BST câu thơ chế trời mưa hay nhất

Thơ chế trời mưa là những tác phẩm văn học thú vị và sáng tạo, thể hiện sự khám phá và sáng tạo của con người trong việc diễn đạt về hiện tượng tự nhiên. Những bài thơ này thường mô tả về cảm nhận, trải nghiệm và tình cảm của người viết khi đối mặt với cơn mưa. Từ những hình ảnh sống động và lời văn tinh tế, thơ chế trời mưa không chỉ là cách tốt để miêu tả vẻ đẹp của mưa mà còn là cách để thể hiện cảm xúc và suy tư sâu sắc về cuộc sống và tự nhiên. Đó là những tác phẩm văn học đặc sắc, là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai yêu thích văn chương và nghệ thuật.

Nội Dung Chính

HẸN TRƯA!

Mới đầu hè mà nắng chói chang
Anh hẹn gặp em ở đầu làng
Mùa này Đà Lạt đang lạnh đấy
Nhưng mà hôm ấy nóng như rang
Anh muốn gởi em một món quà
Mà lần lữa mãi từ hôm qua
Món quà tuy nhỏ mà nặng lắm
Một nén sao bằng tấm lòng xa
Em ở cách anh mấy quảng đồng
Vì muốn nhận quà nên qua sông
Đường đi cách trở xa ngun ngút
Nhưng đã hẹn nhau chẳng nản lòng
Gặp nhau một chút giữa buổi trưa
Chẳng nói với nhau một câu thừa
Chỉ nhìn mắt nhau tràn hạnh phúc
Mà lòng chợt mát – như dưới mưa
Chỉ là một chút nhớ và mong
Mà lúc nào cũng nóng trong lòng
Nghĩ ra muôn cách làm cơn cớ
Một buổi hẹn trưa – có thương không…

NỖI NHỚ THÁNG BA

Cơn mưa bỗng chợt về trên con phốchiều qua
Từng chiếc lá giật mình ngơ ngác rời xa cành
Như nhắc nhớ về một kí ức rất mong manh
Tháng ba nắng vàng ươm trên lối nhỏ nhà em.
Hương hoa bưởi thoảng đưa trong gió đến bên thềm
Mang nỗi nhớ miên man về miền xa xa lắm
Ai đã gieo tim em một tin yêu nồng thắm
Để nơi này từng chiều qua khắc khoải mãi gọi tên.
Kỉ niệm dẫu nhạt nhoà sao chẳng thể lãng quên.
Mưa ray rứt âm vang gõ đều trên phiến lá
Như vọng vào hồn bao dấu ái đã vời xa.
Chiều mưa này cũng chiều mưa kỉ niệm tháng ba.
Gió vô tình mang bao xao xuyến bỗng vỡ oà
Cho hạnh phúc chắt chiu về vùng yêu dấu cũ.

MIỀN QUÁ KHỨ

Ta trở về tìm vạt nắng tháng ba
Nơi bãi bồi, cò la đà thêu diệt
Phía sân đình, gạo già vẫn mải miết
Thắp lửa hồng, đuổi cái rét nàng Bân!
Con lại về tìm ngày tháng tảo tần
Phía đồng sâu, cha nhọc nhằn sớm tối
Nơi triền đê, lũ trẻ trâu rong ruổi
Bến đò ngang, mẹ hai buổi đi về!
Ta sẽ tìm, manh áo bạc nón mê
Hỏi khói bếp, quyện lũy tre nơi ấy
Rét tháng ba, xoan tím nào run rẩy
Ngõ nhà bên, trơn đến vậy bùn nâu!
Dặm lúa xong, móng tay còn bám màu
Em đã vội, về làm dâu xứ lạ
Sáo sang sông, chiều mưa rơi nhiều quá
Nhớ hay quên, dạo tát cá, be bờ?
Tôi lại về, gom nhặt những vần thơ
Thuở đi học, ai ngóng chờ lối cũ
Mực tím ơi, mẩu giấy nào lưu giữ
Tuổi thơ ngây, miền quá khứ hanh hao!

CUỘC ĐỜI

Đời là biển cả, mù khơi.
Ta là một chiếc thuyền trôi giữa dòng.
Muôn trùng sóng nước mênh mông.
Thuyền ta lắm lúc chành chòng, lắc lư…
Hai tay chèo chóng mỏi nhừ,
Toàn thân ê ẩm, mệt đừ, rã đau!
Nhìn quanh chỉ thấy một màu cô đơn.
Bao la-trống vắng tâm hồn
Mong người chia sẻ nỗi buồn sớm hôm.
Xa xa một cánh thuyền buồm.
Phất cờ vẫy gọi tìm nguồn ủi an.
Vui sao chung chí, cùng đàn!
Ngày trời biển đẹp, kết đan nghĩa tình.
Từ nay có bạn bên mình,
Lạc quan nên chẳng sợ chi.
Tình yêu sức mạnh diệu kỳ, vạn năng!
Nhưng qua mùa mật, tuần trăng
Rật rần bão tố, mưa giăng sóng cuồng…
Dây neo bật đứt, xổ tuông;
Tan bè, nẻ lái ai đường, mặc ai!
Tình nào một thoáng đã phai!
Nửa chừng gãy cánh; dặm dài, bờ xa…
Trải đời, nếm đủ phong ba.
Triều lên, triều xuống chỉ là tự nhiên.
Lúc lận đận, lúc bình yên.
Sao cho vững mái, xuôi miền tương lai!

XIN CẢM ƠN NGƯỜI!

Sao mãi chưa quên mối bận tình
Sao còn lưu luyến chuỗi ngày xinh
Mãi ôm kỷ niệm trong tim nhỏ
Cứ mãi cho đời những điêu linh
Ta cảm ơn người đã yêu ta
Bằng cả tình yêu rất kiêu sa
Thắp lên ngọn đuốc tràn ánh sáng
Xua bóng đêm hàn cuối trời xa
Ta cảm ơn người đã ôm ta
Những đêm lạnh lẽo đầy mưa sa
Vững lòng tin tưởng vào dư ảnh
Như đã tin vào bản thánh ca
Ta cảm ơn người đã bên ta
Trong những ngày buồn hay hoan ca
Vẫn luôn giữ chặt đôi tay nhỏ
Hạnh phúc nói rằng người yêu ta
Ta cảm ơn người đã hôn ta
Nụ hôn dịu ngọt như mật hoa
Nhẹ nhàng đưa ta vào cõi mộng
Những tháng ngày qua đẹp ngọc ngà
Ta cảm ơn người còn nhớ ta
Còn đọng trong hồn chút xót xa
Còn gởi đến ta lời an ủi
Dù biết tình xưa đã nhạt nhòa
Ta cảm ơn người luôn nâng niu
Những kỷ niệm đầu ngày mới yêu
Vẫn luôn trân trọng người yêu nhỏ
Cho nàng được mãi những yêu chiều
Ta cảm ơn người vẫn chưa quên
Một kẻ điên khùng không tuổi tên
Bỏ quên tất cả tình xưa cũ
Đời trôi theo sóng mãi lênh đênh…

CẢM ƠN EM!

Cảm ơn em lặng lẽ
Bao ngày nắng, ngày mưa
Bên anh nồng tha thiết
Yêu thương trải bao mùa!
Cảm ơn em đã hiểu…
Rộng lòng thương yêu anh
Dịu dàng từng lời nói
Sau bao điều chưa thành!
Cảm ơn em tất cả
Được bên em trong đời
Là một điều hạnh phúc
Những ngày tháng êm trôi!

Trong thơ chế trời mưa, chúng ta được đắm chìm trong những dòng văn chương tinh tế và sáng tạo, mang lại cho chúng ta cảm giác như đang lang thang dưới cơn mưa rơi nhè nhẹ. Những bài thơ này không chỉ là sự miêu tả về vẻ đẹp của mưa, mà còn là cách để chúng ta hiểu rõ hơn về tác động của tự nhiên lên tâm trí và tinh thần con người. Thơ chế trời mưa là biểu hiện của sự sáng tạo và khám phá, là cách để thể hiện cảm xúc và suy tư sâu sắc về cuộc sống và tự nhiên. Đó là những tác phẩm văn học đầy màu sắc, là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai đam mê văn chương và nghệ thuật.

Thơ Hay -