Đọc ngay những bài thơ về tình yêu buồn ngắn hay nhất

Trong những bài thơ về tình yêu buồn ngắn, nhà thơ đã lựa chọn từng từ ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc để truyền đạt những suy tư sâu sắc về tình yêu và những đau khổ của nó. Mỗi câu thơ như là một nhánh hoa héo tàn trong bức tranh tâm trạng u tối. Từng khoảnh khắc, từng cung bậc cảm xúc được đong đầy, từ nỗi buồn thương, cô đơn cho đến hy vọng và hi vọng tan vỡ. Những bài thơ ngắn này là một lời kể của tình yêu không được đáp lại, những lúc xa cách và mất mát, hay đơn giản chỉ là sự cảm thấy lạc lõng trong mênh mông tình yêu. Đó chính là vẻ đẹp của thơ về tình yêu buồn ngắn, một cái nhìn sâu sắc vào bản chất phức tạp của tình yêu.

Nội Dung Chính

Thơ về tình yêu buồn ngắn hay

Trong thế giới thơ về tình yêu buồn ngắn, từng dòng thơ như những cánh cửa mở ra với những cảm xúc sâu lắng và sự dứt khoát. Những bài thơ này không chỉ là những tương tư dài dòng mà còn là những tâm trạng cô đơn, đau khổ, và nhớ nhung được trải nghiệm qua từng từ ngắn gọn. Nhà thơ đã khéo léo kết hợp những từ ngữ, hình ảnh và âm nhạc để tạo nên những bản tình ca đầy ấn tượng. Mỗi câu thơ là một khoảnh khắc tinh tế của tình yêu trong những lúc buồn bã, đắng cay, nhưng cũng chứa đựng hy vọng và sự sống. Đó chính là điều làm nên sự hấp dẫn và độc đáo của thơ về tình yêu buồn ngắn, đem lại cho người đọc những trải nghiệm thú vị và đầy ý nghĩa.

NGẮM TRĂNG!

Thao thức chờ hết đêm dài
Bóng ai nghiêng ngã khoan thai bước về
Đã từng một thuở đam mê
Ngày xưa ta nhớ trăng thề bên em
Hoàng hôn chiều tím buông rèm
Hiu hắt sầu nhớ ngồi xem trăng mờ
Cuộc đời như một giấc mơ
Buồn vui chen lấn thẩn thờ hồn tôi
Ngày xưa ơi ! Đã qua rồi
Đưa tay ta với một thời phôi pha
Dòng sông trẻ mãi không già
Mình ta ngồi ngắm trăng xa nhớ người !

CHỜ ANH NHÉ

Nắng hanh vàng tìm mãi áng mây hoang
Đời phiêu lãng bao thu tàn trút lá
Lòng day dứt bởi sầu vương đôi ngả
Nhớ tà dương gởi nắng hạ bên thềm
Hồn suy tư anh thao thức từng đêm
Vàng ánh nguyệt soi êm đềm quạnh quẽ
Buồn gậm nhắm hao gầy thân cô lẻ
Mãi Hoài mong người ấy sẽ quay về
Nhớ một thời nồng cháy lửa đam mê
Lồng trong gió mái tóc thề xinh xắn
Làn sóng biếc cho hồn anh ngụp lặn
Mở miệng cười tỏa nắng cả trời xuân
Ngòi bút nào lưu lại nét truyền thần
Đôi mắt ấy phải trong ngần rực sáng
Để trăm năm tình ta luôn tỏ rạng
Bóng hình em mãi trong sáng hồn nhiên
Em yêu ơi, đừng da diết ưu phiền
Gom gói lại cho lưu miền ký ức
Anh sẽ về cho tim ai rạo rực
Trong vòng tay tràn cảm xúc nồng yêu.

HÃY ÔM LẤY MÌNH!

Hãy ôm lấy bản thân khi mệt mỏi
Đừng cậy nhờ hay ngóng đợi một ai
Bởi mỗi người đều có những đắng cay
Những câu chuyện của riêng mình, nặng trĩu…
Hãy ôm lấy bản thân và tự chịu
Có muộn phiền, đau khổ cũng đừng than
Ở ngoài kia đang nhòm ngó dọc ngang
Thương thì ít mà hả hê, nhiều lắm…
Nửa đời sau học thêm từ ” im lặng “
Giàu không kiêu, nghèo khó cũng bình thường
Tự chữa lành hết thảy những vết thương
Tự lau nhé giọt lệ buồn trăn trở
Hãy im lặng lắng nghe từng nhịp thở
Trong ngực ta đang thư thả mạnh lành
So nhiều người ta còn đủ phước phần
Hãy ôm lấy bản thân mình, bạn nhé !

MONG MÃI ĐẾN NGÀN SAU

Hãy nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng
Anh sẽ thấy cả trời yêu chất chứa
Trái tim em ngày đêm luôn thắp lửa
Ngọn lửa hồng sưởi ấm áp tim anh
Nghìn yêu thương em nguyện gửi để dành
Trao anh đó người em mong sẽ hiểu
Đừng làm ngơ vô tình hay khó chịu
Nỗi hờn ghen bởi em quá yêu thôi
Lòng xót xa em không nói anh ơi
Buồn đến mấy cũng giữ mình tự trọng
Dõi theo anh em như hình với bóng
Để ngấm ngầm thêm hờn tủi ích chi
Đêm bao đêm giọt nước mắt tràn mi
Cố gượng gạo giấu sâu vào tâm khảm
Anh nào biết vẫn miệt mài gửi gấm
Lời yêu thương cho người chẳng phải em
Cố tin anh tình mình mãi êm đềm
Như từ thuở có nhau cùng trong M
Ngôi nhà nhỏ em bên anh hạnh phúc
Lời nguyện thề xin Thiên Chúa chứng minh
Em mãi yêu gìn giữ mối chân tình
Và vun đắp cho ngày thêm yên ấm
Em mong sao niềm tin yêu sâu đậm
Mãi nở hoa thơm ngát suốt tháng năm

MÌNH LÀ GÌ TRONG THẾ GIỚI CỦA NHAU

Mình là gì trong thế giới của nhau
Mà tại sao lại thương nhiều đến thế
Nào ai biết chốn hồng trần dâu bể
Hai trái tim hòa nhịp trong tâm hồn
Anh đem người cùng năm tháng vùi chôn
Vào con tim để được yêu em mãi
Thời gian đi có bao giờ trở lại
Nhưng nồng nàn vẫn giữ mãi cho nhau
Hai thế giới với muôn vạn sắc màu
Như ánh sao lung linh luôn tỏa sáng
Yêu thương đó không bao giờ vơi cạn
Vẫn dịu dàng cháy bỏng với khát khao
Mình là gì trong thế giới của nhau
Người dưng thôi không bao giờ nguôi nhớ
Giữa biển người khiến xui chi gặp gỡ
Để rồi thương rồi nợ một chữ tình.

MONG CHỜ

Mong một ngày hết cách trở xa xôi
Kề vai tựa phút giây ngồi thủ thỉ
Cùng vui vẻ sớm chiều hòa tâm ý
Cả bốn mùa luôn nghĩ nhớ về nhau
Ước ông tơ bà nguyệt kết chỉ màu
Se duyên nợ bền lâu vun bồi đắp
Nàng ấy ở miền xa chưa lần gặp
Mộng tình say đã thắp sáng nơi lòng
Dẫu còn dài ngày tháng mỏi mòn mong
Vẫn tha thiết nối vòng tay rộng mở
Khắc tim nhỏ bóng hình người thương nhớ
Miền dấu yêu rực rỡ chẳng phai mờ
Mùa xuân về khuông chiều tím mộng mơ
Hồn nghiêng ngả thẫn thờ theo ngọn gió
Qua nơi ấy có người em gái nhỏ
Ngóng trông hoài vò võ dạ lao xao
Ước một ngày thôi quay quắt cồn cào
Nên duyên thắm tình thương trao hết cả
Vòng tay ấm bồi hồi xao xuyến lạ
Nối nhịp yêu rộn rã thỏa mong chờ.

GIẬN ANH

Giận anh tức nghẹn cả ngày đêm
Cái mặt khó ưa chẳng muốn nhìn
Bao nhiêu tin nhắn không thèm đọc
Em chẳng trả lời em lặng im
Giận anh thế đó đáng đời chưa
Cho bỏ tật anh hay giả vờ
Làm như oan ức tội nghiệp lắm
Lỗi lầm chồng chất mặt bơ bơ
Em ghét vô cùng tính lăng nhăng
Với ai cũng muốn thả câu giăng
Gặp con gái đẹp cười híp mắt
Làm như thương lắm không ai bằng
Mỗi lần em hỏi lại chối phăng
Nói chuyện đùa vui thôi mà bé
Yêu em duy nhất ai sánh bằng
Lời anh dẫu có ngọt như đường
Em đã giận rồi đã hết thương
Đừng nghĩ em là con bé ngốc
Mà dối gạt hoài ghét thấu xương
Anh cứ đi đi tán người ta
Em quyết bỏ luôn không thứ tha
Đừng có nói thêm này nọ nữa
Em giận anh rồi đó thật mà
Thôi nhé anh về suy nghĩ xem
Tình yêu xuất phát từ trái tim
Đâu cứ phải lời ngon tiếng ngọt
Em chẳng cần đâu ! Em chẳng thèm
Phạt anh cái tội làm em giận
Thời gian sẽ là vô giới hạn
Bây giờ thì hãy cứ xa nhau
Nếu thật lòng yêu sẽ tính sau

Thơ về tình yêu buồn ngắn cảm động

Trong thế giới của thơ về tình yêu buồn ngắn cảm động, mỗi dòng thơ là một lời tỏ tình chân thành, đậm chất cảm xúc. Những bài thơ này không chỉ đơn thuần là những sự luyến tiếc, mà còn là những trải nghiệm đầy cảm động về tình yêu và sự đau khổ. Từng câu thơ nhỏ bé nhưng mang trong đó biết bao nỗi buồn, nỗi nhớ, và nỗi khao khát. Những từ ngữ được chọn lọc kỹ càng, hình ảnh tươi sáng nhưng đầy u buồn, tạo nên một không gian thơ mộng và sâu lắng. Đọc những dòng thơ này, người đọc sẽ bị cuốn hút vào thế giới tâm trạng của nhà thơ, cảm nhận được những rung động và xúc cảm đích thực, từ đó tạo ra những trải nghiệm thơ mới mẻ và đầy ý nghĩa.

BẾN YÊU THƯƠNG

Cuộc sống này đâu biết trước điều chi
Ta chẳng thể níu ghì hay buộc chặt
Chỉ ước nguyện dạ thôi sầu héo hắt
Những suy tư dìu dặt phận má hường
Mãi mong cầu trọn vẹn bến yêu thương
Tay nắm chặt mộng thường duyên đôi lứa
Nghĩa chồng vợ ấm êm tình hương lửa
Luôn bên nhau cùng nương tựa suốt đời
Từng đêm về giọt lệ mặn đừng rơi
Dạ son sắt không đổi dời người nhé
Vui hạnh phúc khi cùng nhau chia sẻ
Thời gian trôi vẫn lặng lẽ vai kề
Mãi ngọt ngào kết chặt nghĩa phu thê
Đôi tim nhỏ với câu thề trọn vẹn
Khu vườn mộng ta cùng nhau vun vén
Nguyệt Lão se ước hẹn mối duyên lành.

NGƯỜI KHÔNG VỀ PHỐ

Từ dạo ấy người không về phố nữa
Hỏi còn ai tựa cửa đứng trông chờ
Tình lỡ làng đắng đót những cơn mơ
Đêm tóc rối phủ xuống bờ vai nhỏ
Mới hôm nào còn nắm tay trên phố
Người thì thầm bảo muôn thuở bên nhau
Nhưng bây giờ người lạc bước về đâu ?
Em ở lại mưa sầu giăng mắc phố
Mùa thương cạn chẳng tròn câu duyên nợ
Đàn sai cung phím lỡ đoạn tơ chùng
Mai tình cờ qua lối cũ từng chung
Đôi chân ấy có ngập ngừng nuối tiếc
Còn thương lắm dù nẻo đời cách biệt
Nghe cô đơn da diết gọi tên người
Giờ tan tầm nắng ngã bóng chiều trôi
Em qua phố chơi vơi ngày xa vắng
Người ở đâu hỏi đường xa mấy chặng ?
Mắt phố buồn trầm lắng giọt tình rơi.

MONG CHỜ

Ước qua hết những ngày xa cách trở
Về bên nhau rực rỡ vẹn nghĩa tình
Thương một người nơi trái ngực rung rinh
Rồi giữ lại bóng hình trong tim nhỏ
Ước qua hết những ngày dài vò võ
Đợi mong chờ chỉ có ánh trăng soi
Hồn ngả nghiêng trong nỗi nhớ mặn mòi
Đông giá lạnh cũng lẻ loi trống vắng
Ước qua hết những đơn côi thầm lặng
Để nụ cười tỏa nắng đẹp thuở nao
Lời yêu thương hò hẹn thật ngọt ngào
Gom tất cả thương trao người em nhớ
Ước qua hết những đầy vơi trăn trở
Áp bên người hòa nhịp thở ru dương
Niềm ái ân thắm thiết trải đêm trường
Say giọt nhớ tình vương tràn cõi dạ
Ước qua hết những âu sầu buồn bã
Dệt đường tơ kết cả một trời yêu
Đẹp phận duyên bên nhau nguyện sớm chiều
Đan nghĩa bện tình phiêu tròn mơ ước

SẦU ĐÊM LẺ BẠN…

Tôi với người hai mảnh vỡ đơn côi
Đang trú ẩn để dịu xoa vết nứt
Mượn chiếc bóng của trăng đêm nguyệt thực
Cố gượng cười che giấu những niềm đau
Từng tổn thương lặng lẽ khóc tình sầu
Sao mình vẫn nhớ về người ta mãi
Có vì phải trái tim ta khờ dại
Bởi quá yêu ôm trọn cả bóng hình
Mình đã từng yêu họ tựa băng trinh
Chẳng nào dám để tim ta lỗi nhịp
Luôn ước mộng tròn duyên yêu suốt kiếp
Vẹn giữ lòng chung thủy nguyện cùng nhau
Ai nỡ gây…cho tim phải nát nhàu
Từng đã hẹn sao giờ đây phản bội
Từng ôm chặt sao giờ đây rẽ lối
Ngược nẻo về xa mãi lại càng xa
Hai chúng ta…sao giống cảnh thế mà…
Là cánh nhạn sầu đêm kêu lẻ bạn
Là tiếng khóc lặng câm nhưng cổ khản
Là nỗi lòng đè nặng bước chân qua…

BẾN ĐỢI

Mỏi mòn bến đợi thuyền đây
Mở lòng ngồi đợi suốt ngày không thôi
Đã hứa đậu suốt cuộc đời
Mà thuyền đi mãi đi thôi không về
Bến buồn ngồi ngắm sông quê
Nhìn dân chài lưới đi về có đôi
Cô đơn bến đợi bến ngồi
Nỗi buồn cơn sóng dậy sôi xô bờ
Vắng thuyền dáng bến bơ phờ
Ngắt vài chiếc lá làm thơ xuôi dòng
Nhắn thuyền xa bến buồn không
Về ngay sào cắm bến trông tháng ngày
Thuyền đi khi lá còn xanh
Vì chờ đợi mãi mà cành xác xơ
Thuyền bến đã hứa ngày giờ
Nay đi đi mãi xác xơ bến buồn./.

MONG MỘT NGÀY MÌNH SẼ HẾT XA XÔI

Thương một người duyên phận lỡ làng rồi
Em nhủ lòng sẽ thôi vương vấn nữa
Cứ như thế biết bao lần hẹn hứa
Là bấy lần vùng vẫy giữa nhớ quên
Bởi bờ môi ánh mắt nụ cười hiền
Nghĩ về thôi cũng bình yên đến thế
Chọn cách dừng nếu như lòng không thể
Hãy cứ yêu bởi đời vốn vô thường
Vì có duyên ta mới gặp rồi thương
Phận chưa đủ nên đường về hai lối
Trót yêu anh..em học thêm chữ đợi
Mặc chúng mình còn vời vợi anh à
Năm tháng dài dẫu nối tiếp đi qua
Bụi thời gian đâu dễ nhòa thương nhớ
Từng đêm vắng thì thầm trong tiếng gió
Là lời yêu em gởi đến bên người
Mong một ngày mình sẽ hết xa xôi !

Thơ về tình yêu buồn ngắn đau lòng

Trong thế giới của thơ về tình yêu buồn ngắn đau lòng, mỗi câu thơ như là một nhịp đập của trái tim rạn vỡ. Những dòng thơ ngắn nhưng chứa đựng biết bao cảm xúc, từ sự mất mát đến nỗi đau cháy bỏng. Nhà thơ khéo léo tạo nên những hình ảnh tuyệt vời, những từ ngữ đầy tư duy để diễn đạt lòng tự tại và nỗi đau trong tình yêu. Bằng sự chân thành và sâu lắng, những bài thơ này vẫn luôn đem lại những suy tư và cảm xúc sâu sắc cho người đọc, khiến họ không chỉ cảm nhận được mà còn đồng cảm và chia sẻ với những mảnh đời đau thương. Đó chính là sức mạnh của từng dòng thơ, làm nên giá trị và ý nghĩa của thơ về tình yêu buồn ngắn đau lòng.

GỌI TÊN DẤU YÊU

Từ bây giờ anh sẽ gọi riêng em
Tiếng dấu yêu khi mà lòng thương nhớ
Chắc kiếp trước chuyện tình ta còn nợ
Nên kiếp này trong cách trở thương yêu
Dấu yêu ơi lòng anh nhớ em nhiều
Nơi xa đó từng chiều em có biết
Hoàng hôn rơi trên nỗi niềm tha thiết
Nhớ thương người tình cách biệt lòng đau
Đoạn đường sau mình chẳng thể bên nhau
Một nỗi đau chỉ hai người mới hiểu
Đã bao lần nghe con tim ghì níu
Khúc chân tình bên song cửa đợi trăng
Dấu yêu ơi dù hai đứa cách ngăn
Nhưng tình yêu thì làm sao ngăn cách
Mặc dòng đời nhiều gian lao thử thách
Nguyện cùng người san sẻ những buồn vui.

CHỈ LÀ…

Chỉ là… gặp gỡ trên phây
Mà sao cảm xúc đong đầy nhớ thương
Cách xa muôn dặm nẻo đường
Vậy mà tim nhỏ vấn vương bóng hình
Đặt lòng trao trọn niềm tin
Để rồi mong nhớ gửi tình vào thơ
Đôi khi bỗng thấy dại khờ
Chỉ là tình ảo mộng mơ được gì
Nhiều lần lễ đẫm hoen mi
Trách người hờ hững níu ghì dạ đau
Tim yêu thắm đỏ một màu
Chỉ mong sánh bước bên nhau song hành
Chỉ là tình cảm mong manh
Cớ sao nỗi nhớ mãi dành trao ai
Thầm mong hạnh phúc lâu dài
Trọn đời gắn kết chẳng phai ân tình.

NẾU LỠ LÀNG VẪN ĐỌNG LẠI NIỀM TIN

Em hiểu rằng ở trong trái tim anh
Chỉ chứa riêng bóng hình em nơi đó
Nhưng đôi lúc nghĩ vu vơ bỗng sợ
Biết đâu giờ cũng dành chỗ cho người
Anh biết mà…em thương mỗi anh thôi
Nên hay trách và buông lời hờn dỗi
Bởi đường đời có muôn ngàn vạn lối
Sợ một ngày anh quên mối duyên thừa
Với em thì..em luôn giống như xưa
Vẫn thương anh dù mùa trôi vội vã
Xuân đến hạ đi thu về thay lá
Tình trao anh cũng chẳng nhạt phai màu
Trót yêu rồi hãy thành thật với nhau
Ngày mai đây dẫu thế nào đi nữa
Chuyện hợp tan chẳng do ta chọn lựa
Em mong sao mãi mãi giữa chúng mình
Nếu lỡ làng vẫn đọng lại niềm tin !

NỢ EM

Anh vẫn còn nợ em mùa hoa Xoan tím biếc
Nợ ngọn lửa tình….cùng kiệt với cánh Mộc Miên
Nợ em tháng ba….nợ sợi nắng bên thềm
Cùng nụ hôn nồng mà ngày xưa anh trao em vội vã
Anh vẫn còn nợ em… tiếng mùa yêu đang tràn về khắp ngả
Nợ khoảng chiều biêng biếc một màu xanh
Nợ em cả…giọt nước mắt long lanh
Khi tháng ba… vòng tay anh không siết chặt
Nợ em quãng thời gian…không một lời oán trách
Chỉ âm thầm se sắt nỗi đợi trông
Anh đã nợ em trọn một kiếp tang bồng
Nợ em cả tuổi thanh xuân đã trôi đi vội vã
Đến bây giờ khi hoàng hôn…đã gần xế ngả
Sẫm màu trời mà anh vẫn nợ em

MÂY CỦA TRỜI HÃY ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI

Cũng chỉ là một mảnh ghép nhỏ thôi
Va vào nhau giữa cuộc đời huyên náo
Bởi niềm tin chân thành không ảnh ảo
Trao trọn người.. giông bão chỉ riêng em
Trách em đi.. trách một đứa nhỏ nhen
Làm thương tổn lấm lem niềm tin ấy
Em hiểu mà.. đó điều em nhận lấy
Khi nói lời sau cuối đấy… cho anh
Có những điều dẫu biết rất mong manh
Nhưng không thể.. sợ góp thành giông tố
Giữa dòng đời cuốn xô mình ngã, đổ
Em chọn mình – một số kiếp đơn côi
Buồn một mình, vui cũng một mình thôi
Không chia nữa người ơi..không chia nữa
Khi niềm tin mong manh như đốm lửa
Níu giữ gì những vết cứa trong tim
Đến cuối cùng em chọn cách lặng im
Người cứ việc đi tìm vui bến khác
Mây của trời gió mang đi lưu lạc
Khắp nhân gian vẫn hát khúc sang mùa…

MÀU HOA QUÊ

Tháng ba về mộc miên nở tươi xinh
Giữa trời thẳm bung mình như thắp lửa
Màu hoa của miền quê tình chan chứa
Lời hẹn hò mãi là nửa của nhau
Hoa quê thôi vẫn đượm sắc thắm màu
Em nhẹ bước, anh theo sau hỏi nhỏ
Hoa đã nở như mối tình anh đó
Tặng hoa rồi trao lời ngỏ nồng say
Mắt lung linh ươm hạt nắng đong đầy
Gió hôn nhẹ mái tóc mây óng ả
Em bẽn lẽn mỉm cười xinh tươi quá
Hình như lòng đã nghiêng cả về anh
Gió xôn xao lay động lá đan cành
Nắng non cũng long lanh say sắc đỏ
Hoa mang cả chân tình quê hương đó
Bước bên anh như hiểu rõ lòng mình
Hoa quê nhà nhưng mãi đẹp tươi xinh
Thắm đượm mãi như mối tình bỏng cháy
Hoa nhuộm đỏ như màu con tim vậy
Khơi lửa lòng ta càng thấy thương yêu!

Thơ về tình yêu buồn ngắn rơi lệ

Trong thế giới tinh tế của thơ về tình yêu buồn ngắn rơi lệ, từng dòng thơ như là những giọt nước mắt đọng lại trên cánh giấy. Nhà thơ sử dụng từ ngữ đan xen, tạo nên những bức tranh cảm xúc đầy sâu lắng và xúc động. Mỗi câu thơ là một cảm xúc, từ sự mất mát đến nỗi đau vô hình. Bằng cách tinh tế kể lại những câu chuyện tình yêu tan vỡ, thơ giúp người đọc hiểu được nỗi đau chôn sâu trong lòng và khao khát được giải thoát. Đôi khi, những dòng thơ ngắn rơi lệ chỉ là một lời than thở dễ thương, nhưng đằng sau đó là những cảm xúc dày vò và cay đắng. Đó chính là sức mạnh của từng từ ngữ, làm nên giá trị và ý nghĩa đặc biệt của thơ về tình yêu buồn ngắn rơi lệ.

TỰ BAO GIỜ…

Tự bao giờ mình xa cách vậy anh ?
“Câu yêu thương bỗng nhiên thành xưa cũ
Khoảng trời em – khoảng trời anh chẳng đủ
Mình lạc đường tìm kiếm khoảng trời riêng “
Tự bao giờ.. mình đánh mất niềm tin
Giữa bề bộn kim tiền đời vội vã
Những thăm hỏi thân quen giờ xa lạ
Để vô tình quên cả những yêu thương
Tự bao giờ.. mình chẳng bước chung đường
Chiều tan tầm chẳng hướng về nhau nữa
Gian bếp nhỏ chỉ mình em nhóm lửa
Mâm cơm chiều bậu cửa thiếu dáng quen
Tự bao giờ.. anh lạc giữa ánh đèn
Em chua chát giữa bon chen “từng đã”
Từng nắm tay giữa dòng đời hối hả
Từng tin yêu trao cả trái tim gầy
Tự bao giờ.. nghe chua xót đâu đây
Mình xa nhé tháng ngày xưa trả lại
Không hợp nhau nên đành chia xa mãi
Bước qua nhau không đoái hẹn ngày về
Tự bao giờ.. giữa muôn nẻo sơn khê
Ta lạc mất nửa câu thề trọn ước
Khoảng trời xưa giờ chỉ còn vết xước
Trái tim em chẳng lành được nữa rồi
Tự bao giờ.. em làm bạn đơn côi…

TÙY DUYÊN

Có những chuyện trên đời muốn tìm quên,
Không quên được ôm ghì trong tiềm thức,
Cứ khắc sâu trong đầu thêm buốt nhức,
Day dứt lòng trăn trở mãi không nguôi.
Có những chuyện chỉ muốn bỏ buông trôi,
Không thiết tha lưu tâm gì thêm nữa,
Rồi dòng đời cứ đẩy xô lần nữa,
Cứ bận lòng điều chẳng muốn quan tâm.
Trong cuộc sống mong không mắc lỗi lầm,
Rút kinh nghiệm bao lần sao cứ vấp,
Lường biến cố bao nhiêu sao vẫn gặp,
Dại nhiều lần mà chẳng được nên khôn.
Có tuổi rồi muốn tĩnh lặng tâm hồn,
Không sân si trước thế nhân biến động,
Đời vô thường mong an yên mà sống,
Vẫn sóng lòng với tác động xung quanh.
Thôi thì cứ sống vui vẻ thiện lành,
Sắc không, thăng trầm khôn lường diễn biến,
Cảm xúc buồn vui, giận hờn, thương mến,
Phải lựa chiều theo hai chữ…TÙY DUYÊN.

LỜI XIN LỖI….THÁNG BA

Đã rất lâu rồi anh lại trở về…đây
Nơi tháng ba…cây Bưởi vừa kết nụ
Cả khoảng chiều ngập tràn hương…quyến rũ
Nhớ về em…mùa cũ đã xa vời
Nhớ cái mùa…anh cứ ngỡ mình mãi mãi sánh đôi
Khúc giao mùa…tinh khôi và thuần khiết
Mối tình đầu….anh và em nào ai hay biết
Khi nắng lên…hương Bưởi sẽ bay xa
Anh trở về đây…cây Bưởi vẫn ra hoa
Nhưng anh đã mất tháng ba…từ dạo đó
Hương Bưởi nồng nàn vẫn hòa tan trong gió
Chẳng có em…phố nhỏ vắng dáng kiều
Tháng ba về…gợi nhớ một niềm yêu
Khi tuổi học trò có rất nhiều điều mà anh chưa kịp nói
Nên giờ anh sẽ gửi những vần thơ vào trong hương hoa Bưởi
Gửi đến em một lời xin lỗi…tháng ba ơi!

LỜI ƯỚC HẸN THÁNG BA!

Tháng ba về nhớ lắm bóng hình ai
Nhớ hương bưởi thơm… diệu dàng bay trong gió
Anh nhớ quá làn môi mềm chín đỏ
Muốn gởi về nơi đó nụ hôn xa
Nhớ rất nhiều chuyện tình của chúng ta
Muốn được ở gần bên, được hôn lên… đôi má thắm!
Rồi dạo bước dưới ráng chiều tím thẳm
Muốn cùng người say đắm…một vòng tay!
Nhớ chiều nao gió thổi tóc em bay
Làm cho anh ngất ngây… thẫn thờ bên trái ngực
Để đêm về cứ mãi hoài thao thức
Ước một ngày được song bước cùng em
Chiều dần buông…nỗi nhớ cũng dài thêm
Cánh hoa bưởi, rơi đầy bên thềm cửa
Em còn nhớ khi xưa mình hẹn hứa?
Tháng ba về hai đứa sẽ nên duyên..!?
Em còn nhớ không hay đã vội lãng quyên?
Để mình anh cùng với cánh mộc miên cháy bỏng
Riêng anh thì, vẫn đợi chờ trông ngóng
Cánh thiệp hồng, vẹn lời ước hẹn… tháng ba..!

DỪNG LẠI

Muốn ôm ghì siết thỏa khát khao,
Dáng hình thân thuộc nỗi xuyến xao,
Trời ơi tôi nhớ, rằng tôi nhớ!
Còn tim cứ thổn thức nghẹn ngào.
Người tôi yêu dấu thấu cho không,
Trong tôi đầy ắp những bão giông,
Tim tôi mềm yếu và nhức nhớ,
Trao trọn cho em một tấm lòng.
Tôi thành con người khác mất rồi,
Hai mà trong một dấu yêu ơi!
Bên ngoài điềm tĩnh, trong rộn rã,
Tâm hồn phơi phới đến với tôi.
Tôi không dừng được nữa rồi em,
Trong tôi dậy sóng nỗi khát thèm,
Muốn ghìm cảm xúc, thôi nhung nhớ,
Nhưng không thắng được cứ yêu em.

PHỤ NỮ

Có một kiểu người phụ nữ
Mạnh mẽ hơn cả đàn ông
Gồng mình quán xuyến mọi thứ
Kiên cường vượt qua bão giông.
Có một kiểu người phụ nữ
Yếu đuối ghìm nén trong lòng
Đôi lúc mệt mỏi tư lự
Rồi thì… lại vờ như không.
Trước cái gọi là Cuộc Sống
Chẳng phải họ không đôi lần
Mong cầu bao điều Mơ Mộng
Được vòng tay ấm đỡ nâng.
Phụ nữ vốn đơn thuần lắm
Nhưng cũng rất đổi phi thường
Lòng yêu gia đình sâu đậm
Hi sinh dù là đơn phương.

Trong thế giới tinh tế của thơ về tình yêu buồn ngắn, mỗi dòng thơ như là một mảnh ghép tinh tế, kể lại những câu chuyện tình tan vỡ đầy xúc động. Nhà thơ đã sử dụng từ ngữ đan xen để tạo ra những bức tranh cảm xúc sâu lắng và đầy ý nghĩa. Mỗi câu thơ là một dấu vết của nỗi đau, từ sự mất mát đến lòng trống rỗng không lời. Những dòng thơ ngắn này như là những tiếng thở dài đắng cay, những giọt nước mắt rơi lệ không ngừng. Chúng gợi lên trong lòng độc giả những cảm xúc sâu thẳm về tình yêu và nỗi buồn không lối thoát. Đó là sức mạnh của từng từ ngữ, làm nên giá trị đặc biệt của thơ về tình yêu buồn ngắn.

Thơ Hay -