Tham khảo ngay những bài thơ tình yêu xa nhung nhớ

Thơ tình yêu xa là một biểu hiện của tình yêu trong những khoảnh khắc xa cách, khi mà hai trái tim phải đối mặt với khoảng cách vật lý hoặc tâm lý. Những bài thơ này thường mang đến cho người đọc cảm xúc của sự nhớ nhung, sự hiện diện mặc dù xa xôi, và đôi khi cả nỗi đau và hy vọng trong lòng. Từ những bản thân xa cách, những tia nắng tình yêu vẫn len lỏi qua những dòng thơ, làm cho mọi khoảnh khắc trở nên ấm áp và ý nghĩa hơn. Những bài thơ này thường được viết ra trong những lúc cảm xúc dâng trào nhất, khi mà tình yêu đang được thể hiện qua những từ ngữ sâu sắc và tình cảm chân thành nhất.

Nội Dung Chính

Thơ tình yêu xa buồn

Những bài thơ về tình yêu xa buồn là những tác phẩm chứa đựng những cảm xúc sâu lắng khi hai trái tim bị cách biệt bởi khoảng cách vật lý hoặc tâm lý. Những dòng thơ này thường thể hiện sự đau đớn, nhớ nhung và cô đơn mà người viết cảm thấy khi phải sống xa người yêu. Những bản thân ấy thường mang theo nỗi buồn thấu đạt, những lời thương nhớ không nguôi, và hy vọng vào một ngày sum vầy. Những bài thơ này thường được viết ra để thể hiện và chia sẻ những cảm xúc sâu lắng của người viết, làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm và hiểu được tình cảm của họ.

DỪNG LỠ NÓI LỜI YÊU

Vừa mới sang nên xuân vẫn đang tràn
Lối mình đi.. vẫn bạt ngàn hoa nỡ
Nhưng tình ta là chuyện dài duyên nợ
Xin người khoan..đừng lỡ nói lời yêu
Bởi lòng em còn vướng bận bao điều
Dẫu khát khao..từng chiều rơi êm ả
Trái tim yêu.. cũng rộn ràng đến lạ
Nhưng vội vàng sợ vấp ngả thêm đau
Vẫn ước mơ những giây phút nhiệm màu
Nhưng biển tình biết nông sâu chìm nổi
Giữa bão giông.. lỡ hai mình lạc lối
Chuốc khổ đau… ai gở rối tơ lòng.
Chẳng lẽ giờ..em nói thẳng là không
Nên thật dạ..em mong người nghĩ lại
Nụ vẫn xanh.. thì xuân còn tươi mãi
Vội vàng chi thương tổn lại thêm nhiều
Xin lỗi người.. xin lỗi một tình yêu.!.

GIẤC MƠ

Sao người cứ bảo tôi già
Tôi còn trẻ lắm tôi đà đương mơ
Tôi mơ giấc mộng ngày thơ
Mơ làm cơn gió vẫn vơ giữa trời.
Đừng thức tôi dậy ai ơi!
Vì tôi mơ thấy đang say bóng nàng
Tôi còn say giấc mộng vàng
Lần theo những bước chân nàng lướt qua.
Nàng tươi như một đài hoa
Làm tôi xao xuyến mơ qua vườn hồng
Ước gì tình thắm duyên nồng
Được cùng xe tóc khỏi phập phồng mơ.
Giấc mơ sao cũng hững hờ
Thôi lay tôi dậy khỏi nhờ chiêm bao
Bây giờ không hiểu vì sao
Đến mơ cũng vướng biết bao muộn phiền.

NHÌN MƯA TA LẠI NHỚ NGƯỜI TÌNH XA

Lặng nhìn những giọt mưa rơi
Bỗng nhiên ta lại nhớ người tình xa
Mưa bay gió lạnh nhạt nhòa
Người ơi có biết lòng ta nhớ nhiều.
Bâng khuâng nhớ dáng yêu kiều
Thèm nghe giọng nói thương yêu lúc này
Thèm một ánh mắt mê say
Bờ môi mọng ngọt bàn tay dịu mềm.
Bên nhau những phút êm đềm
Để anh trao hết cho em mặn nồng.
Cuộc đời như nước xuôi dòng
Muốn trao em ngọn lửa hồng trong tim.
Dù cho dâu bể nổi chìm
Vẫn luôn khao khát xâu kim dệt tình
Lời thề tạc dạ đinh ninh
Có ngày Mai Trúc chúng mình sánh đôi.
Sáng nay trời đổ lệ rơi
Phập phồng bong bóng lặng trôi theo dòng
Biết người có nhớ ta không
Có mong giây phút mặn nồng bên nhau.
Để tình bện chặt bền lâu
Vôi nồng hòa quyện trầu cau ấm lòng
Để ta nên vợ nên chồng
Những ngày chờ đợi chắc không còn dài.
Cùng nhau hướng tới tương lai
Sau cơn mưa, nắng ban mai lại hồng
Chung tay ta sẽ vun trồng
Để hoa hạnh phúc nở trong vườn đời.

THÁNG CỦA LOÀI HOA NỞ NHỮNG MỎNG MANH

Em đâu rồi ta dần xa nỗi nhớ
Nắng chiều buông rạn vỡ những phép màu
Ta ngược đường ngược hướng lối không nhau
Ngược hết thảy nỗi đau màu nhạt nắng.
Chiếc lá rơi giữa màn đêm vắng lặng
Giật mình buông thật khẽ tiếng thở dài
Có phải vì hạt nắng của sớm mai
Mải ngủ quên khiến đêm dài xa xót.
Ta mượn chút hương tháng Ba mật ngọt
Gửi về em giọt ru giấc nồng nàn
Giọt nhẹ dàng xoá dịu những mênh mang
Giọt ấm áp của tim hồng rực cháy.
Ta gửi em nhiều hơn cả như vậy
Bởi tháng Ba chan chứa những ngọt lành
Tháng của loài hoa nở những mỏng manh
Vẫn dịu dàng trong anh từng tia nắng.

ĐÃ TỪNG….

Tháng ba về…con phố cũ chiều nay
Vẫn góc phố…cánh Mộc Miên rực thắm
Nhưng phố không em…phố dài thăm thẳm
Anh chạnh lòng…da diết nỗi chia xa
Tháng ngày dài…cứ lặng lẽ đi qua
Giữa hai ta…là núi – sông cách biệt
Nhưng em ơi! Nơi nao em có biết
Đợi em về…phố cũ đã mùa sang
Anh nhớ em….bằng con chữ…từng trang
Từng âm điệu khẽ khàng và tha thiết
Gửi hoa Xoan..cả khoảng trời tím biếc
Gửi hoàng hôn…da diết đến nghẹn ngào
Hôm qua đó….bao hẹn hứa – khát khao
Mà hôm nay….tim cuộn trào tê tái
Anh tìm kiếm…những gì còn sót lại
Giữa mùa yêu…một thời…đã từng yêu

VẦNG THƠ KHÓC

Thấm thoát thời gian cũng qua rồi
Người về bên ấy… có nhớ tôi
Ngày đi chẳng nói lời từ biệt
Để trải tim đau… cứ bồi hồi
Ai biết lòng ai mãi chạnh lòng
Đêm ngày mòn mỏi với chờ mong
Vầng trăng còn đóngười ly biệt
Quả đất tròn xoay biết bao vòng
Đếm ngược thời gian có ai ngờ
Tháng ngày kỷ niệm đẹp như mơ
Giờ đây còn lại vầng trăng khuyết
Chẳng dám hờn ai… vội hững hờ
Ta đã mất nhau… mất thật rồi
Thôi đành chấp nhận cứ thế thôi
Chúc em vui vẻ… bên người nhé
Hạnh phúc bền lâu suốt một đời
Duyên kiếp đôi ta… đã lỡ làng
cuộc tình hai đứa cũng trái ngang
Xin người trả lại… vầng thơ khóc
Đừng để lòng nhau… giọt lệ tràn,,

NHỚ MÃI TÌNH ĐẦU

Em tìm về nơi bến hẹn yêu thương
Bao hồi ức thuở ta thường vai tựa
Từng kỷ niệm bỗng ùa về chan chứa
Bởi vì đâu xa cách nửa cuộc tình
Nắng mai hồng trong buổi sớm bình minh
Bến sông nhỏ nơi mình hay đứng đợi
Lòng rạo rực một niềm yêu phơi phới
Mà giờ đây đã dịu vợi phương trời
Đưa mắt buồn nhặt từng chiếc lá rơi
Em nhớ mãi cái thời yêu nồng ấm
Lời hẹn ước đã khắc sâu in đậm
Đời trớ trêu thấm đẫm giọt lệ sầu
Duyên lỡ làng giờ em biết tìm đâu
Đành khép lại mối tình đầu yêu dấu
Gom nỗi nhớ về nơi không bến đậu
Nén lòng đau… cất giấu chỉ riêng mình.

Thơ tình yêu xa nhớ nhung

Những bài thơ về tình yêu xa nhớ nhung thường là những tác phẩm đầy xúc động và lãng mạn, thể hiện tình cảm sâu lắng của người viết đối với người yêu đang ở xa. Những dòng thơ này thường mô tả sự nhớ nhung, sự mong chờ và hy vọng trong lòng, cũng như nỗi buồn khi không thể ở bên nhau. Những cảm xúc này thường được biểu đạt qua những từ ngữ mộc mạc, nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa. Đọc những bài thơ này, người đọc thường cảm nhận được sự ngọt ngào và đau đớn của tình yêu, cũng như tinh thần kiên nhẫn và hy vọng trước những khó khăn của tình yêu xa cách. Những bài thơ này thường là nguồn động viên và sự an ủi cho những ai đang trải qua một tình yêu xa cách.

CÁNH HỒNG TRONG GIÓ

Dường trong gió hương hoa hồng phảng phất…
Ta say lòng ngây ngất nhớ người yêu.
Thoáng mộng mơ…, ôi! Bóng dáng mỹ miều,
Bờ môi thắm-ẩn bao điều huyền ảo!
Ồ! Cánh bướm-đường chiều màu sắc áo.
Em-thiên thần đang dạo bước hồn ta.
Vầng hào quang rực sáng tựa trăng ngà,
Ngời khuôn mặt tiên nga đầy huyễn mị…
Em khơi dậy trong ta nghìn ý nghĩ.
Em chói loà tâm trí lẫn buồng tim.
Mắt khép hờ, rèm mi thả, lim dim…
Ta trôi nổi, đắm chìm… dòng cảm xúc.
Luồng máu nóng dồn căng nơi lồng ngực.
Sóng tình yêu rạo rực muốn vỡ tràn.
Lượn dập dồn xô đẩy, chảy miên man…
Vừa ấm áp, nồng nàn vừa rát bỏng.
Da rách xước, ta choàng mình tỉnh mộng.
Đoá hồng ơi! Còn đọng giọt máu tươi.
Hoà nỗi đau và những tiếng reo cười
Để biết được rằng Người là có thật.
Tình vẫn sống dù chân trời ngả khuất.
Em chính là hương mật đoá hồng nhung.
Ngọt hồn ta, thơm tới những kỳ cùng.
Xa muôn dặm mịt mùng còn thoang thoảng…!

YÊU ĐI EM

Yêu đi em khi xuân còn nóng hổi
Tội tình gì phải từ chối người ta
Chính chuyên ư..mai chết cũng thành ma
Lẳng lơ chút cũng hóa thành cát bụi
Hãy tranh thủ khi lửa lòng chưa nguội
Má còn hồng, mắt chưa vết chân chim
Yêu đi em đừng kìm nén con tim
Dẫu dang dở cũng phải bùng kiêu hãnh
Hãy dịu dàng khi đứng trước phái mạnh
Và biến mình thành “nha phiến” lung linh
Mỗi phút giây đều phải nhớ tới mình
Khiến cho họ nghiện, sa lầy đến chết
Yêu đi em khi đời chưa mỏi mệt
Khi trong lòng còn nhựa sống mênh mông
Yêu đi em khi eo vẫn còn cong
Môi căng mọng tim nồng nàn chín đỏ
Đừng để mình phải ngày đêm vò võ
Xóa đi từ dang dở bấy lâu nay
Đời ngắn lắm đâu biết được ngày mai
Nếu có thể..yêu thêm lần em nhé

VỀ THÔI EM

Nếu đã mệt rồi đừng yêu nữa em ơi
Hãy cho trái tim bình yên một lúc
Không để người ta gây thêm vết xước
Xát muối vào em bằng những nụ cười..
Nếu đã mệt rồi em phải về thôi
Ngủ một giấc sâu phục hồi nghị lực
Giấu những ưu tư vào trong góc khuất
Kẻo dung nhan phủ kín nét ưu tình..
Thu xếp ngổn ngang, lắng lại lòng mình
Trút hết vào thơ những lời ủy mị
Cứ viết ra đi những điều suy nghĩ
Cho những vết thương sẽ tự chữa lành…
Ở lại làm gì với kẻ nhẫn tâm
Xem nhẹ chân tình, nâng niu phù phiếm
Vứt hết thật xa những gì không đáng
Rồi một ngày kia em sẽ mỉm cười..
Nếu đã mệt rồi em hãy về thôi…

HẸN TRƯA!

Mới đầu hè mà nắng chói chang
Anh hẹn gặp em ở đầu làng
Mùa này Đà Lạt đang lạnh đấy
Nhưng mà hôm ấy nóng như rang
Anh muốn gởi em một món quà
Mà lần lữa mãi từ hôm qua
Món quà tuy nhỏ mà nặng lắm
Một nén sao bằng tấm lòng xa
Em ở cách anh mấy quảng đồng
Vì muốn nhận quà nên qua sông
Đường đi cách trở xa ngun ngút
Nhưng đã hẹn nhau chẳng nản lòng
Gặp nhau một chút giữa buổi trưa
Chẳng nói với nhau một câu thừa
Chỉ nhìn mắt nhau tràn hạnh phúc
Mà lòng chợt mát – như dưới mưa
Chỉ là một chút nhớ và mong
Mà lúc nào cũng nóng trong lòng
Nghĩ ra muôn cách làm cơn cớ
Một buổi hẹn trưa – có thương không…

VỀ NƠI ẤY

Em có về nơi ấy với anh không?
Nơi quê anh, vùng hạ lưu sông đáy,
Về nơi ấy thấy thân thương biết mấy,
Những con người với cảnh sắc quê hương.
Quê anh có con đê đắp thành đường,
Quốc lộ đường đê 21B rộng rãi,
Từ Hà Nội về ngoài đê đất bãi,
Hòa Xá đây rồi mình xuống Đầu đê.
Dệt màn vải thành truyền thống làng nghề,
Quanh năm cần cù cửi canh vất vả,
Hàng ngày nghe tiếng thoi đưa rộn rã,
Lâu dần thành quen nghe thấy thân thương.
Anh đưa em về nơi ấy Chùa Hương,
Du lịch tâm linh bến thuyền đông đúc,
Mùa xuân đến cùng nhau về bến Đục,
Trẩy hội đầu năm đất Phật Hương Sơn.
Anh đưa em về nơi ấy Quan Sơn,
Vịnh Hạ Longở ngoại thành Hà Nội,
Về đó rồi em chớ đừng có vội
Nghỉ dưỡng bơi thuyền, câu cá, bắn chim,…
Về đi em chúng mình sẽ đắm chìm,
Trong lịch sử quê mình thời kháng chiến,
Gậy trường sơn, tình hậu phương tiền tuyến,
Còn lưu đây những kỷ vật bảo tàng.
Về đi em để thấy thủa tào khang,
Ngày ấu thơ anh lớn lên ở đó,
Bao vất vả vươn lên từ gian khó.
Càng trân trọng hơn cuộc sống hôm nay.
Về đi em nhiều ẩm thực thường ngày,
Vịt cỏ vân đình, xáo mèo rau má,
Bao nhiêu là món ăn từ tôm cá,
Đặc sản chè lam với bánh củ mài.
Đừng chần chừ, lần lữa… hôm mai.

MỘT LẦN LỠ BƯỚC

Một lần lỡ bước dạo chơi
Nào ngờ ta xuống cõi đời trầm luân.
Để cho con tạo xoay vần
Ghét thương ôm hận bao lần trái ngang.
Kiếp trước tu vụng dở dang
Kiếp này phải trả lỡ làng nợ duyên.
Khi xưa chẳng chút ưu phiền
Cưỡi mây đạp gió cảnh tiên một bề.
Trăm năm cũng sắp gần kề
Thản nhiên chờ bước ta về nơi xưa!
Hồng trần mặn nhạt duyên ưa
Chuyến xe định mệnh kẻ đưa- người về.
Cái câu son sắt hẹn thề
Cuối đường mới biết ai về với ta.
Bao nụ cười, lẫn xót xa…
Trần gian nếm đủ thăng hoa cuộc đời.
Trăm năm trong một kiếp người
Cho ta đánh đổi nụ cười trầm luân!

Thơ tình yêu xa đau buồn

Những bài thơ về tình yêu xa đau buồn thường là biểu hiện của sự nhớ nhung và cảm xúc đau đớn khi hai người yêu phải xa cách nhau. Những dòng thơ này thường mang trong mình những nỗi buồn sâu lắng, những khát khao gặp gỡ và ôm trọn người yêu vào lòng. Từng câu thơ rơi vào những cung bậc khác nhau của cảm xúc, từ sự chờ đợi hồi hộp đến nỗi đau nhói trong lòng khi không thể gặp gỡ. Đọc những bài thơ này, người đọc thường cảm nhận được một phần nào đó của nỗi đau mất mát và sự hoài niệm về những khoảnh khắc ngọt ngào đã qua. Tuy buồn buồn, nhưng những tác phẩm này cũng là nguồn động viên, giúp người đọc vượt qua những thử thách của tình yêu xa cách.

LỠ LÀNG XUÂN TRÔI…

Gió chiều lành lạnh xuân trôi.
Bâng khuâng một bóng đứng ngồi riêng ta.
Bên thềm giọt nắng tháng ba.
Rưng rưng khoé mắt xót xa một người.
Xuân về cây lá xanh tươi.
Lòng sao những thấy nụ cười kém vui.
Tình riêng mong nhớ ngậm ngùi.
Còn đâu giấc mộng ngọt bùi bên nhau.
Mùa xuân rồi cũng qua mau.
Tàn hoa rã cánh thương đau một đời.
Chắp tay xin hỏi ông trời !
Tình xuân sao nỡ xa rời tháng ba.

LẼ THƯỜNG

Ta về qua bến ngày xưa
Đò quê một mảnh, sớm trưa gối đầu
Bên bồi, vẫn nhuốm bùn nâu
Bên mòn xói lở, về đâu dòng đời!
Ta về uống ngụm giếng khơi
Mặn mòi chẳng đổi, đầy vơi tháng ngày
Bao nhiêu tầng đất có hay
Mồ hôi thánh thót ruộng cày, bãi sông…
Ta về tìm chút hương đồng
Cỏ hoa một thuở, ruổi rong nơi nào
Đói dây, diều bỏ trời cao
Hay sáo ngân mãi, khát khao chẳng còn!
Ngọn tre gió uốn cong hơn
Sớm khuya gồng gánh, ngõ trơn trăng gầy
Cầu ao rô diếc chẳng hay
Nón mê, áo bạc vần xoay nhọc nhằn!
Lối xưa in dấu bàn chân
Bon chen sỏi đá, tảo tần giá sương
Bên này bồi đắp yêu thương
Bên kia sạt hết lẽ thường người xưa
Quê ơi thương mấy cho vừa
Thương ai lẻ bóng, gió lùa mái tranh
Vành nôi, cánh võng chòng chành
Lời ru thuở ấy, năm canh ngọt ngào!

CẠN THÁNG BA

Em chưa về tháng ba nay đã cạn
Câu thơ tình rao bán chẳng người mua
Cánh Mộc Miên theo cơn gió giỡn đùa
Lời hẹn ước ganh đua xuân hờn dỗi.
Có phải chăng câu tình thơ mắc lỗi
Chữ dỗi hờn bắt tội nắng chênh chao
Hay là do chiều xuân quá khát khao
Mùi hương Bưởi lạc vào da diết nhớ.
Em chưa về tháng ba đành mắc nợ
Tím hoa Xoan dang dở nửa câu thề
Con đường mòn lạc bước cháy đam mê
Hoa Gạo đỏ đường đê dài trăn trở.
Mẹ hôm qua dường như vừa nhắc nhở
Cuối xuân rồi ai có nhớ nhung ai
Tháng ba này mưa gió cứ giằng giai
Đem nỗi nhớ đan cài vào nỗi nhớ.

NỤ HỒNG NGÀY ẤY

Nụ hồng ngày ấy giờ sao nhỉ
Chắc vẫn nồng hương sắc chẳng phai
Em đi chiều buồn nên nắng nhạt
Phố nhớ bước chân, luyến gót hài
Vắng bóng em rồi phố ngẩn ngơ
Đèn đường hiu hắt tựa sương mờ
Người ta có biết tôi thương nhớ
Hay vẫn ngây thơ vẫn hững hờ
Tôi thấy em cười ởtrong mơ
Má lúm dễ thương đến thẩn thờ
Ngày ấy chỉ cười, em không nói
Chết nửa hồn tôi đến tận giờ.

NẾU NHƯ EM CHẲNG THƯƠNG NHIỀU NHƯ THẾ

Nếu như anh chẳng dịu dàng như thế
Chẳng quan tâm dành dỗ những khi buồn
Thì có lẽ chẳng hoài mơ dạo bước
Chốn cung Hằng nuông ước vọng vàng son
Nếu lời anh không nồng nàn hương nhớ
Không gom Thương gieo mành Đợi khuyết, đầy
Thì.. em đã chẳng nặng lòng xa xót
Hạnh phúc nào bơ bải dặm sương bay
Nếu tình anh chẳng mềm như lụa ướm
Dệt tơ trời ngàn vạn bướm ong theo
Trái tim em đâu dễ dàng để ngỏ
Giấc điệp vời một ánh mắt trong veo
Nếu tim anh cứ lạnh lùng xa cách
Như Mặt Trăng chẳng cùng với Mặt Trời
Như sao Hôm sao Mai không cùng mọc
Thì ngàn đời chẳng trăn trở người ơi…
Nếu lòng em cứ vững vàng như núi
Giữa biển đời trải giông gió xá chi
Thì có lẽ.. đã chẳng đau nhiều thế
Khi một người gom hết nhớ mang đi…

TÔI ĐI TÌM

Tôi đi tìm…những vần thơ tháng ba
Mà tôi đã trao người ngày hôm đó
Những vần thơ tôi gửi vào làn gió
Vào làn hương bông Bưởi trắng bên hè
Vào nắng chiều trong cái lạnh se se
Vào lửa tình…bông Mộc Miên khoe sắc
Vào Xoan tím…một tình yêu… thầm lặng
Mối tình đầu….ngày tháng…mới biết đau
Tôi đi tìm…trong hương Bưởi ngọt sâu
Chút vấn vương vắt ngang chiều vào tối
Tôi đi tìm…những điều chưa kịp nói
Thuở đôi mươi…bối rối đến dại khờ
Tôi đi tìm tháng ba…tuổi mộng mơ
Với nỗi nhớ…dành cho người xa cách
Tôi đi tìm…tháng ba chiều se lạnh
Giấc mơ hồng…đâu tới…chỉ mình tôi

Thơ tình yêu xa lứa đôi

Những bài thơ về tình yêu xa lứa đôi thường thể hiện sự đau đớn và nhớ nhung khi hai người yêu phải cách xa nhau. Những câu thơ ẩn chứa nỗi lòng khát khao được ở bên nhau, sưởi ấm tình yêu và chia sẻ những khoảnh khắc đẹp. Những dòng thơ này thường lưu lại trong lòng độc giả những cảm xúc sâu sắc, từ sự hi vọng đến nỗi nhớ nhung và đau đớn khi xa cách. Dù có nỗi buồn về sự chia ly, nhưng tình yêu xa lứa đôi cũng mang đến cho người đọc những cảm nhận đặc biệt và ý nghĩa về tình thương. Những bài thơ này thường là nguồn động viên, giúp lứa đôi vượt qua khó khăn và củng cố tình cảm của họ.

TÌNH MUỘN

Muôn vạn lời yêu chẳng đủ đâu.
Dẫu là đơn giản chỉ một câu
Yêu thương nhiều lắm sao kể hết
Bạt ngàn như lá tựa biển sâu.
Cảm ơn đời khiến xui gặp gỡ.
Cho đôi mình kết mối duyên tơ
Ngày đêm quyến luyến không rời được
Vắng xa một phút đã trông chờ.
Gửi gió gửi mây lời vấn vương.
Gửi trăng sao trọn cả niềm thương
Mang về nơi ấy tình nồng ấm
Dù mình còn cách biệt đôi phương.
Nguyện cuối đường đời mãi có nhau.
Muộn màng nhưng vẫn thắm đậm màu
Màu của yêu thương và chung thuỷ
Chân thành không đổi vẹn trước sau.

GIÁ NHƯ

Giá ngày ấy còn cảm giác bâng khuâng
Tay níu giữ vì tim cần nhau lắm
Thì bây giờ đã không còn khoảng lặng
Nhớ về Người với sâu lắng khôn nguôi.
Giá ngày ấy ta đừng có buông lơi
Hai phương trời hai người đi riêng biệt
Em giận hờn,còn anh chẳng tha thiết
Mối tình buồn…cứ mải miết trôi qua
Giá ngày ấy..ta đừng có cách xa
Dẹp bỏ đi những nhạt nhoà nước mắt
Ngồi lại với nhau rõ ràng chuyện được mất
Thì bây giờ…đâu chất ngất men cay.
Ta lặng lẽ rời xa nhau từng ngày
Anh hối tiếc…em đây cũng buồn bã
Mất một người đã từng là tất cả
Thôi cũng đành nghiêng ngả chốn không nhau…
Xin người đừng…làm tim thêm nhói đau….

GẶP LẠI

Một dạo về quê, gặp lại em.
Mơ hồ nửa lạ nửa như quen.
Tìm trong ký ức người hay biết,
Lục đám bạn bè nhớ thử xem….
Mấy chục năm trời chẳng thấy nhau.
Bao nhiêu thứ chuyện chất trong đầu.
Dòng đời biến động, chông chênh quá!
Vun vút thời gian lướt lướt mau.
Bỡ ngỡ như là kẻ lạ xa!
Vài câu thăm hỏi chuyện sơ qua.
Từng trang kỷ niệm dần dà mở…
Ẩn hiện khung trời tuổi bướm hoa.
Bạc bẽo eo ôi! Cái nghĩa tình
Trò chơi cưới hỏi gái đồng trinh.
Dăm đồng tiền lá làm quà lễ.
Mẹ gọi giờ cơm, rã đám đình!
Xấu hổ nhìn nhau nghẹn cả lời.
Chồng xưa, vợ cũ thuở rong chơi.
Em là cô bé nhà hàng xóm
Nói sẽ bên tôi mãi trọn đời.
Ấy vậy mà nay chẳng nhận ra!
Đồi mồi lẫn khuất giữa làn da.
Em, tôi đã hoá già theo tuổi.
Bất giác tai nghe tiếng vỡ oà…!

NỖI NIỀM

Bài thơ này em viết lúc nửa đêm
Khi nỗi nhớ khiến em không ngủ được
Từng câu hát anh thầm thì kể trước
Cho em nghe sướt mướt ngập cả tim.
Đêm lắng sâu nghe giọng hát ngọt mềm
Làm nghiêng ngả sóng lòng anh có biết
Tình yêu ơi sao dịu dàng tha thiết
Dắt dìu nhau vào miền nhớ mênh mang
Dấu yêu ơi trong giấc ngủ mơ màng
Luôn vương vấn bóng hình anh đầy ắp
Em chỉ muốn thời gian đừng qua mất
Hạnh phúc này mãi mãi ngủ trên tay
Em nâng niu trân quý từng phút giây
Được quấn quýt hẹn hò nhau trong M
Được lắng nghe và gởi trao anh hết
Chân tình em trọn kiếp chẳng đổi dời.

MỐI TÌNH CÂM !!

Bài thơ này anh viết lúc nhớ em
Từng con chữ, câu vần cũng say mèm chếnh choáng
Nào có hay đêm sắp tàn… bình minh dần ló dạng
Sương phủ mờ bảng lảng cuối trời xa!
Yêu em rất nhiều mà chẳng dám nói ra
Đành giấu kỹ, sợ tình bạn chúng ta… vụn vỡ
Mỗi đêm về anh âm thầm ôm nỗi nhớ
Nhớ đến quay cuồng… em đâu biết đâu hay!?
Em vẫn vô tình nắm chặt lấy bàn tay
Với đôi mắt long lanh, ngày ngày nhìn anh như… biết nói
Bờ môi mềm mộng xinh như mời gọi
Đâu biết rằng đã làm tội… trái tim anh!?
Như biển chiều nay… màu nước vẫn trong xanh
Từng con sóng vẫn chòng chành hôn bờ cát
Anh như con dã tràng, cả đời luôn khao khát
Xây lâu đài tình, bằng cát…tặng cho em..!
Mối tình này anh giấu mãi trong tim?
Hay sẽ nói cùng em… đểtìm lời đáp án?
Giằng xé mãi từ tinh mơ… cho đến khi chạng vạng
Sợ nói rồi, sẽ chẳng còn….. được ở cạnh…..bên em..!!

MÙA HOA NHỚ

Dòng sông trôi như tình ta một thuở
Nước lớn ròng cho nỗi nhớ đầy vơi
Cánh cò chiều xa khuất nơi cuối trời
Theo cánh gió về nơi nào lối mộng
Góc quán xưa còn ai ngồi trông ngóng
Chờ hạ về trong áo trắng tinh khôi
Lời yêu nào còn đọng lại bờ môi
Không dám ngỏ sợ người hờn người dỗi
Bao ước mộng vẫn còn in trên lối
Giờ tan trường hay vội vã theo sau
Dù cuộc tình chưa hẹn hứa cùng nhau
Mà lòng đã ngọt ngào thương đến lạ
Sông lặng trôi bên dòng đời vội vã
Dĩ vãng nào giờ cũng đã xa xôi
Chiều chao nghiêng trong nhung nhớ bồi hồi
Khi hoa nở trên lưng trời nắng hạ.

Thật khó lòng diễn tả bằng lời những cảm xúc dày vò trong lòng khi đôi ta phải chịu đựng những khoảnh khắc chia xa. Nhưng qua từng dòng thơ, tình yêu xa vẫn hiện hữu, không bao giờ phai mờ trong trái tim. Bóng hình người yêu vẫn ấm áp trong tâm trí, và mỗi hơi thở, mỗi nhịp tim vẫn hướng về phía nhau, không gì có thể thay đổi. Dù thế giới này rộng lớn và chúng ta phải cách xa, nhưng tình yêu của chúng ta sẽ mãi mãi không phai nhạt. Đến khi ta lại được ở bên nhau, những cảm xúc đắm say này sẽ là hạnh phúc tột cùng, chứng minh rằng tình yêu xa vẫn mãi mãi tồn tại, mạnh mẽ và vĩnh cửu.

Thơ Hay -