Những trang thơ tình yêu và nỗi nhớ cho người rơi lệ

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ mở ra một thế giới mộng mơ, đầy sắc màu và cảm xúc sâu lắng. Trên những trang giấy trắng, những dòng thơ được viết nên, mang đậm tinh thần lãng mạn và nỗi nhớ bi thương.

Những bài thơ này không chỉ là những lời tỏ tình ngọt ngào, mà còn là những góc khuất của trái tim, nơi mà nỗi nhớ vẫn còn lưu luyến và cháy bỏng. Mỗi từ, mỗi dấu chấm, mỗi cảm xúc đều được thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc.

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ là nơi mà ta có thể đắm chìm vào biển cảm xúc, lắng nghe tiếng thở dài của trái tim và cảm nhận sự đong đầy của tình yêu và nỗi nhớ. Hãy cùng nhau khám phá và chiêm nghiệm những trang thơ ấy.

Nội Dung Chính

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ người yêu

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ người yêu là một thế giới tinh tế, nơi mà những dòng văn lãng mạn và cảm động được dệt nên từ những cảm xúc sâu thẳm. Trên những trang giấy trắng, từng câu thơ mang lại sự đong đầy của tình yêu và đắm chìm trong nỗi nhớ về người ấy.

Những bài thơ này thường là biểu hiện của tình cảm sâu lắng và hồn nhiên, thể hiện sự khát khao gặp lại và ý thức về sự hiện diện của người yêu trong mỗi khoảnh khắc của cuộc sống. Từng từ ngữ, từng điệu bộ, từng hình ảnh đều được trau chuốt tỉ mỉ, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn. Hãy cùng nhau lạc vào thế giới của trang thơ này và cảm nhận vẻ đẹp của tình yêu và nỗi nhớ.

TA CHẲNG LÀ GÌ…

Ta chẳng là gì, em cũng thế thôi
Lạc bước nhân gian đôi bàn tay trắng
Trái tim đỏ son vẹn nguyên lành lặn
Với một tâm hồn trong sáng thiện lương.
Từ khi nào ta đầy rẫy tính toan
Em ích kỷ chẳng biết thương ai cả
Chỉ muốn được… mà không màng thiên hạ
Đau khổ, u buồn, vật vã, chơi vơi.
Ta chẳng là gì, em cũng thế thôi
Bé nhỏ mong manh thân người tạm bợ
Sinh tử chỉ trong một làn hơi thở
Nghiệp mang theo mình của để nơi đây
Ta chẳng là gì…nhưng cố đổi thay
Phiên bản tốt hơn tháng ngày còn lại
Cũng thế nhé em, đừng mê muội mãi
Đấu đá tranh giành tổn hại thêm thôi
Mình chẳng là gì, hãy nhớ em ơi
Chớp mắt trăm năm một đời ngắn ngủi
Em cũng như ta cũng về cát bụi
Hà cớ gây sầu chuốc tủi nhau chi.

LỜI XIN LỖI….THÁNG BA

Đã rất lâu rồi anh lại trở về…đây
Nơi tháng ba…cây Bưởi vừa kết nụ
Cả khoảng chiều ngập tràn hương…quyến rũ
Nhớ về em…mùa cũ đã xa vời
Nhớ cái mùa…anh cứ ngỡ mình mãi mãi sánh đôi
Khúc giao mùa…tinh khôi và thuần khiết
Mối tình đầu….anh và em nào ai hay biết
Khi nắng lên…hương Bưởi sẽ bay xa
Anh trở về đây…cây Bưởi vẫn ra hoa
Nhưng anh đã mất tháng ba…từ dạo đó
Hương Bưởi nồng nàn vẫn hòa tan trong gió
Chẳng có em…phố nhỏ vắng dáng kiều
Tháng ba về…gợi nhớ một niềm yêu
Khi tuổi học trò có rất nhiều điều mà anh chưa kịp nói
Nên giờ anh sẽ gửi những vần thơ vào trong hương hoa Bưởi
Gửi đến em một lời xin lỗi…tháng ba ơi!

CÓ KHI

Có đôi lúc ta cần nên thận trọng
Ngồi lắng nghe dư luận nói về mình.
Khộng lệ thuộc trước những lời hư vọng,
Chẳng coi thường bao góp ý công minh.
Vì…”không lửa thì làm sao có khói!”
Nên lắng lòng xem xét lẽ thực, hư.
Và cười nhẹ, khi biết mình không lỗi
Hiểu thêm rằng…dư luận vốn luận dư.
Khi cầm mảnh gương soi vào tâm khảm
Ta biết mình đẹp, xấu, đục hay trong?
Vườn tâm địa vương vấn nhiều cỏ dại
Mà cũng không thiếu vắng những hoa hồng.
Thánh nhân nào mà không mang quá khứ
Tội nhân nào chẳng thể có tương lai
Chính vì vậy, nhủ lòng luôn khoan thứ
Kiếp con người ai thoát khỏi lầm sai ?
Sau mưa gió bên kia trời ửng nắng
Sau lỗi lầm, cay đắng, trưởng thành hơn.
Điều quan trọng là tự tri, vượt thắng
Những đam mê, giới hạn của tâm hồn.
Thường soi bóng bên dòng sông tâm niệm
Nếu ta cười, ảnh hiện nụ cười ta
Cùng thế ấy, luôn sống đời hướng thiện
Vững tin mai Hạnh phúc lại trao quà.
Có đôi lúc ta hãy nên nhìn ngắm
Thế gian này bằng đôi mắt trẻ thơ.
Để nghe tiếng thương yêu từ sâu thẳm
Chỉ cái nhìn nhân thế hết bơ vơ..

THÁNG BA

Tháng ba rồi, em có nhớ không em,?
Hoa gạo cháy triền sông nhung nhớ
Sông lững lờ trôi như buồn tình cách trở
Gió thẫn thờ gửi lời đến người xa
Tháng ba về anh càng nhớ em hơn
Hoa gạo rụng trên đường anh xuống bến
Con thuyền nan lặng buồn chờ em đến
Chạnh lòng anh chút trống vắng bâng khuâng
Tháng ba về,hoa gạo đỏ bờ sông
Hoa xoan tím một góc trời thương nhớ
Nắng đầu mùa kéo dài trên lối nhỏ
Như nhắn người xa, em còn nhớ tháng ba.?

MỘT CHUYỆN TÌNH

Em cười bảo… dạ! Đúng là anh ấy
Ngưỡng mộ quá bao nhiêu năm vẫn vậy
Chúc hai người hạnh phúc mãi dài lâu
Dẫu trải qua bao gian khổ cơ cầu
Nhưng hai đứa vẫn bên nhau như thế
Đâu dễ gặp giữa dòng đời dâu bể
Có một người nguyện san sẻ buồn vui
Mình thương nhau thấu hiểu thế đủ rồi
Chẳng cầu cưỡng suốt đời làm chồng vợ
Đủ danh phận rồi người đi kẻ ở
Thà vô danh mà thương nhớ suốt đời
Không chung nhà nhưng cũng chẳng lẻ loi
Lúc nào nhớ tìm nhau rồi hò hẹn
Không đến được thì nhắn tin, gọi điện
Miễn nồng nàn tha thiết mến thương nhau!

TÔI MUỐN

Tôi muốn mình là một manh áo ấm
Cho trẻ vùng cao được mặc tới trường.
Để các em luôn được yêu thương
Nụ cười sáng trên con đường tìm chữ.
Tôi cũng muốn thân mình thành công sự
Che anh em tránh đạn pháo quân thù.
Sau chiến trận cùng đồng đội lãng du
Đàn ghi ta bập bùng chiều đảo nhỏ.
Cho tôi xin ở bên người nghèo khó
Thành ngôi nhà để che gió che mưa.
Đêm giá lạnh hay nắng rát ban trưa,
Không phải ngủ dưới gầm cầu nhem nhuốc.
Cho tôi xin được làm một ngọn đuốc
Để soi đường cho những bước sai lầm.
Những kẻ giết người, tham nhũng, chém đâm
Biết hối cải đừng nhẫn tâm làm điều ác.
Cho tôi được làm những con sóng bạc
Ở Trường Sa dìm xác những con tàu,
Bọn xâm lăng sẽ phải cuốn xéo mau
Cho biển Việt xanh một màu rời rợi.
Cho tôi làm trang giấy nghiêng chờ đợi
Những vần thơ em sẽ lại viết ra
Lời yêu thương, tha thiết chan hoà
Để cuộc đời sẽ xoá nhoà bất hạnh.
Tôi rất muốn… nhưng tôi đâu là thánh
Để chở che những hoàn cảnh đau thương.
Chỉ là tôi, một người lính bình thường,
Ôm cây súng giữ biên cương phía trước.
Điều tôi muốn chỉ là bao mơ ước
Cho dân tôi cuộc sống được bình yên.
Cho Tổ Quốc được tịnh độ an nhiên
Và hạnh phúc đến mọi miền đất nước.

NIỀM ĐAU

Phía sau mỗi người là số phận khác nhau
Và niềm đau cũng mỗi người một vẻ
Người mạnh mẽ họ luôn cười khẽ
Giấu tổn thương vào ngay cả nụ cười.
Có những người dù nước mắt có rơi
Họ cũng thứ tha không buông lời cay đắng
Có những người giấu vào sự cố gắng
Che nỗi niềm sâu lắng đến hanh hao.
Có những người giấu vào sự thanh cao
Cả niềm đau vẫn không hề chia sẻ
Có những người lại tỏ ra vui vẻ
Nhưng đêm về mới tự kể tự nghe.
Có những người luôn giỏi sự đậy che
Không kể ai nghe mà tự mình gậm nhấm
Phía sau họ là nỗi đau càng thấm
Nhưng vẫn rạng ngời bởi đâu có giống ai.
Phía sau mỗi người…Tuỳ hoàn cảnh sắm vai

HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU

Hương nồng nàn, vị ngọt của nụ hôn
Còn ấm áp, thơm đời tôi kỷ niệm.
Cái khoảnh khắc mà hai luồng sóng điện
Chạm vào nhau, hiển hiện phép nhiệm mầu.
Là lúc hồn đã tìm kiếm được nhau;
Đang quấn quýt, chìm sâu vào tiên cảnh.
Không gian mở, phiêu bồng trên đôi cánh.
Cánh tình yêu-niềm hạnh phúc diệu huyền.
Đóa hoa tình tinh khiết buổi đầu nguyên
Mang hoan lạc nở giữa miền trơ trọi.
Những giao cảm, âm thầm không tiếng nói
Sao vẫn nghe vọng gọi mãi không ngừng?
Tim bồi hồi, lòng nhớ lại…,bâng khuâng!
Vườn da thịt mầm xuân vươn chồi lá…
Vai xuôi mộng, suối tóc mềm êm ả
Chảy một dòng lơi lả, hút hồn theo.
Tình rượt đùa, trỗi dậy tiếng cười reo…
Trong ánh mắt trong veo màu vui sướng.
Nụ hôn ấy như đất trời đổi hướng;
Ngọn triều dâng, cơn sóng cuốn, biển tràn…
Có chút gì mằn mặn tựa muối tan.
Vừa đủ độ nồng nàn, tươi môi thắm.
Chỉ nếm thử một lần mà mê đắm.
Rời xa rồi, lâu lắm vẫn chưa quên!

TÔI ĐI TÌM

Tôi đi tìm…những vần thơ tháng ba
Mà tôi đã trao người ngày hôm đó
Những vần thơ tôi gửi vào làn gió
Vào làn hương bông Bưởi trắng bên hè
Vào nắng chiều trong cái lạnh se se
Vào lửa tình…bông Mộc Miên khoe sắc
Vào Xoan tím…một tình yêu… thầm lặng
Mối tình đầu….ngày tháng…mới biết đau
Tôi đi tìm…trong hương Bưởi ngọt sâu
Chút vấn vương vắt ngang chiều vào tối
Tôi đi tìm…những điều chưa kịp nói
Thuở đôi mươi…bối rối đến dại khờ
Tôi đi tìm tháng ba…tuổi mộng mơ
Với nỗi nhớ…dành cho người xa cách
Tôi đi tìm…tháng ba chiều se lạnh
Giấc mơ hồng…đâu tới…chỉ mình tôi

BẾN ĐỢI

Mỏi mòn bến đợi thuyền đây
Mở lòng ngồi đợi suốt ngày không thôi
Đã hứa đậu suốt cuộc đời
Mà thuyền đi mãi đi thôi không về
Bến buồn ngồi ngắm sông quê
Nhìn dân chài lưới đi về có đôi
Cô đơn bến đợi bến ngồi
Nỗi buồn cơn sóng dậy sôi xô bờ
Vắng thuyền dáng bến bơ phờ
Ngắt vài chiếc lá làm thơ xuôi dòng
Nhắn thuyền xa bến buồn không
Về ngay sào cắm bến trông tháng ngày
Thuyền đi khi lá còn xanh
Vì chờ đợi mãi mà cành xác xơ
Thuyền bến đã hứa ngày giờ
Nay đi đi mãi xác xơ bến buồn.

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ quá khứ

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ quá khứ là một bức tranh tuyệt vời về những kỷ niệm ngọt ngào và những cảm xúc sâu lắng của thời gian đã trôi qua. Trên những trang giấy, những dòng thơ được viết ra từ trái tim đầy nhiệt huyết, mang theo những góc khuất của quá khứ và hình ảnh của người yêu đã xa.

Những bài thơ này thường là biểu hiện của sự luyến tiếc và hồi tưởng về những khoảnh khắc đã qua, những kỷ niệm đẹp và những tình cảm đong đầy. Từng từ ngữ, từng câu thơ đều rơi vào tâm trạng của người viết, tạo ra một không gian lãng mạn và sâu lắng.

Hãy cùng nhau khám phá và chiêm nghiệm những trang thơ này, để hiểu rõ hơn về vẻ đẹp và ý nghĩa của tình yêu và nỗi nhớ trong quá khứ.

LỜI TÌNH CHO EM

Lời thơ tình anh viết gửi cho em
Là tâm tư trong từng đêm thao thức
Tựa nỗi nhớ cựa mình trong lồng ngực
Một tình yêu còn thương mãi trong lòng
Trăng khuya tàn đã rụng xuống bên sông
In hình bóng còn lung linh trong mắt
Bàn tay xưa lối đi về nắm chặt
Như còn đây hơi ấm của thuở nào
Mình là gì trong thế giới của nhau
Nửa yêu thương trong sắc màu nhung nhớ
Là duyên phận kiếp trước tình còn nợ
Nên kiếp này gặp gỡ để rồi thương
Dù chúng mình mỗi đứa ở một phương
Chung ánh trăng trong đêm trường soi bóng
Dõi theo nhau qua năm dài tháng rộng
Lòng yên bình khi nơi ấy bình yên.

BIỂN VÀ EM

Thuở ban đầu biển chưa có sóng
Biển dịu hiền, phẳng lặng bình yên
Biển vô tư, không chút ưu phiền
Chưa vấn vương tới miền thương nhớ.
Ngày em đến lòng biển bỡ ngỡ
Sóng biếc xanh từ đó cuộn trào
Trái tim biển cháy niềm khát khao
Muốn ôm em hòa vào trong sóng.
Và từ đó ngày đêm trông ngóng
Nỗi nhớ thương tạo sóng cuộn ngầm
Tình yêu biển lớn theo tháng năm
Lặng lẽ biển âm thầm dâng hiến.
Tình anh cũng giống như tình biển
Sóng dạt dào em đến bên anh
Thẫn thờ trước đôi mắt long lanh
Lòng rộn ràng tim anh xao động.
Biển và em luôn tạo thành sóng
Để cho anh trông ngóng đêm ngày
Anh hòa hồn trong biển ngất ngây
Hòa em trong vòng tay tình ái.

ĐẦU NGÀY

Tỉnh giấc lời đầu ta gọi nhau.
Đêm qua giấc ngủ mộng xanh màu.
Hồn thơm vị ngọt hoa tình ái
Cuộn giữa chăn mền sợ nhạt mau!
Uớm thử môi hôn thấy vẫn nồng
Mùa xuân rạo rực giữa trời không.
Mân mê…, những ngón tay mềm mại;
Thịt mát, da hương, suối tóc bồng.
Đón nhận và trao gởi thoáng giây.
Lòng như trút hết lại như đầy.
Mênh mang mặt nước dòng sông chảy…,
Thấp thoáng bầu trời quyện khói, mây.
Kéo những rèm che, dãi lụa mềm.
Phơi miền cảm xúc rõ ràng thêm.
Ôi em! Ánh nắng hừng Đông dậy
Thắp sáng bình minh dưới mái thềm.
Vẳng tiếng chim ca tiếng nhạc lòng.
Ban mai lộng lẫy giọt sương trong.
Mơn man ngọn gió luồn khe cửa
Thẹn đoá môi hoa má ửng hồng.

DẤU YÊU ƠI

Rộn rã lòng… khi gọi dấu yêu ơi
Biết nói sao… với cả trời thương nhớ
Kể từ đây… biết rằng mình sẽ”khổ”
Một tình yêu…món”nợ” của cuộc đời
Bao nhiêu lần…thầm gọi dấu yêu ơi
Mỗi lần nhắc… thấy cuộc đời tươi thắm
Tim rung lên… từ đáy lòng sâu thẳm
Cháy nụ hôn… môi hồng thắm khát khao
Nhớ tới nhau…lòng dạ thấy dạt dào
Tựa vai mềm… muốn trao nhau tất cả
Heo may về…nép vào nhau ấm quá
Tím một màu… đại đóa cúc xinh tươi
Hẹn với nhau… tới cuối đất cùng trời
Dù vẫn biết…cuộc đời không như mộng
Niềm vui về… khi cùng chèo cùng chống
Hạnh phúc tràn… khi “được sống” được yêu

TÌNH GIỮA ĐÊM NGÀY

Đêm ở bên này-ngày ở bên kia.
Trời và đất ngăn chia thành hai nửa.
Trao gởi trái tim, chung lời hẹn hứa…
Lâu lắm rồi hai đứa chửa gặp nhau!
Kết nối chuyện trò những lúc canh thâu.
Bao thương nhớ, buồn đau đem kể lể…
Kẻ hối việc làm, người lo ngủ trễ
Nên thường khi chẳng thể nói hết lời.
Khoảng cách đêm ngày hai ngả xa xôi
Nhưng ghép lại thành đôi thì tròn trịa.
Không bóng tối, ánh sáng nào có nghĩa?!
Không có em nơi phía ấy vui gì!
Giữ trong lòng một ngọn lửa tình si.
Sáng hay tối có gì còn lo sợ?
Vũ trụ dịch xoay, Thiên Đường rộng mở…
Em trong ta và ta ở trong em.
Nghe giữa làn hơi giọng nói êm đềm;
Thơm hương mật, ngọt mềm từng cảm xúc.
Ôm mộng mị, vật vờ dòng thao thức
Đón chào em, tia nắng rực đằng Đông.
Cách mấy bờ, mấy biển, mấy núi sông…
Xin em nhớ, đừng cách lòng nhau nhé!
Chỉ một vạch ngăn đêm ngày mở hé,
Biết dung hòa tất sẽ được tự nhiên.

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ cô đơn

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ cô đơn là một hành trình đầy xúc cảm vào thế giới tâm hồn của người viết và người đọc. Trên những trang giấy, từng dòng thơ mang theo những cảm xúc đầy bi ai và sâu thẳm về sự lẻ loi và cô đơn trong tình yêu.

Những bài thơ này thường là biểu hiện của sự trăn trở, cảm xúc thổn thức và nỗi nhớ không nguôi về người yêu đã đi xa. Từng từ, từng câu thơ đều là những điều giản đơn nhưng sâu lắng, tạo nên một không gian riêng biệt, nơi mà tình yêu và nỗi nhớ cô đơn được thể hiện một cách chân thành và chân thực nhất.

Hãy cùng nhau lạc vào thế giới của trang thơ này, để cảm nhận và hiểu thêm về vẻ đẹp đầy cảm xúc của tình yêu và nỗi nhớ cô đơn.

YÊU ĐI EM

Yêu đi em khi xuân còn nóng hổi
Tội tình gì phải từ chối người ta
Chính chuyên ư..mai chết cũng thành ma
Lẳng lơ chút cũng hóa thành cát bụi
Hãy tranh thủ khi lửa lòng chưa nguội
Má còn hồng, mắt chưa vết chân chim
Yêu đi em đừng kìm nén con tim
Dẫu dang dở cũng phải bùng kiêu hãnh
Hãy dịu dàng khi đứng trước phái mạnh
Và biến mình thành “nha phiến” lung linh
Mỗi phút giây đều phải nhớ tới mình
Khiến cho họ nghiện, sa lầy đến chết
Yêu đi em khi đời chưa mỏi mệt
Khi trong lòng còn nhựa sống mênh mông
Yêu đi em khi eo vẫn còn cong
Môi căng mọng tim nồng nàn chín đỏ
Đừng để mình phải ngày đêm vò võ
Xóa đi từ dang dở bấy lâu nay
Đời ngắn lắm đâu biết được ngày mai
Nếu có thể..yêu thêm lần em nhé

HẠNH PHÚC

Người ta cứ nghĩ hạnh phúc
Phải là tình cảm lứa đôi
Được ở bên nhau mọi lúc
Được yêu thương trọn một đời
Người ta cứ nghĩ hạnh phúc
Phải là bình thản an yên
Cả đời không lo khổ cực
Mưa không thấm nắng chẳng phiền
Người ta cứ nghĩ hạnh phúc
Phải là gặp những điều may
Một đời ấm êm tròn vẹn
Sinh ra cuộc sống đủ đầy
Còn tôi lại nghĩ hạnh phúc
Chính là tâm trạng mình vui
Được làm những điều mình thích
Luôn luôn rạng rỡ nụ cười
Hạnh phúc của tôi có đủ
Đau buồn,khổ nhọc, đắng cay
Trải qua rất nhiều cung bậc
Bỗng yêu lắm cuộc đời này

…EM SAO RỒI..CÓ HẠNH PHÚC KHÔNG EM…

Em sao rồi..có hạnh phúc không em
Bên người mới có đủ đầy vật chất
Họ có thương có chìu em tất thảy
Như lúc vợ chồng mình..còn thương
Em sao rồi..khi bước tiếp chặn đường
Không có anh..à quên bên người mới
Vui không em khi đến nơi nào đó
Giữa chúng mình kỷ niệm thấy đau không
Anh và con làm bầu bạn sớm chiều
Thi thoảng nó hát ầu ơ con nhớ mẹ
Đau quặn lòng khi nhìn con thơ trẻ
Nước mắt rơi anh đau đớn trong lòng
Nó thường hỏi anh rằng tại sao…?
Cha mẹ lại ly hôn sao không yêu nhau mãi
Con nhìn bạn con được mẹ hôn thích lắm
Nhưng con lại buồn…con nhớ mẹ ba ơi…
Anh lặng người..trước câu hỏi của con
Bỗng nhói trong tim anh trách mình bất lực
Uống chén rượu cay hít tàn điếu thuốc lá
Nhếch miệng cười giòn…lầm lỗi đó do ai…?
Để cuộc đời dài con bé mang đắng cay
Từng đêm nó khóc Lệ tràn..con nhớ mẹ
Cũng chính chúng ta gây nên bao lầm lỗi
Gieo những tổn thương lên những đứa con khờ.

CẢM ƠN ANH

Em khát khao sống đời trong bình dị
Bên một người biết nghĩ tốt về nhau
Cùng yêu thương chăn gối đến bạc đầu
Vui hạnh phúc đậm sâu tình tuyệt mỹ
Em chẳng ước giàu sang cùng phú quý
Dẫu đơn sơ giản dị thắm nghĩa tình
Em ước mong cuộc sống đẹp ngời xinh
Chẳng vướng bận chữ tình trong đau khổ
Em vấp ngã khi hôn nhân lầm lỡ
Chịu đắng cay đau khổ mấy vạn ngày
Nữa kiếp người chẳng có phút nồng say
Lệ đẫm ướt bao ngày cam chịu đựng
Em buông bỏ cuộc tình không cân xứng
Giải thoát mình khỏi vũng tối xót xa
Tìm an yên năm tháng tuổi xế tà
Chút hạnh phúc thiết tha lòng mãn nguyện
Rồi định mệnh đã đưa anh tìm đến
Anh quan tâm thể hiện rất chân tình
Dành yêu thương hết mực chẳng hề khinh
Em hạnh phúc khi lòng mình cảm nhận.
Cảm ơn anh đã cho em danh phận
Cho đời em thoát nghịch cảnh đắng cay
Đem yêu thương trải lấp những đoạ đày
Cho em sống tràn đầy trong hạnh phúc.
Em trân quý tình anh từng giây phút
Vị cứu tinh đã trút sạch khổ lòng
Sống bên anh thỏa nguyện nổi khát mong
Thấy cuộc sống trong lành đầy yêu quý.

BÀI THƠ MÀU TÍM

Gửi tặng em bông mua rừng tím biếc
Chiều ven biên biền biệt đường hành quân
Gửi theo cả sắc hoàng hôn tím đỏ
Mà nỗi nhớ em nhân lên biết bao lần
Bởi em nói rất rất yêu màu tím
Nên thấy hoa lòng anh mãi bâng khuâng
Dặm dừng quân anh viết bài thơ nhỏ
Để chữ Yêu…mãi mãi…ghép theo vần

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ buồn đau

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ buồn đau là những dòng văn bút chứa đựng sâu sắc cảm xúc và nỗi đau thương không tả nổi của người viết. Trên những trang giấy, những câu thơ đầy bi ai thường khắc sâu vào lòng người, mang theo những góc khuất của quá khứ và những giọt lệ buồn đau.

Những bài thơ này thường là biểu hiện của sự chia ly và đau đớn, khi mà tình yêu không thể nào trọn vẹn và nỗi nhớ không nguôi trong lòng. Từng từng câu thơ trở nên vô cùng ý nghĩa và cảm động, khiến người đọc cảm nhận được sâu sắc về sự đau khổ và buồn bã của tình yêu và nỗi nhớ.

Hãy cùng bước vào thế giới của trang thơ này, để hiểu thêm về vẻ đẹp và đắng cay của tình yêu và nỗi nhớ buồn đau.

GỬI ANH NỖI NHỚ

Anh lúc nào cũng luôn ở trong tim
Thương anh nhiều, những đêm rừng sương muối
Thương anh nhiều,đường hành quân vời vợi
Bởi yêu rồi em mãi đợi chờ anh
Biết nơi nào, anh cũng nhớ đến em
Nên chỉ thương chứ chẳng hờn, chẳng giận
Gom yêu tin gửi qua làn sóng mạng
Để anh biết rằng..em cũng mãi nhớ anh

YÊU LÍNH

Yêu anh lính hay cười vui như tết
Hái nhánh hoa rừng màu sim tím tặng em
Hành quân xa với nỗi nhớ quê nhà
Vẫn vững vàng với niềm tin chiến thắng
Xưa đánh giặc là gươm đao súng mác
Là hy sinh máu đổ nhuốm cánh đồng
Nay đánh giặc vô hình không thua kém
Anh Hùng, bất khuất, dũng cảm,kiên trung
Mong mỏi bao ngày mong tổ quốc bình yên
Giặc có hình vô hình đều tan biến
Đất nước mình cả ngàn năm văn hiến
Khí thế hào hứng vang mãi khúc tình ca.

NHƯ CHIM LẠC ĐÀN !

Từ em cô độc tiểu thư
Lơ ngơ kỷ niệm chần chừ bước theo ..
Đường thơ rải nắng vần gieo
Yêu thương bén gót điệu heo hút buồn
Em theo chân sáo sổng chuồng
Bay vèo năm tháng lạc nguồn hương xưa
Hồn chuyền từng nhánh đong đưa
Dạ vâng em đã rất thừa khổ đau
Lòng rừng quạnh quẽ hư hao
Lá xanh chưa kịp đã xao xuyến vàng
Suối treo máu chảy đại ngàn
Luồn trong da thịt đẫm tràn lệ tung
Và trong sâu thẳm tận cùng
Sầu chen chúc vượt điệp trùng núi non
Nhìn quanh cỏ mục đá mòn
Thời gian đi mãi đã giòn dung nhan
Như chim mỏi cánh lạc đàn
Em chao đảo giữa mây ngàn lẻ loi
Nẻo về lạc dấu xa xôi
Em kêu thảng thốt trên môi..muộn màng !

TÌNH CA NGƯỜI LÍNH

Anh gửi em bản tình ca người lính
Mang sắc xanh, xanh biển, xanh trời
Xanh những dòng sông, xanh đồng lúa biếc
Xanh cỏ, xanh cây, xanh màu áo…em ơi
Anh gửi cho em, bản tình ca người lính
Có âm vang dồn dập nhịp quân hành
Có sắc hoa sim tím trời chiều vời vợi
Có mảnh trăng rừng đêm sương trắng chơi vơi
Anh hát tặng em bản tình ca người lính
Thương lắm hậu phương, em chung thủy đợi chờ
Dù đời lính chinh chiến qua nhiều gian khổ
Vẫn hẹn ngày về, trọn vẹn những ước mơ
Anh gửi cho em khúc nhạc lòng người lính
Có tiếng chim ca, có tiếng suối êm đềm
Gửi vào đó cả trái tim thắp lửa
Dẫu cách xa nhiều, đừng buồn nhé… Lính mà em!!!

ĐƯỜNG HẠNH PHÚC

Đường huyền thoại, trên Cao Nguyên Đá
Xuyên qua rừng, Biển đá mênh mông
Đất trời Tổ Quốc non sông
Hà Giang đổi mới hừng đông rạng ngời.
Đảng dẫn lối, ngàn lần dân nhớ
Tuổi thanh xuân, ta mở con đường
Đêm ngày phá núi khẩn trương
Bàn tay khối óc muôn phương tụ về.
Công trường mở, miền quê khai sáng
Nguyện hy sinh, năm tháng nơi này
Bắc Sum nhộn nhịp hăng say
Đồng bào hợp sức chung tay góp phần.
Dẫu mưa bão, đại ngàn lạnh buốt
Huyết tâm thư, thông suốt lòng người
Pì Lèng, Thẩm Mã, Cổng Trời
Chín Khoanh, kỳ tích một thời khó quên.
Những gian khổ, vượt trên thử thách
Vùng cao xưa, xa cách nối liền
Con đường Hạnh phúc bình yên
Giao thông huyết mạch lập nên sử vàng.

Trang thơ tình yêu và nỗi nhớ là một hành trình qua thời gian, nơi mà những dòng văn từ trỗi dậy từ trái tim và mang theo cảm xúc sâu lắng của cuộc sống. Những trang thơ này là hình ảnh của tình yêu và nỗi nhớ, từ những khoảnh khắc ngọt ngào đến những giọt nước mắt buồn đau.

Kết thúc của những trang thơ này không phải là sự kết thúc hoàn hảo, mà là sự tiếp tục của một hành trình tâm hồn, nơi tình yêu và nỗi nhớ không bao giờ chấm dứt. Dẫu biết rằng cuộc sống luôn đầy biến động, nhưng trong lòng ta vẫn luôn cất giữ những kỷ niệm và tình cảm đẹp đẽ nhất.

Hãy để những trang thơ này mãi mãi là một phần của chúng ta, là nguồn cảm hứng và động viên trong cuộc sống.

Thơ Hay -