Những bài thơ buồn về đêm cô đơn xót xa nhất dành cho bạn

Trong vũ trụ văn chương, thơ buồn về đêm cô đơn là một cảm xúc sâu lắng và u buồn về sự lẻ loi và trống vắng trong đêm tối. Dưới bầu không khí u ám của đêm, những dòng thơ trở thành những lời than thở của tâm hồn, bày tỏ lòng cô đơn và nhớ nhung.

Hành trình vào thế giới của thơ, ta được chìm đắm trong không gian u tịch và cô đơn, nơi mà từng giọt sương đêm trở thành những giọt lệ buồn của trái tim. Những hình ảnh mờ ảo nhưng đầy ý nghĩa cùng với nhịp điệu nhẹ nhàng tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu lắng và đầy cảm xúc.

Hãy cùng nhau lang thang trong thế giới của thơ, để cảm nhận và hiểu rõ hơn về nỗi đau và trống vắng trong đêm tối.

Nội Dung Chính

Thơ buồn về đêm cô đơn một mình

Trong vũ trụ văn chương, thơ buồn về đêm cô đơn một mình là một biểu hiện sâu lắng về nỗi cô đơn và trống vắng. Dưới bầu không khí u ám của đêm tối, những dòng thơ trở thành những lời than thở của tâm hồn, bày tỏ lòng cô đơn và nhớ nhung.

Hành trình vào thế giới của thơ, ta được chìm đắm trong không gian u tịch và lẻ loi, nơi mà từng bước chân trở thành âm thanh duy nhất vang vọng trong đêm. Những hình ảnh mơ hồ nhưng đầy ý nghĩa cùng với nhịp điệu nhẹ nhàng tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu lắng và đầy cảm xúc.

Hãy cùng nhau lang thang trong thế giới của thơ, để cảm nhận và hiểu rõ hơn về nỗi đau và trống vắng trong đêm tối.

TÌNH XA VẮNG

Tôi ngậm ngùi với mảnh tình xa vắng
Mang tâm hồn một thy sỹ đươm hoa
Gửi lời ca qua câu thơ ước nguyện
Ghém lòng mình tĩnh tại mảnh tình duyên
Dạt dào con sóng vỗ Thuyền lênh đênh
Biển ngoài khơi xa gặm nhắm con tàu
Chẳng hiểu đau thương trái tim rớm máu
Nước biển xanh chữa hết khỏi ưu phiền
Nhạc du dương say đằm thắm lan truyền
Hàng cây phượng xoa dịu bầu ký ức
Giờ nhớ lại bao mộng đẹp yêu thương
Tảo tần sớm hôm thức trọn đêm ngày
Những lời ru êm đềm dãy hàng cây
Cây hoa gạo đang chực mình ngái ngủ
Quyện bên nhau hoa bưởi thơm nức mũi
Dành cho em tình đẹp thuở yêu thương.

EM THỬ NHÉ…

Em thử nhé một lần trên tất cả
Thử buông đi những cảm xúc ưu phiền
Để trở về với giấc ngủ bình yên
Chẳng nhớ nhung những điều gì đã mất
Em thử nhé gói trọn vào và cất
Chỉ vui mình nhìn ngắm những sớm mai
Chẳng gọi nữa tên người đã đi hoài
Chỉ gọi trà nhấp môi khi sớm dậy
Em thử nhé lấy nụ cười che đậy
Một trái tim cứa nghìn vết khổ đau
Nhưng cứ sống với cuộc đời muôn màu
Đau lắm đấy em vẫn cười tươi mãi
Em thử nhé bước tiếp đường chẳng ngại
Chẳng âu sầu chẳng thấy mình cô đơn
Nhìn lên đi vẫn thấy mình còn hơn
Bao người khác đang đêm dài rơi lệ
Em thử đây em sẽ sống và “kệ! “
Người đi rồi dù họ có ra sao
Em sẽ quên để nỗi nhớ không vào
Đêm say giấc chứ không hoài nước mắt.

RŨ SẠCH

Trái tim anh không phải của riêng em,
Dối gạt mình với những lời an ủi,
Để đêm về không ôm niềm buồn tủi,
Nhủ thầm rằng : Chắc anh cũng yêu yêu….
Mối ân tình từ lâu vẫn chắt chiu,
Không biết giữ đến ngày nào đây nữa ?
Hay thời gian trôi đi trong lần lữa,
Chẵng còn gì một tri thức u mê !?
Dốc ngược buồng tim máu đổ hết về,
Bóp vỡ nát từng mảnh tình sót lại,
Thả theo sông chìm sâu vào tận đáy,
Rủ sạch cho rồi món nợ tình yêu !

THỨC GIẤC

Anh giật mình thức giấc lúc nữa đêm,
Cảm thấy lạnh trong lòng thèm hơi ấm,
Nghỉ về em anh càng thương nhớ lắm,
Còn gì hơn bằng một nổi nhớ nhau?
Nhớ như in từ một buổi hôm nào,
Nụ cười buồn trong ước mơ vô vọng,
Giờ đôi ngã hai người hai chiếc bóng,
Một kiếp đời sầu khổ thuở nào nguôi?
Anh vẫn nghe văng vẵng tiếng em cười,
Trái tim anh tìm vào trong giấc ngủ,
Anh gìn giữ những gì trong quá khứ,
Để cùng nhau gầy dựng ở tương lai.

CHỈ CÓ ANH

Anh để lại em với những tang thương,
Người yêu dấu bỏ đi xa diệu vợi,
Tương lai không biết ngày nào sẽ tới ?
Vẫn còn đây vết cắt cũng chưa lành !
Niềm yêu thương trong mộng ước mong manh,
Chỉ có anh làm dịu đi cơn đau nhức,
Chỉ có anh chiếm ngự trong tiềm thức,
Đêm mộng về gặp lại nước mắt rơi !
Người ra đi xa mù tít tận chân trời,
Sóng biển xanh chập chờn cơn sóng vổ,
Làn mây trắng mang về em nổi nhớ,
Nồi niềm đau chất ngất giấc cô đơn !

DANG DỞ

Buổi học về, em đang bước đi nhanh,
Anh theo sau, sợ em dừng ngó lại,
Mái tóc dài ngang lưng anh nhớ mãi,
Tà áo bay nhè nhẹ dưới nắng chiều!
Trong lòng anh ngây ngất nổi niềm yêu,
Tuổi học trò mang thật nhiều ước mộng,
Một gia đình trong mái nhà ấm cúng,
Nụ cười vui và tiếng khóc trẻ thơ!
Anh biết rằng đời nào đâu phải là mơ ?
Tình dang dỡ theo trống trường tan học,
Em u buồn từng đêm dài ngồi khóc,
Còn thân anh lặng lẽ cánh chim trời!

Thơ buồn về đêm cô đơn tình yêu

Trong vũ trụ văn chương, thơ buồn về đêm cô đơn tình yêu là một biểu hiện sâu sắc về nỗi đau và hoài niệm về tình yêu. Dưới ánh sáng mờ ảo của đêm, những dòng thơ trở thành những lời thở dài về nỗi lẻ loi và nhớ nhung.

Hành trình vào thế giới của thơ, ta được chìm đắm trong không gian u tịch và cô đơn, nơi mà từng giọt sương đêm trở thành những giọt lệ buồn của trái tim đang hướng về một tình yêu xa vắng. Những hình ảnh mơ hồ nhưng đầy ý nghĩa cùng với nhịp điệu nhẹ nhàng tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu lắng và đầy cảm xúc.

Hãy cùng nhau lang thang trong thế giới của thơ, để cảm nhận và hiểu rõ hơn về nỗi đau và trống vắng trong đêm tối, khi tình yêu không được đáp lại.

CÓ AI KHÔNG…

Tuổi xế chiều giờ đã tìm đến em
Nhưng trong tim vẫn rạo lên ngọn lửa
Dẫu biết rằng chẳng thể yêu được nữa
Vẫn ngóng đợi một người tới nắm tay
Dù bây giờ da mặt em đã nhày
Chẳng như tuổi đôi mươi người con gái
Mà niềm tin em vẫn đặt chờ mãi
Em tin rằng sẽ có người tới em
Tuổi xế chiều mà thức mãi hàng đêm
Bởi niềm tin tình yêu thời xế muộn
Qua bài thơ em gửi lời tim muốn
Có chàng nào chấp nhận lời yêu không
Yêu cô gái đã đi dài bước đường
Với cuộc đời đau thương đầy vết cứa
Có ai nào sẵn sàng yêu không nữa
Một cô gái tuổi muộn đã đến tìm..

THÁI NGUYÊN VỀ THU…

Vậy là trở lại mùa thu rồi
Một mùa thu về trên đất Thái
Đứng giữa đồi chè hương gió lại
Cành cây xào xạc chè vẫn xanh
Thái Nguyên về thu vẫn luôn lành
Màu sắc hương chè thơm vị đậm
Khiến cho buổi sớm mai luôn thấm
Khi nhấp môi trà và ngắm thu
Bước xuống đường nhỏ vẫn đẹp mà
Một màu sắc chuyển trời thu đến
Vàng cây lá rụng nhìn bẽn lẽn
Nhưng vẫn xanh màu lá chè tươi
Một màu thu đến Thái Nguyên ơi
Cùng nhau lên đó thu búp lại
Đêm về thổn thức mai nhớ mãi
Vị đậm hương chè cùng đất Thái

CHỈ LÀ MƠ

Bỡi vì đâu từ nay chịu khổ sầu?
Thương em quá yêu em người con gái!
Gặp nhau chi? Cuối cuộc đời còn lại?
Tình yêu nầy có còn có gì đâu?
Quay trỡ về từ cái thuỡ ban đầu,
Anh gặp em làm quen trên đường vắng,
Cầm tay em, tỏ bày tình sâu nặng,
Ngỏ lời yêu trong lứa tuổi học trò!
Đêm giật mình, thức dậy viết vần thơ,
Trên trang giấy còn thơm mùi giấy mới!
Giòng mực tím với thiết tha mong đợi,
Lời hồi âm bằng nét chữ của em.
Bài ca dao ngày xưa quá êm đềm,
Đã thắm mãi trong hồn trong ký ức,
Lại trở về trong những đêm thao thức,
Chỉ là mơ! Nên không đến bao giờ!

ANH CHỜ

Nhìn theo sợi tóc em bay,
Nỗi niềm thương nhớ tháng ngày còn đây!
Ôm riêng một mảnh tình nầy ,
Thương người yêu dấu khoảng dài cách xa!
Cùng nhau chôn dấu tình ta ,
Để cho ngấn lệ xót xa khóc thầm!
Gửi người ở chốn xa xăm,
Tình anh giữ vẹn, nỗi lòng quặng đau!
Thương em ôm trọn khối sầu,
Đêm dài không ngủ, nhớ nhau khôn cùng!
Xa xôi nỗi nhớ ngàn trùng,
Em ơi giữ mối tình chung, anh chờ!!!

NỖI NHỚ.

Vần thơ tình anh viết bỗng cong vênh
Sao nỗi nhớ cứ bồng bềnh vậy nhỉ
Lời em nói bên tai thầm thủ thỉ
Đã yêu thì mình luôn nghĩ về nhau
Mà giờ đây trầu thấy nhớ hương cau
Xa cách vẫn một mầu đầy trăn trở
Hay là bởi chúng mình không duyên nợ
Nên câu thơ viết dở mãi chẳng tròn
Gió đêm hè bằng lăng tím héo hon
Mầu hoa ấy chẳng còn như xưa nữa
Hạt sương rơi nỗi buồn vơi một nửa
Ánh đèn khuya heo hắt cửa quên cài
Năm canh sầu sao cứ mãi giằng giai
Hình bóng cũ đọng hoài trong ký ức
Thế là lại một đêm dài thao thức
Anh trông chờ đau nhức cả bờ vai

NGÀY VẮNG EM

Những giờ không em trời vơi nắng
Gió thêm buồn Mây nặng ưu tư
Hoa không thơm Bướm thôi chao lượn
Sóng ngừng trôi Biển nặng cô liêu
Ngày không em ngày sao dài thế
Từng giây trôi đi chậm ngược dòng
Cả không gian như đang ngưng đọng
Đang hướng về tâm điểm nhớ em
Đêm vắng em lòng sao lạnh lẽo
Sương không rơi trăng thôi không mơ
Giữa mênh mông trái tim đơn côi
Nỗi nhớ em thiêu đốt tim tôi
Mau về đi em hãy đến đây
Đến với tôi như chính em thôi
Với đôi môi mọng chín như sim
Cho ta say quên hết ngày dài.

ĐÊM TỐI TẠI GIÓ HAY MÂY

Từ độ đôi mình quen biết nhau
Đến khi lễ nói đặt trầu cau
Rồi thành đám cưới nên chồng vợ
Chỉ mối xe duyên đến bạc đầu…
Tôi đã hết lòng cuộc sống chung
Tròn tâm, trọn ý nguyện trong lòng
Làm sao gầy được vườn cây trái
Tươi tốt, sum sê dưới ánh hồng
Nên chẳng màng chi những nhọc nhằn
Sớm hôm bươn chải, lắm gian nan
Mỏi mê, rã rượi bên lề vắng
Rồi tự nấu nung trước ngập tràn…
Tôi muốn một lần hỏi nhẹ em
Vì sao nằm đó giữa con tim
Bao nhiêu mộng đẹp, bao nhiêu thứ
Chầm chậm vỡ toang, rải rác chìm?
Có phải do đây trước nẻo về
Khó khăn, khốn đốn phủ quanh bề
Khiến cho ngao ngán, dần phai nhạt
Ước hẹn cùng Ai vẹn tiếng thề
Hay bầu bát ngát của năm xưa
Êm ả, du dương thả ngọn lùa
Giờ đã từ từ theo chiếc bóng
Phủ hừng hực nắng đốt ban trưa?
Thuở nào ấm áp dưới trăng sao
Gửi tặng yêu đương, chuỗi ngọt ngào
Nay hóa u buồn thui thủi kẻ
Còn người khô khốc lạc chiêm bao…

Thơ buồn về đêm cô đơn nhớ người

Trong thế giới văn chương, thơ buồn về đêm cô đơn nhớ người là biểu hiện của sự lẻ loi và nỗi nhớ thương về một người đã đi xa. Dưới bầu không khí u ám của đêm tối, những dòng thơ trở thành những lời than thở của tâm hồn, bày tỏ lòng cô đơn và nhớ mong.

Hành trình vào thế giới của thơ, ta được chìm đắm trong không gian u tịch và cô đơn, nơi mỗi giọt sương trở thành những giọt lệ buồn của trái tim. Những hình ảnh mơ hồ nhưng đầy ý nghĩa cùng với nhịp điệu nhẹ nhàng tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu lắng và đầy cảm xúc.

Hãy cùng nhau lang thang trong thế giới của thơ, để cảm nhận và hiểu rõ hơn về nỗi đau và trống vắng trong đêm tối, khi nhớ về người yêu đã ra đi.

GIẤU CHUYỆN TÌNH LẦM LỠ

Bởi vô tình nghe bạn kể người yêu
Dâng cảm xúc thật nhiều rưng rưng lệ
Có gặp cảnh đau lòng trong thực tế
Bị người ta khinh dể mới hiểu nhiều
Ai đâu ngờ duyên phận quá hẩm hiu
Tủi thân gái diễm kiều mà số bạc
Buồn chấp nhận tình duyên mình tan tác
Lòng xót xa phờ phạc mấy đêm trường
Giấu chuyện tình lầm lỡ dạ vấn vương
Bởi yêu họ sai đường nên đau khổ
Giờ tỉnh trí vững tâm không sụp hố
Trái tim ta biểu lộ chớ yếu lòng
Bởi đã từng sống vất vả long đong
Xưa mơ mộng tình nồng khi son trẻ
Ta chối bỏ người thương mình thực tế
Yêu mỗi anh không thể tự dối mình
Tình hai người bay bổng đẹp lung linh
Mơ đám cưới linh đình bên hai họ
Thời xuân sắc đẹp xinh như hoa nở
Mà giờ đây… ta khổ cũng muộn rồi.

THUYỀN VỀ BẾN ĐỢI

tác giả mục đồng
Nắng thu về làn sương mai phủ
Lời hẹn thề ấp ủ bấy lâu
Lời yêu thương nối nhịp cầu
Hương cau thắm đượm cánh trầu về đâu
Dòng sông sâu in hình hai đứa
Lời hẹn thề ai hứa dòng trôi
Người ơi xa có bồi hồi
Hương thu thủa ấy ta ngồi ngắm trăng
Đã mấy rằm sương giăng bến đợi
Lời hẹn xưa vời vợi cách xa
Bến thơ còn lại riêng ta
Thuyền trôi theo gió la đà màn đêm
Giường đệm gấm chẳng êm gối chiếc
Tiếc cho lời hẹn ước hôm nào
Giờ nhìn ngọn gió xôn xao
Đường qua lối cũ ai vào cùng tui
Giọt bùi ngùi những ngày lui tới
Nắng vẫn hồng phơi phới hương bay
Người xa để lại chốn này
Mộng vàng reo khúc trần ai hững hờ
Bao năm tháng bơ vơ đất lạ
Bến đợi xưa nay đã đơm bông
Nắng vàng đan cánh mầu hồng
Người quên lời hứa bến không lối vào
Thuyền đứng giữa sóng trào gió gọi
Nắng hồng ơi dọi nữa làm chi
Gió ơi đừng có thầm thì
Lời thề hẹn ước còn gì mà mong
Bến hồng thắm tình trong hẹn ước
Mùa thu xưa thủa trước còn đâu
Mi ơi chớ đọng giấc sầu
Thuyền tình qua Bến Cầu duyên lỡ làng

HẬN KẺ BẠC TÌNH

Chén rượu chung tình cạn với anh
Không than, chẳng khóc uống chân thành
Vai kề, má áp đêm khuya lạnh
Nói hết lần này lệ chảy quanh
Hãy rót đầy ly uống với tôi
Mai kia dẫu có biệt ly rồi
Cùng nhau nhớ lại đêm trăng sáng
Đắm đuối tình nồng cắn chặt môi
Rót nữa đi nào, uống nữa đi
Say men rượu đắng hận làm gì
Tan rồi giấc mộng tình như ý
Bởi quá yêu người nặng kiếp si
Liêu xiêu bóng đổ bước hai hàng
Dáng ngọc điêu tàn kiếp thú hoang
Có lẽ không duyên tình đứt đoạn
Đơn thân lẻ bóng thấy bàng hoàng
Quán vắng đêm khuya uống một mình
Cung đàn lỡ nhịp vướng sầu bi
Người vui hạnh phúc đầy toan tính
Kẻ hận vì yêu gã bạc tình.

XIN LỖI TÌNH YÊU

Lòng trĩu nặng khi mùa Xuân đang đến
Chuyện tình mình kết bện quá mong manh
Buồn làm sao giấc mộng cũ không thành
Lỗi thề hẹn yêu anh làm bức rức
Nhớ thuở trước gần nhau hồn rạo rực
Giờ xa rồi thổn thức nhói đau tim
Mình có duyên không nợ mãi đi tìm
Đêm khuya vắng ngồi im buồn lặng lẽ
Tuổi vàng ngọc thanh xuân tàn nhanh thế
Cha mẹ già chẳng thể thọ dài lâu
Phận làm con hiếu thảo chỉ cúi đầu
Lấy chồng vội làm dâu miền xa ngái
Em xin lỗi tình yêu mình thất bại
Hình bóng chàng vẫn mãi ngự tim côi
Chờ anh lâu chẳng cưới dạ bồi hồi
Đêm tủi phận đời tôi hoài sóng gió
Ai cũng muốn tương lai mình sáng tỏ
Yêu anh nhiều gắn bó đã từ lâu
Mà tại sao duyên nợ trái ngang sầu
Giờ cách biệt…đi đâu… buồn hiu hắt

SƯỞI ẤM TÌNH MÙA ĐÔNG

Mùa Đông sương phủ núi đồi
Em buồn mắt dõi xa xôi chốn nào
Đêm ngày mòn mỏi xanh xao
Để bao nỗi nhớ cuộn trào tim em
Đông sang gió thổi lay rèm
Tiết trời se lạnh bóng đêm dật dờ
Phố buồn ngồi đợi ngẩn ngơ
Nhớ anh lặng lẽ hằng giờ nhớ thương
Đêm khuya khắc khoải miên trường
Đông về thổn thức vấn vương lòng này
Bên thềm lả tả lá bay
Bầy chim về tổ trời đầy tuyết rơi
Yêu anh chỉ mỗi một người
Mong cầu hạnh phúc để vơi nỗi sầu
Đêm về má đẫm lệ ngâu
Tủi thân nức nở ôm đầu thở than
Chờ anh thương nhớ vô vàn
Hẹn thề chung thủy miên man nỗi lòng
Bao giờ sưởi ấm mùa Đông
Ngày đêm mong ngóng tim hồng ngẩn ngơ
Bóng anh ẩn hiện sương mờ
Lòng buồn nghĩ ngợi lại mơ anh về
Hiền lành mộc mạc chân quê
Tim em chung thủy …. chẳng hề đổi thay.

MƯỢN CHÚT TÌNH AI

Mùa Thu qua Đông lại đến thật rồi
Đêm lặng lẽ đơn côi hình bóng nhỏ
Giờ thiếu hụt tình yêu buồn lắm đó
Lối em về qua ngõ gió mênh mông
Mượn bờ vai ai đó để ấm lòng
Chờ đợi mãi mà không tìm đâu thấy
Sưởi tim ấm khi Đông về run rẩy
Ai dư tình thì hãy mở lòng thôi
Tuổi Xuân qua dạ thổn thức bồi hồi
Chỉ đơn độc mình tôi nằm cay đắng
Đêm thui thủi trên đường về tĩnh lặng
Bao Đông rồi sao chẳng có ai yêu
Người lạ ơi! Xin thấu hiểu một điều
Người con gái thèm yêu ai cảnh ngộ
Lên trang mạng tìm cho mình duyên số
Mỏi mắt chờ đã mấy độ Đông sang
Mượn tình ai khi cô quạnh lỡ làng
Đông lạnh lẽo hoài mang nhiều tâm sự
Đêm thui thủi ra vào buồn lắm chứ
Ôm nỗi sầu thành thử …lệ tuôn rơi.

Thơ buồn về đêm cô đơn mông lung

Trong thế giới văn chương, thơ buồn về đêm cô đơn mông lung là một biểu hiện của sự lẻ loi và trống trải trong bóng đêm. Dưới bầu không khí u ám của đêm tối, những dòng thơ trở thành những lời than thở của tâm hồn, bày tỏ lòng cô đơn và sự hoang mang.

Hành trình vào thế giới của thơ, ta được chìm đắm trong không gian u tịch và mơ hồ, nơi mỗi ánh đèn vàng lịm điểm trên con đường trở thành điểm tựa duy nhất. Những hình ảnh mơ hồ nhưng đầy ý nghĩa cùng với nhịp điệu nhẹ nhàng tạo nên một bức tranh tâm trạng sâu lắng và đầy cảm xúc.

Hãy cùng nhau lang thang trong thế giới của thơ, để cảm nhận và hiểu rõ hơn về nỗi đau và trống vắng trong đêm tối, khi mọi thứ trở nên mông lung và mơ hồ.

NỖI LÒNG XA XỨ

Bỏ xóm làng rời khỏi lũy tre xanh
Giờ thấu hiểu ngọn ngành câu xa xứ
Cay xè mắt ẩn chứa niềm tâm sự
Đêm về khuya lòng cứ hắt hiu sầu
Tựa bọt bèo giữa dòng nước về đâu
Sống làm việc đỏ ngầu hai con mắt
Giữa đô thị phồn hoa đời muôn mặt
Lòng quặn đau se thắt trái tim này
Vì cuộc đời phiêu bạt tựa mây bay
Nơi đất khách mặt mày buồn ủ dột
Xa cha mẹ, người thân và bạn tốt
Bận mưu sinh bồng bột tuổi dại khờ
Đã một thời thơ ấu thích mộng mơ
Ở quê mẹ bao giờ mình cực khổ
Hồi tưởng lại nhà tranh và con ngõ
Hoa bằng lăng tím đỏ rụng đường về
Ôm nỗi lòng xa xứ tủi buồn ghê
Bởi bận rộn tứ bề nay tuổi xế
Thăm quê cũ dù đi về có trễ
Xuân sắp sang… vui vẻ cuối cuộc đời.

ĐIỀU ANH ĐỊNH HỎI

Định hỏi rằng nhỏ có nhớ anh không?
Sao từ chối ngồi đồng buồn lặng lẽ
Chắc em giận đã lâu không gặp nhé
Khó làm em vui vẻ được lúc này
Hạnh phúc là mong nắm chặt bàn tay
Đầu ngả xuống vai gầy nhìn lãng mạn
Cùng tâm sự đêm về khuya tận sáng
Mong tương lai xán lạn sống vui vầy
Định hỏi rằng nhỏ có sợ mai đây
Anh không đến khiến mặt mày ủ dột
Em bực bội làm bao điều không tốt
Hoặc nghĩ suy bồng bột đứng khóc thầm
Đã mấy lần định hỏi mặt trầm ngâm
Bởi vất vả thăng trầm trong cuộc sống
Sợ em khổ anh trả lời bị động
Mong tình yêu bay bổng đẹp rỡ ràng
Định hỏi rằng nhỏ có sợ sang ngang
Muốn hạnh phúc ngập tràn chưa cơ hội
Mong em hiểu yêu anh đừng từ chối
Đừng quay lưng… phản bội mối tình này.

NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ

Ta trở thành đàn bà cũ từ lâu
Đã đổ vỡ tình đầu làm gục ngã
Rơi giọt lệ với xác thân tơi tả
Mắt quầng thâm nhục nhã cuộc đời mình
Trải qua rồi những ngày tháng lung linh
Bao ước mộng cuộc tình rồi sống thử
Đời giông bão chia tay buồn tư lự
Giấu niềm đau quá khứ tủi chạnh lòng
Giờ đâu còn son trẻ cặp mắt trong
Hồn nhiên ngủ căn phòng đêm yên ắng
Sống thoải mái như chiều buông phẳng lặng
Tuổi thanh xuân trong trắng nở nụ cười
Để bây giờ rũ bỏ lệ tuôn rơi
Nhiều mất mát cuộc đời ta nếm đủ
Những đau khổ dập dồn đàn bà cũ
Hận biết bao kẻ phụ bạc nghĩa tình
Ta bây giờ đàn bà cũ không xinh
Cố trang điểm cho mình luôn thùy mị
Đời phận hẩm vô tư chẳng suy nghĩ
Mong gặp ai tri kỷ…nối nhịp cầu.

ĐÔNG VỀ NHỚ MÃI TÌNH XƯA

Thu rời bước nhường Đông về giá lạnh
Giữ lời thề ám ảnh mãi hồn ta
Nhìn mây giăng che kín bóng chiều tà
Trời nổi gió mưa sa buồn dễ sợ
Nhớ quá đỗi lần hôn môi nghẹt thở
Em thẹn thùng mắc cỡ nụ cười duyên
Hồn ngất ngây nhìn đôi mắt nhung huyền
Mơ đám cưới ngày tuyên hôn hai họ
Thèm hơi ấm khi Đông vừa chạm ngõ
Để tình mình thuở đó đẹp lứa đôi
Đêm về khuya thổn thức dạ bồi hồi
Tình hai đứa xa xôi chưa gặp lại
Con đường cũ anh về hồn tê tái
Cơn mưa chiều níu lại ghé quán xưa
Ngồi cô đơn hút thuốc nhớ sao vừa
Mưa bong bóng dây dưa buồn hiu quạnh.

CHO EM MƯỢN BỜ VAI

Em chỉ muốn trên dòng đời xuôi ngược
Có người tình mơ ước giống mình thôi
Để đêm khuya thổn thức dạ bồi hồi
Bước lặng lẽ đôi môi cười thoải mái
Em chỉ mượn bờ vai anh vững chãi
Để lòng mình ấm lại lúc cô đơn
Bởi tình yêu rất sợ cảnh giận hờn
Vết thương nhói buồn hơn khi ly biệt
Đêm giá lạnh cần vòng tay ghì siết
Nụ hôn tình làm tê liệt tim em
Hồn đắm say trong nhục dục khát thèm
Lúc trăng tỏ, sao đêm lung linh sáng
Em cần lắm một mối tình lãng mạn
Sưởi ấm mình chán nản đã từ lâu
Lòng cô đơn buồn khổ mối tình đầu
Đàn bà cũ tim đau chờ hạnh phúc
Em cần nửa đời sau đừng lục đục
Trái tim này diễm phúc được người thương
Quên nỗi đau ngày ấy tủi má hường
Lòng nở rộ vấn vương say duyên mới.

MÙA THU VÀ NỖI NHỚ

Chờ hoài anh ấy đã lâu
Ngẩn ngơ đứng mãi trên cầu ngó sang
Trời thu tháng chín ngỡ ngàng
Lá vàng rơi rụng vỡ tan tim hồng
Người tình cất bước sang sông
Mưa ngâu xóa vết tình nồng năm xưa
Thương anh biết mấy cho vừa
Sao người lặng lẽ đò đưa bến nào
Quên lời hẹn ước hôm nao
Trách người sao nỡ xé rào bay xa
Bởi em tính nết thật thà
Yêu anh đâu dám bước qua nhà nào
Thu về buồn trách trời cao
Lang thang bến cũ lệ trào ướt mi
Cô đơn em biết nói gì
Thôi thì anh chẳng muốn đi chung đò
Thu về lòng thấy co ro
Ước mơ vuột mất thân cò liêu xiêu
Đêm khuya lặng lẽ nhớ nhiều
Ôm hoài nỗi nhớ … buồn hiu một mình.

Thơ buồn về đêm cô đơn không chỉ là một bức tranh của nỗi đau và lẻ loi, mà còn là một lời thổ lộ sâu thẳm về sự hiu quạnh và trống trải. Dưới bóng đêm u ám, những dòng thơ trở thành những giọt nước mắt của trái tim, lặng lẽ rơi vào hư không.

Kết thúc hành trình qua thế giới của thơ, ta không thể không để lại những dòng thơ ấy, như một kỷ niệm về sự cô đơn và nhớ nhung. Dù đêm đã qua, nhưng cảm xúc và tâm trạng trong những dòng thơ vẫn mãi còn đọng lại, làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên sâu lắng và đáng nhớ hơn.

Với thơ buồn về đêm cô đơn, chúng ta được hiểu rõ hơn về bản chất của lòng người, và biết cách trân trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ trong cuộc sống.

Thơ Hay -