Tổng hợp những bài thơ lục bát buồn về tình yêu và nỗi nhớ

Trong dòng thơ lục bát buồn, những ngôn từ mềm mại của ngôn ngữ thường được sắp xếp một cách uyển chuyển để diễn đạt những tâm trạng u buồn, đầy xúc động. Dưới bàn tay tài hoa của nhà thơ, những câu chữ trở thành những dòng suy tư sâu lắng, lồng ghép cảm xúc, những đau thương, nhớ nhung và hy vọng.

Thơ lục bát buồn thường là một dạng thơ với hình thức cố định, nhưng lại chứa đựng biểu cảm phong phú và sâu sắc. Đó là một không gian nghệ thuật để nhà thơ thể hiện những tâm trạng phức tạp của con người, từ nỗi buồn cô đơn, nỗi đau khổ, cho đến những suy tư về ý nghĩa của cuộc sống và tình yêu.

Qua những dòng thơ lục bát buồn, chúng ta có cơ hội khám phá và hiểu sâu hơn về con người và cuộc sống, qua từng cung bậc cảm xúc đan xen.

Nội Dung Chính

Thơ lục bát buồn nhớ nhung

Trong thế giới của thơ lục bát buồn, từng dòng chữ như là những dải mây u ám, mang theo những kỷ niệm buồn vương vấn. Những lời thơ nhớ nhung đưa ta đi vào một hành trình qua những cung bậc cảm xúc tưởng chừng không thể lời giải. Dưới đầu bút tài hoa, những nỗi niềm, những kỷ niệm xưa cũ được tái hiện một cách sống động, khiến lòng người lắng đọng.

Thơ lục bát buồn nhớ nhung không chỉ là những dòng chữ trên giấy, mà là những hồi ức, những tâm trạng chân thành và sâu sắc. Từng câu thơ như là những ngón tay mềm mại vuốt nhẹ qua trái tim, khiến ta hiểu rõ hơn về ý nghĩa của tình yêu và sự mất mát.

MỘT CUỘC TÌNH BUỒN

Đa sầu
Đa cảm
Đã mang một cuộc tình buồn
Em luôn da diết mà tuôn lệ trào
Còn gì đâu
Chẳng nợ nhau
Cuộc tình xưa đã nát nhàu
Ái ân dang dở còn đau đáu hoài
Sao cứ nhớ mãi
Cảm xúc ngày nào
Một lần rồi không quên sao
Cái chi chi ấy thế nào đã hay
Ngày tháng ngày chua xót
Hồn chất ngất đau thương
Phía trước còn cả dặm trường
Chiếu chăn rũ bỏ chán chường hư vô
Đợi chờ dòng máu sớm khô
Ngỡ như thiên thu không tới
Chỉ là bơ vơ tình đời
Bến bờ nào đến cho người lạc an
Thèm khát mãi nên buồn hoang hoải
Tâm đa đoan vụng dại quá mà
Người không còn nhớ đến ta
Mà sao mãi cứ vẫn là tương tư
Ừ! Thì cứ như là đang trả nợ
Ở ngày nào trong một cõi xa xưa
Cuộc đời là một giấc mơ
Phù du hết thảy bơ vơ kiếp người

LỤC BÁT TÌNH THƠ!

Anh không viết được Thơ Đường
Bình dân Lục Bát cho suông sẻ lời
Dẫu em đài các rạng ngời
Cao sang quí phái đang thời còn xuân
Bao người mơ ước nấu nung
Cầm tay em bước tận cùng tương lai
Anh nghèo tay trắng bàn tay
Thương em chỉ biết miệt mài vần thơ
Nhớ em ra ngẩn vào ngơ
Gói tình gom cả ước mơ đong đầy…
Lung linh như giọt sương mai
Ánh bình minh toả rạng ngời cánh hoa
Em xinh hơn cả Hằng Nga
Hơn bầy Tiên nữ ngọc ngà Hoàng cung
Thơ tình anh viết mông lung
Biết đâu em lại chúc mừng anh iu!…
Thơ tình Lục Bát liêu riêu
Chân tình êm ái làm xiêu lòng nàng
Để rồi em lại xốn xang
Nhớ Thơ Lục Bát nhớ chàng làm thơ
Để rồi em cứ ngẩn ngơ
Vắng Thơ em đợi em chờ em mong…
Để rồi con sáo sang sông
Tình Thơ Lục Bát quặn lòng xót xa…

NGƯỜI ƠI!

Câu thơ lục bát ngọt ngào
Tim anh rung động thuở nào không hay
Giờ tình anh đã đắm say
Đông về chớm lạnh mơ ngày bên nhau
Ai gieo lục bát xanh màu
Lòng anh như đã ước ao trọn đời
Ngoài vườn mai nở xinh tươi
Đón chào xuân tới rạng ngời đôi tim
Ai gieo lục bát kiếm tìm
Muôn hoa đua nở khắc ghi trong lòng
Hẹn mùa xuân tới thỏa mong
Đẹp duyên cầm sắt tình nồng nhớ thương
Gieo vần lục bát vấn vương
Đêm về mơ mãi chung đường người ơi
Câu thơ lục bát tuyệt vời
Cho ta thương nhớ trọn đời không quên.

LỤC BÁT THÁNG 12

Tháng Mười Hai tiếp bước đời
Cứ lần nữa mãi đông thời cũng qua
Mùa say thầm nhắc lòng ta
Dẫu rằng cũng biết tình là mong manh
Tháng Mười hai sẽ bước nhanh
Còn bao ngày nữa sẽ thành tất niên
Trải qua bao nỗi buồn phiền
Hai không hai hai bình yên tháng ngày
Tháng Mười Hai lắm đắm say
Giáng sinh cầu chúa tình này ban cho
Không còn chuyện phải âu lo
Tình đời sướng khổ là do tâm mình
Tháng Mười hai gợi chút tình
Có nhau đừng để bóng hình nhạt phai
Thôi đành trông đợi ngày mai
Trời cho ngày rộng tháng dài bên nhau

ĐỒI SIM CHIỀU VẮNG

HẠ về tím ngắt đồi hoa
BUỒN nghe chim Cắc -đa – đa (*) gọi bầy .
SIM rừng còn ngát hương bay
TÍM màu thương nhớ để đây se lòng !
ĐỒI sim vẫn trải nắng hồng
XA xa mây trắng bềnh bồng vẫn trôi .
EM đi lặn lội xứ người
ĐI đâu ? Mà chẳng có lời biệt li !
GỬI tôi tiếng gió thầm thì
ÁNH trăng cuối tháng , lối đi đường mòn .
CHIỀU nay gió đuổi hoàng hôn
TÀ dương xế bóng cuối thôn nhuốm vàng .
CHO tình chôn chặt trái ngang
TÔI đi tìm ánh trăng tàn đâu ra ?

EM VÀ THƠ

Đời anh đâu thể thiếu Thơ
Vì Em hiện hữu trong mơ trữ tình
Trong Thơ anh đã tạo hình
Để Em hòa quyện bóng mình trong Thơ
Nhớ thời còn tuổi mộng mơ
Thư xanh anh gửi kèm Thơ thay người
Vần Thơ lục bát thật tươi
Em và Thơ đã mĩm cười tình anh
Hình Em xinh đẹp tựa tranh
Tình Thơ lai láng thấm nhanh vào hồn
Có lần Em hỏi có không
Anh yêu Thơ thế có mong Em về
Anh rằng dù có đam mê
Em và Thơ mãi cận kề trong anh
Như làn suối mát trong xanh
Thơ ươm mầm sống để anh yêu đời.

NỔI NHỚ TÌNH XUÂN

Vần thơ lục bát sớm chiều
Đêm nay lặng lẽ những điều mấy câu
Viết lên hai chữ canh thâu
Xuân nay chưa đến nỗi sầu nhớ em
Đêm nay gió thổi bên thềm
Gió đông thêm lạnh nổi niềm vắng tanh
Mà anh nhớ mãi bóng hình
Từ ngày xa vắng một mình nhói tim
Bấy lâu anh mãi đi tìm
Xuân nay sắp đến vắng em càng buồn
Chữ tình nay chẳng đâu còn
Duyên xưa xa mãi vẹn tròn tình xuân
Đêm nay lặng lẽ bước chân
Nhớ xuân năm ấy viết vần bài thơ
Lời xưa ước mộng trong mơ
Tại sao em đã hững hờ anh trao
Còn đâu tiếng nói ngọt ngào
Để người tác giả đêm nào nhớ thương
Năm nay xuân lại vấn vương
Bài thơ lục bát nhói lòng tình xuân

Thơ lục bát buồn đau khổ

Thơ lục bát buồn đau khổ là một bức tranh chân thực về những nỗi đau, những khúc mắc, và những thách thức của cuộc sống. Trong những dòng thơ, mỗi từ ngữ đều phản ánh sự hiu quạnh, tuyệt vọng, và đau đớn của nhà thơ trước những góc khuất của tâm hồn.

Những bài thơ này không chỉ đơn thuần là những tác phẩm văn chương, mà còn là những mảnh ghép tinh tế của trải nghiệm con người. Bằng cách lồng ghép từng cung bậc cảm xúc vào từng câu chữ, thơ lục bát buồn đau khổ gợi lên trong lòng người đọc những suy tư sâu xa về ý nghĩa của cuộc sống và sự tồn tại.

Dưới đôi bàn tay tài hoa của nhà thơ, những dòng thơ này trở thành một dấu ấn đậm nét trong thế giới văn chương, với sức mạnh lan tỏa của nỗi đau và sự chân thành.

Đĩa Dưa -Xào -Lòng

Mấy hôm dân mạng say sưa
Với món khoái khẩu là Dưa xào lòng
Kinh nghiệm dành cho quý ông
Muốn cho vợ sướng ăn lòng xào dưa
Anh nào thấy vợ đong đưa
Nhớ siêng ra quán ăn dưa xào lòng
Các cô gái mới lấy chồng
Thấy ko thỏa mãn mua lòng xào dưa
Quý bà thấy chồng lưa thưa
Thì nên tẩm bổ món dưa xào lòng
Ai chán vợ ít động phòng
Nên nhờ bạn gái mua lòng xào dưa
Cặp nào khỏe siêng mây mưa
Thì nên chiết giảm món dưa xào lòng
Đề phòng chồng vợ lòng thòng
Từ nay cả nước ăn lòng xào dưa
Thấy cư dân mạng say sưa
Mình chấp bút viết món dưa xào lòng :
Nhân đây nhắc gái chưa chồng
Phải luôn nhớ tránh ăn lòng xào dưa
Nhắc nhở các cháu trai tơ
Ra ngoài nhớ tránh món dưa xào lòng
Các cụ răng long lưng còng
Nhớ phòng mà tránh món lòng xào dưa
Kính thưa các vị trời mưa
Ngày nghỉ ta cứ nhắm dưa xào lòng
Nhắc ai xa vợ xa chồng
Thì ko nên thửmón lòng xào dưa
Lục bát thấy mấy cũng vừa
Xin hầu các vị đĩa dưa xào lòng

NỢ XƯA CÒN ĐÓ

NỢ em một nụ hôn xưa.
TÌNH anh vẫn trọn, có lừa em đâu.
TA đấng quân tử, mày râu…
TRẢ em đã hứa “một câu vuông tròn”.
CHƯA gì đã khóc nỉ non,
XONG lâu chưa trả héo mòn bờ vai.
NHỚ gì vừa kỹ vừa dai,
EM ôm gối chiếc thở dài canh thâu.
GIỌT buồn tí tách giọt ngâu,
LỆ lăn thấm gối tình đầu trắng tay.
MI dài ngấn những giọt cay,
CONG cong, chớp chớp hao gầy nhớ thương.
LĂN qua má thắm, môi hường,
DÀI theo năm tháng mà dường hư không.
“NỢ TÌNH TA TRẢ CHƯA XONG,
NHỚ EM GIỌT LỆ MI CONG LĂN DÀI”.

GIẬN HỜN VU VƠ

Bình minh rạng rỡ mặt trời,
Dáng người thiếu nữ đang ngồi trầm ngâm.
Căng tràn nhựa sống sắc xuân.
Khát khao – khao khát; ước thầm vòng ôm
Môi hồng chúm chím nụ hôn…
Đợi ai – ai đợi; nỗi buồn nhớ ai?
Rung rinh sương sớm ban mai…
Mơ màng ánh mắt đêm dài giấc mơ.
Ai gieo Lục bát câu thơ…
Làm em ngơ ngẩn vương tơ lưới tình.
Bắt đền thắm đỏ hoa xinh,
Để tim thổn thức ta – mình trao duyên.
Ngàn năm bến vẫn đợi thuyền,
Trong lòng trống vắng, triền miên đợi chờ
Bao giờ cho đến bao giờ,
Để em lẻ bóng bơ vơ chữ tình.
Không gian tĩnh mịch lặng thinh,
Nguyện trao ước hẹn sóng tình ghép đôi.
Vườn hồng đã mở lối rồi,
Chờ người quân tử đang thời ở đâu!

RONG RÊU

Cái ngày 2 đứa xa nhau
Những lời em nói còn đau đến giờ…
Nỗi niềm héo rụng câu thơ
Anh say, anh tỉnh… đều ngờ chiêm bao!
Viết dòng lục bát cho nhau
Chỉ mong như chuyện… qua cầu gió bay!
Con tim hoang phế bao ngày
Một lần tỉnh đến độ đầy rêu rong…!
Ừ anh say giấc mùa Đông
Tỉnh ra nguyên vẹn mình trong cõi người…!
Về tung câu lục lên trời
Câu bát rụng xuống, vàng phơi cải ngồng
Câu tình ru cả mùa đông
Câu thương ru đóa son hồng nhạt môi…
Trả câu lục bát cho người
Người đem tơ mắc qua trời thụy miên!
Trả câu lục bát cho em
Em đem ném hết vào đêm suông tình!
Nhặt câu lục giữ riêng mình
Chạnh thương câu bát bập bềnh bến lau!
Vô tình… đi lướt qua nhau
Chiêm bao bạc trắng mái đầu thời gian!

ĐI QUA VẠN DẶM TRƯỜNG THIÊN NHẠT NHÒA

Thơ ta trên đỉnh cội nguồn
Ngắm sông suối chảy mây cuồn cuộn bay
Thả hồn đầu ngọn gió lay
Lượn trong trời đất lạc loài ngửa nghiêng
Chữ sầu gánh nghĩa oan khiên
Đi qua vạn dặm trường thiên nhạt nhòa
Yêu thương bằng trắc trở xa
Nụ vần hư hỏng nở hoa điệu tàn
Trong vườn lục bát tan hoang
Ta đi lượm ánh trăng bàng bạc rơi
Vàng xuyên kẽ ngón rụng rời
Bàn tay ảo mộng sinh thời khẻ run
Nhìn lên buồn núi điệp trùng
Trái tim lửa dậy máu sùng sục sôi
Tận cùng trong cõi đơn côi
Nàng thơ cắn vỡ đôi môi nghẹn ngào

ANH VÀ Em

Anh ở đầu sông em cuối sông
Tháng ba sắp mãn vẫn trông em dề
Lâu ngày cảm thấy nhớ ghê
Vắng em anh biết đam mê chổ nào
Yêu em lời nói ngọt ngào
Nhưng hơi cách trở làm sao bây giờ
Lục bát anh viết thành thơ
Gửi em bên ấy mộng mơ ngày lành
Trao tình cho đẹp mộng xanh
Tình yêu lắng đọng mình dành cho nhau
Thuyền tình anh chống em chèo
Vượt qua muôn núi vạn đèo bước qua
Yêu thương kết nối một nhà
Tạo dựng hạnh phúc đôi ta mặn nồng
Nơi nào em nhớ anh không
Riêng đây anh vẫn một lòng yêu em

Thơ lục bát buồn vì ai

Trong thế giới của thơ lục bát buồn, từng dòng chữ mang theo những khao khát, những nỗi buồn về một tình yêu không được đáp lại, một tình cảm không thể hiện hóa. Những bài thơ này không chỉ là những lời nguyện cầu, mà còn là những lời trăn trở, những đợi chờ không đến.

Thơ lục bát buồn vì ai là một phản ánh chân thực về sự đau đớn và tiếc nuối trong tình yêu. Nhà thơ dùng từ ngữ tinh tế, hình ảnh đẹp để diễn đạt những cảm xúc sâu lắng, những suy tư không nguôi về người mình yêu. Đây không chỉ là những dòng thơ đơn thuần, mà là những tâm trạng, những trải lòng chân thành nhất của người viết.

NỔI BUỒN THƠ TÌNH

Làm thơ lắm lúc cũng buồn
Niềm vui không có tâm hồn xót xa
Vần thơ lúc bát cho ta
Cho thêm gợi nhớ thiết tha nổi sầu
Yêu đời chẳng có buồn đau
Trữ tình xa cách nhớ lâu trong lòng
Thương yêu nhớ lúc ân nồng
Trao nhau tình cảm đợi trong ngày tháng
Nếu tình trách trở vấn vương
Thơ tình viết mãi đau thương trong lòng
Để người tác giả nhớ mong
Để đêm thao thức vấn vương trữ tình

CHỜ NHAU…

Anh ơi…Anh có chờ nhau…
Tại em tính hẹn..kiếp sau anh à…
Kiếp này nữa bản tình ca…
Hơi em yếu ớt…sợ là lạc tông…!!!
Môi em..đã nhạt màu hồng…
Không còn thơm ngọt..cho lòng anh say..!!
Tóc em…cũng chẳng còn dài…
Hôm qua gió ghé…gió đùa…chẳng bay..!!!
Đêm Đêm còn tiếng thở dài…
Muốn ôm dấu cả…hình hài của anh…
Em sợ..người khác sẽ dành…
Bỡi em bất lực…nên đành thiệt thân..!!
Muốn hét thật to một lần…
Hỡi ơi…một cõi hồng trần mênh mông….
Ngàn bến đục…vạn bến trong…
Mà sao…em ở..giữa dòng nước đen…!!!!
Người đời. Xấu. Đẹp. Hư. Hèn..
Truân chuyên nếm đủ…sang hèn..ghét. Thương
Riêng ta…mang khúc đoạn trường
Bi ai..hờn tủi…Cuối đường..còn đau…!!!

BẠN HỮU TÌNH XUÂN

Lời thơ chúc bạn xuân sang
Gởi lời nam bắc an khang vui mừng
Cùng nhau đón Tết chúc mừng
Chúc nhau sức khỏe an khang phát tài
Ngồi nhìn ngắm cảnh hoa mai
Vần thơ lục bát sớm mai xuân về
Nắng xuân gió thổi miền quê
Như lòng cháy bỏng say mê ấm nồng
Mười hai câu thơ kết dòng
Gởi tình bạn hữu chúc lòng đón xuân
Cùng bên gia đình bình an
Đón xuân vui vẻ năm mới đón chờ

QUÁN TRỌ TRẦN GIAN !

Trần gian là cõi tạm nương
Tựa như quán trọ bên đường mà thôi
Đến đi như giấc mộng đời
Vua quan – tôi tớ, vãng rồi là xong.
Giàu sang – nghèo khó cũng đồng
Lúc đến tay trắng, đi không mang gì
Xấu – đẹp cũng vậy khác chi
Lúc về cát bụi đồng thì như nhau.
Đồi hoang đất lạnh vùi sâu
Nắm xương tàn gởi còn đâu hình hài
Sanh tiền chớ vội cười ai
Cũng đừng dự lắm võ đài phân tranh.
Cuộc đời tựa bức chỉ mành
Bể dâu tan hợp như cành sương mai
Cổ kim hỏi có được ai
Giữ bên ta mãi lâu đài ta yêu.
Bởi khi bất chợt một chiều
Vô thường vẫy gọi mọi điều đành buông
Ba sinh như một vở tuồng
Hết vay rồi trả, vui buồn đổi thay.
Trăm năm duyên nợ vơi đầy
Trầm luân sanh tử tháng ngày lặng trôi
Sống thì giành giật với đời
Thác đi một bóng về nơi A Tỳ.
Ai người tỉnh thức bước đi
Theo đường thiện Giác Từ Bi để hành
Hướng tâm về cõi an lành
Một mai mãn kiếp vãng sanh về trời.
Chớ gây ác nghiệp ở đời
Đừng nên ỷ mạnh hiếp người sa cơ
Sống hiểu đạo nghĩa phụng thờ
Bởi luật nhân quả bao giờ sai đâu.
Sống đừng mưu hại lẫn nhau
Sống nên thông cảm nỗi đau của người
Sống biết ban tặng nụ cười
Thì đời mãi được vui tươi an lành.

ĐÔI KHI…

Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về

ANH TÌNH BẠC TRẮNG NHƯ VÔI

Sang sông anh rút ván cầu
Làm duyên em lỡ…biết đâu mà lần
Thôi đành chịu cảnh đơn thân
Cho dù cam chịu ngàn lần chát chua.
Mành thưa nên gió dễ lùa
Sao anh đành nỡ…bán mua tấm lòng
Sống thì gạn đục tìm trong
Bao nhiêu kỷ niệm thả dòng thời gian.
Trách anh sao quá phũ phàng
Phụ người tình cũ sang ngang mất rồi
Anh đành thay chủ đổi ngôi
Quay lưng cúi mặt quên thời mình yêu.
Đớn đau nước mắt chảy nhiều
Mình em một bóng buồn hiu hắt buồn
Suốt đời tình mãi chẳng suôn
Hồng nhan bạc phận…lệ luồn lách tim.
Xa nhau giờ biết đâu tìm
Kiếm anh như thể…tìm chim giữa trời
Anh tình bạc trắng như vôi
Nhớ thương đành bỏ quên lời thề xưa.
Tiếc thay cho mối tình thừa
Lá rơi mấy lượt…mà chưa trọn nguyền
Nửa đời hương phấn lỡ duyên
Tình trôi nổi mãi như thuyền không neo.

Thơ lục bát buồn tình yêu

Trong thế giới của thơ lục bát buồn, tình yêu là chủ đề không bao giờ mất đi sức hút. Những bài thơ này là những đoạn hội thoại tuyệt vời giữa trái tim và trí óc, nơi mà những cung bậc cảm xúc được diễn tả một cách chân thành và sâu sắc.

Thơ lục bát buồn về tình yêu không chỉ đề cập đến những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn sát thực với những đau khổ, những nuối tiếc và những nỗi cô đơn. Bằng những từ ngữ đẹp mắt và hình ảnh sắc nét, những bài thơ này làm chúng ta suy tư về bản chất phức tạp của tình yêu và sự mất mát.

Thơ lục bát buồn về tình yêu là những tác phẩm nghệ thuật đích thực, đem lại cảm xúc sâu lắng và động lòng người.

NGÀY MAI

Ngày mai ta bay lên trời
Gặp cô bán rượu ta ngồi tán trăng
Ta bay sang hỏi chị Hằng
Rằng nhỏ có nhớ cái thằng này không…?

SAI NHỊP

Ai đàn sai nhịp lỗi cung
Để cho lời hát không cùng lối đi
Ta quên tất cả những gì
Ân tình đặt để mấy khi trải lòng
Phím kia có đúng hay không ?
Thì bài hát đó chẳng đồng điệu nhau
Đồ – Rê – Mi cũng phai màu
Nhạc tình lắm lúc làm đau nỗi niềm
Thôi ta đừng hát gì thêm
Người nghe, người diễn càng thêm rối bời
Xin cho Ca sỹ nghỉ ngơi
Cung đàn cứ dạo…không lời kết đôi..

KỆ

Kệ người đã phụ tình ta
Quên bao kỷ niệm mặn mà bên nhau
Tháng năm kia cũng phai màu
Người đi kẻ ở nhói đau cái lòng
Kệ ai cất bước sang sông
Quên con đò nhỏ bềnh bồng du dương
Sống cho qua hết đoạn trường
Cũng nên chúc phúc người thương hai lòng
Kệ người chiến thắng thong dong
Mang danh Huynh Đệ để hòng thời cơ
Thật ra nó giống ván cờ
Cầm quân lợi thế chơi dơ hiểu lòng
Kệ mình thua đại cho xong
Rút lui vui vẻ bên dòng đời kia
Đọc nhanh cho đến trang bìa
Để xem mục lục sẻ chia cái gì..

LẺ LOI

Đêm buồn nâng bóng lẻ loi
Vì tôi sợ đánh mất rồi ánh trăng
Thế gian chẳng có cân bằng
Nhành hoa cô lữ ai ngăn tiếng lòng
Chọn vì hai chữ..”được” “không”
Mấy ai vẹn nghĩa ân nồng nghĩa say?!
Đường hoa rực rỡ an bày
Bên kia vội vã buông tay ngoảnh đầu
Ngước lên trời giữa canh thâu
Đưa tay cố đỡ quả cầu mong manh
Tưởng như hoa trắng, lá xanh
Ngày mai nó sẽ tan tành mất đi..

MÙA NHỚ

Nếu em muốn đổi tên mùa hạ
Anh gọi hạ là mùa nhớ được không em?
Phượng nở nhiều anh hay đi công tác
Vậy mùa hạ là mùa nhớ đúng chưa em?
Nếu em muốn cải tên mùa thu
Anh vẫn nghĩ thu là nhung nhớ
Trời lạnh dần nhiều đêm anh mất ngủ
Xa nhà nhiều nên lắm nhớ nhiều thương
Nếu em định cải tên mùa đông
Anh tin đông nghĩa là nhung nhớ
Bởi đông về bao việc còn dang dở
Gió bấc về lại gợi nỗi nhớ thương
Nếu em muốn thay tên mùa xuân
Anh cho rằng mùa xuân là mùa nhớ
Đường còn xa, anh bộn bề công việc
Gia đình mình lại nhiều lúc nhớ nhớ nhau

KIẾP LÃNG DU

Gối đầu mơ ánh trăng côi
Mù sương khói tỏa ly bôi nghẹn ngào
Năm canh lệ đẫm tuôn trào
Đếm từng khoảnh khắc xuyến xao cõi lòng
Nhớ người, người nhớ ta không?
Đâu rồi ân ái mặn nồng có nhau?
Ước gì là giấc chiêm bao
Khi ta tỉnh dậy đi vào lãng quên
Sao vàng lấp lánh ở trên
Cái nào soi sáng ta bên dòng đời?
Ngước lên mà hỏi ông trời
Sao cô đơn quá ở nơi tâm hồn?
Ta say rượu đắng men cồn
Hay say tình đã vội chôn xuống mồ?
Bước chân trĩu nặng hư vô
Sầu đâu một kiếp giang hồ lãng du..

Thơ lục bát buồn không chỉ là những dòng chữ trên giấy, mà còn là những cảm xúc sâu lắng, những suy tư triền miên về cuộc sống và tình yêu. Bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh đẹp, thơ lục bát buồn đưa ta vào những thế giới tâm trạng đầy ẩn ý và sâu lắng.

Cuối cùng, thơ lục bát buồn là những điều khắc sâu vào lòng người, là những dấu ấn về tình cảm, nỗi đau và hy vọng. Dù có nỗi buồn, nhưng trong đó cũng chứa đựng những tia sáng hy vọng, những khát vọng mạnh mẽ về tương lai.

Với thơ lục bát buồn, chúng ta không chỉ đắm chìm trong cảm xúc mà còn học được nhiều điều về bản thân và về cuộc sống. Đó là một hành trình tâm hồn đáng trải qua, để từ đó ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn.

Thơ Hay -