BST những bài thơ buồn về tình yêu khi chia tay rơi nước mắt

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay là một trong những thể loại thơ mang đậm nét bi thương và đau đớn của những trái tim tan vỡ. Đó là những bài thơ mà nhà thơ thường dành tặng cho những mối tình tan vỡ, những cuộc chia ly đầy xót xa. Những từ ngữ trong những bài thơ này thường tràn ngập nỗi buồn, sầu thảm và nỗi đau mất mát không lối thoát. Từng câu thơ đều là những lời than vãn, gửi gắm tâm trạng u sầu và tuyệt vọng của người viết. Bằng cách diễn đạt qua những hình ảnh tương phản, những bài thơ này thường làm cho người đọc cảm nhận sâu sắc về tình yêu và mất mát, đồng thời mở ra những cảm xúc mới mẻ và sâu sắc trong lòng độc giả.

Nội Dung Chính

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay đôi lứa

Những bài thơ buồn về tình yêu khi chia tay đôi lứa thường là những tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc, diễn đạt nỗi đau và tiếc nuối khi một mối tình kết thúc. Những câu thơ lên tiếng về những kỷ niệm ngọt ngào, những giấc mơ tan vỡ, và những nỗi đau trong lòng khi phải xa nhau. Sự đau đớn và hụt hẫng hiện hữu ẩn sau từng từ ngữ, từng dòng thơ, tạo nên một bức tranh u tối và buồn bã về tình yêu tan vỡ. Những tâm trạng này không chỉ là của nhà thơ mà còn chạm đến lòng người đọc, khiến họ cảm nhận được sâu sắc hơn về những cảm xúc trong cuộc sống. Những bài thơ này thường đánh vào hồn người với sự chân thành và sự nhạy cảm của từng lời ca.

BÃO GIÔNG

Đêm nay trời chẳng có mưa
Mà sao bão tố như vừa qua đây
Ta nghe ngàn giọt đắng cay
Ắp đầy lồng ngực chân tay rã rời
Vì đâu nên nỗi người ơi
Bầu trời sụp đổ từng lời đớn đau
Tình mình có nghĩa gì đâu
Chỉ toàn đổ vỡ âu sầu riêng mang
Bao đêm lệ đẫm ngàn hàng
Cố quên chẳng được vô vàn đắng cay
Tình yêu thoảng nhẹ như mây
Bay vào vô định tận cùng bơ vơ
Người gieo ta lắm bất ngờ
Lạnh lùng câu nói thờ ơ vô tình
Không trao nhau nữa bóng hình
Đành tâm giũ bỏ khiến tình xót xa.

NGƯỜI TÔI GẶP

Hành trình một chuyến cõi nhân gian,
Vui buồn sướng khổ lắm gian nan,
Hơn tám tỷ người nơi cõi tạm,
Duyên nghiệp gặp nhau ấy đời ban.
Có người tôi gặp thường trách than,
Trách thời thế xấu, trách cơ hàn,
Trách người bạc bẽo duyên trắc trở,
Chẳng ngẫm lại mình với khách quan.
Có người sầu não chuyện thế nhân,
Muộn phiền cô độc kiếp trầm luân,
Sống trong tiêu cực lòng buồn bã,
Tâm sầu thân khổ lắm bụi trần.
Có người nghị lực với xông pha,
Bao nhiêu gian khó cũng vượt qua,
Tư duy tích cực truyền cảm hứng,
Nhẫn nại cương cường để tiến xa.
Có người luôn vui vẻ bên ta,
Tâm đầu ý hợp trải lòng ra,
Thiện tình, thiện ý vui tri kỷ,
Cùng nhau chia sẻ bạn với ta.
Có người vừa gặp mới thoáng qua,
Sao lòng cứ thổn thức thiết tha,
Yêu rồi rạo rực trong lồng ngực,
Nhớ thương cảm xúc dứt không ra.
Mỗi người gặp gỡ cõi Ta bà,
Đều vì duyên nghiệp đến với ta,
Người mang hạnh phúc, người sân hận,
Tác động vào ta chính hay tà.
Mỗi người một khía cạnh dạy ta,
Tiếp thu điều tốt ngừa xấu xa,
Trưởng thành trong vô thường nhân thế,
Tùy duyên giao tiếp sống chan hòa.

ANH HIỂU…

Anh biết em chẳng thể
Yêu anh thật đậm sâu
Nhưng anh vẫn, mặc kệ
Yêu em như lúc đầu.
Anh biết em vẫn có
Bao nhiêu là ước mơ
Nên lòng anh hiểu rõ…
Thành “chàng Khờ” làm thơ.
Đời thăng trầm dâu bể
Chúc em luôn tươi vui
Sống an nhiên, hạnh phúc
Nụ cười luôn trên môi!

XIN EM ĐỪNG VỘI VÃ

Sao em lại vội vã
Để nắng vàng nhạt phai
Sao em vội bẻ lá
Khi mầm đang đâm chồi.
Đừng buộc gió em ơi
Để hương đời thơm mãi
Để cho hoa kết trái
Để ong bướm vui tươi.
Em ơi hãy mỉm cười
Cho hồng đôi môi thắm
Để anh nhìn sâu thẳm
Tận trong đáy mắt xinh.
Hãy ca khúc nhạc tình
Dịu êm và đắm đuối
Tình em là dòng suối
Mát rượi lúc trưa hè.
Em đừng như tiếng ve
Rộn ràng khi nắng ấm
Để đêm về tắt ngấm
Sợi tơ tình trùng buông.
Hãy quên đi chuyện buồn
Cho nắng vàng trở lại
Để tình mình mãi mãi
Vỡ òa niềm yêu thương.

DẤU YÊU ƠI

Em chân trời, góc bể dấu yêu ơi!
Từ xa cách lâu rồi chưa gặp lại.
Dòng biến động cuộc đời đeo bám mãi
Nên nhớ thương đành phải đậy che lòng.
Em có buồn, có nghĩ tới tôi không?
Hay tình đã phai hương nồng thuở ấy?
Những tha thiết trong tôi luôn sống dậy.
Càng đậy che càng thấy rõ vô cùng.
Ngày mơ màng, đêm mộng mị mông lung…;
Tôi sống giữa nhớ nhung và khắc khoải.
Kỷ niệm bên nhau, tháng ngày êm ái
Đỡ nâng tôi lúc uể oải, chán chường.
Tôi vẫn còn ấp ủ một niềm thương.
Dù mưa gió dặm trường không mờ nhạt.
Dù giông tố, cuồng phong không đổi khác.
Mà thăng trầm thành bản nhạc tình ca!
Trên con đường chia cắt của đôi ta
Sẽ nở rộ những đoá hoa lộng lẫy.
Em sẽ đẹp như chưa hề đẹp vậy!
Vì tình yêu đã tẩy gột bụi trần.
Ta trải hồn, xếp ngay ngắn cho cân.
Mi khép nhẹ toàn thân mình buông thả…
Nghe cảm xúc xôn xao điều mới lạ…
Những giác quan nghiêng ngã,sóng muôn trùng…!

YÊU ANH LẶNG THẦM

Em đã yêu anh nhiều lắm.
Lặng thầm như gió bên trời
Anh có thấy lòng xao xuyến
Khi nhìn vầng trăng đơn côi
Em cất vạn lời không nói.
Đăm đắm nhìn theo bóng anh
Xa nhau để khung trời nhớ
Nhớ nhung trăng cứ bạc dần
Cuộc đời bao điều không thể
Em chẳng giận gì ai đâu
Chỉ có nỗi buồn khôn tỏa
Mênh mang như lượn sóng dài
Em vẫn yêu anh nhiều lắm.
Lặng thầm theo tháng ngày trôi
Anh có thấy lòng se sắt
Khi nhìn vầng trăng chia đôi
Xin anh đừng là mây trôi.
Suốt đời em không với tới
Xin anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông
Xin anh đừng là vừng đông.
Cho em chói loà đôi mắt
Xin anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô
Xin đừng là ngôi nhà to.
Để em đi qua ngần ngại
Xin anh đừng là biển bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời.
Anh cứ là anh thế thôi.
Ấm nồng vòng tay tha thiết
Cho em gục vào quên hết
Khổ đau cơ cực đời người

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay nhớ thương

Trong những bài thơ buồn về tình yêu khi chia tay, nhớ thương là một đề tài thường xuyên được nhà thơ đề cập. Những dòng thơ đầy nỗi nhớ về quá khứ, về những khoảnh khắc đẹp, về những giấc mơ dường như vỡ tan, tất cả đều tạo nên một bức tranh buồn về tình yêu đã qua. Cảm xúc đau đớn, hụt hẫng và lạc lõng hiện hữu ẩn sau những từ ngữ, những câu chữ đầy bi thương. Nhớ thương không chỉ là kỷ niệm về người yêu đã xa, mà còn là một phần của bản thân, của tâm trạng bất an và buồn bã. Những bài thơ này gợi lại trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng và đong đầy tình cảm.

EM ĐÂU CÓ RẢNH!

Anh có biết tại sao em nhanh nhẹn
Trả lời anh mà không hẹn vài giờ
Bởi vì em hiểu cảm giác đợi chờ
Dòng tin nhắn của người thương, lạ lắm…
Cũng như anh, em nào đâu rỗi rảnh
Em sợ anh trông tin nhắn sẽ buồn
Nên trả lời khi vừa dứt tiếng chuông
Dù bận rộn cũng nhín nhường dăm phút.
Anh thì khác, cứ thờ ơ mất hút
Nhận tin em rồi im bặt suốt ngày
Tối muộn màng, anh hời hợt trả lời
Anh rất bận nên không cầm điện thoại
Em đã hiểu, không sao đâu anh ạ
Hứa với lòng từ ấy sẽ chẳng còn
Dòng chữ nào lạc lõng đến héo hon
Hình bóng cũ trong tim son nhòa nhạt.
Chọn im lặng…câu trả lời rõ nhất
Em buông tay xóa hết cuộc chuyện trò.

NGỐC

Nhiều lúc thấy mình thật ngốc
Cứ viết thơ tặng một người
Để rồi mong ngóng, bồi hồi
Nghĩ là người ta sẽ đọc.
Nhiều lúc thấy mình thật ngốc
Trao gửi nhung nhớ yêu thương
Để rồi thao thức đêm trường
Chỉ chờ một dòng tin nhắn.
Nhiều lúc thấy lòng trống vắng
Lục lại tin nhắn hôm xưa
Chao ôi thương nhớ bốn mùa
Từ nay chỉ là dĩ vãng.
Tháng Ba trời chưa có nắng
Hương bưởi se sắt đợi chờ
Bỗng dưng thèm vòng tay ấy
Ngọt ngào thêm những vần thơ.

CÓ NHỮNG ĐIỀU…

Có những điều im lặng chẳng nói ra
Vì chưa hẳn là người ta đã muốn
Tuy chưa nói nhưng cũng là cũ muộn
Theo tháng ngày chuyện đã nhuốm thời gian
Có những điều như muốn được minh oan
Muốn nói ra cho nhẹ nhàng thư thái
Có gì đâu mà sao lòng cứ ngại
Bởi biết đâu họ tự ái giận hờn
Có những điều để vậy lại tốt hơn
Mặc thời gian sẽ vùi chôn tất cả
Không gặp nữa rồi trở thành người lạ
Có chắc gì là họ đã nhớ chi
Có những điều sâu thẳm chỉ nhớ ghi
Và biết thế nói làm gì phức tạp
Không nói ra phải đâu là lấp láp
Biết người ta có phúc đáp hay không
Có những điều mình cứ tưởng họ mong
Hay chỉ có trong lòng mình nghĩ
Mình nói ra chắc người ta trân quý
Hay càng làm khó nghĩ ở người ta
Có những điều cứ để vậy cho qua
Bởi có nói cũng đã già có tuổi
Và chôn chặt cùng ta nơi chín suối
Chỉ vậy thôi đừng tiếc nuối trong lòng…

ĐÃ LÂU RỒI

Đã lâu rồi…em để lại tháng ba
Để cho anh…một màu hoa tím biếc
Nên mỗi chiều lối xưa anh mải miết
Gom nhặt dần…nỗi da diết ngày xưa
Đã lâu rồi anh chẳng được đón đưa
Con ngõ nhỏ sớm – trưa…giờ vắng bóng
Sắc Mộc Miên cũng không còn cháy bỏng
Như cái thời…anh lóng ngóng làm thơ
Đã lâu rồi…bến tình chỉ trong mơ
Câu yêu thương…vần thơ anh tự viết
Tháng ba rộn ràng….mình xa cách biệt
Thoáng chạnh lòng…nuối tiếc tháng ba xưa
Đã lâu rồi tháng ba…chỉ có mưa
Vần thơ lạc…đưa ta về quá khứ
Tháng ba lặng thầm…tháng ba mùa cũ
Gió thì thầm…ru nỗi nhớ cùng ai

EM…..

Em đi rồi… trao nhung nhớ cho anh
Mùa hương bưởi…đung đưa cành hoa trắng
Vắt ngang trời vài sợi mây lãng đãng
Buổi chiều tà cái nắng cũng phôi phai
Em đi rồi…sẽ chẳng có ngày mai
Nhưng còn mãi một khung trời kỷ niệm
Em đi rồi…còn đâu mà tìm kiếm
Trong nồng nàn hương bưởi của mùa yêu
Em đã quên rồi…trên lối nhỏ mỗi chiều
Nhành hoa bưởi mùa yêu anh trao tặng
Hoa bên lá…chiêm bao trong khoảnh khắc
Anh và em…đôi lứa đẹp mùa sang
Hoa bưởi đây…ta qua tuổi mơ màng
Theo năm tháng…giờ đã hai màu tóc
Trái tim anh luôn dành em một góc
Nhớ về em…hương Bưởi…thuở dại khờ

NGỦ ĐI EM

Thôi em ạ đã chia xa hai ngả
Mối tình đầu chẳng nợ hãy quên đi
Tiếc làm chi mà cứ mãi ôm ghì
Rồi khắc khoải đêm nghĩ suy không ngủ
Ai cũng biết chuyện tình yêu xưa cũ
Thuở học trò vụng dại đã trao nhau
Lời ngọt ngào lá thư gửi thắm màu
Nhung với nhớ hẹn ngày sau chung lối
Nhưng hồi đó là tuổi còn nông nổi
Chỉ biết yêu và yêu cháy hết mình
Trước mặt là những hoa nở lung linh
Xây hạnh phúc bằng thước phim viễn tưởng
Đời không thế,không như mình tưởng tượng
Chuyện vợ chồng phải có nợ có duyên
Sống với nhau Trời ban số định tiền
Đâu phải cứ như ý mình mong ước
Biết nhiều lúc như thước phim quay ngược
Đêm nằm mơ hình ảnh cũ hiện về
Tay đan tay trong lối nhỏ nơi quê
Cùng dạo bước trên triền đê yêu dấu
Nhưng giờ đây thuyền có nơi bến đậu
Đã an bình nơi đất mới phương xa
Mái ấm gia đình đang tươi nở sắc hoa
Vậy quá khứ ta đành nên khép lại
Góc khuất ấy cho ngủ quên mãi mãi
Đừng bao giờ nhắc lại nữa nghe em
Khép mi ngoan khi đêm xuống buông rèm
Ngon giấc ngủ để ngày mai bước tiếp.

HƯƠNG ĐẦU MÙA

Cỏ non xanh mướt chân đê
Mưa phùn gió lạnh cùng về chiều nay
Hình như thoang thoảng đâu đây
Có mùi hương phấn gót giầy ai qua.
Hương lòng hòa quyện hương hoa
Tiếng ai lảnh lót như lá tiếng chim
Nụ cười sóng sánh đưa duyên
Má hồng môi thắm ngả nghiêng đất trời.
Giơ tay hứng hạt mưa rơi
Áo em ướt nhẹ khoe đôi bồng đào
Vườn xuân khát vọng dâng trào
Cho ai cầm bút khắc vào trong tim.
Em như một dải lụa mềm
Mong manh như gió, dịu dàng như sương
Để lòng anh mãi vẫn vương
Như ong say đắm tìm hương đầu mùa.

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay đau khổ

Trong những bài thơ buồn về tình yêu khi chia tay, cảm xúc đau khổ thường là chủ đề chính được nhà thơ thể hiện. Những dòng thơ đầy bi ai, đau đớn, và hụt hẫng, tất cả đều tạo nên một bức tranh ảm đạm về tình yêu đã kết thúc. Sự xa cách, hối tiếc và mất mát hiện hữu rõ ràng qua từng câu chữ, từng dòng thơ. Đau khổ không chỉ làm người ta nhớ về quá khứ, mà còn làm đau lòng hiện tại và lo lắng cho tương lai. Những bài thơ này gợi lại trong lòng người đọc những cảm xúc đầy bi ai và nhớ nhung, đồng thời thúc đẩy họ suy ngẫm về ý nghĩa sâu sắc của tình yêu và sự mất mát.

TÌNH THAO THỨC

Kể từ lúc… bóng anh in đáy mắt
Dây vô hình đã trói chặt tình anh
Sáng trong veo…nheo mắt chớp long lanh
Em có thấy… bóng hình anh trong đó ?
Anh ước muốn cùng em chung lối nhỏ
Vui lắng nghe lời thỏ thẻ bên tai
Gió mơn man hoa lá suốt đường dài
Nắng buông nhẹ tỏa men say nồng ái
Anh ước muốn mình bên nhau luôn mãi
Vun vén tình cho kết trái đơm hoa
Đẹp lòng nhau ta dệt cảnh thái hoà
Cùng xướng họa…phổ bài ca duyên thắm
Nhưng thực tế… lòng em còn say đắm
Một bóng hình… dậy men thắm từ lâu
Mấy ai quên mối tình cũ ban đầu
Miền Tây đợi… đến bao lâu đây nữa
Em trao anh… quả tim còn một nửa
Nửa kia neo phương bắc thuở yêu xa
Nửa tim này..em gửi gắm tình ta
Xin hãy dấu… dòng lệ sa phương bắc
Em còn khổ, lòng anh sầu chất ngất
Anh hứa lòng… làm tất cả vì em
Nếu yêu anh… nên tĩnh tại êm đềm
Đừng vọng tưởng lối xưa… thêm day dứt
Tình đôi ngả… tình sẽ luôn thao thức.

CHỜ ĐỢI GIẤC MƠ

Vẫn biết rằng có lỗi với em nhiều
Giờ để lại tháng ngày trong đau khổ
Bước trên phố lần tìm từng nỗi nhớ
Xem còn gì sót lại của tình yêu
Em đừng quên dệt lại giấc mơ chiều
Kỷ niệm đẹp tìm về trong ký ức
Niềm mong mỏi như vầng trăng sáng rực
Để mỗi ngày thao thức đợi năm canh
Anh muốn Ta trọn vẹn tấm chân thành
Mơ giấc mộng bên ngôi nhà nhỏ bé
Đêm trở giấc khi màn sương buông nhẹ
Ấm vòng tay thấm đượm mối tình nồng
Nhưng cuộc đời sao chẳng được như mong
Để số phận nhấn chìm đi tất cả
Chỉ còn lại nỗi đau buồn nghiệt ngã
Chia hai đường ngăn cách mối tình duyên
Để bến sông còn lại một con thuyền
Trên bến đợi dòng sông quên ngừng chảy
Bao ước vọng cuốn trôi vào dòng xoáy
Tình chúng mình tan chảy tại tháng năm
Niềm khát khao mong mỏi ánh trăng rằm
Xoa dịu vết thương lòng thắp lại
Bỏ quá khứ cùng hướng về hiện tại
Ngọn lửa hồng sáng rực bước tương lai
Em hãy tin phía trước vẫn còn dài
Mình cùng bước trong niềm vui hạnh phúc
Niềm mong mỏi như đêm trăng sáng rực
Anh sẽ về nối lại mối tình xưa.

ĐÊM MỘT MÌNH

Đêm một mình gặp nhấm nỗi cô đơn
Vắng em rồi lòng anh buồn hơn trước
Bao nhung nhớ như muôn ngàn vết xước
Nhớ một người thuở trước đã từng yêu
Mới vào yêu…ai hẹn hứa rất nhiều
Để hôm nay tim nghẹn ngào đau đớn
Tại anh hay em, ai đã đùa giỡn
Để tình ta mãi xa mặt cách lòng
Người đi rồi…sao dạ mãi hoài mong
Cõi lòng anh…chẳng bao giờ thôi nhớ
Nhớ hôm nào…ta hòa chung nhịp thở
Nhưng nay…tình cũng đã lỡ làng rồi
Đêm một mình…anh mãi gọi người ơi
Chỉ tiếng gió khẽ trả lời đêm tối
Tình giàu,nghèo nay phân chia ranh giới
Nên chúng mình từ đó mãi cách xa.!

NHỚ ANH

Chợt nhói tim lòng.. bởi nhớ anh
Phòng đơn để gió thổi qua mành
Xa người trở giấc thừa chăn lạnh
Vắng bạn mơ màng hở chiếu manh
Cách trở nên tình nay chẳng đặng
Rời xa để mộng mãi không thành
Sầu vương bóng lẻ giờ cô quạnh
Chợt nhói tim lòng..bởi nhớ anh.

CÓ BAO GIỜ TRÁI TIM THÔI THƯƠNG NHỚ

Có bao giờ trái tim thôi thương nhớ
Để quên đi một thuở nụ tình trao
Không hờn trách thời gian trôi qua mau
Lòng bình yên trước sắc màu nắng mới
Có bao giờ trái tim thôi ngóng đợi
Một bóng người đã vời vợi cách xa
Mà sao tình vẫn còn mãi thiết tha
Thầm gọi tên khi chiều về lẻ bóng
Có bao giờ trái tim thôi dậy sóng
Khi thầm nghe dĩ vãng nhắc chuyện tình
Ánh trăng gầy trên lối cũ lặng thinh
Đêm sương lạnh vòng tay ôm ký ức
Có bao giờ trái tim thôi thổn thức
Một chuyện tình hai kẻ lạ từng thương
Dù lạc nhau nơi ngã rẽ con đường
Lòng vẫn nhớ vẫn thương trong thầm lặng.

EM ĐÀN BÀ GÀN DỞ BỞI VÌ ĐÂU ?

Em đàn bà vụng về lại mong manh
Bởi yêu thương chỉ dành riêng một nửa
Gom hương yêu xua bão giông bậu cửa
Chỉ yên bình với những bữa cơm ngon
Em đàn bà bận bịu bởi chồng con
Phai xuân thì héo mòn từng sợi tóc
Đanh đá chanh chua giữa chợ đời gai góc
Vẫn một mình nén nặng nhọc thở than
Em đàn bà vượt lên mọi nguy nan
Kiêu hãnh bước giữa thênh thang đời rộng
Dẫu đôi khi..cũng thấy lòng trải trống
Phút yếu lòng mong ngóng một bờ vai
Em đàn bà tập quen dần với sạn chai
Cóp nhặt niềm đau sau hình hài nhỏ bé
Mang hết thẩy bao dung đi san sẻ
Để cuối cùng..làm một kẻ thương vay
Em đàn bà đã quen những đắng cay
Lệ mặn môi tháng ngày vơi hờn tủi
Dẫu vui buồn vẫn một mình lầm lũi
Trao hết chân tình tự an ủi riêng em
Em đàn bà quay cuồng giữa đan xen
Đời thực mộng trắng đen cùng tồn tại
Bởi vẫn biết chẳng gì là mãi mãi
Rồi một ngày tất cả cũng chơi vơi

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay cảm động

Trong thế giới thơ, tình yêu và chia tay luôn là những đề tài mang tính chất mãnh liệt và đầy cảm xúc. Những bài thơ buồn về tình yêu khi chia tay cảm động đã từ lâu thu hút sự quan tâm của độc giả bởi sự chân thành và sâu lắng trong cảm xúc. Những dòng thơ đượm buồn, đầy nước mắt, mang âm hưởng bi thương thường chứa đựng những kỷ niệm đẹp của tình yêu đã qua. Cảm xúc hoài niệm và nuối tiếc từng khoảnh khắc đã qua được thể hiện một cách chân thành và sâu sắc trong từng câu thơ. Những bài thơ này không chỉ làm cho người đọc đồng cảm mà còn khiến họ suy ngẫm về ý nghĩa của tình yêu và sự đau khổ khi phải chia tay.

THƠ TÌNH CHO ANH

Bài thơ tình em viết gởi tặng anh
Lúc canh khuya đan dệt thành sợi nhớ
Trong câu thơ nói lên tình muôn thuở
Em sẽ chờ ngày anh trở về đây
Bài thơ này em gửi gió gửi mây
Đến bên anh ru giấc say mộng đẹp
Để trái tim tìm về chung mảnh ghép
Được hài hòa… được phép mộng tình nhân
Bài thơ này em viết lúc tim ngân
Điệu nhớ thương vạn lần trong nhịp thở
Để hiểu thêm lúc xa nhau…. mình nhớ!
Có phải là em mắc nợ anh chăng
Cảm xúc này viết mãi vẫn còn dâng
Biết làm sao cho vơi dần anh nhỉ
Biết làm sao ngăn chặn dòng suy nghĩ
Rằng nhớ anh tâm trí cứ thẩn thờ
Mang nỗi niềm em gửi trọn vào thơ
Có nhớ thương có đợi chờ xen lẫn
Có tình yêu có luôn phần lo lắng
Gom tất thành nhồi nặn quả tim yêu
Gửi về anh…người em nhớ thương nhiều!

LỜI TÌNH CHO EM

Lời thơ tình anh viết gửi cho em
Là tâm tư trong từng đêm thao thức
Tựa nỗi nhớ cựa mình trong lồng ngực
Một tình yêu còn thương mãi trong lòng
Trăng khuya tàn đã rụng xuống bên sông
In hình bóng còn lung linh trong mắt
Bàn tay xưa lối đi về nắm chặt
Như còn đây hơi ấm của thuở nào
Mình là gì trong thế giới của nhau
Nửa yêu thương trong sắc màu nhung nhớ
Là duyên phận kiếp trước tình còn nợ
Nên kiếp này gặp gỡ để rồi thương
Dù chúng mình mỗi đứa ở một phương
Chung ánh trăng trong đêm trường soi bóng
Dõi theo nhau qua năm dài tháng rộng
Lòng yên bình khi nơi ấy bình yên.

THANH NHÀN

Ban mai sợi nắng đậu chân thềm
Tựa cửa mơ màng gió dịu êm
Thiếu nữ nghiêng nhìn tươi mắt biếc
Chung trà nhẹ rót ngọt môi mềm
Hàn huyên thắm đượm gieo tình nhớ
Gặp gỡ thanh nhàn toại ý thêm
Rạng rỡ trời xuân đan sắc thắm
Bình yên hạnh phúc thỏa bao niềm.

NẮNG XUÂN

Nắng ấm Mùa Xuân đã trở về.
Hôn làn da thịt sướng đê mê.
Rưng rưng những giọt băng tan chảy…
Tỉnh giấc Mùa Đông, hết não nề!
Thấp thoáng niềm vui giữa cỏ cây.
Chồi non lú nhú mọc lên đầy.
Bên sông lũ vịt thi nhau lội.
Thẳm ngắt bầu trời chẳng gợn mây.
Mặt nước rung rung trước gió lùa.
Nao nao nhịp sóng nhẹ nhàng đưa.
Dòng trôi uốn lượn êm đềm quá!
Hạnh phúc ngờ như sự cợt đùa.
Hớn hở, tình nhân dắt díu nhau
Ra bờ sông ngắm những con tàu.
Hồn căng mộng cánh buồm phiêu lãng.
Tháng lạnh ngày buồn thả đáy sâu.
Ghé sát, kề tai tim nói gì
Mà nàng chớp mắt, rũ hàng mi?
Dường như tôi thấy màu hư ảo,
Vũ trụ ngừng quay phút diệu kỳ.
Rực rỡ không gian cảnh sắc ngời.
Đầu Xuân ánh nắng đẹp tinh khôi.
Thơm tho sạch sẽ như vừa tắm.
Được dạo bên em quả tuyệt vời!

KHÁT KHAO MỘT ĐIỀU ƯỚC

Nếu có một điều ước
Tôi sẽ ước quay về
Nơi tôi đã đánh mất
Một người từng rất yêu
Bởi năm tháng trôi đi
Tôi tìm hoài chẳng thấy
Người tôi từng run rẩy
Con tim lần đầu tiên
Và chưa một lần quên
Nụ hôn tràn cảm xúc
Nhịp khua nơi trái ngực
Vẫn vẹn nguyên tận cùng
Khát khao ước chẳng dừng
Nhớ thương luôn xâm lấn
Ngày đêm ùa mấy bận
Hết một đời người ơi..

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Ngày dài tôi ở bên đường
Chờ em, đợi em nhớ thương vô cùng
Tháng Ngày tôi cứ mông lung
Tình yêu chỉ thế vô cùng xót xa
Thấy em lòng tôi vỡ òa
Hai hàng nước mắt rơi ra nỗi buồn
Dẫu biết là tình đơn phương
Thế mà vẫn giận, vẫn hờn Khôn nguôi
Sao em ngang chỗ tôi ngồi
Cười cười nói nói với người trăm năm
Chẳng kịp một câu hỏi thăm
Em để tôi lại chăm chăm bóng hình
Cuộc tình không ánh bình minh
Trăm năm có lẽ một mình mà thôi!

Thơ buồn về tình yêu khi chia tay là một biểu hiện của sự đau đớn và tiếc nuối trong lòng người viết, đồng thời là sự thể hiện chân thành về những cảm xúc sâu lắng. Những dòng thơ ấy như những dấu vết đậm nét về một cuộc tình đã qua, nỗi đau khiến trái tim tan vỡ và lòng người trở nên buồn bã. Tuy nhiên, qua những vần thơ ấy, cũng từ đó mà người viết có thể tìm thấy sự giải thoát và nhận ra rằng, dù chia tay nhưng tình yêu vẫn luôn tồn tại, không bao giờ phai nhạt. Cuối cùng, thơ buồn về tình yêu khi chia tay là một phần của quá trình chấp nhận và tiếp tục bước đi, để tìm thấy hạnh phúc mới trong cuộc sống.

Thơ Hay -