Tuyển tập thơ buồn về đêm lạnh lẽo cô đơn hay nhất
Trong tiếng xao động của cánh cây, gió đêm thổi nhẹ nhàng, tạo nên âm nhạc u buồn cho đêm tối. Thơ buồn về đêm là những dòng lời than thở, làm tan biến mọi cảm xúc trong khoảnh khắc lặng lẽ của bóng đêm. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, những tâm tư sâu thẳm được thổ lộ, như những dải sáng vụt lên giữa cõi tối tăm.
Trong thế giới thơ, đêm là một thời khắc đặc biệt, nơi mà cảm xúc và suy tư thường trở nên trầm lắng và sâu sắc hơn. Thơ buồn về đêm là một cuộc phiêu lưu vào thế giới tâm trí, nơi mà từng từ ngữ là một dấu ấn của tâm hồn. Đắm chìm trong hơi thở của đêm, ta tìm thấy cảm xúc và ý nghĩa mới, khám phá vẻ đẹp bí ẩn và sâu thẳm của cuộc sống.
Thơ buồn về đêm cô đơn
Trong bóng tối của đêm khuya, khi mọi người đã ngủ say, cảm giác cô đơn thường hiện hữu một cách đặc biệt. Thơ buồn về đêm cô đơn là những dòng lời thổ lộ sâu lắng về nỗi cô đơn trong tâm hồn con người. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, cảm xúc u buồn thường trở nên sâu sắc hơn, như là một phản ánh của sự lạc lõng giữa bóng tối.
Những dòng thơ này thường kể lể về những nỗi đau, nỗi buồn và nỗi cô đơn của cuộc sống. Trong cái tĩnh lặng của đêm, trái tim người viết thường dập nhịp với những suy tư uẩn khúc, nhớ về những người yêu thương đã đi mãi.
Bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh lãng mạn, thơ buồn về đêm cô đơn mở ra một thế giới của những suy tư sâu sắc và tâm trạng phong phú, mời gọi người đọc bước vào một cuộc phiêu lưu tinh thần không lối thoát.
Lời Người Ra Đi
Anh ơi! ở lại quê nhà
Luống rau anh giữ vườn cà anh trông
Làm dâu em phải theo chồng
Bỏ lại dòng sông hình bóng quê nhà
Em đi muôn dặm đường xa
Nhờ anh trông hộ mẹ cha tuổi già
Trăng thề mới có hôm qua
Thủy chung non nước mây mà ôm trăng
Đàn cá quẩy đuôi tung tăng
Chú cụi thả lưới đem quăng bắt sầu
Em đi mang theo tình đầu
Bóng hình quên lãng chìm sâu đáy lòng
Sương khuya ước đẫm má hồng
Em đi xa xứ chờ mong ngày về
Xa người xa bến cùng quê
Xa chiếc cầu tre con đê đầu làng
Đêm đêm em mãi mơ màng
Nhịp cầu hạnh phúc bắt ngang tơ hồng
Đêm đêm mưa ướt tim nồng
Xin anh hãy hiểu nỗi lòng xa quê.
THẦM THÌ VỚI XUÂN
Xuân đến, xuân đi, xuân lại đến
Xuân về cho đất Việt an lành
Từ thị thành cho đến rừng xanh
Mai vàng rực nở khắp trên cành
Xuân về, em thơ khoe áo mới
Môi bà đỏ thắm bên cơi trầu
Chúc Ông, chúc Bà sống thật lâu
Nhân tình thế thái vơi nỗi sầu
Chúc anh chị đẹp mối tình đầu
Cầu cha mẹ sống đời với con
Đạo vợ chồng tình nghĩa vuông tròn
Mong xuân mãi kéo dài niềm vui.
Xuân về én lượn khắp nơi nơi
Thay lời muốn nói đến một người
Cỏ cây bén duyên đâm chồi mới
Thương lắm tình ơi, mộng đẹp đôi
NẮNG SAU MƯA…
Em tự hỏi sau mưa trời có nắng
Khi hôm qua phố xưa ướt ngậm tràn
Như đôi mắt em luôn trào lệ ngân
Vì cứ thế mà muôn phần cay đắng
Sớm nay dậy nhìn về phố yên lặng
Trên đường phố chưa đủ ấm để khô
Vẫn còn đó một vài nơi ướt mờ
Như tim em vẫn còn nguyên hình đó
Nắng sau mưa tia nắng đến thật nhỏ
Cứ nhẹ luồn chui qua từng kẽ thôi
Muốn sưởi ấm mà chưa đủ nhiệt rồi
Giống em vậy trái tim nào ấm áp
Bước chân đường em hiểu sau bão táp
Nắng trở về dù lạnh lẽo yếu mềm
Nhưng nắng thương phố đang bị ướt thềm
Như em vậy dù mưa lòng vẫn gắng
Một trận mưa mang thật nhiều cay đắng
Cây đổ mình lá rơi xuống đau thương
Vì yêu quá nên nắng gắng trở lòng
Như em đó mạnh mình lời từ biệt…
* ( Bệnh hôm nay em ổn lại tạm thời
Giống mưa kia trở mình trời lại nắng
Dù bệnh đó nhưng mà em cố gắng
Sẽ trở về ấm áp lại thân thôi..)
NẾU ANH HIỂU….
Vậy là năm cũ sắp qua
Anh ơi còn nhớ món quà với xuân
Em đây cứ đứng bần thần
Nhìn về hướng ấy mắt thân lệ sầu
Vậy là năm cũ còn đâu
Sao anh muộn vậy không cầu tất niên
Trên đường họ đến thật hiền
Niềm vui đón tến hồn nhiên vô cùng
Sao mà em lại mông lung
Bởi điều đơn giản không cùng tay anh
Ngước lên mọi thứ an lành
Nhìn về phía ấy trời xanh nắng vàng
Anh ơi nếu có nhìn sang
Hãy nhìn thấy nhé có nàng đợi mong
Một năm cũ đó sâu lòng
Anh ơi hiểu thấu hãy trông lại nhà.
DIÊU BÔNG HÉO
Một ngày cũng nghĩa cũng tình
Đừng quyên nhau nhé hỡi mình từng yêu
Hãy chôn bão hận tố kiêu
Tan nhòa thành gió xiêu xiêu ráng chiều
Để hồn đắm thoáng cô liêu
Cánh Chim- xa lạc, Cánh Diều – đa mang
Lời xưa – Lỗi hẹn – Lỡ làng
Diêu Bông héo bởi – Dịu Dàng sang ngang!
ĐỢI NẮNG…
Một sớm bình yên ngồi đợi nắng
Ngắm lá, xem hoa lòng vơi nặng
Không gian dù lặng, lòng không vắng
Thêm tách trà thơm, có gì bằng.
Thơ buồn về đêm nhớ người
Trong tĩnh lặng của đêm, khi ánh trăng chiếu sáng, cảm xúc nhớ thương thường trở nên dày đặc hơn bao giờ hết. Thơ buồn về đêm nhớ người là những dòng lời thổ lộ sâu lắng về những kỷ niệm, những nỗi nhớ về người yêu thương đã đi xa.
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, những hình ảnh và kí ức về người thân, bạn bè, hay người tình xưa trở nên rõ ràng hơn, như là một ánh sáng chiếu sáng trong đêm tối. Thơ buồn về đêm nhớ người là hành trình vào đáy lòng, nơi mà từng câu thơ là một phần của tâm hồn.
Bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh lãng mạn, thơ buồn về đêm nhớ người mở ra một thế giới của những suy tư sâu sắc và tâm trạng phong phú, mời gọi người đọc bước vào một cuộc phiêu lưu tinh thần không lối thoát.
Thơ buồn về đêm nhớ nhung
Trong dòng thơ, đêm thường là thời điểm mà cảm xúc nhớ nhung trở nên mãnh liệt hơn. Thơ buồn về đêm nhớ nhung là những dòng lời thổ lộ về những kỷ niệm đẹp đã qua, những hồi ức ngọt ngào trong tâm trí của con người.
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, những hình ảnh và kí ức về những người thân, những người bạn, hay người yêu cũ trở nên sống động và sâu sắc hơn. Thơ buồn về đêm nhớ nhung là hành trình vào đáy lòng, nơi mà từng câu thơ là một phần của tâm hồn.
Bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh lãng mạn, thơ buồn về đêm nhớ nhung mở ra một thế giới của những suy tư sâu sắc và tâm trạng phong phú, mời gọi người đọc bước vào một cuộc phiêu lưu tinh thần không lối thoát.
MÙA THU KHÔNG EM
Nắng không về cây cỏ nhớ thương ai?
Dòng sông cũng thở dài không đủ ấm
Tim đớn đau thì thầm luôn gặm nhấm
Lời yêu thương sâu đậm đến ngập hồn.
Rừng trải dài che bóng khuất hoàng hôn
Không đủ sáng nuôi cánh đồng xanh cỏ
Giữa hoang vu đàn cò phơi sương gió
Như ngày đêm anh vàng võ mong chờ.
Lang thang buồn bởi dang dở ước mơ
Đành bẽn lẽn thẫn thờ nhìn theo suối
Tiếng thác reo như ngậm ngùi ôm tủi
Nén đau thương giữa cát bụi cuộc đời
Em không về tình gởi gió mây trôi
Amh đứng lặng lòng bồi hồi chua chát
Lá chao nghiêng lác đác rơi xào xạc
Như nợ duyên tan nát chẳng quay về
THƯƠNG MỘT NGƯỜI…
Đã bao giờ anh tự hỏi tim mình
Thương một người có phải là đau lắm
Còn em thì thấy thật là mắt lấm
Bởi mắt kia cứ héo cũ ướt thầm
Có bao giờ anh nhớ lại về tên
Mà sao em không thể nào buông bỏ
Cứ tên anh em gọi hoài trong đó
Trong tim này cứ gọi về một ai
Chắc trong anh mọi thứ đã tàn phai
Về tất cả những gì kỷ niệm xưa hưng phấn
Sao em thì không thể vui tươi và phấn chấn
Thương thân mình hơn cả đợi thương anh
Trái tim anh giờ có được an lành
Và hạnh phúc bên người con gái ấy
Còn em thì chẳng thể nào tiếp tục thấy
Đổi tim mình dành tình cho người nào
Thương một người…anh chẳng hề biết sao
Đau lắm đó…nhưng em thì được biết
Bởi vì em vẫn tình yêu tha thiết
Trao đến người…người ấy vẫn là anh.
VÔ ĐỀ…
Ngày hôm qua đã trôi vào quá khứ
Chuyện ngày mai nào ai biết thực hư
Sống trọn vẹn phút giây này bạn nhé
Sẽ thấy đời tươi trẻ… bớt sầu tư.
ĐÀN ÔNG CẦN …!
Đàn ông cần … phụ nữ biết cảm thông
Luôn chia sẻ để lòng người ấm áp
Đừng lớn tiếng hơn thua rồi chà đạp
Hãy nắm tay vượt bão táp cuộc đời
Đàn ông cần … phụ nữ bớt dở hơi
Sống chung thuỷ với người mình gởi mặt
Đừng ham mê những món quà đỏ đắt
Rồi so đo, nhỏ nhặt cãi tưng bừng
Đàn ông cần … phụ nữ chớ quay lưng
Thích diện đẹp lẫy lừng đi dạo phố
Về chì chiết nặng lời chồng quê độ
Buồn xót xa thấy khổ phải giã từ
Đàn ông cần … phụ nữ tránh tật hư
Hay giận dỗi ngồi thừ không thèm nói
Hoặc tranh cãi làm hai người mệt mỏi
Lửa không khơi thì khói chẳng che mờ
Đàn ông cần … phụ nữ chớ lẳng lơ
Mê người khác hững hờ người chồng cũ
Phải chăm sóc tình yêu cho đầy đủ
Sống yêu thương … vui thú tận cuối đời.
MUỘN MÀNG
Buồn cho cái chữ tình đời
Xưa giàu lắm kẻ đến chơi thật nhiều
Hết tiền thui thủi buồn hiu
Ngồi đây cô độc buổi chiều mỗi ta
Cà phê uống chút gọi là
Tuổi già hiu hắt lệ sa mấy lần
Ngày nào thoải mái ái ân
Lắm bồ, nhiều bạn ân cần hỏi han
Giờ đây sức yếu đời tàn
Ngồi buồn suy nghĩ miên man kiếp người
Thật lòng sống tốt bạn ơi!
Nào ai biết trước cuộc đời mình đâu
Chuyện qua giờ kể thêm rầu
Tuổi già tích đức sống lâu chút mà
Tiếc mình chẳng biết lo xa
Ham vui tuổi trẻ … giờ già cô đơn.
THÔI MÌNH CHIA TAY
Hết yêu rồi …thì thôi nhé chia tay
Dẫu buồn vui …đến đây là dừng lại
Đau một lần …còn hơn day dứt mãi
Buông tay nhau …rồi làm lại từ đầu
Hết yêu rồi …xin hãy nói một câu
Dẫu đớn đau …nhưng đó là sự thật
Đừng cố níu một tình yêu đã mất
Khi trong lòng đã tắt lửa yêu thương
Hết yêu rồi …thôi đừng bước chung đường
Quay ngược lối …đừng nặng lòng vương vấn
Ai trong đời mà chưa từng nhầm lẫn
Bước hụt rồi …nhớ cẩn thận lần sau
Hết yêu rồi …sẽ có người đến sau
Xoa dịu nỗi đau …lau khô nước mắt
Đừng oán trách …đừng giận hờn dằn vặt
Chuyện tình buồn … cất giữ …để tìm quên
Thơ buồn về đêm buồn
Trong âm nhạc u buồn của đêm, nỗi buồn thường trở nên rõ ràng và sâu sắc hơn. Thơ buồn về đêm buồn là những dòng lời than thở sâu lắng về nỗi buồn trong tâm trí của con người.
Dưới bóng đêm tĩnh lặng, cảm xúc buồn thường trỗi dậy một cách mạnh mẽ, như là một hình ảnh sống động về sự đau khổ và cô đơn. Thơ buồn về đêm buồn là một cuộc hành trình vào đáy tâm trí, nơi mà từng từ ngữ là một phần của tâm hồn.
Bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh lãng mạn, thơ buồn về đêm buồn mở ra một thế giới của những suy tư sâu sắc và tâm trạng phong phú, mời gọi người đọc bước vào một cuộc phiêu lưu tinh thần không lối thoát.
SƯƠNG ĐÊM
Sương bảng lảng giăng đầy ngõ quạnh
Đêm khép dần ngữ cảnh buồn hơn
Nỉ non tiếng Dế giận hờn
Một người lẻ bóng cô đơn lặng thầm
Những thăng trầm khó nhọc riêng mang
Hồng nhan kiếp phận bẽ bàng
Tơ hồng đứt đoạn dở dang cuộc tình
Hạnh phúc giống thủy tinh dễ vỡ
Hai ngả đường không ở bên nhau
Một người bội hứa qua cầu
Một người ở lại niềm đau ngập tràn
Mưa bong bóng vỡ tan đầu ngõ
Bức tranh đời nét cọ đậm thêm
Ước mong cuộc sống êm đềm
Đôi dòng tâm sự cùng đêm trải lòng.
NỖI NHỚ HANH HAO
Trái tim anh nỗi nhớ cứ xôn xao
Bởi vì yêu nên cồn cào biết mấy
Máu trong anh cuộn trào như sóng dậy
Quặn thắt lòng, đau tận đáy tim côi
Những lời thương từng vương vấn bờ môi
Giờ còn lại là những lời ký ức
Sóng vẫn cứ xô nồng nàn trái ngực
Anh dỗ dành, xin đừng thức tim ơi
Từng vì sao đang lấp lánh trên trời
Cho ta gửi…một chút thôi thương nhớ
Để cồn cào vơi bớt trong hơi thở
Cho muộn phiền chẳng còn cớ hằn lên
Giữ cho mình, chỉ riêng một cái tên?
Chẳng thể nào anh lãng quên cho được
Cả cuộc đời nó trở thành vết xước
Âm ỉ đau theo từng bước đắm chìm
Lòng bão tố môi lại giả lặng im
Mắt nức nở phải nén kìm lệ đổ
Em bên người chẳng bao giờ còn nhớ
Anh riêng mình ôm món nợ yêu em.
Sầu thu đông
Người biết chăng cuối thu
Sương mù dăng tím nhẹ
Chiếc lá vàng đơn lẻ
Lắt lay bay cuối trời
Người biết không đầu đông
Nắng hồng hanh hao quá
Bưỡi cuối mùa rám quả
Mà người xa chẵng về
KẾT THÚC
Ta gặp nhau vào mua hạ
Rồi trở lên xa lạ khi đông về
Tưởng chừng xa nhau là không thể
Nhưng rồi lời hứa lại theo mây
Ước gì gói được làn hương
Để khi hoa rụng yêu thương chẳng còn
Để tâm hồn chết nặng theo thời gian
Để ngàn lỗi nhớ vào trong gió
Người bên nơi đó có nhớ không
Đồng văn mèo vạc hạ long
Nơi ta đã đến cùng nhau trong đời
Sapa hoa nở khắp trời
Cũng là nơi kết thúc duyên đời bên nhau
Dòng trôi
Dòng trôi như vô tư không hay biết
Mặc cho mang theo bao nỗi niềm
Mà về đâu, không ai hay biết sẽ về đâu
Mà tại sao, cho bơ vơ bao bến đợi, thuyền đi?
Dòng trôi, trôi đi sao mênh mang quá
Người chờ biết nao con nước về ngược dòng
Mà lòng như xa, như cách thật nhiều rồi
Hỏi buồn sao ai hay biết gì mà thành lời!
Dòng trôi, trôi cuốn theo bao nhiêu phận dòng đời
Thì lục bình ơi, mang bông tím đợi mà chờ chi?
Còn thuyền ơi, nhớ bao nhiêu bến đợi còn chờ không?
Mặc mà trôi như đang gieo hững hờ, hay tâm đang mang lắm vật vờ?
Dòng ơi, xin nghe ta, nghe ta mà dừng chậm
Để bờ kia có ai như đang nhắn gởi gì ai
Lỡ rồi mai, có khi con nước quay ngược lại tìm nhau
Thì thuyền kia biết con bến nao đang chờ đợi, mà tìm nhau!
Nhân duyên
Dưới trời lồng lộng cõi mênh mông
Nhân duyên ai sắp, biết hay không?
Cớ chi ai đến, ta người gặp
Gieo nhớ gieo quên, nặng cõi lòng
Nhân duyên cho gặp, để rồi xa
Nợ ngắn nợ dài, chẳng biết là…
Trời trêu nhân thế sinh duyên ngộ
Gieo khổ cho đời lẽ xót xa!
Nhân duyên không đến, lẽ không xa
Không gặp thì không bận lòng ta
Bởi đâu duyên ngộ, chăng hay nợ?
Trả hết ân tình, lại vội xa
Có duyên không nợ, vô tình lắm
Có nợ không duyên, lẽ oái oăm
Trớ trêu nhân thế duyên ghét nợ
Để bể ân tình… khổ nặng oằn!
EM VẪN SỐNG..
Hôm nay nhé sẽ trở thành dĩ vãng
Một kỷ niệm em gói gọn trong tim
Tình yêu ấy em cứ để lặng im
Không lên tiếng gọi thêm vào giây phút
Em xin lỗi từ nay thành nút thắt
Em khoá chặt mọi cánh cửa tâm tình
Cứ đau buồn tất cả chỉ riêng mình
Em không tới kể bên người nữa nhé
Em đã chọn một con đường ngã rẽ
Người hạnh phúc bên tình yêu kia
Còn em đang hạnh phúc phố hoa kìa
Em xuống phố một mình mà thanh thản
Một tình yêu em không hề nghĩ nản
Mà tất cả chỉ là kỷ niệm thôi
Thời gian đến mọi điều đều cuốn trôi
Em vẫn sống bên cánh hoa đơn lẻ.
Thơ buồn về đêm là một hành trình sâu lắng vào tâm hồn con người, nơi mà từng dòng thơ là một cung bậc của cảm xúc và suy tư. Dưới ánh sáng mờ ảo của trăng, những dòng thơ truyền tải những cảm xúc u buồn, đau đớn và sự lạc lõng của con người trong cuộc sống.
Trong bóng đêm tĩnh lặng, trái tim người viết thường dập nhịp với những suy tư uẩn khúc, nhớ về những người yêu thương đã đi mãi. Nhưng đằng sau những dòng thơ buồn về đêm là sự hy vọng, là niềm tin vào một ngày mai tươi sáng hơn.
Với những tâm trạng sâu lắng và ý nghĩa phong phú, thơ buồn về đêm đã làm cho cuộc sống của chúng ta thêm phần đậm chất và ý nghĩa hơn. Và dưới ánh sáng rực rỡ của bình minh, chúng ta tiếp tục hành trình, với lòng tin và hy vọng, chắp cánh cho những giấc mơ mới.
Thơ Hay -Tổng hợp những bài thơ về trăng buồn một mình hay nhất
Tổng hợp những bài thơ buồn tâm trạng đêm khuya cô đơn hay nhất
Sưu tập những bài thơ về nỗi buồn giấu kín khó nói cảm động
Tổng hợp những bài thơ buồn một mình cô đơn hay nhất
Bộ sưu tập những câu thơ tình yêu dễ thương đẹp đẽ nhất
Thơ ngắn về Bác Hồ-chùm thơ súc tích, lắng đọng nhất
[Tuyển Tập] thơ lục bát về Bác Hồ sâu lắng, xúc động triệu trái tim