Chùm thơ tặng mẹ chồng hay nói thay tiếng lòng của nàng dâu thảo

Thơ tặng mẹ chồng, những vần thơ hay, tình cảm nói thay tiếng lòng của những nàng dâu thảo. Quan hệ mẹ chồng – nàng dâu cũng tốn khá nhiều bút mực của các nhà văn, nhà thơ. Bên cạnh những mâu thuẫn cố hữu, những xích mích quan hệ không được mấy tốt đẹp là những tình cảm khá cảm động.

Nhiều nàng xem mẹ chồng như những người mẹ thứ hai của mình: yêu quý, trân trọng. Và các mẹ chồng cũng xem con dâu của mình như những người con cái trong gia đình: tận tình dạy bảo, chăm sóc, yêu thương.

Nội Dung Chính

Chọn lọc những thơ tặng mẹ chồng hay nhất

Sau đây gocbao. com đã tổng hợp giúp bạn những thơ tặng mẹ chồng hay nhất. Dành thời gian để chia sẻ và cảm nhận bạn nhé !

Tạ ơn mẹ chồng

Cảm tạ đất trời đã cho con làm con dâu của mẹ suốt đời
Ban tặng thêm một gia đình để con thương yêu như ruột thịt
Được về nhà véo von nếu vui và nằm thiếp đi khi mệt
An tâm vì có mẹ cha cạnh bên chở che năm tháng đầu đời

Tưởng chỉ có máu mủ mới là gia đình thôi
Nhờ mẹ bảo ban mới hay tình yêu chân thành làm chúng ta gắn bó
Mẹ dạy con biết hiếu hạnh biết tảo tần làm dâu làm vợ
Biết lớn khôn từ đây không sống ích kỷ mỗi riêng mình

Cảm ơn đã sinh thành và dạy bảo anh
Người đàn ông sẽ cùng con kinh qua bình yên giông tố
Người ấp ôm khi con âu lo vội vã trở về khi con nhớ
Sớt chia khổ đau san sẻ cay đắng phận số kiếp người

Lấy chồng rồi tưởng sẽ nặng gánh mà trời đất ơi con vui
Mỗi ngày trôi qua thấy mình trưởng thành mặn mà quá đỗi
Ngày xưa vô tâm về khuya mặc mẹ cha ngồi đợi
Nay biết xót xa thương bữa cơm mẹ chiu chắt ra ngóng vào chờ

Có thêm mẹ thêm cha đời bỗng nên thơ
Hệt như thuyền nan tìm thêm được bãi bờ neo đậu
Vững chãi đời người vì có thêm bát cơm mẹ nấu
Chiều chuộng tính trẻ con khi da diết nhớ cha mẹ bên nhà

Tạ ơn trời đã rộng phước ban cho con mẹ cha
Tổ ấm không đơn độc mỗi hai vợ chồng chèo chống
Cuộc đời như biển trời ngút ngàn gió lộng
Có mẹ cha dõi theo chúng con vững dạ bước ra đời

Tưởng đời người chỉ cần một cha một mẹ thôi
Ai ngờ làm dâu của mẹ rồi mới biết
Đời người con gái phúc phần hơn hết
Là có mẹ chồng yêu thương hệt máu mủ ruột rà

Tạ ơn những ngày bình an đang qua
Bên gia đình thứ hai con có được!

Mãi là người thứ hai

Phan Thị Vĩnh Hà

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con, anh ấy là của mẹ
Anh đã quen con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy chỉ yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn mưa mỏng manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỷ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người thứ hai
Anh ấy có thể yêu con suốt cả cuộc đời
Nhưng có thể chia tay con, sau ngày mai có thể
Dù có mãi được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người thứ hai.

Mẹ chồng tôi

Mẹ là mẹ của chồng tôi
Sớm hôm tất bật lo toan đủ điều
Lo cho cuộc sống gia đình
Nuôi con ăn học nên người thành thân
Thanh Chung – Tình – Hiếu – Thảo – Hiền
Các con của mẹ đều hiền đều ngoan
Trong nhà “Tứ đại đồng đường”
Vui tươi, hạnh phúc, ấm êm trong ngoài
Mẹ chồng trăm tuổi “trọng, chiều”
Với chồng kính trọng, một niềm sắt son
Yêu con, trọng rể, thương dâu
Khôi – Khoa – Hân – Nghĩa – Huyền – Phong cháu bà
Khôi – Khoa anh ở gần bà
Bà chăm, bà bế, cận kề kế bên
Em Hân – Huyền – Nghĩa – Với Phong
Kẻ Nam, người Bắc nhưng bà đều thương
Có năm mẹ chạy ba miền
Lo các dâu được: “Mẹ tròn, con vuông”
Phận là dâu trưởng trong nhà
Công lên, việc xuống mẹ đều đến tay
Tinh thần, trách nhiệm, yêu thương
Khắp nơi tề tựu anh em sum vầy
Bao dung, rộng lượng, tân thời
Chăm lo vun đắp mẹ trồng cây nhân
Mẹ là mẹ của chúng con
Yêu thương, kính trọng, suốt đời mẹ ơi!

Mẹ chồng – Nàng Dâu

(Tác giả: Mai Xuân)

Mẹ chồng chẳng sinh ra ta

Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau

Mẹ chồng cũng từng làm dâu

Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà

Giờ đây mẹ tuổi đã già

Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân

Thương con mẹ sống tảo tần

Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì

Sức khỏe ngày một yếu đi

Nhiều khi lẩn thẩn… nói gì còn quên

Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền

Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi

Áo, cơm đã có con rồi

Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta

Mai sau rồi con cũng già

Cũng mong con cháu thương bà, thương ông

Rồi con cũng làm mẹ chồng

Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con

Tuổi tác… rồi cũng mỏi mòn

Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu

Con trai mẹ vốn cưng chiều

Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên

“Con ơi, chớ có muộn phiền

Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang ”

Dạ, thưa với mẹ dịu dàng

Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan

Đóng cửa xử chồng đàng hoàng

Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa!

Chồng biết vợ chẳng phải vừa

Từ sau lễ phép….dạ, thưa vợ hiền

Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên

Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền: Nam mô!

Mẹ chồng tôi (Tác giả: Thoa Nguyễn)

Mẹ ơi vất vả đã nhiều

Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn

Nhà ta khó miếng ăn nào đủ

Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương

Cha thì bệnh yếu trên giường

Một thân Mẹ phải gió sương việc đồng

Làm dâu mới con không hiểu việc

Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu

Bảo ban từ thủa ban đầu

Động viên tâm sự những câu ân tình

Con nhớ mãi bình minh buổi ấy

Về nhà ta :thấy vậy thầm chê

Nghĩ mình sẽ khổ ê chề

Vì lo gian khó cảnh quê lại nghèo

Nhưng con đã đi theo tiếng gọi

Của tình yêu bỏ thói xa hoa

Niềm vui nay đã vỡ oà

Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời

Ôi hạnh phúc !Mẹ ơi đã hiểu

Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm

Nhưng tình cảm sáng như rằm

Gia đình yên ấm,mình chăm sợ gì

Giờ năm tháng sầu bi đã bớt

Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng

Cần chi “Hộ đối môn đăng”

Nghèo mà tình có,con hằng ước ao

Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm

Cả cuộc đời nào dám sai lời

Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi

Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ…

Mẹ chồng nàng dâu

(Tác giả: Thầy giáo Hải)

Nhà có hai người đàn bà,

Lớn tuổi tức mẹ, trẻ là nàng dâu.

Bình yên, vui vẻ lúc đầu,

Sống chung ở chạ về lâu sinh phiền.

Lí do phần nhỏ vì tiền,

Phần nàng dâu cũng chẳng “hiền” về sau.

Mẹ chồng ngậm nuối nỗi đau,

Nàng dâu luôn miệng làu bàu, kêu ca.

Ganh việc với cả mẹ già,

Kể công nuôi dưỡng rồi là lo toan.

Mẹ chồng chẳng trách, chẳng than

Luôn tay từ sáng, ngày tàn mới thôi!

Vì con, vì cháu cả đời,

Mà nàng dâu nói những lời đắng cay.

Công việc nhà cửa hàng ngày,

Nàng dâu đâu biết mẹ thay người hầu.

Bữa cơm mẹ lại ngồi đầu,

Con cái nào có biết đâu: Tủi hờn…

Nàng dâu so thiệt – tính hơn,

Đâu nghĩ cho mẹ công ơn nuôi chồng.

Sinh cháu mẹ bế, mẹ bồng

Thương con mẹ chẳng ở không ngày nào.

Biếu mẹ tính đếm từng hào,

Mẹ lại cho cháu chứ nào để tiêu.

Mẹ già tuổi đã xế chiều,

Công ơn mẹ biết bao nhiêu mà đền.

Cháu nhỏ rồi sẽ lớn lên,

Nàng dâu cũng sẽ về bên tuổi già.

Làm dâu sống tốt, thật thà,

Vừa là phụng dưỡng vừa là dạy con.

Đừng nghĩ lúc sức khoẻ còn,

Mà vênh cái mặt tô son vẽ vời.

Luật nhân quả có trên đời,

Phụ nhân, nhân phụ chưa lời nào sai!

Thơ gửi mẹ

(Tác giả: Rong Rêu)

Con đã chọn cô ấy về làm vợ

Có nghĩa là gắn bó suốt đời con

Dù cuộc đời có phẳng lặng vuông tròn

Hay vất vả đây gian nan thử thách

Nếu có gì sai xin mẹ đừng vội trách

Mà giải bày vợ con hiểu mẹ nghe!

Trước khi con trầu cau đón vợ về

Cũng cúi đầu xin mẹ cha đống ý

Cô ấy về làm dâu đã xa cha mẹ

Chỉ một mình về gánh vác lo toan

Để gia đình ta thêm êm ấm vẹn toàn

Mẹ hãy thương như thương con mẹ nhé!

Cũng phận đàn bà chịu nhiều dâu bể

Cất bước theo chồng là hết tuổi thanh xuân

Mẹ hãy luon dạy bảo ân cần

Những kinh nghiệm của một người đi trước

Cô ấy với con là niềm mơ ước

Là tình yêu, là cả tương lai

Nên đôi lúc cô ấy có gì sai

Mẹ bảo với con, đưng phân bua hơn thiệt

Mẹ cũng đã từng làm dâu nên mẹ biết

Những nỗi buồn khi cất bước sang sông

Lại phải lo cho cuộc sống bên chồng

Khi sin con lại thêm phần vất vả

Con tin mẹ con có tấm lòng cao cả

Sẽ ưng lòng đối tốt với vợ con

Đó là điều con mãi ước mong

Để nhà mình luôn yên bề hạnh phúc

Mẹ chồng – nàng dâu

Tác giả: Thầy giáo Hải

Nhà có hai người đàn bà,
Lớn tuổi tức mẹ, trẻ là nàng dâu.
Bình yên, vui vẻ lúc đầu,
Sống chung ở chạ về lâu sinh phiền.

Lí do phần nhỏ vì tiền,
Phần nàng dâu cũng chẳng “hiền” về sau.
Mẹ chồng ngậm nuối nỗi đau,
Nàng dâu luôn miệng làu bàu, kêu ca.

Ganh việc với cả mẹ già,
Kể công nuôi dưỡng rồi là lo toan.
Mẹ chồng chẳng trách, chẳng than
Luôn tay từ sáng, ngày tàn mới thôi!

Vì con, vì cháu cả đời,
Mà nàng dâu nói những lời đắng cay.
Công việc nhà cửa hàng ngày,
Nàng dâu đâu biết mẹ thay người hầu.

Bữa cơm mẹ lại ngồi đầu,
Con cái nào có biết đâu: Tủi hờn…
Nàng dâu so thiệt – tính hơn,
Đâu nghĩ cho mẹ công ơn nuôi chồng.

Sinh cháu mẹ bế, mẹ bồng
Thương con mẹ chẳng ở không ngày nào.
Biếu mẹ tính đếm từng hào,
Mẹ lại cho cháu chứ nào để tiêu.

Mẹ già tuổi đã xế chiều,
Công ơn mẹ biết bao nhiêu mà đền.
Cháu nhỏ rồi sẽ lớn lên,
Nàng dâu cũng sẽ về bên tuổi già.

Làm dâu sống tốt, thật thà,
Vừa là phụng dưỡng vừa là dạy con.
Đừng nghĩ lúc sức khoẻ còn,
Mà vênh cái mặt tô son vẽ vời.

Luật nhân quả có trên đời,
Phụ nhân, nhân phụ chưa lời nào sai!

Tuyển chọn chùm thơ về mẹ chồng đặc sắc

Những bài thơ về mẹ chồng được chia sẻ rần rần trên mạng xã hội. Những vần thơ bộc lộ cảm xúc, đong đầy tình yêu thương, ca ngợi sự hy sinh, tần tảo của người mẹ đối với chồng, đối với mình trong thời gian làm dâu. Ngay dưới đây, mời bạn cùng đọc và cảm nhận nhé.

Mẹ chồng – Nàng Dâu

(Tác giả: Mai Xuân)

Mẹ chồng chẳng sinh ra ta

Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau

Mẹ chồng cũng từng làm dâu

Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà

Giờ đây mẹ tuổi đã già

Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân

Thương con mẹ sống tảo tần

Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì

Sức khỏe ngày một yếu đi

Nhiều khi lẩn thẩn… nói gì còn quên

Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền

Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi

Áo, cơm đã có con rồi

Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta

Mai sau rồi con cũng già

Cũng mong con cháu thương bà, thương ông

Rồi con cũng làm mẹ chồng

Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con

Tuổi tác… rồi cũng mỏi mòn

Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu

Con trai mẹ vốn cưng chiều

Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên

“Con ơi, chớ có muộn phiền

Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang ”

Dạ, thưa với mẹ dịu dàng

Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan

Đóng cửa xử chồng đàng hoàng

Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa!

Chồng biết vợ chẳng phải vừa

Từ sau lễ phép….dạ, thưa vợ hiền

Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên

Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền: Nam mô!

Mẹ chồng tôi

(Tác giả: Thoa Nguyễn)

Mẹ ơi vất vả đã nhiều

Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn

Nhà ta khó miếng ăn nào đủ

Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương

Cha thì bệnh yếu trên giường

Một thân Mẹ phải gió sương việc đồng

Làm dâu mới con không hiểu việc

Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu

Bảo ban từ thủa ban đầu

Động viên tâm sự những câu ân tình

Con nhớ mãi bình minh buổi ấy

Về nhà ta :thấy vậy thầm chê

Nghĩ mình sẽ khổ ê chề

Vì lo gian khó cảnh quê lại nghèo

Nhưng con đã đi theo tiếng gọi

Của tình yêu bỏ thói xa hoa

Niềm vui nay đã vỡ oà

Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời

Ôi hạnh phúc !Mẹ ơi đã hiểu

Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm

Nhưng tình cảm sáng như rằm

Gia đình yên ấm,mình chăm sợ gì

Giờ năm tháng sầu bi đã bớt

Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng

Cần chi “Hộ đối môn đăng”

Nghèo mà tình có,con hằng ước ao

Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm

Cả cuộc đời nào dám sai lời

Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi

Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ…

Mẹ chồng nàng dâu

(Tác giả: Thầy giáo Hải)

Nhà có hai người đàn bà,

Lớn tuổi tức mẹ, trẻ là nàng dâu.

Bình yên, vui vẻ lúc đầu,

Sống chung ở chạ về lâu sinh phiền.

Lí do phần nhỏ vì tiền,

Phần nàng dâu cũng chẳng “hiền” về sau.

Mẹ chồng ngậm nuối nỗi đau,

Nàng dâu luôn miệng làu bàu, kêu ca.

Ganh việc với cả mẹ già,

Kể công nuôi dưỡng rồi là lo toan.

Mẹ chồng chẳng trách, chẳng than

Luôn tay từ sáng, ngày tàn mới thôi!

Vì con, vì cháu cả đời,

Mà nàng dâu nói những lời đắng cay.

Công việc nhà cửa hàng ngày,

Nàng dâu đâu biết mẹ thay người hầu.

Bữa cơm mẹ lại ngồi đầu,

Con cái nào có biết đâu: Tủi hờn…

Nàng dâu so thiệt – tính hơn,

Đâu nghĩ cho mẹ công ơn nuôi chồng.

Sinh cháu mẹ bế, mẹ bồng

Thương con mẹ chẳng ở không ngày nào.

Biếu mẹ tính đếm từng hào,

Mẹ lại cho cháu chứ nào để tiêu.

Mẹ già tuổi đã xế chiều,

Công ơn mẹ biết bao nhiêu mà đền.

Cháu nhỏ rồi sẽ lớn lên,

Nàng dâu cũng sẽ về bên tuổi già.

Làm dâu sống tốt, thật thà,

Vừa là phụng dưỡng vừa là dạy con.

Đừng nghĩ lúc sức khoẻ còn,

Mà vênh cái mặt tô son vẽ vời.

Luật nhân quả có trên đời,

Phụ nhân, nhân phụ chưa lời nào sai!

Thơ gửi mẹ

(Tác giả: Rong Rêu)

Con đã chọn cô ấy về làm vợ

Có nghĩa là gắn bó suốt đời con

Dù cuộc đời có phẳng lặng vuông tròn

Hay vất vả đây gian nan thử thách

Nếu có gì sai xin mẹ đừng vội trách

Mà giải bày vợ con hiểu mẹ nghe!

Trước khi con trầu cau đón vợ về

Cũng cúi đầu xin mẹ cha đống ý

Cô ấy về làm dâu đã xa cha mẹ

Chỉ một mình về gánh vác lo toan

Để gia đình ta thêm êm ấm vẹn toàn

Mẹ hãy thương như thương con mẹ nhé!

Cũng phận đàn bà chịu nhiều dâu bể

Cất bước theo chồng là hết tuổi thanh xuân

Mẹ hãy luon dạy bảo ân cần

Những kinh nghiệm của một người đi trước

Cô ấy với con là niềm mơ ước

Là tình yêu, là cả tương lai

Nên đôi lúc cô ấy có gì sai

Mẹ bảo với con, đưng phân bua hơn thiệt

Mẹ cũng đã từng làm dâu nên mẹ biết

Những nỗi buồn khi cất bước sang sông

Lại phải lo cho cuộc sống bên chồng

Khi sin con lại thêm phần vất vả

Con tin mẹ con có tấm lòng cao cả

Sẽ ưng lòng đối tốt với vợ con

Đó là điều con mãi ước mong

Để nhà mình luôn yên bề hạnh phúc

Nhớ mẹ chồng

Tác giả: Phong Phạm Thị

Nghe tin đài báo gió mùa đông
Trời lạnh căm căm buốt giá lòng
Con lại ngóng trông về phương Bắc
Lo hoài chân mẹ có đau không ?

Mười mấy năm rồi, mẹ nhớ không ?
Một buổi đầu thu con theo chồng
Xa mẹ, xa quê, xa tất cả
Đường về thăm thẳm núi cùng sông

Xa quê, con nhớ lắm mẹ à
Nhớ công ơn mẹ thật bao la
Chăm chút cháu con từng giấc ngủ
Dạy bảo dâu con biết việc nhà

Con biết giờ đây lưng mẹ còng
Mắt mờ chân chậm, gối mỏi long
Nằng nặc mẹ đòi về quê quán
Để lỡ khuất đi cũng nhẹ lòng.

Một đời của mẹ, mẹ hằng mong
Cháu lớn con khôn thỏa tấm lòng
Tần tảo sớm hôm nuôi con lớn
Lại đến cháu thơ, lo ẵm bồng

Mẹ đã lo toan việc nhà chồng
Thân cò gánh nặng chẳng quản công
Mà vẫn yêu đời, thương con cháu
Chăm làm việc thiện, tích đức công

Con biết làm sao tỏ tấm lòng
Mỗi mùa đông tới lại bâng khuâng
Nhớ quê, nhớ mẹ già đau yếu
Chỉ muốn về ngay để tạ lòng…

Thơ mẹ chồng nàng dâu

Mẹ chồng tôi

Tác giả: Thoa Nguyễn

Mẹ ơi vất vả đã nhiều
Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn

Nhà ta khó miếng ăn nào đủ
Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương
Cha thì bệnh yếu trên giường
Một thân Mẹ phải gió sương việc đồng

Làm dâu mới con không hiểu việc
Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu
Bảo ban từ thủa ban đầu
Động viên tâm sự những câu ân tình

Con nhớ mãi bình minh buổi ấy
Về nhà ta :thấy vậy thầm chê
Nghĩ mình sẽ khổ ê chề
Vì lo gian khó cảnh quê lại nghè

Nhưng con đã đi theo tiếng gọi
Của tình yêu bỏ thói xa hoa
Niềm vui nay đã vỡ oà
Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời

Ôi hạnh phúc !Mẹ ơi đã hiểu
Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm
Nhưng tình cảm sáng như rằm
Gia đình yên ấm,mình chăm sợ gì

Giờ năm tháng sầu bi đã bớt
Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng
Cần chi “Hộ đối môn đăng”
Nghèo mà tình có,con hằng ước ao

Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm
Cả cuộc đời nào dám sai lời
Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi
Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ…/

Trên đây elead.com.vn đã dành tặng bạn chùm thơ tặng mẹ chồng hay nhất. Hi vọng chùm thơ về mẹ chồng này đã nói thay tiếng lòng của nàng dâu thảo. Hãy yêu thương mẹ chồng hết lòng, bạn sẽ được đền đáp lại tình cảm. Và ngược lại, mẹ chồng hãy yêu thương dâu hết lòng, con dâu sẽ đáp lại tình cảm gấp đôi.

Thơ Hay - Tags: