Tổng hợp những bài thơ hay tình yêu dang dở cảm động

Thơ hay về tình yêu dang dở là những tác phẩm văn chương đặc biệt, thể hiện sự phức tạp và đa chiều của tình cảm. Trong những bài thơ này, chúng ta được chứng kiến những dòng lưu luyến và đau đớn, khi tình yêu không thể được thăng hoa hoặc kết thúc một cách đáng tiếc. Mỗi câu thơ đều là một lời than thở, một lời tiếc nuối về những mối tình dang dở, những cảm xúc không thể nói thành lời. Thơ về tình yêu dang dở là biểu tượng cho sự phức tạp và khó khăn trong cuộc sống tình cảm, là lời nhắc nhở cho chúng ta biết trân trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa trong tình yêu. Hãy cùng nhau khám phá và suy ngẫm về những bài thơ này, để hiểu rõ hơn về sự đa dạng và phong phú của tình yêu trong cuộc sống.

Nội Dung Chính

Thơ hay tình yêu dang dở đôi lứa

Thơ hay về tình yêu dang dở đôi lứa là những tác phẩm văn chương đặc biệt, thể hiện sự phức tạp và đa chiều của mối quan hệ giữa hai người. Trong những bài thơ này, chúng ta được chứng kiến những dòng lưu luyến và đau đớn, khi tình yêu không thể được thăng hoa hoặc kết thúc một cách đáng tiếc. Mỗi câu thơ đều là một lời than thở, một lời tiếc nuối về những mối tình đôi lứa dang dở, những cảm xúc không thể nói thành lời. Thơ về tình yêu dang dở đôi lứa là biểu tượng cho sự phức tạp và khó khăn trong mối quan hệ, là lời nhắc nhở cho chúng ta biết trân trọng và quý trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa trong tình yêu.

VẪN MÃI YÊU EM

Anh vẫn yêu em người con gái nơi quê
Vẫn nhớ mãi khi hè về bỏng cháy
Hai đứa vô tư cứ tung tăng chạy nhảy
Hái Phượng bắt Ve say nắng đỏ bừng !
Khi lớn dần được mẹ với cha ưng
Bảo mai lớn chừng se duyên hai đứa
Rồi chúng mình tình như thêm thắp lửa
Ngùn ngụt đắm say cháy đến tận cùng !
Nào ai ngờ chẳng trọn lối đi chung
Duyên với phận không cùng vun vào nữa
Tách rời xa lời yêu thương chia nửa
Hai phương trời cách biệt chẳng tròn đôi !
Nghĩ đến em lòng anh lại bồi hồi
Thương thương lắm vẫn không thôi nhung nhớ
Day dứt mãi bởi tình đầu dang dở
Nên nỗi buồn cứ đọng ở trong tim !

HAI PHƯƠNG TRỜI THƯƠNG NHỚ

Anh chỉ biết nhớ em thôi người ạ
Trong cuộc tình hai kẻ lạ từng thương
Chiều trên mi in bóng một con đường
Chung tay nắm giờ hai phương cách biệt
Ngược thời gian anh không hề hối tiếc
Vẫn yêu em tha thiết như thuở nào
Khi con tim mình mãi là của nhau
Ngày thương nhớ nghẹn ngào nhìn hoa nở
Ai xui khiến cho chúng mình gặp gỡ
Để rồi thương rồi nhớ và rồi yêu
Bờ vai gầy người tựa dưới nắng chiều
Giờ đơn lẻ để hoàng hôn giăng phủ
Trong con tim nơi cuộc tình trú ngụ
Vẫn nồng nàn da diết lẫn chờ mong
Dang vòng tay anh ôm trọn vào lòng
Một tình yêu hai phương trời thương nhớ.

VƯƠNG VẤN THÁNG BA

Tháng Ba về nhớ cậu quá đi thôi
Người đàn ông sinh vào mùa hoa bưởi
Nhớ ngày nao mình cầm tay thật vội
Mắt nhìn nhau bối rối cả con đường.
Tháng Ba về chợt thấy lòng vấn vương
Khung trời xưa chẳng thể quay trở lại
Nụ hôn đầu mình trao nhau ngây dại
Xa nhau rồi hai mươi mấy mùa hoa.
Nhớ cậu nhiều cứ mỗi độ tháng Ba
Hoa bưởi trắng lòng càng thêm khắc khoải
Nơi xa ấy liệu cậu còn nhớ mãi
Bóng hình xưa bao nỗi nhớ khôn nguôi…

GIẤC MƠ HOANG

Không tìm kiếm nhưng thuyền duyên tự ghé
Hiện giữa đời, đâu chỉ khẽ bên tai
Đã qua rồi cảnh tăm tối đêm dài
Anh ủ ấm giấc nồng say em ngủ
Nụ hôn trao… mặt đỏ bừng bỡ ngỡ
Ngọt ngào như…tô mật ở bờ môi
Loạn nhịp tim gây cảm giác bồi hồi
Hoa cả mắt, dáng khôi ngô hoàng tử
Nhưng thực tế, Anh… mảnh đời lữ thứ
Gặp gỡ em, người phụ nữ đơn thân
Hai phương xa, cùng mong muốn đến gần
Để đan kết…hai nửa phần…lạc lõng
Nhưng em ơi, loài Yến oanh cánh mỏng
Cơn lốc đời vùi dập… hỏng tơ duyên
Tránh làm sao, đau khổ sẽ triền miên
Hay dừng lại, tránh ưu phiền em nhé !
Lỡ mang kiếp… đơn thân sầu cô lẽ
Quên anh đi… chỉ là kẻ trắng tay
Rồi từng đêm thao thức suốt canh dài
Tìm giấc ngủ trong u hoài tiếc nuối

ĐƯỜNG TÌNH LỐI MỘNG

Đan tay dệt mộng buổi xuân thì.
Thảm cỏ xanh tình dọc lối đi.
Bướm lượn, hoa cười tươi sắc nụ.
Ong ghen, giận dỗi, lén xầm xì…
Chân trời mở ngõ, rộng thênh thang.
Ánh nắng bừng vui, đẹp rỡ ràng.
Những giọt sương nằm phơi lóng lánh
Từng đôi én liệng cánh xòe dang.
Bờ sông lố nhố những thân lau.
Lũ vịt tung mình rượt đuổi nhau.
Sợ quá! Vài ba con cá nhảy
Dềnh dang tiếng nước động chân cầu.
Làn hơi gió nhẹ thổi mơn man.
Cánh nhuỵ nghiêng nghiêng, hương đổ tràn.
Dậy khúc yêu đương mùa luyến ái.
Dòng sâu cảm xúc chảy nồng nàn.
Con tim rối nhịp, đập liên hồi…
Mấp máy môi tình suýt đánh rơi
Trái ngọt, thơm, ngon vừa chín tới
Khi em bất chợt ghé hôn tôi.
Thuyền neo đã gióng sẵn buồm rồi.
Chỉ đợi tình nhân xuống nữa thôi.
Xoải bước em ơi, nhanh tí nữa!
Nhìn kia hạnh phúc vẫy tay mời…!

Thơ hay tình yêu dang dở buồn đau

Thơ hay về tình yêu dang dở buồn đau là những tác phẩm văn chương đặc biệt, nơi chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và đau đớn của con tim. Trong những bài thơ này, ta cảm nhận được những đợt sóng cảm xúc, những lúc buồn bã và đau khổ khi tình yêu không thể tiếp tục hoặc kết thúc một cách đau lòng. Mỗi câu thơ trở thành những lời than thở, những lời gửi gắm tâm trạng và nỗi niềm của trái tim. Thơ về tình yêu dang dở buồn đau là biểu tượng cho sự phức tạp và khó khăn trong cuộc sống tình cảm, là lời nhắc nhở cho chúng ta biết trân trọng và quý trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa trong tình yêu, dù đôi khi nó mang lại nỗi đau và khó khăn.

BAO GIỜ TRỞ LẠI?

Chiều nay nỗi nhớ ùa về
Bao nhiêu kỷ niệm đam mê một thời
Sao anh chẳng nói một lời
Tim em tê dại sầu rơi ướt nhòa.
Phận buồn mãi ngóng phương xa
Bao giờ trở lại mình – ta hỡi tình?
Bên nhau hòa quyện bóng hình
Trong em bừng nở bình minh dịu dàng.
Cuộc đời là những hợp – tan
Nồng say có lúc bẽ bàng thương đau
Vẫn mong lưu luyến bên nhau
Yêu thương da diết trao câu hẹn thề.
Bao giờ anh tỉnh cơn mê
Thì xin hãy nhớ trở về bên em
Vẫn là đôi mắt dịu hiền
Vòng tay em mãi ấm êm đợi chờ.

CHỈ LẦN NÀY NỮA THÔI!

Rồi một ngày em giật mình nhận ra
Em cũng dại khờ như bao đàn bà khác
Cứ ngây thơ gửi cả tâm hồn và thể xác
Chẳng tính toan, chẳng so sánh thiệt hơn.
Rồi một ngày người nói người ban ơn
Tặng cho em cả một bầu trời cay đắng
Con tim em ngỡ được dịu êm bình lặng
Nay ào về bao thác đổ, mưa giông.
Em đã yêu người bằng cả biển nhớ mênh mông
Đã tin rằng tình yêu sẽ giúp em vượt qua tất cả
Nhưng người đến và đi cũng vô cùng vội vã
Kịp tặng cho em bao đau đớn vô bờ.
Tự hứa với mình từ giờ chẳng mộng mơ
Chẳng ru mình bằng những bài thơ ướt át
Con tim em đã nhận quá nhiều mặn, chát
Nốt lần này thôi, chỉ lần này nữa thôi!

BẾN NHỚ CHIỀU BUÔNG

Bóng ngả chiều buông ai còn trông còn đợi
Mà mây trời sao vời vợi trôi xa
Yêu mà chi cho lòng mãi thiết tha
Ôn dĩ vãng đậm đà mùa thương cũ
Đã bao lần gió mưa về vần vũ
Nơi con tim nơi ấp ủ cuộc tình
Đã bao lần trong sợi nắng lung linh
Thấy bóng hình đã xa mà rất nhớ
Cảm ơn đời cho một lần gặp gỡ
Người cho ta cay đắng lẫn ngọt ngào
Từng đêm về tình dệt mộng trăng sao
Thầm gọi tên của thuở nào quen gọi
Con phố xưa trăng vẫn về riêng lối
Soi cuộc tình xua bóng tối cô liêu
Người đã xa để lại nhớ thương nhiều
Khi tiếng yêu cửa buồng tim đã khép.

MÌNH THƯƠNG

Anh biết em thương, em cũng biết anh thương
Nhưng nói ra thì cả hai không dám
Mây trắng xóa trôi nhởn nhơ từng đám
Lá với hoa luôn kể chuyện thầm thì
Thôi thì mình cứ câm lặng yêu đi
Yêu như thế cũng mê ly lắm chứ
Yêu nhau bằng thứ tình không ngôn ngữ
Nhưng trọn đời sẽ gìn giữ lương duyên
Em giấu anh vào giấc mộng bình yên
Anh giấu em vào sâu trong lồng ngực
Cho con tim luôn rộn ràng náo nức
Cho mỗi ngày đều là một ngày vui
Niềm nhớ mong chẳng giây phút nào nguôi
Hai đứa sẽ dưỡng nuôi tình nồng thắm
Anh thương em, em cũng thương anh lắm
Dù chẳng thốt thành lời, dù chẳng bật thành câu
Tình im lìm mà tình mãi đậm sâu
Tình âm thầm mà tình mãi bền lâu

THÁNG BA VỀ…

Tháng ba về lại nhớ tới bài ca
Ngày hai đứa từng hòa chung câu hát
Cùng say đắm trong hương hoa ngào ngạt
Nghe quanh mình dào dạt gió đồng quê…
Tháng ba về hồn thổn thức đam mê
Nhớ hình bóng dáng em về lối nhỏ
Bay thấp thoáng tà áo dài nghiêng gió
Bước bên chiều mà ngỡ tiếng yêu thương…
Tháng ba về hoa bưởi tỏa ngát hương
Thơm lối cũ con đường găm kỷ niệm
Chùm hoa gạo khoe màu hồng kiều diễm
Thảm cỏ còn in dấu vết chân xưa..
Tháng ba về khởi sắc cảnh nên thơ
Dồn ngày tháng mong chờ trong thao thức
Để ước mộng mơ duyên tình đích thực
Quấn quyện nhau nối ký ức ngọt ngào…
Tháng ba về cho thương nhớ khát khao
Mong gặp gỡ xôn xao lời ca mới
Anh đón đợi em về hòa hương bưởi
Cùng ngân nga tình khúc gọi tên mình…!

Thơ hay tình yêu dang dở bẽ bàng

Trong thế giới văn chương, thơ hay tình yêu dang dở bẽ bàng là những tác phẩm văn chương đặc biệt, thể hiện sự phức tạp và nỗi đau của tình yêu không được thăng hoa hoặc kết thúc một cách không như mong đợi. Những bài thơ này thường là biểu tượng của sự bế tắc, sự thất vọng và nỗi buồn trong tâm trí của những người đã trải qua một mối tình dang dở. Mỗi câu thơ đều là một lời than thở, một cảm xúc bẽ bàng và tủi hổ. Thơ về tình yêu dang dở bẽ bàng là một phần của cuộc sống, là biểu hiện của sự thất vọng và tiếc nuối trong tình yêu. Bằng những từ ngữ chân thành và sâu lắng, thơ này thường chạm đến lòng người và gợi lên những cảm xúc sâu sắc về tình yêu và nỗi đau.

 

TÌNH NHẠT PHAI

Đếm canh khuya kim đồng hồ tích tắc,
Đêm tịch liêu cô lẻ nhớ người thương,
Đếm mưa rơi từng giọt buồn, giọt khóc,
Nỗi tâm tư trăn trở suốt đêm trường.
Đếm từng giọt cà phê rơi tí tách,
Thả hồn mình theo tiếng nhạc du dương.
Đếm kỷ niệm vẫn đây dù xa cách,
Ghế đá, hàng cây, quán cũ bên đường.
Đếm tháng ngày chia ly lòng quặn thắt,
Chợt nhận ra buông bỏ bớt sầu vương,
Đếm tuổi tác phôi pha trên mái tóc,
Tinh nhạt phai theo cuộc sống vô thường.

TÌNH ĐẦU KHÓ PHAI

Nghĩ thôi nhớ mà lòng đầy trăn trở
Phải chăng còn chút duyên nợ thuở nao
Miền dấu yêu vẫn thắm thiết dạt dào
Vẫn mộng tưởng thương trao vòng tay ấm
Vẫn ghim giữ bóng hình xưa sâu đậm
Nàng xinh tươi như cô tấm dịu dàng
Duyên lỡ làng đành rẽ bước sang ngang
Tình tan vỡ hai hàng mi ướt lệ
Yêu là thế chuyện tình đời dâu bể
Muốn quên đi mà không thể nào quên
Yêu thật lòng tình vun đắp vững bền
Trong tim nhỏ khắc tên người ấy mãi
Xuân ấm áp nắng chiều buông một dải
Chạnh niềm riêng dạ tê tái xâu luồn
Tháng ba về giọt thương nhớ trào tuôn
Nghĩ thôi nhớ mắt lại buồn rười rượi.

MONG CHỐN BÌNH YÊN

Sáu mươi rồi còn trẻ nữa đâu em
Chỉ muốn sống êm đềm cùng nhân thế
Bên gia đình những tháng ngày vui vẻ
Chẳng bon chen chẳng chạnh choẽ ganh đua.
Sáu mươi rồi chẳng tính chuyện hơn thua
Chẳng hờn ghen chuyện nắng mưa mây gió
Dù cuộc đời còn khó khăn trắc trở
Vẫn vô tư coi như đó chuyện thường.
Căn nhà nhỏ sống giản dị yêu thương
Và bằng lòng với con đường đã chọn
Nếm đủ rồi những sóng to gió lớn
Giờ cầu bình yên sớm đón bình minh.
Hạnh phúc đơn sơ với khu vườn xinh
Cây trái và hoa lung linh rực rỡ
Nhặt cỏ bắt sâu có chồng có vợ
Ta cùng lắng nghe hơi thở đất trời.
Cứ sống vô thường kệ tuổi sáu mươi
Yêu ghét xưa nay chuyện đời khó tránh
Dù đói dù no cứ sống lành mạnh
Tình nghĩa thủy chung là hạnh phúc rồi.

CÓ THỂ KHÔNG…

Muốn bên cạnh để cùng nhau san sẻ
Bao nỗi buồn dường như sẽ vơi đi
Muốn lặng nghe lời anh nói thầm thì
Và dựa vào mỗi khi thấy mệt mỏi
Có khoảng lặng dường như chẳng cần nói
Hiểu lòng này chỉ có mỗi người thôi
Muốn nắm tay bên nhau mãi chẳng rời
Xây hạnh phúc bên đời như mơ ước
Em vẫn biết những gì mình có được
Nhưng ngại ngần chẳng bước tới bên nhau
Bởi thăng trầm tháng năm đầy bể dâu
Nên e sợ những câu thề hẹn hứa
Có thể không nếu chỉ là điểm tựa
Khi bão lòng chất chứa cùng sẻ chia
Bao tháng năm chẳng thể nào chia lìa
Người có hiểu… tình kia em trao gửi !

LÁ HÓA THÀNH TIM

Rồi một ngày lá bỗng hóa thành tim
Bởi yêu thương chân tình sâu nặng
Hay lá chỉ biến hình vì ánh nắng
Gieo chút nhẹ nhàng lãng đãng nhớ thương
Để rồi cứ thế vấn vương
Để rồi cứ thế nhớ thương đi tìm
Diêu bông lá vẫn chung tình
Vẫn còn lưu luyến bóng hình người xưa.

Thơ hay tình yêu dang dở nhớ nhung

Thơ hay về tình yêu dang dở nhớ nhung là những tác phẩm văn chương đặc biệt, thể hiện sự phức tạp và nỗi buồn của tình yêu không được hoàn thiện hoặc kết thúc một cách không như mong đợi. Trong những bài thơ này, chúng ta được chứng kiến những dòng lưu luyến và đau đớn, khi tình yêu không thể thăng hoa hoặc kết thúc một cách đầy đau khổ. Mỗi câu thơ đều là một lời nhớ nhung, một lời than thở về những kỷ niệm đẹp và ý nghĩa mà tình yêu đã mang lại. Thơ về tình yêu dang dở nhớ nhung là biểu tượng cho sự phức tạp và khó khăn trong cuộc sống tình cảm, là lời nhắc nhở cho chúng ta biết trân trọng và quý trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa trong tình yêu, dù đôi khi nó mang lại nỗi nhớ nhung và tiếc nuối.

NHẶT NẮNG

Em nhặt nắng bỏ vô vành nón lá
Tà áo dài nghiêng ngả gió vờn bay
Dấu yêu à anh đâu uống mà say
Say ánh mắt say bàn tay bữa ấy.
Bờ môi hồng nụ hôn nồng run rẩy
Cánh Mộc Miên hờn lẫy hắt hiu chiều
Trái tim cằn một lần nữa liêu xiêu
Như muốn nói bao nhiêu điều trăn trở.
Có phải chăng chúng mình là duyên nợ
Câu thơ tình mãi dang dở dở dang
Hay là do xa cách quá phũ phàng
Nên nỗi nhớ chen ngang tìm nỗi nhớ.
Chùm hoa Bưởi hôm nào bên trang vở
Chút “hương thầm “ theo hơi thở thoáng qua
Tháng ba ơi xuân cũng đã nhạt nhoà
Theo hạt nắng vỡ oà vào khắc khoải.

ĐÊM KHÔNG EM

Em đi rồi nắng chiều buông tay vội
Đêm ập về… bóng tối gọi hoài mong
Sương khuya rơi từng giọt buốt cõi lòng
Se sắt lạnh… tình mênh mông vò võ
Dòng tin nhắn…ấm lòng em phương đó ?!
Sống xa nhà…ôm nỗi nhớ hanh hao
Giữ môi son má phấn chớ phai màu
Và cố giữ trong nhau tình nghĩa cũ
Cánh nhạn xa có an thân chốn ngụ ?
Bướm vườn xưa lượn nhớ nụ hoa say
Vắng người chăm…xơ xác khóm hoa nhài
Loài trang nhã nay thành loài hoang dại
Mây nợ ai…sao âm thầm trôi mãi
Sương gieo chi mà đọng lại trên cành
Sao hồn ta cứ rủ mộng vờn quanh
Buồn vương mắt long lanh miền xa vắng
Cơn mưa chiều khiến đồi xanh nín lặng
Gió đêm còn ôm trọn cánh đồng không
Cõi hồn ta lưu luyến cảnh ái nồng
Cơn khao khát ngập lòng đêm đông giá.

ĐỔI MỚI

Em đừng buồn, thôi khóc nữa nghe em!
Nước mắt đã rã mềm rồi núi thạch.
Những vách chắn dường như đà xoá sạch.
Em và tôi khoảng cách nghĩ, không còn.
Em khóc gì cho thể xác héo hon,
Xuân phai úa, chết mòn trong sầu thảm?
Khúc ai oán dậy lòng tôi thương cảm.
Tim ngấm đau, nứt rạn từ bao giờ?
Đôi mắt huyền, khuôn mặt đẹp, ngây thơ
Hằn dấu vết bơ vơ, niềm cô độc.
Ôi xa xót tấm thân ai ngà ngọc
Phải trầm mình, lăn lóc giữa bùn đen!
Tự vươn chồi, thơm ngát tựa đoá sen!
Sống mạnh mẽ hết yếu hèn, nhẫn nhục.
Bước, đi tới chân trời, miền hạnh phúc;
Môi mĩm cười đỏ rực đoá hồng tươi.
Cầm tay nhau, chuyền hơi ấm tình người.
Đời vỏn vẹn chỉ vài mươi năm nữa!
Tôi đang gõ…, hồn ơi xin mở cửa!
Gần lắm rồi, hẹn hứa một lời thôi!
Giọt lệ nào còn lặng lẽ tuôn rơi
Tôi hứng lấy đem phơi làm tinh tú.
Những đêm đen giữa đồng hoang nằm ngủ,
Kết giăng đèn vừa đủ sáng đời nhau.

LỜI CHO ANH

Muốn một lần được gọi tiếng ” Mình ơi ! “
Và được anh ôm vào lòng say đắm
Được trao anh trái tim yêu nồng thắm.
Để đêm về với giấc ngủ bình yên
Để lắng nghe thương nhớ mãi dài thêm
Em sẽ thấy hồn mình tràn hạnh phúc
Anh biết không trái tim em từng phút
Hình bóng anh luôn chiếm ngự chẳng rời
Đêm bao đêm em thao thức chơi vơi
Luôn mơ ước được bên nhau luôn mãi
Muốn nói anh nghe những điều tồn tại
Chất chứa tận cùng sâu thẳm lòng em
Những khát khao em ấp ủ từng đêm
Luôn thổn thức xuyến xao về anh đó
Muốn nói anh nghe bao điều chưa ngỏ
Sao vẫn ngập ngừng đọng lại trên môi
Muốn nói thật nhiều…nhiều lắm anh ơi
Nhưng không thể vì em còn ngần ngại
Trót yêu anh nhưng lại sợ ngang trái
Ước một ngày anh sẽ hiểu tình em….

BẾN BỜ HẠNH PHÚC

Kể từ ấy mình chồng vợ chung đôi,
Chung vun đắp tình yêu cùng một lối,
Chung một nhà, chung lo toan bận vội,
Chung mẹ cha, chung họ tộc, chung con,…
Kể từ ấy mình nguyện ước sắt son,
Cùng gánh vác trên đường đời dâu bể,
Bao nhọc nhằn khó khăn cùng san sẻ,
Cùng vững lòng để cập bến bờ vui.
Tình chúng mình dù năm tháng dần trôi,
Vẫn vẹn nguyên như ban đầu gặp gỡ,
Có những lúc chòng chành cơn sóng vỗ,
Nặng nhẹ ghen hờn, ngọt mặn dỗi khi.
Những bộn bề vất vả chẳng hề chi,
Công việc nhà một mình em gánh vác,
Con ngoan hiền, chồng yên tâm công tác,
Là hậu phương vững chắc những người thương.
Vẫn biết rằng trong cuộc sống đời thường
Ít ngọt ngào, ít quan tâm cho nhận,
Vẫn có lúc nặng lời khi nóng giận,
Nhưng chúng mình trọn vẹn một tình yêu.
Thôi mình nhé ta đừng suy nghĩ nhiều,
Chỉ giản đơn mỗi chiều anh tan sở,
Gia đình nhỏ chúng mình cùng nhắc nhớ,
Luôn là bến bờ hạnh phúc, bình yên.

TRỞ GIÓ

Trời trở gió. khổ rồi! Em tôi bệnh.
Em một mình, ôi! Phải tính làm sao?
Nương cậy ai? Gởi gắm ở nơi nào?
Thân gầy yếu, xanh xao nhìn mà tội!
Tự trách cứ, thấy lòng như có lỗi.
Càng nghĩ nhiều càng bối rối, buồn lo.
Nếu phải chi không cách trở xe, đò,
Năng lui tới, giúp cho nhau chén thuốc!
Đêm tỉnh giấc, miệng khô cần ngụm nước,
Cổ họng đau, trầy xước bởi ho khan.
Tay nào lau những giọt lệ chảy tràn
Khi nóng-lạnh làm mê man tâm trí?
Em nói sảng, gọi tên trong mộng mị
Là dỗi hờn hay cử chỉ yêu thương?
Tôi muốn lao qua vạn dặm con đường
Để quỳ cạnh chiếc giường em đang ngủ!
Tôi thắp sáng đoá hồng tươi hương nụ.
Tôi sẽ ru, ấp ủ mộng say nồng.
Nấu lá tình ấm áp sưởi…, hơ…, xông…
Qua mùa gió em không còn cảm mạo.
Trời đổi gió, em thay màu sắc áo.
Bầu trời xanh em dạo bước bên đồi.
Tôi ngắm nhìn cảm xúc vẫn chơi vơi…!
Như cái thuở đôi ta vừa mới gặp!

CẠN MÙA THƯƠNG…

Có lẽ mình nên dừng lại ở đây
Ta hãy để cuộc tình này yên giấc
Trên đường đời nếu lỡ như còn gặp
Chuyện ngày xưa..thôi đừng nhắc anh à
Năm tháng dài tất cả sẽ phôi pha
Có còn chăng chỉ gọi là kỉ niệm
Anh đã quên em cũng thôi tìm kiếm
Những dấu yêu tắt lịm dưới nắng chiều
Hai chúng mình cùng xóa nhé lời yêu
Dẫu trong dạ em nghe nhiều chua xót
Rồi từ đây sẽ một mình đơn bước
Chẳng còn ai chia sớt những vui buồn
Người âm thầm quay gót dưới hoàng hôn
Người lặng lẽ nghe hồn mình chết nửa
Duyên đã phai nợ cũng dần héo úa
Cạn mùa thương hằn vết cứa nơi lòng
Cuộc tình buồn đêm gửi lại bên song
Chờ sáng mai đem hong thành kí ức

LÀM SAO QUÊN

Một buổi sáng mùa xuân tràn ngập nắng.
Lòng xôn xao ra đón ánh mặt trời
Ôm trên tay bó hoa thắm xinh tươi
Như ôm cả giấc mơ về anh đó.
Tận phương xa anh có nghe trong gió.
Hương ngọt ngào lan tỏa khắp phương em
Anh có nghe trong sâu thẳm trái tim
Niềm rung cảm nồng nàn như hơi thở.
Em nơi đây gom nhặt từng ngày nhớ.
Dệt mong chờ vào những áng thơ yêu
Dành tặng anh để khỏa lấp cô liêu
Để mường tượng anh kề bên ấp ủ.
Dấu yêu ơi bao trang thơ cho đủ.
Nói hộ lòng tràn ngập nỗi nhớ thương
Đã bao lần nhìn mây trắng vấn vương
Làn tóc rối bắt đền anh vuốt nhẹ.
Và bao lần gió thì thầm thật khẽ.
Tiếng “em yêu” chan chứa cả trời tình
Nghịch cảnh nào xui duyên kiếp chúng mình
Cho đôi lứa đôi nơi hoài ngăn lối.
Biết yêu xa sẽ trăm ngàn chờ đợi.
Sẽ mỏi mòn với năm tháng khát khao
Sẽ bơ vơ ôm ấp một trời sầu
Nhưng chẳng thể….làm sao quên anh được.

YÊU TRONG THẦM LẶNG

Nắng vẫn hồng gợi tình trong màu mắt
Chiều hoàng hôn giăng lối phía trời xa
Người là gì mà ở mãi trong ta
Một nỗi nhớ thiết tha một nỗi nhớ
Chắc kiếp trước anh và em còn nợ
Câu chung tình gặp gỡ kiếp lai sinh
Trời không thương nên đày đọa cuộc tình
Trong cách trở để ngăn đôi nguyện ước
Hai chúng ta bên dòng đời mất được
Vẫn yêu thương như nước chảy xuôi dòng
Không kề bên nhưng có ở trong lòng
Một hình bóng với tình yêu thầm lặng.
Anh gom cả một trời chiều đầy nắng
Dệt chữ tình gởi người nhớ phương xa
Lối yêu xưa theo năm tháng đi qua
Vẫn còn đó thiết tha một nỗi nhớ.

NGƯỜI TÌNH CỦA ANH

Vẫn dịu dàng mùa Xoan tím tháng Ba
Tím màu thủy chung lên khuông Trời xanh biếc
Anh nhìn lại cuộc đời mình không hối tiếc
Khi chọn em và được để em yêu
Em ở trong anh qua mưa nắng đã nhiều
Chịu khó chịu thương những bạc mùa chân đất
Chắt chiu góp gom đậm hương nồng lửa bếp
Cho một mái nhà trong ấm ngoài êm
Em là hoa Sen thơm ngát hương đêm
Ngọt ngào mát lành giữa trưa Hè nắng cháy
Đan ấm tình yêu ngày giá Đông đến vậy
Cho anh ngôn từ để ghép lại thành thơ
Anh ! Một gã khờ giữa đời thực hay mơ
Được cô Tấm thảo thơm về trong cổ tích
Vẫn hàng ngày cho bữa cơm món ăn ưa thích
Không chút so đo vật chất sang giàu
Trên mỗi chặng đường em căn trước lường sau
Dẫn lối dâu con giữ tròn đạo hiếu
Nếu vắng em thì bầu Trời anh như thấy thiếu
Một màu xanh cho mạch sống hồng cầu.!

Thơ hay về tình yêu dang dở không chỉ là những dòng văn chương mà còn là những biểu tượng của sự phức tạp và đa chiều trong tình yêu. Mỗi câu thơ là một cảm xúc, là một tâm trạng, là một chất liệu đầy ý nghĩa để ta suy ngẫm và trải nghiệm. Tình yêu dang dở không phải lúc nào cũng đau buồn, mà còn là bài học, là sự trưởng thành và học hỏi. Thể loại thơ này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất và ý nghĩa của tình yêu, về sự phức tạp và khó khăn trong mối quan hệ. Dù tình yêu có dang dở, nhưng thơ vẫn là nguồn cảm hứng và sức mạnh vô tận, giúp ta vượt qua mọi khó khăn và tiếp tục tiến về phía trước.

Thơ Hay -