Tham khảo ngay bài thơ về mẹ rơi nước mắt

Trong văn chương, bài thơ về mẹ là một thể loại văn xuôi đặc biệt, nơi mà tình cảm thiêng liêng và sâu sắc dành cho người mẹ được thể hiện một cách tinh tế và đẹp đẽ. Những bài thơ này không chỉ là sự kỷ niệm về người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người, mà còn là cách thể hiện lòng biết ơn và tình yêu vô điều kiện. Từng dòng thơ như là những bức tranh tinh xảo vẽ nên hình ảnh của mẹ, với tình yêu, sự hy sinh và dịu dàng. Đó chính là sức mạnh của bài thơ về mẹ, khi có thể làm cho trái tim người đọc rung động và nhớ mãi về người phụ nữ đặc biệt nhất trong cuộc đời mình.

Nội Dung Chính

VỀ LẠI CHỐN XƯA

Tìm về chốn cũ quê xưa
Nơi đây có cả nắng mưa bốn mùa
Có làn gió mát đong đưa
Có con thuyền nhỏ sáng trưa xuôi dòng
Để rồi… mình phải nhớ mong
Người đi xa mãi… sao không trở về
Nhớ từng đường nhỏ thôn quê
Dấu chân in đậm dầm dề mưa rơi
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Trao nhau giờ lại vợi vời cách xa
Vì yêu Tổ quốc quê nhà
Anh xa em lẫn chia xa Mẹ hiền
Tâm tư vương vấn niềm riêng
Dòng sông còn đó…”Anh hiền còn đâu”…
Dù chưa là mối tình đầu
Nhưng lòng ghi mãi nặng sâu nghĩa dày…
Về thăm chốn cũ hôm nay
Gặp bao kỷ niệm tràn đầy thương yêu
Hình anh tươi trẻ hiện theo
Mỉm cười ấm áp bao điều trong em!…

ĐÊM NGHE ĐIỆU LÝ CON CUA

Nghe điệu lý, con Cua buồn quá
Não nùng thay nhung lụa lỡ làng;
Cuộc đời đưa đẩy trái ngang,
Xót xa ngược lối đò sang bến rồi.
Những số phận, bèo trôi trong gió
Kiếp bò ngang thân nhỏ làm chồng;
Đêm trường lặn lội bão dông,
Lo toan cuộc sống tình không nên đùa.
Nghe điệu lý, con Cua nghẹn đắng
Thật đớn đau chết lặng tâm hồn;
Một mình đứng đợi hoàng hôn,
Tiễn đưa duyên cũ phận chôn kín lòng.
Không cùng bước, long đong trắc trở
Tình lãng quên nức nở tháng ngày;
Lòng Cua ai hiểu ai hay?
Bao nhiêu tâm sự lệ cay tuôn hàng.
Đêm hoang vắng, Cua càng suy ngẫm
Chắc bùa mê nàng ngấm duyên thề;
Đem tình đùa rỡn phu thê,
Lòng như xát muối em chê anh nghèo.
Nhìn trăng khuyết, Cua theo buồn bã
Chuyện trăm năm thoáng đã vô hình;
Nhân tâm độc phụ về dinh,
Thay lòng đổi dạ quên tình thủy chung.
Thương Cua đực, phụng cung lột xác
Chốn phòng the…kẻ khác trêu hồn;
Lẽ thường nhắc nhở càn khôn,
Chuyện Cua khép lại, châm ngôn để đời.
Nghe điệu lý, răn người thấm thía
Vợ chồng son tình nghĩa mặn mà;
Khung trời dệt mộng đôi ta!
Sống cho hạnh phúc mẹ cha yên lòng.

HÃY SỐNG CHO NGÀY MAI!!!

Dù cuộc sống có trăm bề cơ cực
Cười thật tươi ôm buồn bực mà chi
Ta nặng lòng cũng chẳng thể làm gì
Vui vẻ sống để quên đi buồn khổ
Dù đường đời gặp bao lần giông tố
Hãy kiên trì tìm bến đỗ bình an
Không than thân hay trách cứ phàn nàn
Ánh mặt trời sẽ xua tan giá lạnh
Dù người thân sống thờ ơ xa lánh
Mỗi con người tùy hoàn cảnh khác nhau
Đừng phân chia khốn khó với sang giàu
Giữ đẹp đạo tích đức sau mình hưởng
Dù sinh ra trong lụa là sung sướng
Chớ phụ công dạy dưỡng của Mẹ Thầy
Phải luyện rèn nuôi mơ ước xa bay
Lúc thành danh chớ quên ngày u tối
Dù đôi khi bước chân đi quá vội
Ngoảnh lại nhìn bao lầm lỗi vương mang
Sự thật mà sao tránh khỏi phũ phàng
Vững niềm tin trước trái ngang sóng gió
Thế gian còn biết bao điều bỏ ngỏ
Chẳng rạch ròi đâu cần rõ đúng sai
Được làm người phần số đã an bài
Hãy sống tốt để ngày mai không thẹn !!!

SỐNG ẢO…!!

Đôi khi sống ảo tìm vui…
Nhưng mà không thể niềm vui kéo dài..
Chém cha..cái số đọa đài…
Tai bay họa gió…biết ngày nào yên..!!!
Không ham…lắm bạc nhiều tiền…
Chỉ mong được sống an nhiên mổi ngày…
Không ham. Sắc…chẳng ham tài…
Chỉ mong như đám cỏ may bên đường…!!!
Trời cao…người chẳng xót thương…
Nữa đường gảy gánh can thường..tội không?
Thì thôi…thủ phận thờ chồng…
Cớ gì…ông lại…gieo giông vào nhà…?
Bốn mươi lăm tuổi…chưa già…
Mà sao phải chịu…ngồi nhà..chờ con
Chân tay…đầy đủ vẩn còn
Mà sau sức sống…..mỏi mòn..hụt hơi..!!!
Muốn ăn…muốn làm…muốn chơi..!!!
Sống cho trọn vẹn cuộc đời…Mẹ cho.??
Vậy mà kém phước…lở đò..!!
Khóc cười….số phận…đói no của mình..!!!
Đôi khi ảo….kiếm niềm tin….
Nhưng rồi giật thốt cả mình..tỉnh ra…
Trăm ngàn người…khổ hơn ta…
Thôi thì…hãy sống..đúng ra kiếp người..!!!

BUỒN BỰC

Hôm nay buồn bực quá đi thôi
Trong lòng một cục tức không trôi
Bao năm sớm tối đi làm việc
Nhưng nay nhà nước “đuổi việc” rồi
Thấy mình còn rất khỏe, trẻ trung
Công việc cơ quan chưa lúc chùng
Thể thao, ngoại khóa còn lăn xả
Sao lại nói mình đã kịch khung
Sáng vẫn dậy sớm như mọi khi
Chạy bộ 10 cây chẳng quản gì
Về nhà tắm gội rồi trang điểm
Chợt nhớ hôm nay không phải đi
Ngồi thừ một lúc thấy không quen
Mỗi ngày công việc phải bon chen
Hôm nay bỗng dưng ngồi một chỗ
Sao thấy trong lòng thật rối ren
Không biết làm gì hết thời gian
Khi còn làm việc thì than van
Có khi còn trốn ra ngồi quán
Bây giờ “thất nghiệp” lại “khóc than”
Chắc phải nuôi gà với trồng rau
Mà không biết để chúng ở đâu
Không lẽ mang tất lên sân thượng
Nhưng mà con cháu sẽ càu nhàu
Chắc phải lên kế hoạch cuộc đời
Những ngày sau cuối được thảnh thơi
Về quê chăm sóc cha với mẹ
Khi nào “rủng rỉnh” sẽ đi chơi…

TUỔI THƠ TRONG GIẤC CHIÊM BAO

Có lần trong giấc chiêm bao
Một thời thơ ấu bay vào trong mơ
Cái thời nhí nhảnh ngây thơ
Trưa hè nắng gắt đi mò cá cua.
Được quay về thuở xa xưa
Ra vườn đổ dế về đua tranh tài
Có lần đuổi bướm miệt mài
Quên cả sách vở quên bài cô giao.
Có lần ra tắm cầu ao
Áo quần cởi hết mà nào ngại đâu
Có lần bơi vượt sông sâu
Sang bờ chơi chán thi nhau bơi về.
Có chiều lộng gió chân đê
Thả diều tiếng sáo như mê hoặc lòng
Có chiều đi lấy tơ hồng
Chơi trò đan áo ma không đan thành.
Có lần chơi trò chiến tranh
Tàu chuối giả súng đoành đoành miệng kêu
Trò chơi xưa chẳng có nhiều
Dăm ba trò cũ sớm chiều vẫn mê.
Giấc mơ đã chở ta về
Tuổi thơ sôi động trên quê thanh bình
Giấc mơ gợi lại nghĩa tình
Quê nghèo rau cháo nuôi mình lớn khôn.
Giấc mơ mộng mị chập chờn
Giá còn quay lại dài hơn trong đời
Được nghe tiếng mẹ ru hời…
Trong vòng tay mẹ như thời ấu thơ.

Bài thơ về mẹ không chỉ là những dòng văn chương đơn thuần mà còn là một biểu tượng của tình yêu và lòng biết ơn sâu sắc dành cho người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời. Khi đọc những dòng thơ này, lòng người bỗng tràn đầy cảm xúc, từ niềm vui đến nỗi buồn, từ sự biết ơn đến lòng quyết tâm. Bài thơ về mẹ là cách để ta thể hiện tình cảm chân thành nhất, là lời tri ân và tôn vinh đẹp đẽ nhất dành cho người đã sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta. Đó chính là sức mạnh của tình mẫu tử, mãi mãi hiện diện trong mỗi dòng thơ và trong trái tim của chúng ta.

Thơ Hay -