Bộ sưu tập những bài thơ về mưa tình yêu đặc sắc nhất
Thơ về mưa tình yêu là một chủ đề mang đậm tình cảm và sức hút riêng biệt. Mưa, với những giọt nước lặng lẽ rơi xuống, thường được coi là biểu tượng của tình yêu, với sự lãng mạn và u buồn của nó. Trên những dòng thơ về mưa, người viết thường diễn tả về những cảm xúc sâu thẳm của tình yêu, từ niềm hạnh phúc đến nỗi buồn, từ hy vọng đến nuối tiếc. Mưa cũng có thể được nhìn nhận như một phần của quá trình tình yêu, từ sự khởi đầu mơ mộng cho đến những giọt nước mắt trong những tháng ngày xa cách. Những bài thơ về mưa tình yêu thường làm cho người đọc chìm đắm trong không gian lãng mạn và sâu lắng của tình yêu.
Thơ về mưa tình yêu buồn
Thơ về mưa tình yêu buồn là những tác phẩm thể hiện sự kết hợp tinh tế giữa hai yếu tố: mưa và tình yêu buồn. Trên những dòng thơ này, người viết thường truyền đạt những cảm xúc sâu sắc, từ nỗi đau khổ, hoài niệm buồn, đến những nỗi cô đơn và tiếc nuối. Mưa trở thành biểu tượng cho sự buồn bã, u uất, trong khi tình yêu lại là nguồn cảm hứng chính cho những dòng thơ này. Những bài thơ về mưa tình yêu buồn thường khắc họa những hình ảnh u ám, lạnh lùng, đan xen với những góc khuất của trái tim. Đọc những bài thơ này, người đọc có thể cảm nhận được sự đau khổ và luyến tiếc trong tình yêu, khi mưa làm nền cho những cung bậc cảm xúc phong phú.
MƯA NGÀY ẤY
Mưa ngày ấy tình nồng anh có được
Ủ xuân thì cho ước mộng trổ hoa,
Tuôn giọt say khờ khạo rước mặn mà,
Trăng chiếu rọi ánh thiết tha mờ ảo
Qua quán nhỏ cơn mưa rơi ướt áo
Nhớ ngày nào gót dạo ghé trú chân,
Cô chủ xinh răng khểnh khiến bần thần
Rồi từ đó tình lâng người lãng tử,
Mưa không đến nhạc hay người đã giử,
Ngày qua ngày cô lữ dính quán mơ,
Vương hồn say ánh mắt khiến đẩn đờ
Cho xao xuyến cột tơ ngườì Hàn sĩ,
Kiêu sa dáng tim ta luôn cứ lụy
Cho mưa lòng giọt rỉ rả sầu dâng,
Phận nghèo đâu dám tỏ mãi tần ngần
Cứ ôm quán nhạc xuân nào nghe tiếng,
Một ngày vọng pháo vang như mảnh miểng,
Cắt vào lòng ngàn miếng vết hằn sâu,
Nàng đã đi phu phụ kết bạc đầu,
Mưa vẫn nhỏ lệ châu lòng ray rứt,
Tại gan thỏ tình câm làm thổn thức,
Hay tủi thân dưới vực phận nghèo hèn,
Cho sáo rời để thắt dạ dòng chen,
Mưa sầu đọng thành quen đời phiêu lãng,….
QUA RỒI MÙA CHIM ÉN XÔN XAO
Có phải chăng tôi là người có tội
Trong tình yêu ai đổ lỗi cho ai
Khúc dạo đầu thì ong bướm đắm say
Khi tàn cuộc good bye I am sorry
Khi còn yêu gọi nhau là Baby
Giờ chia tay gọi gì nghe thậm tệ
Bao chuyện xấu người bắt đầu đem kể
Chuyện tốt lành mặc kệ chẳng quan tâm
Thủa còn yêu lời nhỏ nhẹ thì thầm
Giận nhau rồi lời âm binh chửi lộn
Tình còn thắm như vở kịch vui nhộn
Tình nhạt phai như tuồng cải lương buồn
Tình còn đẹp cứ tươi cười mãi luôn
Tình li biệt lệ tuôn như mưa bão
Lúc đang yêu mùa chim em xôn xao
Giờ hoang phế lao đao sầu cô lẻ.
HƯƠNG ĐẦU MÙA
Cỏ non xanh mướt chân đê
Mưa phùn gió lạnh cùng về chiều nay
Hình như thoang thoảng đâu đây
Có mùi hương phấn gót giầy ai qua.
Hương lòng hòa quyện hương hoa
Tiếng ai lảnh lót như lá tiếng chim
Nụ cười sóng sánh đưa duyên
Má hồng môi thắm ngả nghiêng đất trời.
Giơ tay hứng hạt mưa rơi
Áo em ướt nhẹ khoe đôi bồng đào
Vườn xuân khát vọng dâng trào
Cho ai cầm bút khắc vào trong tim.
Em như một dải lụa mềm
Mong manh như gió, dịu dàng như sương
Để lòng anh mãi vẫn vương
Như ong say đắm tìm hương đầu mùa.
ĐÊM MƯA
Đêm nay ca trực thật dài
Một mình một chốt mưa hoài suốt đêm
Bắc Ninh mưa lạnh ướt nhèm
Mong người bên ấy ngó xem thế nào
Quần em ống thấp ống cao
Đi qua đi lại ra vào chỉ xe
Người em ướt hết rồi nè
Đêm nay trực chốt nhiều xe quá trời
Ngồi đây cùng với mưa rơi
Mong người bên ấy ngỏ lời động viên
Cuộc sống cần cả đống tiền
Nếu em giàu có về liền đêm nay
Công việc bận rộn luôn tay
Mong anh Chị hiểu nỗi này cảm thông
MÙA XUÂN CỦA MẸ
Xuân đang về trong mưa phùn giá rét
Quê Mẹ nghèo … Cái tết cũng muộn hơn
Chuối sau nhà xào xạc gió từng cơn
Đêm đằng đẵng – chập chờn lay phên liếp
Lũ gà con giật mình kêu chiêm chiếp
Mẹ gánh đi – mải miết kịp chuyến đò
Bến sông buồn – vai áo bạc co ro
Mẹ nghiêng nón che vơi luồng gió lạnh
Ngày cuối năm – vẫn mưa rơi chưa tạnh
Bờ vai gầy … Mẹ gánh gió chiều quê
Gót chân trần xiêu vẹo phía bờ đê
Vẫn vội vã lối đi về sương gió
Tết quê xưa – xôn xao bầy trẻ nhỏ
Cứ mon men hàng pháo đỏ Bình Đà
Tiếng đì đùng pháo nổ khắp gần xa
Mặt hớn hở như món quà vô giá
Con biết đâu … Mẹ còn đang tất tả
Chân lội bùn – cấy mạ cánh đồng sâu
Hạt mưa sa – rơi phủ trắng mái đầu
Đời lam lũ đâu có ngày nhàn hạ
Mẹ đi qua bao xuân rồi vất vả
Vẫn gồng mình bằng tất cả tình thương
Mong mai sau con đi khắp nẻo đường
Mang hình bóng từ quê hương một thuở
Góc vườn xưa – cây đào hoa chớm nở
Con lần về … Chạnh nhớ bóng Mẹ yêu
Dẫu ngược xuôi – bươn trải những sớm chiều
Vẫn thổn thức một thời – miền quê ấy
Ngày xưa ơi ! Sao cồn cào đến vậy ?
Lại rưng rưng cứ mỗi độ xuân về
Chốn đô thành … Rũ bỏ những đam mê
Được sống lại giữa bộn bề … Bên Mẹ !
Thơ về mưa tình yêu cô đơn
Thơ về mưa tình yêu cô đơn là những tác phẩm mang đậm dấu ấn của sự lẻ loi và hồi hộp trong tình yêu. Trong những bài thơ này, mưa thường được sử dụng như một phương tiện để tạo ra bầu không khí buồn bã, u ám, tương tự như tâm trạng của nhân vật chính. Tình yêu cô đơn hiện lên như một điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống, và mỗi giọt mưa như là một hình ảnh cho sự buồn bã, cô đơn mà người viết muốn thể hiện. Những dòng thơ này thường tạo ra cảm giác tương tác sâu sắc giữa tâm hồn con người và thế giới bên ngoài, thể hiện rõ những cảm xúc đan xen, không rõ ràng nhưng sâu sắc. Đọc những bài thơ về mưa tình yêu cô đơn, người đọc thường cảm nhận được sự đau khổ và nỗi buồn trong tình yêu.
LỜI HỨA MÙA XUÂN….
Bao lâu rồi không gặp hở em yêu
Em có thấy nhớ nhiều về kỷ niệm
Đà Lạt đó những cung đường hoa tím…
Như nhớ em buồn lịm xác hoa rơi…
Sao chúng mình cứ xa cách đôi nơi
Cho thương nhớ cứ ngập trời thương nhớ
Xa lâu chưa mà sao ta cứ ngỡ…
Đã biệt nhau mấy thuở nắng phai tàn…
Chiều nay ta về lối cũ thênh thang
Chân chậm bước nắng vàng rơi theo gót
Nắng nhớ em nên nắng phai vàng vọt
Ta nhớ em bởi trót lỡ yêu rồi
Xuân đang về mà em vẫn xa xôi
Nên mong nhớ từng hồi như hối thúc
Trước nhà ai từng đôi câu liểng chúc
Gia đình vui hạnh phúc với an khang
Sao trong ta một nỗi nhớ dâng tràn
Nhớ lời hẹn xuân sang em về lại…
Xuân đang về sao em còn xa mãi…
Còn chăng em tồn tại một tình yêu..?
Hay giống như nắng sớm với mưa chiều
Lời hứa ấy …phiêu diêu thành sương khói..!
TIA NẮNG MÙA ĐÔNG
Gió Bắc từng cơn mãi thổi về
Ngoài trời sương trắng phủ…tái tê
Trong làn mưa mỏng…ai lầm lũi
Tìm lại tình xưa…mãi chẳng hề…
Nhớ quá em ơi…thuở ấm nồng
Em là tia nắng giữa mùa Đông
Nhưng giò lỡ nhịp…cầu dang dở
Hai nửa….xen vào giữa tiết Đông
Mơ nào cũng chỉ…ước với ao
Thời gian…bụi phủ…tháng năm nào
Xa rồi một thuở…đâu còn nữa
Chỉ gió mùa Đông…lẫn nghẹn ngào
Ước đời…ước cả tấm thân ta
Gió rét, mưa giăng…chẳng lệ nhòa
Ước được một lần ngang lối cũ
Nỗi nhớ…thời gian…sẽ xóa nhòa
MƯA XUÂN BUỒN….
Mưa xuân
Nhè nhẹ buông lơi
Khiến lòng tê tái bồi hồi xót xa
Mưa rơi
Lất phất, mưa rơi….
Bến sông xưa đã về nơi cuối trời!…
Chuyện tình
Nay đã phôi pha
Tàn theo năm tháng đi vào hư không
Tình xưa
Khắc cốt ghi tâm
Mưa rơi, rớt xuống âm thầm mưa rơi!
Nhưng mưa
Sao mãi vấn vương
Nhắc ta chuyện cũ vết thương trong đời!
MƯA ĐỪNG TẠNH
Tim anh dáng ngọc để dành
Ngày thời dìu bước năm canh mộng kề
Chính em đem lại đam mê
Mong mưa đừng tạnh vai kề ngực che
Nụ trao xin chớ e dè
Cho ta hết có thắt se đông ghì
Mưa tuôn nào trợt bước đi
Vì anh sát cạnh có chi nghiêng triền
Một lời son sắt thuyền quyên
Cùng nhau mình lướt chung thuyền dạo non
Mưa trôi tất cả nồng còn
Trắng kia chẳng ố nét son học trò
Mưa ơi cứ mãi nào lo
Để em nép sát mà cho ấm lòng
Bách tùng hãy tựa tránh giông
Bóng đôi ta lướt trên dòng tương giang
Bước vào cổng mở thiên đàng
Để mà đắm sắc miên mang quên về
Chính em trao cả đam mê
Nhờ cơn mưa tới nép kề hương trinh
Mãi luôn cùng bóng với hình
Dù cho giọt tạnh chúng mình bên nhau
Xin đem tất cả ngọt ngào
Để cho mùa hái trầu cau tới gần
Pháo vang lót xác dưới chân
Giao bôi chén cụng một lần khướt say
Dáng ngà ta mãi lưu đày
Tiếng kêu gọi bậu cho ai thắm tình
NHỚ XUÂN CỐ HƯƠNG
Một mùa trăng cuối tận cùng năm cũ
Gió mưa về mây vần vũ trời xa
Đã bao mùa … Đông lặng lẽ đi qua
Xuân cố hương – nẻo đường xa vời vợi
Nhớ năm xưa … Cũng mùa xuân chờ đợi
Cũng hoa đào chấp chới én liệng bay
Chốn quê nghèo – xuân đến cũng đổi thay
Cũng hối hả trong những ngày giáp tết
Cánh đồng xa – Mẹ còn đang mải miết
Cấy cho xong khi gió bấc tràn về
Cha cuốc bờ khu bãi cạnh triền đê
Vai áo mỏng dãi dề cùng năm tháng
Dòng đời trôi như một cơn gió thoảng
Mới xuân về …nay thấp thoáng tàn đông
Nhớ năm nào- mẹ ra ngõ ngóng trông
Cha mở đài để nghe tin thời tiết
Chờ tin con … Bao mùa xuân biền biệt
Nơi xứ xa – con mải miết chưa về
Để hoa đào da diết ngậm sương quê
Không chịu nở … Lúc xuân về trong gió
Đã bao năm – khi tuổi còn bé nhỏ
Chỉ mong sao đốt pháo lúc giao thừa
Hạt mưa phùn rơi đậu xuống rào thưa
Phút sang canh cũng chợt vừa chạm ngõ
Vị hương quê – thật giản đơn vậy đó
Mà ai xa … Cũng vò võ mong chờ
Cứ xuân về … Chạnh lòng nhớ ngày thơ
Tâm khao khát – đếm từng giờ đoàn tụ
Cây đào phai … Đã bao mùa hé nụ
Nhú mầm xanh như nhắn nhủ người thương
Còn bôn ba trên khắp mọi nẻo đường
Về đi nhé ! … Xuân cố hương đang đợi !
ANH LÀ MÙA XUÂN CỦA EM
Anh sẽ. là tia nắng
Sưởi ấm môi em cười
Như cành hồng thắm tươi
Suốt cuộc đời yêu nhé
Em là cơn mưa nhẹ
Tưới mát trái tim anh
Cho cuộc sống thêm xanh
Ngọt.lành hương hạnh phúc
Ta cùng nhau gắng sức
Nơi ngực trái đồng lòng
Chờ ngày đá đơm bông
Hoa tình nồng thắm mãi
Dẫu gian nan không ngại
Để mình lại gần nhau
Cuộc tình đẹp bền lâu
Trước sau tròn đôi chẳn
Nụ hôn trao thầm lặng
Nên chẳng thể xa rời
Duyên thắm đã lên ngôi
Người ơi ..hoài thương cúc
HƯƠNG ĐẦU MÙA
Cỏ non xanh mướt chân đê
Mưa phùn gió lạnh ùa về sáng nay
Hình như thoang thoảng đâu đây
Có mùi hương phấn gót giầy ai qua.
Hương lòng hòa quyện hương hoa
Tiếng ai lảnh lót như lá tiếng chim
Nụ cười sóng sánh đưa duyên
Má hồng môi thắm ngả nghiêng đất trời.
Giơ tay hứng hạt mưa rơi
Áo em ướt nhẹ khoe đôi bồng đào
Vườn xuân khát vọng dâng trào
Cho ai cầm bút khắc vào trong tim.
Em như một dải lụa mềm
Mong manh như gió, dịu dàng như sương
Để lòng anh mãi vẫn vương
Như ong say đắm tìm hương đầu mùa.
MƯA BẤT CHỢT
Mưa tuôn buồn bã bàng hoàng
Tim em trĩu nặng đa mang mối tình
Ngày xưa không xấu chẳng xinh
Em yêu yêu mãi chỉ mình người ta
Bây giờ người ấy đã xa
Mỗi khi mưa đến viết ra mấy dòng
Duyên tình chẳng được như mong
Phương xa anh hỡi trong lòng có em
Giờ đây chẳng nói là thèm
Nhưng sao lòng dạ tèm lem nhớ chàng
Chỉ vì lỡ chuyến đò ngang
Đến giờ chưa gặp em càng nhớ anh
Biết là tình cũ không thành
Em yêu yêu mãi chỉ dành cho thơ…!
MƯA ĐÊM
Anh muốn viết thêm một vần thơ nữa
Dấu yêu ơi đã quá nửa canh rồi
Ngoài hiên thì tí tách giọt mưa rơi
Sao lòng anh cứ chơi vơi đến vậy
Vần thơ tình trong anh luôn bỏng giẫy
Sao bây giờ bỗng chợt thấy mong manh
Tiếng chim đêm ríu rít gọi đầu cành
Chùm hoa Sữa tròng trành trong gió muộn
Bao nhiêu điều mà anh hằng mong muốn
Sao đêm nay theo gió cuộn về đâu
Trái tim anh trĩu nặng mối u sầu
Tại em đó làm mùa ngâu vương vấn
Tại em đó hẹn rồi còn vướng bận
Làm anh buồn anh giận cả vần thơ
Suốt ngày dài cứ ra vẩn vào vơ
Bao trông ngóng đợi chờ về phương ấy
TÌNH MƯA
Hỏi mưa có từ bao giờ
Để ta cứ mãi đợi chờ mưa rơi
Mưa buồn nhiều, ít khi vui
Nhưng lòng ôm mãi cả trời nhớ thương
Tình đầu ai chẳng vấn vương
Mưa rơi thấm ướt con đường năm xưa
Đón đưa sớm nắng chiều mưa
Giờ nhìn mưa thấm… đón đưa ai chờ…
Mưa ơi… mưa có mộng mơ
Chờ cơn gió thổi mây đưa trở về
Thỏa lòng mây gió say mê
Mưa rơi nặng hạt… thỏa thê hương tình
Bao giờ mới trọn vẹn mình
Ta và mưa kết bóng hình của nhau
Mưa rơi xóa hết buồn đau
Ta chung vui sống nặng sâu nghĩa tình!
Thơ về mưa tình yêu một mình
Thơ về mưa tình yêu một mình là những tác phẩm thường thể hiện sự đơn độc và cô đơn của người yêu trong những thời điểm mưa giăng khắp nơi. Trong những bài thơ này, mưa thường được sử dụng như một biểu tượng cho sự hoang vu và cô đơn của tâm hồn. Mỗi giọt mưa rơi như là một lời nhắc nhở về sự hiện diện của người yêu, nhưng cũng làm nổi bật thêm sự vắng bóng của họ. Cảnh mưa mùa đông tuy lạnh lẽo nhưng cũng mang đến một cảm giác thanh tịnh và u buồn đặc biệt. Những bài thơ này thường làm cho người đọc cảm nhận được sự cô đơn và nhớ nhung trong tình yêu, khiến cho họ tận hưởng cảm xúc sâu sắc và tinh tế.
MƯA HỒNG…
Mưa giăng trắng xoá bầu trời
Nhìn sang bên ấy phơi phơi sắc hồng
Rám chiều ươm ướm mưa đông
Nhớ em…nao cả cõi lòng xốn xang…
Mưa từ bên ấy mưa sang
Gió từ bên ấy ruổi đàn mây qua
Tình em phong kín ngọc ngà
Để anh mơ mộng yêu xa thương thầm…
Khoảng trời bên ấy mưa hồng
Gợi lòng khao khát hương nồng môi em
Nghiêng che mái lá mưa xen
Ước chung chăn ấm êm đềm vòng tay…
Tình xa… khắc khoải đêm ngày
Vần thơ day dứt mưa mây sắc hồng…
MƯA BUỒN
Đêm nay lất phất mưa dầm
Trong lòng chua xót âm thầm nhớ anh
Hẹn thề xưa .. Dệt yến oanh
Nào ngờ oan nghiệt chia thành hai nơi
Ngày xưa lưu luyến không dời
Nào ngờ anh phụ tình tôi bẽ bàng
Thân em một kiếp hồng nhan
Phải đem phận số đa đoan một mình
Phải chăng anh kẻ vô tình
Phũ phàng sao để bóng hình tim em
Xóa rồi mà vẫn không quên
Bao năm vẫn nhớ.. Ngàn đêm mong chờ
Lệ tràn .. Ướt cả giấc mơ
Yêu thương cho đến bây giờ chưa nguôi
Phải chăng do bởi duyên trời
Xe duyên xong lại cắt dời làm đôi
Một mình chịu đắng tim côi
Anh vui hạnh phúc bên người ta sao
Thân em một kiếp má đào
Ngày đêm vẫn đứng cắm sào đợi mong
Thôi thì kìm nén trong lòng
Quên đi chuyện cũ cho xong tháng ngày
Mưa dầm hạt bụi bay bay
Sầu đong không lắc lần này nữa thôi
Cung đàn lỡ nhịp anh ơi
Đêm mưa Viết gửi mấy lời tới anh
Tình xưa nay đã chẳng thành
Xin quên tình cũ cùng anh bái chào…!
Mưa Sài Gòn…
Sài Gòn chiều nay mưa bất chợt
Lòng anh cũng bất chợt nhớ em
Nơi xa xôi em có sống êm đềm
Hay bất hạnh đi bên người lạnh nhạt
Mưa đầu mùa làm lòng anh thổn thức
Hạt buồn rơi tan chảy trái tim anh
Nhớ ngày xưa bao kỷ niệm còn xanh
Tay trong tay dưới mưa mình hẹn ước
Mưa đến rồi mưa đi cùng con nước
Em đi rồi mơ ước cũng trôi xa
Bao kỷ niệm dưới mưa cũng nhạt nhoà
Theo con nước tan vỡ vào biển vắng
Nơi xa ấy em có còn sâu lắng
Chút tình say giữa mưa trắng trời đêm
Anh nơi này còn một mối tình điên
Réo rắt mãi làm con tim héo úa
Nơi xa ấy cầu mong em hạnh phúc
Mối tình say thuở dĩ vãng chôn sâu
Anh nơi này cùng với mưa bạn bầu
Có mưa rồi em đừng sầu anh nhé.
LẠNH GIỮA MÙA THƯƠNG
Ta thấy phố chiều nay sao lạ quá
Cả bầu trời u ám một màu mây
Đông đã về nghe lành lạnh đâu đây
Có tiếng mưa như rơi ngàn nổi nhớ
Em nơi đâu đã bao mùa cách trở
Có trở về phố cũ nữa hay không
Nhớ vòng tay ấm áp những ngày đông
Mà giờ đây chỉ còn trong kỷ niệm
Để rồi chiều nay mây trời loang tím
Anh thấy lòng mình quá đỗi cô đơn
Nhìn từng cặp đôi lại nhớ em hơn
Nhớ lúc tan ca, bước về chung lối
Kể từ đó người bỏ đi không nói
Để riêng anh hiu quạnh mỗi đông về
Mùa lại chuyển mùa gió rét lê thê
Nhưng bóng em đâu mà sao chẳng thấy
Cố nhân ơi bây giờ xa biết mấy
Em không về anh lạnh giữa mùa thương
MƯA BUỒN
Trung thu có lẽ rất buồn
Mưa to chẳng ngớt phố phường ngập sâu .
Trương trình chuẩn bị từ lâu .
Rước đèn phá cỗ chắc không ổn rồi .
Chú cuội ngồi gốc cây đa .
Mưa to trăng cũng chẳng ra mặt rồi .
Chị hằng có muốn xuống chơi .
Mưa ơi mày tạnh tao mời chị vui .
Mỗi năm có một lần thôi .
Mưa thương lớp trẻ đang ngồi chờ trăng .
Thơ về mưa tình yêu nhớ nhung
Thơ về mưa tình yêu nhớ nhung là những tác phẩm thường mang đậm tình cảm và sự luyến tiếc. Trong những bài thơ này, mưa thường được sử dụng như một phương tiện để thể hiện sự nhớ mong và hoài niệm về mối tình đã qua. Những giọt mưa như những kỷ niệm về những khoảnh khắc ngọt ngào và đắm say, nhưng cũng đầy những nỗi đau và tiếc nuối. Cảnh mưa thường kết hợp với những hình ảnh mùa thu hoặc mùa đông, tạo nên một bức tranh lãng mạn và buồn bã về tình yêu. Những bài thơ này thường làm cho người đọc chìm đắm trong những cảm xúc sâu sắc của tình yêu và nhớ mong, đồng thời đem lại những giây phút thư thái và ấm áp giữa những dòng thơ u buồn.
CƠN MƯA BẤT CHỢT
Bất chợt một trận mưa rơi
Làm người lữ khách ướt rồi còn đâu
Lỡ đường ai biết làm sao
Thân đành chịu cảnh nước nhào ủ ê
Cơn mưa đổ nước dầm dề
Áo kia mỏng ướt tứ bề như không
Hỡi ơi mưa nước lạnh lùng
Thân châu ngọc hiện dáng cong vóc hình
Làm cho mỏi mắt đa tình
Ai mang mưa đến để mình nhớ thương
Thanh tao dáng ngọc giữa đường
Khuôn trăng lướt thướt thấy thương trong lòng
Mi cong má ửng môi hồng
Mảnh mai duyên dáng ở trong mưa buồn
Lòng ta nặng những vấn vương
Tương tư hôm ấy giữa đường gặp mưa
CHUYỆN NẮNG MƯA
Em cùng anh sánh bước
Trên con đường nắng mưa
Trải qua bao mưa nắng
Không một chút nghi ngờ
Bỗng một hôm mưa gió
Về nhắc chuyện ngày xưa
Một chuyện tình trắc trở
Anh và người dưới mưa
Rồi cũng từ hôm đó
Em có vẻ thẩn thờ
Ra vào thì lơ đãng
Mắt như người trong mơ
Chắc em nghĩ xa xôi
Tình sẽ lìa hai nơi
Người xưa quay lại rồi
Tim anh đã bồi hồi
Đừng nghĩ nhiều em ơi
Anh cũng vẫn thế thôi
Yêu em là tất cả
Nghĩ ngợi chi xa vời
Đời người luôn như thế
Phải có nắng có mưa
Phải có sớm có trưa
Xưa nay tình muôn thuở
Ai tránh được trời mưa…
MƯA CHIỀU THU
Chiều nay vần vũ mây đen
Mưa rào bất chợt đổ trên phố buồn
Lặng nhìn dòng nước trào tuôn
Có chàng thi sĩ thả hồn lãng du.
Mưa làm đẫm ướt chiều thu
Trăm ngàn hạt nhớ, mịt mù rơi rơi
Hình như đâu đó xa vời
Tiếng em tha thiết, gọi lời yêu thương.
Giữa đời sóng gió phong sương
Vườn tình vẫn thắm sắc hương dâng đời
Mưa chiều vẫn lãng đãng rơi
Găm vào nỗi nhớ bồi hồi lòng ta.
Mưa như những hạt Ngọc ngà
Hạt gần sâu chuỗi hạt xa thành vòng
Hạt gieo khát vọng chờ mong
Hạt ươm hạnh phúc nở trong tim mình.
Em xoè tay những ngón xinh
Hứng dòng nước mát nặng tình quê hương
Bao nhiêu tình cảm yêu thương
Đổ về biển nhớ miên trường đắm say.
Mưa chiều
Chiều nay mưa đổ bên thềm
Em ngồi thương nhớ lệ tuôn mắt nhòa
Anh nay ví tợ cánh cò
Mới hôm qua đó thả bò chăn trâu
Lùa bò ra tận đồng sâu
Anh thường hay nói một câu như vầy
Vụ nầy đợi tía phá bầy
Anh thưa với tía sang đây cưới nàng
Em nghe trân quý như vàng
Choắc chiu chờ đợi anh sang bên nầy
Ngờ đâu bò đã phá bầy
Anh đâu không thấy em đây mong chờ
Chiều nay bất chợt mưa về
Bóng ai đang ở kận kề cùng anh
Em đây lòng đã tan tành
Lễ như mưa đổ nhìn anh vui cười
Sao anh sớm vội quên lời
Không sang thưa tía hởi người em yêu
Hôm nay bất chợt mưa chiều
Làm em thêm nhớ anh nhiều nhiều thêm
MƯA KỶ NIỆM
Mùa hạ về giữa thao trường đầy nắng
Anh nhớ về thời áo trắng xa xưa
Nơi tình đầu và có những cơn mưa
Đưa em về con phố quen ngập nước
Vậy mà đó cuộc đời ai biết trước
Đêm gác buồn lạnh giá ngắm mưa rơi
Từng giọt sầu nghe day dứt chơi vơi
Cơn gió lạnh ùa về bao nổi nhớ
Dẫu biết rằng mai người đi kẻ ở
Yêu thương nào ai nỡ phải chia ly
Giọt mưa nào hay giọt lệ hoen mi
Anh vẫn biết xa nhau em buồn lắm
Gửi lại em cánh phượng hồng đỏ thắm
Nụ hôn đầu còn say đắm trong mưa
Giờ tan tầm chiều ai đón ai đưa
Nơi chiến trường nhìn mưa anh nhớ quá
Anh về đây phố quen giờ xa lạ
Hỏi thăm em xưa áo trắng thơ ngây
Em bây giờ như những cánh chim bay
Cứ phiêu bạt một đời anh tìm kiếm
Ngày xưa ơi giờ còn trong kỷ niệm
Người đâu rồi hay đã xoá theo mưa
Thơ về mưa tình yêu là những dòng chảy của tâm hồn, với những giọt mưa làm nên những cung bậc cảm xúc đầy mênh mông. Mỗi hạt mưa rơi như những giọt lệ của lòng người, mang theo những kỷ niệm buồn vui, nhớ thương và chia xa. Trên từng dòng thơ, ta cảm nhận được hơi thở của cuộc sống, của tình yêu bất diệt và những nỗi buồn chợt đến. Mưa buồn kia không chỉ là của trời mà còn là của lòng người, đượm buồn khi nhìn thấy một mình bước đi trong dòng đời. Nhưng qua từng câu thơ, chúng ta cũng thấy được hy vọng và niềm tin rằng mặc cho mưa còn rơi, tình yêu sẽ mãi mãi tồn tại, vượt qua mọi thách thức và khó khăn của cuộc đời.
Thơ Hay -Tổng hợp những bài thơ phật giáo về tình yêu hay và ý nghĩa nhất
Bộ sưu tập bài thơ về trăng tình yêu sáng ngời
Tham khảo ngay những bài thơ tình yêu hạnh phúc ngay sau đây
Tổng hợp những bài thơ hay về mùa thu buồn sâu lắng
BST những bài thơ buồn về sự cô đơn khiến người cảm động
Tham khảo ngay những bài thơ xuân buồn lưu luyến nhất
Đọc ngay những bài thơ tình yêu buồn về mùa đông băng giá