Bộ sưu tập thơ về tình yêu đơn phương buồn và cô đơn

Thơ về tình yêu đơn phương là một biểu hiện chân thành về cảm xúc mà nhiều người từng trải qua trong cuộc sống. Đó là một loại thơ đặc biệt, nó kể về những cảm xúc sâu thẳm của một trái tim đầy nhớ nhung và hy vọng. Trong từng câu thơ, nhà thơ tạo ra những bức tranh tuyệt vời về sự đau đớn và khát khao, với mong muốn rằng người mình yêu sẽ hiểu được tình cảm của mình.

Những dòng thơ này thường mang trong mình một tia hy vọng, dù biết rằng tình yêu đơn phương có thể đem lại nhiều đau khổ. Nhưng dù sao, việc thể hiện tình yêu qua thơ vẫn là một cách để ta biểu đạt và giải tỏa những cảm xúc trong lòng.

Nội Dung Chính

Thơ về tình yêu đơn phương buồn

Thơ về tình yêu đơn phương buồn là những tác phẩm thơ mang trong mình những nỗi buồn sâu thẳm của một trái tim yêu đơn phương. Những dòng thơ này thường kể về những cảm xúc u hoài, cô đơn và tiếc nuối của người trong tình yêu đơn phương. Nhà thơ tài ba biến những nỗi đau thành những vần thơ đầy nghệ thuật, khiến người đọc cảm nhận được sự đau khổ và lòng nhân ái.

Những bài thơ này thường làm cho người đọc chạm đến tận cùng của tâm hồn, khiến họ nhớ đến những cảm xúc mà họ từng trải qua trong quá trình yêu đương. Mặc dù buồn, nhưng thơ về tình yêu đơn phương vẫn đem lại cho người đọc sự đẹp và sâu lắng.

THAY LỜI MUỐN NÓI

Rất lâu rồi sao anh chẳng đăng thơ
Vừa xuất hiện đã “ lờ “ đi nơi khác
Thơ anh viết biết đâu là lời thật
Bao bông Hồng “ quấn chặt “ lấy anh
Tủi thân mình sao thân quá mong manh
Những tình cảm đẹp dành cho anh tất cả
Nhưng hỡi ơi…đường tình sao dài quá
Ba năm rồi… vẫn xa mãi … người ơi…
Anh bảo rằng đã trao gởi cho em
Trái tim son… sao kiếm tìm ai khác
Dù là thơ…nhưng em xem là thật
Vì đã từng chung nhịp đập “ tim yêu”
Giờ anh nói ra cảm nghĩ thật nhiều
Ý trách em đã làm điều có lỗi
Nhưng anh nghĩ xem ai gây nên tội
Vì “ yêu thơ “ hay yêu vội cho vui
Dù thế nào em cũng mĩm miệng cười
Vì em biết… thế thời phải như thế
Em không buồn… anh thỏa lòng vui vẻ
“Trái tim si… chia xẻ mấy cho vừa…?
Cầu chúc anh…mạnh khỏe có sức thừa
Vui chào đón đong đưa hoa thơ đẹp
Đến khi nào anh cùng ai ghi tên thiệp
Nhớ gởi vào trang em tiếp nhận…Chúc mừng.

HOẠ THƠ

Vài lời em nói qua loa
Nhắc nhẹ bè bạn dù xa hay gần
Người lạ và cả người Thân
Đừng lên ham hố mà sân với đời
Một là Lệ chảy Máu rơi
Hai là gặp vận lên đời Thắng to
Ba là Tai họa Rủi ro
Gia đình tan vỡ gay go thiệt mình
Giờ làm em viết linh tinh
Ai không vừa ý bực mình lướt qua
Chỉ khổ người thân trong nhà
Mình lên cân nhắc khi ra ngoài đường
Đừng gây tang tóc đau thương
Người thân ở lại vấn vương trong lòng
Rượu bia là loại nước trong
Mình nên cân nhắc.. Vợ mong con chờ

CẦU MONG EM HẠNH PHÚC

Nhiều năm rồi anh buồn lắm em à
Chẳng có ai mà để anh tâm sự
Không hiểu sao trái tim anh nó cứ
Nhớ em nhiều không biết phải làm sao
Viết ra đây để vơi đi phần nào
Anh sẽ cố lao đầu vào công việc
Tình yêu là thứ gì đó cá biệt
Yêu nhiều ta nhận lại được bao nhiêu
Em giờ cùng ai sớm sớm chiều chiều
Tay trong tay chỉ mình tôi cô lẻ
Nhưng em nè anh cầu mong em sẽ
Chồng yêu chiều chuộng hạnh phúc em nha
Đời công nhân anh phải xa quê nhà
Bao năm qua anh nhớ em nhiều quá
Nhờ Facebook anh được gặp em rồi mà
Coi như anh cũng thỏa lòng mong ước
Biết bao giờ em ơi anh gặp được
Người con gái định mệnh của đời mình
Chúc Bé nè mãi mãi thật là xinh
Hãy giữ mãi nụ cười này em nhé.

VIẾT CHO TUỔI BỐN MƯƠI

Kệ đi em..đừng nghĩ nhiều em nhé
Tuổi bốn mươi vẫn trẻ đẹp đó thôi
Dù gian nan, cay, đắng nếm đủ rồi
Nhưng vẫn vui..đừng ngậm ngùi như thế
Tuổi bốn mươi coi như hoa vừa nở
Chưa úa màu..đã tàn lụi đâu em
Vẫn xinh tươi như Liễu rủ bên thềm
Vẫn ngát hương như Quỳnh đêm đang rộ
Tuổi bốn mươi.. tuổi hồi xuân đến đó
Đừng nản lòng cứ thoải mái yêu thương
Đừng tự ti vấp ngã giữa đoạn đường
Mà quên cả tình yêu thương phía trước
Tuổi bốn mươi vẫn vững vàng tiến bước
Còn tình yêu.. còn hạnh phúc tương lai
Đoạn đường kia.. em bước vẫn còn dài
Nên mỉm cười đón ngày mai tươi sáng.

ĐÔNG THẮP LỬA

Bao ấp áp dâng trào bên dáng ngọc
Trong hương tình si ngốc mặc gió đông
Ta ngả nghiêng dưới mắt biếc má hồng
Dù buốt lạnh nhưng trong lòng chẳng thấy
Đông thắp lửa nồng say đang trỗi dậy
Khơi nhịp bừng nát bấy của con tim
Mùa giáng sinh có lại bóng hình tìm
Bên em đó lặng im nghe tình rực
Chuông vang vọng nắm tay truyền háo hức
Đem tuôn dòng bút mực vẽ đam mê
Mình tựa vai mãi sánh bước đường về
Bao đông buốt tái tê như vụn vỡ
Môi thắp lửa em làm tan nỗi nhớ
Đông nào còn thẩy ở chốn bóng đôi
Từng phút giây sóng ái cứ đắp bồi
Chờ pháo nổ giao bôi mình uống cạn
Chuông vang vọng chúc tình ta lai láng
Đêm giáng sinh đem vạn nỗi vui mừng
Cùng nụ cười tan chảy để sầu lưng
Nồng vung đắp chưa từng nhiều đến vậy
Đông tan biến vì em ngời lộng lẫy
Ánh sao mờ tại thấy nét kiêu sa
Bao giá băng chôn lấp dưới mặn mà
Tay nắm lấy đôi ta cùng bước mãi
Trong ánh mắt anh chìm trong ngây dại
Mong luôn kề chớ hãy vội rời đi
Chúa mãi luôn chẳng thích sự phân kỳ
Để đôi bóng không chi chia cách được

Thơ về tình yêu đơn phương nhớ thương

Những bài thơ về tình yêu đơn phương nhớ thương là biểu hiện của những cảm xúc sâu lắng và tinh tế, khi người viết trải lòng về tình yêu không được đáp lại một cách ngọt ngào như mong muốn. Những dòng thơ này thường là những lời tự tâm sự của những con tim lạc lối, những người đã trót đắm chìm vào tình yêu một cách sâu sắc mà không nhận được sự đáp trả.

Nhớ thương, làm người ta nhớ về những khoảnh khắc ngọt ngào đã qua, nhưng cũng đồng thời đẩy người ta vào những nỗi đau không tên. Những bài thơ này thường mang lại cho người đọc cảm giác đồng cảm và suy tư sâu xa về tình yêu và cuộc sống.

ĐÊM ĐÔNG

Gió thổi đêm đông lạnh quá trời.
Em nằm thấy lạnh quá chồng ơi.
Thương anh giá rét ngoài biên giới.
Giữ gìn bờ cõi được bình yên.
Gió thổi đêm đông anh lạnh không.
Nhớ rằng áo ấm em đã gửi.
Anh gắng mặc vào để em vui.
Đêm nay em lạnh quá anh ơi
Chăn len đệm ấm đã dùng rồi.
Còn thêm lò sưởi ngay bên cạnh.
Lại nghĩ đến anh nhớ anh nhiều
Dù chăn hay đệm nào có ấm.
Nhưng cũng chẳng bằng anh ôm em.
Gió lạnh đêm đông rét lắm anh.
Trái tim hai đứa lại mong manh.
Bao giờ chúng mình không xa nữa
Để cặp tim này khỏi nhớ mong.

EM ĐÃ QUÊN LỜI HỨA

Em đã hứa là yêu anh mãi mãi.
Dù đường đời có nếm trải thương đau.
Nguyện cùng anh chung thủy đến ngày sau.
Nhưng hôm nay em nỡ nào quên lãng.
Tình anh vẫn trao về em lay láng.
Dẫu trải qua bao ngày tháng cách xa.
Anh vẫn yêu và thương nhớ thiết tha.
Dù biết rằng em đã xa anh mãi.
Trời hôm nay đâu phải là tháng bảy.
Mà mưa ngâu như cứ trải ngập lòng.
Hạ đang về mà cứ ngỡ mùa đông.
Anh cảm thấy cả cõi lòng băng giá.
Trái tim anh đâu làm bằng sỏi đá.
Cũng biết đau biết gục ngã em ơi.
Anh với em giờ xa cách đôi nơi.
Chắc có lẻ đến suốt đời không gặp.
Nhìn ngoài đường họ đổ xô tấp nập.
Nhưng lòng anh cứ tràn ngập nỗi sầu.
Giờ một mình anh biết phải về đâu.
Bởi vì em đã quên câu hẹn ước.

NỖI BUỒN EM MANG

Em ơi đừng có khóc.
Nước mắt chẳng đáng rơi.
Kẻ phản bội em rồi.
Còn gì mà vương vấn.
Em hãy nên bình tĩnh.
Xuy nghĩ kỹ trước sau.
Em hãy tin ở anh.
Lo cho con còn nhỏ.
Mối tình từ ngày đó.
Anh thầm lặng yêu em.
Nếu không chê sang hèn.
Cho anh cùng chia sẻ.

LÒNG NGƯỜI LUÔN SÂU THẲM

Bạn nên làm bản thân mình tốt đã
Đừng cố làm để vừa lòng người ta
Bởi bàn tay năm ngón mình chỉ ra
Có ngắn dài thì sao mà bằng được
Bạn nên làm những gì ở phía trước
Trong tầm tay để từng bước đi qua
Bên cạnh mình người ghét thương bao la
Không thể nào để cho ta hoàn hảo
Cuộc sống này là nghịch cảnh thương đau
Bận tâm chi những lời ra tiếng vào
Đời là thế bởi cuộc đời là thế
Làm tốt nhiều chẳng ai nể mình đâu
Đường qua sông khi ta bắt nhịp cầu
Nếu gãy đổ họ quay đầu nói xấu
Thế cho nên Biển Trời khó nhìn thấu
Như lòng người luôn sâu thẳm ngàn thu.

TÂM SỰ CÙNG EM

Giờ chúng mình tuổi có còn trẻ đâu
Tóc cũng đã phủ hai màu đen, trắng
Cuộc đời đã từng rầm mưa, rãi nắng
Cay đắng nào mà chưa phải trải qua
Số phận mình do trời đã sinh ra
Tuy hai người..hai cảnh.. mà như một
Em đơn thân bởi chẳng may chồng mất
Anh một mình bởi duyên kiếp long đong
Giờ chúng mình trời xui khiến gặp nhau
Đã cảm thông vì cùng chung cảnh ngộ
Vậy ta về đậu chung một bến đỗ
Cùng xây thành một tổ ấm bền lâu
Để chia buồn..cùng sẻ ngọt với nhau
Xoa dịu đi những nỗi đau ngày tháng
Cho ngôi nhà được trở nên ấm cúng
Sẻ không còn thấy trống vắng nha em
Để hằng đêm khi tối lửa, tắt đèn
Không phải nằm một mình ôm gối khóc.

Thơ về tình yêu đơn phương một người

Những bài thơ về tình yêu đơn phương một người thường là những tác phẩm thấu hiểu về nỗi lòng của người đơn phương, người yêu thầm một mình mà không dám bày tỏ tình cảm. Trải bày qua những dòng thơ ngắn, những nghệ sĩ của lời viết thường thể hiện sự hy vọng, sự chờ đợi và đôi khi là nỗi đau khi tình cảm không được đáp lại.

Những bài thơ này thường mang trong mình một vẻ đẹp đặc biệt, từ sự nhẹ nhàng đến những cung bậc cảm xúc sâu sắc. Chúng có thể làm tan chảy lòng người với những lời thổn thức, những ý nghĩa tương tự như việc lắng nghe một bản nhạc buồn êm đềm.

Hãy cùng khám phá và tận hưởng những cung bậc cảm xúc trong thơ về tình yêu đơn phương một người, nơi mà tình yêu vẫn mãi đọng lại dù không được thổ lộ.

MƯA CHIỀU HẠ

Cơn mưa hạ bất chợt về ngang cửa
Em một mình ngồi ngắm chuyến mưa qua
Chợt chênh chao giữa làn mưa trắng xóa
Nỗi nhớ anh theo bóng nước…vỡ òa
Khúc nhạc nào trong mưa buồn tê tái
Nghe đâu đây, tưởng như tiếng anh về
Em trở lại cơn mưa ngày xưa ấy
Nụ hôn nồng ướt đẫm những đam mê
Chiều lặng lẽ trôi dần trong mưa hạ
Lặng lẽ em… nghe mưa đổ trong lòng
Nỗi nhớ nào theo mưa về đẫm ướt
Nơi cuối trời, anh có nhớ em không?

CHIỀU MƯA BUỒN

Em có hẹn đâu mà mưa cứ đến…
Cơn mưa chiều làm gợi nỗi nhớ thương
Giọt mưa rơi hay nước mắt em vương
Như ngàn sợi đan xen vào nỗi nhớ!
Mưa cứ rơi cho tim ai lạc lối
Giọt mưa buồn rơi vô thức rồi tan
Tình cách xa nên đôi chút phũ phàng
Em cần lắm một bờ vai anh đó.
Mưa cứ rơi cho lòng ai thổn thức
Từng giọt buồn vẫn tiếp nối đuổi nhau
Em muốn tim mình sao cho khỏi đau
Thì mưa càng làm nát nhàu con tim nhỏ!

MƯA HẠ

Anh đưa tay đón những hạt rơi
Nghe dịu mát cơn mưa trời Mùa hạ
Đời thiết tha.. Xanh lên từng chiếc lá
Ướt cả áo anh… Ôi những hạt mưa chiều…!
Mưa nồng nàn bên góc phố xanh rêu
Nhớ em quá.. Tan chiều anh xuống phố
Lòng chợt vui khi tiết hè đang độ
Xôn xao mùa… Bức tường đổ rêu phong…!
Mưa gọi về.. Gần lại những hoài mong
Anh gác lại bên lòng câu nhung nhớ
Ở nơi nào.. Trong một mùa hoa vỡ
Em có còn xuống phố những chiều mưa…!
Không biết bây giờ em đã về chưa
Anh nhặt lên cánh hoa thừa rơi vãi
Phố nhỏ thôi.. Mà sao anh tìm mãi
Cứ mù xa… Hoang hoải một tên người…!
Anh đưa tay đón hạt mưa rơi
Ta nợ nhau một đời biêng biếc tím
Những trái thơm cũng nghịch mùa để chín
Ngỡ môi em chúm chím nụ hôn đầu…!
Cơn mưa chiều.. Cũng không biết về đâu
Cứ ướt át như ngàn câu từ tạ
Còn em tôi.. Cứ dần xa tôi quá
Để mưa chiều.. Cứ nghiêng cả sang tôi…!

NGỌN LỬA ĐÔNG

Theo hình ảnh hồn vương lên gió bấc
Ngọn lửa đông đã lật chiếc thuyền sầu
Bao mong chờ ngày hội ngộ gặp nhau
Vùng sa mạc ngọt ngào bung hoa nở
Cho ta biết chúng mình còn duyên nợ
Bao cách ngăn phá vỡ để vai kề
Rồi bóng hình ráp lại thuở đam mê
Thắp ngọn lửa lối về luôn sưởi ấm
Có nghe gọi vọng từ miền xa thẳm
Rằng nơi đây yêu lắm một dáng ngà
Ta lưu đày trong ánh mắt thiết tha
Tình mình mãi không già theo năm tháng
Mặc giông gió bước tìm làm sao cản
Khắc vào lòng lai láng một tình si
Dù xa nhau dáng cũ cứ xiết ghì
Rồi trông ngóng chim di nghìn trùng biệt
Chớ phai nhạt mờ chung vai ta tiếc
Gót phong sương mãi kiệt nẻo dặm trường
Hãy mau về mình nối lại yêu thương
Không khắc khoải đoạn trường đêm gối chiếc

NHỚ!

Mùa đông về se lạnh trái tim em
Cây lao xao bởi mùa thu rụng lá
Thu đi rồi, Đông đến lòng lạnh giá
Tim em buồn se sắt nỗi nhớ Anh
Trời hanh hao lòng lao xao nỗi nhớ
Anh đi rồi lời hứa đọng bờ môi
Đông đến rồi, em lại mãi đơn côi
Đông khắc khoải đợi mùa xuân trở lại
Nhớ nỗi nhớ tình yêu thời thơ dại
Đem tình vào giấc ngủ mộng ngàn thu!!!

Thơ về tình yêu đơn phương không dám nói

Những bài thơ về tình yêu đơn phương không dám nói là những tác phẩm thể hiện sự mâu thuẫn, sự trăn trở của những người yêu thầm. Những dòng thơ ngắn nhưng sâu lắng thường chứa đựng những điều mà họ không thể nói ra, những suy tư, nỗi niềm chất chứa trong từng câu chữ.

Những bài thơ này thường thể hiện sự dày vò của tâm trí, sự hoang mang và bất lực trước tình cảm mà người viết không dám bày tỏ. Dù không dám nói ra, nhưng qua từng câu thơ, họ vẫn có thể thể hiện được tình cảm sâu xa của mình.

Hãy cùng khám phá và cảm nhận những tâm trạng phong phú, phức tạp trong những bài thơ về tình yêu đơn phương không dám nói, nơi mà tình cảm luôn ẩn giấu dưới lớp mặt nạ của sự im lặng.

CHỈ CÒN TRONG KÝ ỨC

Chỉ còn trong ký ức
Một tiếng gọi thân thương
Mà sao lòng còn vương
Mãi hoài không quên được
Lặng thầm như dòng nước
Xuôi mãi theo tháng ngày
Giấu tia nắng ban mai
Vào trong lòng nỗi nhớ
Ai xuôi chi gặp gỡ
Để yêu thương vào hồn
Dĩ vãng đã vùi chôn
Vào trong đêm hoang vắng
Ngày mai trời lại nắng
Thêm nhớ và thêm thương
Vẫn đó một con đường
Còn hoài trong ký ức

NHỚ NGƯỜI DƯNG

Người dưng sao mà nhớ
Đời có nợ nhau không
Mà sao ở trong lòng
Bóng hình người đậm khắc
Mỗi ngày tình góp nhặt
Thêm một chút thương yêu
Dù cách trở bao nhiêu
Người luôn trong tim nhỏ
Gởi về nơi xa đó
Là cả một trời thương
Còn đó một con đường
Chờ trăng về gối mộng
Mơ ngày chung hình bóng
Ôm nỗi nhớ vào lòng
Cho thỏa nỗi niềm mong
Từng tháng ngày xa vắng
Bên dòng đời thầm lặng
Vẫn cuồn cuộn sóng trào
Trên trời bao ánh sao
Là bấy nhiêu thương nhớ

NGƯỜI CHẲNG HIỂU EM ĐÂU

Chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu
Người con gái chịu tổn thương mất mát
Nhiều năm qua mọi thứ đều đổi khác
Riêng niềm đau vẫn nguyên vẹn trưởng thành.
Chẳng sót lại vì dù một chút mong manh
Lời thương nhớ nhạt nhòa theo năm tháng
Em đã khóc, suối lệ dường như cạn
Khóc thương mình…chớ nào dám… trách ai!
Năm bốn mùa thời tiết vẫn đổi thay
Vậy mà lòng luôn ôm mùa băng giá
Người chẳng hiểu với niềm đau khôn tả
Em tự mình cố gượng dậy đứng lên.
Giữa dòng đời rộng lớn mong mênh
Sao không thể tìm được người thay thế
Một hình ảnh nhớ đến là rơi lệ
Bởi trái ngang trong cay đắng muộn màng.
Kể từ ngày khi tình ấy ly tan
Em thầm lặng chôn sâu bao cảm xúc
Vẫn không thể yêu ai dù một chút
Bởi trái tim băng giá tự thuở nào.
Anh chẳng bao giờ hiểu được em đâu.

CHẲNG LÀ GÌ

Chẳng là gì…mình gặp giữa đường đời,
Mà tự nhiên vấn vương nhiều đến thế,
Day dứt lòng quên đi mà không dễ,
Có nỗi niềm cảm xúc mãi lâng lâng.
Chẳng là gì sao cứ muốn quan tâm,
Muốn gần gũi, tâm tình cùng an ủi,
Muốn chia sớt ngọt bùi hay buồn tủi,
Chia sớt niềm đau, hạnh phúc, an yên.
Chẳng là gì mà tám tỷ cái tên,
Cái tên ấy sao làm mình lưu luyến,
Cứ nghĩ đến lòng bồi hồi xao xuyến,
Nghẹn ngào, thao thức, mơ mộng đầy vơi.
Chẳng là gì cho dẫu thời gian trôi,
Vẫn in dấu người ta trong tiềm thức,
Cứ nghĩ đến là con tim rạo rực,
Chẳng là gì vẫn ấp ủ nhớ mong.

ĐOẠN CUỐI CUỘC TÌNH

Nhớ nhung này cũng xin trả lại anh
Một đoạn kết cho chuyện tình dang dở
Từ đây nhé chúng ta không duyên nợ
Trả cho người lời hứa đã từng trao
Vắng anh rồi đời sẽ có chênh trao
Em sẽ ổn sẽ quên mau dĩ vãng
Yêu thương cũ sẽ tàn phai năm tháng
Ngọt ngào gì giờ cũng chát bờ môi
Hứa với tim mà dạ cứ bồi hồi
Đặt ngực trái hỏi sao người thay đổi
Sao quên vội ngày bên nhau sớm tối
Ngượng ngập lòng bối rối trao lời yêu
Dấu yêu xưa đã đổi hướng xoay chiều
Chỉ còn trong tim đau sầu hiu hắt
Kỷ niệm xưa ai bỏ công góp nhặt
Ai muộn phiền giọt nước mắt tràn mi
Hết thương rồi xin người hãy bước đi
Yên lặng thế mình chia ly bình thản
Yêu thương hết giờ trong tim đã rạn
Trả lại người những vỡ vụn xót xa.

MỘNG TƯƠNG PHÙNG

Đêm vắng lặng bao nỗi niềm chan chứa
Dáng hao gầy tựa cửa ngóng trăng lên
Giọt sương rơi lạnh lẽo ướt chân thềm
Cánh hoa rụng ủ mềm con tim nhỏ.
Cơn gió nhẹ lá xạc xào đầu ngõ
Gạt mây tan trăng lấp ló đầu non
Những yêu thương trăn trở đến mỏi mòn
Dạ se sắt héo hon đôi má thắm.
Khuya tĩnh mịch cách xa nhau ngàn dặm
Ánh nguyệt tà mắt đăm đắm mi cay
Nhạt ý thơ sầu nhung nhớ mỗi ngày
Tình lắng đọng chẳng đổi thay người nhé.
Kia khóm trúc vẫn nỉ non nhè nhẹ
Mộng tương phùng ta lặng lẽ chờ mong
Lời tâm giao luôn ghi tạc trong lòng
Canh khuya vắng một nụ hồng chớm nở.

MỘT THOÁNG VÔ TÌNH

Em để lại trong tôi niềm thương nhớ
Nuôi đoá tình hé nở giữa buồng tim.
Hương ngát thơm, tôi say mộng; đắm, chìm…!
Vườn xuân đẹp, muôn chim về vui hót…!
Hoa cho mật-ngọt bờ môi em rót.
Lời ái tình như những giọt sương trong;
Nhẹ nhàng rơi…, tưới mát cả cõi lòng,
Niềm hạnh phúc khơi dòng, tuôn lênh láng…!
Tôi ngã giấc bềnh bồng theo ngày tháng…
Đời thăng hoa…, lãng mạn khúc đa tình.
Em Hằng Nga, bóng nguyệt sáng lung linh…!
Đêm trải chiếu, ngắm hình em nà nõn.
Vòng tay mở, hồn ơi xin gởi trọn!
Đèn kết giăng tôi đợi, đón em về.
Tôi vướng phải, nặng thề duyên kiếp trước!
Không gian đó một lần em dạo bước,
Hạt giống mầm mơ ước bỗng sinh sôi.
Xanh bao la, rực rỡ cảnh sắc đời!
Phút bất chợt em lên ngôi thần thánh.
Bình minh dọi, bừng lên màu lấp lánh
Hay sao trời trong ánh mắt của em
Đang dịu dàng xuyên suốt tấm màn đêm
Sưởi, lan toả, truyền thêm nguồn năng lượng?!

NHỚ VỀ EM

Heo may gió lạnh tràn về
Một mình thơ thẩn con đê đầu làng
Nhìn dòng nước chảy mênh mang
Dâng trào cảm xúc mơ màng người xa
Bao nhiêu tình cảm mặn mà
Cái thời lãng mạn đã qua lâu rồi
Đâu còn những buổi sánh đôi
Dạo chơi ngắm cảnh cùng ngồi bên nhau
Thời gian phai nhạt úa màu
Tuổi xuân lặng lẽ trôi mau từng giờ
Đêm nằm lắm lúc thầm mơ
Thỏa lòng khao khát đợi chờ người thương
Nhiều năm cách biệt dặm trường
Mà sao vẫn cứ vấn vương trong hồn
Những chiều bóng ngả hoàng hôn
Lật trang nhật ký bồn chồn con tim.

EM MONG ƯỚC

Em góp nhặt nâng niu từng nét chữ
Viết thành thơ lời tình tự ngọt ngào
Trải lòng mình với bao nỗi khát khao
Bởi tim nhỏ luôn dạt dào nhung nhớ
Từng đêm vắng những suy tư trăn trở
Xin nguyện cầu duyên nợ mãi bên nhau
Tình yêu ta muôn thuở vẫn xanh màu
Ghi tạc dạ trước sau không dời đổi
Em tin tưởng mong anh đừng lừa dối
Lỡ dại khờ nông nổi vướng bùa yêu
Từng ngày trôi lòng càng nhớ thương nhiều
Tình cảm đó nói bao nhiêu cho đủ
Bởi tim nhỏ bóng anh đà trú ngụ
Đưa mắt nhìn triệu tinh tú mờ xa
Với niềm yêu tha thiết thật đậm đà
Luôn mơ ước duyên ta hoài kết chặt.

VỌNG NHỚ NGƯỜI XƯA

Trăng cuối tháng muộn màng treo đầu ngõ
Ánh sáng soi cũng lúc tỏ lúc mờ
Nhớ em nhiều thao thức viết vần thơ
Gửi phương ấy nơi bến bờ xa lắc
Xa em rồi trái tim anh thầm nhắc
Bóng hình người khắc đậm mãi tim ta
Chẳng thể phai sau năm tháng xa nhà
Vẫn khắc khoải vẫn đậm đà thương nhớ
Tháng Ba về đẹp muôn loài hoa nở
Xoan tím rụng đầy màu nhớ thủy chung
Tóc ai thơm hương Bưởi bước đi cùng
Vương mãi ngọt ngào đậm trong tiềm thức
Tháng Ba đến hoa Gạo bung đỏ rực
Như lửa hồng háo hức cõi lòng ta
Đợi chờ người nơi ấy ở phương xa
Về sưởi ấm những ngày qua tháng cũ !…

Trong thế giới thơ về tình yêu đơn phương, dường như mỗi câu thơ đều là một tia nắng nhỏ, chiếu sáng lên những cung bậc cảm xúc của con người. Những dòng thơ ẩn chứa những tâm trạng lẻ loi, những nỗi buồn và hy vọng không tưởng.

Nhìn vào những bài thơ này, ta thấy được cảm xúc đan xen, từ ngọt ngào đến đắng cay, từ hy vọng đến nỗi đau. Tình yêu đơn phương được thể hiện qua từng cung bậc cảm xúc phong phú, đôi khi là ngọt ngào nhưng đôi khi cũng là một trải nghiệm đau đớn.

Nhưng dù có khó khăn và đau khổ, tình yêu đơn phương vẫn là nguồn cảm hứng không ngừng cho những tác phẩm nghệ thuật, là nguồn động viên để chúng ta tiếp tục trải nghiệm và khám phá vẻ đẹp tinh tế của tình yêu.

Thơ Hay -