Tổng hợp những bài thơ về tình yêu buồn ngắn hay và ý nghĩa nhất

Trong vũ trụ của văn chương, thơ về tình yêu buồn ngắn là một cách để chạm đến những cảm xúc sâu lắng và bi thương của trái tim. Dưới dạng những dòng thơ ngắn gọn, chúng ta được dẫn vào một thế giới đầy nước mắt và tiếc nuối.

Bắt đầu hành trình qua thế giới của thơ, chúng ta sẽ bước vào không gian của những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui ngọt ngào đến nỗi đau không lối thoát. Tình yêu buồn ngắn trong thơ không chỉ là những dòng chữ mà còn là những lời thổ lộ chân thành về sự mất mát và hối tiếc.

Hãy cùng nhau khám phá và tận hưởng những dòng thơ này, để ta hiểu rõ hơn về bản chất phức tạp của tình yêu và cảm xúc con người.

Nội Dung Chính

Thơ về tình yêu buồn ngắn cô đơn

Trong thế giới văn chương, thơ về tình yêu buồn ngắn cô đơn là biểu hiện của sự lẻ loi và nỗi đau trong tình yêu. Dưới dạng những dòng thơ ngắn gọn, chúng ta được dẫn vào một thế giới đầy nước mắt và tiếc nuối.

Hành trình bắt đầu qua thế giới của thơ, ta sẽ bước vào không gian của những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui ngọt ngào đến nỗi đau không lối thoát. Tình yêu buồn ngắn cô đơn trong thơ không chỉ là những dòng chữ mà còn là những lời thổ lộ chân thành về sự mất mát và hối tiếc.

Hãy cùng nhau khám phá và tận hưởng những dòng thơ này, để ta hiểu rõ hơn về bản chất phức tạp của tình yêu và cảm xúc con người.

LỠ NHỊP YÊU THƯƠNG

Tình yêu trao nhau, nào có lỗi gì đâu
Mà sao tâm tình, cứ bồn chồn day dứt
Hay bởi thổn thức, tim yêu quá yếu mềm
Nên trong tâm khảm, vẫn tràn đầy nỗi nhớ
Quá khứ vui vẻ, như cánh buồm no gió
Để con thuyền, lướt trên mặt biển khơi
Dẫu biết rằng ngoài kia bão táp phong sương
Bến bờ vẫn một lòng, mong ngóng đợi chờ
Khi cả hai, dường như đã hoà vào một nhịp
Trái tim dâng trao, mà lòng cuộn trào rung động
Những cử chỉ yêu thương, dịu dàng đằm thắm
Lời hỏi han ần cần, mà chứa đựng yêu thương
Nhưng giờ đây sự thật đắng cay nghiệt ngã
Phương trời xa, chẳng thấy dáng thuyền đâu
Lòng thầm nhủ hay tại bởi, vì mình hờ hững
Hay tại thuyền, đã giận dỗi chẳng quay về.
Để bây giờ hối tiếc, chỉ còn là kỷ niệm
Thuyền đã có bến đậu, yên bình đầy hạnh phúc
Để trong tim, bồi hồi bao dằn vặt tự trách
Nhưng tất cả đều đã quá đỗi muộn màng.

MƠ TÌNH

Tình yêu đẹp, khi bắt đầu chớm nở
Và lụi tàn khi đã biết rõ về nhau
Dẫu chứa đựng, muôn vàn độ lượng
Nhưng trái tim, đã tổn thương biết chừng nào?
Lúc yêu nhau, với bao điều mật ngọt
Rót vào đôi tai, đậm đà sâu lắng
Quan tâm nhau, dù là điều vụn vặt
Thầm trách yêu hay hờn dỗi vu vơ
Sáng thức dậy, nằm chình ình ngủ rốn
Say giấc nồng, rồi gáy vang như sấm
Ăn nhồm nhàm, ngấu nghiến tựa con heo
Dẫu biết thế nhưng vẫn yêu, vẫn nhớ
Vẫn một lòng một dạ, để mà thương
Vẫn âm thầm, động viên lúc đau ốm
Vẫn chia sẻ gánh vác, công việc nhà
Đến bây giờ, nghĩ lại thầm xao xuyến.
Nhưng bất ngờ, một cơn gió vụt qua
Thổi phụt tắt, vùi dập ngọn lửa cháy
Gió đi rồi để củi tro thầm khóc
Mà trong tim, vẫn đau đáu bóng hình.

TÌNH YÊU DỐI LỪA

Quá khứ đau buồn, nhoè ký ức
Thể xác tâm hồn, nặng tựa non
Tin yêu tan biến, như bọt biển
Lòng dạ chân thành, hoá hư vô
Ngày dài đằng đẵng, sầu trăm ngả
Hun hút, thăm thẳm buồn lê thê
Cắn răng gặm nhấm, đau dai dẳng
Giọt lệ lưng tròng nuốt, vào trong.
Thân xác vô hồn, lòng quặn thắt
Bóng tối vùi dập, khóe mắt cay
Yêu thương, dối lừa hằn tâm tưởng
Suy sụp tinh thần, ghim thấu tim.
Lời nói đường mật, tựa kim châm
Giả tạo, rắn rít ngập tâm khảm
Bây giờ nghĩ lại, thầm đau nhói
Bởi lòng chân chất, quá dại khờ.

CHỢT NHỚ

Chiều nay chỉ một mình em đang đếm bước lang thang,
Tia nắng nhạt đủ làm bờ môi em ấm,
Sợi tóc bay gữi đến người ngoài ngàn dặm,
Phố đông người em nào thấy vui đâu?
Đôi tình nhân đang sánh bước bên nhau,
Chợt nhớ đến những ngày xa xưa ấy,
Vào thuở đó tuổi em vừa mười bảy,
Lớp học chiều ngồi suy nghỉ tình yêu!
Những ngày vắng xa nhau, lòng sao thấy buồn hiu ?
Vắng tiếng nói, tiếng cười, ánh mắt anh nhìn em đắm đuối,
Lời hát buồn đâu đây đưa hồn xa diệu vợi…
Em thả hồn bay bổng đến Thiên Thai!

CÓ CÒN HAY KHÔNG?

Ngày xưa khi mới quen anh,
Cuộc đời toàn một màu xanh dịu dàng.
Tình yêu lại lắm trái ngang,
Làm cho duyên nợ lở làng chia đôi.
Thương chi cho lắm người ơi?
Ngày mai hai đứa hai nơi thêm buồn.
Nhớ người ở chốn viển phương,
Tình xưa không biết có còn hay không?
Thời gian làm nhạt má hồng,
Nhớ thương càng nặng, nhớ mong càng nhiều.
Tơ tình vương vấn trăm chiều,
Bâng khuâng hứng nổi buồn hiu vào lòng.

ĐỜI LÀ PHÉP THỬ

Ai lại không mệt mỏi
Giữa cuộc sống kim tiền
Chỉ cần mình biết đủ
Tâm ắt sẽ bình yên.
Ai chẳng lắm muộn phiền
Khi cuộc đời ghềnh thác
Chỉ cần biết khao khát
Sẽ thấy được mùa xuân.
Ai chẳng có đôi lần
Sảy chân và vấp ngã
Mình không phải sỏi đá
Nên đừng quá bận tâm.
Biết sống được bao năm
Mà săm soi đủ thứ
Đời vốn là phép thử
Nên sống thật nhẹ nhàng..
Đừng trách móc oán than
Hãy tự mình buông bỏ
Việc mình ,mình tường tỏ
Ta sẽ thấy thanh nhàn…

Thơ về tình yêu buồn ngắn sầu đau

Trong thế giới văn chương, thơ về tình yêu buồn ngắn sầu đau là biểu hiện của những cảm xúc sâu lắng và đau thương của con người. Dưới dạng những dòng thơ ngắn gọn, chúng ta được dẫn vào một thế giới của nước mắt và tiếc nuối.

Hành trình bắt đầu qua thế giới của thơ, ta sẽ bước vào không gian của những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui ngọt ngào đến nỗi đau không lối thoát. Tình yêu buồn ngắn sầu đau trong thơ không chỉ là những dòng chữ mà còn là những lời thổ lộ chân thành về sự mất mát và hối tiếc.

Hãy cùng nhau khám phá và tận hưởng những dòng thơ này, để ta hiểu rõ hơn về bản chất phức tạp của tình yêu và cảm xúc con người.

TRÁI TIM MỒ CÔI

Trái tim em vẫn mồ côi,
Khóc người con gái nữa đời lỡ duyên.
Cuộc tình là chuổi cô đơn,
Trong lòng trống vắng ướt mềm nổi đau.
Buồn thương cứ mãi dâng trào,
Làm sao trút bỏ chổ nào được đây ?
Muộn phiền trong giấc ngủ say,
Khi bừng tỉnh dậy đã đầy lệ rơi.
Nụ cười héo hắt trên môi,
Lặng nhìn chiếc lá chơi vơi giữa trời.
Thương thay cho một kiếp người,
Cuộc tình bất hạnh chịu đời đắng cay.

CHẮT CHIU

Ngồi trên ghế đá công viên,
Vầng trăng mười sáu, rơi nghiêng nghiêng sầu.
Tình xưa nghĩa củ còn đâu?
Hàng cây lối nhỏ nhip cầu còn đây.
Gió đùa chiếc lá lung lay,
Hương thầm phảng phất đắm say trong lòng.
Trao nhau hơi thở ngập ngừng,
Trao nhau một nổi nhớ nhung đong đầy.
Ước sao tình chẵng hề phai,
Ngờ đâu phải chịu đắng cay phủ phàng.
Chắt chiu một mảnh tình tan,
Trăng tròn lại khuyết ngỡ ngàng tìm nhau.

CHẴNG ĐƯỢC GÌ

Giữa phố chiều ngơ ngác một mình em,
Bóng nắng sót rơi nằm lên trên tóc,
Nhớ ngày xưa những buổi chiều tan học,
Hai đứa cùng song bước dưới hàng hiên !
Những xót xa chất nặng nổi ưu phiền,
Nặng trong lòng với bao điều thắt thỏm,
Đường tình yêu đến với em quá sớm,
Rồi qua nhanh như bóng chiếc xe qua !
Cuộc đời em trông tựa một đoá hoa,
Mới thoát đó rụi tàn theo năm tháng,
Vướng vào hồn một tình yêu lãng mạn,
Chẵng được gì ngoài những nổi suy tư !

NGỦ ĐI EM

Em đi rồi một nữa bỏ cho ai ?
Anh ôm ấp niềm riêng trong tiếc nuối,
Đường xa xôi trên dặm trường dong rủi,
Biết ngày nào anh mới lại gặp em ?
Tiếng lá rơi xào xạc rớt bên thềm,
Anh nhớ đến tiếng chân ngày xưa ấy,
Bóng trăng soi hững hờ đang còn đấy,
Con thuyền xưa giờ tách bến nơi nao ?
Trái tim sầu chở nặng nổi thương đau,
Em hãy ngủ giấc dài không mộng mị,
Hảy quên đi bóng hình người tri kỷ,
Ngủ đi em một giấc ngủ êm đềm.

TẠ ƠN EM

Gữi đến em những lời buồn sau cuối,
Lời giã từ trộn lẩn với đắng cay,
Vòng tay buông theo cơn gió cuốn bay,
Tạ ơn em với những gì… em để lại!
Mùi hương thơm với vòng tay êm ái,
Dấu yêu thương nồng ấm ở bờ môi,
Đôi môi xinh, tươi thắm một nụ cười,
Một nhát dao làm tim anh nhức nhối!
Hơi thở cạn phút cuối cùng hấp hối,
Chút hơi tàn anh vẫn gọi tên em,
Thoáng hương xưa còn vang vọng êm đềm,
Đường lối củ từ nay xa cách mãi!

Men tình

Mượn chút Men tình ủ lấy thơ.
Cho vần say đắm uốn trăng mờ.
Cho thương và nhớ được thắm mãi.
Cho tình bằng hữu vẫn không phai.
Cho đời vơi bớt tiếng thở dài.
Trên môi ai cười như trẻ dại.
Quên trần gian luôn nhiều ngang trái.
Chút Men tình hay Chút Men cay

Thơ về tình yêu buồn ngắn một mình

Trong thế giới của văn chương, thơ về tình yêu buồn ngắn một mình là biểu hiện của sự lẻ loi và cô đơn trong tình yêu. Dưới dạng những dòng thơ ngắn gọn, chúng ta được dẫn vào một thế giới của nước mắt và tiếc nuối.

Hành trình bắt đầu qua thế giới của thơ, ta sẽ bước vào không gian của những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui ngọt ngào đến nỗi đau không lối thoát. Tình yêu buồn ngắn một mình trong thơ không chỉ là những dòng chữ mà còn là những lời thổ lộ chân thành về sự mất mát và hối tiếc.

Hãy cùng nhau khám phá và tận hưởng những dòng thơ này, để ta hiểu rõ hơn về bản chất phức tạp của tình yêu và cảm xúc con người.

HÃY VỀ ĐÂY

Hảy về đây trong cùng một giấc mơ,
Mình sống lại những phút giây ngắn ngủi,
Mảnh hương hoa từ lâu anh thầm đợi,
Cơn sóng tình làm ướt cả đời anh!
Mình yêu nhau đếm được đã bao lần?
Đôi môi thắm anh từng hôn ngây ngất,
Tấm hình hài ôm vào lòng thật chặt,
Giờ buông lơi, trôi đến cuối trời xa!
Em xinh tươi thơm ngát tựa đoá hoa,
Một mùi hương, một lần thôi đã nhớ,
Cổng vườn xưa đứng tần ngần trước ngỏ,
Anh lạc loài ở giữa chốn hư không!

GIỌT NẮNG HẠ

Giọt nắng sáng trải dài trên thềm đá!
Lời ca dao ngây ngất buổi ban đầu,
Dấu yêu thương xem chừng như xa lạ!
Giấc ngủ buồn vẫn thương nhớ đợi nhau!
Đợi chờ nào không làm tim thổn thức?
Nghe lá rơi cứ ngỡ bước ai về,
Anh ôm kín nỗi sầu buồn ray rức,
Nhớ về nhau tìm đến những cơn mê!
Anh vẫn biết, tình anh là bất diệt,
Giữa buồng tim ngùn ngụt lửa yêu đương,
Anh vẫn biết, em cho anh không nuối tiếc,
Vì trái ngang nên dang dỡ uyên ương!
Anh mơ ước được gần em một phút!
Để bàn tay ve vuốt tấm lưng thon,
Để tận hưởng mùi hương thơm ngà ngọc!
Mà giờ đây anh cứ ngỡ không còn!
Như thấy em trong nỗi buồn nhung nhớ,
Tóc em dài buông xoã nét liêu trai,
Kỷ niệm cũ vẫn lưu hoài muôn thuở!
Đường anh đi xa tít cách chim bay !

NGÀY TÌNH NHÂN

Tình nhân hỡi thời gian không thay đổi…
Chỉ lòng người gán tội dối gian nhau
Yêu thật nhiều đâu phải lỗi mai sau
Đời tân hưởng mối tình sầu để nhớ !
Dù ngựa kéo giữa phố đông phẫn nộ…
Giáo lý nào tận khổ với lứa đôi ?
Để ngăn chia cách biệt giữa đạo-đời
Tình nhân hỡi vẫn sáng ngời hạnh phúc !
Chân lý vở òa, oan gia kết thúc
Tình yêu người mãi đẹp khúc hoan ca
Linh mục VALENTINO muôn thuở chẳng phai nhòa
Tình yêu mãi hòa lòng ta rơi lệ !
Ngẫm cuộc đắng cay, cơn say giáo lễ…
Hàng ngàn năm vẫn chưa dễ đổi dời
Vì Chúa thương, thành duyên nợ thề bồi
“Tình nhân” hỡi, bởi “lệ người” mang tội ?!

TÔI CHỌN CÔ ĐƠN

Tôi cô đơn giữa dòng đời trôi nổi
Tôi đang buồn giữa phố chợ đông vui
Tôi muốn khóc nhưng lòng không cho phép
Bởi thế gian lắm việc sự đời
Tôi muốn đi nhưng chân không thể bước
Tôi muốn nghĩ mà lý trí không cho
Đành ở lại muôn ngàn tâm sự
Nổi ôm sầu chất chứa ở trong tim
Kể từ đây trái tim tôi khép lại
Chẳng mong chờ và nhớ nhung ai
Sống một mình vô tư không nhung nhớ
Cho tâm hồn ta được thảnh thơi
Cho buồn phiền không gieo trên mi mắt
Cho cuộc đời sống được bình an

MỘT THOÁNG Ở CON TIM

Một thoáng em về trong mắt anh
Hồ thu ảm đạm, nhỏ long lanh
Vấn vương kỷ niệm dài năm tháng
Héo hắt tâm tư kiếp lỡ làng…
Một thoáng em về trong mắt tôi
Lờ mờ ảo ảnh giữa cung ngôi
Sắc màu lam khói treo lờ lững
Lạ lẫm, xa xăm dưới ánh trời…
Một thoáng em về trong mắt ta
Cũng hình ảnh dáng một loài hoa
Nhưng sao là lạ làn hương đoá
Ẩn hiện không gian thoảng nhạt nhoà…
Bỗng nghe da diết cả con tim
Nhớ mảnh trăng khuya, nhớ mộng thuyền
Nhớ bóng con đò neo cổ độ
Nhớ hình yêu dấu ngập đầy duyên
Tất cả giờ đây tợ chẳng còn
Chỉ còn lởn vởn tận đầu non
Vài tia lấp loé vờn cô tịch
Dưới buổi hoàng hôn ửng chập chờn…
Phải chăng trái đỏ của năm nao
Trúng mũi tên đen đẫm ướt trào
Rỉ rả kéo dài theo khoảnh khắc
Biến thành khô héo, lạnh chìm sâu
Nhịp đập ngân nga cảm xúc tình
Thuở nào êm ả trỗi rung rinh
Nay dường như thể không còn nữa
Lặng lẽ nằm yên…chút phập phồng.

ĐỪNG BỎ NGƯỜI YÊU MÌNH

Đời muôn vẻ có gì mà suy nghĩ
Rất khó tìm người hợp ý mình đâu
Dưới trần gian vui vẻ lẫn buồn rầu
Đành chấp nhận gần nhau rồi sẽ tính
Ai cũng muốn cuộc đời luôn tròn trĩnh
Miễn sao đừng lừa phỉnh tội người ta
Đâu phải ai cũng đứng đắn, thật thà
Sống chung thủy không bê tha lừa dối
Ta hãy sống đàng hoàng không lầm lỗi
Thương nhau rồi từ chối việc đúng sai
Mặc người ta dè bỉu chớ thở dài
Hãy bỏ hết ngoài tai trong im lặng
Ta hãy giữ chung tình khi xa vắng
Hứa với lòng ngay thẳng chẳng đổi thay
Hãy chăm lo mái ấm được vui vầy
Thì sẽ nhận mắn may đời số đỏ
Đừng đứng núi bên này dòm núi nọ
Đừng dối lòng mượn gió bẻ măng nha!
Đã yêu ai phải say đắm thật thà
Đừng phản bội… người ta… thương mình đó.

THỔN THỨC RIÊNG MÌNH

Lặng lẽ ta ngồi dạ ngẩn ngơ
Nhìn quanh đây đó kiếm bài thơ
Cho lòng khuây khoả chìm năm tháng
Tím rịm hoàng hôn phủ ngập bờ…
Mây trắng, bụi mờ loáng thoáng bay
Lui lui tới tới vẫn nhiều đây
Mà sao như thể không màng bận
Chỉ thấy con tim trỗi nhịp dài
Mấy chục lăn tròn vụt thoáng qua
Con đường xưa cũ lại dài ra
Còn gì vương vấn, chi gieo nhớ
Ấp ủ hồn thu buổi xế tà…
Vầng trăng mười sáu đượm thanh tao
Rọi sáng tâm tư ửng sắc hào
Bến nước, du thuyền, chân lữ khách
Giờ đây lắng đọng được là bao
Từng lớp thân bằng giũ cánh bay
Kẻ vùi đất lạnh cõi trời Tây
Người vui tạm giả nhờ thay đổi
Một kiếp phù sinh gọn thế này
Đời ta cứ vậy nào thay đổi
Mỏi gót phong sương, trụ bóng hình
Sớm tối ra vào nhìn cảnh vật
Cũng vầy, cũng vậy, cũng mình ên
Nhưng có cái gì mãi xốn xang
Khi gờn gợn sóng, lúc trào dâng
Mà cam đành chịu vòng dây buộc
Góc quạnh đìu hiu với chiếc đàn…

Thơ về tình yêu buồn ngắn nhớ nhung

Trong thế giới văn chương, thơ về tình yêu buồn ngắn nhớ nhung là một cách để thể hiện sâu sắc những cảm xúc của trái tim khi nhớ về mối tình buồn. Dưới dạng những dòng thơ ngắn gọn, chúng ta được dẫn vào một thế giới của nỗi nhớ và hoài niệm.

Hành trình bắt đầu qua thế giới của thơ, ta sẽ bước vào không gian của những cung bậc cảm xúc, từ niềm vui ngọt ngào đến nỗi đau không lối thoát. Tình yêu buồn ngắn nhớ nhung trong thơ không chỉ là những dòng chữ mà còn là những lời thổ lộ chân thành về sự mất mát và hối tiếc.

Hãy cùng nhau khám phá và tận hưởng những dòng thơ này, để ta hiểu rõ hơn về bản chất phức tạp của tình yêu và cảm xúc con người.

KHI HIỂU ĐƯỢC THÌ

Thôi rồi một bánh xe lăn
Thôi rồi một mảnh tình tan ngậm ngùi
Em về làm vợ của người
Còn tôi khép lại khoảng đời của tôi…
Lạnh lùng, héo hắt, chơi vơi
Lang thang gợi nhớ, nhưng rồi cố quên
Ảnh hình, kỷ niệm, cái tên…
Chập chờn ẩn hiện, chông chênh tấc lòng
Vì sao em bỗng lấy chồng
Khi thuyền vẫn lướt trên dòng sông thơ
Để cho hồn mộng thẫn thờ
Bâng khuâng, vương vấn, vật vờ niềm thương
Hàng cây ngã bóng bên đường
Dường như cũng nỗi chạnh buồn cùng ai
Nhánh rung rụng lá vàng bay
Vướng chân nặng bước rải dài dấu đau
Giờ đây đã gãy nhịp cầu
Bờ xa ngược bến, dạ sầu dở dang
Nửa đắng cay trước phũ phàng
Nửa mang chua xót ngỡ ngàng tái tê…
Nào hay dưới ánh trăng thề
Thiết tha ước nguyện cùng về với anh
Bất ngờ bão tố bủa giăng
Rụng cành hoa vỡ, hương xanh rã trời
Tủi thân chẳng thể tỏ lời
Chỉ đành bứt sợi thả trôi mộng thuyền…
Hỡi ôi! Nay hiểu sự tình
Cũng vừa dĩ vãng nằm yên đáy mồ.

BIẾT NƠI NÀO….!

Biết nơi nào… giúp khách được niềm vui
Chỉ tôi đến nếm mùi hương thực tế
Để che giấu nỗi đau đầy khinh rẻ
Sống hòa đồng mạnh mẽ thật yêu đời
Biết nơi nào… giúp khách được cười tươi
Chỉ tôi đến kịp thời mua mấy nụ
Ai cũng thế lúc cô đơn ủ rũ
Cần bạn thân vui thú hết buồn phiền
Biết nơi nào… giúp khách được bình yên
Tôi không sợ tốn tiền khi mua cả
Bởi có lúc khó khăn hay sa ngã
Cần vượt qua êm ả sống vững bền
Biết nơi nào…giúp khách được lãng quên
Nhất định sẽ đáp đền khi tiếp nhận
Để kí ức đừng quay về tàn nhẫn
Giúp hồn tôi hưng phấn hết thở dài
Biết nơi nào…giúp khách ở tương lai
Xin mua giữ lâu dài trong mộng ước
Dẫu cuộc sống đau thương đầy bạc nhược
Để cho ta… hưởng phước lộc muôn đời.

LÍNH MÀ EM!

Lính mà em! Trúng nghĩa vụ lên đường
Đừng đổ lệ vấn vương hoài em nhé!
Dẫu xa cách đừng buồn hiu lặng lẽ
Chuyện gia đình, kinh tế phải mưu sinh
Lính mà em! Dù thương nhớ người tình
Nhưng Tổ quốc cần anh canh biển đảo
Gác tình cảm riêng tư làm ảo não
Phải giữ đầu tỉnh táo chống giặc xa
Lính mà em! Dẫu chẳng ở quê nhà
Ta mạnh mẽ xông pha nơi tuyến lửa
Nhớ bè bạn và em không thể hứa
Chừng nào về lần lữa đợi em ơi!
Lính mà em! Bảo vệ biển, vùng trời
Nơi biên giới khắp nơi còn lũ giặc
Mình chủ động canh phòng cầm súng chắc
Chưa trở về… đừng nhắc nhé em yêu!.

ĐỜI EM

Đời em sao lắm truân chuyên
Yêu anh giông tố con thuyền nổi trôi
Mộng lòng lỡ chuyện lứa đôi
Em về gối chiếc đơn côi một mình
Em như hạt cát chân tình
Biển xô dào dạt, nép mình vì yêu
Bây giờ buồn biết bao nhiêu
Em xin trả lại tình yêu cho đời
Chúc anh hạnh phúc bên người
Còn em lẻ bóng mỉm cười thế thôi
Mong là sóng lặng êm trôi
Rằng anh đừng nhớ mắt môi thuở nào
Thương cho phận liễu tơ đào
Đời em cay đắng bước vào tình yêu
Nên giờ em mãi cô liêu
Lệ sầu chan chứa muôn chiều khổ đau
Em cầu mơ ước ngày sau
Yêu thương hạnh phúc, bên nhau trọn đời.
Yêu anh cay đắng ngậm ngùi
Trả anh mộng cũ chôn vùi tình em

EM BUÔNG RỒI

Bài thơ này em viết gửi cho anh
Là bài thơ với nỗi buồn man mác
Không giận hờn cũng không ai phụ bạc
Chỉ là mình đã đổi khác mà thôi
Khoảng cách hai ta có lẽ quá xa vời
Và suy nghĩ của mọi người cũng thế
Em chẳng thể cứ dửng dưng mặc kệ
Với những gì mình đã trót vấn vương!
Bởi đôi ta chẳng thể bước chung đường
Cố níu kéo cũng ngàn phương cách trở
Anh có thấu bao điều em lo sợ
Về một ngày ta vĩnh viễn mất nhau ?
Chia tay rồi ai mà chẳng đớn đau
Bởi những lúc khơi sâu miền ký ức
Cả những lúc tái tê nơi lồng ngực
Quặn thắt lòng, buốt nhức nỗi niềm riêng
Tình không còn những trong sáng hồn nhiên
Nên lo lắng phút thần tiên dần tắt
Nên sợ hãi chỉ riêng mình góp nhặt
Mảnh vỡ tình trong hiu hắt đắng cay
Em quyết rồi, đã đến lúc chia tay
Vậy anh nhé, nợ duyên này đã hết
Níu làm chi cho lòng thêm mỏi mệt
Em buông rồi, mình kết thúc thôi anh.

ANH ĐỪNG NHỚ EM NỮA…!?

Anh đừng nhớ em nữa có được không?
Bởi em đã có chồng làm xao xuyến
Thời con gái yêu anh lòng mến quyện
Đã mộng mơ quyến luyến thẹn má hồng
Anh đừng nhớ em nữa có được không?
Con em bé cần bồng ru võng ngủ
Thời tuổi trẻ qua rồi không vui thú
Anh dối em cũng đủ hiểu trong lòng
Anh đừng nhớ em nữa có được không?
Bởi không muốn cho chồng nghi ngờ bậy
Tình lãng mạn một thời yêu chẳng lấy
Không nợ duyên đưa đẩy chẳng màu hồng
Anh đừng nhớ em nữa có được không?
Hình ảnh cũ mặn nồng xin đốt hết
Tình không trọn vẫy tay chào vĩnh biệt
Xin người thôi chì chiết lệ tuôn dòng
Anh đừng nhớ em nữa có được không?
Nhiều cô đẹp má hồng chờ anh đó
Em phận gái chỉ mơ tình yêu nhỏ
Sống thủy chung…. đừng có… đổi thay lòng.

Thơ về tình yêu buồn ngắn không chỉ là một dòng chảy của cảm xúc mà còn là một cách để khám phá và thể hiện những điều không thể nói thành lời. Dưới những dòng thơ ngắn gọn, chúng ta được dẫn vào một thế giới của những nỗi đau và hoài niệm.

Kết thúc hành trình qua thế giới của thơ, chúng ta không thể không để lại những dòng thơ ấy, như một dấu vết về những cảm xúc đã trải qua. Dù buồn ngắn, nhưng tình yêu trong thơ vẫn mãi mãi là một nguồn cảm hứng vô tận, đầy ý nghĩa và sâu sắc.

Với thơ về tình yêu buồn ngắn, chúng ta học được rằng, dù cuộc sống có đầy thách thức và khó khăn, thì tình yêu vẫn là nguồn động viên và hy vọng không bao giờ tắt.

Thơ Hay -