[HOT] Tập thơ về trăng rằm có lượt share khủng nhất
Thơ về trăng rằm luôn chứa đựng nhiều cảm xúc sâu sắc khiến ai đọc được cũng đều xúc động và suy ngẫm. Trăng từ bao đời nay luôn gắn bó với cuộc sống của mọi người nhưng thật lạ thay khi có những người vì chạy theo cuộc sống mà không mảy may ngắm nhìn đêm trăng. Nhìn trăng chúng ta có muôn vàn những cảm xúc không tên vì thế chúng thường xuất hiện nhiều trong thơ ca. Cùng nhau theo dõi ngay nhé các bạn!
Chùm thơ về trăng rằm chứa đựng nhiều cảm xúc
Những bài thơ về trăng rằm gây sốt trên các diễn đàn mạng xã hội. Nếu bạn đang mệt mỏi, chênh vênh trong cuộc sống thì hãy thử một lần sống chậm lại ngắm nhìn trăng bạn sẽ thấy lòng mình thật bình yên đến lạ. Cùng nhau theo dõi những bài thơ về trăng này nhé!
# Dưới ánh trăng đêm ngó nên thơ
Bến im bờ vắng thấy lững lờ
Chỉ còn tiếng dế tiếng giun ấy
Mặt sông trăng vẽ đẹp như mơ
Dưới ánh trăng đêm ngồi ghi thơ
Nhạt gió lưa thưa nhè nhẹ về
Như viếng thăm đêm chào vui ấy
Như gợn trong lòng thấy bơ vơ
Dưới ánh trăng đêm với sương khuya
Cỏ cây lim dim đón gió về
Nhè nhẹ cây cành đong đưa đó
Như nhuộm vào hồn anh đêm khuya
Dưới ánh trăng đêm với cơn mơ
Hồn kiếm tìm em trôi lững lờ
Thổn thức trong lòng đêm ngồi ngó
Nơi có bóng em cuối trời mờ
# Soi ánh trăng tròn đẹp đêm nay
Vàng rơi từng hạt phủ bầu trời
Khắp miền trời xa mênh mông rộng
Toả ánh trăng thương phủ đêm dài
Soi ánh trăng vàng gợn bóng ai
Trà chén trăng khuya thầm tên hoài
Hỏi ánh trăng đêm cho tôi gửi
Tìm kiếm cho tôi một bóng người
Soi ánh trăng đẹp dài qua đêm
Sáng tươi từng hạt đổ xuống thềm
Chẳng vẽ bóng ai đêm nay đó
Cho tôi thấy rõ khỏi thầm thương
Soi ánh trăng tươi lòng buồn ơi
Soi cả cảnh tình hoang vu rồi
Soi cả cõi lòng thầm thương ngóng
Soi cả thời gian vẫn vắng người
# Dưới ánh trăng vàng ,
Tôi nàng tán gẫu
Ngôi sao Bắc đẩu
Chớp mắt im hơi
Mảnh thiên thạch rơi
Ma trơi lặp lòe
Đom đóm e dè
Tìm ai thắp đuốc
Đêm khuya giá buốt
Não nuột dế kêu
Định ngỏ lời yêu …
Vì nghèo nán lại
Lửa lòng bốc cháy
Tay lỡ chạm tay
Thoang thoảng đâu đây
Mùi hương dạ lý .
# Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buynh-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng…
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
# Đêm Hoàng Lan dịu dàng ngan ngát
Anh dìu em tim sonat ánh Trăng
Liễu xanh say níu bước gió dùng dằng
Sóng khiêu vũ họa cung đàn mê mải
Đêm tình yêu như mơ như huyền thoại
Thiên hà sao nhấp nháy mắt môi hôn
Khát vọng trao đôi cánh bổng tâm hồn
Buồm căng lộng đỡ ru thuyền theo lái
Như chưa có bão giông buồn ngang trái
Tình ban đầu tình yêu mãi nồng say
Cảm ơn đời cho ta có kiếp này
Tay nắm chặt tay bước vào lối mộng
Em như dòng sông anh là biển rộng
Em như cánh đồng anh cánh Cò bay
Em như áng mây anh là ngọn núi
Cứ tan hòa quấn quýt mãi bên nhau
# Mải miết đường đời đã bấy lâu,
Biếng nhìn trăng cũ muốn quên sầu;
Đêm nay bỗng thấy bên song ngõ
Một ánh xanh mờ thoáng tự đâu,
Leo lét gợi khêu tình quá vãng,
Lòng thơ bao xiết nỗi thương đau;
Vung chăn toan rũ màn đen tối,
Mắt lệ đờ trong vành ngọc cao
# Ánh nguyệt hoe vàng rọi bóng đêm
Sương khuya giá lạnh ướt vai mềm
Xoá tan hơi ấm tình ngào ngạt
Xua biến men nòng ái dịu êm
Thương nhớ người mang đi lặng lẽ
Tương tư ta gánh lại êm đềm
Cô đơn giọt lệ sầu tê tái
Ngắm ánh trăng vàng thấy nhớ thêm !
# Lặng lặng ngồi chờ đón vầng trăng đêm
tiếng thở dài tiếng gọi thầm tên em
vầng trăng vàng đêm nay tươi sắc bóng
đổ đầy hạt vàng rơi phủ ngập thềm
Ánh trăng vàng đêm nay như thấy em
vàng vàng tươi ngồi ngắm thấy dễ thương
anh đang hỏi vầng trăng trên trời đó
thấy đường ngõ đường nào về thăm em
Hỏi ánh trăng từng qua góc trời phương
trăng hỏi anh hôm nay sao thấy buồn
sao không nói không vui tươi cười ấy
mà lại ngồi thơ thẩn một mình đêm
Anh gửi lời trăng kiếm hình bóng em
đêm nay lòng thấy nhớ lại thấy thương
ngồi gọi thầm thầm tên dài lòng nhớ
ngồi khép mắt gây mơ lòng nhớ em
# Thơ thẩn ngồi ngó ánh trăng lu
Như vẽ bóng ai trôi vật vờ
Như đổ màu thương bóng ai đó
Gom nhớ trong lòng từng cơn mơ
Thơ thẩn ngồi ngó chân trời xa
Mờ mờ ảo ảo ánh trăng lu
Bóng núi cỏ cây thay hình dáng
Lất phất mây trời ánh đêm buông
Thơ thẩn ngồi nhớ hình bóng ai
Trôi theo thời gian phảng phất hoài
In mãi trong ly trà đêm ấy
Ai hiểu lòng anh đó bóng ai
Thơ thẩn ngồi ngó đêm trăng mù
Cạn ly dạo phố bóng trời khuya
Như báo trong lòng vương mùi ngóng
Ai in hình dáng bên đường đi
# Lữ khách đường xa lỡ chuyến đò
Ghé vào quán trọ ngủ bơ vơ
Độc hành sương gió đời phiêu bạc
Đêm lạnh nằm nghe mưa nhỏ to
Khơi lại niềm riêng giọt nhớ nào
Ngày xưa cô chủ dáng thanh tao
Chiếc khăn màu tím choàng vai nhỏ
Làn nắng mơn da, tiếng ngọt ngào
Quán cũ nằm nghe trống vắng nàng
Đêm mưa nuối tiếc rụng miên man
Từ khi xa cách không còn dịp
Bỏ lỡ duyên phần lỡ lứa đôi
Nếu có ngày mai sẽ nói rằng
Đời anh sáng được bởi vì trăng
Và em là ánh trăng vàng đó
Thắp mãi bên nhau hết lỡ làng
# Ánh vàng quá đẹp lòng buồn ơi
Thổn thức trong tâm nhớ tới người
Bóng ai qua lại mà chẳng nhớ
Lòng mãi mong chờ mà chẳng vui
Ánh vàng cho tôi gửi đôi lời
Lời yêu lời nhớ cho lòng vui
Gửi kiếm bóng ai trong lòng đó
Xin cho trôi đi tới tim người
# Mơ màng trăng tỏa giữa trời đêm
Lọn gió heo may khẽ bên thềm
Sương đọng rung rinh như hạt ngọc
Mùa thu vừa đến lá vàng thêm
Bâng khuâng bỗng nhớ đến người yêu
Làn tóc bồng bềnh lay nắng chiều
Cánh vạc vào mây xa thấp thoáng
Gửi về nơi ấy nhớ thương nhiều
Con đò trầm mặc đứng chờ ai
Bến nước xanh xao bóng đổ dài
Sóng gợn chênh chao bờ cỏ động
Ánh trăng nghiêng ngã một lâu đài
Gió đưa ngọn trúc giỡn đùa trăng
Em giận anh chăng chẳng nói năng
Chiếc lá xoay xoay rồi rớt xuống
Nước mờ hư ảo ánh trăng tan…
# Chị hằng nhớ ai đêm khuya này
Trao gửi ánh trăng toả trần say
Hay kiếm bóng ai trần gian ấy
Chẳng nói lời nào sao anh hay
Chị hằng tìm ai tuần trăng này
Âm thầm thơ thẩn qua đêm trôi
Đổ ngập ánh trăng bên thềm vắng
Bơ vơ lặng lặng sao anh hay
Chị hằng ngóng ai bên đường đi
Toả ánh trăng vàng ngập phủ lề
Im im lặng lặng bên đường ấy
Chẳng nói một lời sao anh chia
Chị hằng kiếm ai sao anh hay
Lòng anh vẫn nhớ tháng đêm ngày
Sao gửi lời mời lời thăm viếng
Chỉ gọi thầm tên giảm cơn say
# đời này lạc mất nữa vầng trăng
nữa vầng trăng ấy nơi chị hằng
vị thần chiếm giữ cả vầng trăng
tình yêu đi mất lòng biết chăng
trục sầu, tìm vui, lòng lại đắng
tự nhủ tình là chuyện gió trăng
lấy kinh nghiệm trải lấy một lần
dần bước vào luôn vùng vô tận
tình yêu lận đận đời ôm hận
biết yêu, biết hận, chỉ một lần
nhưng đã chìm trong cõi vĩnh hằng
trăng mất nữa vầng, vẫn là trăng
Những bài thơ về đêm trăng buồn đặc sắc nhất
Thơ về đêm trăng buồn độc đáo và ý nghĩa nhưng lại mang những nỗi tâm tư mà không phải ai cũng cảm nhận được. Những lúc tâm trạng rối bời nhìn lên trời cao ánh trăng dọi xuống khiến lòng mình bỗng chốc trở nên trống trải cô đơn. Hãy để những bài thơ hay ngay sau đây giúp bạn trở nên nhẹ nhàng hơn nhé!
# Nguyệt vừa trải ánh vàng khoe
Áng mây vồn vã cặp kè chỏm xanh
Hững hờ sương mắc trên cành
Lửng lơ ngọn trúc mỏng manh, tròng trành
Lưới tình con nhện thả giăng
Chợp chờn cánh vạc giỡn đằng ruộng xa
Kiến đu, bám đọt tre ngà
Kiễng chân níu những dải hoa sao dời
Chão chàng ôm lục bình trôi
Hỏi sen còn chỗ xin ngồi ngắm bông
Cá tung hứng nhảy, cuộn vòng
Nghiêng mình uốn lượn, vẽ cong mặt hồ
Nhẹ nhàng sóng lững lờ xô
Lơi chèo cô lái thẫn thờ ngưỡng say
Bụm tay vớt mảnh trăng gầy
Cánh buồm no gió chở đầy ước mơ
# Ta ngậm hồn thơ phun tới trăng
Chở mây đi để đón ông Hàn
Ta giấu hương thơ vào đáy nước
Trộn thơ trăng lại chất đò ngang
Đêm chở trăng đi để bán thơ
Nhờ ông Hàn chút dẫu chăng chờ
Cảm cảnh xưa ông rao bán Nguyệt
Nay thầm nghĩ lại có là mơ
Cũng một trời thu bóng nguyệt vàng
Ánh trăng thu động gió mơ màng
Ông bán trăng lòng tôi bán mộng
Ông tôi hùn vốn cất lầu sang
Thơ ông máu vọt tuyết loang màu
Tôi viết thơ lòng đá sỏi đau
Ông — tôi hai kẻ say trăng chết
Một nửa hồn điên một nửa sầu
Này bán trăng thơ… một gáng đầy
Đêm nghe sương bẻ ánh trăng gầy
Gió gọi mây về thơ trăng ế
Hai gã mơ hồ dưới đám mây
Thu đã già rồi lá vàng rơi
Trăng thơ một mớ nặng gánh đời
Ông đi về phía chân chiều tím
Tôi lặng nơi này nhặt lá rơi
Lấy chiếc lá vàng gói ánh trăng
Thắp lên một nhánh tấm lòng nhang
Xin giử ông phần đêm thu uống
Cho hồn lắng đọng cõi nhân gian…
Xin hẹn cùng nhau bến tuyền mơ
Tôi gánh trăng thơ đứng yên chờ
Dưới ánh trăng ngà ta cùng ngắm
Ông bán trăng lòng… tôi bán thơ…
# Tôi vẫn thế trong đáy lòng thường nhớ
Phút bên nhau như hoa nở mùa xuân.
Dễ gì quên, chỉ day dứt bâng khuâng
Mùa phượng đỏ đã thắm hồng đua nở.
Nhưng chỉ tiếc đường quen chiều lá đổ
Còn lại mình giờ dang dở bước đi
Bởi vì đâu nào biết lý do chi
An ủi, gió hát thầm thì khe khẽ.
Nhìn nét bút viết thuở còn hay kể
Cho nhau nghe những đơn lẻ cuộc đời
Sẻ chia buồn khi giá lạnh mưa rơi
Manh áo mỏng cũng một thời ấm áp.
Rồi chợt thấy thời gian dường đổi khác
Tuyết sương nhiều, ánh nắng nhạt tàn phai.
Vẫn chung đường mà cứ thấy chia hai
Ánh mắt biếc chẳng chung quay một hướng.
Thắc mắc lắm, nhưng dám nào tưởng tượng
Ai tỏ bầy nỗi mắc vướng thờ ơ
Tâm sự nhiều giấu kín mỗi vần thơ
Đành gắng chịu cảnh bơ vơ không muốn.
Và tìm mãi ánh trăng rằm nở muộn
Hỏi xem trăng, sao lại nhuốm màu mây.???
# Đêm trăng xa xứ buồn ghê
Thả hồn theo gió bay về quê hương
Trăng soi khắp cả phố phường
Hồn ta mây ám giữa đường gặp giông
Tháng Mười tối sớm biết không
Quây quần bếp lửa than hồng lùi khoai
Chuyện trò thân mật đêm dài
Dẫu ngày ngắn ngủi tình ai miên trường
Đêm trăng nhớ những con đường
Ánh trăng xen lá còn vương tóc thề
Có ai ngẩng mặt xinh ghê
Ánh trăng chiếu rõ đê mê hồn người
Thẹn thùng em dấu nụ cười
Má hồng rực đỏ mặt trời ban đêm
Kể từ độ ấy thương em
Ánh trăng mãi đọng bên thềm mộng mơ
# Anh vẽ đêm dại khờ
Mơ hoa vàng lấp lánh
Ngày qua ngày duyên nợ
Trên mắt huyền long lanh
Anh vẽ đêm chòng chành
Cho con thuyền rời bến
dòng sông khuya lành lạnh
gió lưng trời lãng quên
Anh vẽ đêm lâu bền
cho sao tình nhấp nháy
quá khứ đầy tơ nhện
giăng tim mình đắm say
Anh vẽ đêm đoạ đày
nghe nụ cười cay đắng
mây phù du trốn chạy
mộng mơ hoài ánh trăng
# Đêm Hoàng Lan dịu dàng ngan ngát
Anh dìu em tim sonat ánh Trăng
Liễu xanh say níu bước gió dùng dằng
Sóng khiêu vũ họa cung đàn mê mải
Đêm tình yêu như mơ như huyền thoại
Thiên hà sao nhấp nháy mắt môi hôn
Khát vọng trao đôi cánh bổng tâm hồn
Buồm căng lộng đỡ ru thuyền theo lái
Như chưa có bão giông buồn ngang trái
Tình ban đầu tình yêu mãi nồng say
Cảm ơn đời cho ta có kiếp này
Tay nắm chặt tay bước vào lối mộng
Em như dòng sông anh là biển rộng
Em như cánh đồng anh cánh Cò bay
Em như áng mây anh là ngọn núi
Cứ tan hòa quấn quýt mãi bên nhau
# Vương mang ngọn bút tay cầm
vàng mơ ánh mắt bâng khuâng bốn mùa
buồn trông giọt nắng nhạt thưa
vui nhìn song cửa gió đùa cành hoa.
Ngác ngơ khi tím chiều sa
hồn mơ một dạo tuổi hoa mộng lòng
bàn tay hoa mới cầm xong
bước chân đã lạc vào dòng nước trôi.
Tìm trong ký ức xa xôi
ở trong đáy mắt cuộc đời thế thân
con cháu đâu biết tần ngần
trong lòng cha mẹ…khi xuân xế chiều.
Tâm tư gửi khúc thơ yêu
nhớ xưa gửi ngọn gió chiều ngẩn ngơ
tương lai gửi chốn xa mờ
tình yêu chảy mãi trong bờ bến thương.
Tìm trăng ở chốn thiên đường
mong được thanh thản đời thường như thơ
lá vàng ai bảo đang mơ
có hay lá cũng buồn xơ xác lòng.
Hôm qua trong chốn mênh mông
gặp trăng sáng tỏ trong lòng thấy vui
sao dăng nháy mộng như cười
gió đưa hương ngát thắm tươi cảnh trần.
Tâm hồn sao lắm bâng khuâng
tìm trăng đã thấy ,lại thầm nhớ mưa
giọt cay trong mắt như đùa
trăng vui , sao chảy lệ thưa…tiếng lòng.
# Nguyệt vừa trải ánh vàng khoe
Áng mây vồn vã cặp kè chỏm xanh
Hững hờ sương mắc trên cành
Lửng lơ ngọn trúc mỏng manh, tròng trành
Lưới tình con nhện thả giăng
Chợp chờn cánh vạc giỡn đằng ruộng xa
Kiến đu, bám đọt tre ngà
Kiễng chân níu những dải hoa sao dời
Chão chàng ôm lục bình trôi
Hỏi sen còn chỗ xin ngồi ngắm bông
Cá tung hứng nhảy, cuộn vòng
Nghiêng mình uốn lượn, vẽ cong mặt hồ
Nhẹ nhàng sóng lững lờ xô
Lơi chèo cô lái thẫn thờ ngưỡng say
Bụm tay vớt mảnh trăng gầy
Cánh buồm no gió chở đầy ước mơ
Trên đây, chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ về trăng rằm độc đáo và mang ý nghĩa sâu sắc. Chúng ta từ thuở tấm bé đã rất quen thuộc với hình ảnh trăng từ những câu chuyện cổ tích về chú cuội trên cung trăng. Lớn lên rồi mải chạy theo cuộc sống mà chúng ta không nhìn ngắm trăng dù chỉ một lần để ôn lại những kỉ niệm xưa và cảm nhận sự bình yên. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé! Thân Ái!
Thơ Hay - Tags: thơ về trăng rằmBộ sưu tập những bài thơ về mẹ 4 chữ đặc sắc nhất mọi thời đại
Độc đáo mới lạ với những bài thơ con cóc được yêu thích nhất
Tổng hợp những bài thơ về hoa đặc sắc câu like khủng
Thơ về mẹ đầy ý nghĩa thiêng liêng nhất mà bạn không nên bỏ qua
Tập thơ về bác Hồ đầy ý nghĩa thể hiện tình cảm chân thành nhất
Những bài thơ về phụ nữ hiện đại hấp dẫn nhất hiện nay
TOP 99+ bài thơ về mùa đông lạnh lẽo đau thấu trái tim bạn đọc