Chia sẻ chùm thơ cuối tuần cô đơn một mình để tìm niềm đồng cảm

Thơ cuối tuần cô đơn một mình, những vần thơ buồn viết trong ngần nước mắt. “Thứ 7 máu chảy về tim”, hai ngày nghỉ cuối tuần không chỉ là khoảng thời gian nghỉ ngơi, lấy lại sức khỏe mà đây là dịp để lứa đôi dành cho nhau, gửi nhau yêu thương sau một tuần dài không có cơ hội bên nhau.

Thế nhưng không phải ai cũng may mắn có được người yêu bên cạnh để gặp gỡ, vui vẻ. Có nhiều bạn, cuối tuần là khoảng thời gian cô đơn, lẻ bóng nhất. Nếu bạn đang cô đơn, hãy trải lòng cùng chùm thơ cuối tuần cô đơn một mình để tìm niềm đồng cảm.

Nội Dung Chính

Thơ cuối tuần cô đơn buồn lẻ bóng

Những bài thơ cuối tuần cô đơn một mình hay nhất xuất hiện mọi nơi trên các trang mạng xã hội. Những ai đang cảm thấy ngày cuối tuần thật cô đơn và buồn chán muốn chia sẻ cảm xúc của mình đến mọi người thì đây chính là một sự lựa chọn thông minh. Hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Lệ tình

Ngày cuối tuần lại thêm gió heo may
Nên nhung nhớ say say huơng tình ảo
Ngày cuối tuần tim ai bao sầu não
Lại mơ màng lảo đảo tựa men say

Ngày cuối tuần buồn lắm có ai hay
Đêm mơ mơ ngày say hương tình mộng
Cuối thu rồi gió heo may lay động
Bão trong lòng… dậy nỗi nhớ…về em…

Ở nơi xa anh nghe nấc bên rèm
Hình bóng em cũng khát thèm hơi ấm
Giọt lệ lòng em dường như đã thấm
Anh nơi này… cũng ngấm lệ… tình em…

Đêm cuối tuần ta vẫn cô đơn

Đêm cuối tuần một mình anh xuống phố
Ánh đèn vàng loang lổ vết thời gian
Họ bên nhau ôi hạnh phúc diệu dàng
Chỉ hai ta đôi đàng trong nỗi nhớ.

Đến bao giờ cho dòng đời thôi nỡ
Trọn bên em không lỡ bước đợi chờ
Đến bao giờ em không còn bên nớ
Anh bên nầy nhớ nhớ mãi nàng thơ.

Ngày cuối tuần

Cuối tuần buồn lắm ai ơi.
Nên em chẳng thể mỉm cười được đâu.
Tâm sầu vần vũ mưa ngâu.
Mùa đông lạnh giá cả câu ân tình.

Sương mờ che lấp bình minh.
Đợi tia nắng tía lung linh rừng già.
Mùa tam giác mạch đơm hoa.
Con chim khách nhỏ la cà rong chơi.

Đầu đường ráng đỏ tả tơi.
Khẳng khiu cành mốc lá rời khỏi cây.
Bàng bạc ở cuối chân mây.
Hình như bông tuyết nở đầy không gian.

Đời hoa đẹp mấy cũng tàn.
Sắc đi còn lại cả ngàn vết nhăn.
Đất đai màu mỡ khô cằn.
Đông qua xuân tới lăn tăn điều gì.

Cuộc đời là một chuyến đi.
Nghĩa tình còn mãi trường kì cùng ta.
Sống vui nhé hỡi người xa.
Mùa đông ấm áp… tim ta có mình.

Chiều cuối tuần

Chiều cuối tuần mình em đứng chơi vơi
Nhìn xa xăm phương trời không định hướng
Lòng ngổn ngang với bao điều mường tượng
Thuở chúng mình còn tay nắm đan tay

Chiều cuối tuần lất phất hạt mưa bay
Lá me rơi con đường mòn xao xát
Người nơi đâu để hồn em mờ nhạt
Giữa phố phường tấp nập bóng người qua

Chiều cuối tuần đâu đó vọng ngân nga
Chuông giáo đường từng hồi vang thánh thót
Mùa dâng hoa chúa hài đồng thương xót
Con dại khờ kẻ ngoại đạo lầm than

Chiều cuối tuần cơn gió thoáng qua ngang
Se se lạnh thắt lòng người lữ thứ
Góc phố nhỏ biết ai kia còn giữ
Kỹ niệm đầu hai đứa đã trót trao

Chiều cuối tuần không hiểu tại vì sao
Tôi nhớ anh …nhớ nao lòng đến thế
Nhưng tôi biết chẳng bao giờ có thể
Bạc mái đầu vẫn mãi mãi cách xa !!!

Ngày cuối tuần

Ngày cuối tuần vần thơ tình em viết
Bao câu mềm vẫn tha thiết chờ trông
Gửi cho anh chút nồng ấm nhớ mong
Anh nhận nhé cho đôi mình bớt nhạt

Ngày cuối tuần mối tình xa khao khát
Mong bên nhau cho ướt át sớm chiều
Cúc họa mi muốn nhắn nhủ đôi điều
Ao ước mãi giấc mơ yêu trẻ lại

Ngày cuối tuần mọi người đang mê mải
Tấm chăn hồng đắp mãi chẳng rời xa
Ở quê nhà anh có thấy thiết tha
Có chợt nhớ người mà anh trông ngóng

Chiều cuối tuần

Chiều cuối tuần cà phê buồn lẳng lặng.
Ngồi một mình bên quán vắng không tên.
lúc này đây ước ai đó đến bên.
Và nói rằng ngừơi sẽ luôn ở cạnh.

Chiều cuối tuần phố vắng buồn thế đấy.
Nhớ tới ngừơi càng chỉ thấy cô đơn.
Giọt cà phê rơi rớt lại nhiều hơn.
Gợi cho thêm một nỗi buồn thấy lạ.

Chiều cuối tuần vương chút nắng mùa hạ.
Mang cho ta nỗi trống vắng đơn côi.
Thời gian vẫn mải miết chẳng ngừng trôi.
Chợt nhớ lại một năm rồi người nhỉ.

Chiều cuối tuần lại mang điều suy nghĩ.
Nhớ ngày xưa vẫn nỗi nhớ miên man.
Dẫu biết rằng chẳng đong đếm thời gian,
Nhưng cứ thấy khát thèm ngày xưa đó.

Chiều cuối tuần bên ly cà phê nhỏ.
Nhìn đường xe nhìn thiên hạ đông vui.
Nhấp cà phê đăng đắng lòng ngậm ngùi.
Như mong chút thời gian đựơc lùi lại…

Cuối tuần mưa bay

Cuối tuần tầm tả mưa bay
Chờ ai hiên vắng khi ngày mới lên
Mặt trời chắc đã ngủ quên
Để sầu đổ ngập đầy trên phố rồi

Một mình lẻ bước đơn côi
Qua vùng kỷ niệm bồi hồi trong tim
Tình qua lặng lẽ im lìm
Yêu thương ngày cũ biết tìm nơi đâu

Sáng nay trời đổ lệ sầu
Mây bay gió cuộn phủ màu âm u
Mới vừa tiễn biệt mưa thu
Mà đông lạnh lẽo buồn như nặng buồn

Cuối tuần hứng giọt mưa tuôn
Sầu chôn trong dạ khơi nguồn mênh mang
Trời đang đổ lệ ngập tràn
Mà sao mi mắt có màn sương giăng.

Ngày cuối tuần

Ngày cuối tuần lang thang Hà Nội phố
Đường Thanh Niên vẫn chừa chỗ em về
Gánh hàng hoa vẫn mộc mạc chân quê
Phố vẫn vui nào chê thu tàn cữ

Nắng giao mùa chen chân cùng thục nữ
Vọng tiếng chuông chùa Trấn Vũ ngân nga
Đã vứt bỏ mọi ưu phiền hôm qua
Ngày gió lộng chỉ là thêm dư vị

Đường Hoàng Thành sánh vai cùng tri kỷ
Gót hài êm cỏ đỡ dưới chân mềm
Bao kỷ niệm chợt thảng thốt dịu êm
Nghe tan chảy bên thềm thu nắng trải

Lại đây anh.. xem tình em điên dại
Đưa bàn tay cứ thừa thãi… em cười
Nắng thu vàng rất ý nhị người ơi
Hãy giữ chặt đừng lơi… ta hò hẹn

Nếu phút chốc chẳng may mình lạc bến
Em vẫn còn đợi mãi … chuyến đò anh.

Ngày cuối tuần

Ngày cuối tuần ta lại ngóng đợi trông
Chờ từng phút sao người không thấy tới
Để lòng này mong hoài trong ngóng đợi
Mối tơ lòng dệt mãi sợi nhớ thương.

Ngày cuối tuần ta mang nỗi vấn vương
Gửi nỗi nhớ về nơi phương trời mộng
Mang yêu thương ngút ngàn trong gió lộng
Chút khẽ khàng với hoài vọng nôn nao.

Ngày cuối tuần ta mong muốn biết bao
Được bên người trao khát khao cháy bỏng
Mơ cùng nhau với biết bao hoài vọng
Xây mối tình trong mộng ước xa xôi.

Ngày cuối tuần với nồng ấm bờ môi
Nuôi hy vọng trôi về nơi xa ấy
Gửi những yêu thương nồng nàn thật vậy
Xây kết duyên vàng dệt ước tương lai.

Thơ cuối tuần buồn một mình có ai thấu hiểu

Thơ cuối tuần buồn, cô đơn, những bài thơ chất chứa tâm trạng. Sau một tuần vùi đầu vào công việc, học tập. Cuối tuần là khoảng thời gian nghỉ ngơi, khoảng thời gian lứa đôi dành cho nhau. Trong khi, trên từng góc phố, hay nơi công viên vắng lặng, từng cặp đôi sánh bước bên nhau, vui vẻ trao gửi yêu thương thì bản thân lại một mình lẻ bóng. Buồn thật nhiều, cô đơn thật nhiều.

Thứ 7 Buồn

(Hồng Quân)

Sáng thứ bảy nắng giật mình thức dậy
Trút oi nồng bỏng giẫy lối Em đi
Hoa phượng buồn đâu muốn nói năng chi
Đành đỏ rực khoe những gì có thể

Tìm Em đâu giữa cuộc đời dâu bể
Cuộc tình mình vẫn thế bởi cách xa
Lũ ve sầu cũng hối hả ngân nga
Đường phố rộng làm lòng ta trống vắng

Anh đi tìm giữa lang thang hạ trắng
Một cuộc tình chát đắng nỗi cô đơn
Cơn gió kia sao mà cũng dỗi hờn
Im ắng quá chẳng mơn man cành phượng

Giữa dòng đời tìm ai cho ta mượn
Một bờ vai để tựa lúc canh khuya
Lau dùm ta dòng nước mắt đầm đìa
Để bù đắp buổi chia ly mùa hạ

Em biết không đường đời thì muôn ngả
Anh quay cuồng trong thật giả bon chen!

Chiều Thứ Bảy

(Huỳnh Minh Nhật)

Chiều thứ bảy phố trở thành hò hẹn
Những nụ cười e ấp sát bên nhau
Có cô gái chừng như đang vội lắm
Chân bước nhanh, tay khẽ vuốt mái đầu

Chiều thứ bảy đường đông như chợ sớm
Người trở về với mái ấm thân thương
Có ông lão dắt vợ già đi dạo
Thủ thỉ hoài cái chuyện thuở phong sương

Chiều thứ bảy giữa những ngã ba đường
Họ đến, đi, họ buồn họ tủi
Những gã đơn phương thư tình chưa gửi
Thuốc lá bay cay khóe mắt hoen sầu

Chiều thứ bảy ôi chiều lạc về đâu?
Giữa tiếng khóc cười, người vui, kẻ khổ
Còn chi nữa mà đời chưa thổ lộ?
Cho ta điên chiều thứ bảy lạc loài…

Chủ Nhật Buồn

(Khiếu Long)

Chủ nhật đến diêm vừa ngún tắt
Dụi vào ngày gió cắt về đêm
Gió hiên chiều yểm gió mềm
Giọt mưa dài quyện để mềm tóc em

Vô ý chọn đúng thềm chủ nhật
Giai điệu buồn gõ thật lòng đau
Tình yêu ruột thắt tím màu
Chỉ còn mong đợi một màu hòa âm

Căn phòng hẹp âm thầm tự kỷ
Chiếc độc bình nhốt kĩ mùi vương
Để buồn lòng mãi vấn vương
Nốt đầu tiên vội bấm vương cung trầm

Không Chủ nhật để không còn nhau nữa
Tượng chúa buồn bên khung cửa mùa thu
Lá hắt hiu tràn ngập phố sương mù
Như những lá thư tình không kỷ niệm

Không Chủ Nhật không còn gì hoài niệm
Sân giáo đường mờ dấu bước em qua
Chiều chợt mưa cho yêu dấu nhạt nhòa
Đưa em về khu phố xưa lần cuối

Không Chủ Nhật quên đi tình đắm đuối
Không loài người còn chỉ có em thôi
Tình yêu nào ứa máu ngọt bờ môi
Hồn lên cao bồng bềnh rồi tan vỡ

Không Chủ Nhật mắt không còn bỡ ngỡ
Trộm nhìn nhau nghe lòng thấy bâng khuâng
Vọng kinh cầu xóa tan dấu ái ân
Lặng cúi đầu hiến dâng lời sám hối

Chủ Nhật Chiều Nay

Giã biệt nhau khi vừa tròn mộng
Xót xa buồn chiều lộng gió hoang
Chủ nhật sầu rớt cánh hoa xoan
Từng cánh mỏng tan vào cõi cội

Nắng mệt nhoài, hoàng hôn vào tối
Hạc chiều hôm mỏi lã cánh gầy
Chuông giáo đường vang vọng đâu đây
Dáng ai khuất hàng cây bóng ngả

Khói xám xịt khoảng trời sương khói
Đường rộn ràng hối hả người qua
Chủ nhật xưa, chủ nhật phôi pha
Cõi ảo mộng mình ta lẻ bước

Người về chốn mười hai bến nước
Đời dập dìu tám nẻo quan san
Ngã ba xưa hương cũ úa tàn
Ta nhung nhớ, riêng mình nhung nhớ!
(Huỳnh Minh Nhật)

Chiều Chủ Nhật

Hà Nội chiều nay thiếu vắng anh
Em nghe lạc lõng giữa Tây thành
Ngậm ngùi hoa sữa bên lối vắng
Hờ hững cành đào gió cuốn quanh
Thành nội chiều xưa có bóng ai
Thả hồn chờ ngọn gió heo may
Bơ vơ đếm bước trong lòng phố
Lơ lửng gót đời – gió vắng mây
(Nguyễn Khánh Chân)

Chiều Mưa Thứ Bảy

Hôm nay chiều thứ bảy
Sao trời đổ mưa buồn?
Ngồi bên khung cửa sổ
Ngắm nhìn thác mưa tuôn

Giọt mưa hay giọt lệ
Làm sao động bờ tre
Bỗng nghe lòng thương nhớ
Thoáng hương xưa hững hờ

Hôm nay chiều thứ bảy
Tôi lặng lẽ đứng nhìn
Mưa lăn trên cửa sổ
Chợt lòng buồn vu vơ

Chiều thứ bảy cuối tuần
Lòng chợt buồn chợt nhớ
Tình yêu thương một thuở
Nay đành sao hững hờ!?

Chiều Thứ Bảy

Chiều thứ Bảy hôm nao ta gặp gỡ
Chung rượu nồng rạng rỡ mắt môi em
Ta phiêu du hòa quyện chén say êm
Cơn mưa đến em bên anh ấm áp

Chiều thứ Bảy nghe dạt dào khúc hát
Ta yêu nhau nào có biết ngày sau
Tình còn đây hay sẽ nhạt phai màu
Trao giây phút mặn nồng đâu nuối tiếc

Bao thứ Bảy cứ trôi qua mải miết
Vòng tay yêu em vẫn mãi mong chờ
Đã xa rồi anh hỡi hãy còn mơ
Anh hãy đến… nơi đây em vẫn đợi!

 Hẹn Hò Chủ Nhật

Chủ nhật sao mà thiếu bóng em
Hắt hiu vạt nắng xế qua thềm
Ngày trôi hờ hững ngày chẳng thắm
Cảnh nhớ quắt quay cảnh buồn thêm
Chếnh choáng hồn ai cùng chén cạn
Miên man dáng ấy gối vai mềm
Tuần qua ngóng lại sao chẳng thấy
Chủ nhật anh chờ… anh với đêm.

 Chủ Nhật Hẹn Hò

Anh hẹn em chiều cuối tuần gặp gỡ
Sẽ cùng nhau dạo quanh các phố phường
Bảy ngày qua trời nhuộm màu nhung nhớ
Để thẫn thờ… hồn cứ mãi tơ vương

Mới tinh mơ em đã choàng thức dậy
Ánh nắng vàng ghé cửa sổ gọi tên
Giàn tigôn hoa mỉm cười tay vẫy
Chủ nhật hồng cho môi mắt thêm duyên

Sáng hôm nay mây trời sao xanh quá
Gió thật hiền vờn hôn mái tóc em
Đôi bím tóc cài nơ xinh xắn lạ
Cứ dỗi hờn sợ gió thổi rối thêm

Chiều đã xuống hoàng hôn đầy bóng lá
Mà dáng anh sao biền biệt nơi nào
Áo lụa hồng giờ pha màu buồn bã
Phút đợi chờ cho nước mắt tuôn mau

Chiều Thứ Bảy

Người ta rộn ràng cười nói râm ran
Bởi hò hẹn, đợi nhau chiều thứ bảy
Không hẹn hò sao xao lòng đến vậy
Ở đằng xa mây trắng trải lan man?

Cũng nơi này tay vin dọc lan can
Nghe tiếng sóng nhắc gì xa xưa nhỉ?
Bây giờ nhớ thương chỉ là mộng mị
Kỷ niệm hôm nao về cứa nhẹ lòng

Con nước dập dềnh bỗng hóa mênh mông
Khi sau lưng xôn xao chiều thứ bảy
Chẳng biết có ánh mắt nào chợt thấy
Bóng một người chìm lặng phía mù khơi?

Ngày cuối tuần sao lãng đãng chơi vơi
Không hò hẹn mà còn đâu hò hẹn
Không hò hẹn đợi chờ chi uất nghẹn
Đợi chờ chi… đâu nữa đợi chờ ai?

Có Một Chiều Thứ Bảy

Chiều thứ Bảy đìu hiu con phố
Hoàng hôn về buông nỗi nhớ xa
Bao lần thứ Bảy trôi qua
Thời gian như chẳng xóa nhòa dấu yêu

Em đợi anh một chiều như thế!
Bao ngọt ngào anh đến bên em
Con đường góc phố dịu êm
Rộn ràng giây phút khi em bên chàng.

Top những bài thơ chúc cuối tuần vui vẻ hay nhất

Tuy là một trong những hành động nhỏ, những lời chúc cho ngày đầu tuần hay những lời yêu thương của ngày cuối tuần vui vẻ nó như một nguồn động lực giúp cho người nhận thêm yêu đời, thêm động lực cho cuộc sống. Cuối tuần đã đến rồi, bạn hãy để qua một bên tất cả những ưu phiền, âu lo của những ngày vừa qua để tận hưởng cuối tuần nhé!

Thơ Vui Cuối Tuần

Ngồi buồn chẳng biết làm chi
Cạp con gà luộc có khi hết buồn
Thằng chồng em nó lên đường
Theo con “gà mái” bên phường tào lao

Em thua em kém đứa nào
Mà sao nó chẳng muốn vào muốn ra?
Cũng bòng cũng bưởi tối đa
Cái gì cũng nổi… ba ba hết tầm

Tại sao nó thích nấu hầm
Con gà bên đó chết bằm tái đen
Còn thua gà chiến của em
Hôm nay em luộc em bem cuối tuần.

Nhậu cuối Tuần

“Máu chảy về tim” mỗi cuối tuần.
Nghe lòng rạo rực kiểu hồi xuân.
Thơ mong người ảo thơ thêm tứ.
Rượu ngóng bạn phây rượu nối vần.

Khoái vị dê hầm chân với cẳng.
Ưng mùi bò lẩu nạm rồi gân.
Bia ken rượu đế xin tuỳ ý.
Một buổi lưu linh tới hợp quần

Cuối Tuần

Thứ bảy cuối tuần rồi Anh có nhớ.
Mình có nhau vào ngày nghĩ cuối tuần.
Tuy chung bước nhưng lòng cứ ngập ngừng.
Hơi lo sợ vì mình không chung hướng.

Đi bên Anh nhưng lòng hơi cô quạnh.
Tại vì mình không là gì của nhau.
Em thầm nhủ tháng ngày mình cố gắng.
Chia buồn vui Em lạ khẻ môi cười.

Đến bên Anh Em ngập ngừng gượng hỏi.
Anh có còn nghĩ gì đến Em không.
Anh lặng thinh mắt nhìn như thầm nói
Lòng Anh đây Em cố gắng hiểu dùm.

Em cũng biết là mình đang đòi hỏi.
Khiến cho Anh hơi bối rối trả lời.
Nhưng Anh ơi trong lòng Em rất muống.

Cuối Tuần Rồi Anh Hãy Đến Bên Em…

Cuối Tuần

Tác Giả: Ngô Túc Thanh

Em ơi nhớ lấy câu này,
Thức đêm là mệt, ban ngày cafe…
Mắt thì sao mãi đỏ hoe…
Sao mà cố thức, tỉ tê …cùng người…

Thôi thì cũng đã thức rồi,
Ráng nay nữa nhé, cuối tuần nghỉ ngơi..
Công việc thì phải xong xuôi…
Nay là cuối tháng, việc thêm bội phần…

Chúc người buổi sáng an lành,
Mang cành hoa thắm, anh dành tặng cưng…
Nhớ nhung …anh biết là Tình…
Đau thương … anh chỉ riêng mình… phần hơn…

Cành hoa kia cũng bình thường….
Thêm nụ cười nhé…thêm tươi lòng người…
Lo việc cho chóng nhanh thôi,
Cuối tuần …em đó….nhớ người quá đi…

Thơ Vui Cuối Tuần

Nắng chiều tà trải phía trời xa
Như dải lụa vàng nhẹ vắt qua
Dãy núi nhấp nhô đang uốn lượn
Dòng suối trong róc rách chảy ra

Hoàng hôn đang từ từ buông sắc
Tím nhạt phủ che xóm quê nhà
Đàn trâu rảo bước theo mấy nhóc
Sáo diều vi vu trong bao la

Một cánh chim bằng nhẹ lướt qua
Cất tiếng gọi đàn nghe thiết tha
Trời đêm cuối hạ xanh trong vắt
Chân trời lấp ló ánh trăng tà

Chiều cuối tuần

Chiều cuối tuần anh đưa em dạo phố
Tà áo hoa lướt thướt gió tung bay
Anh khen em đẹp quá dáng trang đài
Khoan thai bước choàng vai anh tình tứ

Chiều cuối tuần xếp vào ngăn mẫu tự
Xếp văn chương vào ngôn ngữ, nằm yên
Chỉ nụ hôn về lấn áp muộn phiền
Hôn anh nhé, dài triền miên nụ nhớ

Thu khe khẽ bước về thay chân hạ
Tóc em bay man mác sợi tình dài
Bên góc phố ly chè kem thân ái
Bên dòng sông vai sánh ngả bóng chiều

Hoàng hôn rơi lên đôi mắt anh yêu
Nồng nàn ấm tay trong tay hứa hẹn
Thương làm sao đôi mắt xanh bẽn lẽn
Thương làm sao tơ nhả kén lụa hồng

Em mời anh ly rượu nồng hoa cúc
Hương mùa thu vừa chen chúc đó đây
Anh uống cạn thu mơ giọt tình đầy
Yêu em mãi muôn chiều xây tổ ấm

Cuối tuần vui vẻ

Một tách cà phê ngọt ngào
Thay muôn lời chúc lời chào bạn tôi
Nụ cười luôn nở trên môi
Tất cả phiền não nhanh trôi xa đời

Thứ bảy tươi tắn rạng ngời
Việc gì cũng tốt được lời ngợi ca
Tình cảm ấm nồng thiết tha
Cô đơn sẽ hết vì ta bên mình

Các đôi trai gái đượm tình
Đi đâu cũng có bóng hình chung đôi
Tình yêu nồng cháy lên ngôi
Cuối tuần xin chúc bạn tôi ngọt ngào.

Gió Trời Thêm Yêu

Cuối tuần rủ trốn đi xa
Cho quên mệt mỏi la cà khắp nơi
Hưởng thêm chút nắng gió trời
Thoảng mùi hương nhẹ buông rơi cánh mềm
Hoa còn tỏa sắc trong đêm
Sáng nay iểu điệu bên thềm ngát đưa
Nàng Thu ngập nghé như vừa
Gợi lòng chút nhớ tình chưa kịp về.

Trên đây elead.com.vn đã chia sẻ cùng bạn chùm thơ cuối tuần cô đơn, tâm trạng viết trong ngần nước mắt. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng bài viết, bạn thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Hãy tìm niềm vui khác trong cuộc sống bạn nhé ! Hãy mở lòng mình, bạn sẽ thấy vui vẻ hơn đó.

Thơ Hay - Tags: ,