Bộ sưu tập những bài thơ xuân và tình yêu lưu luyến

Thơ xuân và tình yêu là một trong những chủ đề không thể phai mờ trong văn học, nơi mà sự tươi trẻ của mùa xuân và hạnh phúc của tình yêu được mô tả và tôn vinh. Những bài thơ về chủ đề này thường là những tác phẩm đầy màu sắc và sức sống.

Trong không gian thơ này, từng dòng văn thường đưa ta đi vào thế giới của những bông hoa rực rỡ, những cánh chim hót líu lo và những tình cảm đong đầy trong trẻo. Đó là thế giới của những niềm vui sôi động và những khát khao mãnh liệt.

Hãy cùng nhau thưởng thức và khám phá những dòng thơ về xuân và tình yêu, nơi mà từng từ ngữ đều mang lại cảm giác hân hoan và sự hạnh phúc bất tận của mùa xuân và tình yêu.

Nội Dung Chính

Thơ xuân và tình yêu chia ly

Trong thơ xuân và tình yêu, chia ly là một chủ đề không thể tránh khỏi, đem lại cho người đọc cảm xúc sâu lắng và xúc động. Những bài thơ này thường là những bức tranh đầy nỗi buồn, những dòng lưu bút về những tình cảm đau đớn và nỗi nhớ về người yêu đã ra đi.

Trong không gian thơ này, từng dòng văn thường kể về những cảm xúc bất ngờ và những góc khuất của tình yêu, nơi mà sự chia ly làm đau lòng và làm đổi thay tất cả. Đó là thế giới của những nỗi buồn không tên và những niềm hy vọng mong manh.

Hãy cùng nhau lắng nghe và chia sẻ những dòng thơ về xuân và tình yêu, chia ly, để mỗi người có thể tìm thấy sự đồng cảm và sự thấu hiểu trong những cảm xúc của mình.

VƯƠNG VẤN MIỀN XA

Chiều buông bóng ngả dần trôi
Mượn câu lục bát lặng ngồi ngâm nga
Lâu rồi thơ lục mặn mà
Thiếu dòng tâm sự thướt tha ngọt ngào
Vần thương câu nhớ nôn nao
Nặng đầy lưu luyến gửi vào miền yêu
Tình xuân tươi thắm mĩ miều
Ngát trong hương bưởi bồng phiêu mơ màng
Nắng như dải lụa ùa sang
Quyện đan trong gió rộn ràng ý thơ
Yêu nhau chín đợi mười chờ
Thương người xứ lạ ngẩn ngơ đêm ngày
Ước về tay nắm chặt tay
Đỏ trời hoa gạo phơi bày ước mong
Vườn hồng quanh dạo một vòng
Hòa chung nhịp thở say trong hương tình
Mây trời xuân sắc lung linh
Bồng bềnh một áng thơ tình vấn vương
Nhớ em duyên dáng má hường
Nơi miền xa ấy dạ tương tư hoài.

HƯ VÔ

Tháng Ba về rồi đó em ơi
Bình minh rạng rỡ phía chân trời
Trong vầng nắng hửng làn sương mỏng
Lối nhỏ mình anh…giữa nhịp đời
Tháng Ba…lời hứa của năm xưa
Người đi buổi đó…nói sao vừa
Bao mùa Xoan tím trong nỗi nhớ
Tôi vẫn đợi đây…em về chưa?
Tháng Ba phong cảnh thật huyền mơ
Nỗi nhớ…trong anh đến dại khờ
Mộng ước đan cài hư và thực
Cô đơn! Quạnh quẽ…chỉ có thơ…
Tháng Ba đã về…một nửa Xuân
Hoa trắng hàng cau rụng đầy sân
Gió theo lối gió…mây buồn tủi
Lời hứa năm xưa…ước một lần

HÀ NỘI THÁNG BA

Anh có về hà nội ngắm hoa xưa
Chùm bông trắng cứ đung đưa trong gió
Thơm dịu nhẹ lan ra ngoài phố cổ
Thoang thoảng hương thiếu nữ độ xuân thì
Mùa xuân tươi rộn rã tiếng họa mi
Hót thánh thót như đi vào tình khúc
Én chêng chao phố cổ xưa rêu mục
Vẳng đâu đây mõ lóc cóc chuông chùa
Mây bồng bềnh gió đẩy lá đung đưa
Còi tan tầm vừa vang lên đâu đó
Ngưỡng tây hồ trong một ngày lộng gió
Sóng dập dồi tưởng là đó đại dương
Anh về nhặt hạt nắng tóc còn vương
Đầu em mượt như hàng dương liễu rủ
Nắm tay em thắp nhang chùa thiên mụ
Dạo hà thành thấy thích thú làm sao
Những lâu đài lộng lẫy chọc trời cao
Đêm buông xuống điện sáng sao nhấp nháy
Phố chuyển mình diệu kỳ nhanh đến vậy
Hà nội ơi ôi biết mấy tự hào
Gái tràng an duyên dáng rất thanh cao
Nhưng với anh như ngày nào chân chất
Hương hoa xưa vẫn ngây thơ chân thật
Anh về đi em rất nhớ người ơi.

DỪNG LỠ NÓI LỜI YÊU

Vừa mới sang nên xuân vẫn đang tràn
Lối mình đi.. vẫn bạt ngàn hoa nỡ
Nhưng tình ta là chuyện dài duyên nợ
Xin người khoan..đừng lỡ nói lời yêu
Bởi lòng em còn vướng bận bao điều
Dẫu khát khao..từng chiều rơi êm ả
Trái tim yêu.. cũng rộn ràng đến lạ
Nhưng vội vàng sợ vấp ngả thêm đau
Vẫn ước mơ những giây phút nhiệm màu
Nhưng biển tình biết nông sâu chìm nổi
Giữa bão giông.. lỡ hai mình lạc lối
Chuốc khổ đau… ai gở rối tơ lòng.
Chẳng lẽ giờ..em nói thẳng là không
Nên thật dạ..em mong người nghĩ lại
Nụ vẫn xanh.. thì xuân còn tươi mãi
Vội vàng chi thương tổn lại thêm nhiều
Xin lỗi người.. xin lỗi một tình yêu.!.

VỀ NƠI ẤY

Em có về nơi ấy với anh không?
Nơi quê anh, vùng hạ lưu sông đáy,
Về nơi ấy thấy thân thương biết mấy,
Những con người với cảnh sắc quê hương.
Quê anh có con đê đắp thành đường,
Quốc lộ đường đê 21B rộng rãi,
Từ Hà Nội về ngoài đê đất bãi,
Hòa Xá đây rồi mình xuống Đầu đê.
Dệt màn vải thành truyền thống làng nghề,
Quanh năm cần cù cửi canh vất vả,
Hàng ngày nghe tiếng thoi đưa rộn rã,
Lâu dần thành quen nghe thấy thân thương.
Anh đưa em về nơi ấy Chùa Hương,
Du lịch tâm linh bến thuyền đông đúc,
Mùa xuân đến cùng nhau về bến Đục,
Trẩy hội đầu năm đất Phật Hương Sơn.
Anh đưa em về nơi ấy Quan Sơn,
Vịnh Hạ Longở ngoại thành Hà Nội,
Về đó rồi em chớ đừng có vội
Nghỉ dưỡng bơi thuyền, câu cá, bắn chim,…
Về đi em chúng mình sẽ đắm chìm,
Trong lịch sử quê mình thời kháng chiến,
Gậy trường sơn, tình hậu phương tiền tuyến,
Còn lưu đây những kỷ vật bảo tàng.
Về đi em để thấy thủa tào khang,
Ngày ấu thơ anh lớn lên ở đó,
Bao vất vả vươn lên từ gian khó.
Càng trân trọng hơn cuộc sống hôm nay.
Về đi em nhiều ẩm thực thường ngày,
Vịt cỏ vân đình, xáo mèo rau má,
Bao nhiêu là món ăn từ tôm cá,
Đặc sản chè lam với bánh củ mài.
Đừng chần chừ, lần lữa… hôm mai.

LỠ LÀNG XUÂN TRÔI…

Gió chiều lành lạnh xuân trôi.
Bâng khuâng một bóng đứng ngồi riêng ta.
Bên thềm giọt nắng tháng ba.
Rưng rưng khoé mắt xót xa một người.
Xuân về cây lá xanh tươi.
Lòng sao những thấy nụ cười kém vui.
Tình riêng mong nhớ ngậm ngùi.
Còn đâu giấc mộng ngọt bùi bên nhau.
Mùa xuân rồi cũng qua mau.
Tàn hoa rã cánh thương đau một đời.
Chắp tay xin hỏi ông trời !
Tình xuân sao nỡ xa rời tháng ba.

CẠN THÁNG BA

Em chưa về tháng ba nay đã cạn
Câu thơ tình rao bán chẳng người mua
Cánh Mộc Miên theo cơn gió giỡn đùa
Lời hẹn ước ganh đua xuân hờn dỗi.
Có phải chăng câu tình thơ mắc lỗi
Chữ dỗi hờn bắt tội nắng chênh chao
Hay là do chiều xuân quá khát khao
Mùi hương Bưởi lạc vào da diết nhớ.
Em chưa về tháng ba đành mắc nợ
Tím hoa Xoan dang dở nửa câu thề
Con đường mòn lạc bước cháy đam mê
Hoa Gạo đỏ đường đê dài trăn trở.
Mẹ hôm qua dường như vừa nhắc nhở
Cuối xuân rồi ai có nhớ nhung ai
Tháng ba này mưa gió cứ giằng giai
Đem nỗi nhớ đan cài vào nỗi nhớ.

NGỌT NGÀO TÌNH XUÂN

Đẹp biết bao mùa Xuân đã đến
Gió đùa vui hoà quyện cùng mây
Bên vườn hoa ong bướm mê say
Những hạt nắng rơi đầy phố nhỏ.
Trên cành cây chim về hội ngộ
Bản tình ca thương nhớ vọng ngân
Em xinh tươi làn da trắng ngần
Tuổi hồi xuân thêm phần đài các.
Xuân đã về hoa khoe hương sắc
Liễu bên hồ xào xạc làm duyên
Mặt nước trong in bóng con thuyền
Chở hồn ta về miền dĩ vãng.
Xuân quyến rũ, dịu dàng phiêu lãng
Xuân ngọt ngào, duyên dáng ngất ngây
Để thi nhân ngơ ngẩn đắm say
Mượn bút viết lên đây tình khúc.
Trái tim yêu ngập tràn hạnh phúc
Giữa cuộc đời rạo rực hoan ca
Xuân mang theo khát vọng trong ta
Xuân nồng nàn, bao la trời đất.

ĐOẠN CUỐI RỒI TÔI CHỈ CHỌN NIỀM VUI!

Xế chiều rồi… tôi bất chợt nhận ra
Đoạn đường cuối với tôi còn rất ngắn
Và tôi hiểu tôi phải luôn trân trọng
Mỗi ngày qua tôi phải cố gắng hơn
Tôi đã học buông..buông bớt nỗi buồn
Có nhiều việc không còn tham gia nữa
Dẫu trái tim …có đôi lần vụn vỡ
Nhưng giờ đây tôi đã mạnh mẽ hơn
Xế chiều rồi tôi chỉ muốn bình yên
Dẫu trách nhiệm vẫn còn đang nặng nợ
Gác nỗi buồn giấu đằng sau cánh cửa
Đã không còn dòng tâm trạng muốn đăng
Bởi giờ đây …tôi đã hiểu ra rằng
Chẳng có gì có thể là mãi mãi
Ai cũng già đâu ai mà sống mãi
Mình cứ vui..cứ sống tốt phần mình
Ở đời mà..miệng thế có rẻ khinh
Kệ nó đi cứ đường mình mình tiến
Vượt chông gai rồi mùa xuân sẽ đến
Đoạn cuối rồi..tôi chỉ chọn niềm vui!!!

MƯA THÁNG BA

Mưa nhạt nhoà ướt đẫm cả tháng ba
Hoa Xoan tím tím cả điều mơ ước
Có phải chăng vần thơ tình hôm trước
Anh viết hoài sao chẳng được tròn câu.
Tháng ba mà đâu có phải mùa ngâu
Sao mưa gió cứ nhạt mầu trăn trở
Hay là do chúng mình còn dang dở
Để mưa sầu gieo rắc nhớ chênh chao.
Nhớ hôm nào mùi hương Bưởi khát khao
Vương trên tóc ngọt ngào ai trao gửi
Nửa mùa xuân cũng âu sầu hờn tủi
Biết khi nào được gần gũi bên nhau.
Lá Trầu vàng còn lưu luyến hương Cau
Chiếc lá khô bạc mầu thương cành cũ
Lời ai đó hôm nào vừa nhắn nhủ
Trót yêu rồi ấp ủ một niềm tin.
Nửa cuộc đời nào ai thấu cho xin
Mưa tháng ba….Ngước mắt nhìn….. Vương vấn !

Thơ xuân và tình yêu đau khổ

Trong thơ xuân và tình yêu, đau khổ là một chủ đề thường xuyên được thể hiện, đem lại cho người đọc cảm giác sâu sắc và xúc động. Những bài thơ này thường là những dòng lưu bút về những tình cảm đau đớn, nỗi buồn và mất mát trong tình yêu.

Trong không gian thơ này, từng dòng văn thường chứa đựng những cảm xúc lẻ loi và tuyệt vọng, nhưng cũng không kém phần sâu lắng và biểu cảm. Đó là thế giới của những góc khuất và những nỗi đau không tên, nơi mà tình yêu trở thành nguồn đau thương và đớn đau.

Hãy cùng nhau lắng nghe và chia sẻ những dòng thơ về xuân và tình yêu đau khổ, để mỗi người có thể tìm thấy sự đồng cảm và sự thấu hiểu trong những cảm xúc của mình.

NHỚ MÙA HOA BƯỞI

Xuân về bưởi đã ra hoa
Nhà bên thấp thoáng tóc xoà hương bay
Bướm ong vẫn lượn bên này
Chờ mùa Xuân tới mẹ thay cơi trầu
Đón nàng tổ chức rước dâu
Mặc bộ váy cưới diện màu thật xinh
Tối hôm bẽn lẽn tỏ tình
Nhìn vào đôi mắt má xinh rạng ngời
Từ ngày có dậu mồng tơi
Mỗi đêm qua ngõ muốn mời em sang
Đêm trăng soi rõ bóng nàng
Trong lòng thao thức ngó sang bên nhà
Tuy gần khác ngõ nên xa
Mùa hoa bưởi nở bướm xà bay sang
Yêu em ủ giấc mơ vàng
Cau trầu thưa chuyện anh sang đón nàng.

NỬA THÁNG BA

Nửa tháng ba xuân vẫn còn dang dở
Tà áo dài nghiêng nỗi nhớ chênh chao
Mưa phùn giăng ướt cả nỗi khát khao
Mùi hương Bưởi ngọt ngào bay thoang thoảng.
Cánh Mộc Miên rớt xuống chiều lơ đãng
Hoàng hôn buông nhập nhoạng góc quê nghèo
Câu thơ tình rụng mất nửa vần gieo
Từng con chữ bay vèo theo nỗi nhớ.
Con Còng Gió cõng cát dài trăn trở
Sóng đẩy xô loang lổ đám mây vờn
Lão thời gian dường như cũng dỗi hờn
Đem ngày tháng nhanh hơn tìm khắc khoải.
Chùm Xoan tím tím cả điều khờ dại
Đêm hội làng tê tái kẻ chờ trông
Cô láng giềng gò má phớt ửng hồng
Từ bữa ấy Sáo sang sông Đò vắng.
Nửa tháng ba ly cà phê chát đắng
Từng giọt sầu… Lẳng lặng……Hững hờ rơi!

XUÂN THÁNG BA

Ngọn gió heo may lạc lõng tháng ba.
Khi xuân đã đi vào mùa chín mọng.
Lá cỏ mềm giọt sương đêm còn đọng.
Lấp láy mắt cười chờ đón ban mai.
Gió dịu dàng trên cành lá khoan thai.
Đàn chim nhỏ đùa vui chào nắng mới.
Bầy bướm lượn bên khóm hồng chấp chới.
Gọi bình minh rực rỡ nắng mai hồng.
Cánh mộc miên thắp lửa giữa thinh không.
Mầu hoa đỏ khát khao niềm hy vọng.
Mây trắng bay giữa trời cao gió lộng.
Gửi niềm tin vào khoảng lặng thời gian.
Tháng ba về cùng nỗi nhớ miên man.
Ngày xưa ấy bóng hình ai còn đó.
Lối đi về tóc mây vờn trong gió.
Mầu tinh khôi tà áo trắng bay bay.
Xuân nồng nàn e ấp mộng tình say.
Như cô gái tuổi xuân sang trong trắng.
Bờ môi xinh nụ cười như tỏa nắng.
Đến bên đời say đắm dệt mộng mơ.

MONG CHỜ

Mong một ngày hết cách trở xa xôi
Kề vai tựa phút giây ngồi thủ thỉ
Cùng vui vẻ sớm chiều hòa tâm ý
Cả bốn mùa luôn nghĩ nhớ về nhau
Ước ông tơ bà nguyệt kết chỉ màu
Se duyên nợ bền lâu vun bồi đắp
Nàng ấy ở miền xa chưa lần gặp
Mộng tình say đã thắp sáng nơi lòng
Dẫu còn dài ngày tháng mỏi mòn mong
Vẫn tha thiết nối vòng tay rộng mở
Khắc tim nhỏ bóng hình người thương nhớ
Miền dấu yêu rực rỡ chẳng phai mờ
Mùa xuân về khuông chiều tím mộng mơ
Hồn nghiêng ngả thẫn thờ theo ngọn gió
Qua nơi ấy có người em gái nhỏ
Ngóng trông hoài vò võ dạ lao xao
Ước một ngày thôi quay quắt cồn cào
Nên duyên thắm tình thương trao hết cả
Vòng tay ấm bồi hồi xao xuyến lạ
Nối nhịp yêu rộn rã thỏa mong chờ.

YÊU LẮM THÁNG BA

Tháng Ba về trời đất cũng mênh mang
Xuân đang chín chuyển dần sang mùa hạ
Cây xanh tốt,tiếng chim kêu rộn rã
Ánh nắng vàng soi kẽ lá lung linh…
Tháng Ba về phong cảnh thật yên bình
Hoa khoe sắc nhìn tươi xinh rực rỡ
Mộc Miên đỏ thắm trời đua nhau nở
Khắp làng quê nhắc nhở sắp giao mùa !
Tháng Ba về Sưa nở trắng đung đưa
Xoan tím cũng mới vừa bung hé nụ
Loài hoa ấy nở từng chùm quyến rũ
Cánh li ti rơi trải phủ bên đường…
Tháng Ba về ta không khỏi vấn vương
Hương hoa Bưởi vườn bay thơm ngan ngát
Để năm tháng trong cuộc đời phiêu dạt
Thương nhớ tóc ai thơm tỏa ngọt ngào…
Tháng Ba về Trời Đất đã ban giao
Thời tiết mát mơn man trao quả ngọt
Ong bướm dập dìu, chim cao tiếng hót
Như tiếng đàn thánh thót vọng ngân vang…

Thơ xuân và tình yêu đã hết

Trong thơ xuân và tình yêu, khi tình yêu đã hết là một chủ đề đặc biệt thường xuyên được thể hiện, đem lại cho người đọc cảm giác sâu sắc và đau lòng. Những bài thơ này thường là những dòng lưu bút về sự tan vỡ, sự mất mát và lòng cảm xúc trống rỗng sau khi tình yêu tan vỡ.

Trong không gian thơ này, từng dòng văn thường chứa đựng những cảm xúc tiêu cực và đau thương, nhưng cũng không kém phần sâu lắng và biểu cảm. Đó là thế giới của những góc khuất và những nỗi buồn không tên, nơi mà tình yêu không còn là nguồn động viên mà trở thành nguồn đau thương và hối tiếc.

Hãy cùng nhau lắng nghe và chia sẻ những dòng thơ về xuân và tình yêu đã hết, để mỗi người có thể tìm thấy sự đồng cảm và sự thấu hiểu trong những cảm xúc của mình.

HƯƠNG ĐẦU MÙA

Cỏ non xanh mướt chân đê
Mưa phùn gió lạnh cùng về chiều nay
Hình như thoang thoảng đâu đây
Có mùi hương phấn gót giầy ai qua.
Hương lòng hòa quyện hương hoa
Tiếng ai lảnh lót như lá tiếng chim
Nụ cười sóng sánh đưa duyên
Má hồng môi thắm ngả nghiêng đất trời.
Giơ tay hứng hạt mưa rơi
Áo em ướt nhẹ khoe đôi bồng đào
Vườn xuân khát vọng dâng trào
Cho ai cầm bút khắc vào trong tim.
Em như một dải lụa mềm
Mong manh như gió, dịu dàng như sương
Để lòng anh mãi vẫn vương
Như ong say đắm tìm hương đầu mùa.

THANH NHÀN

Ban mai sợi nắng đậu chân thềm
Tựa cửa mơ màng gió dịu êm
Thiếu nữ nghiêng nhìn tươi mắt biếc
Chung trà nhẹ rót ngọt môi mềm
Hàn huyên thắm đượm gieo tình nhớ
Gặp gỡ thanh nhàn toại ý thêm
Rạng rỡ trời xuân đan sắc thắm
Bình yên hạnh phúc thỏa bao niềm.

NẮNG XUÂN

Nắng ấm Mùa Xuân đã trở về.
Hôn làn da thịt sướng đê mê.
Rưng rưng những giọt băng tan chảy…
Tỉnh giấc Mùa Đông, hết não nề!
Thấp thoáng niềm vui giữa cỏ cây.
Chồi non lú nhú mọc lên đầy.
Bên sông lũ vịt thi nhau lội.
Thẳm ngắt bầu trời chẳng gợn mây.
Mặt nước rung rung trước gió lùa.
Nao nao nhịp sóng nhẹ nhàng đưa.
Dòng trôi uốn lượn êm đềm quá!
Hạnh phúc ngờ như sự cợt đùa.
Hớn hở, tình nhân dắt díu nhau
Ra bờ sông ngắm những con tàu.
Hồn căng mộng cánh buồm phiêu lãng.
Tháng lạnh ngày buồn thả đáy sâu.
Ghé sát, kề tai tim nói gì
Mà nàng chớp mắt, rũ hàng mi?
Dường như tôi thấy màu hư ảo,
Vũ trụ ngừng quay phút diệu kỳ.
Rực rỡ không gian cảnh sắc ngời.
Đầu Xuân ánh nắng đẹp tinh khôi.
Thơm tho sạch sẽ như vừa tắm.
Được dạo bên em quả tuyệt vời!

GỌI THẦM TÊN EM

Em còn nhớ hay đã quên
Con đường chung bước thân quen ngày nào…
Gốc cây ngọn cỏ vườn đào
Còn vương sắc nhớ còn khao khát chờ…
Bàn chân nào bước dại khờ
Nụ môi nào giấu vào bờ đê mê
Yêu thương trao nhận câu thề
Trước sau một lối đi về có nhau…
Mùa xuân tươi thắm sắc màu
Con đường hoa lá vẫn đau đáu chờ
Về đi em để bài thơ
Ghi hình hai đứa hồn ngơ ngẩn tình…
Em còn nhớ đêm chúng mình
Ôm hôn quấn quyện đôi hình yêu thương ?
Cỏ hoa còn đó đẫm sương
Bóng hồng đâu thấy con đường không tên…
Em còn nhớ hay đã quên
Cuộc tình ngày ấy bên thềm mùa xuân ?
Đi trong kỷ niệm bâng khuâng
Một mình thao thiết gọi thầm tên em…!

TẤT CẢ CHỈ CÒN LÀ QUÁ KHỨ

Không ước gì-chúng mình gặp lại nhau
Bao kỉ niệm-năm nào còn cất giữ
Xóa hết đi-những gì trong quá khứ
Trả cho người-với hai chữ thương yêu.
Em hỏi lòng-yêu tôi được bao nhiêu
Hay chỉ nói-toàn những điều dối trá
Chỉ xem tôi-như một người xa lạ
Tôi chung tình-tất cả chỉ bằng không.
Thôi từ nay-mình hết đợi hết mong
Chờ hết hè-sang đông Xuân lại đến
Mình cứ ngỡ-duyên tình là định mệnh
Nhưng chỉ là-chếnh choáng chút men say.
Nếu chuyện tình-không đoạn kết ngày mai
Thì ta hãy-chia tay đừng nhớ nữa
Bao mơ ước-bao câu thề đã hứa
Đừng bận lòng-đừng chất chứa suy tư.
Nếu từ đầu-đừng có chữ giá như
Mình đã sai-giá như ta đừng gặp
Nếu ngày ấy-không tiếng cười đầy ắp
Thì bây giờ-đâu tràn ngập xót xa.
Thì coi như-duyên phận giữa chúng ta
Đã chấm hết-giờ vượt xa tầm với
Hai bóng hình-cũng dần xa dịu vợi
Lời cuối này-tôi gởi hết cho em.

Thơ xuân và tình yêu cô đơn

Trong thơ xuân và tình yêu, cô đơn là một chủ đề thường xuất hiện, đưa người đọc vào một không gian đầy nỗi buồn và lẻ loi. Những bài thơ này thường mang đậm tinh thần cô đơn, những cảm xúc hoang mang và bất an khi không có ai đồng hành.

Trong không gian thơ này, từng dòng văn thường khắc họa về sự trống trải và cô đơn, nhưng cũng không kém phần sâu lắng và biểu cảm. Đó là thế giới của những nỗi buồn không tên và những nỗi nhớ thương không lời.

Hãy cùng nhau lắng nghe và chia sẻ những dòng thơ về xuân và tình yêu cô đơn, để mỗi người có thể tìm thấy sự đồng cảm và sự thấu hiểu trong những cảm xúc của mình.

MÀU HẠNH PHÚC

Ngàn sợi nắng long lanh trên lá cỏ
Giọt sầu tương vấn vít ngỡ kén tằm
Mắt u hoài ngó bóng nhạn xa xăm
Lòng chợt nhớ những tháng năm kỷ niệm.
Bao kí ức cứ dội về xâm chiếm
Kết tâm giao lòng mê mải kiếm tìm
Chút ngọt ngào từ sâu thẳm con tim
Làn gió nhẹ đắm chìm trong ảo mộng.
Trời xanh biếc rót muôn tơ vàng óng
Giục nụ hồng đang ngóng đợi gió xuân
Lũ chim non trong tổ ấm quây quần
Chờ cứng cáp cánh tung bay vạn nẻo.
Mây lãng đãng để mắt ai trong trẻo
Sợi yêu thương trêu ghẹo góc tâm hồn
Nắng nồng nàn ấm áp tựa môi hôn
Màu hạnh phúc ngập tràn con tim nhỏ.

NỢ THÁNG BA

Có phải chúng mình còn nợ tháng Ba
Nợ chút hương bay la đà trong gió
Nợ cánh Mộc Miên rực trời cháy đỏ
Nợ câu thơ tình để ngỏ chênh chao.
Có phải chúng mình còn mãi khát khao
Đăm đắm bờ môi ngọt ngào bỏng giẫy
Xao xuyến vòng tay nồng nàn run rẩy
Xuân cũng âm thầm hờn lẫy vấn vương.
Có phải chúng mình còn mãi yêu thương
Muốn được bên nhau chung đường luyến ái
Một nửa tháng Ba lăn dài khắc khoải
Sao ai vẫn hoài mê mải nhớ ai.
Có phải chúng mình thủa đó đã sai
Gom góp vần thơ đan cài trăn trở
Hai nửa trái tim âm thầm nhung nhớ
Hai nửa địa cầu duyên nợ trái ngang.
Xin nguyện được làm hạt nắng lang thang
Duyên nợ tháng Ba….Phũ phàng….Day dứt!

KHÚC TÌNH BUỒN

Cơn gió nào qua ngang trời miền nhớ
Để gọi thâm tên người đã từng thương
Dù thời gian làm mờ nhạt con đường
Trong sâu thẳm tình vương sầu trăn trở
Vầng trăng hẹn nửa chừng xuân tan vỡ
Thuyền xa xa chở nỗi nhớ xuôi dòng
Ngọn đèn đêm gục đầu giữa khoảng không
Dõi ánh mắt ngóng trông về phương ấy
Có những lúc nghe tiếng lòng sóng dậy
Để yêu thương gõ nhịp trái tim côi
Dĩ vãng nào đan tay bước chung đôi
Người phương đó có hay một người nhớ
Đêm trở giấc nghe trong từng hơi thở
Giọt ưu tư rơi rụng dưới trăng tàn
Phận mong manh nên tình đành dở dang
Dù cách trở nhưng lòng không cách biệt.

EM VỀ

Em trở về nơi bến sông ngày cũ
Lối quen xưa giờ đã phủ rêu phong
Cánh hoa mua cũng nhạt phai sắc hồng
Trên bầu trời thiếu bềnh bồng mây trắng
Thẫn thờ bước… trong ánh chiều thầm lặng
Em lang thang nghe mặn đắng khóe môi
Bến sông xanh… ta có nhau một thời
Vì ngang trái nên cuộc đời ngăn cách
Những ân tình dành cho anh rất thật
Nhớ và thương luôn chất ngất trong tim
Thời gian trôi em vẫn luôn kiếm tìm
Một hình bóng mãi thầm ghim đáy dạ
Anh biết không giữa dòng đời vội vã
Qua bốn mùa trải Xuân,Hạ,Thu,Đông
Từng kỷ niệm vẫn vẹn nguyên trong lòng
Dù xa cách tình mãi không thay đổi
Ở nơi đây em vẫn luôn chờ đợi
Hướng về anh dù vời vợi xa xôi
Ước một ngày anh nghĩ đến em thôi
Là đời em mãn nguyện rồi anh ạ
Dù cuộc đời ngăn chúng mình mỗi ngã
Nhưng tình anh chiếm ngự cả hồn em
Ngày trôi qua như thương nhớ nhiều thêm
Sẽ giữ mãi với nỗi niềm trân trọng
Mối tình thơ giấu kín tận đáy lòng
Nếu nhớ nhau…xin tìm…trong giấc mộng!!

EM CÓ VỀ !

Em có về! Phú Lễ với anh không?
Mùa tháng ba gạo bến sông rực lửa
Cò chao nghiêng, dập dờn trên thảm lúa
Én thêu dệt xuân chan chứa sắc màu
Em có thấy! Ai sương gió dãi dầu
Nón mê sờn nơi đồng sâu bòn nhặt
Vẫn rạng ngời, từng nụ cười ánh mắt
Vai áo bạc chờ vụ gặt tháng ngày
Em có nghe những giai điệu mê say
Bưởi nhà ai? Hương tỏ bày trước ngõ
Hoa xoan tím vẫn nồng nàn lối nhỏ
Sáo lưng trời, diều gọi gió ngân nga!
Em có hay! Vị mặn mòi phù sa
Bãi bờ nào dẫu trải qua bão tố
Dòng Ninh Cơ vẫn miệt mài nặng chở
Nhuộm thắm màu, bởi duyên nợ bến bờ!
Em biết không! Nơi ấy có tuổi thơ
Triền đê nào, sáng tinh mơ chăn thả
Trâu theo đàn, trẻ vui đùa tôm cá
Bãi bồi nào, cùng sóng cả, nắng mưa?
Em yêu ơi! Mình lại về lối xưa
Hoàng hôn buông, đò cũng vừa cập bến
Gạo vẫn chờ, đỏ lung linh xao xuyến
Đóm lập lòe như đã hẹn soi đường!

Trong thơ xuân và tình yêu, mỗi dòng thơ đều là một hành trình sâu lắng khám phá những cảm xúc, những suy tư và những khao khát. Từng cung bậc cảm xúc được vẽ nên trong những dòng văn, từ sự hạnh phúc rực rỡ đến nỗi đau khổ u buồn.

Thơ xuân và tình yêu không chỉ là về những bông hoa nở rộ trong mùa xuân, mà còn là về sự trưởng thành của tình yêu, qua những tháng ngày đầy ý nghĩa và những khoảnh khắc ngọt ngào.

Cuối cùng, trong thơ xuân và tình yêu, chúng ta không chỉ tìm thấy những nỗi buồn và những niềm vui, mà còn là sự bình yên và hy vọng. Bởi vì dù thế nào đi nữa, tình yêu vẫn mãi là nguồn cảm hứng vĩnh cửu cho mọi hành trình của cuộc đời.

Thơ Hay -