Bộ sưu tầm những bài thơ cuộc đời buồn hay và ý nghĩa nhất

Thơ cuộc đời buồn là những bức tranh tĩnh lặng về sự đau khổ, nỗi buồn và những thăng trầm trong cuộc sống. Những dòng thơ này thường thể hiện sự lặng lẽ, đau đớn và sâu lắng của tâm hồn con người. Bằng từ ngữ tinh tế và hình ảnh sắc nét, thơ cuộc đời buồn khắc họa những nỗi đau, thất vọng và sự mất mát trong cuộc sống. Đôi khi, nó cũng mang lại những suy tư sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống và những giá trị đích thực trong đời sống con người. Thơ cuộc đời buồn là một góc nhìn chân thực về thế giới xung quanh, nơi mà cảm xúc và suy tư được thể hiện một cách chân thành và chân thực nhất.

Nội Dung Chính

Thơ cuộc đời buồn khổ

Thơ cuộc đời buồn khổ là tác phẩm nghệ thuật thể hiện những trải nghiệm đau khổ, khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Những bài thơ này thường tập trung vào những mảng đen tối của tâm hồn con người, từ sự mất mát, cô đơn đến những nỗi đau về tình yêu, gia đình và cuộc sống. Bằng cách sử dụng từ ngữ mạnh mẽ và hình ảnh sâu sắc, thơ cuộc đời buồn khổ đưa người đọc vào một thế giới tưởng tượng đầy cảm xúc và hiểu biết về sự đau đớn. Từ những dòng thơ này, người đọc có thể tìm thấy sự động viên, sự chia sẻ và đôi khi là sự hy vọng trong cuộc sống khó khăn.

BÓNG ĐỜI

Chiều tà bóng ngả hoàng hôn buông
Không gian tĩnh mịch vắng lạ thường
Khung cảnh đìu hiu đò vắng khách
Hoa buồn rũ cánh chẳng đưa hương.
Lặng lẽ đêm về sương mờ ảo
Một mình ngơ ngác ngắm trăng suông
Nỉ non con Dế kêu tìm bạn
Văng vẳng xa xa vọng tiếng chuông.
Dòng sông sóng vỗ cứ trào tuôn
Sợi nhớ sợi thương ai xuyên luồn
Kẻ mãi ngóng trông người cách biệt
Khắc khoải đêm thâu tiếng tơ buồn.
Thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
Ai gieo thương nhớ giữa dòng đời
Lời yêu mỏng mảnh theo mây gió
Thế là vở diễn hạ màn rồi.

PHẬN BẠC TÌNH ĐỜI

Có đôi lúc trong lòng thấy chán nãn
Làm thơ buồn cũng cảm thấy chẳng hay
Suốt đời tôi toàn gặp chuyện không may
Tôi tự hỏi bởi do đâu vậy nhỉ ?
Con người tôi không phải người ích kỹ
Sống hoà đồng luôn giúp đở người dưng
Họ thích tôi trong lúc họ cần
Rồi ngoảnh mặt khi tôi xa cơ thất thế
Tôi luôn bị người ta khi dể
Như vắt chanh bỏ vỏ chẳng còn chi
Tôi cảm thấy con người họ quá kì
Đời bạc lắm mặc kệ đi cười trước đã.

ĐÔI BẠN CÚT CÔI

Tụi mình thân phận cút côi
Cùng chung cảnh ngộ lẻ loi một mình
Hôm nay kết nghĩa đệ huynh
Buồn vui cùng hưởng nghĩa tình đậm sâu
Chúng ta nương tựa vào nhau
Vượt qua mùa lạnh gió ào từng cơn
Bây giờ mình hết cô đơn
Truyền nhau hơi ấm qua cơn đói này
Bên nhau một giấc ngủ say
Phải chăng số phận an bài chúng ta
Cún – gà chung nhà thuận hòa
Xưa nay hiếm thấy xảy ra bao giờ
Thôi thì cứ mặc chuyện đời
Trước mắt cứ ngủ quên đời cút côi.

MỘT ĐỜI… NỢ MẸ!!!

Mẹ ơi! Nợ Mẹ một đời
Nợ ngàn đêm trắng đưa nôi ơi à !
Mẹ ơi! Nợ Mẹ nhiều mà
Nợ cả lúc gọi bằng Bà thay con !
Mẹ ơi! Nợ Mẹ sớm hôm
Nợ công chăm sóc chúng con nên người !
Mẹ ơi! Nợ Mẹ nụ cười
Nợ ngàn giọt lệ đắng môi nghẹn ngào!
Mẹ ơi! Nợ Mẹ công lao
Nợ dòng sữa nóng dạt dào tình thâm
Mẹ ơi! Nợ Mẹ thăng trầm
Nợ hơi ủ ấm ngày đông ngủ vùi!
Mẹ ơi! Nợ Mẹ niềm vui
Nợ thanh xuân đẹp bùi ngùi vì con !
Mẹ ơi! Nợ Mẹ màu son
Nợ đôi má phấn thân mòn xác đau !
Một đời sương gió dãi dầu
Một đời Mẹ chịu thương đau phận mình
Một đời vất vả hy sinh
Một đời… con mãi … nợ tình … Mẹ yêu!!!

SỐNG ẢO…!!

Đôi khi sống ảo tìm vui…
Nhưng mà không thể niềm vui kéo dài..
Chém cha..cái số đọa đài…
Tai bay họa gió…biết ngày nào yên..!!!
Không ham…lắm bạc nhiều tiền…
Chỉ mong được sống an nhiên mổi ngày…
Không ham. Sắc…chẳng ham tài…
Chỉ mong như đám cỏ may bên đường…!!!
Trời cao…người chẳng xót thương…
Nữa đường gảy gánh can thường..tội không?
Thì thôi…thủ phận thờ chồng…
Cớ gì…ông lại…gieo giông vào nhà…?
Bốn mươi lăm tuổi…chưa già…
Mà sao phải chịu…ngồi nhà..chờ con
Chân tay…đầy đủ vẩn còn
Mà sau sức sống…..mỏi mòn..hụt hơi..!!!
Muốn ăn…muốn làm…muốn chơi..!!!
Sống cho trọn vẹn cuộc đời…Mẹ cho.??
Vậy mà kém phước…lở đò..!!
Khóc cười….số phận…đói no của mình..!!!
Đôi khi ảo….kiếm niềm tin….
Nhưng rồi giật thốt cả mình..tỉnh ra…
Trăm ngàn người…khổ hơn ta…
Thôi thì…hãy sống..đúng ra kiếp người..!!!

Thơ cuộc đời buồn đau

Thơ cuộc đời buồn đau là một cách để tác giả thể hiện những trải nghiệm đau khổ, những cảm xúc u sầu và nỗi đau sâu trong cuộc sống. Những bài thơ này thường phản ánh sự chất chứa, bất mãn và khát khao tìm kiếm ý nghĩa trong một thế giới đầy thách thức. Bằng cách sử dụng ngôn từ ẩn dụ, hình ảnh đậm nét và những cảm xúc chân thành, thơ cuộc đời buồn đau đem đến cho độc giả sự đồng cảm và suy tư về ý nghĩa của cuộc sống. Từ những dòng thơ này, chúng ta có thể tìm thấy sự biểu hiện của nỗi đau thực sự và đôi khi là những lời khích lệ và hy vọng trong những khoảnh khắc khó khăn.

TÌNH ĐỜI OAN TRÁI

Tôi im lặng chẳng phải không biết
Tôi chỉ muốn nhìn xem bạn diển tiếp thế nào thôi,
Cơm tôi tôi ăn,nhà tôi tôi ở đủ rồi
Không giúp gì được thì đừng bêu xấu tôi bạn nhé,
Con người tôi vẫn luôn vui vẽ
Không hơn thua thù oán một ai,
Sở dĩ tôi chấp nhận kiếp đọa đài
Để con tôi được đủ đầy cha mẹ,
Tôi không muốn tình thương bị chia rẽ
Giống như tôi lạc lõng giữa chợ đời,
Tôi muốn viết vài lời gởi đến bạn thôi
Bạn thích ai là quyền của bạn,
Sức chịu đựng của tôi có giới hạn
Bởi vì tôi không muốn phiền thôi,
Trong lòng tôi bạn hết quan trọng rồi
Đừng tự đắc coi chừng nghiệp quật.

VÔ MINH

Ta cô đơn giữa dòng đời tấp nập
Đời mệt nhoài bên nắng gió chiều phai
Ta bước đi mà tim đầy khắc khoải
Trọn kiếp đời ta xin trả hư vô
Ta vô minh vì đường đời gối mỏi
Đời mệt nhoài sau một kiếp rong chơi
Mong manh kia giờ đã bay theo gió
Đời một mình nên ta vẫn lẻ loi
Ngày mai kia ta trở về cát bụi
Buông yêu thương buông hơn thua cuộc đời
Cho trăm năm cuộc đời về hoang vắng
Để hồn mình lãng đãng cuối trời xa
Xót xa kia ta mang về dĩ vãng
Trọn một đời một kiếp người nhạt phai
Bao sương gió ngậm ngùi đời cô lẻ
Mai ta về làm… phù du lẻ loi.

ĐỜI LÍNH BUỒN

Đời Lính dù phải xa phương
Đời Lính vẫn nhớ vấn vương quê nhà
Đời Lính luôn nhớ người ta
Đời Lính tự hỏi người ta (có) nhớ mình
Đời Lính yêu mãi trong tim
Đời Lính đêm vắng đi tìm người thương
Đời Lính bạc áo phong sương
Đời Lính bên ấy nhớ thương bên này
Đời Lính thương nhớ từng ngày
Đời Lính xa bạn tỏ bày cô đơn
Đời lính quân lệnh như sơn
Đời lính yêu nước còn hơn yêu mÌnh
Đời Lính binh nghiệp chiến chinh
Đời Lính luôn giữ mối tình khi yêu
Đời Lính mỗi sớm mỗi chiều
Đời Lính góp nhặt được nhiều vần hay

DỐI LÒNG

Có những lúc tôi cười vui rộn rã
Để cuộc đời nuôi sống mọi niềm tin
Để ước mơ không tàn theo năm tháng
Để mọi người không tôi đáng thương.
Sau tiếng cười là ngọn ngành ý nghĩ
Là bao nhiêu vương vấn của cuộc đời
Khi tôi cười, nụ cười chưa vui ấm.
Khi tôi khóc, giọt nước đọng niềm đau
Khoảng trời ấy, tôi mỏi mệt lê bước.
Có niềm vui tôi chia sẻ mọi người.
Còn nỗi buồn tôi giấu trong vô vọng.
Để tháng ngày, tôi nếm vị đắng cay.
Rồi cuộc sống trôi dần trôi xa mãi.,
Tuổi thơ kia giờ đã hóa xế chiều,
Bước dài ngắn một mình trong cuộc sống
Ngoảnh đầu lại, sao trống rỗng bâng khuâng.
Lại khẽ cười một nụ cười đơn vắng,
Tự nhủ lòng, lại bước tiếp mà thôi.

ĐỊNH MỆNH CUỘC ĐỜI

Thời gian ơi hãy trả lại cho tôi
Tuổi hồn nhiên vành môi chưa hờn tủi
Bước vào đời hồng trần vương lắm bụi
Mái đầu xanh thoắt cái tuổi xế chiều
Có những lần vầng trán chợt đăm chiêu
Thoáng nghĩ suy về những điều được mất
Có những chuyện đâu thể nhìn bằng mắt
Xung quanh ta giả thật biết đâu lường
Ta được gì ở một kiếp náo nương ?
Người có tiền gọi thiên đường trần thế
Kẻ cơ hàn thầm tuôn bao giọt lệ
Con tạo xoay vần…kế tiếp là ai ?
Trả cho tôi trả lại những tháng ngày
Nỡ cướp đi những vòng tay trìu mến
Âu có lẽ cũng là do định mệnh
Đã an bài người đến rồi lại đi…

Thơ cuộc đời buồn hay

Thơ về cuộc đời buồn hay là một loại hình thơ mang tính triết học sâu sắc và gợi nhắc đến những cảm xúc sâu thẳm của con người. Những bài thơ này thường tập trung vào sự phản ánh về cuộc sống, sự tồn tại, và ý nghĩa của tồn tại. Thông qua việc sử dụng từ ngữ hình tượng và biểu cảm, thơ cuộc đời buồn hay thường làm cho người đọc suy ngẫm về những điều tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại có ý nghĩa sâu xa trong cuộc sống hàng ngày. Những bài thơ này có thể đem lại sự động viên, hy vọng, hoặc thậm chí là sự tiếc nuối và hối tiếc. Bằng cách truyền đạt những tình cảm và trải nghiệm cá nhân, thơ cuộc đời buồn hay đem lại cho độc giả sự kết nối mạnh mẽ và ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống.

CUỘC ĐỜI

Người đã ngủ sao nỗi buồn vẫn thức ?
Vẫn quanh đây như chờ chực rước ta
Ngày đủ rồi xin buổi tối được tha
Đừng bám víu làm lệ nhoà má thắm
Người đã đi cách đời ta vạn dặm
Mà nỗi sầu cứ gặm nhắm không buông
Lệ vẫn rơi như suối chảy về nguồn
Đau uất nghẹn lệ trào tuôn khoé mắt…
Khi duyên lở thường đổ trời sắp đặt
Được tròn duyên có dám chắc trọng ơn ?
Lúc đang vui mấy ai lại giận hờn
Lúc đau khổ thì van lơn khấn nguyện.
Cuộc đời tôi đã mấy lần đưa tiển
Người thân yêu đã vĩnh viễn lìa xa
Cảnh tử sinh đây có được gọi là
Trời sắp đặt hay tại ta kém phước?

ĐỜI THƯỜNG…!!!

Qua rồi những trận mưa giông..
Hôm nay nắng ấm về hong mái nhà…!!
Ba chìm bảy nỗi phong ba…
Bây giờ ngẫm lại…thương ta…kiên cường..
Cạn rồi sợi nhớ sợi thương….
Chôn rồi…quá khứ.tìm đường tương lai…
Đời người như bộ phim dài..
Đoạn bi…sẽ có Đoạn hài…thế thôi…
Nữa kia…người bỏ ta rồi…
Ta không tránh Nữa…mà ngồi cầu mong…
Duyên tình không đượm hương nồng…
Ông.tơ bẻ gãy chử đồng thì thôi…!!!
Bây giờ.chia cách rạch ròi…
Đời mình mình tự thương rồi tự lo…
Khéo ăn thì sẻ được no….
Khéo co. Sẻ ấm. Lụy.đò. khổ thân…!!!

ĐỜI VÔ THƯỜNG

Có tuổi rồi tôi chọn sống an yên
Bỏ sau lưng bao muộn phiền dai dẳng
Đoạn đường trần đã qua rồi những chặng
Có ghét thương…có cay đắng…ngọt bùi
Có tuổi rồi cũng chẳng muốn tới lui
Nơi đông người buồn vui trong thoáng chốc
Kẻ tham sân người mưu mô lừa lọc
Mới cười đây rồi lại khóc như là…
Có tuổi rồi cũng không muốn bôn ba
Chẳng nơi đâu bằng nhà mình nương náu
Dù phong ba mưa giông hay gió bão
Vẫn an lòng không đau đáu tính toan
Có tuổi rồi sức khỏe đã hao mòn
Nhìn lại mình đã bon chen nhiều quá
Khi ta đi về phương xa xứ lạ
Thoáng nhìn về tất cả ngã về không.

CHỢ ĐỜI

Tôi đi lạc giữa chợ đời
Mong tìm một chút thảnh thơi cho mình
Bao năm vất vả mưu sinh
Muốn tìm kiếm chút ân tình mà thôi.
Lang thang khắp bốn phương trời
Cố công tìm kiếm những lời yêu thương
Nhưng mà trên khắp nẻo đường
Chân chùn, gối mỏi, chán chường thêm thôi.
Hôm nay vào tiếp chợ đời
Chợ đông bát nháo, lắm người bán buôn
Ai mua tôi bán nỗi buồn
Mua luôn nỗi nhớ, bán luôn nhọc nhằn.
Bán đi tất cả khó khăn
Tìm mua một chút bình an vô thường
Chợ đời lắm kẻ bất lương
Mua quyền bán chức, một phường dối gian.
Niềm vui là thứ hàng khan
Chợ đời chỉ bán tràn lan nỗi sầu
Hàng khan họ chẳng bán đâu
Ít tiền họ chỉ lắc đầu xua tay.
Muốn bán một chút đắng cay
Mua niềm hạnh phúc, giờ này còn không
Băn khoăn dạo chợ mấy vòng
Thủy chung ai bán, buồn lòng ai mua.
Lời thề hẹn ước năm xưa
Người đem bán hết, chẳng chừa tí chi
Bất hạnh ta muốn cho đi
Người đời khôn lắm tội gì ai xin.
Chợ đời ai bán niềm tin
Chắc rằng hiếm lắm, khó tìm khó mua
Ta đành nhận lấy chát chua
Hẹn người trở lại vào mùa năm sau.

NỬA ĐỜI NGƯỜI

Nửa đời người tôi học một chữ buông
Giữa cuộc sống có muôn điều nuối tiếc
Cố níu về cũng chẳng thay đổi được
Nên thôi đành buông xả để an nhiên.
Nửa đời người tôi học sống bao dung
Cho người ta cho mình cho quá khứ
Không hận thù để buồng tim hóa đá
Thôi nặng lòng mang vác những niềm đau.
Nữa đời người tôi học cách thương yêu
Cho trọn nghĩa vẹn tình sao khó quá
Hơn một lần đem tình thâm đập bể
Biết bao lần khóc ướt cả màn đêm.
Nửa đời người tôi tìm kiếm bình yên
Giữa đủ thứ muộn phiền như thác lũ
Chỉ yêu thương bao dung và buông bỏ
Mới làm tôi nhẹ nhỏm giữa vô thường.
Nửa đời người tôi một kẻ phàm nhân
Nay đã tỉnh giấc mộng buồn đau đớn
Đời vẫn cứ tham sân si sầu hận
Tôi thu mình vun vén chút niềm vui.
Một chút yêu chút hạnh phúc đủ rồi

Thơ cuộc đời buồn ý nghĩa

Thơ về cuộc đời buồn ý nghĩa là những tác phẩm thơ sâu lắng, chứa đựng nhiều triết lý về cuộc sống và con người. Những bài thơ này thường khám phá sự phức tạp của cuộc sống, từ những niềm vui đến những nỗi đau, từ sự thành công đến thất bại, từ tình yêu đến mất mát. Ý nghĩa của thơ cuộc đời buồn thường là khích lệ người đọc suy tư và cảm nhận sâu hơn về mọi khía cạnh của cuộc sống. Những tác phẩm này thường đề cao sự chân thành, lòng nhân ái, và khao khát tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống. Qua từng câu thơ, độc giả được dìm vào những trải nghiệm con người, từ đó học hỏi và cảm thông với những góc khuất và niềm vui của cuộc sống.

NỬA ĐỜI NGƯỜI

Hai đứa mình còn son trẻ nữa đâu
Tóc cũng đã hai màu rồi anh nhỉ…!
Cũng trải qua bao bể dâu khổ lụy
Nếm đủ đầy mùi vị của dương gian!
Vết chân chim sau khoé mắt lỗ loang
Cũng đã từng vô vàn lần dậy sóng
Cũng một thời ngây ngô đầy ảo mộng
Giờ chỉ còn lắng đọng những hư vô…
Đã trải qua những hỗn độn xô bồ
Những nỗi đau trở về chiều ngược gió
Nửa đời sau ta đâu còn nhớ rõ…
Tóc ngả màu thôi ruồng bỏ sầu bi…!
Nhớ nghe anh đừng vướng bận điều chi
Quên dần đi những muộn phiền thống khổ
Bên kia sườn dốc là ngày ta tái ngộ
Bỏ lại đây bao giông tố cuộc đời…!
Hai đứa mình đâu trẻ nữa anh ơi!
Chỉ muốn an yên trong phần đời còn lại
Quá nửa kiếp người vòng tay ta còn mãi
Nắm chặt nhau vững chãi chốn phong trần!
Dẫu biết rằng tình đời lắm mỏng manh
Ta nhìn chân trời đâu còn bao lần nữa
Bờ vai anh bình yên em dẫm dựa…
Nửa đời còn lại ta mãi tựa…bên nhau!

CÕI ĐỜI

Đời người được mấy mươi năm
Nhân sinh một kiếp đã nằm mộ sâu
Sau ta cứ mãi lo âu
Để tâm thanh tịnh mai sau cõi trời
Đời người ngắn lắm con ơi
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ
Cuộc đời trăm ngàn ý mơ
Sao con mãi mê lẩn lơ cõi trần
Kiếp người nặng gánh đa đoan
Chưa thấy quả phúc.thấy toàn nét nhăn
Con ơi gắng bỏ tu thân
Mau mau tĩnh giấc an nhàn ứng thiên
Về mau cảnh giới cõi tiên
Một câu niệm phật lìa đời Hoa Sen

ĐÔI KHI

Đôi khi một ánh mắt trao
Chỉ thế thôi cũng xuyến xao một đời
Đôi khi chỉ một nụ cười
Chỉ thế thôi cũng cả đời khó quên
Đôi khi chỉ một cái tên
Gọi lên thức cả một miền nhớ thương
Đôi khi gần thấy bình thường
Mà khi xa lại nhớ thương tràn đầy
Đôi khi chưa kịp cầm tay
Mà sao vẫn nhớ dứt day một đời
Đôi khi lạc mất nhau rồi
Không nguôi tiếc nuối cả đời tìm nhau…

MỘT CUỘC ĐỜI

Năm ba tuổi hết một đời
Nghĩa tình sáu tám tỏ lời tiếc thương
Một vòng hoa một thẻ hương
Một phút mặc niệm vấn vương não nề
Cõi tiên đã đón em về
Để lại cõi tạm lời thề sắt son
Từ may em khuất núi non
Làm sao thấy được mặt con mặt chồng
Bỏ nhà cửa bỏ ruộng đồng
Bỏ cả buôn bán tang bồng khắp nơi
Năm ba tuổi đã nghỉ ngơi
Chồng ở cõi tạm phải rơi lệ sầu
Mậu thân sáu tám cúi đầu
Hoen my ngấn lệ buồn rầu xót xa
Con em mất me còn cha
Em yên tâm nhé chúng ta vỗ về

ĐỜI…

Ta dại khờ ngỡ đời sẽ trăm năm
Chớp mẳt thôi đã nằm ba tất đất
Mấy mươi năm mãi tranh đua giành giật
Cứ lòng vòng được mất cõi nhân sinh
Có đôi khi vuột mất những ân tình
Mãi bươn chải niềm tin yêu phai nhạt
Quá nữa đời có bao điều mất mát
Giữa chợ đời quá ngột ngạt chua cay
Mỗi phận số trời cao đã an bài
Ngọt buồn vui đúng sai ta tự chọn
Giữa nhân gian chỉ là thân hèn mọn
Cứ đua chen mãi ôm trọn tủi hờn
Cuộc đời này ai chẳng màng thiệt hơn ?
Trong sâu thẳm niềm cô đơn đến lạ
Cả một đời mãi đua tranh vất vả
Đến cuối đời ngồi vá mảnh tâm hồn.

THAY LÒNG

Đừng chỉ trách người thay lòng đổi dạ
Hỏi mình yêu có vội vã hay chưa
Đừng oán hận chữ tình đầy nghiệt ngã
Hỏi mình xem sao dễ bị dối lừa.
Vì em vội xem người là tất cả
Yêu người ta mà chẳng nhớ yêu mình
Để bây giờ khi người thành xa lạ
Nước mắt làm mờ nhạt nét duyên xinh.
Người đã phụ em làm sao giữ được
Mãi luyến lưu rồi em sẽ được gì
Càng níu kéo tim càng thêm vết xước
Chuyện tình buồn hãy để gió cuốn đi.
Nếu đau khổ thì em ơi cứ khóc
Khóc nhiều đi rồi em sẽ nhẹ lòng
Dù tổn thương nhưng có thêm bài học
Xét cho cùng đâu vô nghĩa phải không.
Em chỉ mất một người không chung thủy
Còn người ta đã mất một chân tình
Có đau khổ đời có thêm hương vị
Hãy mở lòng đừng đánh mất niềm tin.
Em nên nhớ, đời đâu như là mộng
Vì có ai mà học được chữ ngờ
Hãy buông bỏ những đau buồn thất vọng
Để chính mình thêu dệt lại ước mơ.
Có mất đi em càng thêm trân trọng
Có dối gian em càng quý chân tình
Đừng đặt hết vào người bao kì vọng
Biết thương mình em vẫn thật là xinh.
Nếu không mất thì làm sao em được
Vì nhân gian luôn có luật bù trừ
Em nên sống vì tương lai phía trước
Đừng đắm chìm trong hai tiếng… giá như…

ĐỜI LÀ CỎI TẠM

Trả hết hồng trần vào cởi tạm
Về nơi chín suối được bình yên,
Em ra đi để lại bao tiếc nuối
Bỏ lại sau lưng nổi ưu phiền,
Em hãy ngũ yên đi em nhé
Giấc ngũ ngàn thu dưới nấm mồ,
Chôn bao kỹ niệm vào quá khứ
Tình nồng chưa thắm đã vội tan,
Tôi vẫn yêu em trọn kiếp này
Tình đầu tha thiết vẫn không phai,
Em đã mang đi bao hối tiếc
Trọn đời thương nhớ chỉ mình em.

ĐỜI CHỈ MỘT LẦN

Rồi có một ngày, Anh sẽ phải Già đi
Chim ngừng hót, và Bugi hết lửa
Chẳng ham vui, Cơm ăn ngày hai bữa
Pháo xác xơ, phơi bụng ngửa ven đồi
Rồi một ngày, ta có lỡ chạm môi
Nhớ khẽ thôi, vì Lợi Anh yếu lắm
Khi Già rồi, Anh cũng hơi kém Tắm
Chẳng thơm tho như lúc tuổi đang xuân
Và cả Em ngày đó cũng trái ngang
Mướp buông lơi, trên cái giàn ngấn mỡ
Mùi Trầu không, cay nồng trong hơi thở
Chính tên mình, cũng lúc nhớ lúc quên
Phấn son vào, Em cũng chẳng đẹp thêm
Chỉ làm đám cháu con ta khiếp đảm
Rãnh chân chim, sẽ chồng lên vệt nám
Khi giận hờn, nói nhảm mãi linh tinh
Rockét – Ngậm sâm, Anh vẫn cứ hụt hơi
Em có Bảo Xuân, Đám ruộng thời khô khốc
Ôi còn đâu, cuộc viễn chinh Quý Tộc
Mới nắm tay, đã muốn thở dốc kết bài
Ơi cái tuổi Già, chẳng bỏ sót một ai
Nên hãy vui đi, khi WIFI còn khỏe
Trời cho ta, chỉ một cuộc đời thôi nhé
Đừng ngồi buồn, nhìn tuổi trẻ bước qua.

VÌ YÊU MÃI NHỚ

Em vẫn đợi anh từng giây từng phút
Đợi mỏi mòn Đợi từ lúc bình minh
Nắng lên cao in bóng em chót đỉnh
Bóng xế chiều mà anh yêu nào biết
Em thương anh một tình yêu bất diệt
Dù biết rằng chẳng được đến bên anh
Nỗi cô đơn lệ rơi đêm giá lạnh
Ôm mối tình thầm lặng mãi trong tim
Anh yêu ơi có thấu hiểu nỗi niềm
Người con gái khi đem lòng thương nhớ
Trao cho ai mong Tình yêu chớm nở
Mãi chung tình đừng dang dỡ lứa đôi
Em Đợi anh trên trời sao sáng rồi
Trăng tròn khuyết anh ơi anh có biết
Yêu tha thiết trọn lòng yêu tha thiết
Nguyện một đời yêu mãi nhớ anh thôi !!

TỪ QUEN

Từ quen em anh thấy quá đủ rồi
Không tìm kiếm ở xa xôi nào nữa
Trong mắt anh một tình yêu chan chứa
Luôn sẵn lòng làm chỗ dựa cho em !
Nhớ hoài câu em hay bảo ” ứ thèm…”
Anh buồn lắm nên định xem là bạn
Có ngờ đâu lớn dần theo năm tháng
Tình yêu đầu không giới hạn con tim
Anh rất vui khi thấu rõ nỗi niềm
Chờ anh nhé mắt đừng thêm ngấn lệ
Dẫu rất yêu nhưng vẫn cần thực tế
Đời còn nghèo nên chưa thể cưới nhau !
Đợi nhé em đừng cho lệ tuôn trào
Cố chịu đựng cho ngày sau hạnh phúc
Anh khao khát thời gian trôi vùn vụt
Mau đến ngày nhận chúc phúc mẹ cha !

Thơ cuộc đời buồn là những dòng thơ mang trong lòng những cảm xúc sâu sắc về cuộc sống, về những gian nan, về những niềm vui và nỗi đau. Đó là những bức tranh vẽ lên từng khoảnh khắc đầy ý nghĩa và hồn nhiên của cuộc sống. Những dòng thơ này không chỉ làm cho chúng ta cảm thấy đau lòng, mà còn làm cho chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất của con người và thế giới xung quanh. Cuối cùng, qua những dòng thơ cuộc đời buồn, chúng ta có thể nhận ra rằng trong những khoảnh khắc buồn bã của cuộc sống, vẫn có niềm tin, hy vọng và tình yêu để chúng ta tiếp tục bước đi.

Thơ Hay -