Xem ngay những bài thơ níu kéo tình yêu đã mất

Trong thế giới văn chương, thơ níu kéo tình yêu là một biểu tượng của sự gắn bó mạnh mẽ và sâu sắc của tình yêu trong văn hóa văn chương. Những bài thơ này thường chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và mãnh liệt, khiến cho người đọc không thể rời mắt khỏi từng dòng chữ. Thơ níu kéo tình yêu là một hành trình, một cuộc phiêu lưu vào thế giới tâm hồn của con người, nơi mà tình yêu được khám phá và thể hiện một cách tinh tế nhất. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ níu kéo tình yêu là nguồn cảm hứng không ngừng cho mọi người, đem lại cho họ niềm tin và hy vọng vào tình yêu và cuộc sống. Hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá thế giới đầy mê hoặc của thơ níu kéo tình yêu.

Nội Dung Chính

Thơ níu kéo tình yêu đã xa

Trong thế giới văn chương, thơ níu kéo tình yêu đã xa là một biểu tượng của sự ghi nhớ và khao khát trong lòng người khi tình yêu đã rời xa. Những bài thơ này thường chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và đau đớn, khiến cho người đọc không thể không cảm thấy xót xa. Thơ níu kéo tình yêu đã xa là một cách để tái hiện lại những kỷ niệm, những hình ảnh của mối tình đã qua. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ níu kéo tình yêu đã xa là nguồn cảm hứng không ngừng cho những ai đã từng trải qua biến cố tình yêu. Hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá và chia sẻ cảm xúc với thơ níu kéo tình yêu đã xa, để tìm thấy sự an ủi và hy vọng trong những lúc đau buồn.

MÙA XƯA!

Người về giấu lệ vào đêm
Buông câu thề hẹn ướt mềm mùa xưa
Tìm hương xoan tím gió lùa
Sẻ chia hờn tủi, chiều mưa xạc xào
Chập chờn tìm giấc chiêm bao
Ngắm hoa gạo nở, ngạt ngào bến sông
Nón mê, áo vải gánh gồng
Đò ngang sớm tối, mặn nồng tình quê!
Hoàng hôn trải óng triền đê
Gọi làn khói bếp, lũy tre cồn cào
Lập loè đom đóm bờ ao
Hỏi con chão chuộc, cớ sao lạc bầy!
Người qua lối cỏ chiều nay
Phồn hoa, gấm lụa… tháng ngày phôi phai
Sỏi đá thương nhớ dấu hài
Tóc mây dáng ngọc, hoa cài mùa xưa!

ĐÃ TỪNG

Em từng nhớ..từng rất, rất nhớ anh
Từng ngóng mong đến từng dòng tin nhắn
Từng chờ anh giữa những đêm thanh vắng
Từng yêu anh đến cháy dạ nát lòng
Từng mộng mơ ngày tháng kết duyên nồng
Em với anh về chung nhà đấy ạ
Hai chúng ta hai mảnh tình chắp vá
Chắc sẽ yêu say đắm đến trọn đời
Nhưng hôm nay bút chẳng thốt thành lời
Cả giấy trinh cũng rã rời câu chữ
Trái tim em tắt lịm rồi ngôn ngữ
Lặng thinh buồn..ôm vô số cô đơn
Em bây giờ bỗng bớt nhớ anh hơn
Mộng chung đôi đã phai dần lạnh nhạt
Những đắm say thôi cuộn cuồn dào dạt
Lời nhớ thương gió cuốn theo phù vân
Bởi chính anh người đã quá vô tâm
Bỏ mặc em giữa cả rừng thương nhớ
Yêu em nhiều sao anh không biết giữ
Hững hờ nhiều..đáng sợ lắm biết không ?

TÌNH KHÔNG BẾN BỜ

Anh không uống thuốc lú
Em chẳng ngậm bùa mê
Sao cứ yêu mãi thế
Biết tình không bến bờ
Ngày sau danh không có
Phận cũng chẳng rõ ràng
Mà cứ thương cứ nhớ
Lề mề níu hay buông
Trái tim bệnh ẩm ương
Chẳng thuốc nào chữa nổi
U mê và lạc lối
Biết khổ..chẳng quay đầu
Cuộc tình mai về đâu
Sao hoa yêu vẫn trổ
Nhớ thương tưng bừng nhú
Rễ đợi chờ mọc loang
Bỏ buông rất khó khăn
Muốn quay đầu chẳng dễ
Đêm nay, đêm mai nhớ
Một nỗi nhớ ngút ngàn..

CHÂN TÌNH…

Muốn gửi trao một cái ôm nồng nàn
Cho tim nhỏ ngập tràn bao thương nhớ
Dẫu bây giờ chúng mình còn cách trở
Vẫn tìm về như hơi thở trong nhau
Muốn lại gần trao nụ hôn thật sâu
Men dịu ngọt bao lâu chẳng thay đổi
Muốn nũng nịu đôi khi vờ giận dỗi
Để cho người cứ vội vàng chở che
Muốn một ngày mình nên nghĩa phu thê
Để có thể đường về ta chung lối
Bước chầm chậm đâu cần chi phải vội
Mặc bên ngoài bao hối hả bon chen
Gió xôn xao ru hoa lá bên thềm
Nghe thổn thức dịu êm hoà theo nắng
Nay đã đến ngày Valentin trắng
Gói chân tình gửi tặng người em yêu.

KHÚC TÌNH BUỒN

Cơn gió nào qua ngang trời miền nhớ
Để gọi thâm tên người đã từng thương
Dù thời gian làm mờ nhạt con đường
Trong sâu thẳm tình vương sầu trăn trở
Vầng trăng hẹn nửa chừng xuân tan vỡ
Thuyền xa xa chở nỗi nhớ xuôi dòng
Ngọn đèn đêm gục đầu giữa khoảng không
Dõi ánh mắt ngóng trông về phương ấy
Có những lúc nghe tiếng lòng sóng dậy
Để yêu thương gõ nhịp trái tim côi
Dĩ vãng nào đan tay bước chung đôi
Người phương đó có hay một người nhớ
Đêm trở giấc nghe trong từng hơi thở
Giọt ưu tư rơi rụng dưới trăng tàn
Phận mong manh nên tình đành dở dang
Dù cách trở nhưng lòng không cách biệt.

Thơ níu kéo tình yêu đau khổ

Trong thế giới văn chương, thơ níu kéo tình yêu đau khổ là một biểu tượng của sự đau đớn và khao khát trong lòng người khi tình yêu mang lại nỗi đau. Những bài thơ này thường chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và đau đớn, khiến cho người đọc không thể không cảm thấy xót xa. Thơ níu kéo tình yêu đau khổ là một cách để thể hiện sự mất mát, nỗi buồn và bất lực trước cuộc tình tan vỡ. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ níu kéo tình yêu đau khổ là nguồn cảm hứng không ngừng cho những ai đã từng trải qua nỗi đau của tình yêu. Hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá và chia sẻ cảm xúc với thơ níu kéo tình yêu đau khổ, để tìm thấy sự an ủi và hy vọng trong những lúc đau buồn.

TIM LẠC LỐI..!

Tim lạc lối con đò chưa bến đậu
Nốt nhạc tình biết tấu họa cùng ai
Nét thơ ngây hay tuyệt sắc trang đài
Như Phạm Lãi mơ hoài trang quốc sắc
Tim lạc lối ân tình đầu góp nhặt
Mang hình ai đặt ngực trái của mình
Bao nhẹ nhàng khẽ chạm bờ môi xinh
Chỉ là mộng khi bình minh tỉnh giấc
Tim lạc lối tìm đâu tình chân thật
Đừng như ong hưởng mật ở bên đường
Để hoa tàn từ giã chẳng tiếc thương
Để đêm ái tỏ tường rồi giã biệt
Tim lạc lối mơ hoài tình diễm tuyệt
Ta tiêu sầu da diết gởi cung thương
Người so dây trăn trở phận má hường
Sao cứ mãi con đường yêu ẩn hiện
Tim lạc lối chưa tròn câu dâng hiến..!

CẢM ƠN EM!

Cảm ơn em lặng lẽ
Bao ngày nắng, ngày mưa
Bên anh nồng tha thiết
Yêu thương trải bao mùa!
Cảm ơn em đã hiểu…
Rộng lòng thương yêu anh
Dịu dàng từng lời nói
Sau bao điều chưa thành!
Cảm ơn em tất cả
Được bên em trong đời
Là một điều hạnh phúc
Những ngày tháng êm trôi!

CHỐN BÌNH YÊN

Lo lắng nhiều bố nay tâm sự,
Luôn mong con khôn lớn nên người,
Thỏa lo toan vất vả dưỡng nuôi,
Sống chất lượng trường đời dâu bể.
Là con gái phải vui lên nhé
Sống vui tươi, thanh thản giữa đời,
Sống thân thiện, môi luôn nở nụ cười,
Bao khó nhọc, đắng cay bình tĩnh.
Là con gái gắng rèn bản lĩnh,
Có lòng tin nghị lực chính mình,
Cây lớn lên từ sức mạnh nội sinh,
Vững vàng bước trước phong ba, bão táp.
Là con gái rèn mình tự lập,
Có thu nhập, tài chính tự do,
Việc gia đình gánh vác, toan lo,
Vẫn khiêm tốn, dịu dàng, đúng đắn.
Là con gái phải luôn xinh xắn,
Đóa hoa đời tươi tắn, tinh khôi,
Lo sức khỏe, kiến thức trau dồi,
Hòa vẻ đẹp tâm hồn, hình thức.
Là con gái chuyện về hôn ước,
Giá trị của mình là ý trung nhân,
Đúng, sai chỉ được trọn một lần,
Nên cảm xúc cũng phải cần tỉnh táo.
Là con gái gọn gàng, chu đáo,
Dẫu khó khăn bận vội vẫn chăm lo,
Nhà sạch sẽ, mọi thứ thơm tho,
Một đức tính đáng yêu nhiều người mến.
Là con gái phải luôn hiểu chuyện,
Biết cương nhu lẽ sống ở đời,
Tỉnh táo nghĩ, đừng vội đua lời,
Cư xử khéo người ta tôn trọng.
Chốn hồng trần vô thường ta sống,
Là niềm vui, hạnh phúc nghe con,…
Dẫu cho sông cạn, đá mòn,
Bố mẹ là chốn bình yên con về.

HẠNH PHÚC GIỮA THĂNG TRẦM

Có đoạn đời ta phải tự bước đi
Đường khúc khuỷu gập ghềnh đầy sỏi đá
Giữa bão giông cuộc đời là biến cả
Đã dạy ta cách nắm vững tay chèo.
Có cung đường nơi triền dốc cheo leo
Ta phải đi dù không ngừng vấp ngã
Giữa mênh mông là những người xa lạ
Ta nén đau để đứng dậy một mình…
Rồi một ngày giữa buổi sáng bình minh
Ta chợt thấy cả khung trời yên ả
Cung đường xưa giờ bình yên đến lạ
Mới hiểu ra mình trải đủ thăng trầm.
Ta mỉm cười nhìn về phía xa xăm
Thầm biết ơn những người mình từng gặp
Kẻ dạy ta thế nào là biết khóc
Người cho ta rạng rỡ những nụ cười.
Trên đoạn đường đi góp nhặt niềm vui
Qua bão giông bước chân thêm vững chãi
Hơn nữa đời ta ngoảnh đầu nhìn lại
Chợt nhận ra hạnh phúc giữa thăng trầm./.

HƯƠNG SẮC

Hãy như những đoá hoa
Toả hương và khoe sắc
Nâng niu từng khoảnh khắc
Đừng để héo vì ai
Dẫu có lúc mệt nhoài
Khi cô đơn trống vắng
Nhưng cũng hãy cố gắng
Đẹp như những đoá hoa.

KHUẤT BÓNG TRĂNG THỀ

TA nay trở lại quê nhà
VỀ thăm chốn cũ đã xa lâu rồi
MÂY trời lững thững buông trôi
PHỦ lên cả những ngọn đồi xa xa
SƯƠNG mờ che bóng chiều tà
GIĂNG vây khắp chốn là là mọi nơi
NÚI cao thăm thẳm chơi vơi
CHE đi cả ánh mặt trời hôm nay
KHUẤT tầm nhìn mắt sè cay
CẢ thêm gió thổi lòng này chênh chao
VẦNG Dương đã lặn khi nào
TRĂNG nay cũng trốn ánh sao lờ mờ
HẸN em ở bến sông mơ
THỀ cùng xây mộng bây giờ giá băng
TA VỀ MÂY PHỦ SƯƠNG GIĂNG
NÚI CHE KHUẤT CẢ VẦNG TRĂNG HẸN THỀ !.

GIẤC CHIÊM BAO

Em nằm gối giấc, chiêm bao.
Môi xuân ngát nhụy hoa đào ngậm hương.
Rèm tơ thả khói mù sương,
Dìu em vào cõi yêu đương ấm nồng.
Mây trôi gió thổi bềnh bồng
Dặt dìu tiếng sáo…, khoảng không lờ mờ.
Cung đàn gẩy khúc tình thơ,
Nghe xao lượn sóng, nghe bờ nước xô…
Vàng trăng tắm ở trong hồ.
Hằng Nga,-tiên nữ cợt nô nghịch đùa…
Hàng cây liễu rũ lưa thưa
Ngã nghiêng hình bóng, đong đưa dáng mềm.
Dòng trôi lấp loá màn đêm.
Mơ màng suối tóc dịu êm qua hồn.
Chầm ôm, xóa nỗi cô đơn;
Trao nhau ôi những nụ hôn ngọt ngào!
Bừng lên ngọn lửa khát khao!
Vòm trời thắp sáng vì sao-mắt Người!
Trong mơ vọng tiếng vui cười
Môi em sáng đoá hồng tươi thắm màu.
Chìm vào một giấc ngủ sâu,
Tai nghe ai hát ầu ơ… rất tình!

NHỚ NGƯỜI !!!

Người bỏ đi sao không nhắn một câu
Để hụt hẫng tôi âu sầu ngơ ngẩn
Còn đâu đây mùi thơm đôi má phấn
Tiếng nàng cười chẳng vướng bận sầu lo
Chiều hôm qua hai đứa vẫn hẹn hò
Dạo quanh phố cùng làm thơ vui vẻ
Vậy mà nay một mình tôi quạnh quẽ
Trông tin nàng trong lặng lẽ buồn đau
Đã hứa rằng phải nắm chặt tay nhau
Cùng chia sẻ những sắc màu cuộc sống
Dù đường đời gập ghềnh hay dài rộng
Mãi bên nhau nuôi ước vọng huy hoàng
Em đi rồi chuyện mình đã sang trang
Duyên chia cách tình lỡ làng đôi ngả
Sao đành lòng ra đi trong vội vã
Để chiều về tôi buồn bã chờ trông
Hỏi rằng người có giận dỗi gì không
Trái tim kia dòng máu hồng còn chảy
Có biết chăng nhớ em nhiều lắm đấy
Hãy trở về… đừng làm vậy… tôi đau !!!

XIN ANH ĐỪNG VỘI NÓI LỜI YÊU

Xin anh đừng nói tiếng yêu em.
Bởi trái tim em rất yếu mềm
Em sợ mai này chia đôi ngã
Người xa xăm quá biết đâu tìm
Đừng nhé anh ơi nói lời yêu.
Đừng gieo mong nhớ thiết tha nhiều
Đừng trao thề hẹn duyên mơ ước
Em sợ vướng vào cuộc phiêu lưu
Con gái bao giờ yêu chẳng ghen
Chẳng hay lo lắng không kề bên
Anh ấy có trọn lòng chung thủy
Hay là đang tán tỉnh một em
Nếu có những ngày không gặp nhau
Không fone không nhắn nhủ một câu
Em sẽ đợi chờ trong nước mắt
Chẳng biết cả ngày anh đi đâu
Yêu xa là thế đó anh ơi
Chỉ nghe giọng nói của nhau thôi
Chẳng biết gì hơn dòng tin nhắn
Ngọt ngào đến mấy chi vậy thôi
Em sợ lắm rồi tình ảo ảnh
Dẫu cho tình ấy rất chân thành
Nhưng cách xa nhau không thực tế
Mấy ai giữ vẹn chữ trung trinh
Đừng trách em sao lắm nghi ngờ
Bởi đời chẳng đẹp tựa giấc mơ
Đớn đau thua thiệt phần con gái
Tình dở dang rồi sống bơ vơ
Yêu xa khổ lắm đó người ơi.
Thế nên anh nhé đừng yêu vội
Nếu có thật lòng xin hãy đợi
Một ngày gặp gỡ sẽ nên đôi.

ĐỪNG BUÔNG TAY

Hãy nắm chặt đừng buông tay anh nhé
Mình xa rời, đàn con trẻ bơ vơ
Để mắt nai buồn tủi cứ thẫn thờ
Nỗi chia cắt khiến ngẩn ngơ tim nhỏ
Nếu có thể …để buồn bay theo gió
Nhịn nhường nhau thì đâu có nỗi phiền
Một gia đình sẽ được sống an nhiên
Anh độ lượng, em thảo hiền dễ mến
Nếu có thể ….sợi tình ta đan bện
Cùng bước chung dìu nhau đến cuối đường
Mãi đồng lòng gắn bó sống yêu thương
Sẽ không có sự coi thường sầu tủi
Biết tha thứ, biết sẻ chia gần gũi
Dẫu đôi khi cũng giận dỗi ghen hờn
Giận chút mà, rồi để hiểu nhau hơn
Như khúc hát hòa cung đờn bay bổng
Đừng để nguội hãy hâm tình ấm nóng
Dựa vai nhau vượt gió lộng mưa dầm
Bởi tình người là xuất phát từ tâm
Luôn rộng mở vượt thăng trầm bão tố
Người thương hỡi dẫu mưa sa nắng đổ
Thuận vợ chồng mọi biến cố sẽ qua
Bỏ chữ tôi … ta chung sống thuận hoà
Ngôi nhà nhỏ vang lời ca ấm áp!

Thơ níu kéo tình yêu buồn đau

Trong thế giới văn chương, thơ níu kéo tình yêu buồn đau là biểu tượng của sự đau đớn và luyến tiếc trong lòng người khi tình yêu mang lại nỗi buồn. Những bài thơ này thường chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và đau đớn, khiến cho người đọc không thể không cảm thấy xót xa. Thơ níu kéo tình yêu buồn đau là một cách để thể hiện sự mất mát, nỗi buồn và bất lực trước cuộc tình tan vỡ. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ níu kéo tình yêu buồn đau là nguồn cảm hứng không ngừng cho những ai đã từng trải qua nỗi đau của tình yêu. Hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá và chia sẻ cảm xúc với thơ níu kéo tình yêu buồn đau, để tìm thấy sự an ủi và hy vọng trong những lúc đau buồn.

BIỂN VÀ EM

Thuở ban đầu biển chưa có sóng
Biển dịu hiền, phẳng lặng bình yên
Biển vô tư, không chút ưu phiền
Chưa vấn vương tới miền thương nhớ.
Ngày em đến lòng biển bỡ ngỡ
Sóng biếc xanh từ đó cuộn trào
Trái tim biển cháy niềm khát khao
Muốn ôm em hòa vào trong sóng.
Và từ đó ngày đêm trông ngóng
Nỗi nhớ thương tạo sóng cuộn ngầm
Tình yêu biển lớn theo tháng năm
Lặng lẽ biển âm thầm dâng hiến.
Tình anh cũng giống như tình biển
Sóng dạt dào em đến bên anh
Thẫn thờ trước đôi mắt long lanh
Lòng rộn ràng tim anh xao động.
Biển và em luôn tạo thành sóng
Để cho anh trông ngóng đêm ngày
Anh hòa hồn trong biển ngất ngây
Hòa em trong vòng tay tình ái.

BẾN YÊU THƯƠNG

Cuộc sống này đâu biết trước điều chi
Ta chẳng thể níu ghì hay buộc chặt
Chỉ ước nguyện dạ thôi sầu héo hắt
Những suy tư dìu dặt phận má hường
Mãi mong cầu trọn vẹn bến yêu thương
Tay nắm chặt mộng thường duyên đôi lứa
Nghĩa chồng vợ ấm êm tình hương lửa
Luôn bên nhau cùng nương tựa suốt đời
Từng đêm về giọt lệ mặn đừng rơi
Dạ son sắt không đổi dời người nhé
Vui hạnh phúc khi cùng nhau chia sẻ
Thời gian trôi vẫn lặng lẽ vai kề
Mãi ngọt ngào kết chặt nghĩa phu thê
Đôi tim nhỏ với câu thề trọn vẹn
Khu vườn mộng ta cùng nhau vun vén
Nguyệt Lão se ước hẹn mối duyên lành.

EM VỀ

Em trở về nơi bến sông ngày cũ
Lối quen xưa giờ đã phủ rêu phong
Cánh hoa mua cũng nhạt phai sắc hồng
Trên bầu trời thiếu bềnh bồng mây trắng
Thẫn thờ bước… trong ánh chiều thầm lặng
Em lang thang nghe mặn đắng khóe môi
Bến sông xanh… ta có nhau một thời
Vì ngang trái nên cuộc đời ngăn cách
Những ân tình dành cho anh rất thật
Nhớ và thương luôn chất ngất trong tim
Thời gian trôi em vẫn luôn kiếm tìm
Một hình bóng mãi thầm ghim đáy dạ
Anh biết không giữa dòng đời vội vã
Qua bốn mùa trải Xuân, Hạ, Thu, Đông
Từng kỷ niệm vẫn vẹn nguyên trong lòng
Dù xa cách tình mãi không thay đổi
Ở nơi đây em vẫn luôn chờ đợi
Hướng về anh dù vời vợi xa xôi
Ước một ngày anh nghĩ đến em thôi
Là đời em mãn nguyện rồi anh ạ
Dù cuộc đời ngăn chúng mình mỗi ngã
Nhưng tình anh chiếm ngự cả hồn em
Ngày trôi qua như thương nhớ nhiều thêm
Sẽ giữ mãi với nỗi niềm trân trọng
Mối tình thơ giấu kín tận đáy lòng
Nếu nhớ nhau…xin tìm…trong giấc mộng!!

ANH ĐI ĐI

Anh đi đi xin anh đừng quay lại
Đừng làm em tê dại cả cõi lòng
Hãy coi em chỉ là thoáng hư không
Mà anh gặp giữa mênh mông xa lạ
Hãy đi đi, nếu mà anh quay lại
Trái tim em vỡ vụn rải trên đường
Từng mảnh nhỏ thẫm ướt những hơi sương
Thành ánh sáng vấn vương bên anh đó
Anh đi đi nhưng xin anh hãy nhớ
Mối tình mình dang dở tại vì đâu
Hãy vì nhau ta nén lại nỗi đau
Mai xa cách biết sau này gặp lại?
Anh đi đi nếu phải xa nhau mãi mãi
Chút tình xưa còn lại phút giây này
Tình yêu mới rồi cũng sẽ đắm say
Nhưng anh sẽ không gặp ai như em nữa.

EM CÓ VỀ !

Em có về! Phú Lễ với anh không?
Mùa tháng ba gạo bến sông rực lửa
Cò chao nghiêng, dập dờn trên thảm lúa
Én thêu dệt xuân chan chứa sắc màu
Em có thấy! Ai sương gió dãi dầu
Nón mê sờn nơi đồng sâu bòn nhặt
Vẫn rạng ngời, từng nụ cười ánh mắt
Vai áo bạc chờ vụ gặt tháng ngày
Em có nghe những giai điệu mê say
Bưởi nhà ai? Hương tỏ bày trước ngõ
Hoa xoan tím vẫn nồng nàn lối nhỏ
Sáo lưng trời, diều gọi gió ngân nga!
Em có hay! Vị mặn mòi phù sa
Bãi bờ nào dẫu trải qua bão tố
Dòng Ninh Cơ vẫn miệt mài nặng chở
Nhuộm thắm màu, bởi duyên nợ bến bờ!
Em biết không! Nơi ấy có tuổi thơ
Triền đê nào, sáng tinh mơ chăn thả
Trâu theo đàn, trẻ vui đùa tôm cá
Bãi bồi nào, cùng sóng cả, nắng mưa?
Em yêu ơi! Mình lại về lối xưa
Hoàng hôn buông, đò cũng vừa cập bến
Gạo vẫn chờ, đỏ lung linh xao xuyến
Đóm lập lòe như đã hẹn soi đường!

Thơ níu kéo tình yêu đôi lứa

Thơ níu kéo tình yêu đôi lứa là một phần không thể thiếu của văn hóa văn chương, là biểu tượng của sự gắn bó và mối quan hệ sâu đậm giữa hai người. Những bài thơ này thường chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và ý nghĩa của tình yêu đôi lứa, từ sự ngọt ngào đến sự chia sẻ và hy vọng. Thơ níu kéo tình yêu đôi lứa là một hành trình tâm hồn, một cuộc phiêu lưu vào thế giới đầy mê hoặc của mối quan hệ đôi lứa. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ níu kéo tình yêu đôi lứa là nguồn cảm hứng không ngừng cho những ai đã từng trải qua những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa của tình yêu đích thực. Hãy cùng khám phá và tận hưởng vẻ đẹp của thơ níu kéo tình yêu đôi lứa.

XIN ĐỪNG ĐẨY THUYỀN CÔ ĐƠN BIỂN VẮNG

Sao anh nói suốt đời là duyên nợ
Để cuối cùng xa cách ở ngàn phương
Sao anh nói suốt đời sẽ mãi thương
Giờ chẳng thể vấn vương niềm nhung nhớ.
Sao anh nỡ để mây vờn hoa nở
Che lấp đi hơi thở những ngọt lành
Hay bởi người cứ mải miết loanh quanh
Mượn cơn gió xua tình tan muôn lối.
Dấu yêu ơi ta nào đâu có tội
Trót yêu thương trót vội cách đôi bờ
Nén ngậm ngùi trao gửi những vần thơ
Người chẳng nhận xin đừng gieo đau xót.
Giữ nghe anh một chút thôi mật ngọt
Một chút thôi giọt đắng đót tủi hờn
Sóng xô bờ chẳng đủ yêu thương hơn
Xin đừng đẩy thuyền cô đơn biển vắng…

TÌNH LẠI BẮT ĐẦU

Tháng Ba về ngang phố
Nhớ hoa Gạo lửa đồng
Giữa một rừng náo nhiệt
Thương một đời bão giông
Tháng Ba về hanh thông
Cơn mưa rào bất chợt
Thương em cay vị ” ớt”
Lòng phố gió bay bay
Tháng Ba về trong tay
Quà Xuân còn non nửa
Ai còn nguyên câu hứa?
Đi đến cùng bể dâu
Tháng Ba về trong đầu
Vẫn còn con tính ” lỗ”
Chỉ một lần ta cố
Là ta vượt qua mình
Tháng Ba về thắm tình
Như màu Hoa Xoan tím
Khơi ngọn đèn Xuân lịm
Tình ta lại bắt đầu !!!

THÁNG BA

Tháng ba rồi, em có nhớ không em,?
Hoa gạo cháy triền sông nhung nhớ
Sông lững lờ trôi như buồn tình cách trở
Gió thẫn thờ gửi lời đến người xa
Tháng ba về anh càng nhớ em hơn
Hoa gạo rụng trên đường anh xuống bến
Con thuyền nan lặng buồn chờ em đến
Chạnh lòng anh chút trống vắng bâng khuâng
Tháng ba về, hoa gạo đỏ bờ sông
Hoa xoan tím một góc trời thương nhớ
Nắng đầu mùa kéo dài trên lối nhỏ
Như nhắn người xa, em còn nhớ tháng ba.?

HAI NỬA YÊU THƯƠNG

Xin cảm ơn phái mạnh
Luôn gửi nhiều yêu thương
Để bốn mùa phái đẹp
Rạng rỡ thắm môi hường.
Nếu thế gian chỉ có
Một nửa phái đẹp thôi
Mà thiếu đi phái mạnh
Còn đâu là cuộc đời.
Thế nên hãy như thế
Mạnh – “Đẹp” mãi bên nhau
Gửi trao tình thân ái
Lung linh muôn sắc màu.

HOA BƯỞI TRẮNG!

Anh còn nhớ buổi chiều ngày hôm ấy?
Mây giăng đầy cùng với hạt mưa bay
Hoa bưởi thơm làm ai cũng ngất ngây
Tay đan ngón đong đầy bao tình ý!
Vậy mà đã, qua bao mùa…anh nhỉ?
Hoa nở đầy… giờ còn chỉ riêng em
Cánh hoa rơi… đầy cả một góc thềm
Thoảng trong gió mùi hương… hoa bưởi trắng
Nhớ thương anh ở phương trời xa vắng
Gió mang dùm hương bưởi đến bên anh
Chỉ vậy thôi mong gió báo tin lành
Gom hoa bưởi em đan thành chữ nhớ
Chiều hôm nay ngồi nhìn trời mưa đổ
Nhớ anh nhiều, nhiều lắm có biết không?
Lời yêu thương như rót mật vào lòng
Chỉ mong được… ở trong vòng tay ấm!
Về đi anh mình lại cùng tay nắm
Giữa phố chiều lấm tấm hạt mưa rơi
Có anh rồi đâu còn nữa đơn côi
Cùng nhau ngắm một trời… hoa bưởi trắng..!

Thơ níu kéo tình yêu không chỉ là những dòng văn chương, mà còn là một tấm gương sáng, chiếu sáng cho cuộc sống và tình yêu. Từ những câu thơ, ta cảm nhận được biểu tượng của tình yêu mãnh liệt, đẹp đẽ và sâu đậm. Nó không chỉ là những từ ngữ, mà còn là những cảm xúc, là những kỷ niệm đẹp mãi trong lòng. Thơ níu kéo tình yêu là nguồn cảm hứng không ngừng cho con tim và tâm hồn, là lời chia sẻ của những người yêu nhau. Bằng sức mạnh của lời thơ, chúng ta tiếp tục tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống, trên con đường của tình yêu và hy vọng. Hãy để thơ níu kéo tình yêu tiếp tục là nguồn động viên và hướng dẫn cho chúng ta trên hành trình đầy ý nghĩa này.

Thơ Hay -