Tổng hợp những bài thơ buồn tâm trạng đêm khuya cô đơn hay nhất

Trong bóng tối của đêm khuya, ánh trăng lạnh lùng soi sáng qua khung cửa sổ, tạo nên bức tranh u tối cho thơ buồn tâm trạng. Dưới bầu không khí yên bình, những dòng thơ như những hòn đá lạc trong biển cảm xúc của tâm trí.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya là cuộc phiêu lưu vào thế giới tâm hồn, nơi mà mỗi từng từ ngữ là một cung bậc của cảm xúc, từ nỗi buồn uất ức đến những hy vọng nhỏ nhoi. Trong cái tĩnh lặng đó, từng câu thơ như những nốt nhạc buồn vang vọng, thấm vào lòng người như một giai điệu u buồn của đêm.

Dưới ngón bút, tâm trạng đêm khuya được thể hiện rõ nét, làm cho không gian trở nên u ám và sâu thẳm. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya không chỉ là nỗi buồn riêng tư, mà còn là sự thổ lộ chân thành và sâu lắng về bản ngã con người.

Nội Dung Chính

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya một mình

Trong đêm khuya tĩnh lặng, khi mọi ngóc ngách của thế giới ngủ say, tâm trạng u buồn thường hiện hữu một cách đặc biệt. Một mình, dưới mái nhà êm đềm, tôi ngồi trầm ngâm với những dòng thơ buồn tâm trạng, như là một lối thoát cho những suy tư và cảm xúc chưa được thổ lộ.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya một mình là cuộc hành trình vào đáy lòng, nơi mà mỗi từ, mỗi câu thơ đều là một phần của tâm hồn. Dưới ánh trăng nhẹ nhàng, từng dòng thơ như là những dải sáng soi bóng bước chân u buồn trong cõi tối tăm.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi không cảm thấy cô đơn, mà là một phần của vũ trụ của thơ, nơi mà mỗi người có thể tìm thấy sự kết nối và ý nghĩa. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya một mình không chỉ là nỗi buồn riêng tư, mà còn là một lối thoát cho trái tim đang rối bời.

QUA RỒI MÙA CHIM ÉN XÔN XAO

Có phải chăng tôi là người có tội
Trong tình yêu ai đổ lỗi cho ai
Khúc dạo đầu thì ong bướm đắm say
Khi tàn cuộc good bye I am sorry
Khi còn yêu gọi nhau là Baby
Giờ chia tay gọi gì nghe thậm tệ
Bao chuyện xấu người bắt đầu đem kể
Chuyện tốt lành mặc kệ chẳng quan tâm
Thủa còn yêu lời nhỏ nhẹ thì thầm
Giận nhau rồi lời âm binh chửi lộn
Tình còn thắm như vở kịch vui nhộn
Tình nhạt phai như tuồng cải lương buồn
Tình còn đẹp cứ tươi cười mãi luôn
Tình li biệt lệ tuôn như mưa bão
Lúc đang yêu mùa chim em xôn xao
Giờ hoang phế lao đao sầu cô lẻ.

MEN SAY TÌNH ÁI

#CHÉN …giao bôi buổi đầu năm ấy
#TÌNH …chúng mình đã thấy bén duyên
#AI …đem ánh mắt đen huyền
#CHÚC…tình hai đứa thuyền quyên sau này.
#MÀ…da diết nắm tay thật chặt
#SAY…ái tình ngây ngất tim ta
#ĐỂ…rồi ngày tháng trôi qua
#DUYÊN …nợ bện chặt quyện hoà tri âm.
#THÊM …một năm trồi đâm lộc nẩy
#ĐƯỢM…Cau Trầu nồng cháy khát khao
#MỖI …khi sóng cuộn dâng trào
#NGÀY …đêm mong ước gửi trao cuộc đời.
#THẬT …hạnh phúc tuyệt vời em nhỉ
#VUI …bên nhau chung thuỷ tháng ngày
#CHÉN TÌNH AI CHÚC MÀ SAY
#ĐỂ DUYÊN THÊM ĐƯỢM MỖI NGÀY THẬT VUI.

ĐIỂM CHUNG

Ta từng có những điểm chung
Mê phim, thích nhạc lại cùng hát hay
Mải vui quên cả tháng ngày
Kẻ chìm biển ái, người say men tình
Hẹn cùng thắp lửa ba sinh
Bóng loan kết tóc phượng hình xe tơ
Biết đâu giông tố chực chờ
Bão đời dậy sóng, thuyền mơ lạc đường
Vẫn hoài chung một chữ thương
Chia nhau gặm nhấm đêm trường bấy lâu
Ghép chung hai đám mây sầu
Tạo thành những đợt mưa ngâu trái mùa
Cúi đầu chấp nhận cùng thua
Chịu chung nỗi nhớ cợt đùa tháng năm
Cùng trông về hướng xa xăm
Vàng phai mấy độ? Trăng rằm bao minh?
Cà phê đều uống một mình
Chân trời hai phía, bình minh khác bờ
Mái đầu cùng đã bạc phơ
Điểm chung hai đứa bây giờ… thế thôi!

VỀ LẠI CHỐN XƯA

Tìm về chốn cũ quê xưa
Nơi đây có cả nắng mưa bốn mùa
Có làn gió mát đong đưa
Có con thuyền nhỏ sáng trưa xuôi dòng
Để rồi… mình phải nhớ mong
Người đi xa mãi… sao không trở về
Nhớ từng đường nhỏ thôn quê
Dấu chân in đậm dầm dề mưa rơi
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Trao nhau giờ lại vợi vời cách xa
Vì yêu Tổ quốc quê nhà
Anh xa em lẫn chia xa Mẹ hiền
Tâm tư vương vấn niềm riêng
Dòng sông còn đó…”Anh hiền còn đâu”…
Dù chưa là mối tình đầu
Nhưng lòng ghi mãi nặng sâu nghĩa dày…
Về thăm chốn cũ hôm nay
Gặp bao kỷ niệm tràn đầy thương yêu
Hình anh tươi trẻ hiện theo
Mỉm cười ấm áp bao điều trong em!…

VIẾT GỬI EM

Dù em cười nhưng không thể che khuất
Nỗi u sầu trong đôi mắt của em
Bởi nỗi buồn cứ len lỏi hằng đêm
Và gặm nhấm trái tim em như thế
Ánh mắt em anh nhìn.. anh biết chứ
Đừng tưởng rằng cười thế để anh tin
Em dối lòng.. rằng em sống bình yên
Nhưng thật ra hằng đêm em vẫn khóc
Những quầng thâm hiện lên trên mí mắt
Anh biết mà.. em đã thức nhiều đêm
Thôi em nhé.. anh gửi mấy lời khuyên
Hãy vui vẻ và gắng quên chuyện cũ
Trong cuộc sống mỗi người có một số
Người đi rồi..người ở.. cố tìm vui
Như cây kia lá rụng.. lại đâm chồi
Lại nảy lộc cho đời thêm xanh mãi
Anh vẫn mong một mai anh trở lại
Nụ cười này..đôi mắt ấy thật trong.

Hôm qua tôi viết cho ai

Bài thơ chưa đọc mưa rơi cuối tuần
Nét xuân.cành liễu hết rồi
Mưa xuân rơi rả ngồi buồn viết thơ
Bây giờ đâu nữa còn mơ
Cành đào rã rụng để chờ xuân sau
60 năm đã phải màu gió sương
Người ta má phấn môi hường
Còn mình tần tảo sớm hôm một mình
Các con khôn lớn bình sinh
Có vợ có chồng làm việc nơi xã
Một mình thui thủi vườn nhà
Lương hưu ít ỏi gọi là hộ thân
Vui vẻ tình cảm bốn bên
Bạn bè FB ta nên chia đều
Trái tim bé nhỏ thân yêu
Vẫn chia hai nữa bắc nam một nhà
Vui buồn ta hoạ thơ ca
Chúc cho các bạn dù xa vẫn gần…?

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya đau khổ

Trong hơi thở êm đềm của đêm khuya, tâm trạng u buồn thường trở nên đau khổ hơn bao giờ hết. Dưới bầu trời đầy sao, tôi ngồi một mình, ôm trọn những dòng thơ buồn tâm trạng, như là một lời kể về nỗi đau khổ của tâm hồn.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya đau khổ là cuộc hành trình vào thế giới tối tăm của tâm trí, nơi mà từng từ ngữ là những cung bậc của nỗi đau. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, từng câu thơ là những vết cắt sâu vào trái tim, làm rỉ máu cảm xúc u buồn.

Trong khoảnh khắc đó, tôi không cảm thấy cô đơn, mà là một phần của vũ trụ của thơ, nơi mà mỗi người có thể tìm thấy sự đồng cảm và hiểu biết. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya đau khổ không chỉ là nỗi đau riêng tư, mà còn là một cách để tìm kiếm sự giải thoát và bình an trong lòng.

ANH CÓ BIẾT

Anh có biết đêm qua em mất ngủ
Ngồi một mình đếm tinh tú trên cao
Dõi mắt xem mình thuộc ánh sao nào
Mà lòng lại nhiều xuyến xao thương nhớ
Chẳng tìm ra em thẹn thùng mắc cở
Anh đa tình nên lo sợ mất viễn vong
Hiểu cho em một cô gái má hồng
Yêu rồi đấy nên mới không yên dạ
Em không ép phải cho em tất cả
Nhưng muốn anh đừng kiếm lạ thành quen
Tình em trao không phân biệt sang hèn
Mà thú thật là em ghen lắm đấy
Bằng lời yêu em tỏ bày như vậy
Yêu nhau rồi tránh điều ấy cho em
Còn nếu không thì em sẽ ứ thèm
Em chẳng muốn phải lấm lem tình ái !

HIÊN ĐỜI VẮNG BẬU

Trăng thề vỡ vụn rõ đường khâu
Nửa vắt sông tương thảm địa cầu
Núi níu chân mây người ủ mộng
Tình thành cát bụi mắt rơi châu
Sương viền cõi tục thương đời nhạn
Gió tạt nhân duyên rụng lá trầu
Biển thẳm xa thuyền nung sóng cả
Hiên đời lẻ phận bốn mùa ngâu.

CÓ NGƯỜI!!!

Có người khóc suốt một đời.
Buồn cho số phận trách Trời than thân!
Có người sống đến mãn phần.
Luôn gặp may mắn vạn lần sướng vui.
Có người chua xót ngậm ngùi.
Rủi xui, lỡ vận, nếm mùi tàn hoang …
Có người gặp ách giữa đàng.
Đắng cay, oan trái, bẽ bàng nghiệp duyên.
Có người chịu lắm truân chuyên.
Tai ương, bịnh tật, ưu phiền đeo mang.
Có người xem chuyện thế gian.
Như là vở kịch muôn vàn tréo ngoe!!!

GHẾ NÓNG..

Ngồi chưa kịp ấm đã họa tai
Ghế quan là để người có tài
Đâu dễ cho kẻ đến đục nhai
Nên ghế chẳng thuận mới mọc gai
Tưởng nào quá khứ chôn vùi lấp
Ai ngờ đến lúc cũng lòi đuôi
Chỉ tâm trong sáng không ngại khói
Lửa cháy thế nào vẫn còn ngai

SAU TẤT CẢ MÌNH CHẲNG LÀ GÌ

Trả nhau về cái thuở đó người dưng
Sau mấy năm tưởng chừng mình là một
Sau mấy năm chỉ còn câu thề thốt
Bỗng một ngày người đột ngột rời đi
Trả anh về bên người ấy quyền uy
Tình nghĩa xưa nay còn gì mà giữ
Bên người ta anh đủ đầy mỗi thứ
Thì đâu cần phút do dự đắn đo
Tình yêu đầu nay còn lại tàn tro
Nụ hôn say lần hẹn hò ngào ngọt
Giờ trả lại với câu từ đắng đót
Nợ không tròn duyên bèo bọt đành thôi
Trả anh về bên người mới chung đôi
Biết trách ai khi định rồi phương hướng
Vui nhé anh… mặc nơi em sầu muộn
Cảm ơn người từng chiều chuộng một thời yêu.

NGỒI XEM GIÓ…

Dăm ba cơn gió chợt từ đâu
Vài cơn khe khẽ lướt ngang đầu
Vài cơn dập dìu lau ngọn cỏ
Vài cơn to nhỏ khuấy hồ sâu.
Dăm ba cơn gió có gì đâu
Mạnh đến thế nào cũng qua mau
Có lướt, có lay, hay có khuấy
Cũng chỉ dăm ba… Gợn tăm sầu.
Gió nào có bẻ được bông lau
Cũng chẳng thể rơi tóc trên đầu
Cho dẫu phong ba hay bão táp
Khuấy làm sao nổi… lòng hồ sâu.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya nhớ nhung

Trong bóng tối của đêm khuya, tâm trạng u buồn thường trở nên nhớ nhung hơn. Dưới ánh trăng nhẹ nhàng, tôi ngồi một mình, với những dòng thơ buồn tâm trạng, như là những kỷ niệm đọng lại trong lòng.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya nhớ nhung là cuộc phiêu lưu vào thế giới tinh thần, nơi mà từng từ ngữ là những cung bậc của cảm xúc và kỷ niệm. Dưới bầu trời đầy sao, từng câu thơ như là những dải sáng soi bóng những khoảnh khắc đáng nhớ.

Trong cái lặng lẽ của đêm, tôi không cảm thấy cô đơn, mà là một phần của vũ trụ của những dòng thơ buồn, nơi mà mỗi người có thể tìm thấy sự kết nối và ý nghĩa. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya nhớ nhung không chỉ là sự thể hiện của nỗi buồn riêng tư, mà còn là một cách để tìm lại những kí ức và cảm xúc đáng trân trọng.

THÓI ĐỜI

Thói đời bạc bẽo vô song
Xưa còn nghèo khổ người nhớ đến ta
Nay người nhà cửa xa hoa
Người lại quên mất ân tình khi xưa
Quên luôn số nợ đã vay
Mà ta đã giúp cho người xưa kia
Người ơi sao nỡ đoạn đành
Đánh rơi nhân nghĩa phụ luôn ân tình
Nghĩ mà thấy buồn cho thân
Chỉ vì lỡ tin mất luôn tiền đồ
Thói đời thường lắm chông gai
Lắm người giả dối lắm kẻ đa mưu.

YÊU

Ngày xưa có một anh chàng
Không làm thái tử mơ màng làm sư
Vì thấy nhân loại lừ đừ
Sinh ra đã khổ không từ nghề chi
Vì lòng mang nặng từ bi
Đi tu là khổ nhất nhì
Dù khổ anh vẫn cứ đi
Nghiền ngẫm kiến thức sử thi
Sống đi chết lại mấy thì
Nhưng anh vẫn quyết cứ đi
Rồi anh cảm được đạo thì cứu nhân
Giờ đây nhân loại toàn dân
Nghiền đi ngẫm lại đạo thần của anh
Nhờ vậy thế giới an lành
Đời đời nhân loại ơn anh đời đời

XÓT XA

Nhìn vào mà thấy xót xa
Hậu trường mồng tám tháng ba thế này
Hoa thì vừa mới chao tay
Vứt luôn xe rác trong ngày còn đâu
Tặng quà phải để được lâu
Tặng hoa nói được mấy câu chúc mừng
Thế rồi lại vứt vào thùng
Tốn tiền mua tặng có dùng được đâu

RỒI MỘT NGÀY…

Rồi một ngày ta đành phải chia xa
Mỗi người đi với con đường riêng biệt
Khi chia rời trái tim đau phải biết
Nhưng chọn rồi có níu lại được đâu
Rồi một ngày trong khoảnh khắc nỗi sầu
Bên khung cửa trở lại về ký ức
Cứ ngẩn ngơ thẫn thờ và bất lực
Muốn quên người mà nào có thể quên
Rồi một ngày trên góc phố thân quen
Gặp lại nhau mà chẳng ra tiếng gọi
Một nụ cười một lời chào khó nói
Cứ ngượng ngùng rồi qua mặt lặng thinh
Rồi một ngày cứ nhìn lại chữ tình
Sao quá khứ cứ nghiêng mình tìm tới
Mối tình đầu dù có xa vời vợi
Nhưng trong lòng chắc chẳng thể nào xa…

ANH ĐỪNG NÓI…

Xin anh một tiếng cuối cùng
Lời câu anh nói vào khung cửa lòng
Xin anh đừng nói lời mong
Vì trong anh đó vẫn vòng với ai
Xin anh đừng nói lời dài
Em nghe nhiều quá nặng vai chữ tình
Xin anh một chút lặng thinh
Để em được sống yên bình đời sau
Anh ơi cuộc sống muôn màu
Nhưng anh lại mãi tô nâu suốt ngày
Xin anh hãy bỏ lại ngay
Đừng ra câu nói yêu đầy đớn đau…

GÁI THÁNG GIÊNG

Tháng Giêng cô gái là em
Mẹ sinh em đến luôn kèm màu tươi
Khi ra được sống với đời
Lòng em rộng mở không vơi nỗi sầu
Tháng Giêng em chẳng lo âu
Vì em luôn thấy toàn mầu tuyệt thôi
Ở đây em vẫn luôn rồi
Chờ ai sẽ tới kẹp đôi chữ tình
Tháng giêng lạ lắm thông minh
Dù mưa phùn đến nhưng mình vẫn yêu
Ngoài kia vẫn thật có nhiều
Hải âu tung cánh cả chiều mây xanh
Tháng giêng đẹp tới an lành
Bàn tay được nắm hỏi anh đôi lời
Tháng giêng chẳng có chơi vơi
Và anh yêu chứ với người…Tháng giêng.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya vì ai

Trong bóng tối của đêm khuya, tâm trạng u buồn thường trở nên vì ai đó, một người, một kỷ niệm hay một mất mát. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, tôi ngồi một mình, với những dòng thơ buồn tâm trạng, như là những nỗi lo âu và đau đớn vì ai.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya vì ai là cuộc hành trình vào tâm trí, nơi mà từng từ, từng câu thơ là những giọt nước mắt chảy dài. Dưới bầu trời đầy sao, từng dòng thơ như là những lời thú tội và gọi gìn cho người yêu thương.

Trong cái lặng lẽ của đêm, tôi không cảm thấy cô đơn, mà là một phần của vũ trụ của những dòng thơ buồn, nơi mà mỗi người có thể tìm thấy sự kết nối và hiểu biết. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya vì ai không chỉ là nỗi buồn riêng tư, mà còn là sự thể hiện của tình yêu và hy vọng.

LÁ DIÊU BÔNG

Mùa Xuân thả những tơ tình
Em mười sáu tuổi ngắm mình soi gương
Mùa Xuân dệt những sợi thương
Chân anh lạc lối trong vườn hoa yêu
Em đòi chiếc LÁ BÔNG DIÊU
Anh tìm hái lá bao chiều nhớ nhung
Anh yêu đến tận vô cùng
Lá tình sính lễ qua từng tháng năm
Em thôi cái tuổi trăng rằm
Còn anh lãng phí ngày Xuân…phai hồng
Lá Diêu Bông có hay không???
Hay là chỉ có Hoàng Cầm đặt tên!!!
Lá tình ngớ ngẩn anh tìm
Và ta đánh mất mối duyên lâu rồi!!!
Sao không phải lá Ô Môi
Cũng không phải lá Tơ Trời* hở em???
Để Xuân yêu mãi êm đềm
LÁ DIÊU BÔNG chớ gọi tên lá tình!!!

XUÂN XƯA

Xuân này nhớ xuân xưa
Thời nông nổi yêu nhau
Biết gì trong em có
Đó là Xuân có Anh…
Anh yêu người đến sau
Để vầng trăng úa màu
Anh yêu người đến sau
Quên lời hứa hôm nào
Anh yêu người đến sau
Vội quên mối tình đầu
Anh yêu người đến sau
Trái tim em nhỏ máu
Trong cuộc tình đớn đau
Làm sao em tự hỏi….?…
Để em bớt nỗi đau
Tình anh lúc ban đầu
Thôi thì xem lỡ bước
Giấc mơ hẹn kiếp sau.

CÓ NỖI ĐAU…

Có nỗi đau không đếm được bằng thời gian
Cũng chẳng đếm ra trong những hàng nước mắt
Mà chỉ biết trong những cơn đang dằn vặt
Rồi úp mặt tự nấc mình an ủi thôi
Có những lúc trước gương tự thấy chẳng đơn côi
Ở nơi đó đang rất nhiều kìa bóng tối
Nhớ kỷ niệm sẽ khiến ta đi lạc lối
Rồi đau thương lại khắc khoải thật lâu
Có nỗi đau tự biến thành sẹo rất sâu
Mà đôi khi muốn băng lại vẫn còn vết
Cứ im lặng trong một tâm hồn đang chết
Chỉ mong sao mở mắt dậy sớm ánh bình minh
Có nỗi đau mà khiến ta thật lặng thinh
Một nụ cười sao khó khăn đến như vậy
Nhưng sau mưa trời sẽ là nắng lên nhiều đấy
Ủ rũ lòng mới biết mình cần sống ra sao
Ở cuộc đời nỗi đau bài học thật cao
Có đau đớn mới hiểu đến sự rộng lượng
Có đau đớn mới nhìn ra phương mà hướng
Có đau rồi mới biết yêu mình nhiều hơn.

NẮNG XUÂN

NẮNG XUÂN quấn quýt bước chân người
Rạo rực không gian cảnh đón mời
Yểu điệu Mai vàng, Đào lúng liếng
Tung tăng Trúc biếc, Liễu tươi cười
Nồng nàn mặt đất thêm thơ trẻ
Quyến rũ bầu trời mãi tuổi mươi
Giọt ngọc long lanh Xuân nẩy lộc
Đa tình đến gió cũng trêu ngươi!

TỰ TẠI

Tự tại an nhiên bởi có nghề
Khó khăn chẳng lụy đến thê nhi
Khi buồn thạo rõ nơi cần để
Lúc khổ thông tường chốn phải đi
Thoát bệnh nhờ buông tâm mạn tuởng
Rời mê xả bỏ tánh si vì
Thật thà đối diện không suy diễn
Chánh pháp Tông Thiền lắng hiểu nghe .

EM LÀ GÌ…

Em là gì trong trái tim anh vậy
Câu hỏi đó em khắc mãi trong lòng
Câu trả lời em cứ hoài đợi mong
Mà im ắng không hề biết đáp án
Cuộc đời này có muôn phần kiếp nạn
Sao tình duyên đôi ta vỡ tan tành
Có phải chăng duyên mình vội quá nhanh
Mới chút hồng đã chuyển sang màu bạc
Chắc là vậy tình ta nợ kiếp trước
Nên vừa gặp đã mỉm môi nụ cười
Nhìn vào nhau với ánh mắt thật tươi
Mà cuối cùng lại là sự cay đắng
Em hiểu mà cuộc tình kia vắng lặng
Chắc trong anh em chỉ là người dưng
Bởi tình ta anh đã chọn bước dừng
Thành đôi ngả mỗi người chân lẻ bước…

NÓI YÊU EM

Anh yêu em thật đấy
Câu này nghe quá quen
Những bạn nam hay nói
Ôi sao thật dễ dàng.
Anh yêu em nhiều quá
Anh lo được em chăng?
Hay chỉ là cơn gió
Nói cho vui miệng mình.
Anh ơi nhớ trách nhiệm
Có nói thì phải làm
Có yêu thì hành động
Chứ đừng chỉ nói suông.
Yêu nhau mình trân trọng
Cả hai cùng quan tâm
Cố gắng vun hạnh phúc
Rồi ta sẽ dài lâu.

Thơ buồn tâm trạng đêm khuya không chỉ là những dòng chữ trên giấy, mà còn là những cảm xúc sâu thẳm trong lòng người. Dưới ánh trăng nhạt nhòa, những suy tư u buồn dần trở nên êm đềm, như là một phần của bức tranh đêm dài.

Trong bóng tối ấy, tôi cảm nhận được sự hiu quạnh và yên bình, như là một sự giao hòa giữa đau khổ và bình an. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya không chỉ là nỗi đau riêng tư, mà còn là sự thấu hiểu và lòng biết ơn về cuộc sống.

Và dưới cơn mưa nhẹ rơi, tôi cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn, như là một sự giải thoát từ những gánh nặng của quá khứ. Thơ buồn tâm trạng đêm khuya đã đưa tôi qua những đêm u ám, và giờ đây, nó là nguồn cảm hứng vĩnh cửu cho tâm hồn tôi.

Thơ Hay -