Say đắm trước những bài thơ tình gửi anh đầy ngọt ngào

Gửi tới anh, người em yêu – chùm thơ tình gửi anh ngập tràn nỗi nhớ mong tình yêu. Được yêu anh, được bên anh là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời của em. Những bài thơ tình ngọt ngào gửi anh xa nhớ, mong được gặp anh, gần bên anh để chia sẻ những buồn, vui, muộn phiền trong cuộc sống.

Những câu thơ tình gửi anh xa nhớ ngọt ngào và say đắm là minh chứng cho một tình yêu chân thành và đậm sâu. Gửi anh xa nhớ ngàn nỗi nhớ mong, gửi đến anh vài vần thơ ngắn để anh biết rằng em nhớ anh đến thế nào.

Nội Dung Chính

Những bài thơ tình gửi anh xa nhớ sâu lắng nhất

Trong tình yêu thì khoảng cách địa lý là “phép thử” cho một tình yêu trọn vẹn, dù yêu nhau bao nhiêu, nhưng chẳng thể ở bên nhau, chỉ gửi cho nhau vài lời hỏi thăm, gửi cho anh bài thơ tình gửi anh sâu lắng và ngọt ngào nhất. Với những ai đang có người yêu ở xa, đang nhớ người yêu đến quặn lòng hãy gửi ngay đến người yêu của mình những vần thơ tình ngọt ngào và cháy bỏng dưới đây nhé.

Viết cho người tình xa

Thơ: Quý Phương
Yêu xa xôi nhớ nhung là vậy
Chẳng được gần mong hãy hiểu nhau
Đừng hờn ghen để nước mắt trào
Không bên cạnh thõa bao nhung nhớ
Người thương ơi nhiều đêm trăn trở
Mơ vòng tay ấm áp vỗ về
Nụ hôn nồng khao khát đam mê
Đêm cháy bỏng cận kề môi mắt
Biết yêu xa nhớ nhung quay quắt
Nhưng cũng đành nén chặt nhớ thương
Giữ trong lòng hình bóng vấn vương
Đêm mộng mị canh trường thao thức
Muốn gần bên trao người hạnh phúc
Nhưng địa hình ngăn cách xa xôi
Đành nhủ lòng chờ đợi mà thôi
Yêu xa cách cả trời mong nhớ

Nỗi nhớ tình xa

Đã lâu rồi, anh không gặp lại em
Cây phượng vĩ trước thềm đang thay lá
Ngày mai đây, em về miền đất lạ
Em để buồn để bã ở sau lưng

Nhìn em đi, nước mắt cứ rưng rung
Nén cảm xúc đừng để tuôn dòng lệ
Dẫu biết rằng, mình không nên như thế
Nhưng khi buồn ai ngăn được lòng ta

Xuân thoảng qua, vẫn thắm sắc đậm đà
Sao em vội đi về miền xa thẳm
Anh ở lại, một mình anh nhớ lắm
Chiều tan trường dạo bước cuối hoàng hôn

Em phương xa, có xao xuyến tâm hồn
Có cô đơn tim có sầu băng giá
Có nhớ thương, đến anh người xa lạ
Người đã là quá khứ của từng đêm

Chiều cuối xuân ngắm hoa rụng bên thềm
Chắp tay cầu gửi trời cao vời vợi
Nơi xa xăm, hi vọng em biết tới
Có một người mang nỗi nhớ tình xa.

Viết cho anh những ngày xa

(Tặng Như Ý)

1
Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay…
Nhớ sáng nào trên biển
Chuồn chuồn bay
những cánh ướt vẫn thơm mùi sương sớm…
Bàn chân trần đi trên cát ấm
Tay cầm tay mà sao vẫn nhớ tay?
Những bình yên đến chạm vào vai
Ru em ngủ trong ánh ngày rực rỡ…

Em nằm yên trong tay anh, trong hơi thở…
Trong nắng trời,
Gió biển,
Cát bờ xa,
những con ong rừng lấy mật về qua
ngọt như môi anh hôn em mỗi sáng…

Dòng suối nóng chảy trong lòng đất nóng
âm ỉ hoài một nỗi niềm yêu
Khi ta đón nhau biêng biếc những chiều
Và lặng thầm chia tay nhau mỗi tối…
Em cứ nói chuyện không đầu không cuối
cứ huyên thuyên về cuộc sống con người
cứ mơ hoang ánh sáng bầu trời
Không biết là ánh đèn đường đã tắt…

Anh của em,
những ngày không gặp mặt
có buồn không?
Khuôn mặt có hao gầy?
Bàn tay em đã lại nhớ bàn tay
Môi em nhớ những cái hôn rất vội
Em lầm lụi đi trên con đường tối
Ngõ vắng xa
Hoa mướp đã thôi vàng
lối cỏ xanh hôm chúng mình sang
đã xơ xác nhớ một người đi vắng…

Không có anh,
Sao quá chừng phẳng lặng?
Quá chừng mưa trên những tán lá bàng
Quá chừng rơi những thảm hoa vàng
Quá chừng hát những bài lâu không hát…

Giá anh xa đúng một vòng quả đất
Thì bây giờ em sẽ đến ôm anh
Sẽ gục lên đôi vai ấm hiền lành
sẽ hôn siết bàn tay yêu dấu
…………

2
Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay
Nhớ lần đầu ta nắm bàn tay
Đã không muốn buông rời ra nữa…
Những ngôi nhà nhẹ nhàng khép cửa
Để ta hôn nhau những cái hôn đầu
Để ta hôn nhau những cái hôn sâu
Và trái đất quay một vòng choáng váng…

Anh của em,
thời gian và năm tháng
đã nhắc em phải biết mong chờ
nhưng em sợ em không tính bằng giờ
mà em níu lấy từng giây phút
Đời rộng quá, bàn tay em nhỏ hẹp
biết làm sao che chắn được cho nhau?
Anh đang làm gì?
Anh đang ở đâu?
Anh có biết là em đang nhớ?

Giá cuộc sống chỉ là cánh cửa
Em và anh sẽ khoá trái bên ngoài
mặc mưa gió và những cánh chuồn bay
mặc núi xô hay ầm ầm biển động
Em đã sống một đời ước vọng
những khát khao trời rộng sông dài
những ngông cuồng về một ngày mai
những to tát lớn lao dự định

Nhưng bây giờ em chẳng cần định mệnh
những rủi may
những cơ hội ngàn vàng.
Chỉ cần anh dừng bước lang thang
Về với em
Căn nhà em ngỏ cửa
Bàn tay này vì anh mà nhóm lửa
Hơ ấm anh những buổi đi về
Ngày ngắn vô cùng hay dài rộng lê thê
Em cũng sẽ không màng đến nữa…

Hãy để em yêu anh
Không do dự
Và hãy yêu em như giây phút cuối cùng
Như ngày mai sẽ xa nhau vĩnh viễn, lối đi chung
của hai đứa đã có người chắn mất…
Như đã đến giờ tận thế trên trái đất
Như dòng sông sẽ cạn muôn đời
Hãy siết em vào lòng
Hãy hôn mãi không thôi
Hãy yêu em không một lần ngưng nghỉ…

……………

3
Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em sẽ khác hôm nay
Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai
Như chiếc lá một ngày tàn úa
Đừng hỏi em
đừng hỏi em thêm nữa
Là vì sao em nói những câu này
Hãy lặng lẽ cầm lấy bàn tay
Ủ ấm em vì em đang rét lạnh

Anh của em,
Dáng đi khổ hạnh
Bàn tay gầy mười ngón khô khan
Đến hôm nay em vẫn thấy ngỡ ngàng
Sao chúng mình yêu nhau nhanh đến thế?
Như sóng cuốn
Như gió xô
Như thể…
Là chúng mình ngàn kiếp đợi chờ nhau…

Hãy yêu em ngày hôm nay thôi nhé
Đừng bao giờ nhớ đến hôm qua
Cũng đừng nên nghĩ đến ngày xa
Vì cuộc sống ngày mai sao biết được?
Hãy yêu nhau như là hai giọt nước
Lăn vào nhau những khát vọng nồng nàn
Hãy yêu nhau như hai chiếc lá vàng
Lìa cành vẫn còn ôm ấp mãi

GỬI ANH NỖi NHỚ

Em viết bài thơ về quê hương anh
Như gửi gắm nỗi niềm mình trong đó
Những con đường làng quanh co lối nhỏ
Đưa bước chân anh mỗi độ sớm chiều.
Chẳng phải quê em mà sao thấy nhớ nhiều
Cánh đồng lúa chiều hoàng hôn trong bức hình anh chụp
Cây cầu nhỏ nối hai miền xuôi ngược
Chợt vẹn nguyên trong ký ức hôm nay.

Biết anh bộn bề với công việc mỗi ngày
Em góp nhặt kỉ niệm giùm anh vậy
Giá được cùng anh trở về nơi ấy
Ngắm hoàng hôn, gột rửa những ưu phiền.

Mình đến với nhau từ những nỗi niềm
Nên trân trọng những tháng ngày đã có
Đông Đài ơi! Xin một lần hiểu rõ

Mai xa anh

Mai xa anh, em ngồi buồn lặng lẽ
Nước mắt tràn ướt đẫm đôi hàng mi
Anh không thấy, anh chẳng hề nhìn thấy
Để em buồn giấu cảm xúc vào tim.

Mai xa anh, khoảng cách giăng đầy lối
Khoảng cách lòng xa vời lắm anh ơi
Tim em đây vì anh mà băng giá
Nắng hạ về chẳng sưởi ấm được đâu.

Mai xa anh, em nghe lòng em đau nhói
Bước tìm anh trong những nỗi nhớ kia
Không thấy anh, cũng không nghe anh nói
Em mơ hồ tìm kí ức lãng quên.

Mai xa anh lòng em đầy trống trải
Nhớ anh nhiều nỗi nhớ đã thành tên
Muốn gặp anh để được nghe anh nói
Nhưng thật buồn… anh chẳng hiểu lòng em

Mai xa anh, em đi về nơi khác
Em mang theo hạnh phúc lẫn nỗi đau
Hạnh phúc khi được thấy anh mỗi sáng
Nỗi đau tràn về khi anh quá vô tâm

Lời cuối cho tình yêu

Thật lòng em chẳng muốn quên anh
Quên kỉ niệm xưa quá ngọt lành
Quên từng tin nhắn bao thương nhớ

Để giữ riêng mình kí ức xanh.

Thật lòng em rất muốn yêu anh
Và muốn cùng anh bước song hành
Nhưng nào ngờ đâu anh hờ hững
Cho cuộc tình ta hóa lưng chừng

Em kiếm tìm anh trong giấc mơ
Thấy bao xa cách bỗng lu mờ
Vẫn không gian cũ ta cười nói
Góc phố ngày xưa đứng đợi chờ…

Giấc mộng ngờ đâu tan khói mây
Làm em đau nhói trái tim này
Làm giọt sầu vương trên khóe mắt
Tiếc nuối tình ta những tháng ngày.

Nhưng… giờ đây em phải quên anh
Xóa bóng hình anh khỏi tim mình
Lời cuối cho anh là mãi mãi
Tạm biệt anh, tạm biệt những chân tình

Xa em rồi, anh có nhớ?

Đã bao giờ người buồn khi xa vắng
Rồi vô thức gọi tên em nhung nhớ
Những kỷ niệm vào buổi chiều mưa đổ
Anh còn nhớ mình có một tình yêu?

Người có từng chợt gặp bài hát đó
Bỗng bâng khuâng nhớ hoài kỷ niệm xưa
Rồi tự lòng thẫn thờ anh có hỏi
Em ngày xưa giờ đang ở nơi nao?

Có khi nào trong đêm người chợt nhớ
Giọng nói em, nụ cười hồn nhiên đó
Rồi đưa tay nghe tim mình khẽ đập
“Xa nhau rồi anh cũng rất nhớ em”

Đã bao giờ người lướt qua con phố
Rồi dừng lại và nhớ đến ngày xưa
Chính con phố chúng mình nhiều kỷ niệm
Chỉ ngậm ngùi xa em rồi còn đâu?

Đến bây giờ anh có còn tự hỏi
Ở nơi xa em có hạnh phúc không?
Người có từng một lần nào bất lực
Vì nhớ thương nhưng không thể quay về

Nói với anh

Anh vô tình nên chẳng biết em đau
Lại cứ bảo: “Em nhíu mày xấu lắm”
Anh thổi vào lòng em những cơn sóng nhỏ
Mà em như bão táp ở trong lòng

Anh vô tình nên chẳng biết em đau
Lại cứ bảo: “Trở giời nên em nóng”
Anh thổi vào lòng em những đốm tàn tro sót lại
Mà em như đốt lửa ở trong lòng

Anh vô tình nên chẳng biết em đau
Lại cứ bảo: “Em già rồi đấy”
Như ánh sao giữa trời đêm thăm thẳm
Sớm mai khuya tối chẳng an lòng

Anh vô tình nên anh chẳng biết đâu
Suốt cuộc đời Đá cũng có lúc đổ mồ hôi
Cũng có lúc cần một bàn tau lau khô niềm riêng ấy
Bởi đơn giản rằng Đá cũng muốn yêu thương.

Cảm ơn một ngày đông!

Một ngày mới đã sang…
Ngày mùa đông gió lạnh tràn ô cửa
Miên man trong đêm em kiếm tìm ánh lửa
Trong một dòng sông mênh mông mắt anh…

Em thích mùa thu lá rơi vàng phố nhỏ
Hương tóc xanh thơm ngọt cả trời mây
Gió dịu dàng hôn lên đôi tay
Khẽ nói rằng: ‘‘anh cũng yêu thu lắm’’.

Thu cứ thế nhẹ nhàng như hơi thở,
Và một ngày thu cũng nhẹ ra đi
Dù chẳng buồn vì đâu phải chia ly
Sao vẫn thấy tâm hồn ta trống trải…

Gió đông lạnh ùa về từng ngõ nhỏ
Mang hơi sương giá buốt những ngón tay
Và nhớ mãi hơi ấm trong phút giây
Sưởi ấm cả một mùa đông lạnh giá.

Em hỏi mùa đông sao vẽ mắt anh buồn?
Sao vẽ anh cô đơn trong đêm gió?
Sao những vết thương cứ đầy thêm nơi đó?
Nơi trái tim anh, câm lặng những nỗi đau…

Anh vẫn mỉm cười như chẳng phải buồn đâu
Nỗi buồn ấy thấm sâu vào đôi mắt.

Em tự hỏi tình yêu là gì nhỉ
Có phải đâu yêu là sẽ khổ đau?
Hay thầm lặng chẳng thể đến với nhau
Chỉ ngắm nhìn và thế là hạnh phúc.

Ôi có lẽ tất cả đều chẳng đúng
Vì tình yêu đâu phải nói đúng sai
Khi con tim đang chất đầy cảm xúc
Thì hãy yêu như ta yêu cuộc sống này.

Em đã chẳng buồn vì một điều gì nữa
Tình yêu như hoa, lá, trời, mây
Như đồng cỏ đọng sương đêm nay
Như yêu mùa thu dịu hiền trong sáng…

Yêu cả mùa đông lạnh căm mỗi sáng
Anh đã sinh ra vào một ngày đông
Cảm ơn thật nhiều ngày mùa đông ấy
Đã có anh trên thế giới này.

Và mỗi ngày một thêm xa cách
Những hạt mưa vẫn rớt từng đêm
Nhưng con đường nắng ấm mới lên
Sẽ rất dài, không về qua lối cũ.

Cám ơn mùa đông…
Ngày mùa đông này năm trước em đã gặp anh lần đầu tiên!
Cám ơn vì đã được biết anh…
Và chào nhé, một giấc mơ của cả bốn mùa, chào nhé những ngày mưa!

Những vần thơ tình gửi anh – người em yêu

Chẳng biết vì sao chúng mình lại yêu nhau anh nhỉ. Chẳng biết duyên số thế nào đôi mình lại gặp nhau, em gửi tới anh những vần thơ tình gửi người em yêu để anh biết rằng mãi có một người con gái luôn yêu anh, đợi chờ anh quay về.

Gửi cho anh

Gửi cho anh người em yêu vô cùng
Chút yêu thương có còn rơi rớt lại
Ở nơi đâu?
Anh cứ bỏ quên mãi!
Em đi tìm giữa khoảng trống trong tim!

Anh có vô vàn niềm vui và em chẳng thể tin…
Anh nhớ em vì tình yêu hay gần tựa như thế
Em cũng chẳng ghen đâu…
Vì vài lời người dưng kể
Chỉ thoáng buồn cho mình… Và cả anh!

Em chẳng sai – khi em đã tin anh
Và cố chấp nghĩ anh dễ thay đổi
Nhưng em là bến đỗ bình yên khi mệt anh ghé tới…
Và lại đi khi niềm vui khác gọi mời…

Em nghĩ rằng nước mắt sẽ chẳng rơi
Khi mỗi ngày cứ chờ mong trông ngóng
Nào đâu em có vẽ cho mình chút hy vọng
Chỉ vì một điều… Là em vẫn yêu anh!

Chỉ tiếc là niềm tin quá mỏng manh
Em chỉ là một sợi tơ trong vô vàn quên nhớ
Ở nơi anh! Em đã quên mất mình còn thở…
Và tình yêu ơi! Nếu như còn có thể…
Anh có thể…
Đi xa em hơn nữa? Có được không?

CHỈ MÌNH ANH THÔI

Thơ: Vũ Thắm
Lời anh nói khiến tim càng xao động
Muốn bên anh trao hơi ấm vòng tay
Nụ hôn nồng êm dịu thật mê say
Để anh hiểu lòng em đây thật rõ

Tình yêu này chỉ dành cho anh đó
Mãi muôn đời không như gió thoảng qua
Em giữ gìn tình cảm chẳng phai nhòa
Luôn tươi đẹp như tòa sen tuyệt mĩ

Qua tháng năm tình yêu mãi bền bỉ
Dẫu khó khăn ta vững trí bền lòng
Tim yêu thương vẫn sáng đỏ như mong
Trường tồn mãi luôn nồng say anh hỡi

Dấu yêu ơi em vẫn hằng chờ đợi
Ngày bên nhau ta khơi gợi lửa tình
Vòng tay đan lay động ánh mắt xinh
Cuộc đời này chỉ mình anh thôi nhé!!

TÌNH ANH TRONG TIM EM

Thơ: Vũ Thắm
Dấu yêu ơi nơi này em thầm ước
Nhớ về anh lòng trĩu nặng đầy vơi
Ước mong sao ta sánh bước bên đời
Vòng tay ấm làn môi mềm trao tặng

Nơi xa đó anh đừng buồn lo lắng
Mà tâm tư trầm lặng rồi xót xa
Hãy an vui đừng mắt lệ đẫm nhòa
Tình yêu anh quyện hòa tim em mãi

Tình yêu xa cõi lòng luôn khắc khoải
Mình chân thành vững chãi giữ niềm tin
Luôn yêu thương và trân trọng giữ gìn
Rồi mai đây chúng mình được chung bóng

Dấu yêu ơi! Mùa đông qua nhanh chóng
Khi xuân về mình hâm nóng tình yêu
Thỏa khát khao mộng ước biết bao nhiêu
Gắng lên nhé! Yêu anh nhiều lắm đó

Trăng có lúc khi mờ khi sáng tỏ
Tình chúng mình cũng có lúc gian nan
Nhưng tim em tình anh luôn ngập tràn
Ngày sum họp nồng nàn trong hạnh phúc!!

CHỈ DÀNH TẶNG ANH

Thơ: Vũ Thắm
Dấu yêu ơi !Em vẫn giữ trọn lòng
Và luôn đợi ngóng trông về anh đó
Anh đừng buồn mà đẫm nhòa mắt đỏ
Làm tim em đau lắm có biết không?

Em chẳng quên thề hẹn nơi bến sông
Hứa với nhau mình nên chồng nên vợ
Hai chúng mình bởi vì có duyên nợ
Dù xa xôi cách trở chẳng thể quên

Em những mong mình luôn ở cạnh bên
Trao cho anh làn môi mềm ân ái
Để anh hiểu trái tim em chỉ mãi
Đập rộn ràng mỗi khi được gần anh

Em ước ao tình mình mãi màu xanh
Mong được bén duyên lành nên giai ngẫu
Anh yêu ơi! Xin hãy luôn hiểu thấu
Cả đời này iu dấu chỉ tặng anh!

TÌNH EM

Thơ: Vũ Thắm
Tình của em dành cho anh chắt lọc
Luôn ngọt ngào lắng đọng có biết không?!
Anh đừng đem so sánh với đếm đong
Với những ai không ngoài em khác cả

Tình của em dành cho anh vô giá
Luôn du dương như bản nhạc trữ tình
Bao ngọt ngào ru anh giấc mộng xinh
Của trái tim lung linh màu hồng huyết

Em ước mong tình mình luôn diễm tuyệt
Như vòng tay đan xiết gọi ái nồng
Gom khát khao của những ngày trông mong
Mình dồn hết vào nụ hôn tha thiết

Tình yêu mình sẽ mãi luôn bất diệt
Không bao giờ nói đến lời biệt li
Hai trái tim ta thề nguyện khắc ghi
Và giữ trọn những gì là yêu dấu.

DẤU YÊU

Thơ: Vũ Thắm
Dấu yêu ơi! Em mãi ở bên đời
Luôn cạnh anh không dời xa nhau nữa
Nơi tận sâu trái tim em thầm hứa
Tình yêu này chỉ dành trọn cho anh

Trời mùa đông đêm khuya càng giá lạnh
Nhưng ấm nồng bởi em có tình anh
Với tất cả sự yêu thương ngọt lành
Dù giờ đây mình vẫn còn xa cách

Em hiểu anh nỗi lòng luôn canh cánh
Thương em nhiều khi thiếu vắng cô đơn
Chẳng bên em mỗi lúc muốn dỗi hờn
Khi em khóc không lau khô dòng lệ

Dấu yêu ơi anh đừng lo lắng thế
Em hiểu mà nên chẳng thể giận đâu
Anh chớ buồn để lòng thêm âu sầu
Em mãi yêu, yêu đậm sâu hơn nữa

Hai chúng ta hãy cùng nhau thắp lửa
Nụ hôn nồng chan chứa ấm mùa đông
Bao khao khát mơ ước mối tình hồng
Luôn bên nhau không rời xa anh nhé.

Em sẽ gửi cho anh bài thơ cuối này thôi
Đem yêu thương và nhớ nhung gom vào đây cho hết
Khi em đã nhọc nhằn còn anh cũng mỏi mệt
Dù cố gắng thế nào cũng chẳng xoa dịu vết thương xưa

Em bằng lòng đón đợi những cơn mưa
Bình thản hứng gió mùa và cái rét nàng Bân thôi không còn tê tái
Em chẳng còn chờ mong thời gian quay trở lại
Chẳng còn yêu nắng hanh vàng khi Hạ đến rất mau

Chúng chẳng thể làm lòng em ấm được đâu
Khi mọi thứ chẳng thể trở về nơi bắt đầu được nữa
Khi yêu thương cứ chơi vơi và thiếu người giữ lửa
Em buông….

Em sẽ thôi không buồn
Dù sẽ đôi lần nhớ về anh và chạnh lòng đôi chút
Nhưng chỉ như sao băng lướt qua rồi vội vàng tắt vụt
Anh hãy cứ yên lòng, đừng lo lắng cho em

Không ai dạy em làm thế nào để quên
Nhưng anh đã dạy em ..
..nếu em cứ yếu mềm thì nơi anh chỉ còn lòng thương hại
Em không muốn lại một lần… rồi cứ khờ dại mãi
Nên em sẽ dừng lại và chọn người khác để yêu thương

Em và anh chẳng thể bước chung đường
Cả quá khứ đã qua, hiện tại đau thương và tương lai đều vậy
Em chỉ giận lòng chẳng kịp chờ để thấy
Một chút thôi – nụ cười anh hạnh phúc đến ngọt ngào.
(NGUYỄN HẢI NHÂN)

Những bài thơ tình gửi anh tràn ngập nỗi nhớ, sự chờ đợi, khắc khoải trong tình yêu. Đó là những bài thơ tình yêu xa mong sớm được gặp lại. Những vần thơ tình gửi người tình xa dạt dào yêu thương, sự sâu lắng trong tình yêu.

Thơ Hay - Tags: