Những bài thơ vô tâm khiến người đọc rơi nước mắt
Thơ vô tâm là thể loại thơ mà người viết thường thể hiện sự lạnh lùng, tình cảm không chân thành hoặc thậm chí là sự bất cần đối với những vấn đề, cảm xúc hoặc những điều quan trọng trong cuộc sống. Những bài thơ này thường mang lại cảm giác lạnh lẽo, xa cách và đôi khi là không cảm xúc. Thơ vô tâm không phản ánh sự đau khổ hoặc niềm vui, mà thường là biểu hiện của sự tách biệt hoặc thậm chí là sự lạnh nhạt đối với mọi thứ xung quanh. Điều này tạo ra một thế giới thơ hình thành từ sự lạnh lùng và bất cần, đặc biệt hấp dẫn với những người muốn thể hiện những cảm xúc đặc biệt và không phải lúc nào cũng tích cực.
THẬT TÂM
Vô tâm vô tánh vô tri
 Chẳng thấy chẳng biết chẳng nghe nói nhìn
 Tâm thật không phải quả tim
 Tâm thật Phật tánh trong tim chính mình.
 *Chính mìmh thấy biết tự tin
 Có được là nhờ thông tin rõ ràng
 Cha mẹ nuôi ăn đàng hoàng
 Trưởng thành học tập Phật Hoàng Nhân Tông
 Giác ngộ nhờ sách Thiền Tông
 Của bác soạn giả Nguuyễn Nhân giải truyền
 Kinh qua nhiều kiếp tu thiền
 Lưu thơ xuất kệ chính mình -Thật Tâm.
NGẪM..
Độc ẩm thâu đêm cạnh tách trà
 Sao lòng trĩu nặng nỗi xót xa
 Con dân Nước Việt sao không hiểu
 Một phút vô tâm… hại nước nhà
KỲ CỤC
Có những người đọc thơ rất vô tâm
 Họ chú ý hình dâm mà văng tục
 Rồi bình luận những ngôn từ cục súc
 Khiến cho mình có lúc mệt thần kinh
 Có những người đọc thơ chẳng có tình
 Họ chỉ nghĩ bản thân mình trên hết
 Thơ hay mấy họ đều chê là bết
 Hoặc đưa hình ngờ nghệch chọc phá ta
 Có những người đọc thơ cho có là
 Rồi khen đại chẳng qua chiều lòng đó
 Đầu óc họ xem thơ mình rác cỏ
 Chẳng bận tâm hay dở để làm gì
 Có những người đọc thơ lại khinh khi
 Thích bình luận chi li mà bôi bác
 Đưa hình ảnh xấu xa gây mờ nhạt
 Làm nhà thơ tan nát hết cõi lòng
 Có những bài thơ chẳng thấy duyệt xong
 Cứ ẩn mãi trên dòng thơ Facebook
 Bạn đừng trách họ là người kỳ cục
 Vì nhà thơ có cảm xúc tình người.
CHA MẸ
Trọng nghĩa nghinh tài mãi đậm sâu
 Cha già mẹ héo đức để đâu ?
 Nhà cao cửa rộng vô tâm tính
 Phú quý giàu sang vẫn luỵ sầu
 Dạ nhớ công ơn nơi dưỡng dục
 Sinh thành tạc dạ phúc để đầu
 Luân thường đạo lý mong nhân quả
 Mãi để người đời ngẫm thiệt lâu.
CÔ THÔN NỮ
Em là cô gái thôn quê
 Quanh năm tất bật bộn bề làm ăn
 Gia đình kinh tế khó khăn
 Phải nghỉ học sớm kiếm ăn qua ngày
 Thân gái chịu đựng đắng cay
 Nào đâu ai hiểu, ai hay cho mình
 Được cái trời phú cũng xinh
 Nhiều anh trai cũng rập rình tán em
 Đêm khuya cửa đóng buông rèm
 Một mình vò võ chẳng thèm quan tâm
 Thời gian lặng lẽ âm thầm
 Tuổi xuân rồi cũng vô tâm qua dần
 Mải làm chẳng nghĩ bản thân
 Thế rồi mọi việc cũng dần trôi đi
 Làm thân con gái có thì
 Bây giờ quá lứa ngại đi lấy chồng
 Quanh năm gắn bó ruộng đồng
 Nên em chả muốn lấy chồng nữa đâu
VỀ VỚI BIỂN
Về với biển em làm hoa trinh nữ
 Dáng kiêu sa con sóng vỗ vỡ òa
 Mưa sẩm tím chiều tàn xa diệu vợi
 Bóng người thương ẩn khuất dặm ngàn xa
 Về với biển chân tình lưu đáy mắt
 Ngại ngần thương mưa lệ thấm vành mi
 Mây cợt đùa thi nhau tìm chỗ nấp
 Còn riêng em dõi mắt ngắm bờ si
 Về với biển nắng đùa hương tóc rối
 Gió vô tâm bẹo má – má thêm hồng
 Cơn sóng dữ trêu tình hoa cỏ úa
 Quẩn chân em hồi hộp ngỡ ngàng trông
 Về với biển để hòa chung nhịp thở
 Chút tin yêu rạo rực vướng bờ thương
 Chú hải âu vội xa – xa tầm mắt
 Để em nhìn biển tím – tím mờ sương
 Về với biển dang tay dài đón gió
 Sóng hờn ghen dồn dập vỗ liên hồi
 Chú còng nhỏ giương càng trêu biển lớn
 Để em cười nắng rọi thắm hồng môi
Trong thơ vô tâm, chúng ta được đối diện với một thế giới văn chương lạnh lùng và xa cách, nơi mà người viết thể hiện sự lạnh lùng và bất cần đối với cảm xúc và tình cảm. Những dòng thơ này không phản ánh sự đau khổ hay niềm vui, mà thường là biểu hiện của sự tách biệt hoặc thậm chí là sự lạnh nhạt đối với mọi thứ xung quanh. Điều này tạo ra một không gian văn học đầy thách thức, nơi mà người đọc được kích thích để suy nghĩ và cảm nhận sâu sắc hơn về tâm trạng và tâm hồn con người. Thơ vô tâm là một thể loại độc đáo, thu hút những ai muốn khám phá những cung bậc cảm xúc đặc biệt và không phải lúc nào cũng tích cực.
Thơ Hay -
