Hãy đọc ngay bài thơ về thời gian và tình yêu lưu luyến

Thơ về thời gian và tình yêu mở ra một cánh cửa tâm hồn, mở lối cho sự hiểu biết sâu sắc về những biến đổi không ngừng của cuộc sống và tình yêu. Trong không gian thơ, thời gian không chỉ là một dòng chảy không ngừng mà còn là một nhân tố quyết định sự trưởng thành và thay đổi của tình yêu.

Những bài thơ này thường thể hiện sự diễn biến phức tạp của tình yêu theo thời gian, từ sự bắt đầu đầy hứa hẹn đến những thử thách và biến cố không ngờ. Hãy cùng nhau chiêm ngưỡng những dòng thơ về thời gian và tình yêu, nơi mà từng từ ngữ là một cảm xúc, là một khoảnh khắc đầy ý nghĩa và sâu lắng.

Nội Dung Chính

Thơ về thời gian và tình yêu xót xa

Trong vũ trụ của thơ, thơ về thời gian và tình yêu xót xa là một bức tranh tuyệt vời về những biến đổi của tình yêu qua thời gian, từ sự hồn nhiên và ngọt ngào đến những nỗi đau và xót xa. Những bài thơ này là câu chuyện về sự mất mát, nuối tiếc và hoài niệm về những khoảnh khắc đẹp đẽ đã qua.

Dòng thơ này thường mô tả về sự tan vỡ và hối tiếc khi tình yêu không còn như xưa, khi thời gian làm mờ đi những kỷ niệm và đem lại niềm đau xót trong lòng người.

Hãy cùng nhau lắng nghe và suy ngẫm những dòng thơ này, nơi mà từng từ ngữ đều chứa đựng một phần của trái tim và tâm hồn người viết.

TÌNH DĨ VÃNG…!!!!

Đâu thế kéo thời gian quay ngược lại,
Để chối từ chuyện ngang trái em ơi !!!!!
Phút từ ly, lòng đau xót rã rời
( Mà chung cuộc, chính anh người có lỗi)!!!!!!!
” DUYÊN SỐ ” chi_ Chỉ tại anh nông nổi,
Như gã khờ, trong góc tối u mê !
Vẫn còn yêu, nhưng ngược lối đi về,
Chân mòn mỏi, lê thê từng bước chậm !
Em xinh đẹp, em hồn nhiên, đằm thắm,
Tuổi tròn xuân_ ” yêu lắm, chỉ anh thôi!”…
… Tình vừa nồng, dâu bể hóa chia phôi,
Bởi” ĐỊNH KIẾN” và miệng đời cay độc!!!!

HẠNH PHÚC GIẢN ĐƠN

Niềm vui..cuộc sống là đây.!!
Thời gian rảnh rỗi, lên face đăng hình.
Đêm về..bên mái gia đình.
Vui cùng con trẻ, nghĩa tình thân thương.
Ước mơ..hạnh phúc đời thường.
Bình yên no ấm, không vương buồn phiền.
Đêm về..giất ngủ an yên.?
Vây thôi là đủ, âm êm trong đời..

NGẤM LỆ

Thời gian kí ức nhạt nhoà
Cô đơn đêm vắng vỡ oà lệ rơi
Giờ đây mỗi đứa một nơi
Lâu rồi cũng chẳng một lời hỏi han.
Vì thời thế giới bạc ngàn
Không sao có thể tính bàn là xong
Ngày ấy nước chảy xuôi dòng
Bỏ tôi ở lại nhớ mong từng ngày.
Kìm nén trong men rượu cay
Để cố quên lãng những ngày đã qua
Nhưng sao kí ức vỡ oà
Cố quên càng nhớ nhịp hoà bóng đêm.
Chỉ mong hạnh phúc êm đềm
Cho đi chẳng nhận cái thêm của người
Cuối đầu quay bước gượng cười
Chúc cho hạnh phúc của người em thương.

EM ĐÂY TRỌN – NỐI NÀY

Cảm ơn nhiếp ảnh ghé qua
Chân dung anh chụp thật là em mê
Đời em vất vả đủ nghề
Tuổi này em chọn lối về thảnh thơi
Cảm ơn bè bạn khắp nơi
Ngắm hình bình luận suốt thời gian qua
Cảm ơn anh Chị gần xa
Luôn luôn đưa ảnh thơ ca em mừng
Trên phây mình là người dưng
Quan tâm chia sẻ Tưng bừng khắp nơi
Chàng đây đích thực Tuyệt vời
Em xin ở lại suốt đời bên anh
Em thề ngồi dưới mái tranh
Ngàn vàng em Tặng gửi anh rồi mà
Thấy hình xin hãy ghé qua
Duyên em đã bén Tặng hoa đi nào

BUỒN THỜI GIAN

Ôi thời gian sao vô tình đến thế
Cứ âm thầm lặng lẽ bỏ ra đi
Nở quay lưng mà chẳng lý do gì
Trôi lặng lẽ chẳng một lời từ biệt
Nhìn gió cuốn chiếc lá vàng da diết
Thu đã tàn Đông lạnh gió miên man
Thời gian trôi im lặng đến phủ phàng
Chẳng để ý tới nỗi lòng ai đó
Ta muốn gởi nỗi niềm riêng theo gió
Như mây trời mãi theo gió cuốn đi
Để ta quên ta còn lại những gì
Của hiện tại và những gì quá khứ
Buông bỏ hết chuyện buồn vui thế sự
Cứ để mình như cát bụi thời gian
Như phù du như gió núi mây ngàn
Chẳng vướng bận nghĩ mình bao nhiêu tuổi
Mặc số phận cho dòng đời rong ruổi
Như lá vàng theo dòng nước cuốn trôi
Như mây kia lơ lửng dưới chân đồi
Rồi tan biến khi mưa chiều chợt đến
Đời gởi hết theo dòng trôi định mệnh
Vui hay buồn lưu luyến cũng thế thôi
Bởi thời gian không từ giã nữa lời
Ra đi mãi để đời ta ngắn lại…

Thơ về thời gian và tình yêu buồn đau

Trong thế giới của thơ, thơ về thời gian và tình yêu buồn đau là một cảm xúc sâu sắc về sự biến đổi và đau khổ của tình yêu qua thời gian. Những bài thơ này thường là những bức tranh đầy bi thương về những mất mát, nuối tiếc và hối tiếc.

Dòng thơ này thường thể hiện sự xao lãng và chia cách giữa hai con người từng yêu nhau, khi thời gian làm mất đi những khoảnh khắc ngọt ngào và để lại những vết thương sâu trong lòng.

Hãy cùng nhau chiêm ngưỡng và suy ngẫm những dòng thơ này, nơi mà từng từ ngữ là một lời thổ lộ và một dấu ấn của tình yêu buồn đau và tận cùng của sự hiểu biết về thời gian.

THÁNG BA VỀ

Thời gian ơi sao trôi nhanh quá
Tháng ba về cây lá tươi xanh
Sương mai còn đọng trên cành
Nắng vàng rực rỡ long lanh đầu mùa.
Hoa cùng bướm nô đùa vui vẻ
Gió lả lơi nhẹ nhẹ đưa hương
Có cô gái trẻ bên đương
Mắt đen sóng sánh, má hường đợi ai.
Dáng em đẹp trang đài tha thướt
Tóc bồng bềnh đen mượt xõa vai
Cho lòng anh phút đắm say
Trái tim xao xuyến hình ai quyện vào.
Anh rất muốn gửi trao tất cả
Lời yêu thương cho thỏa ước mong
Môi xinh gắn nụ hôn nồng
Ôm em thật chặt trong vòng tay anh.
Hoa gạo đã đỏ cành đón nắng
Hòa cùng màu áo trắng em mang
Lòng vui phới phới ngập tràn
Hương đồng gió nội mênh mang lối về.
Anh sẽ giữ lời thề hẹn ước
Mãi bên em sánh bước bên nhau
Tháng ba xoan tím rực màu
Hương đưa ngan ngát đượm câu ân tình.

MỘT CHÚT SUY NGẪM

Thời gian vùn vụt trôi nhanh
Tóc giờ điểm bạc đã thành muối tiêu
Hôm nào đuổi bướm, thả diều
Cưỡi trâu, đùa nghịch sớm chiều ven đê.
Từ ngày ta rời xa quê
Ngọt bùi, cay đắng trải qua cũng nhiều
Bâng khuâng một chút cô liêu
Lửa lòng đã giảm, xế chiều sáu mươi
Gánh đời vẫn nặng chưa rời
Đã nghe lành lạnh đêm dài làn sương
Chơi vơi một chút vấn vương
Khi niềm khao khát yêu thương gọi mời.
Đời người ai cũng vậy thôi
Ai ai cũng phải qua thời trẻ trung
Miễn sao giữ được lửa hồng
Sống vui, sống khỏe để lòng an nhiên.
Quên đi mọi nỗi ưu phiền
Giữ tình son sắt, chí bền trong ta
Vượt ngàn bão tố phong ba
Chữ tâm trong sáng thì già vẫn vui

THỜI GIAN

Thời gian sau này em sẽ nhận ra thôi
Ai thật lòng và ai đang lừa dối
Những gì đi qua mình từng mong đợi
Đâu ngờ rằng chỉ là gió thoảng mây trôi
Anh sẽ trả thời gian cho em một khoản trời
Mà ngày đó anh vô tình nhặt lại
Yêu một người rồi tưởng rằng mãi mãi
Đến bây giờ chỉ là nắm cát trong tay
Rồi mai đây anh và em xa mãi
Trở thành người lạ chưa từng quen
Biết nói gì hay chỉ để gọi thầm tên
Nhưng thời gian rồi cũng cho em quên tất cả

CÒN NHỚ ANH KHÔNG

Thời gian qua anh tạm rời Facebook.
Em có buồn trong những lúc vắng anh.
Ánh đèn mạng đã tắt hẳn màu xanh.
Tình của em còn trao anh không hỡi.
Bởi vì anh chưa kịp lời nhắn gởi.
Nhờ bút phây để chuyển tới người yêu.
Anh muốn nói với em một đôi điều.
Trong lòng anh thương em nhiều nhiều lắm.
Tình nầy vẫn trao về em sâu đậm.
Yêu nồng nàn và say đắm em ơi.
Có nhiều đêm dòng lệ cứ tuôn rơi.
Nỗi nhớ nhung có đất trời thấu hiểu.
Phận làm con anh phải tròn chữ hiếu.
Để mặc em thân liễu yếu hao gầy.
Ngày hôm nay anh trở lại bút phây.
Nhờ Nguyệt Lão nối sợi dây duyên nợ.
Để mình được kết thành tình chồng vợ.
Anh và em không cách trở đôi nơi.
Nằm tay nhau ta đi hết quãng đời.
Và hạnh phúc không có lời nào tả.

EM GIẬN DỖI HỜN GHEN VÌ NỖI NHỚ

Em giận dỗi hờn ghen vì nỗi nhớ
Cả vần thơ viết dở chẳng tròn câu
Giận cả những hạt nắng Thu nhạt mầu
Nào có biết giọt sầu trên khóe mắt.
Em giận cả những lời yêu góp nhặt
Câu thơ tình xiết chặt những tâm tư
Lão thời gian có lẽ vẫn chần chừ
Làm nét chữ chẳng được như mong muốn.
Em giận lắm cơn gió Đông đến muộn
Bài thơ tình cuốn theo lá vàng bay
Cứ nổi trôi chẳng kể đêm với ngày
Lăn lóc dưới gót giày người qua lại.
Em giận mình cứ yêu trong hoang hoải
Không bến bờ mải miết sẽ về đâu
Sóng cuốn xô năm tháng bạc mái đầu
Duyên tình lỡ cách chia sầu muôn kiếp.
Em giận lắm cứ yêu trong da diết
Biết cách xa nhưng chẳng thể nhạt nhòa
Xóa vết dấu vùi tận sâu tiềm thức
Rồi lặng thầm trong đau đớn xót xa.

Thơ về thời gian và tình yêu cảm động

Trong thế giới của thơ, thơ về thời gian và tình yêu cảm động là những tác phẩm sâu sắc và đầy xúc cảm về những biến đổi và trải nghiệm của tình yêu theo thời gian. Những bài thơ này thường là nguồn cảm hứng vô tận cho lòng người, với những dòng văn biểu hiện sự kỳ diệu và đẹp đẽ của tình yêu.

Dòng thơ này thường mô tả về những khoảnh khắc cảm động, về sự trưởng thành và sâu lắng của tình yêu trong lòng con người khi thời gian trôi qua.

Hãy cùng nhau thưởng thức và lắng nghe những dòng thơ này, nơi mà từng từ ngữ đều chứa đựng một phần của tình yêu và sự cảm động tột bậc của con người.

QUÊN MỘT NGƯỜI

Quên một người khó đến như vậy sao
Muốn quên mà, có bao điều để nhớ
Thời gian qua dặn lòng mình đã cố
Mà sao người.. vẫn ở trong tim tôi.
Những kỉ niệm quá khứ đó một thời
Vẫn vẹn nguyên, như vừa thôi ban nãy
Bởi còn yêu nên lặng thầm ôm lấy
Nhớ về người mà thấy lòng quặn đau.
Muốn xóa đi những kỉ niệm về nhau
Cho quên hết nhưng đâu có làm được
Để hằng đêm giọt nước mắt khẽ nuốt
Vào trong lòng cho cuộc tình đã tan.
Bởi vì đâu để lệ rớt hai hàng
Bởi vì ai khiến tôi mang yếu đuối
Mãi vấn vương một trái tim đã nguội
Không khi nào thôi nghĩ tới hằng đêm.

HỎI THĂM

Cả nhà khoẻ cả đúng không?
Lâu nay công việc kiếm đồng nuôi thân
Thời gian chẳng có ra sân
Nên là rất ít mấy phần thơ ca
Hôm nay rảnh được về nhà
Có ghé ăn bát cháo gà dầm tương
Trời ơi chuyện bất bình thường
Bổng đâu gặp được người thương!à nhầm
Là bạn. Lúc mới vào sân
Họ luôn dìu dắt ân cần giúp tôi
Lúc tôi chưa biết dùng lời
Nên là thơ cứ chán đời lắm luôn
Nhờ họ xâu chỉ kim luồn
Nên giờ thơ cứ trào tuôn như này
Bây giờ ngay tại nơi đây
Tớ xin chi trả trận này vậy nha. Cảm Ơn nhiều

KHOẢNG LẶNG

Thời gian thấm thoát đưa thoi
Đêm đông giá rét đứng ngồi không in
Dưng dưng giọt Lệ ngước nhìn
Người ta hạnh phúc vẹn nguyên thế mà.
Còn mình thì phải chia xa
Khoảng đường ngăn cách gọi là khó qua
Nhiều đêm nước mắt vỡ oà
Bật lòng tự hỏi nhạt nhoà vậy sao.
Tình tôi vẫn như ngày nào
Yêu thương khó thể lọt vào tay ai
Nhìn người sánh bước đôi vai
Rồi xong chấp nhận ngoài tai mắt mình.
Nhường hạnh phúc đó người khinh
Cho đi chẳng nhận ân tình đó đâu
Miễn sao hạnh phúc bền lâu
Đừng vì chân lý một câu bẻ bàng.
Chấp nhận tình cảm ấy mang
Trong lòng thầm kín rõ ràng trong tim
Thời gian chẳng phải kiếm tìm
Xem như đã có trong tim của mình.

MUỐN THỜI GIAN TRỞ LẠI

Đã quen rồi.. với cuộc sống giản đơn
Không phồn hoa.. không phố phường náo nhiệt
Những chiều về.. ngắm nhìn trời xanh biếc.
Môi mỉm cười..trải nhẹ nỗi niềm riêng
Muốn tìm về.. với một thuở hồn nhiên
Cùng bạn bè..trên mọi miền thương nhớ.
Tuổi thơ nào.. bao vui buồn bỏ lỡ.!
Ước một lần.. thời gian trở về thôi.

NHẮN HỎI THỜI GIAN

Thời gian ơi, người có mệt mỏi không ?
Mà cứ trôi, không bao giờ ngừng nghỉ.
Phải chăng người có điều chi huyền bí
Chỉ giùm tôi, bớt mệt mỏi người ơi.
Cuộc đời tôi chìm nổi đã nhiều rồi
Sóng dòng đời xát xô mờ đôi mắt.
Trái tim tôi đã bao lần thắt chặt.
Nuốt nghẹn ngào lệ tràn đắng bờ môi
Thời gian ơi, người hãy chỉ giùm tôi
Cách cuốn đi những gì không nên đọng.
Để sông kia yên bình không dậy sóng.
Không vô tâm vùi lấp một chuyến đò.

Thơ về thời gian và tình yêu chia ly

Thơ về thời gian và tình yêu chia ly là một biểu hiện sâu sắc về những cảm xúc đau thương và xót xa khi hai trái tim phải chia xa nhau trong dòng thời gian. Những bài thơ này thường là nguồn cảm hứng từ sự chia ly và luyến tiếc, khiến cho lòng người rung động và xúc động.

Trong những dòng thơ này, thời gian trở thành một nhà vệ sinh vô tình, làm tan biến những khoảnh khắc ngọt ngào của tình yêu, để lại những vết thương lòng không thể lành.

Hãy cùng nhau lắng nghe và suy ngẫm về những dòng thơ này, nơi mà từng từ ngữ đều là một lời thổ lộ và một dấu ấn của sự chia ly và hoài niệm về tình yêu.

GỬI LẠI THỜI GIAN

Chuyện đã cũ xin người thôi nhắc lại
Để nỗi đau theo quá khứ nhạt dần
Cho ta quên hết một thời vụng dại
Và không còn tiếc nuối một người dưng.
Người đã cũ thôi cũng đừng nhớ nữa
Thuở mộng mơ ngày ấy đã xa rồi
Những lời yêu thương, những lời gian dối
Cũng chỉ đều là dĩ vãng mà thôi.
Chuyện đã cũ ta không còn trách nữa
Chỉ như cơn gió nhẹ lướt ngang đời
Người cũng sẽ quên như chưa từng nhớ
Thương yêu nào cũng đến lúc phai phôi.

XẾ CHIỀU

Thời gian thấm thoát qua đi
Tình cảm đọng lại những gì trong tôi
Cho dù vạn vật đổi ngôi
Cũng không thay đổi tình tôi với bà
Bao nhiêu thay đổi đã qua
Tôi vẫn son sắc mặn mà bên ông
Giờ già mình ít giao thông
Thi thoảng ông chở tôi không thấy buồn
Giờ già mình nặng tình thương
Thi thoảng ôn lại đoạn đường trước đây
Ngày xưa cũng đoạn đường này
Đời tôi may mắn qua đây gặp bà
Thời gian thấm thoát đã qua
Ngày xưa tôi cũng mặn mà chứ ông
Dáng chuẩn xinh đẹp má hồng
Ông nhìn thấy phát là không muốn về
Tôi về hạ quyết lời thề
Tìm nghĩ mọi cách bà về với tôi
May mắn lại đúng ý trời
Gặp duyên mình đã lên đôi vợ chồng
Thế là thuyền đã sang sông
Từ đó gắn bó cùng ông tới giờ
Cuộc sống sóng gió sô bờ
Chỉ có son sắc không lờ được nhau
Cuộc đời rất đỗi qua mau
Bây giờ nhìn lại mái đầu pha sương
Hạnh phúc,vẫn chở má hường
Thi thoảng ôn lại đoạn đường trước đây
Hạnh phúc là tính phút giây
Không phải vật chất,sếp đầy cao sang
Tôi bà sống chuẩn đàng hoàng
Đó là gốc sống,là sang nhất rồi.

TRẢ LẠI THỜI GIAN

Trả lại thời gian những vu vơ hờn giận
Trả ước thề hò hẹn với trăng thanh
Cuộc sống quanh ta đâu chỉ có ngọt lành
Mà xoay quanh bộn bề trăm điều cuốn
Em không phải bến về nơi anh muốn
Vì chúng ta không mang nợ hết đời
Phải chăng là duyên gặp một đoạn thôi
Và tuổi trẻ cũng dần trôi như vậy
Ta đã thấy những điều không che đậy
Thật tâm mình như trang giấy mở ra
Mỗi chúng ta ai cũng trưởng rồi mà
Lòng vị tha bởi ta không cố chấp
Nhưng quan điểm và cái nhìn mỗi khác
Là chính mình không phụ thuộc vào ai
Đừng trách ai khi tuổi trẻ rông dài
Ta hoàn thiện từ chính từng nhận thức
Cuộc sống sắc mầu em nhận ra chân thực
Trở lại chính mình em mới thấu lòng anh
Em giản đơn nhưng đủ biết chân thành
Không nhầm lẫn trong cái điều ngộ nhận
Không yêu thương bằng tai mà chính bằng cảm nhận
Từ tận tâm mình em đủ biết ra sao
Dù nơi anh là cái giá luôn cao
Bởi cái tôi như vì sao anh ạ
Ta khó với bởi bầu trời xa quá
Khoảng cách dần ta không thể có nhau
Đừng vì hờn mà lời nói chạm đau
Ta chân quý những sắc mầu đã chọn
Dù không vẹn nhưng niềm tin đội nón
Che tầm nhìn đừng ngọn nghĩnh làm chi
Mỗi cái giá phải trả ta mất đi
Là bản lĩnh xuy ta trở thành nhỏ bé
Ở lĩnh vực nào cung đứng lên anh nhé
Như ngày nào em đã lựa chọn tên anh
Tuổi trẻ qua hai ta đã trưởng thành
Và hai hướng con đường ta bước khác

ÉN GẪY CÁNH..

Trích ngang lý lịch Hàn Giang
Để cho sáng tỏ dân làng hiểu thông
Sinh thời vùng đất Hạ long
Đấy là sào huyệt loài Rồng ngụ cư
Mọi người xin hãy từ từ
Để nghe tôi kể.. chuyện như thế này
Vào năm Nhâm tuất mưa dày
Mẫu thân Giang nhạn rất may có bầu
Tâm tư bà nghĩ trong đầu
Trong người khỏe vậy.. khéo cầu con trai
Đẻ năm sau, ắt sẽ tài
Tên Hàn Giang Nhạn hơi dài nhưng thôi
Thời gian thấm thoát cứ trôi
Bụng bà ngày một như nồi bằng gang
Bấy giờ sự việc trong làng
Sảy ra lắm chuyện trái ngang lạ kỳ
Nào là gái lớn có tea
Trai 17 tuổi dậy thì to trym
Lại còn cột điện đứng im
Chuyện về cục đá biết chìm.. vân vân

EM À….!!!

Lấy ck nghèo em đủ can đảm không
5h sáng trời rạng đông đã thức
Lấy chồng nghèo em sẽ luôn buồn bực
Suốt cả ngày bếp núc với ruộng nương
Lấy chồng nghèo em sẽ thật đáng thương
Không thời gian để soi gương chải tóc
Ngày qua ngày đắm chìm trong khó nhọc
Lúc đêm về chẳng thể khóc cùng ai
Lấy chồng nghèo em cũng sẽ thấy sai
Ngày nghỉ cũng chả ra ngoài mua sắm
Bữa cơm rau xung quanh đầy bụi bặm
Cố tỏ vui nhưng cũng lắm u buồn
Lấy chồng nghèo em được mấy đồng lương
Đi siêu thị sắm khẩn trương vài thứ
Không thời gian để vui chơi do dự
Tiêu thả ga chọn đủ thứ xách về
Lấy chồng nghèo em chỉ giống gái quê
Nuôi gà vị bưng bê 2 chậu cám
Chăm con bò con heo cho mập mạp
Gắn cả đời bên đồng áng thôi em

ĐÊM

Đêm nay có đứa đêm làm ca
Khổ thân có đứa đêm ở nhà
Đứa đêm-đêm suốt nhọc vật vã
Đứa đêm-đêm suốt nhọc mắt hoa
Đêm-đứa thời gian trôi lâu quá
Đêm-đứa thời gian nhanh quá ta
Đứa mong đêm này lại ? ca nhá
Đứa mong đêm sắp được ngủ nhà.

BUỒN KHÔNG TỰA

Anh về, chiều nắng rớt trên sông
Chạm bước, hoàng hôn thả tím lòng
Nhớ lại những ngày chưa qua hết
Bồi hồi khoé mắt ướt mi trong
Em có khi nào tiếc thời gian?
Tiếc yêu thương bỗng hoá ngút ngàn
Có thương ngày ấy mình ngây dại
Có oán tiếng đời? Trách nhân gian?
Ta đã từng đau vết thậm sầu
Bến đời muôn nẻo rẽ về đâu
Xanh vẫn một màu xanh trời cũ
Mà mắt lạc tìm chẳng thấy nhau

ĐÊM TÀN

Ta vẩn vơ từng đêm dài thức trắng
Cuộc đời buồn trống vắng mộng mai sau
Thời gian trôi, tóc úa đổi thay màu
Nỗi trăn trở làm tim đau vắng lặng.
Người đang nếm tình yêu hương vị mặn
Ta đắng cay sầu buốt nẻo đường tim
Mỏi đôi chân sao còn mãi đi tìm
Trong vô vọng lời thương yêu đã cũ
Điếu thuốc châm, đôi môi buồn ủ rũ
Khói ngập ngừng lay động bóng người qua
Tan biến theo vùng hư ảo nhạt nhòa
Chỉ giữ lại vùng không gian yên tịnh
Về nơi đâu khi cõi lòng vô định
Có ai chờ, ai đợi cuối đường không ?
Có ai chờ ve vuốt một cõi lòng
Đã mục rã vì vết thương đau ấy ?
Nhìn khói thuốc mơ hồ ta chỉ thấy
Mờ nơi đây như giăng phủ hơi sương
Đếm điếu tàn như đếm nỗi xót thương
Hồn ngơ ngẩn hay lòng sầu u uẩn.

LANG THANG…..

Em giấu gì trong nỗi nhớ chiều nay
Làm cơn gió ru say nhành hoa dại
Hay em gửi những ngày xưa êm ái
Xuôi tháng năm gom khắc khoải đợi chờ.
Em giấu gì trong chừng ấy cơn mơ
Bờ mi nhỏ bơ thờ ru giấc muộn
Đâu ai hiểu những gì em ước muốn
Để thời gian như sóng cuộn xa dần.
Em giấu gì trong khoảnh khắc phân vân
Từng đêm nhớ em xích gần kỉ niệm
Hoàng hôn gọi mảnh hồn xưa loang tím
Bóng người thương tắt lịm.. chẳng quay về.
Em giấu gì đưa gió chở lê thê
Chừng vỡ vụn nửa câu thề nát vội
Em giấu cả quảng đời xưa nông nỗi
Gọi cố nhân.. chia trăm lối.. xa rồi
Lang thang tìm… ai giấu nửa hồn tôi.

VIẾT CHO HEO MAY VỀ

Gió mùa về lạnh lắm phải không em?
Anh ghi thơ tình trên cây đàn nhỏ,
Khuông nhạc buồn hoài niệm bao điều ngỏ
Về một thời nông nổi lẫn si mê.
Có một thời hoa cỏ,nắng triền đê,
E thẹn thùng anh cài hoa mái tóc.
Ngồi bên nhau nghe giọt đàn thánh thót
Thời gian tan thật chậm giữa hư không.
Heo may ơi em còn nhớ không?
Nhớ đến những ngày xưa cũ ấy
Hai ta đi trên con đường lá rụng
Nhặt lá rơi xào xạc giữa đêm đông.
Hỏi bây giờ ai còn nhớ mùa đông?
Tiếng giọt đàn ngơ ngẩn trầm xao động
Để hoài niệm về bao điều lắng đọng
Heo may về phải không nắng mùa đông???

Thơ về thời gian và tình yêu là một hành trình sâu sắc vào tâm hồn con người, nơi mà từng dòng thơ đều là một câu chuyện về đau khổ và hy vọng, về niềm vui và nỗi buồn. Trong không gian thơ, thời gian không chỉ là một dòng chảy không ngừng mà còn là một nhân tố quyết định sự trưởng thành và thay đổi của tình yêu.

Những bài thơ này thường thể hiện sự diễn biến phức tạp của tình yêu theo thời gian, từ sự bắt đầu đầy hứa hẹn đến những thử thách và biến cố không ngờ. Hãy cùng nhau chiêm ngưỡng và suy ngẫm những dòng thơ này, nơi mà từng từ ngữ đều chứa đựng một phần của trái tim và tâm hồn người viết.

Thơ Hay -