Tuyển chọn những bài thơ an nhiên ấn tượng và hấp dẫn nhất

Những bài thơ an nhiên từ lâu đã được bạn đọc xem là nơi để tĩnh tâm, giúp tâm hồn mình được nhẹ nhàng và xua tan đi những áp lực cuộc sống. Với sự lạc quan yêu đời nhưng không kém phần ý nghĩa những bài thơ này sẽ khiến các bạn phải suy ngẫm và cho mình những bài học giá trị. Mình hãy cùng nhau cảm nhận ngay bây giờ nhé!

Nội Dung Chính

TOP 69 bài thơ an nhiên được yêu thích nhất

Thơ an nhiên xuất hiện ở khắp mọi nơi trên mạng xã hội bởi mọi người tin rằng chúng sẽ làm cho bản thân mình được thoải mái và nhẹ nhàng hơn đồng thời xua tan đi những mệt mỏi cuộc đời. Khi lòng bạn thanh tịnh thì tất bạn sẽ thấy cuộc sống này vô cùng tươi đẹp và ý nghĩa. Mình cũng nhau theo dõi nha!

Chiều xa phố Huế

Chiều xa Huế, tôi bước đi thật chậm
Nấn ná tìm, níu dáng hình về bên
Con đường xưa, chiều nay trải đầy nắng
Từng kỷ niệm thinh lặng cứ gọi tên
Ráng hoàng hôn tô hồng từng bước chân
Những suy tư ẩn mình nơi tròng mắt
Đàn chim chiều vờn lượn ngang sải cánh
Còn vướng lại tiếng ríu rít ngút trời mây
Đường phố lũ lượt dòng người ngược xuôi
Mà vì sao chỉ tôi trong khoảng trời hoài niệm?
Nỗi sợ hãi chợt thoáng qua vành môi
Chới với dâng lên xa xôi, lặng im
Có nỗi nhớ chơi vơi bờ vai nhỏ bé
Khiến hồn như trở về với ngày xưa
Vọng đâu đây lời thầm trách thật khẽ
Bởi vì ai chạy trốn khỏi nơi đây?
Yêu thương ơi! Còn đâu nữa chiều thề hẹn
Còn đâu nữa lời ngọt ngào say đắm
Còn đâu nữa vòng tay đêm trở gió
Và còn đâu nụ hôn vụng dại vội trao
Tôi biết tìm đâu ánh mắt thuở nào?
Chiếc mũi lái đò, chiếc môi nũng nịu
Từng hờn dỗi đôi ta đã từng qua
Bao ngọt nhạt, mặn đắng cùng sớt chia
Thời gian ơi! Có thể nào quay ngược?
Để lần nữa, ấp ôm dáng người thương
Tự hỏi lòng đến bao giờ sẽ quên?
Cho yêu thương mãi mãi được lặng yên!
Thôi hết rồi! Tôi ra đi với nỗi buồn tê tái
Với hành trang trĩu nặng những ưu tư
Tôi ra đi không có ai đưa tiễn
Nghe lòng mình xót xa, nuối tiếc, trống vắng
Tôi ra đi với một trời thương nhớ
Để lại phố Huế một nửa mối tình
Thôi đành quên! Tôi xin trả lại Huế
Để về lại quê Hà Lộc bình yên!

Trầm tư mặc tưởng

Làm người trầm mặc vẫn vui hơn
Nói chi, không hiểu lại giận hờn
Đoán chi, tâm loạn và mơn trớn
Rước chi phiền toái, tránh hay hơn
Làm người cô độc đỡ nhọc tâm
Tự do tự tại tự nằm lòng
Lương tâm đủ trọng mà vui sống
Làm con sóng nhỏ giữa dòng sông
Làm người giả tạo để mà chi
Danh vọng bao quanh để được gì
Vàng thau lẫn lộn, ta vững chí…
An nhiên tự tại cứ mà đi

Em biết không?

Em biết không? Khi đời em mới nở
Gánh nặng đầu chất chứa lòng mẹ cha
Em lớn lên trong vòng tay sưởi ấm
Quá mặn mà và đầy thiết tha.
Em biết không? Khi bình minh thức giấc
Trang sách hồng chiếu rọi ánh tinh khôi
Em đến trường cùng tình thương bè bạn
Tỏa khắp yêu thương. Đời với đời
Em biết không? Khi hoàng hôn ngã bóng
Cuộc sống này cho em thấy yêu hơn
Em sẽ là những chú chim tung cánh
Sãi khắp nhân gian. Tình đối tình.

Tâm an

Tâm gọt rửa an nhiên tự tại
Thoát hồng trần luyến ái khổ đau
Cho mình cuộc sống thanh tao
Thân tâm an lạc đâu nào đắn đo.
Buông bỏ hết sầu lo cuộc sống
Tâm nhàn hạ giấc mộng an nhiên
Cùng nhau hướng tới cõi thiền
Điềm nhiên vui khỏe chẳng phiền đến ai.
Tâm hướng thiện tương lai rạng rỡ
Oán than chi vạn thuở sầu vây
Tâm an nhẹ tựa áng mây
Hồn luôn trong sáng khổ đày lánh xa.
Tâm tự tại toàn gia hoan hỷ
Đời cư nhàn chẳng nghĩ tính toan
Nữa đời còn lại bình an
Tâm luôn hướng đạo ngập tràn niềm vui.

Chiều thơ thẩn

Tôi lặng thầm ngấm nhìn mây trôi
Ôm nổi buồn theo cơn gió bay xa
Hoa vẫn nở giữa mùa thu nóng bức
Ong bướm vàng bay khắp cả không gian
Anh ngắm nhìn.. lòng buồn man mác
Nhớ về em một cô gái phương xa
Gởi tặng em một tấm lòng vô tận
Dù cho nơi đó em vất vả cô đơn
Ung dung tự tại hãy cố lên em nhé
Yêu em anh gửi lòng này trao em

Mây mùa thu

Thong dong tự tại giữa trời cao
Chiếc lá vàng thu trải thảm chào
Áo trắng trinh nguyên ôi thoát tục
Vạt dài lướt thướt quá thanh tao
Bồng bềnh kết lộng che non biếc
Rải rác làm mưa tưới đất màu
Hạt nhỏ giăng giăng mây chợt khóc
Buồn luôn vũ trụ lẫn trăng sao

Gởi lại!

Gởi ai một mối tình câm
Bay theo gió thoảng đêm rằm dáng thu
Hồng trần đời vướng sa mù
Dừng chân ngơi nghỉ hận thù cũng tan
Đêm nay trong mộng hào quang
Nghe câu niệm Phật bỏ đàng phù sinh
Rời xa thế giới ba nghìn
Thong dong tự tại một mình chân như
Xa lìa một cõi thái hư
Trăm năm bỗng thấy tình như hoa tàn
Trả đời một mối tình câm
Ngồi đây lắng đọng đêm rằm trăng thu !
An nhiên tan khói sa mù
Đài gương trong vắt trăng thu soi hồ
Bờ kia rời khỏi u đồ
Thênh thang một cõi trong hồ sen thanh

Giữ lại niềm tin

Có những lúc niềm tin lạc lối
Lòng nặng nề bối rối hoang mang
Chút chân tình vẫn quý hơn vàng
Trao sai chỗ sợ vương khúc mắc…
Học bao dung nhìn đời rẽ ngoặc
Học mỉm cười ghi khắc tin yêu
Nhìn quanh ta, chân ái vẫn nhiều
Hãy vững bước…tiêu diêu tự tại!

Có chi đời

An bần lạc đạo sớm vui đời
Phú quý giàu sang cũng thế thôi
Buông bỏ tham sân tâm ý họp
Mưu cầu xã dạ an thơi
Của tiền thích, muốn đày thân xác
Vàng bạc ham ưa phiền não thôi
Mốt kiếp hân sinh thành trụ diệt
Thanh nhàn tự tại sống yên đời

An nhiên

Long lanh những giọt sương mai
Màu trong tinh khiết trên đài hoa sen
Nắng hiền bước tới làm quen
Gió lay động nhẹ thành khoen chuỗi vòng
Ngẩn ngơ trước cảnh mênh mông
Hư hư thực thực…thấy lòng an nhiên
Trời mây cảnh sắc êm hiền
Hồn như thoát tục về miền hư vô
Quên đi ngoại cảnh xô bồ
Tâm linh nếm vị Cam Lồ Mẹ ban
Bước kinh hành rất nhẹ nhàng
Thân Tâm vút tận mây ngàn non tiên

Những bài thơ an nhiên tự tại hấp dẫn nhất

Thơ an nhiên tự tại sẽ giúp bạn cảm thấy vui vẻ và nhẹ nhàng hơn. Ai trong chúng ta cũng luôn phải đối mặt với rất nhiều áp lực cuộc sống và chúng ta cần một nơi để thấy lòng mình thoải mái và bình yên. Hãy tìm đến những bài thơ an nhiên ngay nhé!

Rũ Bỏ

Nên rũ bỏ những gì quá khứ
Có việc gì phải giữ trong tâm
Chớ nên đau khổ âm thầm
Nếu mà cốt nhục tình thâm đã đành
Trong cuộc sống cạnh tranh có lúc
Cũng có khi được khúc nhạc vui
Đôi lần cay đắng ngọt bùi
Cũng không tránh được buồn xui não nề
Thời còn trẻ say mê tình ái
Đến bây giờ để lại điều chi
Nào ai níu kéo làm gì
Mà sao lòng dạ lâm ly muộn phiền
Giờ thì những đảo điên bỏ hết
Cho cuộc đời giống hệt như tiên
Bon chen cũng chẳng vì tiền
Thả lòng thi phú thiên nhiên an lành.

Buông…!!

Ta buông thả những gì còn sót lại
Nơi tâm hồn quằn quại suốt bao năm
Cứ cho qua chuyện quá khứ lỗi lầm
Để những giọt mưa dầm thôi lã chã
Thời gian trôi sẽ mang đi tất cả
Nỗi u hoài trong dạ bấy lâu nay
Tìm cho mình một lối rẽ ngày mai
Chớ nghĩ suy những gì không tồn tại
Buông hết đi đừng ngập ngừng e ngại
Đời của mình chứ nào phải của ai
Trái đất tròn rồi mỗi thứ đổi thay
Nếu mệt mỏi hãy buông tay người ạ
Cuộc đời người ai không từng vấp ngã
Có giận hờn buồn bã được gì đâu
Sao mãi hoài ôm ấp một niềm đau
Buông thả đi bắt đầu thay kết thúc
Vững vàng lên đừng bao giờ ngã gục
Nếu đủ rồi đến lúc phải buông thôi.

An nhiên

Long lanh những giọt sương mai
Màu trong tinh khiết trên đài hoa sen
Nắng hiền bước tới làm quen
Gió lay động nhẹ thành khoen chuỗi vòng
Ngẩn ngơ trước cảnh mênh mông
Hư hư thực thực…thấy lòng an nhiên
Trời mây cảnh sắc êm hiền
Hồn như thoát tục về miền hư vô
Quên đi ngoại cảnh xô bồ
Tâm linh nếm vị Cam Lồ Mẹ ban
Bước kinh hành rất nhẹ nhàng
Thân Tâm vút tận mây ngàn non tiên

Tâm an

Tâm gọt rửa an nhiên tự tại
Thoát hồng trần luyến ái khổ đau
Cho mình cuộc sống thanh tao
Thân tâm an lạc đâu nào đắn đo.
Buông bỏ hết sầu lo cuộc sống
Tâm nhàn hạ giấc mộng an nhiên
Cùng nhau hướng tới cõi thiền
Điềm nhiên vui khỏe chẳng phiền đến ai.
Tâm hướng thiện tương lai rạng rỡ
Oán than chi vạn thuở sầu vây
Tâm an nhẹ tựa áng mây
Hồn luôn trong sáng khổ đày lánh xa.
Tâm tự tại toàn gia hoan hỷ
Đời cư nhàn chẳng nghĩ tính toan
Nữa đời còn lại bình an
Tâm luôn hướng đạo ngập tràn niềm vui.

Gửi lại!

Gửi ai một mối tình câm
Bay theo gió thoảng đêm rằm dáng thu
Hồng trần đời vướng sa mù
Dừng chân ngơi nghỉ hận thù cũng tan
Đêm nay trong mộng hào quang
Nghe câu niệm Phật bỏ đàng phù sinh
Rời xa thế giới ba nghìn
Thong dong tự tại một mình chân như
Xa lìa một cõi thái hư
Trăm năm bỗng thấy tình như hoa tàn
Trả đời một mối tình câm
Ngồi đây lắng đọng đêm rằm trăng thu !
An nhiên tan khói sa mù
Đài gương trong vắt trăng thu soi hồ
Bờ kia rời khỏi u đồ
Thênh thang một cõi trong hồ sen thanh

Buông

Buông vai trút gánh nhẹ nhàng
Buông lơi ánh mắt mơ màng nhớ nhung
Buông đàn lỗi phím sai cung
Buông tình rời khỏi tận cùng khổ đau
Buông cho lòng hết nỗi sầu
Buông rơi mảnh áo qua cầu lả lơi
Buông bao cay đắng nghẹn lời
Buông cho số phận duyên đời dở dang
Buông niềm sầu khổ đa mang
Buông bao mơ ước trái ngang cuộc đời
Buông tay thôi nắm người ơi
Buông đi giả dối bởi lời ngọt ngon
Buông bao đau rát tim son
Buông đi thề hẹn mỏi mòn đợi trông
Buông rời xa giấc mơ hồng
Buông đi tất cả thấy lòng an nhiên!!

Buông Bỏ

Con đường đời thầm nghĩ bước còn xa
Nhưng ai nhận thấy đang già từng giây
Đời vô thường thấp thoáng áng mây bay
Lúc tan lúc hợp tháng ngày chông chênh
Cuộc đời như sóng nước cuốn lênh đênh
Vui buồn lặng hụp bồng bềnh khơi xa
Này danh vọng này phù phiếm sa hoa
Vui trong được mất khiến ta khổ sầu
Cuộc đời này hạnh phúc có bao lâu
Thương thương ghét ghét trong câu tình đời
Lòng dặn lòng buông bỏ thế gian ơi
Cho tâm nhẹ gánh thảnh thơi an nhàn.

Thơ Buông Bỏ 2

Đời lắm lúc nghĩ mà chua xót
Bao nhiêu năm mải miết đi tìm
Mong sao cuộc sống bình yên
Cuộc đời phủi hết lụy phiền cũng hay
Để cuộc sống ngày ngày tĩnh trí
Để tâm tư thỏa ý theo ta
Cuộc đời giữa chốn ta – bà
Buồn vui, sướng khổ có là chi đâu
Đời sống được bao lâu ai biết
Mà sân, si luyến tiếc làm chi
Thôi thì buông bỏ, cho đi
Ta ko còn phải nghĩ suy bận lòng
Sống cuộc sống an nhàn, tự tại
Thả hồn vui với lại thiên nhiên
Không còn vương vấn, lụy phiền
Viết thơ gửi tặng bạn hiền làm vui.

Buông Bỏ Hết

Đời khổ hạnh luôn lo tham vọng
Người ham danh chức trọng quyền cao
Cõi đời du ngoạn được bao
Kim ngân tình ái ai nào mang theo
Dù trong cảnh treo neo bể khổ
Đừng để lòng cám dỗ sân si
Trăm năm dương thế đáng gì
Mai sau cũng bỏ buông đi thôi mà
Sống Trên cõi ta bà là thế
Vướng muộn phiền huynh đệ bon chen
Bạn bè ganh tỵ ghé ghen
Chấp tranh cao thấp sang hèn mà chi
Rồi tới lúc ra đi tất cả
Chốn niết bàn thư tha yên vui
Buông đi thế sự trên đời
Xuống thuyền bát nhã về nơi vĩnh hằng.

Chiều xa phố Huế

Chiều xa Huế, tôi bước đi thật chậm
Nấn ná tìm, níu dáng hình về bên
Con đường xưa, chiều nay trải đầy nắng
Từng kỷ niệm thinh lặng cứ gọi tên
Ráng hoàng hôn tô hồng từng bước chân
Những suy tư ẩn mình nơi tròng mắt
Đàn chim chiều vờn lượn ngang sải cánh
Còn vướng lại tiếng ríu rít ngút trời mây
Đường phố lũ lượt dòng người ngược xuôi
Mà vì sao chỉ tôi trong khoảng trời hoài niệm?
Nỗi sợ hãi chợt thoáng qua vành môi
Chới với dâng lên xa xôi, lặng im
Có nỗi nhớ chơi vơi bờ vai nhỏ bé
Khiến hồn như trở về với ngày xưa
Vọng đâu đây lời thầm trách thật khẽ
Bởi vì ai chạy trốn khỏi nơi đây?
Yêu thương ơi! Còn đâu nữa chiều thề hẹn
Còn đâu nữa lời ngọt ngào say đắm
Còn đâu nữa vòng tay đêm trở gió
Và còn đâu nụ hôn vụng dại vội trao
Tôi biết tìm đâu ánh mắt thuở nào?
Chiếc mũi lái đò, chiếc môi nũng nịu
Từng hờn dỗi đôi ta đã từng qua
Bao ngọt nhạt, mặn đắng cùng sớt chia
Thời gian ơi! Có thể nào quay ngược?
Để lần nữa, ấp ôm dáng người thương
Tự hỏi lòng đến bao giờ sẽ quên?
Cho yêu thương mãi mãi được lặng yên!
Thôi hết rồi! Tôi ra đi với nỗi buồn tê tái
Với hành trang trĩu nặng những ưu tư
Tôi ra đi không có ai đưa tiễn
Nghe lòng mình xót xa, nuối tiếc, trống vắng
Tôi ra đi với một trời thương nhớ
Để lại phố Huế một nửa mối tình
Thôi đành quên! Tôi xin trả lại Huế
Để về lại quê Hà Lộc bình yên!

Trầm tư mặc tưởng

Làm người trầm mặc vẫn vui hơn
Nói chi, không hiểu lại giận hờn
Đoán chi, tâm loạn và mơn trớn
Rước chi phiền toái, tránh hay hơn
Làm người cô độc đỡ nhọc tâm
Tự do tự tại tự nằm lòng
Lương tâm đủ trọng mà vui sống
Làm con sóng nhỏ giữa dòng sông
Làm người giả tạo để mà chi
Danh vọng bao quanh để được gì
Vàng thau lẫn lộn, ta vững chí…
An nhiên tự tại cứ mà đi

Trên đây, elead.com.vn đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ an nhiên hay và ấn tượng nhất. Cuộc sống muôn hình vạn trạng, chúng ta luôn phải đón nhận những điều không ngờ tới những lúc mệt mỏi chúng ta chỉ muốn được bình yên. Đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hay và đặc sắc nhất nhé các bạn!

Thơ Hay - Tags: