trông cánh nhạn mờ sau núi
Sáng ngắm làn mây nhạt cuối đồi
Liễu rủ bồng bềnh mơ mái tóc
Hồng khoe chúm chím ngỡ bờ môi
Trăm năm cũng một hồi ly biệt
Há nhớ thương chi dạ rối bời

Những bài thơ hay về mùa thu buồn là những tác phẩm mang đậm hơi thở của nỗi buồn, sự lặng lẽ và sâu lắng của mùa thu. Những dòng thơ như những cánh lá vàng cuối cùng rơi trong gió, như những đợi chờ không có hồi kết, tất cả đều thể hiện sự đau thương và sự nhụt chí trước sự hiện diện của thời gian và dòng đời. Nhưng qua từng câu thơ, chúng ta cũng nhận thấy sức mạnh của tình yêu, sự kiên nhẫn và hy vọng trong những khoảnh khắc cô đơn. Cuối cùng, những bài thơ này không chỉ là biểu tượng cho sự mất mát và u buồn mà còn là niềm tin vào sức sống và sự đổi mới của mùa thu, khiến cho trái tim ta luôn khao khát và hy vọng vào những ngày mới tươi sáng.

Thơ Hay -