Tuyển tập 1000 bài thơ 4 chữ hay, ý nghĩa về cuộc sống và tình yêu

Thơ 4 chữ hay là sự lựa chọn của rất nhiều người để nói về tình yêu, cuộc sống và những điều diễn ra xung quanh họ. Cái chất thơ mộc mạc với câu từ ngắn gọn, đơn giản không gây ra sự nhàm chán, rối mắt cho người đọc. Với từng chủ đề khác nhau, người sáng tác lại có sự linh hoạt mang hàm ý muốn thể hiện làm nổi bật tạo nên màu sắc riêng. Cùng tham khảo để thêm vào bộ sưu tập của bạn ngay những bài thờ 4 chữ hay dưới đây bạn nhé!

Nội Dung Chính

Thơ 4 chữ hay về cuộc sống

Những triết lí trong cuộc sống luôn thu hút mọi người bằng cách này hay các khác. Đặc biệt sử dụng những bài thơ 4 chữ hay về cuộc sống sẽ không làm người đọc, người nghe thất vọng bởi ý nghĩa mà nó biểu đạt. Cùng đọc và suy ngầm về cuộc sống quanh bạn với những bài thơ chất như nước cất được chúng tôi sưu tầm như sau:

Khó Dễ Trong Đời

DỄ là nói chẳng nghĩ suy

KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người ta

KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!

DỄ là biết được Vô thường

KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thân

KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!

DỄ là vong phụ ân thâm

KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài

DỄ là phạm những điều sai

KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,

DỄ cho kẻ khác niềm tin

KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hay

KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn…

KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mau

KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….

DỄ là hứa hẹn, ba hoa…

KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phi

KHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinh

KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi người

KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết im

KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềm

KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênh

KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm

KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồn

KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mình

KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi qua

KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ

KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!

DỄ là viết những lời thi

KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn

Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.

Dầu sao cũng quyết một lần

Bằng không khó, dễ… lần khân nối dài…

(Thích Tánh Tuệ)

Sống Vội

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa

Vội vàng sum họp vội chia xa.

Vội ăn, vội nói rồi vội thở

Vội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đời

Vội cười, vội khóc vội buông lơi.

Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!

Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội

Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.

Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở

Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội

Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.

“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội

Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ vội đi, về

Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!

Có ai Giác lộ bàn chân vội

“Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…

(Thích Tánh Tuệ)

 Đời Là Cõi Tạm

Bởi đời là cõi tạm

Nên sống thật với nhau

Nếu kiếp người trôi mau

Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại

Nên giận hờn bỏ qua

Nếu lòng mình vị tha

Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến

Nên đừng buộc ràng thêm

Nếu có ngày và đêm

Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ

Nên quý trọng hôm nay

Nếu thế sự vần xoay

Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm

Nên đừng cạn nghĩa ân

Nếu mang nặng nghiệp trần

Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng

Nên quán niệm vô thường

Nếu ai còn tha phương

Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗi

Nên nhớ lấy lời xưa

Nếu ai đi trong mưa

Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió

Nên hiểu tình long đong

Nếu “Sắc tức thị Không”

Thì… vô cầu, vô niệm.

(Thích Nhuận Thường)

Luân Hồi Vay Trả

Ai sinh ra cũng một lần phải chết,

Chết đi rồi có hết được đâu

Sự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,

Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.

Đi vào đời với hai bàn tay trắng

Lúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.

Khi sống tham nhặt cho đầy,

Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.

Kiếp luân hồi có sinh có diệt

Đời vô thường giả tạm hư không

Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”

An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.

Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệp

Để tát sinh tạo kiếp luân hồi,

Bà Ta là cõi tạm thôi

Phước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.

(Khuyết danh)

Thanh Thản

Kiếp người dài ngắn bao lâu

Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì

Khổ sầu phiền não mà chi

Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sang

Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau

Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau

Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê say

Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong

Làm người cần phải thong dong

Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đào

Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?

Hơn thua thắng bại hằng ngày

Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thương

Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta

Tầm nhìn mở rộng cao xa

Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tình

Đừng gây oan trái bất bình với ai

Mình còn có lúc cũng sai

Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâu

Vô thường không hẹn biết đâu mà lường

Thăng trầm vinh nhục phong sương

Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâu

Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên

Cần nên tránh ác làm hiền

Để tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làm

Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều

Tiền tình vật chất những điều

Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưa

Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì

Đắm mê dục lạc mà chi

Ta còn không có, có gì của ta ?

Đủ duyên hòa hợp sinh ra

Hết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầu

Nhè nhàng buông xả không cầu không mong

Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng

Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân

(Cát Tường)

Lẽ Sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi

Sống đời có ích tệ sống chơi

Ai làm trăm sự cho ta sống

Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi

Sống đẹp xem ai quyết xây đời

Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm

Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời

Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời

Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ

Nghĩa tình cao cả với con người.

Thơ Đạo Phật

Sống không giận không hờn không oán trách

Sống mỉm cười với thử thách chông gai

Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai

Sống chan hòa với những người chung sống…

Sống là động nhưng lòng luôn bất động

Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương

Sống hiên ngang danh lợi xem thường

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Thơ Tự Sự

(Nguyễn Quang Vũ)

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy

Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh

Dù người phàm tục hay kẻ tu hành

Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn ngay tự trong tâm

Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm

Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng

Chắc gì ta đã nhận ra ta

Ai trong đời cũng có thể tiến xa

Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy

Không chỉ dành cho một riêng ai!

Dòng Đời

(Thơ Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìm

Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta

Lúc đời ngoạn mục thăng hoa

Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần

Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!

Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai

Ngày mai lại đúng

Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ

Lại có lúc không biết sống đến mai

Mà dành củ khoai đến mốt

Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ

Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ

Cho nên muốn trọn kiếp người

Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền

Khổ công rèn luyện mới nên

Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.

Trôi vào bất tận biển Đông

Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Thành Công

(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)

Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều

Được người đời kính trọng

Được con trẻ yêu mến

Được phê bình là ” tạm được”

Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội

Biết thưởng thức cái đẹp

Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;

Biết cống hiến hết mình

Để lại cho đời một cái gì tốt hơn

Ví như nuôi con cái nên người

Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi

Hoặc xã hội được cái thiện;

Đã chơi say mê và cười thoải mái

Và ca hát vang lừng

Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn

Vì mình đã làm đã sống…

Bạn ơi, như vậy là đã thành công!

(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)

Thơ 4 chữ hay về tình yêu

Tình yêu mang lại cho con người nguồn cảm hứng vô tận trong cuộc sống. Đặc biệt là trong sáng tác văn học. Những bài thơ 4 chữ hay về tình yêu là minh chứng cho sự tuyệt vời đó. Sự lãng mạn, ngọt ngào, hạnh phúc hay hy sinh, chia ly trong tình yêu đều được thể hiện một cách sâu sắc qua những câu thơ ngắn đầy giản dị. Hãy cùng chúng tôi cảm nhận cái đẹp của tình yêu qua từng vần thơ 4 chữ hay về tình yêu ngay nào.

TỪ EM XA LẮC

Nắng nghiêng qua vai

Chiều đi vào tối

Em nghiêng qua lối

Tôi chìm bóng đêm

Có nói gì thêm

Chỉ buồn con ngõ

Một cơn mưa nhỏ

Cũng đủ dầm dề

Nắng còn mải mê

Ươm màu cánh phượng

Em còn luống cuống

Tôi hoài bâng khuâng

Có nhớ gì không

Hỡi chùm hoa đỏ

Nhắn gì với gió

Ve sầu râm ran

Nắng thuở ai mang

Về nơi xanh ngắt

Từ em xa lắc

Tôi nhoài chiêm bao

NHỮNG NGÀY CUỐI ĐÔNG

Những ngày cuối Đông

Mưa về phố nhỏ

Đợi áo ai hồng

Xuân này biết có

Những cánh mai gầy

Vội vàng chi mấy

Trời chưa xanh mây

Rụng đầy trước ngõ

Bờ vai em nhỏ

Gánh nẻo đường xa

Tội gót chân qua

Gập ghềnh đá sỏi

Tôi nào dám hỏi

Sợ nỗi đau thầm

Lời chưa được nói

Cứ hoài bâng khuâng

Những ngày cuối Đông

Dường như chậm lại

Em còn xa mãi

Ngóng dài không thôi

KHÔNG LÀ NHAU NỮA…

Không là nhau nữa

Đành giã biệt thôi

Mà sao ông trời

Còn lay lắt mãi

Emvề nơi ấy

Xanh một vùng mây

Bỏ lại tôi đây

Giăng mù bụi đỏ

Những ngày ta có

Vui chẳng là bao

Tình ở trên cao

Mình ngồi dưới thấp

Một dòng sông lấp

Nuốt cả bến bờ

Tôi nép vào thơ

Ầu ơ chuyện cũ

Không là nhau nữa

Đành giã biệt thôi

Em cứ xa xôi

Như chưa từng biết

Quên đi mắt liếc

Cánh phượng trưa hè

Quên đi tiếng ve

Mùa ôn tập ấy

Dù thương biết mấy

Vẫn cố quên mà

Em của người ta

Tôi nào dám giữ

Ngun ngút…

Vẫn biết mình già

Nhưng mà con chữ

Cứ mãi lân la

Nên tình lại cứ

Em rời xa xứ

Một sớm thu về

Tôi ở lại quê

Nghe bờ tre níu

Mùa xuân nặng trĩu

Cánh én chao nghiêng

Mà sao ưu phiền

Chưa lần được trút

Xa rồi hun hút

Cả ánh mắt nhìn

Xa rồi ngùn ngụt

Đốt cả niềm riêng

Vẫn biết chung chiêng

Bao lần đếm mỏi

Gót lạc luân phiên

Làm sao người hỡi

Xa tầm tay với

Mưa nắng chia đường

Em gói yêu thương

Về miền đất lạ

Tình chưa hối hả

Đã vẹn câu thề

Tôi ở lại quê

Nghe lòng ngun ngút!

Ngày tháng đong đưa

Sáng tinh khôi nắng

Chiều tàn tạ mưa

Ngày mưa ngày nắng

Thời gian đong đưa

Cày sâu vết hằn

Trên từng khuôn mặt

Phai màu tóc mượt

Khô khốc tâm hồn

Ngày tháng đong đưa

Đời chưa sống kịp

Tiếc tình lỗi nhịp

Tay vuột bàn tay

Xa nhau từ độ

Mất nhau từ ngày

Sao đành

Xuân ươm hạt nắng

Thu ủ mầm mưa

Bốn mùa lẳng lặng

Treo nhịp đong đưa

Đơn sơ ánh mắt

Trĩu nặng vết hằn

Trò đời đuổi bắt

Lối cản đường ngăn

Tình đừng lơi nhịp

Nghĩa mãi tròn đầy

Hạ nồng gởi kịp

Đông ấm vòng tay

Tìm nhau mấy thuở

Sao nỡ… một ngày !

Cũng là…

Dòng đời qua mau

Bồng bềnh nỗi nhớ

Thương nhau một thuở

Ráng quên một đời

Xưa chỉ biết cười

Dầu mưa dẫu nắng

Nay sao nằng nặng

Cả ánh mắt nhìn

Hai đứa lặng thinh

Dẫu quen dầu lạ

Giữa chiều phố Hạ

Buốt ngọn Đông về

Em bỏ “mô”, “tê”

Tập tành đổi giọng

Riêng tôi mãi ngóng

Câu hò xa xăm…

Xa rồi…

Tôi từng xa xôi

Tôi từng gần gũi

Nên chừng tiếc nuối

Cả những bâng khuâng

Em ghé chiều Xuân

Tôi rời sớm Hạ

Chưa vay đã trả

Cả vốn cùng lời

Như hạt nắng rơi

Cuối chiều sót lại

Tôi còn nán mãi

Hong ngọn lá vàng

Tôi từng lang thang

Tôi từng bó gối

Nên chừng đã mỏi

Cả nắng mưa rồi

Thu nào êm trôi

Đông nào chậm chạp

Chiều nghiêng bóng tháp

Lụa trắng thay màu

Lối về xanh xao

Rắc buồn rười rượi

Em thay áo mới

Xa hoài không thôi

Bó tay

Nơi nào cũng em

Anh tìm đâu lối

Để mà xa thêm

Nỗi buồn sau lưng

Niềm vui trước mặt

Nơi nào cũng rưng

Bờ vai nghiêng nhẹ

Con đường quanh co

Chạnh lòng bước rẽ

Thôi đành chia xa

Mong dòng kỷ niệm

Chẳng còn ngân nga

Nơi nào cũng em

Anh tìm đâu lối

Để mà xa thêm

Hoài xanh…

Kỷ niệm hoài xanh

Trên từng nỗi nhớ

Nơi nào cũng anh

Sau lưng là xuân

Trước mặt là hạ

Mùa nao cũng từng…

Đêm qua gió nổi

Xào xạc ngoài sân

Thương tình như lá

Muốn xuống thuyền nhỏ

Rời bến đi xa

Muôn lời tiếc nuối

Cứ hoài lân la

Nơi nào cũng anh

Trên từng nỗi nhớ

Kỷ niệm hoài xanh…

Thơ 4 chữ hay về mưa

Mưa mang đến cho chúng ta cảm xúc dạt dào, khó tả. Đó là sự nhớ nhung về miền kí ức của tình yêu  đôi lứa. Hay đơn giản là nỗi buồn của sự cô đơn, lẻ bóng. Những lúc như thế bạn cảm xúc của bạn trùng xuống. Bạn muốn tâm sự, muốn nhận được sẽ chia hay sự đồng cảm thì đừng quên những bài thơ 4 chữ hay về mưa mà chúng tôi tổng hợp dưới đây nhé!

MƯA ƠI ĐỪNG ƯỚT VAI MỀM
Tác giả: Phạm Đình Dũng
Mưa trên phố nhỏ thân yêu
Cho người lữ khách một chiều nhớ em
Mưa ơi đừng ướt vai mềm
Để em đứng đợi bên thềm chiều nay
Anh về theo gió heo may
Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương
Chiều nay trên bến sông Tương
Có người lữ khách còn vương vấn tình
Mong cho nắng ấm lung linh
Chân trời mây trắng in hình chúng ta
Đường về có ánh trăng ngà
Soi đường anh bước về nhà bên em
Bên nhau tay nắm êm đềm
Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương
Anh về rũ áo phong sương
Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.

tho-hay-ve-mua-2

THƯƠNG EM CHIỀU MƯA
Tác giả: Đặng Minh Mai
Mưa rơi nghiêng lối em về
Ướt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi
Nắng thu chạy trốn đâu rồi?
Không còn vương vấn đứng ngồi theo em
Bầu trời phủ lớp mây đen
Vội vàng em bước qua thềm lá rơi
Thương em, thương quá em ơi!
Áo em ướt sũng trách trời mưa chi?
Để cho vội bước em đi
Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa
Anh xin làm mái hiên nhà
Chở che em khỏi ướt nhoà vì mưa
Thương em biết mấy cho vừa
Bằng lòng em nhé anh đưa em về
Mưa tuôn xối xả tràn trề
Một mình em bước tái tê anh buồn.

EM VỀ PHỐ ẤY CHIỀU MƯA
Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai
Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu
Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ
Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
(Huỳnh Minh Nhật)

tho-hay-ve-mua-3

CHỜ MƯA
Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ
Góc quán quen nắng gắt trưa hè
Ký ức nào, cơn mưa rất lạ
Của một thời hai đứa chung che
Người thành phố thưa dần nắng cháy!
Gái cố đô đong đếm hạt sầu
Sông ngàn tuổi con sông còn chảy
Mây mười lăm bạc trắng mái đầu
Em tìm anh, dư tình thuở ấy
Anh nơi nào sao chẳng về đây
À đây rồi, cơn mưa đầu hạ
Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây
Ký ức cũ khô cằn bỏng rát
Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi
Nắng hanh khô hương tình cũ nát
Mưa không về, nắng mãi người ơi…
(Huỳnh Minh Nhật)

MƯA ĐẦU MÙA
Mưa đầu mùa chiều nay tầm tã
Gió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di
Mưa đầu mùa chắc thường như thế
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường
Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?…
(Huỳnh Minh Nhật)

MƯA CUỐI THU
Đưa tay em hứng giọt mưa
Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy
Bao nhiêu mưa nắng dạng dày
Cuối thu mưa đổ tràn đầy ý thơ!
Cuộc đời là thực hay mơ
Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai
Đêm nay mưa đổ thật dài
Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng.
Thân bèo nên mãi long đong
Nắng mưa vạn nẽo ruổi rong tháng ngày
Cuộc đời thường có rủi may
Còn đôi tay đó .. thẳng ngay tấm lòng !

GIỌT MƯA THU
Gió man mác cho lòng nhung nhớ,
Giọt mưa thu trăn trở đoạn trường.
Lá vàng từng chiếc vấn vương,
Nhẹ nhàng rơi xuống bên đường quạnh hiu.
Trời lành lạnh mang nhiều hoài niệm ,
Bóng chiều xưa tim tím nhạt nhòa.
Hoàng hôn phủ xuống ngàn hoa.
Bên nhau ấm áp chan hòa yêu thương!
Người có nhớ khu vườn nho nhỏ,
Tấm chân tình tỏ rõ lòng son.
Cho dù nước chảy đá mòn,
Nghìn thu tình hỡi núi non chẳng dời.
Bao thu vắng lệ rơi gối chiếc,
Mảnh chân tình tha thiết khó phai.
Mây trôi biền biệt tháng ngày,
Trải qua giông bão nắng mai thắm nồng !

tho-hay-ve-mua-5

MƯA MÙA THU XƯA
Đâu giọt mưa của một mùa thu trước ?
Đã từng rơi thấm ướt một cuộc tình
Còn đâu nữa chúm chím nụ môi xinh ?
Khi giờ đây thinh không đầy xác lá.
Cũng mùa thu sao khung trời xa lạ ?
Vẫn mưa rơi nhưng lã chã nghẹn ngào
Và cơn gió cứ lặng lẽ chênh chao
Thoảng vào hồn bao cồn cào da diết.
Nhớ thu xưa tình mình còn tha thiết
Bao kỷ niệm anh viết trọn vào thơ
Mình dìu nhau trên lối vắng sương mờ
Ngỡ trong đời giấc mơ là có thật.
Chiều hôm nay giọt mưa lại lất phất
Tuôn nỗi sầu chồng chất lối anh đi
Níu bàn chân kỷ niệm mãi ôm ghì
Mưa hay lệ mà mi trào ướt đẫm ?
Thu không em dường như còn lạ lẫm
Màu nắng hồng chẳng ấm áp như xưa
Đường chung đôi chỉ có một bóng thừa
Và lá đổ… như chưa từng hơn thế.

MƯA CHIỀU
Bao năm rồi ta xa rời mộng ước
Chợt vô tình chân bước lối đi xưa
Khung trời buồn chiều bổng đổ cơn mưa
Khi gặp lại bóng người xưa trên phố
Hạt mưa rơi hay lệ lòng anh đổ
Buốt lạnh lùng nơi loan lỗ con tim
Cứ ngỡ đâu quá khứ đã nhấn chìm
Và ngủ yên êm đềm theo giấc mộng
Mưa chiều nay nghe cõi lòng xao động
Chẳng mong chờ trông ngóng lại gặp nhau
Chợt vô tình khơi lại những nỗi đau
Khi ngang qua không lời chào giả lả
Cơn mưa chiều vẫn cứ rơi tầm tã
Phố rộn ràng vẫn lạnh giá bờ vai
Hay bởi vì nghe bao nỗi đắng cay
Khi chiều mưa tình cờ ta gặp lại..

Thơ 4 chữ hay về mùa xuân

Mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm mới. Mùa của muôn hoa khoe sắc nở. Cũng là mùa khiến con người ra háo hức, rạo rực trong cái tết hạnh phúc. Thơ 4 chữ hay về mùa xuân như tiếp thêm nguồn động lực, sự tươi vui, phấn khởi làm con người ta trở nên yêu đời hơn. Hãy để mùa xuân yêu thương bắt đầu một năm đầy thuận lợi với niềm hân hoan qua những bài thơ 4 chữ hay về mùa xuân  thôi bạn ơi.

Cây bàng ngày xuân

Cây bàng phờ phạc

Suốt cả mùa đông

Sáng nay ấm nồng

Mưa xuân nhè nhẹ

Chồi non he hé

Lộc nhú đầu cành

Chim chóc vây quanh

Líu lo ca hát

Đây: ngọn gió mát!

Kia: tia nắng hồng!

Rét mướt ngày đông

Rủ nhau trốn biệt.

Chúng em tíu tít

vui quanh gốc bàng

Ngẩng đầu: nắng đỏ

Mây trời tung tăng

Mùa xuân quần tụ

Ở bên cây bàng

Lộc ngày xuân

Đợi đến giao thừa

Ta đi hái lộc

Biên giới thời gian

Tiếp giáp hai mùa

Giọt sương năm cũ

Mùi hương năm mới

Còn nằm chung hoa

Đứng giữa hai bờ

Cây xuân bỡ ngỡ

Tay dâng cành lộc

Đợi chờ tay ta

Cành hồng nhựa hồng

Cành mai nhựa trắng

Nhựa tím cành xoan

Nhựa biếc liễu hồ

Xôn xao gió nắng

Nhựa ngọt cành cam

Chín màu năm tháng

Đến cả cành bàng

Khô gầy trước sân

Gió đông cũng thổi

Nhựa đầy mình xuân

Những cây bên đường

Tay ta để lại

Để lá cho chim

Để hương cho gió

Để bóng chờ em

Chớ động quả hoa

Những mùa xuân tới…

Hái một nhành hoang

Nhớ ngày kháng chiến

Lá che đầu súng

Hát thầm bên tai

Một cành sống, chết

Lá che cho người

Hái một nhành hoang

Đất nồng kiến thiết

Nhà máy sơ sinh

Lá rừng che biếc

Ta cùng thiên nhiên

Là đôi bạn lứa

Cả cuộc đời ta

Lá rừng che nửa

Mùa xuân mùa xuân

Hôn lên nhành cây

Mà bỗng thấy rừng

Ta là nhân loại

Lá thành tượng trưng

Con đường trước mặt Mùa xuân

Như dòng tên xanh

Đoàn ta xuất phát

Hàng ta đã chắc

Xe ta đã đầy

Ta là máy bay!

Ta là nắng sáng

Xe ta theo bạn

Như chim theo bày

Hàng cây hàng cây

Trổ đều búp lửa

Nhịp cầu mới gỗ

Bụi hồng dấu son

Hố bom hố bom

Dọc đường chi chít

Cỏ xuân đã khép

Hoa xuân đã bừng

Hỡi em trên đồng

Tựa đùa lưng nghé

Có gì vui thế

Đang cầm trong tau

Đua cùng ta bay

Cánh buồm xé gió

Biển tung sóng vỗ

Trong ta dạt dào

Ta băng qua đèo

Ta băng qua dốc

Con sông trước mặt

Bến phà sau lưng

Hôm qua đang rừng

Hôm nay đã biển

Tên sông tên bến

Đều thành tên thương

Theo ta – mùa xuân

Trùng trùng mặt đất

Quân thù trong mắt

Đang còn lao bay

Cái chết đâu đây

Còn rình chưa nổ

Trong từng vạt cỏ

Trongh từng búi sim…

Con đường xuyên dọc

Con đường xuyên ngang

Mắt nhìn chưa quen

Nhưng lòng khắc nhớ

Nghe ran súng nổ

Lối xe bỗng tỏ

Niềm vui thoắt bừng…

Đồng giao mùa xuân

Có một người lính

Đi vào núi xanh

Những năm máu lửa

Một ngày hoà bình

Anh không về nữa.

Có một người lính

Chưa một lần yêu

Cà phê chưa uống

Còn mê thả diều

Một lần bom nổ

Khói đen rừng chiều

Anh thành ngọn lửa

Bạn bè mang theo

Mười, hai mươi năm

Anh không về nữa

Anh vẫn một mình

Trường Sơn núi cũ

Ba lô con cóc

Tấm áo màu xanh

Làn da sốt rét

Cái cười hiền lành

Anh ngồi lặng lẽ

Dưới cội mai vàng

Dài bao thương nhớ

Mùa xuân nhân gian

Anh ngồi rực rỡ

Màu hoa đại ngàn

Mắt như suối biếc

Vai đầy núi non…

Tuổi xuân đang độ

Ngày xuân ngọt lành

Theo chân người lính

Về từ núi xanh…

Xuân về trên bản

Xuân về trên bản

Mặt trời – trái cam

Nhành non chim hót

Tan màn sương lam

Đầu sàn hoa ban

Múa xoè trong gió

Én chở mưa xuân

Đánh rơi vạt cỏ

Suối cười róc rách

Cối gạo xập xình

Bé khoe áo mới

Nắng hồng môi xinh

Nương xuân bố đốt

Khói vẽ lên trời

Mẹ nhen bếp lửa

Thơm nồng nếp xôi

Đường xuân xuống chợ

Váy hoa nở đầy

Núi già sợ rét

Cổ choàng khăn mây

Khèn nhớ ai thổi?

Dìu dặt rừng cây…

Còn thương ai ném?

Lạc vào biển mây…

Mùa bướm tìm hoa

Mùa ong tìm mật

Mùa bao đôi mắt

Ngóng tìm người thương…

Chúc ông bà

Năm cũ vừa qua

Bước sang năm mới

Hôm nay con tới

Kính chúc Ông Bà

Sống lâu sức khỏe

Trẻ mãi không già

Yêu thương thuận hòa

Cửa nhà sung túc

Hạnh phúc khang an

Ơn trên thương ban

Suốt năm may mắn

Làm ăn phấn chấn

Phúc, lộc, thọ, tài

Ông bà hưởng trọn

Đôi lời con mọn

Xin kính dâng lên

Ông Bà đừng quên

Lì xì cho con

Năm mới lấy hên

Cung chúc tân xuân

Xuân đến hy vọng

Ấm no mọi nhà

Kính chúc ông bà

Sống lâu trăm tuổi

Kính chúc ba mẹ

Sức khoẻ dồi dào

Đôi lứa yêu nhau

Càng thêm nồng ấm

Ta cùng mùa xuân

Ta cùng mùa xuân

dẫm lên cỏ mượt

đi hái trăng ngần

với lời ca ngân

Mùa Xuân cùng ta

bên dòng suối nhỏ

nghiêng nghiêng bờ cỏ

rì rào tiếng ca

Ngọn tươi ta thắp

trên những giá cành

áo vui ta mặc

nên màu cỏ xanh

Ta cùng mùa Xuân

rắc những hạt xanh

trên bao nhiêu mầm

cho đời lên nhanh

Lên nhanh lên nhanh

ơi lá ơi cành

Dòng đời náo nức

đầy chị đầy anh.

Lên nhanh lên nhanh…

Các cung bậc cảm xúc đều được tái hiện một cách rõ nét qua những bài thơ 4 chữ hay mà chúng tôi gửi tặng bạn trên đây. Hi vọng bạn sẽ luôn chìm đắm trong niềm vui, sự lạc quan yêu đời. Để những hạnh phúc luôn hiện hữu và khó khăn, lo âu trong cuộc sống không thể chen vào.

Thơ Hay - Tags: ,