Tổng hợp những bài thơ buồn về tình yêu khi chia tay rơi nước mắt

Trong thế giới của thơ, những dòng thơ buồn về tình yêu khi chia tay là những cung bậc cảm xúc đau đớn và tiếc nuối trước sự tan vỡ của mối quan hệ. Dưới bầu không khí u tối của ánh trăng và bóng đêm, những từ ngữ trở thành những nỗi đau không thể nói thành lời, làm nổi bật sự cô đơn và hối tiếc trong tình yêu đã qua.

Bước vào thế giới của thơ, chúng ta sẽ bắt gặp những cảm xúc đầy xót xa và đau đớn khi lòng người tan vỡ. Thơ buồn về tình yêu khi chia tay là một cái nhìn sâu sắc vào những góc khuất của trái tim, nhắc nhở về sự phức tạp và nhẫn nhục của tình yêu.

Nội Dung Chính

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau khổ

Trong những dòng thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau khổ, cảm xúc bi thương và tiếc nuối tràn ngập, khiến trái tim người đọc chợt nhớ đến những kỷ niệm buồn của quá khứ. Dưới ánh sáng u tối của ánh trăng và bóng đêm, những dòng thơ trở thành những lời than thở cô đơn, làm nổi bật sự đau đớn và hụt hẫng trong mối tình đã kết thúc.

Bước vào thế giới của thơ, chúng ta sẽ bắt gặp những dấu vết của tình yêu vỡ vụn, những nỗi đau không thể nói thành lời. Thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau khổ là một cái nhìn sâu sắc vào những góc khuất của tâm hồn, nhắc nhở về sự phức tạp và nặng nề của cảm xúc trong tình yêu.

VẾT THƯƠNG LÒNG

Mối tình đầu khó thể xóa được ngay
Khi tất cả an bày tên “Kỷ niệm”
Hình bóng cũ ngày xưa ta tìm kiếm
Vẫn thiết tha xâm chiếm cả tim hồng
Mối tình đầu tựa biển cả mênh mông
Khi tất cả tình nồng tên “Nỗi nhớ”
Tim rỉ máu khi tình yêu tan vỡ
Chỉ có anh một thuở đón đưa về
Mối tình đầu tuổi trẻ đã si mê
Khi tất cả yên bề tên “Ký ức”
Sao hồi đó gần nhau lòng rạo rực
Hai trái tim thổn thức mãi tận giờ
Mối tình đầu khao khát thỏa ước mơ
Khi tất cả đợi chờ tên “Hy vọng”
Cùng hứa hẹn thủy chung chờ mong ngóng
Rồi chia tay… đánh hỏng chẳng vợ chồng.

TÌNH ĐỜI

NGỌT lời nói hồn này bay bổng
NGÀO như đường cuộc sống đáng yêu
LÀ khi ta đẹp diễm kiều
PHÚT giây nồng ấm làm xiêu thân gầy
ĐẮM đuối cảnh mưa mây lãng mạn
SAY sưa tình thỏa mãn con tim
CHIA ly bảy nổi ba chìm
TAY cầm nón lá lặng im đứng nhìn
LÀ thất vọng niềm tin người đó
PHÚT mềm lòng vò võ mãi thôi
ĐẮNG như nếm mật vào người
CAY xè đôi mắt chơi vơi ngoài đời
GƯỢNG xấu hổ lệ rơi đầy mặt
CƯỜI giả lả se thắt tim này
NGỌT NGÀO LÀ PHÚT ĐẮM SAY
CHIA TAY LÀ PHÚT ĐẮNG CAY LÒNG NGƯỜI.

BỐN MƯƠI NĂM TÌNH CỜ

Bốn mươi năm lẻ qua rồi
Sao hình bóng ấy làm tôi nhớ hoài
Tình cờ dạo biển chiều nay
Dáng ai quen thuộc nhướng mày nhìn theo
Nhớ xưa hai đứa nhà nghèo
Thương thầm nhớ trộm mừng reo ôm chầm
Bây giờ đối mặt trầm ngâm
Lạc cung, lỗi phách, nốt trầm chấm than
Gặp nhau hai đứa ngỡ ngàng
Chuyện tình thuở ấy tôi mang trong lòng
Sợ rằng duyên phận đục trong
Nên em vội vã lấy chồng giàu sang
Giờ đây tóc bạc bàng hoàng
Tôi về xâu chuỗi thời gian mịt mờ
Tình nồng chưa trọn ngẩn ngơ
Ôm theo kỷ niệm đợi chờ vô duyên
Hoài thương đôi mắt mơ huyền
Tuổi già phai nét thuyền quyên em rồi
Mỉm cười nói chuyện xa xôi
Cùng nhau nhắc lại….bồi hồi con tim.

NỖI LÒNG XA XỨ

Về già nỗi nhớ theo ta
Nhớ canh rau cải, nhớ cà dầm tương
Nhớ quê rộn tiếng trống trường
Nhớ thời một nắng hai sương ngoài đồng
Cánh diều lộng gió trên không
Nhớ hương cốm tỏa thơm nồng tuổi thơ
Ra đi lúc bé dại khờ
Bây giờ tóc bạc ngẩn ngơ về làng
Nhớ còi tàu hỏa rền vang
Nhớ chợ chồm hổm trên đàng cái quan
Nhớ hôm trời nắng chang chang
Tắm sông đùa giỡn, ngập tràn niềm vui
Tình quê nhớ đến bùi ngùi
Bạn bè thân thiết tới lui chẳng còn
Thẫn thờ lòng dạ héo hon
Tìm đâu kỷ niệm vàng son thuở nào
Chân trời, góc biển, trăng sao…
Ngồi ôm nỗi nhớ đi vào thiên thu
Hoàng hôn lan tỏa sương mù
Nỗi lòng xa xứ mắt u ám buồn.

ÁO TÍM NGÀY XƯA

Em mang áo tím thuở nào
Buổi chiều ngập nắng xôn xao tim này
Áo dài lả lướt gió bay
Phất phơ áo tím dâng đầy niềm vui
Anh về Huế, dạ bùi ngùi
Nhớ hoài áo tím lúc xuôi thuyền về
Ngày xưa yêu nhỏ si mê
Tiếng chuông Thiên Mụ vọng về liêu xiêu
Áo em sim tím buổi chiều
Dịu dàng dáng ngọc anh yêu suốt đời
Bên hàng phượng đỏ thắm tươi
Còn đâu giây phút vui cười bên nhau
Thủy chung áo tím một màu
Nào ngờ em đã làm dâu xứ người
Anh về chốn cũ lệ rơi
Sương Thu giá buốt nhìn trời buồn hiu.

ÁNH MẮT THU SẦU

Nhớ gì ngày tháng mùa Thu
Thành đô thiếu nắng mây mù bủa vây
Dặm xa nghiêng bóng thân gầy
Đời mình thiếu bạn mặt ngây ngô nhìn
Tìm gì khi mất niềm tin
Tình yêu đã mất giữ gìn được chi
Buồn hiu phai sắc xuân thì
Người tình đi mất lệ mi nghẹn ngào
Tủi mình thân đã dại trao
Con tim khắc khoải ra vào ngẩn ngơ
Tin anh năm tháng đợi chờ
Duyên tình trắc trở bơ vơ cảnh sầu
Thu về chẳng biết anh đâu?
Mảnh trăng vàng mộng gối đầu ngủ yên
Cánh chim lẻ bạn ưu phiền
Mắt tìm kỷ niệm lãng quên nhói lòng.

NHỚ HẠ

Mùa Hạ đến chợt đong đầy thương nhớ.
Thuở thơ ngây ngày hai buổi tới trường.
Trái tim hồng chưa hề biết vấn vương.
Như chim sáo tung tăng chân dạo bước.
Em duyên dáng trong áo dài tha thướt.
Tóc mơn man trong gió lộng chiều bay.
Làm ngỡ ngàng bao ánh mắt đắm say.
Kết nhung nhớ đem chép vào trang giấy.
Thời áo trắng ôi ngây ngô biết mấy.
Gửi mộng mơ theo từng cánh hoa rơi.
Hồn ngẫn ngơ nhìn Phượng đỏ rợp trời.
Rồi u uẩn khi nắng chiều tắt lịm.
Mùa Hạ gợi biết bao là kỷ niệm.
Tiếng ve buồn trong nỗi nhớ mênh mông.
Ôi màu hoa nay đã nhạt sắc hồng.
Đời cứ thế cuốn theo dòng thay đổi.
Hôm nay thấy Phượng rơi đầy khắp lối.
Biết Hạ về rồi Ha cũng sẽ qua.
Nhưng sao lòng ta vẫn thấy xót xa.
Nghe luyến tiếc thương bao ngày xưa cũ..

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau đớn

Những dòng thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau đớn là những lời than thở chân thành về nỗi đau và tuyệt vọng khi mối tình kết thúc. Dưới ánh sáng buồn của ánh trăng và bóng đêm, những từ ngữ trở thành những nỗi đau không thể nói thành lời, làm nổi bật sự cô đơn và hụt hẫng trong tâm hồn.

Trong thế giới của thơ, chúng ta sẽ bắt gặp những dấu vết của tình yêu vỡ vụn, những cảm xúc bi thương và tiếc nuối tràn đầy. Thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau đớn là một góc nhìn sâu sắc vào những góc khuất của trái tim, nhắc nhở về sự phức tạp và nặng nề của tình yêu.

BUỒN PHIỀN ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI

BUỒN làm tóc bạc màu thấy rõ
PHIỀN mãi chi cho khổ cuộc đời
ĐỂ rồi trách phận nổi trôi
GIÓ đưa gió đẩy rối bời tâm can
CUỐN cho hết vô vàn bực dọc
ĐI thong dong chẳng khóc làm gì
CHUYỆN người còn lắm sân si
ĐỜI ai nấy chịu thôi thì phải theo
LÀ nhân quả giàu nghèo phận số
THẾ nên ta sướng khổ do trời
CÓ gì than vãn người ơi!
CHI tiêu tiết kiệm cuộc đời hanh thông
BẬN túi bụi gánh gồng mệt mỏi
LÒNG chưa an vượt nỗi kiên trì
BUỒN PHIỀN ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
CHUYỆN ĐỜI LÀ THẾ CÓ CHI BẬN LÒNG.

LẠC BƯỚC ĐI VỀ..

Từng dòng tóc úa rụng phai mau.
Nhạt nhẽo con tim héo úa sầu.
Kể từ ngày ấy ngàn thu chết.
Hụt hẫng tiếng lòng vạn nỗi đau.
Tình theo nước biếc cuộn dòng sâu.
Bão tố dập vùi trôi cuốn mau.
Chia đôi dòng chảy về hai ngã.
Đau đớn tim.tôi..rụng trái sầu.
Đếm mùa lá úa cứ qua mau.
Nét chữ yêu thương của thuở đầu.
Vẫn còn đọng lại trên trang giấy.
Tình đã vội phai..ai biết đâu.
Một thuở yêu nhau hẹn ước thề.
Đường đời lạc lỏng bước u mê.
Tình ta.. một chuyến tàu ga..lỡ.
Chợt đến rồi đi chẳng hẹn về.
Thuở ấy xanh ươm mái tóc thề.
Cứ tưởng tình luôn đẹp tựa thơ.
Ai hay có lúc vầng trăng vỡ.
Vết cứa hằn in thấm vào sâu…
Tôi gánh trong tim vạn nỗi sầu.
Thanh xuân cứ thế vội trôi mau.
Tuyết pha trắng xoá trên màu tóc.
Người ấy bây giờ..có thấy..đau..

DỞ DANG

Ta không vẹn được câu thề xưa cũ
Lòng vẫn say một giấc ngủ tình duyên
Hạ rồi thu bến đợi một dáng thuyền
Nắng chiều nay vương luyến thương tím biếc
Nẻo thời gian còn trăm năm biền biệt
Lỡ đôi mươi hồn biết sẽ còn đi
Nhưng vỡ tình vỡ một mảnh tim si
Nên ngập ngừng tìm chút gì sót lại
Trời về thu cứ chợt lại mưa bay
Nét bút nghiêng làm lòng ta dậy sóng
Tìm yêu khát một môi hôn cháy bỏng
Lửa tình nồng cô dại chốn phòng không
Ôi! Ta còn yêu nhưng tình thì hai lối
Bụi đời thường rửa vội những nhớ nhung
Con đường anh còn thương nhớ trập trùng
Dòng sông em có còn hương tình cũ?
Ta hết yêu hay tình còn đang ngủ?
Sao không vẹn được câu thề xưa cũ?
Tình chỉ đẹp khi đang còn e nụ
Nhưng ta thèm nở rộ một tình yêu…

XA RỒI

Nhớ lại một thời ta hò bên nhau.
Con đường quê in gót mòn hai đứa.
Tay trong tay mắt nhình nhau rực lửa.
Môi chạm rồi tình hứa chẳng đổi thay.
Nhớ lại một thời tuổi ngây dại mắt nai.
Những tưởng yêu ai sẽ bên người trọn kiếp.
Và yêu rất sâu đến khi tim cùng kiệt.
Đâu biết tình đầu như một thoáng trong mơ.
ÔI tình đầu sao đẹp tựa bài thơ.
Trách ông tơ se chỉ hồng không thắm.
Yêu bao nhiêu mới gọi là sâu đậm.
Ông gặm nhấm ghen hờn chia cách trẻ đành sao.

HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ

Những ngày ở cạnh em yêu
Hình như anh được quan tâm quá nhiều
Chúng ta hò hẹn thương yêu
Gối tay ôm cổ sớm chiều như sam
Cuối tuần em được nghỉ làm
Anh thời sắp xếp trở về bên em
Muốn bên em những ngày này
Cùng nhau vui vẻ bên đàn con xinh
Bũa cơm đơn giản chân tình
Cùng cha cùng mẹ ai mà trả mong
Dẫu rằng mắm muối cà dưa
Vậy mà anh ước âm thầm bấy lâu
Từ nay duyên đượm sắc màu
Cùng nhau xây dựng tương lai mãi bền
Hoà trong hạnh phúc gia đình
Cười vui rộn dã một đời bên nhau….!

EM YÊU TRỌN ĐỜI

Anh như nắng đẹp Quê Hương
Vuốt ve làng, xóm, ruộng, nương ba miền
Trung, Nam, Bắc Việt lưu niên
Tấm lòng yêu Nước, trung kiên, tuyệt vời!
Anh như trăng sáng giữa trời
Cánh đồng lúa chín, lá rơi xạc xào
Tầng mây lơ lửng trên cao
Mưa thu, sóng biển rì rào êm tai
Cà phê, bông bưởi, hương lài
Tiếng thơ, nốt nhạc trong Bài Thánh Ca
Thái Bình Dương đẹp, bao la
Gió chiều nhè nhẹ vờn tà áo xinh
Anh như nhạc đệm Lời Kinh
Trầm Hương, ánh nến lung linh, sao trời!
Em yêu Anh mãi, trọn đời
Nghĩa là đến lúc tắt hơi, lìa trần!

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay người yêu

Những dòng thơ buồn về tình yêu khi chia tay người yêu là những cung bậc cảm xúc đau đớn và tiếc nuối khi mối quan hệ kết thúc. Dưới ánh sáng buồn của ánh trăng và bóng đêm, những từ ngữ trở thành những lời than thở chân thành, làm nổi bật sự cô đơn và hụt hẫng trong trái tim.

Trong thế giới của thơ, chúng ta sẽ bắt gặp những dấu vết của tình yêu vỡ vụn, những cảm xúc bi thương và tiếc nuối tràn ngập. Thơ buồn về tình yêu khi chia tay người yêu là một góc nhìn sâu sắc vào những góc khuất của tâm hồn, nhắc nhở về sự phức tạp và nặng nề của tình yêu.

VÔ ĐỀ

Đôi khi em nỡ nụ cười
Trong lòng em buồn a biết k
Cuộc đời nghiệt ngã đã xô e ngã
Em đã cố đứng dậy a biết không
Mỗi khi e mệt mỏi
Em đều nở nụ cười trên môi em
Để xua tan bao nỗi buồn trong nước mat
Em muốn bỏ đi tất cả
Để coi lòng càng nhẹ hơn
Mỗi lần nghĩ trong lòng nặng trĩu
Mỗi lần nghĩ e càng nhớ a hơn
Ngày qua ngày a còn nhớ e chăng
E ngày nào cũng ngày đêm suy nghỉ
Duyên phận mình biết đi về đâu
Thôi duyên trời đã định
Giờ biết chấp nhận biết làm sao
Nếu có duyên ta hẹn kiếp sau
A hãy sống cho thật hạnh phúc
Nếu được vậy e mới thấy yên tâm
Em sẽ sống khoảng đời còn lại
Mặc cho nó có ra sao
Ban thân e sẽ luôn cố gắng
Để người đời k phải cười chê

YÊU

Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
– Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít

NGẮM TRĂNG NHỚ NGƯỜI

Đêm buồn ta ngắm Ánh trăng
Ngắm người nơi ấy, có theo trăng về.
Người ơi..Có giữ lời thề!
Thu đi xuân đến, có về với ta.
Ta buồn, nói với vừng trăng ,
Đến mùa xuân tới, trăng đem người về.
Yeu người ! Ta giữ lời thề ,
Đêm xuân trăng tỏ, người về cùng trăng
Người về, đúng hội hoa đăng,
Ánh trăng soi tỏa, bóng ta bóng người
Đêm khuya, ngồi ngắm trăng cười,
Gió mây, ru lượn tình ta với nàng
Bên thềm hai trái tim vàng,
Cùng chung nhịp thở,Ngắm vầng trăng treo…!

TÌNH SỐNG ĐẠO

Em yêu Anh lắm, Anh nờ:
Vắng Anh, Em thấy bơ vơ quá chừng
Biết rằng Anh vẫn yêu Cưng
Nồng nàn hơn cả mứt gừng thơm, ngon
Mía lau, mật ngọt, kẹo giòn
Mạch nha, bánh mậm, bầu non, cam sành
Nước dừa, sinh tố pha chanh
Uống vào, mát ruột, nhớ Anh càng nhiều
Vì Anh căn dặn đủ điều:
Vị tha, công chính, cao siêu, tuyệt vời…!
Ghi vào tâm khảm những lời
Câu thơ Anh viết tặng đời bấy lâu!
Tình Anh như thể đêm thâu
Ánh trăng mười sáu giữa bầu trời xanh
Chim non nhảy nhót trên cành
Bình minh, ruộng lúa, bức tranh diễm tình
Mùa Xuân nở rộ hoa xinh
Mai, đào, vạn thọ, lời kinh nguyện cầu
Con tằm mê mệt lá dâu
Cụ Già bỏm bẻm nhai trầu, cau tươi…
Ngắm môi Anh nở nụ cười
Là tình sống Đạo mười mươi giữa đời!

EM NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ ANH YÊU

Anh biết em là người đàn bà cũ.
Phải tự mình vượt thác lũ bão giông.
Người đàn bà đã qua một đời chồng.
Giờ đơn côi nơi phòng không đêm vắng.
Nửa cuộc đời trải qua bao cay đắng.
Phận số buồn không may mắn như ai.
Em ngày xưa cũng duyên dáng trang đài.
Tươi thắm má hồng chân dài mắt biếc.
Đời con gái phận mười hai bến nước.
Khi lấy chồng đã không được như mơ.
Người phụ tình nên em phải bơ vơ.
Thuyền không lái trôi vật vờ khắp xứ.
Anh biết em là đàn bà đã cũ.
Nửa cuộc đời đã nếm đủ trái ngang.
Đứt gánh giữa đường mộng ước dở dang.
Mơ cuộc đời sẽ sang trang hạnh phúc.
Quyết đứng lên không cho mình ngã gục.
Tự nhủ lòng quên ký ức buồn đau.
Không sao đâu anh sẽ mãi đi cùng
Em là người thật vẹn toàn sau trước
Rồi sau này hạnh phúc sẽ chứng minh
Trả cho em những ân tình vốn có !
Va bên em ta làm lại từ đầu.
Nuôi hy vọng đời mai sau tươi sáng.

BÀI THƠ TÌNH THÁNG GIÊNG

tình yêu Anh đã gửi trao
Với bao mộng ước ngọt ngào mến thương
Qua bao ngày tháng dặm trường
Bây giờ mới được yêu đương mặn nồng
Tháng giêng chỉ có mưa xuân
Cùng khơi lại bếp lửa hồng bên nhau
Xuân qua cảnh cũng thay màu
Trời vừa se lanh ta mau tìm về
Hai ta vẫn cứ đam mê
Cho xong ước hẹn lời thề năm xưa
Ngoài kia bao chuyện lọc lừa
Rồi theo dòng nước cuộn đưa xa dần
Thôi mình đừng có phân vân
Giàu sang nghèo khó ngại ngần gì đâu
Miễn sao không phải cơ cầu
Mai này chẳng sợ sông sâu gọi đò
Bởi vì ta chẳng còn lo
Ngoài đường lắm kẻ tò mò nhọc thêm
Giờ đây tình cũng êm đềm
Lửa hồng khơi bếp cho đêm mặn nồng
Đừng nhìn về phía mênh mông
Yêu thương thì phải gánh gồng cùng nhau.

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay người ấy

Những dòng thơ buồn về tình yêu khi chia tay người ấy là những lời thổ lộ sâu lắng về nỗi đau và tiếc nuối khi mối quan hệ kết thúc. Dưới ánh sáng mờ mịt của ánh trăng và bóng tối, những từ ngữ trở thành những nỗi đau không thể diễn tả thành lời, làm nổi bật sự cô đơn và hụt hẫng trong trái tim.

Trong thế giới của thơ, chúng ta sẽ gặp lại những dấu vết của tình yêu vỡ vụn, những cảm xúc bi thương và tiếc nuối đong đầy. Thơ buồn về tình yêu khi chia tay người ấy là một cái nhìn sâu sắc vào những góc khuất của tâm hồn, nhắc nhở về sự phức tạp và nặng nề của tình yêu.

HAI NGƯỜI XA LẠ

Anh và em hai người không quen biết
Bởi câu thơ nên da diết chốn tình fây
Rồi nhớ thương mong luyến ái xum vầy
Mơ ước được đến một ngày gặp gỡ.
Khoảng cách xa bởi con sông cách trở
Rồi nhớ nhung, nhung nhớ tự bao giờ
Dẫu biết rằng tình yêu là duyên nợ
Sao vẫn cứ đợi chờ trông ngóng mãi.
Em cô gái nửa cuộc đời mê mải
Hạnh phúc thì cứ ngang trái dở dang
Chữ tình duyên xếp mãi chẳng thẳng hàng
Con đò tình lang thang tìm bến đậu.
Anh chàng trai đã một lần tan vỡ
Những vần thơ chôn giấu nỗi sầu bi
Đem nỗi lòng thầm lặng để trao đi
Dẫu vẫn biết chẳng còn gì ở lại.
Mong hai ta là của nhau mãi mãi
Giữa cuộc đời đầy ngang trái trông gai…

ĐÊM CHĂN TRỞ

Đêm chăn trở nhớ em quá đi thôi
Suốt đêm trường anh trở mình lăn lóc
Anh mong chờ dần bạc tóc trong tim
Tận đáy lòng anh rất mực yêu em
Như cơn gió cuốn xô rèm đợi cửa
Tình của anh bùng lên thành ngọn lửa
Nơi trái tim rung nhịp đập xuyến xao
Mong nhớ em trong dạ thấy cồn cào
Hướng về em tình ngọt ngào tha thiết
Ước mong sao đời này luôn diễm tuyệt
Chuyện tình yêu mình cùng viết em nha
Những ngày này anh nhớ em thiết tha
Chờ anh đến mang kiệu hoa đón rước
Hai chúng ta thoả nỗi niềm nguyện ước
Suốt một đời thề nguyện bước bên nhau.

NỖI NHỚ EM

Không nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ em
Khi trái tim cứ ngập tràn thương nhớ!
Trong xa cách, buồn vui đều trăn trở
Anh nhớ em hoài… không thể nào quên.
Nỗi nhớ hiền hoà và rất dịu êm
Mong ước chúng mình bên nhau tha thiết
Có những lúc nỗi buồn như băng tuyết
Khi chúng mình yêu tha thiết phải không em?
Từ lúc yêu.em mở cửa trái tim
Anh thấy cuộc đời như là một nửa
Nửa còn lại em ghép vào thêm nữa
Thành trọn cuộc đời chan chứa yêu thương!
Anh muốn tình mình như thể đại dương
Để suốt đời cứ mênh mông bát ngát
Những lúc triều dâng… xôn xao biển hát
Là tấm lòng khao khát đó em ơi…!
Em như hoa hồng sắc thắm đỏ tươi
Luôn ngào ngạt tỏa hương thơm quyến rũ
Anh thấy em về trong từng giấc ngủ
Nỗi nhớ dâng đầy chan chứa không nguôi..!

TRỞ VỀ TÌM HẠNH PHÚC

Bao nhiêu năm anh lưu lạc xứ người.
Nay trở về trên mảnh đất quê hương
Nay gặp em người con gái tôi yêu
Em còn nhớ lần đầu mình gặp gỡ
Tiếng sét ái tình em trao ánh mắt
Ấm áp dịu dàng trói chặt đời anh
Đầu mùa thu cơn gió cũng mong manh
Những chiếc lá vàng trên cành sắp rớt
Chim vui đùa bên nhau hót líu lo
Ta đã bên nhau hôm ấy hẹn hò
Những chiều thu mộng mơ đầy nắng gió
Nụ hôn ngọt ngào thầm lặng ta trao
Mùa hè qua ta khát khao mộng ước
Sẽ một ngày ta cùng bước chung đôi
Biết nói sao anh xin cám ơn đời
Cho ta gặp nhau đầy vơi thương nhớ
Đã se duyên nên tình chồng nghĩa vợ
Giấc mộng tình ta xây tổ uyên ương

TRĂNG CUỐI NĂM

Năm lại hết, đêm nay rằm tháng chạp
Trăng cuối năm vẫn ánh sáng rạng ngời
Trăng vẫn tròn một mảnh chơi vơi
Sáng vằng vặc một màu vàng thương nhớ
Nơi chốn xa,ở phương trời nào đó
Bạn thân ơi, có còn nhớ quê nhà
Cũng trăng này mấy chục năm qua
Tôi và bạn bên nhau cùng ca hát
Cuộc sống giờ đây mỗi người mỗi khác
Bạn có còn nhớ lại mảnh trăng quê
Và tại sao bạn chẳng quay về
Thiếu vắng bạn, tôi và trăng vẩn nhớ
Trăng cuối năm vẫn sáng buồn muôn thuở
Biết bao giờ mình hội ngộ cùng nhau
Nhìn vầng trăng cùng ánh sáng ngọt ngào
Thầm mơ ước thời gian quay trở lại
Bước đường đời không còn điều trở ngại
Mình bên nhau mãi mãi ngắm mùa trăng

TÌNH XÓT XA ĐƯA

Xuân nay ướm thử áo dài
Buổi chiều gió lộng thổi bay lá vàng
Nhìn vườn nở rộ hoa lan
Lòng em phơi phới ngập tràn niềm vui
Tự nhiên môi mỉm nụ cười
Nhớ người năm trước lả lơi tình nồng
Người tình biền biệt ngóng trông
Mà sao chẳng thấy bóng hồng ngẩn ngơ
Con tim héo hắt đợi chờ
Lời thề chung thủy, ước mơ lụi tàn
Xuân về xót dạ ngổn ngang
Nghi anh đổi tính chẳng màng tình xưa
Nghĩ mình duyên phận sao thừa
Thẫn thờ trót dại mây mưa ngày nào
Bây giờ hối hận làm sao
Con ong đã tỏ đường vào động yêu
Lòng son buồn tủi quá nhiều
Xuân về cay đắng liêu xiêu thân gầy
Chuyện tình mình bỗng nhạt phai
Đầu năm nhận lấy chuỗi ngày xót xa.

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay là bức tranh tuyệt vời về những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui tới nỗi đau, từ hạnh phúc tới tiếc nuối. Dưới bàn tay tài hoa của nhà thơ, những dòng chữ trở thành những nỗi buồn, những nỗi khổ đau không thể nói thành lời.

Trong từng câu thơ, chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp của sự tự do, sự tận hưởng cuộc sống, nhưng cũng không thể tránh khỏi những giọt nước mắt khi chia tay. Thơ buồn về tình yêu khi chia tay là một góc nhìn sâu sắc vào cuộc sống, nhắc nhở chúng ta về sự mong manh và phù phiếm của tình yêu, cũng như sức mạnh của sự hy vọng và bình yên.

Thơ Hay -