Bộ sưu tập những câu thơ về tình yêu tuổi học trò hồn nhiên

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò mang trong mình sự ngọt ngào, trong sáng và đầy ngây thơ của tuổi trẻ. Đó là những dòng thơ đầy ấm áp, nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần sâu lắng, chứa đựng những cảm xúc ngọt ngào của những trái tim mới nở hoa. Trải qua những cung bậc cảm xúc đầu đời, từ nụ cười vụt sáng đến những giọt nước mắt đắng cay, những câu thơ ấy đã lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ và ngọt ngào nhất.

Tình yêu tuổi học trò không chỉ là chuyện của hai người, mà còn là biểu tượng của sự trong sáng và tinh thần lãng mạn. Những câu thơ ấy, dù đơn giản nhưng lại ẩn chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc, làm cho lòng người tan chảy trong hồn hoa mộng.

Nội Dung Chính

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò trong sáng

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò trong sáng là những bức tranh tinh thần tươi sáng, đong đầy tình cảm và niềm tin trong tim những người trẻ. Nhìn vào những dòng thơ ấy, ta cảm nhận được sự trong trẻo, hồn nhiên và thuần khiết của tình yêu đôi lứa ở tuổi học trò. Đó là những lời thơ dễ thương, đáng yêu, dìu dắt ta vào thế giới mộng mơ của những ngày trẻ trung, đầy hy vọng.

Tình yêu tuổi học trò trong sáng không chỉ là sự rung động đầu đời mà còn là biểu tượng của sự trong trẻo, trong sạch. Những câu thơ ấy như những đóa hoa nhỏ, tỏa sáng giữa bức tranh mùa xuân của tuổi trẻ, góp phần làm cho những khoảnh khắc ấy trở nên đẹp đẽ và ý nghĩa hơn bao giờ hết.

XIN GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN

Mưa khuya tầm tả ướt mi gầy
Lòng buồn man mác nhớ về ai,
Mùa hoa phượng nở rơi muôn lối
Nhớ dáng người xưa thuở học trò,
Bất chợt một ngày ta gặp lại
Ngoảnh mặt làm ngơ như chẳng quen,
Bởi vì anh đã nên duyên mới
Thôi đành gọi mãi cố nhân ơi.

LÁ THƯ HỌC TRÒ

Em hồn nhiên tà áo trắng
Cho anh lặng ngắm mê say
Áo đùa bay thành hoa nắng
Trưa hè chợt mát không hay
Ngập ngừng cành hoa anh tặng
Phượng hồng đón gió lung lay
Lá thư mỏng manh bỗng nặng
Viết xong cầm mãi trên tay…
Mùa thi thức tròn canh vắng
Mộng mơ gửi cánh chim bay
Chẳng biết vì sao nín lặng
Thư tình cầm mãi đến nay…
Đường đời qua bao dặm thẳng
Thiệp hồng tin báo một ngày
Rượu mừng rót vào chén đắng
Ngày vui sao mắt lại cay?
Hạ về mênh mang tỏa nắng
Bóng em giờ cuối chân mây
Chốn xưa mình anh đứng lặng
Lá thư ngày cũ còn đây…

NHỚ EM…..

Đã đến mùa nở hoa phượng vĩ
Em có còn nhớ kỷ niệm xưa?
Thời gian thắm thoát thoi đưa
Bây giờ tóc đã bạc thưa mái đầu
Thuở học trò bên nhau hẹn ước
Khi ra trường sánh bước tơ duyên
Nào ngờ chẳng vẹn thuyền uyên
Bây giờ chia cách hai miền xa xôi
Sân trường xưa anh ngồi lặng lẽ
Nhớ em nhiều đau xé con tim
Nhiều khi anh muốn đi tìm
Nhưng mà chẳng biết là em phương nào
Thôi nén lòng chôn vào dĩ vãng
Chỉ mong rằng năm tháng nguôi ngoai
Lệ sầu vướng mắt cay cay
Chúc em nơi ấy ngày ngày ấm êm

TA VẪN NHỚ

Còn nữa không nồng thắm thuở vai kề
Người chối bỏ đam mê từng tô đắp
Kẻ vẫn cố ngăn phong ba vùi dập
Mảnh hồn say ai cắp đã vội rời
Mối tình đầu áo trắng ố tả tơi
Ngày xưa đó trò chơi nồng muốn thử
Giờ hờ hững so đo nên tống khứ
Thuở học trò chẳng giữ để làm chi
Tình đã vay nên trả chớ níu ghì
Ta vẫn nhớ khi tìm vào kỷ niệm
Sao quên được gót lê còn đi kiếm
Một nồng say sớm liệm chốn sang giàu
Biết hết còn mong giữ để không đau
Quá mệt mỏi tim nhàu luôn xiết bóng
Muốn quên hết xuân về thôi rét bỏng
Đừng đợi chờ ảo vọng cánh chim di
Về nơi xưa mái lá có thích gì
Để ta ướp tình si trong giá lạnh
Người say mộng kẻ sầu vương canh cánh
Nhận hững hờ một mảnh lụy nồng ôm
Chốn phù vân biết vậy cứ vói chờm
Mai đào rộ hương thơm nơi miền viễn
Sao vẫn nhớ lời đầu môi cửa miệng
Cũng chỉ là tình luyến thuở ngây thơ

ÁO TRẮNG NĂM XƯA

Em giờ đâu, hỡi người em áo trắng
Nét học trò duyên dáng của ngày xưa
Mái tóc dài chiều trong gió đong đưa
Thoảng hương bưởi để lòng anh say đắm
Cô bé ơi..hãy cười đi.. anh ngắm
Đôi má hồng sao mà quá dễ thương
Anh vờ như một kẽ lạ qua đường
Theo sau em hát ” Ngày Xưa Hoàng Thị “
Xin đứng lại hãy chờ anh một tí
” Bé tên gì, lớp mấy, nhà ở đâu “
” Nhà tôi bên sông có mấy nương dâu “
Anh theo về là ” cha tôi rầy đó “
Thôi bé này đây là chiếc nơ đỏ
Anh tặng nè ” mình trước lạ sau quen “
Em mĩm cười ” Nhận lần này thôi nhen “
” Chứ lần sau là tôi không thèm lấy “
Và cứ thế cuộc đời như dòng xoáy
Cơm áo gạo tiền nên phải xa nhau
Gửi lại em bài thơ viết hôm nao
Là những lời yêu vẫn còn trong vở
Để từ đó mỗi mùa hoa Phượng nở
Anh lại nhớ về áo trắng năm xưa

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò đã qua

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò đã qua là những dòng lưu bút đậm chất nostagia, đong đầy những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi trẻ. Nhìn lại những dòng thơ ấy, chúng ta có thể nhớ lại những thời khắc ngây thơ, trong sáng và đầy hồn nhiên của tuổi học trò. Những câu thơ ấy thường dễ thương, ấm áp, và đong đầy tình cảm, như một bức tranh tuyệt đẹp về tuổi trẻ và tình yêu đầu đời.

Tình yêu tuổi học trò đã qua không chỉ là những kỷ niệm đẹp đẽ mà còn là bài học về tình thân, tình bạn và sự trưởng thành. Những câu thơ ấy như những cánh cửa mở ra quá khứ, giúp chúng ta nhìn lại và trân trọng những khoảnh khắc ngọt ngào đã qua.

NHỚ

Bao lần trở lại Trường xưa
Nhớ ơi là nhớ bạn vừa ra chơi
Nhớ ánh mắt nhớ nụ cười
Nhớ những câu chọc ghẹo đời học sinh
Hẹn nhau chơi các bạn mình
Tập múa nhạc nẩy nở tình yêu thương
Nhớ lần đạp xe lạc đường
Tối hai đứa hái ổi ương nhét lòng
Nhớ lần lỡ đò qua sông
Gió Lào bỏng rát mũ không má hường
Tình đầu chỉ để vấn vương
Sau cách trở dễ tai ương chẳng thành
Bây giờ em thấy thương anh
Nhớ ơi là nhớ cũng đành nén đau
Học trò một thuở yêu nhau
Nhớ thương giữ kín chôn sâu một đời.

THƯƠNG QUÁ HẠ ƠI

THƯƠNG em lắm đến giờ chưa nhạt
Mãi chìm vào đài các kiêu sa
Mắt nai trao ánh mặn mà
Dù bao năm tháng thiết tha thêm nồng
QUÁ si lậm ngày mong đêm nhớ
Áo học trò muôn thuở khó quên
Trắng nào luôn vẫn vửng bền
Nhớ thương cứ gọi cái tên tuổi hè
HẠ ghi dấu đường me lá đổ
Phủi tóc nàng ta cố vuốt ve
Say hương trong lối vai kè
Hồng lên đôi má thẹn e môi mời
Ơi điên đảo chơi vơi nụ thắm
Thốt vào tai ta lậm em rồi
Chờ ngày cạn chén giao bôi
Để cho hạ mãi hết hồi gió đông
Thương vòng ấm má hồng trao gởi
Để cho ta hết đợi tháng ngày
Mà tìm có lại hồn say
Lối kề sánh bước miệt mài bóng đôi
Trầu cau mượt đến hồi ta hái
Tiếng pháo vang chúc mãi bên nhau
Em là nắng hạ ngọt ngào
Dù cho đông tới chẳng sao rét lòng

TÌNH YÊU HỌC TRÒ

Yêu chưa được một giờ
Mà phải quay lưng khóc
Thôi thì mình đi học
Để vào lớp mộng mơ
Toàn xúc cảm mong chờ
Những vần thơ viết dở
Tại sao người lại nỡ
Cho anh nhớ rồi đau
Mắt anh đỏ nhạt nhoà
Khi nàng xa anh thế
Mà thôi vì ta trẻ
Rồi ta sẽ Giàu thôi.

NGƯỜI CŨNG ĐÃ

Đâu nắng hạ một thời cài hoa phượng
Đông về ngày đổi hướng rẻ lối chung
Đã bỏ lại nguyên vùng đầy buốt rét
Cho túi sầu cứ nhét cố thêm vô
Người cũng đã lấp mồ vòng tay ấm
Cho lử cô vạn dặm gót lê tìm
Nhưng mù mịch cánh chim còn khuất bóng
Cho lệ nhòa lắng đọng cả bờ mi
Áo phấn bụi cố ghì ngày đưa đón
Tuổi học trò đã đoạn tuyệt lối xưa
Tìm màu trắng đổ thừa vì lem bẩn
Tại duyên phần chẳng hận bởi do ai
Người cũng đã tháng ngày quên ta mất
Xem lời trao đường mật chỉ trêu đùa
Nồng gởi tạm gió lùa qua cửa sổ
Ai hững hờ sao cố để gọi kêu
Người cũng đã bao điều xưa chẳng nhớ
Quên ước thề muôn thuở mãi nắm tay
Đường vai tựa lưu đày chàng si ngốc
Gót lãng phiêu ngang dọc bước hải hồ
Vầng mây trắng tang xô vì khờ khạo
Cho đêm về nổi bão tố cuồng si
Để rồi phải ôm ghì luôn bóng nhạt
Một mái tranh đài các khó mời vào

THÁNG TƯ VỀ

Tháng 4 về giục giã những tiếng ve
Phượng đỏ thắm tô khung trời mùa hạ
Thấp thoáng cơn giông, mưa chiều vội vã
Nhạt nhòa trang lưu bút tuổi học trò
Áo trắng xa rồi lớp học cũng buồn so
Trống ngơ ngẩn vùi mình trong giấc ngủ
Khung cửa sổ tán cây nào buông rủ
Chẳng còn ai dõi mắt phía sân trường
Giã biệt rồi có còn giận còn thương
Còn nhung nhớ cánh hồng trong trang vở
Còn bẽn lẽn giận hờn vô cớ
Lá thư xanh e ấp buổi chung đường
Tháng 4 về không chia cắt yêu thương
Mà nhen nhóm hạnh phúc nào rất thực
Hành trang vào đời là miền kí ức
Theo ta đi trên khắp mọi nẻo đường !

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò xúc động

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò xúc động là những diễn ngôn của tình cảm trong trẻo và ngây ngất. Chúng là những dòng chữ mang đầy nước mắt và tiếng cười của tuổi trẻ, với những kỷ niệm khắc sâu trong lòng. Những bản thơ ấy là biểu tượng cho sự ngọt ngào và đắm say của tình yêu đầu đời, khi mà mọi thứ đều trong sáng và mong manh.

Những dòng thơ xúc động ấy không chỉ là câu chuyện về tình yêu mà còn là hành trình tìm kiếm và trưởng thành. Chúng nói về những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi học trò, về những cảm xúc bất ngờ và những giấc mơ vô tận. Đọc những câu thơ ấy, ta có thể cảm nhận được hồn nhiên và sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ, cũng như sức mạnh của tình yêu thương.

TA TÌM VỀ

Ta tìm về lối cũ thuở xa xưa
Nơi từng có tháng ngày dài yên ả
Nơi rừng thu đã nhuộm vàng tán lá
Gió xôn xao nghiêng ngả tái tê lòng
Ta tìm về nơi ấy một dòng sông
Lưu kỷ niệm tuổi thơ ta từng có
Mượt mà làn tóc xanh trong gió
Nét mộng mơ còn đó tuổi học trò
Ta tìm về một thuở nỗi âu lo
Giọng hò khoan dặt dìu đêm trăng tỏ
Rặng tre làng vẫn reo vui trong gió
Dáng ai kia trong ngõ vắng đêm hè
Ta tìm về mùa Phượng rộn tiếng ve
Để thổn thức nghe tiếng lòng năm ấy
Bỗng xao xuyến như mặt hồ sóng dậy
Đã qua rồi nơi ấy một miền quê !

ÁO THƯ SINH

Đã qua rồi thời áo trắng thân thương
Thuở cắp sách đến trường vui bè bạn
Đời học sinh chạy dài theo năm tháng
Phút xa trường ngao ngán bởi mùa thi
Hạ cũng về cuối cấp phút chia ly…
Đời vô định ra đi người mỗi hướng
Cứ mỗi lần nhìn thấy màu hoa phượng
Lòng bâng khuâng nhớ tưởng đến ngày xưa
Tuổi học trò…chờ đợi đón và đưa…
Rồi ngớ ngẩn những ngày mưa bất chợt
Đầy buồn vui…những ngày thi…đậu…rớt
Kẻ mỉm cười…người tái nhợt buồn so…
Ơi.!yêu sao…màu áo trắng học trò…
Những năm tháng…buồn…lo…vui…lẫn lộn
Xa trường lớp vào cuộc đời hỗn độn
Nào được thua hư tổn giữa dòng người…
Tuổi học trò…lẫn khuất chốn mù khơi
Chỉ còn lại một đời ôm tiếc nhớ
Nay hạ đến phượng hồng tươi lại nở…
Lòng bùi ngùi thương thuở áo thư sinh!

LỆ HẠ

Dòng châu viết tâm tình thay chấm mực
Đầy trang thơ ray rức vẫn luôn còn
Lệ hạ này thay tiếng nói sắt son
Bao năm tháng chưa mòn lời ước hẹn
Tình một thuở ăn sâu tim rể bén
Ta luôn tròn mãi vẹn lời thủy chung
Nhưng ai kia vội rẻ bước đi cùng
Bao nồng thắm đóng khung trời kỷ niệm
Học trò tuổi kết thành đôi thật hiếm
Lấp mộ tình ta liệm cánh hạ phai
Đã còn đâu hoa phượng tóc em cài
Cho ngây ngất ta say men ái cạn
Nhưng lệ hạ tuôn khi ai đã chán
Tuổi thơ ngây làm nản gót dáng kiều
Xe rướt nàng ngồi máy lạnh hồn phiêu
Với tiền có bao nhiêu nhờ cha mẹ
Đại gia của chất đầy xô ta té
Trắng ố lem vì nhẹ dạ tin người
Cho nghẹn ngào tiếng trống chỉ vang chơi
Hết đưa đón trắng xưa như khép lại
Cho lệ hạ buốt đông còn giọt mãi
Ta đi rao bán cái gọi tình đầu
Của một thời bụi phấn nơi bể dâu
Cởi áo trắng thay màu nhung gấm rực
Thôi xin tiễn đón đưa chờ háo hức
Ai kéo dùm dưới vực kẻ còn mê

NHỚ THÁNG NĂM!

Tháng năm về ve lại hát khúc tình ca
Cành phượng vĩ thắp lửa hồng vào hạ
Trời tháng năm bỗng trong xanh quá
Tiếng trống trường đang giục giã mùa thi.
Buổi tan trường anh cất bước ra đi
Bao kỉ niệm đem giấu vào trang vở
Lá vẫn rơi xuống sân trường đầy nắng
Tuổi mộng mơ nay đã xa rồi!
Cánh phượng hồng mang bao nỗi buồn vui
Em lặng lẽ ép vào trang vở
Thời mộng mơ chúng mình một thuở
Giờ chia tay đang đến rất gần.
Tuổi học trò mộng mơ lắm phải không anh?
Cành phượng hồng anh trao em còn giữ mãi
Để bây giờ mỗi khi nhớ lại
Giọt lệ buồn vẫn thổn thức khôn nguôi.
Tuổi học trò đẹp lắm anh ơi!
Phút chia tay đã đến rồi anh nhỉ?
Hạ buồn ơi cho ta nhắn đôi lời
Tới một Người mà ta từng hò hẹn!

DANG DỠ

Buổi học về, em đang bước đi nhanh,
Anh theo sau, sợ em dừng ngó lại,
Mái tóc dài ngang lưng anh nhớ mãi,
Tà áo bay nhè nhẹ dưới nắng chiều!
Trong lòng anh ngây ngất nổi niềm yêu,
Tuổi học trò mang thật nhiều ước mộng,
Một gia đình trong mái nhà ấm cúng,
Nụ cười vui và tiếng khóc trẻ thơ!
Anh biết rằng đời nào đâu phải là mơ ?
Tình dang dỡ theo trống trường tan học,
Em u buồn từng đêm dài ngồi khóc,
Còn thân anh lặng lẽ cánh chim trời!

TÌNH THƠ

Cười thật khẽ cho môi thơm tình nhớ.
Bé dấu yêu hồn như lá cỏ mềm.
Áo lụa trắng tuổi học trò mơ mộng.
Buổi tan trường sau lưng bé có anh.
Một chút tình ngây ngô anh gởi bé.
Cất giữ đi cho môi mắt ngọt ngào.
Thư anh viết bao lần đâu dám gửi.
Chỉ trách tim cứ gỏ nhịp xôn xao.
Có những lần ngang qua vườn nhà bé.
Bé đâu hay anh đánh rớt nửa hồn.
Nền khi về mắt bổng buồn xa vắng.
Anh yêu rồi bé có biết hay không…

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò đáng nhớ

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò đáng nhớ là những dòng chữ đầy tình cảm, lưu giữ những kỷ niệm ngọt ngào và đậm đà của tuổi trẻ. Chúng kể về những cuộc gặp gỡ đầu tiên, những nụ cười trong veo, và những khoảnh khắc rực rỡ nhất của tuổi học trò.

Trong những câu thơ ấy, ta cảm nhận được sự ngây thơ và trong trẻo của tình yêu đầu đời, cùng những lo âu và hồi hộp khi tiếp cận người mình thầm mến. Từng dòng thơ như là những kí ức về những ngày tháng tươi đẹp và những mối tình vô tận, để lại dấu ấn đẹp trong lòng mỗi người.

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò đáng nhớ không chỉ là về một mối tình, mà còn là về những giá trị và ý nghĩa sâu sắc của tuổi trẻ.

NGÀY…ĐÃ XA

Ước vọng lắm một lần quay trở lại
Tuổi học trò thơ dại mái trường xưa
Dưới bóng cây cành phượng vĩ đong đưa
Lòng hồi tưởng những gì…vừa được có
Ngày tháng đó miệt mài trang vở nhỏ
Rồi loay hoay bài toán khó…chau mày
Tấm bảng dầy đầy hàng chữ thân thương
Nơi bục giảng vấn vương từng hình ảnh…
Thầy cô đó những người luôn bên cạnh
Đưa chúng ta chấp cánh những ước mơ
Nhóm bạn bè trang lứa thuở tuổi thơ
Có nhớ lại những khạo khờ ngày ấy
Cánh phượng hồng ép vào trong trang giấy
Lưu bút… truyền… khơi dậy một mùa…xa…

PHƯỢNG HỒNG CÒN ĐÓ

Cho tôi ngược lại tuổi học sinh
Thuở hồn nhiên một thời áo trắng
Tôi trở về sân trường đầy nắng
Nơi kỷ niệm một thuở ngây thơ
Cho tôi xin một vé tuổi thơ
Nơi tôi có thầy cô và bè bạn
Nơi sân trường đỏ đầy hoa phượng
Che mát sân trường rợp tiếng ve
Cho tôi xin nghe lại tiếng ve
Để một lần bồi hồi tiếng trống
Cho tôi nhớ mộng mơ bụi phấn
Vương tóc thầy cô theo tháng năm
Cho tôi xin một tình yêu học trò
Thật ngây thơ trong sáng vô cùng
Tan trường về cùng bước chung đôi
Tiếng trống vang đây chỉ là hồi ức

TƯƠNG TƯ HỌC TRÒ

Học trò gắn với tiếng ve.
Nhật ký lưu giữ bạn bè chia xa
Giấu buồn thương nhớ chiều tà.
Ve kêu tan nát tim ta đỏ hồng.
Chia tay lưu luyến nhớ mong.
Gấp trang nhật ký phượng hồng lệ rơi.
Tình ai nhớ mãi một thời.
Tương tư giấu kín khoảng trời riêng em.

DƯ ÂM

Tuổi học trò với mực tím mồng tơi
Đã xa rồi giờ còn gì đâu nữa
Chút dư âm là nỗi niềm chan chứa
Mối tình đầu với lứa tuổi ngây thơ
Cánh phượng hồng ép vào những trang thơ
Lời hứa hẹn đợi chờ nhau mãi mãi
Nhưng hỡi ơi gặp cảnh đời ngang trái
Cuộc tình nồng rồi cũng phải ly tan
Nhớ chuyện xưa nước mắt tôi ngập tràn
Lòng uất nghẹn ôm bao ngàn chua xót
Mượn vần thơ bao đêm dài nắn nót
Mong quên sầu bởi lòng xót xa đau

TRỌN ĐỜI VƯƠNG VẤN

Thuở học trò trong đời ai cũng có!
Dù xa rồi vẫn nhớ vẫn tiếc thương
Thời hồn nhiên cắp sách buổi đến trường
Cùng đuổi bướm bước tung tăng đường phố!
Giờ khảo bài vờ đau đầu nhăn nhó
Xin ra ngoài giả bộ bụng mình đau!
Chỉ mong rằng tiết học sẽ qua mau
Để thầy cô không chau mày la lối!
Nhớ một lần tim mình nghe đau nhói!
Bị ăn đòn người ấy hỏi chừa không
Dù rất đau nhưng ráng giữ trong lòng
Rồi đôi mắt nhìn tôi long lanh lệ!
Để giờ đây đời ta sầu quạnh quẽ!
Hai phương trời, lối rẻ cách biệt nhau
Kỷ niệm xưa chưa xóa dấu phai màu
Lòng đăng đót ngàn sau còn vương vấn!

SẮC MÀU HOA NHỚ

Xin trả lại trường xưa màu xanh thắm
Của một thời say đắm gửi hồn thơ
Kỷ niệm ơi ngày ấy có đợi chờ
Người xưa hỡi biết bao giờ trở lại
Trang nhật ký ta còn lưu luyến mãi
Tuổi học trò khép lại những đam mê
Và giờ đây ai có nhớ nẻo về
Bởi gió hẹn mưa thề đâu còn nữa
Hàng phượng vĩ cháy lên như ngọn lửa
Con đường tình hai đứa bước song đôi
Theo thời gian năm tháng dẫu xa rồi
Từng nhịp thở vẫn bồi hồi xao xuyến
Ngôi trường cũ biết bao là câu chuyện
Người vội chi để lỡ chuyến đò chiều
Bằng lăng buồn gợi sắc tím cô liêu
Chợt nữ khách cũng mang nhiều tâm sự
Có ai hiểu nỗi lòng người xa xứ
Những đêm trường tình tự với ai đây
Màn sương rơi hiu hắt mảnh trăng gầy
Như len lỏi giữa trời mây giăng lối.

TUỔI MỘNG HỌC TRÒ

Phượng hồng theo nắng đưa hương,
Ve hoà tiếng nhạc luyến thương sắc hè !
Bao nhiêu xúc cảm tràn về…
Chia tay… lưu bút niềm mê tuổi hồng.
Trường kia năm tháng đầy đong…
Tình thương bè bạn thắm nồng thời gian.
Tuổi mơ thoang thoảng nhẹ nhàng…
Bóng ai vương vấn mênh mang cõi lòng.
Nhìn em cảm mến trong lòng…
Vu vơ mến tặng phượng hồng trao em…
Để lòng xao xuyến từng đêm…
Lời thương giấu kín… Sợ em thẹn thùng !
Ngày ngày lối bước đường chung…
Em lòng thanh thản… Tôi rung nhịp tình !
Nào hay em có vô tình ?
Bởi tôi chẳng dám… riêng mình nhớ thương !
Hạ về năm cuối giã trường…
Xa em buổi ấy vấn vương ngập lòng…
Cầm tay xao xuyến thầm mong…
Em rưng nước mắt… tôi lòng xốn xang !
Rồi em như cánh chim ngàn…
Phương trời biền biệt nẻo đàng trùng xa !
Bao mùa hạ đã đi qua,
Trong tôi chẳng thể phai nhòa bóng em.
Mộng mơ ngày ấy ngọt mềm…
Đã thành kỷ niệm êm đềm biết bao !
Bóng em… tình mộng hôm nào…
Còn trong nổi nhớ ngọt ngào buồng tim.

MÙA HẠ…RIÊNG TÔI

Cuối mùa xuân…mùa hạ ngấp nghé sang
Lòng da diết nhớ ” chàng ” mùa hạ ấy…
Anh ra đi…gát lại tình thơ dại
Cô học trò nho nhỏ…mãi trong tim
Hạ tuy buồn nhưng kỉ niệm dịu êm
Là hơi ấm…khi tìm về dĩ vảng
Hình ảnh đó dù mùa hạ hay xuân
Vẫn trong tim…ngập tràn niềm thương nhớ
Dù chưa yêu…nhưng tình yêu muôn thuở
Tuổi học trò khi ta ở bên nhau
Lời gửi trao…bao tha thiết ngọt ngào
Hẹn thi đổ…tình đầu là anh đó…
Không ngờ rằng…duyên đầu ta cách trở
Tuổi mộng mơ đành khép kín đợi chờ…
Anh xa rồi…giờ còn lại những vần thơ
Em ghi mãi…không phai mờ năm tháng…
Nhìn phượng đơm hoa…lòng thêm trống vắng
Hạ đừng về…cho nhớ… lặng bình yên
Số kiếp người luôn nặng nợ chữ duyên
Hạ hay xuân…vẫn không quên niềm nhớ.

ĐOM ĐÓM

Xin trả lại cho tôi ngày thơ ấu!
Thời học trò yêu dấu đã xa xôi
Đậm trong hồn ký ức chẳng phai phôi!
Thương nhớ quá cái thời chung một xóm
Nhớ ngày xưa ra đồng chờ đom đóm
Bay lập lòe anh nhón bước gần bên!
Em nào hay cứ ngỡ có mình ên
Rồi hai đứa ngước lên trời thầm khấn!
Ước mong sao trần gian thôi lận đận
Đời mỗi người không vướng bận đau thương!
Tay trong tay giữa bóng tối đêm trường
Cùng sưởi ấm trong trời sương lạnh giá!
Kỷ niệm xưa chưa bao giờ bôi xóa
Em đi rồi chết nửa cuộc đời anh!
Con nửa kia vương vấn tuổi ngày xanh
Từng giọt lệ long lanh sầu chất ngất!
Tháng năm qua chuỗi ngày dài hiu hắt!
Anh vẫn tìm đôi mắt của người thơ
Đom đóm ơi sao cứ mãi mong chờ
Đến ngàn sau, từng giờ nghe quạnh vắng!

HƯƠNG MÙA HẠ

Kỷ niệm đó em còn ghi nhớ mãi
Tuổi học trò thơ dại thật hồn nhiên
Nào nghĩ suy lo lắng hoặc muộn phiền
Tình áo trắng thần tiên nhiều mơ mộng
Lòng háo hức mỗi khi giờ học trống
Ta hẹn hò bên cổng mái trường yêu
Ngồi cạnh nhau tâm sự biết bao điều
Rồi từ đó bao nhiêu lần ước thệ
Hứa xây dựng tương lai mình đẹp thế
Khi ra trường sính lễ đón nàng dâu
Sẽ cùng nhau giữ trọn mối duyên đầu
Và hương lửa bền lâu cùng năm tháng
Nay hạ đến gợi nhớ miền dĩ vãng
Mối tình đầu tỏa sáng thuở hôm nao
Dẫu qua đi mà dạ vẫn cồn cào
Muốn trở lại xuyến xao thời áo trắng.

Những câu thơ về tình yêu tuổi học trò đọng lại trong lòng như một bức tranh tươi sáng, vẽ nên những khoảnh khắc đẹp đẽ của tuổi trẻ và tình yêu ngọt ngào. Những dòng thơ ấy, dù mang nét ngây thơ và trong trẻo, nhưng lại chứa đựng những cảm xúc sâu lắng, mãnh liệt và đong đầy niềm tin.

Tình yêu tuổi học trò là một chặng đường dài, với những kỷ niệm không thể nào quên, và những bài thơ ấy là dấu vết đẹp đẽ, đánh dấu sự trưởng thành và lưu giữ những giá trị văn hóa của mỗi thế hệ. Dù thời gian có trôi qua, những câu thơ về tình yêu tuổi học trò vẫn mãi là nguồn cảm hứng bất tận, làm cho trái tim chúng ta luôn nhớ mãi những ngày tháng trẻ trung và ngọt ngào.

Thơ Hay -