Tuyển tập thơ tình yêu buồn chia tay đầy đau đớn hụt hẫng

Tuyển tập thơ tình yêu buồn chia tay người yêu buồn, thấm đẫm nước mắt gửi tới những ai đang thất tình, vừa chia tay người yêu. Những dòng thơ chia tay người yêu ngắn gọn, viết trong ngần nước mắt với biết bao nỗi nhớ, sự chờ đợi, vấn vương và day dứt cho một cuộc tình.

Những bài thơ buồn chia tay càng đọc, càng muốn khóc, càng nhớ thương người cũ, mối tình cũ. Nếu bạn cũng đang buồn, đang nhớ tới người yêu của mình, cùng đọc và cùng cảm nhận những bài thơ tình yêu hay được chúng tôi chia sẻ trên đây nhé.

Nội Dung Chính

Tuyển tập thơ tình yêu buồn chia tay thấm đấm nước mắt

Tuyển tập thơ tình yêu buồn chia tay thấm đẫm nước mắt, sự nhớ nhung đến dằn vặt, đau khổ cho một cuộc tình đã qua. Những câu thơ tình yêu buồn chia tay chất chứa bao suy tư trong tình yêu. Mời bạn đọc, cùng đọc và cùng cảm nhận.

CHẲNG NỢ GÌ NHAU

Thơ: Tùng Trần
Nói chi em câu nợ lời xin lỗi
Có chăng là xưa nông nổi vội yêu
Chẳng trách em chỉ nghe xót xa nhiều
Vì vỡ tan những điều từng ước hẹn

Nếu kiếp này duyên tình mình không vẹn
Thì thôi đành chỉ biết hẹn kiếp sau
Cầu mong rằng năm tháng sẽ trôi mau
Để quên đi tình nào em còn nợ

Sống bên ai giữ đạo tròn phận vợ
Chuyện chúng mình cứ ngỡ giấc chiêm bao
Dù thật lòng tim anh cũng quặn đau
Em quyết đi làm sao anh níu giữ

Cảm ơn em về một thời quá khứ
Tiếng yêu đầu cùng hai chữ ấm êm
Chỉ tiếc tình tựa giấc mộng tàn đêm
Bình minh lên ta tìm về thực tại

Xin chúc em cuộc đời yên vui mãi
Nợ hết rồi ta đàn phải biệt ly.

ĐÃ VẬY RỒI ANH ĐÀNH PHẢI BUÔNG TAY

Thơ: Tùng Trần
Đã vậy rồi..anh chọn cách buông tay
Để em đi trên lối dài hoa nở
Chuyện chúng mình chỉ còn là dang dở
Hai hướng đời ta chẳng nợ gì nhau

Hình như là..tim vừa chợt nhói đau
Khi phải quên kỷ niệm nào hai đứa
Tiếng yêu đầu nụ hôn nồng chan chứa
Đã mất rồi còn đâu nữa hả em

Đã vậy rồi..anh biết nói gì thêm
Đành lặng im chôn dìm hình bóng cũ
Tuy có duyên nhưng nợ mình chưa đủ
Nên lỡ làng ấp ủ một tình yêu

Anh quay về trên lối cũ buồn thiu
Bước đơn côi trong chiều tà bóng ngã
Anh không trách em quên lời vội vã
Chỉ đợm buồn khi tình đã xa bay

Đã vậy rồi..anh đành phải buông tay.

ANH VẪN BIẾT

Thơ: Tùng Trần
Anh vẫn biết..rằng tình của đôi ta
Cũng giống như chuyến tàu đêm vội vã
Và chúng mình là hai người khách lạ
Cuối con đường phải từ tạ mà thôi

Anh vẫn biết..năm tháng sẽ dần trôi
Thời gia đi và ai rồi cũng khác
Nhưng sao khỏi phút chạnh lòng man mác
Bởi đường tình ta lạc mất yêu thương

Anh vẫn biết..em còn chút vấn vươn
Nên đôi khi giữa đêm trường thao thức
Cũng như em con tim này đau nhức
Khi chuyến tàu dần khuất khỏi đời ta

Anh vẫn biết..lòng em rất xót xa
Nhưng hãy nhớ đừng bận tâm gì cả
Xưa người dưng giờ vẫn người xa lạ
Phút ban đầu mang trả lại nha em

Anh vẫn biết..rằng đau lắm con tim
Nhưng chấp nhận chôn dìm bao mộng ước
Dẫu tình kia anh là người đến trước
Đến cuối cùng lại chậm bước hơn ai

Anh vẫn biết..em còn có tương lai
Phận trắng tay ngày mai sao dám nghĩ
Bước đi em..đừng rơi dòng ủy mị
Đã quen rồi cuộc sống chỉ mình anh.

CHỈ CÒN TRONG KỶ NIỆM

Thơ: Tùng Trần
Hãy cho anh được ôm em lần cuối
Vì mai đây mình mỗi lối đi về
Tay ôm em mà chua xót não nề
Mình vẫn yêu nhưng câu thề lỗi hẹn

Phút biệt ly khiến lòng anh bổng nghẹn
Khi chữ tình chẳng trọn vẹn như mơ
Rồi mai đây nơi bến vắng sông chờ
Nhìn thuyền em khuất xa bờ mãi mãi

Mất em rồi cõi lòng anh ngây dại
Chia tay người đâu phải đã hết yêu
Mà tình kia ngày tháng lớn hơn nhiều
Chỉ có điều mình không quyền chọn lựa

Giấc mộng lành vỡ tan còn đâu nữa
Định số nào cho đôi lứa lìa xa
Rồi mai này em về với người ta
Biết ấm êm hay là trong quạnh quẽ

Sống bên người giữ đạo tròn em nhé
Chớ đau lòng rồi lặng lẽ xót xa
Thời gian nào cũng thắm thoát trôi qua
Em hạnh phúc chắc là anh vui lắm

Cắn đôi môi ngăn đôi dòng lệ đẫm
Gắn mỉm cười vẫn đau lắm con tim
Lạc mất nhau giờ biết nẽo đâu tìm
Có chăng là..chỉ còn trong kỷ niệm.

KẾT THÚC RỒI

Thơ: Tùng Trần
Kết thúc rồi có nghĩa chẳng còn yêu
Chung con đường nhưng hai chiều ngược lối
Là những ngày vắng câu hờn lời dỗi
Cùng những lời xin lỗi để nhau vui

Kết thúc rồi ta vẫn ổn đấy thôi
Bởi nụ cười trên đôi môi vẫn nở
Xưa vội yêu khi lần đầu gặp gỡ
Nên bây giờ mới dang dở tình tan

Kết thúc rồi đừng đổ lỗi trái ngang
Vì ta chẳng mang cho nhau hạnh phúc
Đã không tròn nghĩa mặn nồng mai trúc
Thì tiếc gì một lời chúc cho nhau

Kết thúc rồi mà tim chẳng nhói đau
Sao kỉ niệm không chôn vào quá khứ
Để mai này ta bên niềm vui mới
Chẳng thấy mình có lỗi với người sau.

DANG DỞ

Thơ: Tùng Trần
Có lẽ đây là lần gặp cuối cùng
Vì mai này ta ngìn trùng xa cách
Nín đi em..anh nào đâu hờn trách
Bởi từ giờ phải học cách quên nhau

Hãy trả hết những gì đã trót trao
Câu thủy chung ngày nào ta ước hẹn
Anh vẫn biết cuộc tình mình không vẹn
Em cũng buồn lòng nghẹn lắm phải không

Nhưng lỡ rồi còn đâu nữa mà mong
Nên chia tay mà cõi lòng rệu rã
Đường tương lai từ nay về hai ngã
Đông chưa về mà buốt giá con tim

Hãy nhớ là thật hạnh phúc ấm êm
Chuyện ngày xưa chôn dìm nơi đáy mộ
Anh không muốn bờ mi em lệ đỗ
Đêm chẳng tròn giấc ngủ bởi vì anh

Tại tình mình tựa mây khói mong manh
Vụt bay đi chẳng trở thành chồng vợ
Hãy xem ta có duyên mà không nợ
Nên mộng lòng tan vỡ kể từ đây.

TIẾC KHÔNG EM

Thơ: Tùng Trần
Tiếc không em..những tháng ngày xưa cũ
Buổi vào yêu ấp ủ giấc mơ hồng
Để bây giờ là khoảng trống mênh mông
Bởi đường yêu đã không về chung lối

Tiếc không em..khi tình trong gian dối
Ai đã buông những lời nói ngọt ngào
Để một người cứ ngỡ giấc chiêm bao
Rồi nhận ra lòng nghẹn ngào nức nở

Tiếc không em..giờ còn là dang dở
Chữ phụ phàng mang chở hết niềm vui
Theo gió mây về cuối nẽo chân trời
Cùng tất cả nụ cười ta ngày đó

Tiếc không em..những gì ta đã có
Giờ chỉ còn lại một đống tàn tro
Ai ra đi để bến vắng con đò
Vứt bỏ lại sau lưng câu hò hẹn

Tiếc không em..mà sao lòng lại nghẹn
Chẳng vẹn tròn còn tiếc nữa mà chi.

CHIA TAY NHÉ

Thơ: Tùng Trần
Hai trái tim đã không cùng nhịp thở
Thì bên nhau môi có nở nụ cười ?
Hay giả vờ chịu đựng chỉ vậy thôi
Tiếng chia tay là lời nên chọn lựa

Phút đầu tiên bây giờ còn đâu nữa
Bao lời thuơng chan chứa những ngọt ngào
Hết yêu rồi thì trả lại cho nhau
Để tuổi xuân chẳng úa màu em nhỉ

Hai huớng đi cũng không cần câu nệ
Xem chúng mình như thể chẳng hề quen
Giữa dòng đời hối hả cảnh bon chen
Ta gặp nhau trong một lần len lỏi

Chia tay nhé..con đường về hai lối
Tình nhạt nhoà..nào phải lỗi do ai
Chúc cho nhau trọn vẹn ở ngày mai
Bởi chia tay..chắc gì còn gặp lại.

LẠC MẤT YÊU THƯƠNG

Thơ: Tùng Trần
Ai khiến xui cho chúng mình gặp gỡ
Hạnh phúc này anh cứ ngỡ dài lâu
Sánh vai nhau cho đến lúc bạc đầu
Như cau xanh cùng dây trầu quấn quýt

Có ngờ đâu cuộc tình mau đoạn kết
Em đi rồi mang hết những yêu thương
Vẫn biết rằng hợp tan chuyện lẽ thường
Nhưng sao khỏi đôi mắt vươn sầu lệ

Lỡ làng rồi lời hẹn hò đoan thệ
Muốn vẹn tròn đâu dễ phải không em
Hãy nín đi kẻo lệ úa môi mềm
Đã mất rồi sao tìm đây em hỡi

Một con đường nhưng rẽ về hai lối
Mộng không thành còn biết nói gì đây
Giữ đạo tròn nên đành phải chia tay
Nhưng đôi ta chẳng ai người phụ bạc

Lệ em rơi khiến lòng anh tan nát
Chẳng nợ đời nên lạc mất yêu thương.

Những bài thơ chia tay người yêu buồn muốn khóc

Gửi tới những bạn trẻ đang cô đơn, đang thất tình, đang đau khổ khi chia tay người yêu những vần thơ, bài thơ chia tay người yêu buồn muốn khóc. Những vần thơ chia tay cô đơn, là xúc cảm cho mối tình đầu tan vỡ, là sự chia ly cho cuộc tình đậm sâu…

BÀI TÌNH CUỐI CHO ANH

Thơ: Minh Nguyệt
Sao bỗng nghe lòng lạc mất niềm tin
Trả lại anh đoạn tình buồn hụt hẫng
Dẫu yêu thương ..em chưa từng hối hận
Nhưng thôi đành.. để khỏi bận lòng nhau

Lời thơ buồn .. cùng hồi ức ngọt ngào
Tạm biệt anh…dù lòng đau như cắt
Giữa chúng ta còn quá nhiều gút mắc
Xin đừng kiếm tìm.. khi bặt tin em

Ôm muộn phiền… trả hết những dịu êm
Thà một lần ….rồi chìm vào khoảng lặng
Khi biết trước tình mang nhiều vị đắng
Đâu thể trách người…lỡ mộng chung đôi

Yêu thật nhiều nhưng hạnh phúc xa xôi
Đành thôi đơn côi để người êm ấm
Vui anh nhé… bên người ta sâu đậm
Đừng để yêu thương thấm đẫm giọt buồn

Dẫu chẳng đành nhưng cũng phải..buông
Gởi gió trời cuốn trôi tình xa mãi
Mong bình yên để lòng thôi trống trải
Mượn thơ tình ..khoá chặt trái tim ..yêu …!!!

LỜI CUỐI CHO CUỘC TÌNH

Thơ: Nguyễn Hưng
Ừ..đành thôi…anh sẽ cố lặng im
Trả lại em êm đềm như thuở trước
Không biện minh chấp nhận mình nhu nhược
Mặc tim đau bởi vết xước vô hình

Bài thơ này sau cuối một chuyện tình
Gởi lại em lòng nguyên trinh thắm đỏ
Khoảng trời yêu phút lạc lầm bôi xóa
Anh ra đi về nơi đó…riêng anh

Tình nghèo nàn niềm tin cũng mong manh
Không đủ sức giật giành câu hạnh phúc
Sự chân thành giờ đây đang rửa mục
Bởi vì đâu kết cục khổ như vầy

Yêu em nhiều nhưng lơi lỏng bàn tay
Niềm khổ đau đọa đày luôn mang đến
Xin lỗi em…anh hợt hời lơ đễnh
Để em buồn…tim khập khễnh cơn đau

Nén lệ tràn cất lời cuối chào nhau
Bão lòng đang cồn cào dâng phong vũ
Trả lại em môi hôn chưa tròn nụ
Lời yêu nồng còn ấp ủ chưa phai.

TAN VỠ BỞI VÌ ĐÂU

Thơ: Nguyễn Hưng
Còn lại gì chút kỷ niệm mong manh
Như sương đọng trên cành tan theo nắng
Cuối chào nhau bước chân lê trĩu nặng
Phút chia phôi nghe chát đắng cõi lòng

Thu chưa tàn sao chuyển khắc sang đông
Mây ảm đạm che nắng hồng ửng chín
Còn gì đâu mà luyến lưu bịn rịn
Nuốt lệ lòng vào sâu kín tâm tư

Nếu cuộc đời có hai chữ…giá như
mình bắt đầu chính từ nơi đỗ bể
Để chọn lựa những gì mà có thể
Vẹn đôi đường không để tổn thương nhau

Còn gì đâu phía trước tối một màu
Chân dò dẫm biết nơi nào đặt bước
Một lần ngã nên yếu hèn nhu nhược
Sợ vô tình sẽ trượt xuống vực sâu

Ái tình kia là thuốc độc không màu
Nó hủy hoại nát nhàu tim đau điếng
Lời hùng ngụy trên đầu môi cửa miệng
Mà đáy lòng ngấu nghiến tợ kim châm

Đành thôi em tặng nhau tiếng lở lầm
Ta đổ lỗi do luân trầm bể ái
Hết thật rồi có còn chi sót lại
Một bóng hình khắc mãi tận thâm sâu.

Không phải tại chúng mình
Em đừng khóc đâu phải tại chúng mình
Mà duyên số chia đường tình đôi ngả
Mọi đau thương anh nhận về tất cả
Người ra đi xin hãy cứ yên lòng…

Anh biết em nhận sính lễ theo chồng
Vì em có nỗi khổ riêng anh hiểu
Phận làm con đặt trên đầu chữ hiếu
Chút tình riêng đành khép lại âm thầm…

Mình xa nhau không phải tại lỗi lầm
Mà phận kiếp đã an bài hai đứa
Nào phải đâu ta vong thề bội hứa
Bởi tình duyên chỉ được có ngần này…

Hỡi cao xanh sao ai nỡ đặt bày
Tình đôi lứa chia lìa nhau dang dở
Để tim yêu chết từ đây muôn thủa
Sẽ ngàn đời mang đau khổ tâm tư…

Chờ kiếp sau chẳng biết đến bao giờ
Nên nức nở mối tình không trọn vẹn
Vẫn còn đây dư âm lời ước nguyện
Mà chúng mình đôi nẻo đã ly tan…

Em đừng khóc khi duyên phận lỡ làng
Vì cuộc sống nẻo quan san vững bước
Dù hôm nay mình chẳng bên nhau được
Nhưng muôn đời anh yêu có em thôi…

Ta than trách cái số phận, cuộc đời
Cho gặp gỡ rồi chia xa mãi mãi
Yêu thương mất chỉ niềm đau đọng lại
Tình chia phôi không phải tại chúng mình.

Vĩnh biệt tình yêu

Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâu
Anh với em chia hai đầu nỗi nhớ
Trời se duyên còn quên ban chữ nợ
Nên đôi ta đành dang dở cuộc tình

Lạc mất nhau đâu phải lỗi do mình
Ngày biệt ly mình lặng thinh không nói
Bởi tiếc thương ngày vui tan quá vội
Nên con tim cứ mang nỗi u sầu

Chúc em tìm được hạnh phúc mai sau
Chóng quên mau chuyện tình buồn một thuở
Đường tương lai ngập tràn hoa đua nở
Kỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm bao

Lỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sau
Mong chúng mình chẳng đau thêm lần nữa
Cũng từ đây con tim này đóng cửa
Bởi đường tình anh chọn lựa là em.

Lời Chia Tay Không Nói

Anh chưa hề nói hai tiếng chia tay
Nhưng em hiểu chúng ta nên dừng lại
Khi tình yêu dần dần phai nhạt
Có gì hơn là giải thoát cho nhau

Lời chia tay chưa từng thốt thành câu
Nhưng em hiểu những điều anh không nói
Khi bàn tay không cho nhau hơi ấm
Buông ra thôi… cố nắm để làm gì

Hãy tự chọn cho riêng mình một hướng đi
Chẳng cần giữ những gì không còn nữa
Yêu là biết chấp nhận và buông bỏ
Tiếc làm chi thứ không phải của mình

Không nói chia tay… anh cứ lặng thinh
Nhưng trong lòng chúng mình cùng hiểu rõ
Có những mối tình ra đi lặng lẽ
Câu chia tay chẳng thể nói bằng lời

Đọc những bài thơ tình yêu buồn chia tay, càng làm cho ta nhớ hơn về một thời ta đã yêu, nhớ về một cuộc tình sâu đậm, nhớ về một hình bóng đã xa. Nay tất cả chỉ là những hồi ức muộn màng, sự tiếc nuối đến đau thắt lòng. Những vần thơ chia tay người yêu chất chứa nỗi buồn, càng đọc, càng buồn, càng mong muốn cho người đó mãi bình an và hạnh phúc.

Thơ Hay - Tags: