Dạt dào cảm xúc trước những bài thơ về tình mẹ con

Thơ về tình mẹ con là tiếng lòng đầy ấm áp chứa chan tình yêu thương. Đọc những bài thơ này, bỗng trái tim ta trở nên thật ấm áp và hạnh phúc. Tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng đáng quý nhất trên cuộc đời. Mẹ là người luôn quan tâm che chở ta vô điều kiện dù bạn có trở nên tồi tệ thế nào đi nữa. Hãy cùng nhau cảm nhận bài viết này ngay nhé các bạn!

Nội Dung Chính

Những bài thơ về tình mẹ con hấp dẫn nhất

Thơ về tình mẹ con đã dần trở thành một điểm đến quen thuộc cho những người con xa nhà. Mỗi khi bạn gặp những khó khăn khiến bạn chán nản thì những bài thơ này sẽ tiếp thêm động lực giúp bạn thêm cố gắng. Hãy theo dõi và chọn cho mình những bài thơ thật hay gửi tặng những người thân yêu của mình nhé!

Nếu mẹ là…

– Nếu mẹ bỗng hoá thành vầng trăng
Thì con xin được làm dòng suối mát
Suối chan hoà trong ánh trăng bát ngát
Con ngoan hiền trong tình mẹ bao la
Nếu mẹ bỗng là một vầng dương
Con xin làm một loài cây cỏ
Cây không thể thiếu mặt trời đỏ
Cũng như con chẳng thể thiếu người
Nếu mẹ bỗng tan thành cơn gió
Con sẽ là đồng ruộng xanh tươi
Gió mơn man ngọn lúa vui cười
Hai mẹ con ta cùng ca hát
Nếu mẹ bỗng…
Thôi mẹ ơi mẹ đừng là gì nữa
Con muốn mẹ chỉ là mẹ thôi
Mẹ của con có một trên đời

Mẹ của con

– Khi con chưa gọi sõi tiếng cha
Con đã chỉ còn có mẹ
Cha ra đi khi con còn quá bé
Trong trí nhớ con chỉ có bóng mẹ gầy.
Hai mươi năm rồi mẹ ơi từ ngày ấy
Mẹ bên con sớm tối nhọc nhằn.
Lo cho con từ miếng ăn giấc ngủ
Mẹ hiểu con hơn cả bản thân con.
Hai mươi năm qua mẹ ơi con vẫn nhớ
Những đêm con sốt cao mẹ thức trông con
Mẹ nắm chặt tay con mỗi lúc cựa mình
Con nào có thể quên được bàn tay mẹ.
Con lớn lên trong tình thương của mẹ
Mẹ là mẹ, là cha, là người bạn của con.
Hai mươi năm mẹ đã cùng con
Dõi theo con từng nhịp chân con bước.
Con giờ đây đã lớn khôn hơn trước
Nhưng vẫn là con bé bỏng thưở nào
Bàn tay mẹ vẫn ấm áp làm sao?
Vẫn là bàn tay con luôn ghi nhớ.
Con vẫn biết và con luôn nhớ
Con vẫn còn chưa nói một điều
Là câu nói con đã nâng niu
Dù giản đơn chỉ là: “Con yêu mẹ”…

Thơ tặng mẹ.

– Người ta có mẹ có cha
Con thì chỉ còn có mẹ
Bao năm qua dáng mẹ lặng lẽ
Sớm tối nhọc nhằn vất vả vì con
Bao yêu thương mẹ dành hết cho con
Và dành lấy những phần cay đắng nhất
Ngày giáp Tết ngoài trời mưa lất phất
Người với người rộn rã lễ tình nhân
Mẹ của con vẫn lặng lẽ âm thầm
Đón sinh nhật như bao ngày bình dị
Mẹ hạnh phúc, giọt nước mắt trên mi
Khi mẹ biết con ko quên sinh nhật mẹ
Con ngượng ngùng với lọ hoa cắm vụng
Mẹ nâng niu, mẹ đặt giữa nhà
Và bất kỳ ai hỏi đến lọ hoa
Mẹ hãnh diện khoe con trai đã tặng
Ôi bao năm với đôi vai chất nặng
Một ngày vui làm mẹ trẻ hơn
Và khi con ngày một lớn khôn
Con cũng bớt nhiều phần ích kỷ
Nhìn dáng mẹ, lòng con thầm nghĩ
Ước mong sao mẹ cứ mãi tươi cười
Không tất bật, ko vội vã lo toan
Mẹ hạnh phúc thì con vui biết mấy
Con yêu sao dáng mẹ con gầy
Con tự hào vì con là con mẹ
Con mong ước trở về ngày thơ bé
Được ngủ ngon trong tiếng mẹ ru
Ở ngoài kia trong tiếng gió vi vu
Con chợt nghe thấy lời ru của mẹ
Lại đưa con về những ngày thơ bé
Con cảm ơn mẹ đã là mẹ của con

Bài thơ về mẹ

– Xa mẹ con thành bé bỏng
Giờ này mẹ ngủ ngon chưa?
Hà thành gió mùa đông bắc
Con ngồi đếm khắc giao mùa
Con đi chắc nhà vắng lắm
Bản nhạc con thích, ai nghe?
Chiếc xe con thường đi học
Chắc bụi đã bám còn gì
Tóc con đã dài rồi đấy
Vắng con mẹ gỡ tóc mình
Niềm vui xẹt qua tờ giấy
Nỗi buồn đứng lại, lặng thinh
Thơ con tặng cho người khác
Viết về mẹ chẳng là bao
Phố sâu gió mùa đông bắc
Trong con bóng mẹ ngọt ngào.

Mẹ

– Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
Nào là hoa bưởi, hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa…
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em

Mẹ của anh

– U nằm dưới cỏ mười năm
Chợ quê quen tiếng, giường nằm bén hơi
Lạ chưa, mợ đã đấy rồi!
Bàn tay đũa cả đầu nồi xới cơm
Mợ gầy tong ruột cọng rơm
Sót từ vụ gặt đồng thơm nhặt về
Áo nâu, tóc vấn, nón mê
Bước qua ngưỡng cửa chẳng hề trầu cau
U đi để lại vườn dâu
Chuồng xiêu lợn đói, ao sâu kín bèo
Một con thơ dại gieo neo
Ba gian mái rạ thiếu kèo, mợ ơi!
Mợ về làm bạn thầy tôi
Tiếng gà trở dậy lúc trời canh ba
Gánh hàng mợ bán chợ xa
Thương con đứng ngóng bánh đa ngõ chiều
Những đêm trăng sáng, gió hiu
Mợ đưa cánh võng ngâm Kiều ru tôi
Ấp iu giọt máu mồ côi
Tưởng chừng u hát trong lời mợ ru
Mợ giờ cũng hoá mùa thu
Nghe heo may thổi lòng như trút vàng
Đêm qua tôi gọi đò sang
Mợ ngồi khâu nắng bên hàng cột thưa…

Mẹ kế

– Vất vả từ thuở còn son
Nay ngày của Mẹ mà con chưa về
Đường dài con vẫn mải mê
Ân tình, nhân nghĩa, lời thề nặng vai.
Tóc huyền nay đượm sương mai
Nỗi lòng Mẹ cũng nguôi ngoai, dịu dần
Con ghi ơn Mẹ ngàn lần
Con tạc nghĩa Mẹ muôn phần kính yêu.
Mẹ cho con thật là nhiều
Hoa thơm, trái ngọt, lẽ điều phải hay
Suốt cuộc đời Mẹ dang tay
Đón đàn con nhỏ đêm ngày chờ mong.
Vẫn là dòng giống Lạc Long
Mẹ Âu Cơ mãi là vòng tay êm
Canh khuya bóng Mẹ bên thềm
Lời ru, câu ví con thêm lớn dần
Trưởng thành – con vẫn rất cần
Mẹ bên con mãi – là xuân cho đời
Ngày của Mẹ – con dâng lời
Công ơn của Mẹ trọn đời con ghi.

Công Ơn Của Mẹ

– Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đờigiótạt vớimưatuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

 Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười

– Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con.
Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quý con, bầm quý anh em.
Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
Cho con nào áo nào quà
Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…

Bầm ơi…

– MẸ trải hết cuộc đời khó nhọc
NẰM bên con bao bọc chở che
CHỖ khô tròn giấc con nghe
ƯỚT thì là chỗ Mẹ nằm kề bên
CANH đến lúc con êm giấc ngủ
SƯƠNG đêm dày ấp ủ cho con
CHỖ nào lành lạnh da non
KHÔ hong sưởi ấm cho tròn cả đêm
LÓT cả những ngọt mềm hơi Mẹ
TIẾNG ầu ơ nhè nhẹ du dương
RU con suốt cả canh trường
NHƯỜNG con tất cả tình thương của mình
CON lớn giữa bao tình của Mẹ
THƠ ngây nào hiểu lẽ yêu thương
MẸ NẰM CHỖ ƯỚT CANH SƯƠNG
CHỖ KHÔ LÓT TIẾNG RU NHƯỜNG CON THƠ .

Tình Mẹ

– Con đường trần thế mẹ đi,
Gian truân, khổ ải cũng vì đàn con.
Nắng mưa, dâu bể lách lòn,
Mẹ rèn con rõ dại khôn trường đời.
Từ con đường cũ xa xôi,
Mẹ con chung bước nổi trôi quê người,
Đói, no, vẫn sáng nụ cười
Cơm độn khoai sắn cuối đời còn mơ
Hồi tưởng lại tuổi ấu thơ,
Ngày trong tay mẹ, hồn ngơ ngẩn buồn.
con giờ như nước xa nguồn,
Ngắm di ảnh Mẹ lệ tuôn lặng thầm.
Mẩu tử nghĩa nặng, tình thâm,
Không ngờ cách biệt cõi âm dương rồi.
Mồ côi tội lắm Mẹ ơi!
Bóng Mẹ vời vợi một thời tìm đâu?
Kiếp tằm còn trả nợ dâu,
Kiếp người, con phụ ân sâu Mẹ rồi,
Hận lần để Mẹ chơi vơi!
Con đi nửa tháng, bặt lời viếng thăm
Đêm đêm con đốt hương trầm,
Noi gương Mẹ giữ chánh tâm an bình.
Hy vọng ở kiếp lai sinh,
Con tròn chữ hiếu trọn tình mẹ con

Tình Mẹ Con

– Dù con đếm được cát sông
Nhưng không đếm được tấm lòng mẹ yêu
Dù con đo được sớm chiều
Nhưng không đo đượctình yêumẹ hiền
Dù con đi hết trăm miền
Nhưng tình của mẹ vẫn liền núi non
Dù con cản được sóng cồn
Nhưng không ngăn được tình thương mẹ dành
Dù con đến được trời xanh
Nhưng không đến được tâm hành mẹ đi
Dù con bất hiếu một khi
Tình thương mẹ vẫn thầm thì bên con
Dù cho con đã lớn khôn
Nhưng tình mẹ vẫn vuông tròn trước sau.
Ôi tình mẹ tợ trăng sao
Như hoa hồng thắm một mầu thủy chung
Tình của mẹ lớn khôn cùng
Bao dung vạn loại dung thông đất trời.
Ôi tình mẹ đẹp tuyệt vời
Làm con hiếu thảo trọn đời khắc ghi!

Tình Mẹ

– Mẹ là chiếc nôi êm
Ru con lời ngọt mềm
Từng đêm trong mòn mỏi
Lời ru thiết tha thêm
Mẹ là mặt trời soi
Theo con bóng bên đời
Xua tan mây mờ phủ
Cho con hoài thắm tươi
Mẹ làánh trăngmơ
Cho con tuổi mộng chờ
Mênh mang tình biển rộng
Ủ nồng trái tim thơ
Mẹ là một bà tiên
Xóa tan vạn ưu phiền
Con về trong mắt lệ
Vòng tay Mẹbình yên
Mẹ… vô vàn cao cả
Tình thương trên tình thương
Bao la… kỳ diệu quá
Tình Mẹ trái tim nồng!

Tình Mẹ

– Xin mây ngàn một chút màu xanh
Thật e ấp con chườm lên tóc mẹ
Mái tóc óng ả một thời… son trẻ
Theo thời gian mưa nắng bạc màu
Mùa bão giông sương gió dãi dầu
Mắt sâu thẳm lo ngày giáp hạt
Mẹ tảo tần cho con ăn học
Mòn mỏi thân gầy mẹ có quản gì đâu !
Năm tháng bốn mùa một tấm áo nâu
Trời nắng gắt áo mồ hôi vắt nước
Xót xa gió Lào khô rang rốc
Lặn lội thân cò che chở mạ non…
Vun vén giữ dành mẹ để cho con
Đủ lông cánh con rời xa khuất
Đường phía trước gian nan con bước
Chắp tay nguyện cầu mẹ thao thức hằng đêm…
Qua núi sông sâu bão nổi thác ghềnh
Con mãi thầm mong ngày về bên mẹ
Tiếng ầu ơ ngọt ngào khe khẽ
Rưng rức trong lòng con lắm mẹ ơi…

Tình Mẹ

– Thương người gánh chịu một thời chiến tranh
Câu thơ viết mãi không thành
Nỗi đau còn đó…cũng đành nhân ba
Ai người hiểu thấu mẹ già
Chiều tà ngồi bậu cửa nhà mong con .
Nước non gặp cảnh đao binh
Mẹ đành chia sẻ mối tình ruột gan
Cho dù vất vả gian nan
Bấm bụng Mẹ chịu khổ cam tháng ngày
Đến ngày cờ đỏ tung bay
Chờ con dòng lệ tràn đầy hoen mi
“Đơn côi mình mẹ trên đời
Lá vàng chưa rụng sao rời lá xanh
Nước nhà đã hết chiến tranh
Chỉ còn lòng mẹ chờ anh tháng ngày…

Chùm thơ mẹ tần tảo nuôi con đầy xúc động

Những bài thơ mẹ tần tảo nuôi con luôn khiến cho bất cứ ai đọc được cũng rung động mạnh mẽ. Tình mẹ con thiêng liêng bền chặt là một điều đáng quý nhất trên cuộc đời này. Hy vọng các bạn luôn trân trọng người mẹ đã hi sinh tất cả cho mình nhé! Cùng theo dõi nha!

Bài Ca Tình Mẹ

– Tình yêu Mẹ cho con cuộc sống
Thưở nằm nôi, trên võng ru hời
Ngủ đi, ngon giấc con ơi
Tiếng ru vọng mãi cuộc đời con đây
Bầu sửa ngọt căng đầy trên ngực
Dành cho con thức ngủ năm canh
Tình yêu Mẹ đã dỗ dành
Cho con của Mẹ lớn nhanh thành người
Miệng múm mím, cười tươi cơm nát
Nhai cho con, từ hạt cơm nghèo
Tảo tần ngày tháng mãi theo
Tháng năm chăm sóc quê nghèo Mẹ ơi !
Con khôn lớn hiểu đời của Mẹ
Đã cho con đứa trẻ thành người
Ơn dày nghĩa nặng phước dư
Mẹ cho con cã để người con nên
Người con nên chưa đền đáp nghĩa
Mẹ đi rồi thấm thía lòng đau
Tóc xanh con đã phai màu
Mà sao cứ nhói lòng đau nhớ người !!

MẸ

– Tìm về bên Mẹ yêu thương.
Để Mẹ ấp ủ tình thương vỗ về.
Dẫu xa vẫn nhớ lối về.
Bao năm thơ dại đắm mê tình Người.
Ở đâu vẫn là con Mẹ.
Mong cho nên người, Mẹ nhẹ lòng hơn.
Dắt con qua những bão cơn.
Giông tố tan biến, nhớ ơn của Người.
Lời thơ dâng Mẹ nụ cười.
Con hằng ghi nhớ lời Người khuyên răn.
Cầu xin Mẹ sống trăm năm.
Sum vầy con cháu…viếng thăm Mẹ hiền.

MẸ ỐM

– Mẹ biết trời vừa sang Đông hay chưa ?
Nhớ ngày xưa , chuẩn bị gió lạnh mùa
Áo ấm , khăn len Mẹ đem coi lại
Soạn để chờ mùa , thương quá ngày xưa
Mẹ bây giờ âm dương không gặp nữa
Cả trong mơ , con có ước cũng thừa
Mẹ lạnh không ? áo ấm con ngồi soạn
Như Mẹ ngày xưa , thương Mẹ lệ nhòa .
Ôi tình Mẹ , sưởi lòng con đêm lạnh
Bao mùa đông vẫn ấm áp đời con
Ngồi bên Mẹ hưởng trọn niềm hạnh phúc
Tiếng cười giòn , thơm nóng bữa cơm ngon
Mấy mùa Đông xa rồi không được thấy
Dáng Mẹ hiền ,tựa cửa ngóng con yêu
Mây chuyển mùa , sợ trời mưa bất chợt
Ngoài đường đông con không kịp về nhà
… Thương Ba ngồi trầm tư bên ảnh Mẹ
Kể ngày xưa thủa mới đón Mẹ về
Không có Mẹ nỗi buồn thêm u uẩn
Sầu cô đơn in đậm mỗi chiều Đông .
Mẹ ơi ngoài trời gió lạnh căm căm
Mùa chợt lạnh từ khi không còn Mẹ …

GỞI MẸ

– Để nghe thấy tiếng cười giòn bên tai
Hôm nay và cả ngày mai
Mẹ đi lên những chông gai cuộc đời
Chỉ cần nghe tiếng con cười
Mẹ nhìn cả đất cả trời đầy hoa
Hôm nay và cả hôm qua
Chông gai với mẹ chỉ là cỏ xanh

THƠ VỀ MẸ

– Mẹ tôi chúa ghét chụp hình
Nên vừa về đến ta rình chụp ngay
Bây giờ Mẹ cũng chưa hay
Ta đăng lên mạng khoe ngay cả nhà
Mẹ già còn khỏe vậy ta
Bước lên đi xuống nhẹ mà như không
Ta mừng dỏi mắt ngó trông
Vai gầy tóc bạc còn gồng gánh nuôi
Hết con đến cháu chao ôi !
Nỗi niềm xót dạ đau rồi tim ta
Nhìn thương Mẹ lắm đó mà
Lực tòng tâm bất nghĩ đà đắng cay
Được nhìn ngắm Mẹ hôm nay
Lòng ta sung sướng mấy ngày quên ăn
Dù cho em có cạy răng
Đêm nay ta vẫn kăng kăng nằm nhà….!
VỚI MẸ !

NGÀY XƯA CÓ MẸ

– Mẹ tôi chúa ghét chụp hình
Nên vừa về đến ta rình chụp ngay
Bây giờ Mẹ cũng chưa hay
Ta đăng lên mạng khoe ngay cả nhà
Mẹ già còn khỏe vậy ta
Bước lên đi xuống nhẹ mà như không
Ta mừng dỏi mắt ngó trông
Vai gầy tóc bạc còn gồng gánh nuôi
Hết con đến cháu chao ôi !
Nỗi niềm xót dạ đau rồi tim ta
Nhìn thương Mẹ lắm đó mà
Lực tòng tâm bất nghĩ đà đắng cay
Được nhìn ngắm Mẹ hôm nay
Lòng ta sung sướng mấy ngày quên ăn
Dù cho em có cạy răng
Đêm nay ta vẫn kăng kăng nằm nhà….!
VỚI MẸ !

BÀI THƠ DÂNG MẸ

Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời
Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.
Mẹ hy sinh cả cuộc đời vì chúng con.

Trên đây, elead.com.vn đã dành tặng đến các bạn những bài thơ về tình mẹ con đặc sắc được đông đảo bạn đọc săn đón nhất hiện nay. Tình mẹ con vô cùng thiêng liêng và đáng quý nhất trên cuộc đời. Mẹ luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng ta, một đức hi sinh làm rung động trời xanh. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Thơ Hay - Tags: