Tuyển tập stt hạnh phúc mong manh, dễ vỡ sâu lắng nhất

Stt hạnh phúc mong manh do elead.com.vn tổng hợp sau đây sẽ giúp bạn hiểu rằng, hạnh phúc cũng giống những cánh hoa bồ công anh, lung linh, đầy sắc màu nhưng mong manh, dễ “vỡ”, chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua sẽ cuốn đi tất cả, chỉ còn trơ cành lẻ loi.

Stt hạnh phúc mong manh sâu lắng

Hạnh phúc là được đắp xây dần dần từ hai người trở lên. Phải trải qua những năm tháng cùng nhau gắn bó dù là gần hay xa, cùng nhau vượt qua những khó khăn cũng như thành công. Là khi không cần lên tiếng thì người còn lại vẫn hiểu đối phương đang nghĩ gì, cần gì. Là khi một người đau, người còn lại cảm thấy còn nhức nhói hơn. Và là khi cả hai đều thật lòng hướng đến một sự gắn kết bền lâu ở tương lai. Là sự cảm nhận rõ rệt hai trái tim đang đập cùng một nhịp.

Hạnh phúc là một thứ gì đó mong manh, có thể cho nhưng cũng có thể mất rất nhanh… nhưng ai cũng muốn đạt được. Sau đây là loạt Stt hạnh phúc mong manh sâu lắng. Các bạn chia sẻ nhé !

Hạnh phúc trên đời quá đỗi mong manh. Em sẽ giữ bằng chân thành, anh ạ! Rồi chúng mình sẽ vượt qua tất cả giông bão xa rồi, anh sẽ thấy bình yên.

Không ai muốn trong cuộc đời mình phải cắn răng để nuôi vào lòng những nuối tiếc. Thế nên, đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hững hờ…

Có chuyện tình xin hãy cứ mong manh. Theo năm tháng cũng xin đừng phai nhạt. Yêu nhau lắm… không thể làm gì khác. Bởi dòng đời xô ta lạc mất nhau. Có chuyện tình cứ mãi là niềm đau.

Hạnh phúc là mong manh. Như bồ công anh bay trong gió. Dù mình cố giữ nó. Nhưng chẳng thể được lâu. Nhiều đêm những nỗi sầu. Cứ len trong tim nhỏ. Nỗi buồn này ai tỏ. Ai thấu hiểu tôi chăng?

Hạnh phúc luôn là một thứ gì đó rất mong manh và hạnh phúc. Trong tình yêu và cuộc sống cũng vậy, hạnh phúc là thứ không thể nhìn thấy được, không sờ được… nhưng nó lại được cảm nhận bằng trái tim, bằng sự quan tâm từ một ai đó.

Hạnh phúc mong manh như bồ công anh trước gió. Muốn giữ được nó cần một chút yêu thương! Và đến khi nào Bồ Công Anh không cần gió thì khi đó anh mới hết yêu em.

Ngày nào mình cùng bên nhau giờ đã tan vỡ. Hạnh phúc quá mong manh hỡi anh, để lại những vết thương khó phai. Vẫn mong một ngày người về ôm em như xưa.

Hạnh phúc sao mong manh quá. Ranh giới giữa hạnh phúc và buồn đau chỉ trong một cự li rất ngắn, có thể sa sẩy vào bùn lầy bất cứ lúc nào.

Cũng như tình yêu của hai ta chỉ là ảo ảnh trên bong bóng xà phòng. Hạnh phúcnếu có được nơi anh sao em thấy mong manh quá!

Ngày người hạnh phúc ngọt ngào với thứ tình cảm người khẳng định là tình yêu, cũng chính là ngày niềm đau đã đủ, nỗi buồn đã sâu. Người và ta, rốt cuộc cuối cùng tình yêu của chúng ta lại đáng thương và tiều tụy đến thế!

Tình yêu tuổi trẻ, nghe tưởng chừng mạnh mẽ biết bao nhiêu, vậy mà hóa ra nước mắt cũng nhiều lắm, tuổi trẻ là khi lần đầu ta khóc vì tình tan vỡ, lần đầu biết đau khi người rời xa.

Đứng giữa con đường đã xa khoảng trời thanh xuân, ta nhìn lại tất cả rồi bật khóc: “Ồ, hóa ra tình yêu tuổi trẻ chính là cảm xúc đẹp đẽ nhưng cũng thật mỏng manh”.

Cuộc đời thì dài mà tình yêu quá đỗi mong manh. Thoắt đấy hạnh phúc tràn ngập men say tình yêu nhưng cũng có thể chẳng còn gì nữa cả. Thời gian làm dày thêm lên tình yêu nhưng nó cũng lại làm mòn vẹt đi tình yêu ấy.

Chỉ còn đâu đây lời yêu chưa nói theo hạt sương nhẹ bay trong gió. Và tiếc nuối muốn cố níu lại ký ức buồn vui dường như xa rồi. Thời gian xin hãy đừng trôi vội vã, nhặt từng hạt nắng sưởi ấm tháng ngày lạnh giá, đợi chờ hạnh phúc mong manh về trong tiếng mưa rơi.

Một mối quan hệ như thế, tưởng chừng như bền vững, nhưng kỳ thực lại mong manh vô cùng. Người này ở bên người kia rất lâu, hiểu về nhau rất rõ, nhưng rốt cuộc, thời gian không phải là minh chứng cho một tình yêu sâu sắc, họ thật ra chỉ là biết về nhau chứ không phải là hiểu nhau. 

Tình yêu không có cãi vã, không có hờn ghen, không ai thay đổi nhưng người này ở bên người kia đều không còn hứng khởi, họ xa nhau không thấy nhớ, gặp nhau không thấy vui; khi người này buồn, người kia chẳng biết, khi người này cô đơn, người kia chẳng hay. Từ lâu, họ đi bên cạnh nhau đã như một thói quen, nhưng chẳng ai dám buông tay. Họ yêu nhau lâu quá nên họ ngại sự thay đổi, thành ra, họ chọn ở bên nhau nhưng không còn cố gắng.

Stt buồn về hạnh phúc mong manh

Status buồn có một mối quan hệ tưởng chừng như bền vững, nhưng kỳ thực lại mong manh vô cùng, những dòng stt khá tâm trạng của người trong cuộc. Những dòng stt hạnh phúc mong manh, stt buồn này sẽ nói hộ tiếng lòng của bạn.

Em ạ, tình yêu vốn là trò chơi không công bằng. Khi em đặt niềm tin cho nó trọn vẹn, khi em gửi gắm bản thân hoàn toàn cho người ấy thì cũng là lúc em đánh mất chính mình và tình yêu rồi. Em đừng nghĩ tình yêu là ai cho đi nhiều hơn thì người kia sẽ cảm động, sẽ vì em mà khắc ghi tấm chân tình. Ngược lại, em càng hi sinh nhiều, tình yêu càng vụt mất. Tình yêu là phải không ngừng đòi hỏi, đòi hỏi để cả hai cùng cố gắng, chứ không phải là một người mặc sức cho đi, một người thản nhiên đón nhận.

Lâu nay, người ta cứ nói: “theo tình, tình chạy, trốn tình, tình theo”, thật ra cũng không sai, yêu là phải giữ lại cho mình một khoảng trời riêng; yêu là phải biết thương cho cả phần mình nữa. Có những người vợ, lấy chồng xong là mặc nhiên bỏ bê bản thân mình, mặc nhiên nhận phần thiệt về mình, mặc nhiên coi sự hi sinh là nghĩa vụ cao cả của đàn bà.
Chẳng dám mua gì cho mình, thích gì chẳng dám nói, buồn gì chẳng dám kêu, sự nghiệp bản thân cũng sẵn sàng đánh đổi, nhan sắc bản thân thì bỏ bê, cứ coi sự giản đơn của mình là hạnh phúc của cả gia đình. Nhưng họ đâu biết rằng, đường đi mãi sẽ thành đường mòn, người đi mãi sẽ thành người dưng, tình nhạt mãi sẽ thành tình chết. Bản thân họ càng dễ dãi bao nhiêu, người đàn ông của họ càng vô tình bấy nhiêu.

Thế cho nên, muốn tình ấm, muốn người đàn ông của mình nồng, hãy yêu như cách ta thở mỗi ngày. Em hít vào, thở ra thế nào thì tình yêu cũng cần những tương tác như vậy. Có những khoảng lặng trong tình yêu là vô cùng cần thiết, như hít – thở cũng cần khoảng lặng ấy để lấy sức mà đi đường trường em ạ.

Em ơi, nhiều khi tình yêu chết, không phải tại em không đủ tốt, tình yêu chết khi em quá dễ chịu, quá vun vén. Vì khi em quá giỏi giang, quá hi sinh, lâu dần người ta sẽ nghĩ mọi thứ em làm đều là điều hiển nhiên mà họ được hưởng.

Nếu một ngày nào đó, em có mệt mỏi, có buồn bã, có tổn thương đến không gắng gượng nổi thì người ta cũng chẳng bận tâm, chẳng suy xét đến cảm giác của em đâu. Vì họ coi những điều em làm là tình nguyện, nên họ sẽ chẳng cảm động, chẳng biết ơn sự hi sinh vô điều kiện của em dù em có xứng đáng thế nào đi chăng nữa.

Dù cho đã từng tổn thương, đã từng dặn lòng mình sẽ không yêu thêm một ai khác nữa, nhưng có lẽ gặp anh lại là một ngoại lệ đặc biệt chỉ có giải thích bằng hai chữ “duyên phận” mà thôi.

Vì có duyên nên gặp gỡ, có nợ nên mới yêu nhau, vậy nên hãy cùng nhau gìn giữ mối quan hệ này. Cho dù không biết trước ngày sau sẽ như thế nào, nhưng hiện tại cứ hết lòng yêu, hết lòng thương để mai sau sẽ không còn gì hối tiếc…

Tình yêu không bao giờ là sự cảm động và biết ơn, tình yêu chỉ là sự thu hút và hấp dẫn lẫn nhau thôi em ạ. Bởi vậy, khi không còn đam mê, người ta sẽ chẳng tìm thấy động lực để cói gắng vì nhau nữa. Do đó, nếu em không đòi hỏi, không yêu cầu, không thử thách thì tình yêu sẽ rất nhanh chóng nguội lạnh. Hãy cứ nói về món quà mà em thích, hãy cứ nhõng nhẽo như đặc quyền của lúc mới yêu, hãy cứ giận dỗi để hiểu nhau nhiều hơn sau mỗi lần cãi vã, và hãy cứ hờn ghen để tình yêu thêm say thêm nồng em nhé. Dù là ở bên nhau bao lâu, không quan trọng ngắn dài, chỉ cần còn tìm thấy động lực, thì chúng ta sẽ còn vì nhau mà cố gắng.

Sẽ luôn có những khoảnh khắc rất tệ khi yêu một người. Mình nghĩ chắc không phải là lúc cãi nhau hay giận dỗi. Cãi nhau được đã tốt vì ít ra còn chạm được vào nhau bằng ngôn ngữ, còn cố gắng để giãi bày, còn mong muốn tìm thấy sự thấu hiểu cho dù tổn thương là không tránh khỏi. Khoảnh khắc tệ nhất là lúc bản thân vẫn muốn tiếp tục yêu tiếp tục thương nhưng trái tim thì tuyệt vọng đến mức chỉ muốn quăng mình ra khỏi cái vũ trụ mà mình đang sống. Kiểu như mất trí nhớ đi được luôn càng tốt.

Đến một lúc nào đó, bạn bắt đầu có cái nhìn thông suốt với mọi chuyện. Bạn cuối cùng cũng hiểu rõ lí do vì sao những người bạn yêu thương lại rời xa bạn. Hiểu được tại sao một người có thể yêu một người nhiều đến thuế, và tại sao dù được yêu rất nhiều nhưng họ lại không hề rung động.

Bạn biết rằng không thể xen vào cuộc đời của bất kì ai khi họ không cho phép, bạn không còn tò mò về nỗi đau của người khác, không quan tâm đến những đổi thay xung quanh. Những gì bạn làm, đôi khi chỉ là chấp nhận. Chấp nhận những điều sẽ đến và những điều sẽ ra đi.

Để có được sự thấu hiểu này bạn phải trải qua bao nhiêu khổ đau, bao nhiêu đêm khóc không thành tiếng, bao nhiêu vết thương lòng, chỉ có mình bạn biết. Chính bởi sự bình thản trước nỗi đau mới có thể hiểu rõ được mọi việc. Hóa ra, quá trình trưởng thành lại khó khăn như thế…

Yêu một người. Mình nghĩ chắc không phải là lúc cãi nhau hay giận dỗi. Cãi nhau được đã tốt vì ít ra còn chạm được vào nhau bằng ngôn ngữ, còn cố gắng để giãi bày, còn mong muốn tìm thấy sự thấu hiểu cho dù tổn thương là không tránh khỏi. Khoảnh khắc tệ nhất là lúc bản thân vẫn muốn tiếp tục yêu tiếp tục thương nhưng trái tim thì tuyệt vọng đến mức chỉ muốn quăng mình ra khỏi cái vũ trụ mà mình đang sống.

Đừng mặc cả để trao cho nhau những hạnh phúc giản đơn, cứ cho đi rồi mình ắt sẽ có lại. Toan tính thiệt hơn, chần chừ rồi nghi ngại, thương yêu sẽ rớt rơi dần, và biến mất lúc nào chẳng hay…Hãy luôn giữ gìn, vun đắp cho hạnh phúc của mình và đừng quên chia sẻ bộ Stt hạnh phúc mong manh trên đây tới đông đảo bạn bè cùng cảm nhận nhé !

Giải Trí, Stt Hay - Tags:
DMCA.com Protection Status