Sưu tập những bài thơ về nỗi buồn giấu kín khó nói cảm động

Thơ về nỗi buồn giấu kín là một cái nhìn sâu sắc vào thế giới tâm trí của con người, nơi mà cảm xúc khó tả được chôn giấu sau lớp vỏ bề ngoài. Trên bức màn của cuộc sống, những dòng thơ này là những góc khuất tâm hồn, nơi mà nỗi buồn âm thầm hiện hữu và trỗi dậy.

Trong bóng tối của đêm, ánh trăng lạnh lùng soi sáng những góc khuất của tâm hồn, làm lộ ra những suy tư sâu thẳm và nỗi đau vô hình. Thơ về nỗi buồn giấu kín là một cuộc hành trình vào bên trong, khám phá và đối mặt với những kí ức đau lòng và những mảnh vỡ của quá khứ.

Những câu thơ như những lời thú tội, làm tan biến cảm giác cô đơn, và đồng thời, là một lối thoát cho trái tim bị giam giữ trong vòng xoáy của nỗi buồn.

Nội Dung Chính

Thơ về nỗi buồn giấu kín thầm lặng

Trong cuộc hành trình vào thế giới tâm hồn, có những dòng thơ mang đậm hình ảnh của nỗi buồn giấu kín thầm lặng. Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn, tôi đắm chìm trong những từ ngữ tĩnh lặng, khám phá những góc khuất tối tăm của lòng người.

Thơ về nỗi buồn giấu kín thầm lặng không chỉ là sự thể hiện của một tâm trạng, mà còn là sự phản ánh của một cuộc sống đầy những góc khuất và bí ẩn. Những câu thơ như những tiếng khóc của linh hồn, làm tan biến cảm giác cô đơn và tuyệt vọng.

Trong từng từng ngôn từ, từng dòng thơ, tôi cảm nhận được sự lắng đọng, sâu sắc và đầy ý nghĩa của cuộc sống. Thơ về nỗi buồn giấu kín thầm lặng là một lời thú tội, là một cách để tìm thấy sự an ủi và ý nghĩa trong những khoảnh khắc u tối.

EM ĐÃ QUÊN LỜI HỨA

Em đã hứa là yêu anh mãi mãi.
Dù đường đời có nếm trải thương đau.
Nguyện cùng anh chung thủy đến ngày sau.
Nhưng hôm nay em nỡ nào quên lãng.
Tình anh vẫn trao về em lay láng.
Dẫu trải qua bao ngày tháng cách xa.
Anh vẫn yêu và thương nhớ thiết tha.
Dù biết rằng em đã xa anh mãi.
Trời hôm nay đâu phải là tháng bảy.
Mà mưa ngâu như cứ trải ngập lòng.
Hạ đang về mà cứ ngỡ mùa đông.
Anh cảm thấy cả cõi lòng băng giá.
Trái tim anh đâu làm bằng sỏi đá.
Cũng biết đau biết gục ngã em ơi.
Anh với em giờ xa cách đôi nơi.
Chắc có lẻ đến suốt đời không gặp.
Nhìn ngoài đường họ đổ xô tấp nập.
Nhưng lòng anh cứ tràn ngập nỗi sầu.
Giờ một mình anh biết phải về đâu.
Bởi vì em đã quên câu hẹn ước.

TÂM SỰ CÙNG EM

Giờ chúng mình tuổi có còn trẻ đâu
Tóc cũng đã phủ hai màu đen, trắng
Cuộc đời đã từng rầm mưa, rãi nắng
Cay đắng nào mà chưa phải trải qua
Số phận mình do trời đã sinh ra
Tuy hai người..hai cảnh.. mà như một
Em đơn thân bởi chẳng may chồng mất
Anh một mình bởi duyên kiếp long đong
Giờ chúng mình trời xui khiến gặp nhau
Đã cảm thông vì cùng chung cảnh ngộ
Vậy ta về đậu chung một bến đỗ
Cùng xây thành một tổ ấm bền lâu
Để chia buồn..cùng sẻ ngọt với nhau
Xoa dịu đi những nỗi đau ngày tháng
Cho ngôi nhà được trở nên ấm cúng
Sẻ không còn thấy trống vắng nha em
Để hằng đêm khi tối lửa, tắt đèn
Không phải nằm một mình ôm gối khóc.

CẦU CHO EM SỚM QUÊN CHUYỆN CHÚNG MÌNH

Thật là buồn… khi ta phải xa nhau
Em có hiểu… nỗi đau anh phải chịu
Biết làm sao… tình ta không thể níu
Chia tay thôi… khỏi bận bịu cõi lòng
Anh đi rồi… em có nhớ anh không
Còn nơi anh… mãi trông về xứ sở
Ở nơi đấy… đã chôn đi duyên nợ
Chôn mối tình…dang dở ngố, dại khờ
Chia tay rồi… thấy hụt hẫng bơ vơ
Trong vô định… chẳng bến bờ… hoang hoải
Không tương lai… biển buồn là mãi mãi
Ôi tình yêu… làm hại ta mất rồi
Chẳng thể nghĩ… tình yêu “ác” quá thôi
Gây dông bão… làm cuộc đời tan nát
Bao năm trường… sống trong cảnh bết bát
Cố vượt qua… nhưng kiếp nạn chưa qua
Đâng nam nhi… bệnh sĩ… chẳng nói ra
Nhưng thật sự… tình phong ba… khốn khổ
Như cây xanh…vừa vượt qua bão tố
Biển khơi tung… sóng vỗ sủi bọt ngầu
Một cuộc tình…đúng là cuộc bể dâu
Điều không mong… nhưng nỗi đau vẫn đến
Em yêu ơi… anh luôn luôn cầu nguyện
Cầu cho em… sớm quên chuyện… chúng mình

THƠ…

Đêm qua thơ trốn chơi đâu
Trắng đêm thức với nỗi sầu ngổn ngang
Bóng trăng rơi xuống bẽ bàng
Gió lay lá rụng… sương loang kín trời…
Nỗi lòng trống trải chơi vơi
Tìm vần thơ lạc phương trời ngẩn ngơ
Thương ai khắc khoải đợi chờ
Dấu lòng mộng mị trong mơ âm thầm…
Tiết Xuân lòng sắt se Đông
Tim côi giá lạnh đêm lồng trắng sương
Cùng Thơ tâm sự đỡ buồn
Thơ chơi đâu mất… đêm vương vấn sầu…

CHIỀU

Chiều giăng cánh nắng bồng bềnh
Sợi thương sợi nhớ lênh đênh những chiều
Gió ngàn ru tiếng đìu hiu
Mây trôi vào mộng, giấc kiều lẽ loi
Chiều nửa vạt… tình xa xôi
Nhạc buồn ai hát cho đời rưng rưng
Chiều về là khúc bâng khuâng
Là lời thơ cạn những lần chưa quên
Chiều man mát. Chiều buồn thêm
Chiều rơi ngõ vắng bên thềm tương tư

HƯ VÔ

Tháng Ba về rồi đó em ơi
Bình minh rạng rỡ phía chân trời
Trong vầng nắng hửng làn sương mỏng
Lối nhỏ mình anh…giữa nhịp đời
Tháng Ba…lời hứa của năm xưa
Người đi buổi đó…nói sao vừa
Bao mùa Xoan tím trong nỗi nhớ
Tôi vẫn đợi đây…em về chưa?
Tháng Ba phong cảnh thật huyền mơ
Nỗi nhớ…trong anh đến dại khờ
Mộng ước đan cài hư và thực
Cô đơn! Quạnh quẽ…chỉ có thơ…
Tháng Ba đã về…một nửa Xuân
Hoa trắng hàng cau rụng đầy sân
Gió theo lối gió…mây buồn tủi
Lời hứa năm xưa…ước một lần

Thơ về nỗi buồn giấu kín một mình

Trong bức tranh tĩnh lặng của cuộc sống, có những dòng thơ về nỗi buồn giấu kín một mình, như là những góc khuất tâm hồn mà chỉ riêng ta mới hiểu được. Dưới ánh sáng mờ ảo của đèn, tôi trải nghiệm sự hiu quạnh và u tối của những từ ngữ, một cách đậm chất tâm linh.

Thơ về nỗi buồn giấu kín một mình là một hành trình vào sâu thẳm của tâm trí, nơi mà cảm xúc lấp lánh và biến đổi theo từng giây phút. Những câu thơ như là những giọt nước mắt lặng lẽ rơi, tạo nên một dòng chảy cảm xúc êm đềm nhưng đầy ý nghĩa.

Trong những lời thơ, tôi tìm thấy sự đồng cảm và sự kết nối với những người đã từng trải qua cảm giác tương tự. Thơ về nỗi buồn giấu kín một mình không chỉ là nỗi đau riêng tư, mà còn là nguồn động viên và sức mạnh để tiếp tục vươn lên trong cuộc sống.

NỐI LẠI…TÌNH XƯA

Ngày
từng ngày anh vẫn luôn nhìn thấy
Em bên ấy…vẫn thui thủi một mình
Anh muốn hỏi…nhưng rồi lại lặng thinh
Bởi chưa rõ được ý tình…thật vậy
Chiều
từng chiều…anh nhìn sang bên ấy
Lại thấy em…đôi mắt đỏ lệ rưng
Chân đến ngõ…nhưng sao lại ngập ngừng
Muốn ghé thăm nhưng lại dừng quay bước
Anh
Nhớ mãi…những kỷ niệm ngày trước
Ta đã từng hẹn ước…chuyện phu thê
Nhưng phận số ta…chẳng chung lối về
Mình không thể thỏa những gì mong ước
Rồi
Năm tháng…giữa dòng đời xuôi ngược
Hai đứa mình mỗi bước…lối đi riêng
Em an phận là ván…đã đóng thuyền
Đường tình duyên xem như có bến đỗ
Anh
Cũng vậy….ngỡ chẳng còn giông tố
Ngỡ an bề chẳng còn phải…khổ đau
Nhưng tình đời…ai biết trước được đâu
Hai chúng ta như ban đầu…vẫn thế
Ôi tình duyên anh với em…thật tệ
Niềm hạnh phúc sao chẳng thể an bài
Ông trời như…muốn thử thách cả hai
Sao mình mãi hoài đắng cay…ngang trái
Để
hôm nay…hai chúng ta gặp lại
Há chẳng phải là duyên nợ ba sinh
Bao năm qua…mãi lận đận duyên tình
Nay lại gặp…trong cảnh tình dang dở
Nếu
Đúng như…đó là duyên là nợ
Bao tháng năm cách trở…nay tìm về
Chúng ta như qua rồi…những cơn mê
Sao chẳng thể…nối lại đường tình cũ
Hai đứa
Như…vừa trải qua giấc ngủ
Giấc ngủ dài với ác mộng…ái tình
Giờ bừng tĩnh…mọi thứ lại hồi sinh
Anh quyết định thử vận mình…lần nũa
Vậy
Cuối cùng…ta cũng trọn lời hứa
Dẫu phận số có ngăn nửa… thời gian
Nhưng bao lời mình hứa hẹn…đá vàng
Đã mang anh với em…cùng nối lại.!

SẮC MÀU THÁNG BA

Tháng ba đang về yêu quá tháng ba ơi
Hoa gạo nở tung lên trời toàn lửa
Cánh xoan tím bâng khuâng rơi xuống ngõ
Tháng ba bồng bềnh, tháng ba gọi tình yêu
Tháng ba về rồi say biết bao nhiêu
Cứ xao xuyến như phải lòng hoa gạo
Gen với hoa bưởi gửi hương thầm nũng nịu
Để nồng nàn để say đắm tháng ba ơi.

ĐÊM LẠNH

Ngoài trời mưa gió lạnh căm
Nhiệt độ hạ thấp âm thầm mình ta
Bóng đêm là bạn với ta
Hai kẻ đơn lạnh người xa tình tàn
Giữa đêm ngồi ngẫm bản thân
Nếu giờ khuất núi đời trần ai vương
Cuộc đời chẳng có yêu thương
Độc đơn lạc lõng giữa đường với đêm
Không còn thấy cảnh êm đềm
An vui cười nói bên thềm thuở nao
Đời ta chẳng biết thế nào
Lên voi xuống chó lâm vào mới hay
Làm sao cho hết đêm nay
Làm sao cho hết cảnh này hỡi tôi..?

THÔI CHÀO NHÉ !

Thôi chào nhé! Từ nay cách biệt rồi !
Cõi Ta bà ngang trái khép tình tôi
Bước vào đời bao phủ phàng ngập lối
Để hôm nay tôi nhẹ gánh cuộc đời
Thôi chào nhé! Những vấn vương thơ mộng
Hết lụy sầu thao thức những đêm thâu
Mái đầu xanh nay đã hết úa nhàu
Vì cứ mãi đắm chìm trong biển ái.
Thôi chào nhé ! Đời của tôi mãi mãi
Nương PHẬT ĐÀI quên khổ ải trần gian
Lòng của tôi theo kinh kệ khói nhang
Nghe tiêng chuông thư thái gió trăng ngàn.
Thôi chào nhé ! Mặc kệ đời quên lãng
Tâm bình an nghe tiếng mõ hàng ngày
Tâm thanh tịnh trong PHẬT ĐƯỜNG nhân ái
Gieo duyên khởi tâm từ bi tự tại
Thôi chào nhé ! Những cuộc tình ân ái
Khép từ đây tôi trãi rộng tấm lòng
Cầu hạnh phúc cho hàng triệu người mong
Sống an lành nở hoa đời tươi đẹp.

NÓI VỚI EM

Anh không biết từ bao giờ em ạ
Trái tim anh sao nó lạ vô cùng
Nghĩ đến em là nó đập lung tung
Như nhảy múa ở bên trong lồng ngực
Có những khi.. cả đêm nằm thao thức
Chỉ mơ về ngày hạnh phúc đôi ta
Lòng anh mong sớm kết nụ.. đơm hoa
Để ta được về chung nhà.. chung cửa
Hai chúng ta cùng nhom lại ngọn lửa
Mà một thời.. nó đã tắt trong tim
Đã một thời..nó như đã ngủ quên
Bởi vết thương..của mối tình xưa cũ
Anh và em cay đắng đã nếm đủ
Đã thiệt thòi trong hạnh phúc lứa đôi
Nên anh muốn mình làm lại em ơi
Để những ngày cuối đời luôn nồng ấm.

NGÀY ĐẦY ĐỦ TÌNH YÊU

Xin chào tình yêu của tôi
Khuôn mặt tươi cười của tôi
Bữa sáng vui vẻ của tôi
Điếu thuốc đầu tiên của tôi
Sau khi làm tình hàng giờ
Vẻ đẹp của em phản chiếu trên bức tường phòng anh
Tôi phải tôn trọng tình yêu này
Đừng để con mắt độc ác chạm tới tình yêu của chúng ta
Hoa súng nở rực rỡ
loài hoa thiên liêng của tình yêu
Hoa súng màu hồng và trắng
Tượng đài tình yêu, Hoa súng nữ hoàng xinh đẹp của tôi
Thậm chí không cần nhìn vào mắt bạn
Ngay cả khi bạn không ở bên tôi
Em là tình yêu duy nhất giúp anh sống sót
Với sự ấm áp của bạn trong trái tim tôi…

Thơ về nỗi buồn giấu kín nhớ nhung

Trong thế giới của từng dòng thơ, có những cung bậc cảm xúc thầm lặng, như là những nỗi buồn giấu kín nhớ nhung, lặng lẽ đọng lại trong tâm hồn của con người. Dưới ánh sáng lung linh của trăng, tôi bước vào một không gian tĩnh lặng, nơi mà từng từ ngữ như là những hòn đá quý, phản chiếu ánh sáng lên những kí ức buồn.

Thơ về nỗi buồn giấu kín nhớ nhung là một cuộc hành trình vào sâu thẳm của tâm trí, nơi mà mỗi câu thơ là một góc khuất của tâm hồn, đọng lại những cảm xúc khó tả. Những lời thơ là những dấu vết của quá khứ, làm cho trái tim tan chảy trong biển cảm xúc.

Trong từng từng ngôn từ, tôi cảm nhận được sự hiu quạnh và sâu lắng của cuộc sống. Thơ về nỗi buồn giấu kín nhớ nhung không chỉ là nỗi đau riêng tư, mà còn là một phần của con đường tìm kiếm sự hiểu biết và bình an trong cuộc sống.

TRĂN TRỞ!

Tôi viết thơ tình tặng cho em
Niềm riêng ở tận đáy con tim
Lời yêu day dứt từng đêm muộn
Môi nồng mộng thắm giấc mơ tiên
Trăn trở đêm dài nhớ về em
Vòng tay hụt hẫng gối chăn êm
Ngoài kia cơn gió buồn… buồn lắm
Tê tái trong lòng… càng buồn thêm..

BÀI THƠ TÌNH GỬI EM

Có những lúc anh buồn lòng tự hỏi
Trái tim em là sỏi, đá hay sao
Là bê tông đã chặn hết lối vào
Hay là một lí do nào không biết
Lời yêu thương anh trao luôn tha thiết
Luôn chân tình..em có biết không em
Anh vẫn luôn dành trọn cả con tim
Gửi đến em..chỉ riêng em thôi đó
Mà sao em không chút lòng bày tỏ
Em coi anh như một kẻ tình si
Em lặng im sao chẳng nói năng gì
Để lòng anh như mang chì, mang sắt
Đã bao lần anh từng rơi nước mắt
Bởi tình anh rõ thật..lại như câm
Nên hằng đêm..anh vẫn cứ âm thầm
Ôm giấc mộng..xuyên qua tầng đá, sỏi.

ƯỚC MƠ CUỘC ĐỜI

Sinh ra làm kiếp con người
Khi còn bé dại, tiếng cười hồn nhiên
Đẹp sao lứa tuổi thần tiên
Gấp con thuyền giấy, thả niềm ước mơ
Đến trường nghe lời thầy cô
Như bầy chim nhỏ chưa lo chuyện đời
Tuổi thơ rộn rã tiếng cười
Thời gian thấm thoắt đến thời thiếu niên
Bắt đầu biết yêu thiên nhiên
Yêu từng cây cỏ, tiếng chim, bầu trời
Chim Oanh sải cánh vào đời
Cất cao giọng hót, vọng lời yêu thương
Bình minh chiếu rạng nẻo đường
Hòa chung trời đất, đời thường an nhiên.
Thế rồi qua tuổi thiếu niên
Tuổi thanh xuân đến niềm tin dạt dào
Bao nhiêu ước vọng bay cao
Tình yêu ùa đến lúc nào không hay
Tuổi trẻ nhiệt huyết thật đầy
Muốn được cống hiến, dựng xây cuộc đời.
Đại bàng tung cánh giữa trời
Trổ tài thi thố cùng người nhân gian.
Núi cao, vực thẳm, rừng ngàn
Sông sâu, biển cả gian nan không sờn
Một lòng theo Đảng sắt son
Bão giông không ngại, vẹn tròn thủy chung
Cùng nhau dốc sức đồng lòng
Dựng xây đất Việt thành Rồng Á Châu
Muốn cho Tổ Quốc mạnh giầu
Xin đừng tham nhũng là câu sửa mình
Hãy theo gương phật tâm thinh
Quay đầu, tích đức tụng kinh là bờ
Trong tâm có tiếng chuông chùa
Vua còn tu được, nữa là tham quan.
Chỉ cần bớt một phần ngàn
Số tiền tham nhũng, bao dân được nhờ
Ma, Phật cũng bởi do ta
Tâm trong là Phật, dâm tà là ma
Một lời nhắn gửi thiết tha
Mở vòng tay lớn bỏ tà tu tâm

THÁNG BA VỀ

Thời gian ơi sao trôi nhanh quá
Tháng ba về cây lá tươi xanh
Sương mai còn đọng trên cành
Nắng vàng rực rỡ long lanh đầu mùa.
Hoa cùng bướm nô đùa vui vẻ
Gió lả lơi nhẹ nhẹ đưa hương
Có cô gái trẻ bên đương
Mắt đen sóng sánh, má hường đợi ai.
Dáng em đẹp trang đài tha thướt
Tóc bồng bềnh đen mượt xõa vai
Cho lòng anh phút đắm say
Trái tim xao xuyến hình ai quyện vào.
Anh rất muốn gửi trao tất cả
Lời yêu thương cho thỏa ước mong
Môi xinh gắn nụ hôn nồng
Ôm em thật chặt trong vòng tay anh.
Hoa gạo đã đỏ cành đón nắng
Hòa cùng màu áo trắng em mang
Lòng vui phới phới ngập tràn
Hương đồng gió nội mênh mang lối về.
Anh sẽ giữ lời thề hẹn ước
Mãi bên em sánh bước bên nhau
Tháng ba xoan tím rực màu
Hương đưa ngan ngát đượm câu ân tình.

LỐI ĐI NÀO CHO TA

Sáng dậy ra..nghe trong lòng hoang hoải
Lại một ngày..bươn trải với cuộc đời
Nào dám mong..cuộc sống thật thảnh thơi
Chỉ mong sao..trời ban cho sức khỏe
Mãi giữ vững..tinh thần luôn mạnh mẽ
Để vượt qua..ngã rẽ của cuộc đời
Không gục ngã..những lúc thấy chơi vơi
Vì thực tế..đời đâu như ta muốn
Chiếc thuyền con..giữa bão giông gió cuộn
Sóng dập vùi..có chìm xuống đáy sông
Lối đi nào..cho ta niềm hy vọng
Để nhẹ lòng..vơi bớt nỗi sầu không
Sống an vui.. tự tại và thong dong
Không ưu phiền..lòng mình không vướng bận
Giữa cuộc đời..hơn thua và thù hận
Chẳng biết buồn.. và hờn giận vì ai.

ĐÊM BUỒN GỞI NHỚ…

Yêu một người mà chẳng được gần nhau
Hoài xa cách…làm sao không thấy nhớ…
Người phương kia kẻ phương này cách trở
Nhớ nhau nhiều cũng chỉ nhớ mà thôi
Gởi cho nhau những cảm xúc bồi hồi
Bằng tin nhắn bằng đôi bài thơ tặng
Nhờ Thơ chở tình yêu trong thầm lặng
Những nhớ thương xa vắng trĩu bên lòng
Hai phương trời bên nhớ với bên mong
Ngoài như tỉnh mà trong luôn bối rối
Luôn mong ước cùng cho nhau cơ hội
Về bên nhau kết nối chuyện đôi tim
Có đôi khi đôi mắt dõi trong tìm
Nơi xa khuất nén ghìm đi thương nhớ
Đêm trở giấc…tiếng lá rơi cứ ngỡ…
Chân người về làm vỡ lá khô rơi..!
Nhưng dấu yêu vẫn mãi cách bên trời
Cho thương nhớ ánh ngời lên trong mắt
Và cứ thế đêm từng đêm góp nhặt…
Nhớ và thương kết chặt giữ riêng mình…
Trong đêm buồn sao cũng nhớ lung linh..!

Thơ về nỗi buồn giấu kín trong lòng

Trong vũ trụ của từng câu thơ, tồn tại một thế giới tĩnh lặng, nơi mà thơ về nỗi buồn giấu kín trong lòng là ngôn ngữ của tâm hồn. Dưới ánh sáng mờ ảo của đèn, tôi lặng lẽ ngồi trước trang giấy trống, những dòng thơ như là những dấu vết của trái tim tan vỡ.

Thơ về nỗi buồn giấu kín trong lòng là một hành trình sâu sắc vào tâm trí, nơi mà cảm xúc chưa được bày tỏ hoàn toàn, nhưng lại hiện diện rõ ràng trong từng từ ngữ, từng câu thơ. Những dòng thơ như là những dòng suối mềm mại, tràn ngập cảm xúc và ý nghĩa.

Trong từng từng ngôn từ, tôi tìm thấy sự hiểu biết và đồng cảm với những người đã từng trải qua cảm giác tương tự. Thơ về nỗi buồn giấu kín trong lòng không chỉ là sự thể hiện của một tâm trạng, mà còn là một lối thoát cho trái tim bị giam giữ trong vòng xoáy của nỗi buồn.

TÂM SỰ VỚI EM

Ừ chúng mình giờ độ tuổi năm mươi
Anh cô đơn..em cũng buồn cũng tủi
Lối đi về chỉ một mình lủi thủi
Nên trong lòng không có được niềm vui
Nên bây giờ anh muốn hỏi chút thôi
Em có thể cùng anh về chung lối
Để chúng mình được bên nhau sớm tối
Lúc tuổi già..cùng chăm sóc lẫn nhau
Có tuổi rồi nhiều lúc ốm..khi đau
Sống cô đơn lại càng buồn em nhỉ
Em nói đi..nếu như là có thể
Em hãy về.. mình cùng sống bên nhau
Hai trái tim lại tươi thắm sắc màu
Cho vơi bớt những nỗi đau trong dạ
Dù năm mươi nhưng không làm sao cả
Mình vẫn yêu..vẫn có thể chung đường.

ĐỪNG ĐI EM NHÉ!

Em đi buồn lắm em ơi!
Hoàng hôn nhạt nắng nhìn trời ngẩn ngơ
Nửa hồn nhung nhớ đợi chờ
Nửa hồn vương vấn vần thơ héo sầu
Em đi trời đổ mưa ngâu
Còn đâu nguyện ước cau trầu thắm vôi
Tình yêu tan vỡ bồi hồi
Thả trôi giấc mộng kết đôi với nàng
Em đi tìm chốn giàu sang
Để anh buồn tủi ngỡ ngàng làm sao
Về đâu em hỡi chốn nào
Hết rồi kết nối ngọt ngào duyên tơ
Em đi lặng lẽ bất ngờ
Bóng hình in dấu tuổi thơ đong đầy
Vẫn còn hương phấn đâu đây
Khó quên kỉ niệm những ngày yêu nhau
Đừng đi em nhé tình đầu
Trời cao biển rộng biết đâu mà tìm
Bao giờ thời khắc đứng im
Thân anh mới hết… nổi chìm kiếm em.

Thổn Thức

Anh có về nơi bến Hạ ngày xưa
Tháng ba rồi lưa thưa hoa gạo nở
Kĩ niệm cũ ào về em nức nở
Dấu yêu à! em nát vở trái tim
Nhớ không anh lúc nhỏ ta trốn tìm
Cây gạo củ vẫn im đìm hoa lá
Vậy mà anh đã ra đi. là đã
Quên nơi này và quên cả luôn em
Về đi anh. bài thơ viết gởi kèm
Câu ví dặm lấm lem mùi chờ đợi
Dấu yêu hỡi.sao anh đành quên vội
Lời ước thề rồi có lỗi với em
Em đã chờ qua mấy mùa đông kem
Tháng Ba về. lại xem hoa gạo nở
Tội tình gì duyên đôi ta dang dở
Viết thơ buồn mỗi lần nhớ đến anh

Hạnh Phúc Nơi Đâu

Hạnh phúc là gì… mi ở đâu??
Bôn ba khắp chốn mãi đi tìm..
Lợi , danh , sắc , dục tưởng chừng đủ..
Tuổi trẻ, thanh xuân vội đổi trao…
Quá nữa đời người lạc cõi mê
Chạy theo phù phiếm ở bên ngoài
Ngày nọ vô thường khe khẽ chạm
Giật mình tự hỏi : hạnh phúc đâu????
Gió nhẹ đưa hương mùi cỏ dại
Tách trà sương tỏa ấm vườn khuya
Thôi thì buông bỏ không tìm nữa
Hạnh phúc gọi thẩm… Ta ở đây !!!

EM ĐỪNG NÓI

Em đừng nói anh là người khờ dại
Đang cô đơn sao lại chẳng yêu đi
Tuổi năm mươi đâu đã nhiều nhặn gì
Mà anh ngại.. già còn yêu chi nữa
Không phải anh..không muốn đi bước nữa
Mà thật lòng duyên nợ chửa đến nơi
Thì anh đây vẫn phải sống ngậm ngùi
Để chờ đợi một ngày mai tươi sáng
Anh đâu muốn chôn mình trong ngày tháng
Sống cô đơn.. ôm tủi phận riêng mình
Mà cũng mong có hạnh phúc gia đình
Có người thương ở bên cùng bầu bạn
Để không phải viết những dòng tâm trạng
Không còn buồn.. cho ngày tháng vui thêm
Nhưng vì đời..kiếp bạc..chẳng nợ duyên
Nên âm thầm ôm nỗi buồn như thế.

Dang Dở Tháng Ba

Chang chang cái nắng tháng ba
Đầu làng cây gạo đỏ hoa chói ngời
Dòng sông con nước đầy vơi
Lời ai bên ấy à ơi não lòng
Thuở xưa chẳng biết cho xong
Đêm ngày mong bén tơ hồng sánh duyên
Tình chung chưa thỏa ước nguyền
Thuyền xa bến đổ mấy niên tái hồi ?
Thương mình một kiếp mây trôi
Thương người ôm cả một trời tháng ba !!!

Xem Lán

người kia người chẳng biết gì
Mà ta cứ tự đi quỳ đất cao
Mỗi khi gió thổi lao xao
Làm ta thức dậy xem sao tối trời
Xem từ những ánh sao rơi
Xem ra cành lá thấy rơi rì rào
Xem từ những chỗ đất cao
Rồi sau xem tiếp cái hào khi xưa
Bất chợt lại gặp trời mưa
Thân ta lại biết chui vừa vào che

Thơ về nỗi buồn giấu kín không chỉ là một dòng chảy cảm xúc, mà còn là một cánh cửa mở ra những cung bậc tâm trạng của con người. Trong từng dòng thơ, ta tìm thấy những góc khuất của tâm hồn, nơi mà nỗi buồn giấu kín được thổ lộ một cách tinh tế và sâu sắc.

Dưới ánh sáng của từng ngôi sao, những dòng thơ là một lời tâm sự, là một dấu vết của quá khứ, nhưng cũng là nguồn động viên và hy vọng cho tương lai. Thơ về nỗi buồn giấu kín là một lối thoát, một phương tiện để ta tìm thấy sự an ủi và ý nghĩa trong cuộc sống.

Trong từng từng ngôn từ, ta cảm nhận được sự đồng cảm và sự kết nối với những người đã từng trải qua cảm giác tương tự. Thơ về nỗi buồn giấu kín không chỉ là nỗi đau riêng tư, mà còn là một phần của cuộc hành trình tìm kiếm sự bình yên và hiểu biết.

Thơ Hay -