Bộ sưu tầm thơ tình yêu về hoa anh đào đẹp nhất

Trong văn hóa văn chương, thơ tình yêu về hoa anh đào là một biểu tượng của sự lãng mạn và tinh tế, nơi mà vẻ đẹp tinh khiết của hoa anh đào kết hợp với những cảm xúc sâu lắng của tình yêu. Những bài thơ này thường chứa đựng những hình ảnh đẹp đẽ và tinh tế về hoa anh đào, kết hợp với những dòng lời tình cảm và sâu lắng. Thơ tình yêu về hoa anh đào là một hành trình tâm hồn, nơi mà tình yêu được thể hiện một cách tinh tế và đẹp đẽ nhất. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ tình yêu về hoa anh đào là nguồn cảm hứng không ngừng cho những ai đang tìm kiếm vẻ đẹp và ý nghĩa trong tình yêu. Hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá thế giới đầy mê hoặc của thơ tình yêu về hoa anh đào.

Nội Dung Chính

Thơ tình yêu về hoa anh đào buồn

Thơ tình yêu về hoa anh đào buồn là một biểu tượng của sự lãng mạn và cảm xúc sâu lắng, nơi mà vẻ đẹp mong manh của hoa anh đào kết hợp với những tâm trạng buồn của tình yêu. Những bài thơ này thường chứa đựng những hình ảnh đẹp đẽ và u buồn về hoa anh đào, kết hợp với những dòng lời đầy cảm xúc và tiếc nuối. Thơ tình yêu về hoa anh đào buồn là một hành trình tâm hồn, nơi mà những cảm xúc u buồn được thể hiện một cách tinh tế và đẹp đẽ nhất. Bằng những từ ngữ đầy tình cảm và sức mạnh của lời thơ, thơ tình yêu về hoa anh đào buồn là nguồn cảm hứng không ngừng cho những ai đang tìm kiếm vẻ đẹp và ý nghĩa trong tình yêu. Hãy cùng bắt đầu hành trình khám phá thế giới đầy cảm xúc của thơ tình yêu về hoa anh đào buồn.

TRUNG THU HOÀNH TÁ TRÀNG

Trung thu em thích đi đâu?
Để anh tức tốc phi trâu qua nhà…
“Đường lên tiên cảnh”-Bà Nà
“Viễn đông hòn ngọc “- Khánh Hòa- Nha Trang
Hay về ” Phố cổ” – Hội An
“Cố đô” cũng được, thiên đàng các vua
Hạ Long em đã đi chưa
Sa pa anh cũng mới vừa ghé thăm
Hay vào Đà Lạt ăn rằm
Hoặc ra Phú Quốc mình măm tôm hùm
Hà Giang nổi tiếng quýt chum…
Đồ Sơn hải sản tùm lum em à
Nếu như em muốn đi xa
Nhật bổn đang đến mùa hoa anh đào
Nước Anh, nước Mỹ thì sao
Muốn chơi tới bến, hay nhào…Triều Tiên
Nga ngố đi ngay và liền
Nếu như em thích tiêu tiền…Đu Bai…
I ran toàn bọn đẹp trai
Tây Ban bò tót, xem hài lắm cơ
Nam Phi họ đen vãi lờ
Sáng nào cũng thấy “chào cờ” anh thua
Mà thôi anh chỉ nói đùa
Tiền anh méo có, lên đùa tí thôi
Anh đi trốn nợ lâu rồi
Giờ anh đang rất rối bời em ơi
Ở nhà vào mạng mà bơi
Câu like, thả thính….ngon rồi, hiểu hơm?

THƠ VUI

Trên đường phây búc thỉnh kinh
Gặp ngay yêu quái ngọc tinh ngáng đường
Ngộ không giút gậy định tương
Lúc này sư phụ bảo nhường cho ta
Thân hình yêu quái nõn là
Trang đài đẹp tựa như hoa anh đào
Trái tim sư cụ xuyến sao
Ngộ không thấy vậy thét gào quái yêu
Có ta ngươi chớ làm liều
Ngọc tinh run sợ dở chiêu bài chuồn
Ngộ không thấy vậy phang luôn
Quái yêu giả chết để hồn bay đi
Lúc này sư phụ từ bi
Trách không độc ác ấy thì niệm kinh
Ngộ không mồm cứ phân minh
Đâu nhầm yêu quái ngọc tinh ấy mà
Đường tăng sao chẳng tin ta
Ngộ không bị đuổi con bà nó luôn
Sa tăng thấy vậy rất buồn
Con trư bát giới lệ tuôn giả vờ

HOA RỤNG…!!!

Rụng cánh đào phai tết đã tàn
Xuân thì mộng vỡ lệ sầu chan
Cô đơn dõi cánh con chim nhạn
Lẻ bóng tương tư một tiếng đàn
Gió nổi tan hoa lòng thấy chán
Mưa vùi nát bướm dạ buồn than
Vòng quay số phận ôi ngao ngán
Rụng cánh đào phai tết đã tàn !

CHÚC EM

Nhân ngày mùng tám tháng ba
Chúc em tươi thắm như hoa anh đào
Tháng ba vạt nắng hanh hao
Sợi thương sợi nhớ rơi vào cõi mơ.!!!

EM

Một cành hoa đào,
Treo ánh trăng cao,
Một đóa sen hồng,
Vươn lên trong bão,
Cánh sen lìa đài,
Vẫn tỏa ngát hương…
Em dẫu lạc loài,
Em vẫn hồn nhiên,
Đời dẫu chông gai,
Em vẫn dịu hiền,
Như đêm an lành,
Ru trái tim anh,
Giấc ngủ trong xanh,
Bóng em ngà ngọc,
Như làn mây trắng,
Trải lụa đêm trăng…

MAI ĐÀO XƯỚNG HỌA

Xuân về Mai thẹn Đào khoe
Mai còn e ấp cánh che nhụy vàng
Đào Hồng vươn cánh mơ màng
Nhụy Đào tỏ ý khoe làn gió xuân
Mai Vàng đến độ bâng khuâng
Hương thơm sắc thắm vào Xuân đong đầy
Đào Hồng sắc thắm hây hây
Kém hương nhụy trổ dáng gầy hơn Mai
Xuân về chọn một trong hai
Đàng Trong luôn thích Nàng Mai dịu dàng
Đàng Ngoài yêu thích Đào Nàng
Khoe màu hồng thắm nhụy vàng kém hương

XUÂN VỀ ĐỌC THƠ ANH

Em mỗi ngày vẫn tìm đọc thơ anh
Hiểu suy nghĩ từ câu vần anh viết
Những lời thơ nghe sao mà tha thiết
Cứ nghĩ rằng anh gửi mỗi riêng em
Xuân đã về buông sợi nắng xuống thềm
Con én lượn thả góp thêm hơi ấm
Cành hoa đào đơm hoa cùng nẩy lộc
Vần thơ anh cứ chắp cánh lưng trời
Tết đã về em bỗng thấy chơi vơi
Từng con chữ như giỡn vời cõi nhớ
Trái tim nhỏ cảm nhận từng hơi thở
Từ ý thơ anh viết lúc xuân về
Có phải chăng chỉ phút chốc đê mê
Hay tình em đã gửi về nơi đó
Dù yêu anh em nào đâu dám ngỏ
Giấu nỗi niềm trong tim nhỏ vấn vương.
Hai đứa mình xa cách vạn dặm trường
Chỉ vậy thôi trao yêu thương cũng đủ
Nhờ vần thơ đan bện cùng câu chữ
Thắm nghĩa tình duyên nợ phải không anh

HOA RỤNG…!!!

Rụng cánh đào phai tết đã tàn
Xuân thì mộng vỡ lệ sầu chan
Cô đơn dõi cánh con chim nhạn
Lẻ bóng tương tư một tiếng đàn
Gió nổi tan hoa lòng thấy chán
Mưa vùi nát bướm dạ buồn than
Vòng quay số phận ôi ngao ngán
Rụng cánh đào phai tết đã tàn !

GẦN KHUẤT NÚI

Sắp khuất núi rồi Anh ơi.
Em đang đứng ngóng chứ ngồi không yên.
Sáng mai em đợi Anh lên
Trưa anh cứng cỏi em thèm mà cay.
Anh lên mặt đỏ hây hây
Nhưng khi anh xuống lòng này buồn tênh.
Y như con Tạo xoay vần
Lên lên xuống xuống tấm thân em chờ.
Em vui nhất buổi ban trưa
Ở trên chiếu xuống ngẩn ngơ cả người.
Nóng ran, rực lửa Anh ơi…!
Đúng lên tới đỉnh tuyệt vời xốn xao.
Anh khuất rồi biết tính sao.
Khi em còn nụ hồng đào muốn đưa.
Sắp khuất rồi một nửa chưa.
Em đây nói vậy mây mưa sao đành.
Về nghe anh…nhớ về nhanh.
Trưa mai chắc hẳn điềm lành đến em.
Vần câu dù có vô duyên.
Bởi nhìn bức ảnh huyên thuyên đôi lời.

THƠ XUÂN TẶNG ANH

Bài thơ này em viết tặng riêng anh
Khi mùa xuân đã nẩy cành xanh lá
Cánh hoa đào gió đưa bay lả tả
Lòng bâng khuâng dạo gót lúc xuân về
Bài thơ này em viết bởi say mê
Ngắm mùa xuân đang tràn trề sức sống
Tiếng của xuân như tiếng ca vang vọng
Gọi muôn loài thức dậy lúc ngủ đông
Xuân đã về thật rồi anh biết không?
Như ngày ấy và hồng hơn thế nữa
Xuân bây giờ như cũng đang gõ cửa
Giục lòng ai gợi nhớ tới xuân xưa
Một mùa xuân trời lất phất hạt mưa
Đậu tóc anh long lanh như hạt ngọc
Đưa tay nhón mưa đọng đầy mí mắt
Để xuân này thơ viết tặng riêng anh
Có phải không tiếng thì thầm mùa xuân
Cũng hoà chung tiếng cõi lòng em nhỉ !
Vội đánh thức nơi con tim bé nhỏ
Gửi tặng anh bài thơ lúc xuân về.

Thơ tình yêu về hoa anh đào khóc

Thơ tình yêu về hoa anh đào khóc là một cách tiếp cận tinh tế và sâu lắng đối với tình yêu và nỗi đau. Những bài thơ này không chỉ tập trung vào vẻ đẹp mong manh và độc đáo của hoa anh đào, mà còn kết hợp với những hình ảnh sầu muộn khi hoa anh đào rơi lệ, tượng trưng cho sự đau khổ và tiếc nuối trong tình yêu. Thơ tình yêu về hoa anh đào khóc là một cách tiếp cận sâu sắc với các cảm xúc như buồn bã, luyến tiếc và hy vọng. Bằng sự tinh tế của ngôn từ và cảm xúc chân thành, những bài thơ này mang lại cho người đọc những trải nghiệm tâm hồn đầy ấn tượng và sâu sắc. Hãy cùng khám phá và tận hưởng vẻ đẹp của thơ tình yêu về hoa anh đào khóc.

BÊN THỀM XUÂN

Chiều nay anh nắm tay em
Cùng vui sánh bước bên thềm mùa xuân
Hoa mơ đã nở trắng ngần
Nghe như xuân đến rất gần đâu đây…
Hoa đào chúm chím ngọn cây
Đàn én sắp lượn trên mây đón chào
Nhành mai đơm nụ thanh cao
Gió đang đổi hướng, thổi vào vai em…
Hồng tươi những cặp môi mềm
Xuân về có thấy lòng em dâng trào
Hỏi rằng em có xuyến xao…?…
Khi cùng anh sắp bước vào thềm xuân…

NÀNG XUÂN

Một cành hoa đào,
Trong đôi tay ngọc,
Một mái tóc huyền
Tha thướt, lưng ong,
Một tà áo dài,
Thơm màu hoàng yến…
Trái tim ngủ yên,
Bỗng bừng dậy sóng,
Thương nhớ triền miên…
Cõi trần, người tiên,
Thuyền ơi ghé bến,
Nối mối tơ duyên…

XIN ĐỪNG PHONG PHANH

Phong phanh một dải yếm hờ,
Choàng vào cho có bơ phờ hồn tôi.
Lúng la lúng lính trêu ngươi,
Mắt thì lúc lác, lúc lồi vì ai.
Buộc hờ thách gió ra oai,
Nhấp nhô uốn lượn nói tài được đâu.
Mơ màng ánh mắt bồ câu,
Phập phồng lồi lõm tim đau em à.
Chung chinh dáng ngọc nõn nà,
Đào tơ chúm chím nở hoa đầu cành.
Vô tình ở cái phong phanh,
Em ơi khép lại, chớ hành hạ nhau.
Thơ tôi viết chẳng nổi câu,
Mập mờ ngụ ý lấy đâu nhịp vần.
Xin đừng thế nữa được không?
Tự nhiên mắc nợ cái lần phong phanh.
Xin hỏi các bác, các anh…
Tức điên định quát mà đành bó tay.
Oan gia ngõ hẹp là đây,
Lỡ đâu bị mắng “mặt dày” thì toang!

TÌNH XUÂN

Ta mượn Đông đây mấy giọt sầu
Đem về trải mộng nỗi niềm đau
Bỗng nghe gió thổi đầu năm mới
Thức gọi tình Xuân hơi thở gần
Xa cách lâu rồi, đã mấy Xuân
Hoa Đào thắm đỏ má bao lần
Em ơi ! Mai cũng dần khoe sắc
Không biết tình mình chắc mãi không ?!
Hoa đẹp Xuân nào cũng thắm bông
Sao tình ta vẫn đám mây hồng
Giữa chiều rét mướt mưa Xuân nhỏ
Chẳng biết rằng Em có động lòng ?
Lặng lẽ ta chào một mùa Đông
Ngỡ đón Xuân sang thắm má hồng…
Ngờ đâu tình cũng vơi dòng lệ
Chảy cạn Đông tàn để nhớ mong !
Thôi nhé, chào Em thắm môi nồng
Ta về ôm mãi khối tình không
Để mùa Xuân mới trong hò hẹn
Lất phất mưa bay…Én lượn vòng !

LẠNH

Trong này cũng có mùa đông !
Em ở trong này cũng có mùa đông
Cây đứng thẳng đợi nắng hồng xen kẽ lá
Đêm đến sáng trời se se lạnh giá
Chiều tàn về đôi má rám hanh hao !
Em ở trong này lòng cũng thấy nao nao
Chờ được ngắm hoa Đào- Mai ngày Tết
Cùng mọi người gói bánh chưng bánh Tét
Đón giao thừa bên mái ấm tình thân !
Em ở trong này cũng có cả mùa xuân
Hoa rực rỡ đua nhau khoe sắc nở
Trời ấm dần em không còn bỡ ngỡ
Bởi nơi em cũng có cả một trời Xuân !

Thơ tình yêu về hoa anh đào nhớ thương

Thơ tình yêu về hoa anh đào nhớ thương là một bức tranh tình cảm đậm sâu, nơi mà vẻ đẹp mong manh của hoa anh đào được kết hợp với những kỷ niệm đầy ý nghĩa và nỗi nhớ thương. Những bài thơ này không chỉ làm nổi bật sự đẹp đẽ và tinh tế của hoa anh đào, mà còn tạo nên một không gian tĩnh lặng, nơi mà những kí ức về tình yêu đượm buồn lắng lại. Thơ tình yêu về hoa anh đào nhớ thương là hành trình trải qua những cảm xúc sâu lắng và ý nghĩa của tình yêu. Bằng sức mạnh của lời thơ, chúng ta được dẫn dắt qua những kí ức và cảm xúc đẹp đẽ nhất của cuộc sống. Hãy cùng chiêm ngưỡng và tận hưởng vẻ đẹp tinh tế của thơ tình yêu về hoa anh đào nhớ thương.

ĐÓN XUÂN KHAI BÚT…!

Hôm nay..tờ lịch cuối cùng…
Giơ tay bóc nốt..mở lòng đón xuân…!
Với bao điều ước bâng khuâng..
Bỏ qua đi hết muôn phần luyến liu
Hồng nhan cũng đã cuối chiều
Phú..bần..cũng đã bao nhiêu thăng trầm
Bỏ đi..hết những gian truân
Để sang năm mới muôn phần anh minh..
Rồng bay.. phượng múa linh đình
Thuận hoà gia đạo đẹp xinh mọi bề…!
Bước vào xuân mới tràn trề
An khang..phú quý..say mê rộn ràng
Bao nhiêu bề bộn..trái ngang..
Xếp vào quá khứ.. bước sang năm Thìn…!
Đào..mai hé nụ bên thềm
Một năm mạnh khỏe..vạn niềm ước mơ…
Khai xuân..chấp bút gieo thơ
Bước sang năm mới ta chờ niềm vui…!
Trên môi tươi mãi nụ cười
Đón mùa xuân đẹp đất trời nở hoa…!

NÀNG XUÂN…

Rất mượt mà nàng Xuân tươi thắm.
Ánh Mai hồng trải dặm trời xa.
Vần thơ say đắm mượt mà.
Chim ca vẫy gọi nụ hoa thơm nồng.
Cả vườn đào nở trông trước gió.
Đón Xuân về lấp ló mừng vui.
Ong bay bướm lượn thêm mùi.
Vị Xuân Lan toả để khui nỗi niềm.
Lòng thi sĩ tràn trề chiêm ngưỡng.
Viết đôi dòng tưởng tượng xốn xang.
Cùng Mai. Cúc đoá rộn ràng.
Đón mừng Xuân sắc tỏa trang thơ tình…

THÁNG BA

Lộc non Bàng mầm non nhú xanh xanh
Hoa đào rụng trái trên cành khoe trái
Tháng ba về thắm màu vàng hoa cải
Ta đưa tay hái vội lộc xuân còn,
Tháng ba về trời sắc lộng tươi hơn
Nắng nhẹ hé màu non vàng nắng mới
Gió nam mát thả dịu dàng gió thổi
Hạ đang về màu sắc hạ xa xa,
Ta gửi tình vào ngày nắng tháng 3
Hương vị ngọt cánh đồng hoa sắc thắm
Gửi cho em một bầu trời vàng nắng
Của tháng 3 mùa hạ nắng non mềm…

GIẤC CHIÊM BAO

Em nằm gối giấc, chiêm bao.
Môi xuân ngát nhuỵ hoa đào ngậm hương.
Rèm tơ thả khói mù sương,
Dìu em vào cõi yêu đương ấm nồng.
Mây trôi gió thổi bềnh bồng
Dặt dìu tiếng sáo…, khoảng không lờ mờ.
Cung đàn gẩy khúc tình thơ,
Nghe xao lượn sóng, nghe bờ nước xô…
Vàng trăng tắm ở trong hồ.
Hằng Nga,-tiên nữ cợt nô nghịch đùa…
Hàng cây liễu rũ lưa thưa
Ngã nghiêng hình bóng, đong đưa dáng mềm.
Dòng trôi lấp loá màn đêm.
Mơ màng suối tóc dịu êm qua hồn.
Chầm ôm, xóa nỗi cô đơn;
Trao nhau ôi những nụ hôn ngọt ngào!
Bừng lên ngọn lửa khát khao!
Vòm trời thắp sáng vì sao-mắt Người!
Trong mơ vọng tiếng vui cười
Môi em sáng đoá hồng tươi thắm màu.
Chìm vào một giấc ngủ sâu,
Tai nghe ai hát ầu ơ… rất tình!

TÌNH XUÂN

Mùa xuân đến từ hôm nào
Cây mai, cây mận, cây đào nở hoa
Trời cao én trắng liệng qua
Mưa bay lất phất sương sa trên cành.
Lơ thơ cây nẩy lộc xanh
Muôn ngàn tia nắng long lanh đầu mùa
Thiên nhiên trang điểm ngọc ngà
Đất trời tô điểm, sắc hoa muôn màu.
Ngọt ngào say đắm trao nhau
Nụ hôn nồng thắm đượm màu tình xuân
Ru em giấc mộng thiên thần
Hồn ta hòa nhập, miên man sóng tình.
Em cười mắt biếc, môi xinh
Để anh lạc giữa bóng hình dấu yêu
Anh yêu em lắm, yêu nhiều
Bản tình ca mãi sớm chiều vọng ngân.

Thơ tình yêu về hoa anh đào đã xa

Thơ tình yêu về hoa anh đào đã xa là một biểu tượng của sự luyến tiếc và hồi ức, nơi mà vẻ đẹp mong manh của hoa anh đào kết hợp với những kí ức đẹp đẽ về tình yêu đã trôi xa. Những bài thơ này thường chứa đựng những hình ảnh đẹp đẽ và đầy cảm xúc về hoa anh đào, nhưng cũng là sự biểu hiện của sự tiếc nuối và hối tiếc khi tình yêu đã kết thúc hoặc xa cách. Thơ tình yêu về hoa anh đào đã xa là một hành trình đầy xúc cảm và ý nghĩa, nơi mà những kỷ niệm đẹp đẽ về tình yêu được lưu giữ và gợi lên qua từng câu thơ. Hãy cùng chiêm ngưỡng và lắng đọng trước vẻ đẹp của thơ tình yêu về hoa anh đào đã xa.

MAI ĐÀO XƯỚNG HỌA

Xuân về Mai thẹn Đào khoe
Mai còn e ấp cánh che nhụy vàng
Đào Hồng vươn cánh mơ màng
Nhụy Đào tỏ ý khoe làn gió xuân
Mai Vàng đến độ bâng khuâng
Hương thơm sắc thắm vào Xuân đong đầy
Đào Hồng sắc thắm hây hây
Kém hương nhụy trổ dáng gầy hơn Mai
Xuân về chọn một trong hai
Đàng Trong luôn thích Nàng Mai dịu dàng
Đàng Ngoài yêu thích Đào Nàng
Khoe màu hồng thắm nhụy vàng kém hương

TÌNH XUÂN

Ta mượn Đông đây mấy giọt sầu
Đem về trải mộng khúc tình đau
Bỗng nghe gió thổi đầu năm mới
Thức gọi hồn Xuân với nhiệm mầu !
Cách biệt lâu rồi, đâu nhớ Xuân…
Hoa Đào thắm đỏ má bao lần
Em ơi ! Mai cũng dần khoe sắc
Không biết tình mình chắc mãi không ?!
Hoa đẹp Xuân nào cũng thắm bông
Sao tình ta vẫn bóng mây hồng
Giữa chiều rét lộng mưa Xuân nhỏ
Chẳng biết rằng Em có mũi lòng ?!
Lặng lẽ ta chào lại mùa Đông
Ngỡ đón Xuân sang trong má hồng…
Ngờ đâu tình cũng dòng mắt lệ
Đón cả Đông đầy về nhớ mong !
Thôi nhé ! Chào Em thắm môi nồng…
Ta về ôm mộng vọng tình không
Mặc mùa Xuân mới trong hò hẹn
Lất phất mưa bay…Én lượn vòng !

ĐÔNG VỀ

Thời tiết vào đông,gió heo may.
Cảnh quan, tuyệt mỹ nhìn ngất ngây.
Đông về hun hút sau triền núi.
Lặng nhìn trời mây, phố cảnh tây.
Đông sang gió lạnh lòng se thắt.
Thẫn thờ, lê bước chốn phiêu du.
Nỗi lòng thương nhớ chàng thi sĩ.
Quạnh buồn côi cút gió vi vu.
Hoa thơm cỏ lạ chốn bồng lai.
Ngọt ngào hương bưởi mỗi sớm mai.
Thanh tao gợi nhớ miền quê cũ.
Tiên cảnh bồng lai, mãi nhớ hoài.
Đào tiên, vãng cảnh rất chung tình.
Đông về giá buốt,vẫn lặng thinh.
Thương chàng thi sĩ lê bước nhỏ.
Yêu nàng ca sĩ,cứ lặng im.

XUÂN CẦN CÓ

Nghe hương thoảng đào mai ấp nụ
Dáng còn xa chưa đủ đem xuân
Để cho rực cánh nghinh tân
Chôn đi sầu cũ mất dần héo hon
Đông do dự vẫn còn tiếc nuối
Muôn hoa chờ một tuổi mới thêm
Đợi ai cô lử bên thềm
Xuân cần có dáng xưa tiêm hương nồng
Mà bung nụ cho đông rời khỏi
Ta choàng xuân dìu lối vai kề
Tim cồi khởi nhịp đam mê
Chính em tô thắm lời thề bỏ quên
Để xuân vẫn luôn bền không nhạt
Muôn hoa so đài các lu mờ
Chính em thi hứng dệt thơ
Đem mùa mai nở khạo khờ cho ai
Xuân chỉ đợi trang đài khơi lửa
Cho nồng nàn chan chứa niềm tin
Rằng son sắt với riêng mình
Hương tình ngây ngất phiêu linh làm gì
Chính em đó tìm chi xuân nữa
Là mai đào chọn lựa đâu xa
Nắng về đem bởi dáng ngà
Ươm cho hoa rực tình ca ngất trời

GÁI MÁ ĐÀO

Sinh ra là phận má đào
Hồng nhan em có…dáng cao…nồng nàn
Có em báu vật trời ban
Tu tâm tích Đức từ ngàn năm xưa.
Sáu năm ngày cưới không thừa
Sinh con trai, gái…cũng vừa sáu tên.
Mỗi năm anh ngủ cạnh bên.
Vì nuôi con nhỏ cho nên phải nhường.
Thương em thức suốt canh trường
Con thơ tí tóp má hường còn đâu?
Nhiều khi nghĩ đến thấy rầu…
Gần nhau một tí mà bầu dính ngay.
Giờ em thân thể thế này
Đứa vày phía trước, thằng vày phía sau
Lúc vắt trước lại vắt sau
Đến nay thật giống…cặp bầu..trên cây.
Còn đâu cặp bưởi trước đây?
Còn đâu cái cặp bánh dầy ngày xưa.
Có đêm rờ rẫn từa lưa
Giật mình thức giấc ai vừa ngủ chung.
Bây giờ cũng chẳng thấy sung
Nhưng ta hạnh phúc vợ cùng các con.

Thơ tình yêu về hoa anh đào là hình ảnh của tình yêu trong lòng người, là biểu tượng của sự mong chờ và hy vọng. Qua từng dòng thơ, chúng ta được dẫn dắt vào một thế giới đẹp đẽ, nơi mà vẻ đẹp mong manh của hoa anh đào kết hợp với những cảm xúc sâu lắng của tình yêu. Từ những kỷ niệm ngọt ngào cho đến những luyến tiếc, thơ tình yêu về hoa anh đào luôn khiến con người ta cảm thấy bồi hồi trong lòng.

Với sự lãng mạn và tinh tế, những bài thơ này đã chạm đến trái tim của người đọc, làm cho họ cảm nhận được vẻ đẹp và ý nghĩa sâu sắc của tình yêu. Thơ tình yêu về hoa anh đào không chỉ là một cách để thể hiện tình cảm, mà còn là một cách để kỷ niệm và ghi nhận những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời.

Thơ Hay -