Cười té ghế với những bài thơ mùa đông chế đặc sắc nhất hiện nay
Sẽ không có gì tuyệt vời hơn khi chúng ta cùng nhau cảm nhận những bài thơ mùa đông chế hấp dẫn. Mùa đông lạnh lẽo, ở cạnh bên người mình yêu thương trải qua những phút giây thư giãn đó sẽ là những kỉ niệm đáng giá trong cuộc đời của chúng ta. Cuộc sống luôn bộn bề với những lo toan vậy tại sao chúng ta không dành chút thời gian tận hưởng cuộc sống cơ chứ! Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!
Những bài thơ mùa đông chế đặc sắc nhất hiện nay
Hãy cùng elead.com.vn cảm nhận những bài thơ mùa đông chế hấp dẫn thu hút ngàn like facebook nhanh chóng. Mùa đông gợi cho ta sự cô đơn là những nỗi nhớ mong da diết nhưng ở một khía cạnh khác chúng lại khiến ta cười té ghế với sự hóm hỉnh hài hước. Nếu các bạn quan tâm thì đừng ngần ngại hãy theo dõi ngay bây giờ cùng chúng tôi nha!
Phiêu du trời xanh
Phiêu du nữa kiếp trời xanh
Một mình sương gió đã thành thói quen
Giờ em lời ngỏ chốt then
Làm sao chấp nhận được liền đây emGió đông khẽ thổi bên thềm
Mùa đông giá lạnh còn thêm quạnh lòng
Biết em đang đợi người mong
Cho anh tạm gác tình nồng em nha!!!
Yêu
Cậu không yêu tớ, tớ vẫn yêu
Ai bảo cậu không yêu tớ nào
Nếu mà không yêu tớ sẽ khóc
Câu sợ khóc nhiều cậu phải yêuTớ thấy cậu là tớ cứ yêu
Ai bảo cậu không thích được chiều
Tối nay cậu đi ăn kem với tớ
Để răng cậu rụng chẳng đứa yêuTớ mong cậu chẳng đẹp trai
Để tớ được thương cậu mãi hoài
Để tơ lên xe hoa ngày cưới
Hai đứa đẹp đôi như chí phèo…Thà rằng hai đứa như chí phèo
Nhưng mà hai đứa được gần nhau
Có lẽ rằng tớ đây rất thích
Tình yêu mơ mộng dưới trăng sao
Sợ vợ
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Ðàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ ko nói gìĐàn ông nể vợ là sang
Ngồi nghe vợ dạy là hạng trượng phu
Đàn ông đánh vợ là ngu
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân
Thơ vui vợ nhắn nhủ chồng
Một là anh phải hiền hòa
Sẵn sàng nhận lỗi cho qua mọi điều
Dù sai dù đúng bao nhiêu
Bao giờ lỗi cũng phần nhiều là taHai là anh phải thật thà
Lương bao nhiêu có nộp ra đủ đầy
Giờ giấc cấm chậm một giây
Khai không thành thực thì “đây” giận hờnBa anh chịu đựng phải hơn
Cơm khê canh mặn liệu hồn mà chê
Cắn răng nhắm mắt nuốt đê
Kêu lên một tiếng ra đê mà nằmBốn anh là nhớ phải chăm
Lau nhà rửa bát âm thầm làm đi
Kiểm tra em thấy việc gì
Làm không vừa ý ấy thì biết tayNăm cấm chè thuốc rượu Tây
Em mà phát hiện đuổi ngay ra đường
Ngâm rượu dân tộc bổ dương
Ừ thì vài chén quê hương thôi đànhSáu là em cấm tiệt anh
Đừng có tơ tưởng loanh quanh em nào
Tức lên tay thớt tay dao
Lia tay nhắm mắt chào mào cúc cuNgẫm rồi tôi khóc tu tu
Thế thì nào khác đi tù hả em
Nhưng thôi anh quyết thử xem
Chung thân lĩnh án với em sợ gì!
Thơ chế nói xấu vợ
Ngoài trời bỗng nổi cơn giông
Vợ em giở chứng chạy rông ngoài đường
Em nhìn mà thấy thương thương
Vợ em sao lại dở ương thế này.
Hôm rồi nó uống rượu say
Xông phi một phát… vỡ ngay cái bàn.
May mà hàng xóm khuyên can
Không thì nhà cửa nát tan hết rồi.Thời gian hờ hững nhẹ trôi
Vài hôm lại thấy nó ngồi uống bia.
Nhìn em nó bảo thằng kia,
Lại đây quỳ xuống rót bia cho bà.
Em nào có dám kêu ca
Không nhanh nó vả cho 3 phát liền.
Thì ra nó trúng lô xiên
Có tiền trong túi nó liền đi chơi…
Số em lận đận long đong
Nào ai thấu hiểu nỗi lòng em đâu.
Em ngồi than thở mấy câu
Nó liền vác hẳn dao bầu chạy ra
Em đành co cẳng chạy xa
Nó mà vớ được … thành ma có ngày!
Tình yêu thời nay
ANH… thề anh chỉ mình em
Yêu… lắm hình ảnh Lọ Lem láng giềng
Em… đẹp như một nàng tiên
Là… anh say đắm đảo điên lâu rồiAnh… thơm tâm trạng bồi hồi
Nói… không ngoa chứ giống ngồi đống than
Thật… lòng anh muốn sang trang
MẸ… thì mong mỏi có nàng dâu xinhAnh… vốn trọng chữ Nghĩa — Tình
Bảo… sao đôi lứa chúng mình thương nhau
Nói… sao đẹp mối tình đầu
Dối… lòng hai đứa qua cầu gió bayLà… vì mình ở đêm nay
Hư… vô ai biết áo bay phương nào.
Ý đồ
Ngoài trời đang đổ cơn mưa
Có cô con gái lưa thưa mặc quần
Làm thơ lòng rối bần thần
Suýt nữa bị lỗi những vần thơ hayÝ đồ “nhắm mắt xuôi tay”
Cũng tính làm tí “vụt bay thiên đàng”…
Nhưng thơ vần điệu nhẹ nhàng
Thiên hạ thưởng thức cùng vang tiếng cườiBiết bao ánh mắt không rời
Quần xanh lấp ló buông lơi vãi vồn
Sóng lũ đang đánh dập dồn
Nhà thơ xin phép thả hồn vào tranh:“Trên trời mưa đổ xung quanh
Dưới đất lộ chiếc quần xanh gần hàng
Bàn tay cô ấy dịu dàng
Nâng chiếc váy mỏng nhẹ nhàng dịu êmMong sao mai nắng bên thềm
Có ba có mẹ ngồi têm cơi trầu
Rồi sang bên ấy xin cầu
Hôn em năm tới… đậm sâu nghĩa tình”
Nỗi nhớ mùa đông
Phố buồn vắng bước chân anh
Đầu đông se lạnh trời xanh cũng buồn.
Đêm về lệ đẫm mi tuôn
Nhớ chiều hôm ấy hoàng hôn nhạt nhòa.Con đường rực rỡ sắc hoa
Bây giờ nhìn lại xót xa cho mình.
Đông về nhạt ánh bình minh
Phải chăng cũng biết chúng mình chia tay!Anh đi phố nhỏ mưa bay
Bầu trời thiếu nắng cả ngày chẳng tươi.
Môi em cũng vắng nụ cười
Vòng eo lạc mất tay người từng ôm.Môi hồng giờ cũng nhạt hơn
Xanh xao đôi má chẳng hường như xưa.
Thu đi trời chuyển giao mùa
Lòng em vẫn nhớ người xưa thuở nào.Bầu trời lạc mất vì sao
Chúng mình chưa kịp gửi trao hôn đầu!
Thôi thì hẹn để kiếp sau
Còn duyên ta sẽ lạc vào trong nhau!!!
Một góc mùa đông
Mùa đông hỡi! Anh phương trời có lạnh
Mảnh đời côi nơi xa xứ mong manh
Ở phương này em mong sợi nắng lành
Sưởi nồng ấm nơi tình anh phương ấy…Anh có biết khi mặt trời thức dậy
Ánh bình minh xua đêm tối vần xoay
Dẫu dòng đời bao nhiêu cảnh đổi thay
Tia nắng dịu sẽ cùng anh ấm mãi…Nơi phương ấy dẫu đông về tê tái
Góc phố buồn dẫu dãi một trời đêm
Đời vẫn ru trong khúc hát êm đềm
Trong tiếng gió có tình em mãi đợiGió có thổi cơn mưa chiều rơi vội
Gánh đời anh còn trả mãi chưa thôi
Tóc bạc màu…theo năm tháng dần trôi
Ngọn lửa tàn…giữa sóng đời chìm nổi…
1.Tình yêu mùa đông
Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em.
2. Thơ tình mùa đông 1
Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông
Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá
Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ
Chẳng đến được người đã qúa xa xôi ?Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời
Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng
Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng
Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tưĐông đã về se sắt những trang thơ
Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc
Còn lại thôi chút ân tình cách biệt
Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côiBài thơ tình tôi đang viết cho tôi
Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước
Đến nơi nao nếu người em thấy được
Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giaoTôi vẫn yêu em như những ngày nào
Nghe ký ức thường dâng trào khao khát
Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt ?
Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe ?Từ độ em đi tâm trí nặng nề
Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến
Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển
Thương nhớ dụm dành… lại tiễn ra khơi
Chùm thơ chế bựa về mùa đông được yêu thích nhất
Những bài thơ chế bựa mùa đông ấn tượng thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Những bài thơ khiến trái tim chúng ta rung động mạnh mẽ đan xen vào đó là sự hóm hỉnh dễ thương ngọt ngào. Bạn sẽ có những khoảng thời gian tuyệt vời để thư giãn tâm hồn mình đấy! Cùng nhau theo dõi ngay nhé!
Mùa đông đến
Rồi một ngày trời không biếc xanh
Rồi một ngày hàng cây vắng tanh
Và cơn gió mang mùa đông tới
Cuốn bay theo đám lá vàng rơi
Bờ cỏ này giọt sương đã tan
Bậc thềm này còn in dấu chân
Mùa đông đến em chờ anh mãi
Lá hoa thu sang nay đã úa tàn
Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy
Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi
Lòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói
Còn yêu mãi…
Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy
Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi
Lòng e đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói
Em mãi yêu anh!
Thơ tình mùa đông
Ai lê bước giữa mùa đông giá lạnh
Cố tìm quên hình ảnh bóng người yêu
Đời cô đơn thầm lặng dưới trời chiều
Sao vẫn nhớ thật nhiều người năm cũMùa đông lạnh ánh Trăng buồn liễu rũ
Lòng vấn vương nhớ tình cũ năm nao
Cố lãng quên mà có được lúc nào
Trong tâm khảm không bao giờ thôi nhớMộng nên đôi đã nhiều năm tan vỡ
Người ra đi kẽ ở lối hai đường
Sao trong lòng ta cứ mãi nhớ thương
Rồi thao thức đêm trường mơ với mộngHãy quên đi tìm niềm vui mà sống
Nhớ làm gì hình bóng thuở năm xưa
Lời thề yêu chỉ là nói dối lừa
Ta đã biết sao không chừa vẫn nhớ.
Trái tim mùa đông
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ…
Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi, em vội vã, em yêu…
Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em không thể và chúng mình… không thể
Sao hôm – Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh
Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anh một tình yêu… không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu….
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Thơ: Tùng Trần
Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻGiờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?
Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớLạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?
Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệmNhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!!
ĐÊM ĐÔNG HOÀI NIỆM
Thơ: Thiên Gia Bảo
Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng…Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả…Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng…em nhé…Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.
GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đêm mùa đông sương lạnh ánh trăng tà
Lòng buồn hiu nhớ người ta nhớ quá
Biết giờ đây sống ở nơi xứ lạ
Có khi nào người lạnh giá con timNhớ tình xưa cứ mải miết đi tìm
Mò ánh trăng đã chìm nơi đáy nước
Có khi nào người ta ơi luyến tiếc
Khi ngày xưa người ly biệt tình taCho một người cứ mãi mãi xót xa
Nhớ những kỷ niệm đã qua ngày ấy
Con tim ta đã bao lần run rẩy
Khi bàn tay ai nắm lấy bàn tayNhớ một thời đôi ta đã đắm say
Em lại mơ về những ngày xưa đó
Hai trái tim yêu nồng nàn cháy đỏ
Mình bồng bềnh như là gió với mâyHạnh phúc ngọt ngào hơi ấm vòng tay
Bao khổ đau bao đắng cay tan biến
Đôi ta thương nhau như thuyền với bến
Mong cuộc đời mình vĩnh viễn là mơ.
MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ
Thơ: Bình Minh
Tôi nhớ mãi mùa đông ba năm trước
Lạnh đầu mùa em cất bước ra đi
Xứ xa kia để tìm kiếm những gì
Người ở lại thêm vì bao luyến nhớGió Đông lạnh làm tâm hồn trăn trở
Anh quay về bên gác nhỏ buồn tênh
Và từ đây sao bỗng thấy bồng bềnh
Anh cảm thấy lòng mình như hoang tưởngỞ xứ xa ta định hình chung hướng
Gắng lên nào dù gió chướng xôn xao
Ngày cách xa bên nỗi nhớ thét gào
Bên nhau nhé! Hôm nào em trở lạiMùa Đông đến khi ta còn hoang hoải
Kỷ niệm nào còn mãi với mùa đông
Ngày hợp hôn vui hạnh phúc bên chồng
Còn đọng mãi nỗi lòng khi xa vắng..
Chùm thơ chế mùa đông cô đơn đặc sắc nhất mọi thời đại hay nhất
Những bài thơ chế mùa đông đặc sắc được đông đảo bạn đọc quan tâm và săn đón trong thời gian vừa qua. Những bài thơ này khiến trái tim chúng ta rạo rực khôn nguôi. Bạn có thể chia sẻ bài viết này đến những người thân yêu để họ có những giây phút thư giãn tuyệt vời nhất. Đừng bỏ lỡ nha!
Cô đơn mùa đông
Trời chuyển gió… giá rét về hối hả
Đông đến rồi… vội vã đẩy thu qua
Có phải giá rét thế này ai cũng ngại cách xa
Sợ cái lạnh ùa vào khi đơn chiếcỞ nơi nào ấm êm ai có biết
Cô đơn này da diết ai nhớ ai
Bất chợt rùng mình khi khẽ hở bờ vai
Để cái rét có dịp trổ tài làm lạnhVà nỗi cô đơn tranh nhau ùa về chóng vánh
Khiến ai buồn và lại trách móc ai
Có phải khi ấm lòng ta đã lỡ làm sai
Để khiến ai ra đi buồn như thếGiờ đông về ta mới cần ai để…
Sưởi ấm lòng… bằng những yêu thương
Và lại cùng ai ấy bước tiếp con đường
Nắm chặt bàn tay… trao yêu thương cả khi trời không lạnh…
Đông nào cho em
Thế là đông cũng đã sang
Hàng cây xơ xác lá vàng hết rơi
Nắng hồng thôi hết lả lơi
Đông về lạnh giá tim côi lại buồn.Đâu còn thấy cảnh hoàng hôn
Bên nhau say đắm nụ hôn ngọt ngào.
Về đêm trời thiếu ánh sao
Vầng trăng ẩn khuất lẩn vào màn sương.Đông về phố nhỏ thê lương
Bàn chân lạc bước cuối đường chơi vơi.
Mùa đông lạnh lắm người ơi!
Muốn tìm hơi ấm nơi người mình yêu!!!!!
Chút lạnh mùa đông gửi cho anh
Một mình em với những ngày dài thương nhớ
Đông đã về từng cơn gió thổi tóc mai
Lạnh thấu tim…chợt giọt lệ lăn dài
Mắt trông ngóng hình bóng ai trên phố ?Con đường nhỏ buổi chiều Đông lá đổ
Cuốn theo chiều cơn gió nhẹ chao nghiêng
Sắc vàng khô, sắc đỏ tựa nỗi niềm
Người con gái…riêng mang tình xa vắngPhương trời xa liệu có hồng ánh nắng ?
Sưởi ấm tình chở nặng những yêu thương
Để nơi đây cô gái nhỏ sắc môi hường
Nghe ấm áp bởi tình thương anh trao gửiDù lạnh giá em nào đâu dám hờn tủi
Chỉ mong tình đừng ngắn ngủi, mong manh
Dẫu xa nhau tình yêu mến chân thành
Ta sẽ được bên nhau tròn hạnh phúc.
Đêm mùa đông
Chút lạnh về đã ghé đến nơi em
Mưa hắt hiu ngoài thềm nghe lá đổ
Hạt sương rơi níu bước chân ngọn gió
Mây giăng bay ngõ nhỏ lối em vềChiều hoàng hôn nhuộm tím chốn sơn khê
Căn nhà vắng nằm kề bên góc phố
Vẫn hoang lạnh mà sao anh cứ ngỡ
Như có em đang về cuối con đườngĐêm trăng gầy thả bóng xuống cành dương
Ánh vàng vọt xuyên qua nhành kẽ lá
Gió từng cơn trèo vai gầy vội vã
Đi theo sau giá lạnh buốt mùa đôngAnh chợt mơ về một bếp lửa hồng
Căn nhà nhỏ nơi miền quê xa ấy
Tiếng vạc đêm chợt giật mình thức dậy
Le lói ánh đèn …bên cửa sổ nhà ai.
Nỗi nhớ mùa đông
Phố buồn vắng bước chân anh
Đầu đông se lạnh trời xanh cũng buồn.
Đêm về lệ đẫm mi tuôn
Nhớ chiều hôm ấy hoàng hôn nhạt nhòa.Con đường rực rỡ sắc hoa
Bây giờ nhìn lại xót xa cho mình.
Đông về nhạt ánh bình minh
Phải chăng cũng biết chúng mình chia tay!Anh đi phố nhỏ mưa bay
Bầu trời thiếu nắng cả ngày chẳng tươi.
Môi em cũng vắng nụ cười
Vòng eo lạc mất tay người từng ôm.Môi hồng giờ cũng nhạt hơn
Xanh xao đôi má chẳng hường như xưa.
Thu đi trời chuyển giao mùa
Lòng em vẫn nhớ người xưa thuở nào.Bầu trời lạc mất vì sao
Chúng mình chưa kịp gửi trao hôn đầu!
Thôi thì hẹn để kiếp sau
Còn duyên ta sẽ lạc vào trong nhau!!!
Một góc mùa đông
Mùa đông hỡi! Anh phương trời có lạnh
Mảnh đời côi nơi xa xứ mong manh
Ở phương này em mong sợi nắng lành
Sưởi nồng ấm nơi tình anh phương ấy…Anh có biết khi mặt trời thức dậy
Ánh bình minh xua đêm tối vần xoay
Dẫu dòng đời bao nhiêu cảnh đổi thay
Tia nắng dịu sẽ cùng anh ấm mãi…Nơi phương ấy dẫu đông về tê tái
Góc phố buồn dẫu dãi một trời đêm
Đời vẫn ru trong khúc hát êm đềm
Trong tiếng gió có tình em mãi đợiGió có thổi cơn mưa chiều rơi vội
Gánh đời anh còn trả mãi chưa thôi
Tóc bạc màu…theo năm tháng dần trôi
Ngọn lửa tàn…giữa sóng đời chìm nổi…
Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ mùa đông chế hấp dẫn và đặc sắc nhất mọi thời đại. Những bài thơ này mang đến cho các bạn những tiếng cười thả ga xua tan đi cái giá lạnh mùa đông đồng thời bày tỏ được tình cảm của bạn đến người ấy. Hãy cùng nhau theo dõi và đừng quên chia sẻ bài viết này của chúng tôi nhé!
Thơ Hay - Tags: thơ mùa đông chếXao xuyến trước chùm thơ mùa đông nhớ em ngọt ngào lãng mạn nhất
Chọn lọc những bài thơ mùa đông nhớ anh hấp dẫn nhất vịnh bắc bộ
Tuyển tập những câu thơ hay về yêu xa, nặng trĩu tâm tư xúc động nhất
Top 91+ bài thơ thả thính chất như nước cất “thả đâu dính đó”
Hót hòn họt những bài thơ yêu em thật lòng gây sốt cộng đồng mạng
Xao xuyến trước những bài thơ tình mùa đông rạo rực triệu trái tim
Đừng bỏ lỡ những bài thơ về người phụ nữ mạnh mẽ, hiện đại hay nhất