Bộ sưu tập thơ về niềm tin trong tình yêu cảm động rơi lệ
Thơ về niềm tin trong tình yêu là một bức tranh tinh tế về sự lạc quan và hy vọng trong mối quan hệ. Những bài thơ này là biểu hiện của lòng tin và niềm tin mạnh mẽ vào sức mạnh của tình yêu.
Dòng thơ này thường mở ra một thế giới của sự lãng mạn và sự ấm áp, nơi mà mỗi từ ngữ là một lời hứa và một điều hy vọng. Thơ về niềm tin trong tình yêu là một lời nhắc nhở về sức mạnh của tình yêu và khả năng làm cho mọi khó khăn trở nên vượt qua được.
Hãy cùng nhau khám phá và lắng nghe những dòng thơ này, nơi mà từng câu chữ đều chứa đựng một tinh thần lạc quan và một niềm tin vững chắc vào hạnh phúc tương lai.
Thơ về niềm tin trong tình yêu đau khổ
Thơ về niềm tin trong tình yêu đau khổ là một phần không thể thiếu trong vũ trụ thơ, nơi mà cảm xúc đau đớn và hy vọng gặp gỡ nhau. Những bài thơ này thường là biểu hiện của sự mâu thuẫn giữa niềm tin và nỗi đau trong mối quan hệ.
Dòng thơ này thường chứa đựng những khúc mắc, những nỗi đau và khó khăn mà mỗi mối tình phải đối mặt. Tuy nhiên, dù đau đớn, niềm tin vẫn là nguồn động viên và hy vọng cho mọi tâm hồn yêu đương.
Hãy cùng nhau khám phá và lắng nghe những dòng thơ này, nơi mà từng dòng chữ đều là một lời nhắc nhở về sức mạnh của niềm tin, dù trong những thời điểm khó khăn nhất của tình yêu.
CÒN SỐNG CÒN YÊU CÒN MẾN THƯƠNG
Một kiếp nhân sinh vạn nẻo đường
Chiều buông tắt lịm áng tà dương
Thân tàn rách nát như nhau cả
Chẳng vá tim nhau thì hãy thương…
Cuộc chiến mưu sinh thật khó lường
Kẻ thành người thất quá thê lương
Kẻ thì hải vị rung đùi chén
Kẻ kiếm miếng ăn nước mắt vương
Cùng học với nhau một mái trường
kẻ thì ấm cật kẻ thê lương
Trời xanh ngẩng mặt xin cho hỏi
Cắc cớ thế này Ông có thương
Hỏi thế làm chi thật ẩm ương
Giầu nghèo rồi cũng hết cung đường
Mộ phần hai mét như nhau cả
Còn sống,còn yêu, còn mến thương
NÓI ĐI ANH
Em rất muốn nghe một lời anh nói
Cho lòng em không mãi hỏi ” có, không ?”
Trước hay sau em cũng phận má hồng
Biết thương nhớ cùng muốn mong hạnh phúc !
Những lời yêu em không hề thiếu hụt
Nhưng lòng em vẫn cao vút tình anh
Có lẽ duyên trời đã trót sẵn dành
Cho hai đứa được yến oanh một tổ
Không hay có xin anh đừng đánh đố
Một lời thôi hãy thố lộ cùng nhau
Rộng bờ vai cho em được tựa vào
Bờ môi mộng em sẽ trao anh cả !
Nếu không thể…mai thành người xa lạ
Đừng tìm em khi em đã hết tin
Nói đi anh lời thật nhất lòng mình
Em đón đợi đừng lặng thinh như thế !
GIEO LÒNG VÀO THƠ
Phận buồn nên cảnh éo le
Nửa đêm vẫn thức gieo lòng vào thơ
Gieo bao nhiêu nỗi mong chờ
Gieo bao hy vọng,gieo niềm thương đau
Gieo than số phận má hồng
Long đong lận đận nửa đời đơn thân
Gieo nhiều nước mắt canh thâu
Gieo nhiêu vẫn vậy thơ là thơ thôi
Ngậm ngùi ôm phận đắng cay
Đi vào giấc ngủ sáng mai đi làm
TRỞ LẠI người DƯNG..!
Nói buông rồi sao mước mắt cứ rơi
Quên được không?… một vùng trời kỹ niệm!
Khi nhớ quá em lục tung tìm kiếm
Những ngọt ngào chiếm ngập cả… con tim
Giở từng trang nhật ký cũ ra tìm
Những phút giây êm đềm… đâu dễ gì phai nhạt
Có một thời em- anh cùng khao khát
Một mái nhà cùng đón… những mùa sang..!
Giấc mơ kia giờ đã bị sang trang
Duyên phận ấy lỡ làng còn đâu nữa
Khi buông tay, em mắt sầu lệ ứa
Xa thật rồi, giờ… mỗi đứa một nơi
Có khi nào anh cảm thấy chơi vơi?
Nhớ đến em một thời yêu say đắm?
Còn riêng em vẫn nhớ anh nhiều lắm!
Nhớ bờ vai vòng tay ấm ngày nào!
Đã bao lần hỏi Nguyệt Lão tại sao
Se duyên chi mà không cho tròn nợ?
Dấu dòng lệ… sau cuộc tình vụn vỡ
Giờ chúng mình đã trở lại…người dưng..!
CÓ KIẾP SAU..EM MUỐN ĐƯỢC BÊN ANH
Có kiếp sau em muốn được bên anh
Sẽ đan tay song hành trên một lối
Không ngại chi biển đời đầy giông tố
Sớt chia bao..khó nhọc dưới mái nhà
Thức dậy cùng bình minh gọi đằng xa
Rồi cùng nhìn áng chiều tà tím biếc
Cứ như thế khi mái đầu bạc hết
Vẫn cạnh nhau đi đến cuối con đường
Riêng mỗi anh..em chọn để yêu thương
Một cuộc sống rất bình thường giản dị
Dẫu biết rằng đời mấy ai vẹn ý
Riêng hai ta vẫn chung thủy một lòng
Trăng vô tình.. đêm ghé ở bên song
Em chợt tỉnh giữa căn phòng trống vắng
Sao bỗng dưng nghe bờ môi lại mặn
Dạ sắt se vừa tan giấc mộng lành
Có kiếp sau..em muốn được bên anh !
Thơ về niềm tin trong tình yêu chia xa
Thơ về niềm tin trong tình yêu chia xa là một khám phá sâu sắc về sự kiên nhẫn và hy vọng trong cuộc sống tình cảm. Những bài thơ này thường là biểu hiện của sự tin tưởng vào sức mạnh của tình yêu, dù khoảng cách vật lý hay tinh thần có tồn tại.
Dòng thơ này thường mang trong mình những cảm xúc hoài niệm và nhớ nhung, nhưng cũng chứa đựng những kỷ niệm và hy vọng vào một ngày tái hợp. Niềm tin trong tình yêu chia xa là nguồn động viên mạnh mẽ, giúp mọi người vượt qua mọi thử thách và khó khăn.
Hãy cùng nhau khám phá và lắng nghe những dòng thơ này, nơi mà từng từ ngữ đều chứa đựng một tâm hồn mạnh mẽ và một lòng tin vững chắc vào hạnh phúc tương lai.
THÁNG BA CÔ ĐƠN
Anh tìm em vào ngày cuối tháng ba
Cây bưởi ngõ nhà trổ hoa trắng muốt
Hương nồng nàn ôi sao thân thuộc
Thấm đẫm hồn anh suốt chặng đường đời
Quê hương ơi quê mẹ tôi ơi
Văng vẳng âu đây tiếng ru hời của mẹ
In đậm trong con ngọt lànhthủa bé
Sao trở vềnhớ đến thế ngày xưa
Khóm trúc bụi tre gió thổi đung đưa
Cây khế ngoài vườn vừa trổ bông tím ngắt
Đàn vịt thấy người ré lên quằng quặc
Giựt mắt liên hồi em nhắc anh không
Nhưng trời ơi sáo đã sang sông
Em đi xa quê theo chồng xứ lạ
Đợi sao được người bóng câu tăm cá
Con gái có thì bến lạ phù du
Nàng bân vềmây đen tối âm u
Bước cô đơnđường mịt mù đêm đến
Ước giọt sầu cho tasaymột chén
Quên lạnh lùng quên đến chết tình xưa.
NGƯỜI KHÔNG VỀ PHỐ
Từ dạo ấy người không về phố nữa
Hỏi còn ai tựa cửa đứng trông chờ
Tình lỡ làng đắng đót những cơn mơ
Đêm tóc rối phủ xuống bờ vai nhỏ
Mới hôm nào còn nắm tay trên phố
Người thì thầm bảo muôn thuở bên nhau
Nhưng bây giờ người lạc bước về đâu ?
Em ở lại mưa sầu giăng mắc phố
Mùa thương cạn chẳng tròn câu duyên nợ
Đàn sai cung phím lỡ đoạn tơ chùng
Mai tình cờ qua lối cũ từng chung
Đôi chân ấy có ngập ngừng nuối tiếc
Còn thương lắm dù nẻo đời cách biệt
Nghe cô đơn da diết gọitên người
Giờ tan tầm nắng ngã bóng chiều trôi
Em qua phố chơi vơi ngày xa vắng
Người ở đâu hỏi đường xa mấy chặng ?
Mắt phố buồn trầm lắng giọt tình rơi.
AI RỒI CŨNG ỔN THÔI…
Rồi một ngày em cũng sẽ lấy chồng
Anh đừng đợi đừng ngóng trông nữa nhé
Bao kỷ niệm những năm tháng tuổi trẻ
Là hành trang sẽ theo em suốt đời
Rồi một ngày anh cũng cần có đôi
Xây hạnh phúc bên đời như ước nguyện
Tình yêu đó sẽ trở thành câu chuyện
Của hai người duyên lỡ nợ mong manh
Rồi một ngày bầu trời lại trong xanh
Chợt đôi lúc mắt long lanh thăm thẳm
Chỉ giây phút thoáng qua đừng chìm đắm
Nhớ nghe anh đừng gửi gắm điều gì
Cuộc đời này gặp gỡ rồi chia ly
Đừng nhớ mãi những gì là quá khứ
Hãy mạnh mẽ và dặn lòng tự nhủ
Bởi chúng mình ai rồi cũng ổn thôi.
ĐỪNG BUÔNG TAY
Hãy nắm chặt đừng buông tay anh nhé
Mình xa rời,đàn con trẻ bơ vơ
Để mắt nai buồn tủi cứ thẫn thờ
Nỗi chia cắt khiến ngẩn ngơ tim nhỏ
Nếu có thể …để buồn bay theo gió
Nhịn nhường nhau thì đâu có nỗi phiền
Một gia đình sẽ được sống an nhiên
Anh độ lượng, em thảo hiền dễ mến
Nếu có thể ….sợi tình ta đan bện
Cùng bước chung dìu nhau đến cuối đường
Mãi đồng lòng gắn bó sống yêu thương
Sẽ không có sự coi thường sầu tủi
Biết tha thứ, biết sẻ chia gần gũi
Dẫu đôi khi cũng giận dỗi ghen hờn
Giận chút mà, rồi để hiểu nhau hơn
Như khúc hát hòa cung đờn bay bổng
Đừng để nguội hãy hâm tình ấm nóng
Dựa vai nhau vượt gió lộng mưa dầm
Bởi tình người là xuất phát từ tâm
Luôn rộng mở vượt thăng trầm bão tố
Người thương hỡi dẫu mưa sa nắng đổ
Thuận vợ chồng mọi biến cố sẽ qua
Bỏ chữ tôi … ta chung sống thuận hoà
Ngôi nhà nhỏ vang lời ca ấm áp!
LẠC QUAN – HẠNH PHÚC
Cảm nhận thôihạnh phúc mãi quanh ta
Mỗi buổi sáng đến chiều tà vẫn thế
Ánh bình minh khơi nguồn câu ước thệ
Hoàng hôn về làm ấm mái nhà yêu
Được sinh ra và mộng ước bao điều
Làm tất cả và rất nhiều mong muốn
Được sửa sai dẫu cho là đã muộn
Rồi trưởng thành như muôn vạn người thôi
Chậm lại đi đừng như nước cuốn trôi
Đừng vội vã để rồi mai hụt hẫng
Mỗi bước đi ta cần nên cẩn thận
Kẻo vấp ngã rồi phải bận việc đứng lên
Cuộc sống mình là tranh vẽ không tên
Khi hoàn tất đẹp bền thiên hạ luận
Màu sắc kia tô…không đổ cho số phận
Miễn sao hài lòng chớ bận họ khen chê
Một đời người là một kiếp u mê
Nếu chỉ thấy ê chề và khổ lụy
Hãy vui lên rồi đơm hoa kết nhụy
Dông bão cuộc đời cũng chỉ để điểm tô.
NHỚ VỀ EM
Heo may gió lạnh tràn về
Một mình thơ thẩn con đê đầu làng
Nhìn dòng nước chảy mênh mang
Dâng trào cảm xúc mơ màng người xa
Bao nhiêu tình cảm mặn mà
Cái thời lãng mạn đã qua lâu rồi
Đâu còn những buổi sánh đôi
Dạo chơi ngắm cảnh cùng ngồi bên nhau
Thời gian phai nhạt úa màu
Tuổi xuân lặng lẽ trôi mau từng giờ
Đêm nằm lắm lúc thầm mơ
Thỏa lòng khao khát đợi chờ người thương
Nhiều năm cách biệt dặm trường
Mà sao vẫn cứ vấn vương trong hồn
Những chiều bóng ngả hoàng hôn
Lật trang nhật ký bồn chồn con tim.
Bài Thơ Em Viết Lúc Nhớ Anh.
Bài thơ em viết lúc nhớ anh
Lúc thấy chông chênh mỗi một mình.
Nỗi nhớ được gửi qua câu chữ…
Phải chăng em là người lụy tình…
Yêu anh chẳng giữ lại cho mình.
Để mà nhận lại những lung linh
Bao đêm âm thầm ôm nỗi nhớ!
Của kẻ si tình, yêu hết mình.
Yêu thương cần chi phải tính toán!
Hơn thua ai là người thương nhiều?
Chỉ cần biết rằng trong tình yêu…
Mãi mãi chân thành và chung thủy.
Mình sẽ bên nhau đến tận cùng.
Cho dù đôi lúc chẳng ở chung
Mong rằng ta sẽ luôn tin tưởng.
Chờ đợi một ngày sánh duyên cùng.
VÌ SAO
Đêm về uống rượu để hồn say,
Chẳng thiết màng chi thế sự này;
Nghĩ ngợi buồn thêm đời vẫn thế,
Suy cùng tủi lắm vận không may.
Vì sao nguyệt lão đùa trêu mãi?
Bởi thế hoa tàn bỡn cợt ngay,
Trống trải tâm sầu ai thấu hiểu?
Nhiều hôm thảng thốt lệ rơi ngày.
MUỐN MỘT LẦN GẶP LẠI MỐI TÌNH XƯA
Thành phố của mình rộng quá phải không anh?
Từ lúc xa nhau chưa một lần gặp lại
Góc phố thân quen, con đường xưa vẫn vậy
Sao chẳng vô tình chạm phải ánh mắt quen
Em tự hỏi lòng đã thực sự lãng quên
Hay vẫn xót xa về mối tình xưa cũ
Không biết bây giờ anh ấm êm đầy đủ
Hay vẫn một mình kể từ lúc chia xa
Em vẫn mãi là cô gái thích thơ ca
Vẫn ngắm hạt mưa bên ngoài ô cửa sổ
Người đi bên em lâu rồi không còn nữa
Vẫn khắc khoải hoài một thủa đã thương nhau
Mình yêu thật nhiều mà tan vỡ vì đâu
Tại em? Tại anh? Hay tại vì duyên nợ
Cứ ngỡ chúng mình sẽ trở thành chồng vợ
Ai có ngờ đâu xa mãi suốt một đời
Nỗi nhớ ùa về khiến tâm trạng chơi vơi
Đây góc quán quen giữa cơn mưa mùa hạ
Đường phố tan tầm dòng người đang hối hả
Muốn gặp một lần người chưa thể nào quên
VUI BƯỚC BÊN ANH
Khi vào yêu… mắt biếc nhuộm không gian
Hoa cùng bướm cũng rộn ràng lối nhỏ
Bên nhau bước, tóc huyền lay theo gió
Nụ cười nào vương hơi thở nồng yêu
Mảnh hồn tơ… mơ ước biết bao điều
Lo sợ lắm cảnh chiều hoang dang dở
Và lúc đó ai gục đầu nức nở
Khóc tình đầu tan vỡ bởi vì ai ?
Em yêu ơi, ngày hết đến đêm dài
Hãy bình thản như mây bay gió thổi
Lục bình xanh vẫn bồng bềnh trôi nổi
Mỗi con người có danh gọi… phận riêng
Hãy nghe anh mà trút gánh ưu phiền
Trao anh hết nỗi niềm riêng…em nhé !
Được như thế…thì lòng em có lẽ…
Vui nhẹ nhàng… luôn tươi trẻ bên anh
Hãy an vui cùng ngày tháng trọn lành
Tình chỉ đẹp mộng ngày xanh em nhé
Thơ về niềm tin trong tình yêu xúc động
Trong vũ trụ thơ, thơ về niềm tin trong tình yêu xúc động là một hành trình sâu lắng vào trái tim của những người yêu thơ. Những bài thơ này không chỉ là biểu tượng của sự kiên nhẫn và hy vọng, mà còn là cơn lốc cảm xúc xúc động.
Dòng thơ này thường chứa đựng những kỷ niệm đáng nhớ và những trải nghiệm đầy cảm xúc. Mỗi từ ngữ, mỗi câu chữ đều mang trong mình một tinh thần sôi động và một trái tim đong đầy yêu thương.
Hãy cùng nhau lắng nghe và chìm đắm trong những dòng thơ này, nơi mà từng từng ngôn từ đều là một cảm xúc sâu lắng và một lời kể về sức mạnh của niềm tin trong tình yêu.
GIÁ NHƯ
Giá ngày ấy còn cảm giác bâng khuâng
Tay níu giữ vì tim cần nhau lắm
Thì bây giờ đã không còn khoảng lặng
Nhớ về Người với sâu lắng khôn nguôi.
Giá ngày ấy ta đừng có buông lơi
Hai phương trời hai người đi riêng biệt
Em giận hờn,còn anh chẳng tha thiết
Mối tình buồn…cứ mải miết trôi qua
Giá ngày ấy..ta đừng có cách xa
Dẹp bỏ đi những nhạt nhoà nước mắt
Ngồi lại với nhau rõ ràng chuyện được mất
Thì bây giờ…đâu chất ngất men cay.
Ta lặng lẽ rời xa nhau từng ngày
Anh hối tiếc…em đây cũng buồn bã
Mất một người đã từng là tất cả
Thôi cũng đành nghiêng ngả chốn không nhau…
Xin người đừng…làm tim thêm nhói đau….
Nỗi nhớ Tháng Ba
Tháng Ba về…mang nỗi nhớ vấn vương
Dậu Tầm Xuân nhuốm hồng con ngõ nhỏ
Tà áo trắng chợt ngang qua cửa sổ
Dẫu không thương sao đã vôi đi tìm.
Tháng Ba về.. mang nỗi nhớ trong tim
Chùm Hoa Bưởi nhắc một thời tuổi trẻ
Mối tình đầu trong hương thầm lặng lẽ
Dẫu yêu nhau nhưng đâu dám ngỏ lời.
Tháng Ba vể…mang nỗi nhớ xa xôi
Hoa Ban trắng xinh nụ cười sơn nữ
Bao say đắm của những ngày xưa cũ
Dẫu xa rồi mà chưa thể phôi phai.
Tháng Ba về.. mang nỗi nhớ đến ai
Áo nữ sinh vương cánh hoa Phượng đỏ
Lưu bút trao nhau mấy lời bỏ ngỏ
Dẫu thương thầm và cứ mãi thầm thương.
Tháng Ba về..về lại Tháng Ba ơi!!!
TÌNH THAO THỨC
Kể từ lúc… bóng anh in đáy mắt
Dây vô hình đã trói chặt tình anh
Sáng trong veo…nheo mắt chớp long lanh
Em có thấy… bóng hình anh trong đó ?
Anh ước muốn cùng em chung lối nhỏ
Vui lắng nghe lời thỏ thẻ bên tai
Gió mơn man hoa lá suốt đường dài
Nắng buông nhẹ tỏa men say nồng ái
Anh ước muốn mình bên nhau luôn mãi
Vun vén tình cho kết trái đơm hoa
Đẹp lòng nhau ta dệt cảnh thái hoà
Cùng xướng họa…phổ bài ca duyên thắm
Nhưng thực tế… lòng em còn say đắm
Một bóng hình… dậy men thắm từ lâu
Mấy ai quên mối tình cũ ban đầu
Miền Tây đợi… đến bao lâu đây nữa
Em trao anh… quả tim còn một nửa
Nửa kia neo phương bắc thuở yêu xa
Nửa tim này..em gửi gắm tình ta
Xin hãy dấu… dòng lệ sa phương bắc
Em còn khổ, lòng anh sầu chất ngất
Anh hứa lòng… làm tất cả vì em
Nếu yêu anh… nên tĩnh tại êm đềm
Đừng vọng tưởng lối xưa… thêm day dứt
Tình đôi ngả… tình sẽ luôn thao thức.
KHUẤT BÓNG TRĂNG THỀ
TA nay trở lại quê nhà
VỀ thăm chốn cũ đã xa lâu rồi
MÂY trời lững thững buông trôi
PHỦ lên cả những ngọn đồi xa xa
SƯƠNG mờ che bóng chiều tà
GIĂNG vây khắp chốn là là mọi nơi
NÚI cao thăm thẳm chơi vơi
CHE đi cả ánh mặt trời hôm nay
KHUẤT tầm nhìn mắt sè cay
CẢ thêm gió thổi lòng này chênh chao
VẦNG Dương đã lặn khi nào
TRĂNG nay cũng trốn ánh sao lờ mờ
HẸN em ở bến sông mơ
THỀ cùng xây mộng bây giờ giá băng
TA VỀ MÂY PHỦ SƯƠNG GIĂNG
NÚI CHE KHUẤT CẢ VẦNG TRĂNG HẸN THỀ !.
NẾU
NẾU…mai đây chúng mình không gặp nữa
Nên thu về lời thệ hứa năm xưa
Nụ cười tươi, lời nói, ánh mắt đưa
Hãy quên hết xem như chưa trao gởi
Tình yêu xa vươn quá tầm tay với
Mỏi mòn trông bao tháng đợi năm chờ
Ngày ” Châu về hợp phố ” vẫn là mơ
Tình đan kết qua vầng thơ xướng họa
Trân quý nhau phải là trên tất cả
Sa mạc tìm giọt nước lã người dưng
Đừng quay lưng cho khoé mắt rưng rưng
Hãy là trạm…cho bước dừng cô lữ
NẾU…tình ta khó vượt qua sóng dữ
Định mệnh buồn đừng trách cứ gì nhau
Một mình anh ôm trọn khối thương đau
Lầm lũi bước giữa ba đào, băng giá
NẾU vì em, anh nguyện làm tất cả.
Thơ về niềm tin trong tình yêu thương nhớ
Thơ về niềm tin trong tình yêu thương nhớ là một hành trình qua những kỷ niệm và cảm xúc sâu lắng của lòng người. Những bài thơ này không chỉ là biểu tượng của sự kiên nhẫn và hy vọng, mà còn là dấu ấn của tình yêu và nhớ nhung.
Dòng thơ này thường chứa đựng những kỷ niệm đẹp và những trải nghiệm đong đầy cảm xúc. Mỗi từ ngữ, mỗi câu chữ đều là một hình ảnh sống động về tình yêu và sự nhớ nhung.
Hãy cùng nhau thả hồn vào những dòng thơ này, nơi mà từng từng ngôn từ đều là một dấu ấn về sức mạnh của niềm tin trong tình yêu và khao khát được gặp lại nhau.
MỘT THOÁNG VÔ TÌNH
Em để lại trong tôi niềm thương nhớ
Nuôi đoá tình hé nở giữa buồng tim.
Hương ngát thơm, tôi say mộng; đắm, chìm…!
Vườn xuân đẹp, muôn chim về vui hót…!
Hoa cho mật-ngọt bờ môi em rót.
Lời ái tình như những giọt sương trong;
Nhẹ nhàng rơi…, tưới mát cả cõi lòng,
Niềm hạnh phúc khơi dòng, tuôn lênh láng…!
Tôi ngã giấc bềnh bồng theo ngày tháng…
Đời thăng hoa…, lãng mạn khúc đa tình.
Em Hằng Nga, bóng nguyệt sáng lung linh…!
Đêm trải chiếu, ngắm hình em nà nõn.
Vòng tay mở, hồn ơi xin gởi trọn!
Đèn kết giăng tôi đợi, đón em về.
Tôi vướng phải, nặng thề duyên kiếp trước!
Không gian đó một lần em dạo bước,
Hạt giống mầm mơ ước bỗng sinh sôi.
Xanh bao la, rực rỡ cảnh sắc đời!
Phút bất chợt em lên ngôi thần thánh.
Bình minh dọi, bừng lên màu lấp lánh
Hay sao trời trong ánh mắt của em
Đang dịu dàng xuyên suốt tấm màn đêm
Sưởi, lan toả, truyền thêm nguồn năng lượng?!
NHỚ EM
Tháng ba gạo lại đỏ hoa.
Nhớ em anh lại về ra chỗ này.
Ngày xưa mình hẹn nhau đây.
Để thương để nhớ những ngày tháng qua.
Bây giờ tuổi cũng đã già.
Nhìn hoa gạo nở nhớ ta với mình.
Bao nhiêu ngày tháng tâm tình.
Để rồi anh phải xa mình nơi đây.
Xa nhau mấy chục năm nay.
Nhớ em anh đến chỗ này năm xưa.
Đứng nhìn anh cứ như mơ.
Hình như em đã ngồi chờ anh sao.
TÌM LẠI NGƯỜI XƯA
Chẳng biết bao lâu tự độ nào
Đôi mình cách biệt bến tâm giao
Nàng qua xứ mỹ lòng say đắm
Kẻ giữ miền sông lệ đẫm trào
Rõ phận ta nghèo nên ngại đến
Hay tình bạn khó vậy chuồn sao
Thì đây nhắc nhẹ mau hồi hướng
Túi rộng phương xa vẫn đợi vào
Túi rộng phương xa vẫn đợi vào
Nhanh tìm chớ hỏi tại vì sao
Đường duyên mấy thủa khi còn gửi
Ngõ mộng từng đêm lúc đón trào
Nhớ gọi cho nhiều thêm nữa nhé
Mong ghìm thật đẫy nhớ đừng giao
Tờ xanh bạc trắng hoàng kim dụ
Dẫn vội về quê chuyển bước nào
THẦM LẶNG MỘT TÌNH YÊU
Nắng chiều nghiêng nghiêng bóng
Bên ngày tháng mộng mơ
Ai còn dệt vần thơ
Trong ngày thương tháng nhớ
Dẫu rằng duyên đã lỡ
Nhưng chưa từng hết yêu
Lòng vẫn thương em nhiều
Dù rằng trong nỗi nhớ
Gió bao mùa trăn trở
Vọng đến từ miền xa
Khơi nỗi niềm thiết tha
Qua cửa hồn sâu lắng
Một tình yêu thầm lặng
Vẫn âm ỉ trong lòng
Bến vẫn đợi vẫn mong
Thương con đò xa khuất.
TÌNH THƠ
Hơn hai mươi năm, ta bặt tin nhau.
Dòng đời cuốn xô, mái đầu điểm bạc.
Anh gặp lại em, phút giây ngơ ngác.
Ngồi bên nhau, dõi ánh mắt xa xăm.
Ngày xưa ấy, tuổi mười bốn, mười lăm.
Hai đứa học trò, âm thầm nhớ nhớ.
Chẳng dám gặp nhau, ngại ngùng, e sợ.
Giấu nỗi niềm riêng, dang dở tình đầu.
Tuổi học trò vội vã lướt qua mau.
Bao mùa phượng đã thắm màu đỏ rực.
Chuyện ngày xưa đã chôn vùi kí ức.
Chỉ còn trong bất chợt giấc chiêm bao.
Rồi một chiều, giữa phố thị ồn ào.
Ta lại gặp nhau, nghẹn ngào cảm xúc.
Sài Gòn chớm đông, mưa còn lất phất.
Rớt vào hồn anhgiọt nước chênh vênh!
Thơ về niềm tin trong tình yêu là một hành trình tinh thần, nơi mà từng dòng thơ là những cánh cửa mở ra một thế giới đầy màu sắc của hy vọng và ấm áp. Dù trong những thời điểm khó khăn nhất, niềm tin vẫn luôn là nguồn động viên mạnh mẽ.
Mỗi câu chữ, mỗi hình ảnh trong thơ đều là một lời nhắc nhở về sức mạnh của tình yêu và niềm tin. Dù có chia xa, có gặp gỡ, hay là trong những thời khắc buồn bã, niềm tin vẫn là nguồn động viên vững chắc nhất.
Hãy để những dòng thơ về niềm tin trong tình yêu làm sáng tỏ con đường và làm ấm lòng ta trong mỗi bước chân đi trên cuộc đời.
Thơ Hay -Bộ sưu tập thơ về dòng sông tình yêu buồn cô đơn
Tổng hợp những bài thơ tình yêu vợ chồng không được vui
Bộ sưu tầm thơ tình yêu về hoa anh đào đẹp nhất
Tham khảo ngay những bài thơ tình yêu buồn về mùa đông cô đơn
Xem ngay những bài thơ níu kéo tình yêu đã mất
Tổng hợp những bài thơ hán tình yêu sâu lắng nhất
Tổng hợp những bài thơ hay tình yêu dang dở cảm động